Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Thị Năm. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Thị Năm. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 22 tháng 1, 2020

Vũ Hữu Sự: NỀN TƯ PHÁP BỊ KÉO LÙI 60 NĂM BẰNG CÁI CHẾT CỤ KÌNH



Nền tư pháp bị kéo lùi lại hơn 60 năm 
bằng cái chết của cụ Lê Đình Kình

Nhà báo Vũ Hữu Sự
21-1-2020

Cách đây hơn 60 năm (khoảng từ năm 1953 đến năm1957), miền Bắc Việt Nam đã trải qua một “trận Điện Biên Phủ trên đồng ruộng”. Đó là cuộc cải cách ruộng đất. Đó là cuộc đuổi cùng giết tận tầng lớp tinh hoa ở nông thôn. Những người bị gọi là “địa chủ”, tức những người do biết tính toán, biết làm ăn nên có được một vài mẫu ruộng, làm được cái nhà ngói. Trong số họ, không ít người đã đóng góp rất lớn cho cuộc kháng chiến 9 năm chống Pháp, điển hình là bà Cát Hanh Long Nguyễn Thị Năm ở Đồng Bẩm (Thái Nguyên).

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2019

THĂM MỘ CỤ NGUYỄN THỊ NĂM - CÁT HANH LONG


Thăm mộ cụ Nguyễn Thị Năm – Cát Hanh Long

Nghiêm Việt Anh
Tiếng Dân
10-10-2019


Câu chuyện về Cụ “Địa Chủ Ác Ghê” Nguyễn Thị Năm – Cát Hanh Long, suốt mấy chục năm nay, đã có rất nhiều thông tin, những người quan tâm theo dõi, không ai không biết.

Quá nhiều nỗi oan trái, đớn đau, cùng những số phận người, đắng cay, tủi nhục, oán hận, kêu trời không thấu.

Thứ Hai, 10 tháng 7, 2017

Tiếng Dân: BẢN TIN NGÀY 10.07.2017

Đúng 64 năm trước, một người phụ nữ yêu nước đã đóng góp cho cách mạng 800 lạng vàng, bà Nguyễn Thị Năm (Cát Hanh Long) đã bị xử tử.

Bản tin ngày 10/7/2017

Tiếng Dân

Tin trong nước

Tình hình Biển Đông



Với âm mưu độc chiếm Biển Đông của Trung Quốc, biến nó thành cái ao nhà của mình, nên biển Đông dù chứa đầy nước nhưng vẫn luôn nóng như ở sa mạc. Bài viết trên RFA, Biển Đông không yên tĩnh một năm sau phán quyết của toà PCA, phỏng vấn các nhà nghiên cứu Biển Đông, cho thấy TQ vẫn tiếp tục leo thang sau phán quyết của Tòa Trọng tài Thường trực (PCA). Các nước có quyền lợi liên quan thì ngại TQ, và chỉ có Mỹ đang thi hành phán quyết này.

Trần Huy Liệu: TƯỜNG THUẬT CUỘC ĐẤU TỐ BÀ NGUYỄN THỊ NĂM

Cuộc đấu tố thí điểm địa chủ Nguyễn Thị Năm tức Cát Hanh Long ở hai xã Đồng Bẩm và Dân Chủ ngày 22-5-1953 - Trích trong sách Cõi Người của Trần Huy Liệu

"Số người tới dự độ 1 vạn trở lại, ngồi chen chúc trong một khu đất dưới lùm cây hai bên là núi. Hôm nay nắng nhiều, ánh mặt trời rọi vào khiến nhiều người phải cầm cành cây vừa che cho đỡ nắng, vừa để ngụy trang chống máy bay. Nhưng làm thế thì hàng trước sẽ che lấp hàng sau, không nhìn thấy gì, nên kết cục là phải bỏ cành lá đi và khi nắng quá thì dồn người sang hai bên…

