NỮ SĨ NGỌC TRAI – TUỔI CHÍN MƯƠI VÀ CUỐN HỒI KÝ RẤT HUẾ
Tôi vừa được Nữ sĩ Ngọc Trai gửi tặng cuốn sách mới của bà. Đó là cuốn hồi ký “O Tôn Nữ Huế tha hương" dày 242 trang, được in ra trong dịp bà tròn 90 tuổi.
Tôi chưa từng được hân hạnh gặp Nữ sĩ Ngọc Trai. Nhưng tôi biết đến một nhà văn có tên Ngọc Trai từ rất sớm, ngay khi vào đại học cách đây 35 năm.
Ngày ấy, tôi đã mê mệt các tác phẩm của Nguyễn Tuân, Tản Đà. Với Nguyễn Tuân là: Chém treo ngành, những chiếc ấm đất, Khoa thi cuối cùng, Chùa Đàn, v.v.. từ trước đó, trong tuyển tập, và đến năm 1989 là Cảnh sắc và Hương vị đất nước. Tôi biết chỉ có ít nhà văn được gần gũi Nguyễn Tuân, được ông tiếp, được ông trả lời phỏng vấn và được ông đồng ý cho làm sách vở. Vâng, chỉ có 3 người. Có lẽ là thế! Đó là Nguyễn Đăng Mạnh (Giáo sư ĐH Sư phạm), Ngọc Trai (Báo Văn Nghệ) và Đoàn Minh Tuấn ở phía Nam.
Kính gửi: Chủ tịch Nước, Chủ tịch Quốc hội Thủ tướng Chính Phủ
Năm hết Tết đến, theo truyền thống đạo lý cổ truyền của dân tộc chỉ
nói chuyện vui, chúc điều tốt lành. Nhưng chúng tôi không thể làm vậy vì
giáp Tết cổ truyền, máu của cụ lão nông Lê Đình Kình, 84 tuổi đời, 58
tuổi Đảng đã chảy dưới họng súng oan nghiệt, bị bắn vỡ đầu gối, vỡ tim,
vỡ óc, rồi bị đem đi rạch bụng để trả xác về cho vợ con khâm liệm và đem
đi chôn như những gì đã bày ra rõ ràng trước mắt mọi người!
Dân thôn Hoành, xã Đồng Tâm đã chít khăn tang, đưa cụ lão nông từng
được họ kính trọng và tôn quý về nơi an nghỉ cuối cùng. Những hình ảnh
ấy đang được phơi ra trước mắt nhân dân trong nước và công luận trên thế
giới qua rất nhiều hãng truyền thông lớn của nước ngoài, đã làm chấn
động nhân tâm.
Đúng hôm nay, 2.1.2020 Hà Nội tiến hành Lễ tang Cụ Nguyễn Trọng Vĩnh, nhà Cách mạng Lão thành 104 tuổi đời, gần 80 tuổi Đảng, chúng ta ở đây tiến hành Lễ Tưởng Niệm vị Lão tướng với niềm xúc động chân thành tưởng nhớ một chiến sĩ cách mạng đã cống hiến trọn đời mình cho lý tưởng cao cả “làm cách mạng giải phóng dân tộc, giành độc lập cho đất nước, non sông quy vào một mối, đem lại tự do và hạnh phúc cho nhân dân”. Cống hiến trọn vẹn cho lý tưởng đó, Cụ vừa ung dung bước vào cõi vĩnh hằng.
Với một sự nghiệp lẫy lừng từ lúc đầu xanh cho đến lúc vượt cái ngưỡng “người xưa nay hiếm” gần một nửa thế kỷ, Cụ thật sự là tấm gương sáng cho những ai đang nặng lòng vì vận mệnh dân tộc và số phận của nhân dân. Bản lĩnh và trí tuệ của vị cách mạng lão thành ấy được tôi luyện bởi:
Lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh mặc áo phông đánh dấu kỷ niệm trận hải chiến Việt-Trung 1988 ở bãi Gạc Ma, gần Trường Sa, trong đó 64 bộ đội VN hy sinh. Ảnh chụp ngày 13/3/2013. REUTERS/Kham.
Một ngôi sao băng vừa vụt qua trên bầu trời ảm đạm.
Trong tôi bỗng loé sáng huyền thoại về ngôi sao chiếu mệnh của mỗi con
người khi hay tin Lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh vừa đi vào cõi vĩnh hằng
lúc 4g43 sáng hôm nay, 26.12.2019.
Thế là ước nguyện Cụ kéo dài sự sống thêm vài ngày
nữa để đạt được tuổi thọ 105 không thành hiện thực! Nhưng như thế cũng
đã quá đủ cho một đời người, một sinh mệnh, một sự nghiệp rồi.