Hôm nay cũng như hôm trước, chủ tịch đoàn lại phạm một khuyết điểm là ra lệnh cho quần chúng hễ thấy địa chủ vào là đả đảo kịch liệt. Một việc làm thừa! Nguyễn Thị Năm và hai con Hanh, Công cùng đầy tớ là đội Hàm, Chính, Chiêu vào. Quần chúng hô đả đảo vang dậy và đòi phải đứng lên cao quay mặt tứ phía cho ai nấy đều trông thấy mặt để đả đảo. Chủ tịch đoàn giới thiệu từng tên với một tràng lý lịch tư pháp mà không nêu tội ác. Tuy vậy quần chúng cũng chấm dứt từng đứa bằng một làn sóng đả đảo. Quần chúng ghét nhất là đội Hàm, vì tội ác đã đành, mà còn vì đôi mắt đầy khiêu khích. Nhiều người hô bắt nó phải cúi mặt xuống.


Rút kinh nghiệm lần trước, chủ tịch đoàn tuyên bố đề nghị quần chúng phải giữ vững trật tự và không cần đánh đập tội nhân hay bắt quỳ, bò. Bọn mẹ con và tay sai địa chủ được ngồi trên một cái bục dưới gốc cây. Quần chúng lần lượt vào tố, từ loại vấn đề kinh tế đến chính trị và sau hết là chống chính sách chính phủ và nói xấu cán bộ. Những người đấu tố hôm nay cũng có một phong độ và một nghệ thuật khác hôm đấu Tổng Bính. Những tiếng hò hét “Mày có biết tao là ai không?”, “Mày dựa vào thế lực nào?” kèm theo cái tát để xuống đài không còn nữa. Những người tố được quần chúng cảm động và tán thưởng nhiều nhất là bà Sâm, chị Đăng và anh Cò. Bà Sâm, với một giọng gợi cảm, kể lể vì Thị Năm mà mình phải suốt đời cô độc, có người rơi nước mắt. Nhưng sự thực, nội dung câu chuyện không có gì. Chị Đăng, một người ở với Thị Năm lâu ngày, tố lên rất nhiều sự việc bí mật và chi tiết. Nhưng, với một giọng lưu loát quen thuộc, chị trở nên một tay “tố nghề” và ít làm cho ai cảm động.

Lê Thọ Bình: NGƯỜI BỊ "BẮN THÍ ĐIỂM" TRONG CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT


Nhân triển lãm CCRĐ đang diễn ra tại Hà Nội:
Về người bị "bắn thí điểm" trong CCRĐ

Lê Thọ Bình

Cho đến nay, Cải cách ruộng đất (CCRĐ) 1953-1956 vẫn là một trong những giai đoạn bi thương nhất trong lịch sử phát triển của đất nước. Kết quả là hàng trăm ngàn người bị bắt, giết, gia đình ly tán. 

Người đầu tiên được “lựa chọn” để “xử bắn thí điểm” là bà Nguyễn Thị Năm. Hơn nửa thế kỷ đã trôi qua, câu chuyện về bà Năm, từ khi bà bị bắn năm 1953 cho đến nay, vẫn là đề tài gây nhiều tranh cãi và còn không ít những uẩn khúc cần tiếp tục được giải mã. 

Lật chồng báo cũ: "ĐỊA CHỦ ÁC GHÊ" CỦA TÁC GIẢ C.B

 Chân dung Bà Cát Hanh Long Nguyễn Thị Năm

Dưới đây là một bài viết đăng trên báo Nhân Dân ngày 21 tháng 7 năm 1953 của tác giả C.B., mở màn cho chiến dịch cải cách ruộng đất. Đối tượng mà bài báo "tấn công" là bà Cát-hanh-long Nguyễn Thị Năm, một người có công với cách mạng.

BÀ NGUYỄN THỊ NĂM - NGƯỜI BỊ BẮN CHẾT OAN TRONG CCRĐ

Chuyện về người phụ nữ đầu tiên bị bắn oan
trong Cải cách ruộng đất 
Xuân Ba 

Thư Xuân Ba: 

Kg các anh!
Vì nhiều lý do, bài về bà Nguyễn Thị Năm ( Cát Hanh Long ) đăng trên An Ninh Thế giới ( số 1349& 1350) ra ngày Thứ Tư và Thứ Bảy 15-3 không đủ đầy như bản thảo gốc của người viết. 
Tôi biết ơn sự tận tình cố gắng của các anh Phạm Văn Miên TBT và Hồng Thanh Quang Phó TBT để hai bài báo trên đến tay bạn đọc. 
Tôi xin gửi lại các anh đọc bản gốc và.mong được thông cảm 
Chúc lành 
Xuân Ba

Tôi ngập ngừng ngừng gõ lên cánh cửa một ngôi nhà ở đường Láng. 

Ngập ngừng như động thái của người có lỗi. 

Lỗi vì mình đã quá muộn? Lỗi vì sự lừng khừng chần chừ, dùng dắng? 

Thực ra nhiều năm trước,  có lần tôi đã tìm đến ngôi nhà 117 Hàng Bạc. Nhưng người chủ ngôi nhà cho biết người tôi cần tìm không có ở đây. Và không biết đã chuyển đi chỗ nào? 

Những ngài ngại lẫn sờ sợ. Nỗi sợ vô cớ và bầy đàn ấy đã khiến dài mãi thêm những lừng khừng cùng dùng dắng... 

Người tôi cần tìm là ông Nguyễn Hanh. 

Ông là thành viên trong cụm danh từ Cát Hanh Long. Cụm từ ấy từng ám vào tâm trí không ít người của một thời một thuở? 

Ông Nguyễn Hanh là con trai trưởng của bà Nguyễn Thị Năm tức Cát Hanh Long, người đàn bà đầu tiên bị bắn oan trong Cải cách ruộng đất (CCRĐ) 

Nhưng lần này sau khi gặp được một người, tôi đã quyết dẹp đi sự dùng dắng đó. Người ấy là ông Lưu Văn Lợi thư ký riêng của ông Lê Đức Thọ.

Thứ Năm, 10 tháng 9, 2015

XEM LẠI MẤY BÀI BÁO CỦA NHÀ BÁO TRẦN LỰC VÀ CB


I –  Với bút danh Trần Lực, Hồ Chí Minh đã viết bài “Giấc ngủ mười năm" như sau:

“…Tháng 10 năm 1947, đội của tôi lại được điều đi đánh tại đường số 4.

Người ta nói dân ở gần mặt trận ai cũng hăng. Có gì lạ đâu. Tây nó ác quá. Chúng bắt được đàn bà con gái, thì 7 tuổi đến 70 nó chẳng từ ai. Năm bảy thằng tranh nhau hiếp. Hiếp không chết, thì nó chặt đầu, móc mắt, mổ bụng, rạch trôn. Có khi chúng bắt con trai hiếp mẹ, cha hiếp con gái, cho chúng nó coi và cười. Không nghe thì chúng giết cả nhà.

Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

ÔNG LÝ ƠI, CHỚ CÓ ......... NẰM MƠ !

Ông Lý ơi, chớ có… nằm mơ!

02-10-2014 

“Tôi thấy ở Hàn Quốc người ta coi nợ xấu là của toàn xã hội, nên kêu gọi người dân đóng góp tiền, vàng để giải quyết nợ xấu. Chúng ta có học tập được không?”

Cali Today News - Ông Phan Trung Lý – Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật đã phát biểu như vậy tại Quốc hội Việt Nam. Ông Lý cho rằng, nợ xấu là vấn đề của toàn xã hội nên kêu gọi người dân góp tiền để giải quyết như cách mà người Hàn Quốc đã làm.
.
Ông Phan Trung Lý - Chủ nhiệm Ủy ban Pháp luật của Quốc hội VN

Lẽ thường, chẳng ai đi đánh thuế chuyện mơ mộng viễn vông, và cũng chẳng buồn trách nếu ai đó nuôi dưỡng những mộng tưởng. Nhưng ở địa vị của một chính khách, phát ngôn của ông Phan Trung Lý thực sự đáng lo ngại. Sở dĩ nói như vậy là bởi vì ông Lý không chịu nhìn lại thực trạng chính quyền Việt Nam, cách quản lý cũng như quyết tâm chống tham nhũng. Chính phủ Việt Nam được biết đến với những quan chức tham nhũng, bất tài. Nợ xấu của Việt Nam không phải do khủng hoảng kinh tế Thế giới, mà bởi vì sự tham nhũng của chế độ. Bên cạnh đó, việc quản lý yếu kém, tạo ra nhiều lỗ hỏng để cho quan chức mặc sức xà xẻo, tư lợi…