Thư ngỏ của Giáo sư Tương Lai gửi Hội nghị lần thứ 11 Ban Chấp hành Trung ương khóa XII
THƯ NGỎ
Kính gửi HỘI NGHỊ lần thứ 11 BCHTƯ khoá XII
Tôi là Tương Lai, đảng viên Đảng Lao Động Việt Nam, vào Đảng ngày 6.1.1959 và ngày 2.9. 2017 tuyên bố dứt bỏ mọi liên hệ với Đảng bị Nguyễn Phú Trọng thao túng để tiếp tục chiến đấu với tư cách đảng viên Đảng Lao động Việt Nam, Đảng của Hồ Chí Minh như đã từng giữ đúng phẩm chất và nhân cách của một đảng viên trong suốt 58 năm qua, kính gửi đến Hội nghị Ban Chấp hành Trung ương ĐCSVN lần thứ 11 những ý kiến dưới đây:
Mấy người bạn đến thăm vì nghe nói tôi bị mệt. Quanh ấm trà nóng, câu chuyện cũng nóng lên xoay quanh chủ đề “biểu tình” hay “không thèm biểu tình nữa”. Lý lẽ của chuyện “không thèm biểu tình nữa” xem ra thắng thế. Nhấp từng ngụm trà đang nguội dần, tôi im lặng lắng nghe. Nghe để suy ngẫm về cái lý “không thèm biểu tình” nhằm tìm ra cái logic của lập luận: “Chúng
nó hèn với giặc, ác với dân, đàn áp chúng ta, những người yêu nước
chống xâm lược, rồi tung ra luận điệu đừng làm mất an ninh, mất ổn định,
đã có đảng và nhà nước lo. Nay, mất đảo, mất biển, mất giếng dầu, lâm
vào thế yếu ngoài biển phải tìm về đất liền, buộc phải hô hào biểu tình
để làm áp lực và tranh thủ dư luận quốc tế. Tôi không thèm biểu tình, để
chúng nó lo xem sao”. .
GS Hoàng Tụy, vị Chủ tịch của IDS, một bản lĩnh trí thức đích thực
Tương Lai
19-7-2019
Bài viết với vô vàn thương nhớ tiễn đưa Thầy về chốn vĩnh hằng
Biết rằng ngày đau buồn ấy rồi sẽ đến, mà đến rất gần, vì lần gặp mặt
cuối cùng với người thầy kính mến của tôi, giáo sư Hoàng Tuỵ đã quá yếu
khi bước khỏi tuổi 91, nhưng rồi vẫn cứ bàng hoàng không cầm được nước
mắt khi nhận được tin dữ.
Mới hôm nào nghe Chu Hảo điện thoại cho biết các anh vừa đến nhà thăm
thầy Tuỵ, tôi càng bồn chồn giục con gái tôi thu xếp để đưa tôi ra Hà
Nội. Nhưng thế là không kịp nữa rồi. Thao thức cả đêm, trằn trọc với bao
kỷ niệm ùa đến, dậy ngồi vào bàn, đặt tay trên bàn phím máy tính mà đầu
óc cứ trống rỗng, hụt hẫng không biết bắt đầu từ đâu. Phải viết, nhưng
viết gì đây?
Từ hồi cầm được cuốn sách để đọc, tôi đã ngấu nghiến cuốn “Tâm hồn cao thượng”
của một tác gia người Ý được dịch sang tiếng Việt. Có những câu hơi rắc
rối mà trí óc tuổi thơ tôi phải căng hết cỡ cũng chỉ nghĩ được lơ mơ,
đại loại như lời của bố Erison dạy con trong bức thư ông viết cho Erison
“con hãy coi sự ngu dốt là cừu địch và lấy sự văn minh của nhân
loại làm cuộc khải hoàn, con phải phấn đấu luôn luôn và chớ hề làm tên
lính hèn nhát”.
Tuy không hiểu lắm, nhưng cũng mang máng cảm thấy đây là điều lớn lao
cần phải theo. Có những câu hiểu rõ hơn và đến nay vẫn còn nhớ, như lời
thầy Perbôni dạy học trò “đừng để con rắn ghen tị luồn vào trái tim, đó là một con rắn độc, nó gặm mòn khối óc và làm đồi bại trái tim”. Và rồi câu này thì in đậm trong óc tôi: “con có một trái tim cao thượng đángkhen”.
Đây là cũng lời thầy Perbôni, nhưng là nhằm biểu dương Garônê, cậu học
sinh quả cảm đã dám đứng lên nhận lỗi thay cho bạn trong cơn phẫn uất vì
bị nhục mạ đã ném lọ mực vào kẻ dám xúc phạm đến sự nghèo khổ của mẹ
mình, chẳng may lọ mực văng ngay vào ngực thầy giáo.
Đến viếng Thượng Nghị sĩ John McCain Tương Lai 29-8-2018 Để tỏ rõ lòng kính trọng và sự ngưỡng mộ Thượng Nghị sĩ John McCain, người bạn quý của nhân dân Việt Nam, hôm nay, lúc 15h ngày 29.8.2018, bốn chúng tôi gồm Huỳnh Tấn Mẫm, Lê Công Giàu, Huỳnh Kim Báu và Tương Lai đã đến lãnh sự quán Mỹ tại Thành phố Hồ Chí Minh để đặt vòng hoa tưởng niệm Ông.
…trải qua một cuộc bể dâu, những điều trông thấy mà…*
Cuộc bể dâu này sao mà lắm đa đoan và quá nhiều giằng xé khiến tôi quyết phải ngẩng đầu nhìn lên trời cao để cố nhìn thấy cho được cái gì xanh hơn, sâu hơn, khoáng đạt hơn để vơi bớt dằn vặt trong tâm hồn.
Lạ một nỗi, càng nhìn lên trời xanh lại cứ nghe tiếng rì rầm của đất!
Đêm đêm rì rầm trong tiếng đất
Những buổi ngày xưa vọng nói về,
hai câu thơ Nguyễn Đình Thi lay động dữ dội trong tôi khi một mình trong đêm thanh vắng, nhìn lên bầu trời sao. Nhìn lên trời, để lại nghe tiếng đất!
Kẻ “bất hảo” “nhếch mép cười một phát và quên chúng nó đi”!
Tương Lai
Tiến sĩ Nguyễn Quang A vừa bị bắt giữ và câu lưu trái phép tại sân bay Nội Bài khi từ nước ngoài trở về ngày 6.7.2018. Thế thì đích thị là thuộc diện “bất hảo” chứ gì nữa. Bị công an bắt giữ và thẩm vấn thì nhất định là “bất hảo” rồi, thì ngài Tổng Bí thư đã giảng như vậy rồi, lời vàng ý ngọc miễn bàn!
“ĐƯA NGƯỜI, TA KHÔNG ĐƯA QUA SÔNG SAO CÓ TIẾNG SÓNG Ở TRONG LÒNG”
Tương Lai
Lê bước chân nặng nề ra khỏi phòng anh nằm, trong tôi trĩu nặng nỗi
buồn vĩnh biệt mà nhói lên câu thơ chia ly của Thâm Tâm từng chìm sâu
trong ký ức suốt hai phần ba thế kỷ.
Ngôi nhà Hạ Đình Nguyên ở cạnh sông Sài Gòn. Tôi biết rằng đây là lần
đến vĩnh biệt anh. Vào chiều chủ nhật 1.7.2018 khi cùng Huỳnh Kim Báu,
Lê Công Giàu đến với anh trong ngôi nhà ấy, anh chìa tay cho tôi, nắm
rất chặt. Để xua bớt đi cảm giác nặng nề, tôi đọc chệch câu thơ của
Vương Duy thời thịnh Đường mà ngòi bút họ Hạ đã dẫn ra trong bài viết
phê phán thói cuồng chữ một cách ngô nghê của Tư S… “tây xuất Dương quan hữu [vô] cố nhân.
Từ trái sang: Lê Công Giàu, Huỳnh Kim Báu. Tương Lai, Huỳnh Tấn Mẫm, Bùi Tiến An
Tuyên bố về các cuộc biểu tình đòi bãi bỏ các dự luật “An Ninh mạng” và “Đặc khu Kinh tế”
Chúng tôi nhận định rằng:
1. Biểu tình bày tỏ nguyện vọng và ý chí là quyền hiến định của công dân đã được ghi vào Hiến Pháp, điều 25.
2. Những cuộc biểu tình nổ ra trên nhiều địa bàn trọng yếu, Hà Nội, tp Hồ Chí Minh và lan rộng trên nhiều địa phương khắp bắc, trung, nam trên cả nước với khẩu hiệu chống Trung Quốc xâm lược, kiên quyết phản đối Luật “Đặc khu Kinh tế” với những điều khoản mở đường hình thành “nhượng địa” cho nhà đầu tư Trung Quốc đã âm thầm câu kết với các thế lực trong nước vì lợi ích riêng đã mưu toan bán rẻ chủ quyền quốc gia, chống Luật an ninh mạng rập khuôn theo luật ấy của Trung Quốc, bịt miệng dân, dập tắt mọi hình thức phản biện, ngăn chặn việc kết nối với quốc tế, đi ngược lại xu hướng chung của thế giới đang tiến sâu vào cuộc cách mạng 4.0. Sức lan tỏa của làn sóng biểu tình rất nhanh và rất rộng vì sự dồn nén đã tới giới hạn trước việc người dân bị mất đất, mất nơi sinh sống tự bao đời, bị đàn áp, bị khủng bố, bị lừa gạt.