Thứ Năm, 11 tháng 9, 2014

NHẬT KÝ CẢI CÁCH RUỘNG ĐẤT CỦA NHÀ SỬ HỌC TRẦN HUY LIỆU

Nhật ký cải cách ruộng đất  
Trần Huy Liệu
Theo Talawas


Cuộc đấu tố thí điểm địa chủ Nguyễn Văn Bính, tức Tổng Bính tại xã Dân Chủ ngày 18-5-1953. 
.
Nhưng mình không dự hội nghị, mà đi dự cuộc đấu địa chủ Nguyễn Văn Bính tức Tổng Bính tại xã Dân Chủ… Theo lối rẽ vào xã Trung Thần, đã thấy từng tốp người từ các ngả đường kéo đến…, trong đó có cả những bà bồng bế con thơ… đôi người đàn bà mặc quần mới. Lũ trẻ con giành nhau chạy trước. Một thanh niên leo lên cây me vệ đường rung cây cho quả rơi xuống để mọi người nhặt… Mình có ấn tượng như đi xem hội ở vùng quê. Họ không nói chuyện gì về đối tượng sắp đem tranh đấu cả.

Vào một nhà tập hợp. Những ủy viên chấp hành nông hội xã và cán bộ đội công tác đương tíu tít về những công việc tổ chức. Ban tiếp tế nấu từng chảo cơm, bày từng dãy mâm cơm cho những “tân khách”, ai muốn ăn thì ghi tên vào với giá tiền 3.000 đồng một bữa. Mình mặc dầu đã mang cơm nếp đi theo cũng ngồi vào ăn. Dọc đường đi đến trường sở ở trong rừng, có dân quân du kích và công an xã vác súng đi lại canh gác. Từng chòm người ngồi xúm xít dưới gốc cây hay trong một chiếc nhà trống. Một chị phụ nữ bán xôi và bánh khúc tha hồ đắt hàng. Nhưng cho mãi đến gần 11 giờ, cuộc đấu mới bắt đầu. Vì thôn nọ phải chờ thôn kia, xóm nọ phải chờ xóm kia. Có người đi từ sáng sớm, chưa kịp ăn cơm. Có người gần trưa mới tới. Ban tổ chức đã không giao trách nhiệm chặt chẽ những người phụ trách các khu vực hướng dẫn quần chúng đến cho được đúng giờ hay ít nhất là không chậm trễ quá. Mình cố ý ngồi lẫn vào từng đám quần chúng để nghe ngóng dư luận, nhưng không thấy gì. Một anh bạn hỏi người ngồi bên thì y nói: “Tôi đối với ông ấy (chỉ địa chủ Tổng Bính) cũng không có chuyện gì”. Ban tổ chức đi gọi người nào có “vấn đề” với địa chủ thì vào trước. Một số lững thững đi vào. Có người không chịu vào trước, nói: “Tôi có ít thôi, để nói vào cuối cùng”. Nhưng có ai biết được người tố cuối cùng sẽ là ai? Trường sở tranh đấu tại một khu rừng thưa, gần cánh đồng, bên một cái đình. Không có hầm hố tránh máy bay gì cả. Cũng may trời nắng ráo. Mưa thì sẽ ra sao? Ngoài lá quốc kỳ và ảnh Hồ Chủ tịch, những khẩu hiệu “Hồ Chủ tịch muôn năm”, “Đảng Lao động Việt Nam muôn năm”, “Triệt để giảm tô, kể cả thoái tô. Thực hiện giảm tức, phát triển sản xuất. Thực hành tiết kiệm” và một chiếc băng dài đề “Đả đảo và trừng trị xứng đáng tên địa chủ cường hào gian ác Nguyễn Văn Bính”. Mình nhận thấy không có một khẩu hiệu phản đế nào. Một thói quen trong lúc này là người ta mải nhìn vào địa chủ phong kiến mà quên kẻ thù đương phải tranh đấu bằng vũ trang là đế quốc Pháp và can thiệp Mỹ. Trước mấy chiếc bàn để dành cho chủ tịch đoàn và ban thư ký, một chiếc bục kê lên cho địa chủ quỳ và đằng sau có những biển quy định chỗ ngồi: “địa chủ ngoan cố”, “địa chủ đã thanh toán”, “phú nông nói láo”, “phú nông chưa thành khẩn” và “những người phú nông”. Số quần chúng đến dự độ 700 trở lại. Có cả một số bộ đội và nhân viên cơ quan ở gần. Ban điện ảnh Nha Thông tin có đến quay phim. Theo lời căn dặn của chủ tịch đoàn, thì, khi máy quay phim kêu sè sè, mọi người không nên nhìn vào, mà phải “căm thù địa chủ”. Lễ khai mạc bắt đầu. Trên ghế chủ tịch đoàn là ban chấp hành nông hội, nghĩa là bần, cố, trung nông. Có cả một phụ nữ và một thương binh. Phát ngôn nhân của chủ tịch đoàn cũng dõng dạc mạnh bạo, không kể vô số những sai lầm về danh từ cũng như về văn phạm. Nhưng những lời tuyên bố đầu tiên đã lộn xộn giữa phú nông và địa chủ. Người ta không nói ngay đến địa chủ thủ phạm, mà đã kể đến từng “tên” phú nông thuộc các loại, do du kích áp giải “mời” đến hội trường. Chủ tịch truyền lệnh cho cử tọa hễ thấy địa chủ vào thì hô đả đảo. Một việc làm không cần đến mệnh lệnh. Đến lượt địa chủ vào. Hai tay bị trói quặt ra sau, nhưng vẫn phải bò từ ngoài vào, đeo bên mình những gói quần áo. Ngoài tiếng hô đả đảo, những người ngồi gần lối y vào cũng với tay ra đánh tát tơi bời. Không đợi để quỳ lên bục, một người đã túm lấy tóc mà “tố”. Trận vũ bão bắt đầu.

Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

Dương Trung Quốc: VIẾT NHÂN NGÀY THƯƠNG BINH LIỆT SĨ

Viết nhân Ngày Thương binh Liệt sĩ

Dương Trung Quốc 
Lao động Cuối tuần 
...những công chức của địa phương trả lời đơn giản rằng họ chỉ biết đến những gì báo Nhân Dân của Đảng hồi đó đã tường thuật vụ án “địa chủ phản động” Nguyễn Thị Năm bị đền tội. Và nếu đọc lại những bài báo ấy, thật nghẹn lòng... Xem vụ án oan tại đâybài của CB trên báo Nhân dân.

Bà Nguyễn Thị Năm (Cát Hanh Long)
Tôi có một ông bác bên đằng vợ vốn là hậu duệ của nhà canh tân nổi tiếng Đặng Huy Trứ. Bác Phạm Tuấn Khánh (tên khai sinh là Đặng Khánh Côn) tham gia cách mạng rất sớm, từng bị thực dân đày lên nhà ngục Sơn La, sau này trở thành người quản lý thuộc thế hệ sớm nhất của ngành điện ảnh và phát thanh truyền hình Việt Nam. 

Ơn nghĩa với tổ tiên, bác dành trọn những năm tháng cuối đời, bỏ công sức, tiền bạc tổ chức nghiên cứu về cụ tổ Đặng Huy Trứ, viết sách, làm hội thảo, tạc tượng góp phần tôn vinh bậc tiền bối của dòng họ mình.

Tôi thường đến nhà mong phần nào hỗ trợ ông bác trong công việc đầy ân nghĩa ấy và thấy bên cạnh ban thờ gia tiên trong nhà có phối thờ bức chân dung một người phụ nữ và một vài gương mặt đàn ông khác. Tôi hỏi, bác bảo rằng đó là những người cùng thời, không có quan hệ máu mủ họ hàng, nhưng bác lại biết rõ đó là những người đang chịu oan khuất, bác thờ họ như để chia sẻ trách nhiệm của người biết mà không làm được việc gì để giải oan cho họ.