Những ngày vừa qua, đề đối phó với làn sóng biểu tình dâng lên mạnh
mẽ phản đối “Luật Đặc khu Kinh tế”, mở đường rước kẻ cướp đảo cướp biển
của Việt Nam vào trấn giữ ba vị trí xung yếu của duyên hải Việt Nam, và
“Luật An Ninh mạng” tạo cơ sở pháp lý cho việc bịt miệng dân, đang lan
rộng ra cả nước, cùng với việc dùng bạo lực trấn áp, đánh đập dân rất
tàn nhẫn, một cơn dịch vu cáo dân, cao giọng dạy dỗ dân “phải biết yêu nước đúng cách”.
Cơn dịch ấy đang lây nhiễm khá bài bản trên mạng lưới truyền thông nhà
nước. Khốn khổ, điều đó lại đang tăng thêm nguy cơ ô nhiễm môi trường
sống của chúng ta về vật chất cũng như về tinh thần đã tệ hại, càng tệ
hại thêm.
“KHÁC NÀO ĐEM THỊT MÀ NUÔI HỔ ĐÓI, GIỮ SAO CHO KHỎI TAI VẠ VỀ SAU”*
Tương Lai
Đây là lời của Trần Hưng Đạo. Thành kính nhắc lại khuyến dụ của Đức Thánh Trần vào thời điểm này, lúc thế nước nghiêng ngả bởi hành động hung hãn của Trung Quốc xâm chiếm Biển Đông, dấn tới mưu toan uy hiếp chủ quyền lãnh hải và lãnh thổ của nước ta bằng trăm mưu nghìn kế thâm độc, là nhằm gơi lại truyền thống lịch sử để gọi dậy tinh thần yêu nước của mỗi người Việt Nam chúng ta. Và cũng để nói rằng, toan tính của ai đó dâng lên kế sách cho thuê đất có thể kéo dài thời hạn đến 99 năm ở cái gọi là “Đặc khu kinh tế” định thành lập tại ba vủng xung yếu có vị trí chiến lược về an ninh quốc phòng phải chăng là đang “đem thịt mà nuôi hổ đói”. Chẳng thế sao.
Giáo sư Tương Lai đến thăm Lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh năm 2014
(Ảnh do gia đình cung cấp)
LÃO TƯỚNG NGUYỄN TRỌNG VĨNH LÊN TIẾNG VỀ QUYẾT ĐỊNH CỦA GIÁO SƯ TƯƠNG LAI
Nguyễn Đăng Quang lược ghi
Nhà văn kiêm dịch giả
Nguyễn Nguyên Bình, hội viên Hội Nhà văn Hà Nội, trưởng nữ của Lão tướng Nguyễn
Trọng Vĩnh, cuối tuần vừa qua có chuyển cho tôi ý kiến và quan điểm chính thức của
cụ Vĩnh về quyết định “dứt bỏ mọi liên hệ
với đảng của Nguyễn Phú Trọng đang thao túng để tiếp tục chiến đấu với tư cách
đảng viên Đảng Lao động Việt Nam, đảng của Hồ Chí Minh” của Giáo sư Tương
Lai hôm 2/9/2017.
Chuyện đời, thì còn dài lắm. Biết thế
nào mà nói hay nói dở một cách quyết đoán chỉ bằng vào cảm tính và mong muốn chủ
quan. Thế giới đang biến đổi quá nhanh vượt khỏi mọi tính toán của những cái đầu
thông minh nhất, khiến cho một phương thức vừa tạo nên thành công hôm nay thì
cũng bằng chính nó có thể sẽ dẫn đến thất bại khi đem vận dụng cho một toan
tính sắp tới.
Chiều 2/9/2017, tôi tranh thủ đến thăm Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh,
cựu Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc, là
người đầu tháng Mười tới sẽ bước sang tuổi thứ 102 (cụ sinh ngày
1/10/1916). Cụ vẫn khỏe và minh mẫn, song không còn nhanh nhẹn như cách
đây 3 năm nữa.
Lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đánh giá quyết định của Gs Tương Lai là đúng đắn và đúng thời điểm. Cụ nói: “Quyết
định chính trị là tùy theo quan điểm, nhận thức và hoàn cảnh của mỗi
người. Tôi tôn trọng và tán thành quyết định của anh Tương Lai khi tuyên
bố từ bỏ và đoạn tuyệt với ĐCSVN của Nguyễn Phú Trọng. Song tôi đặc
biệt đánh giá cao việc anh ấy vẫn nguyện tiếp tục chiến đấu với tư cách
đảng viên Đảng Lao động Việt Nam…”.
Một vị cựu Đại sứ khác, nguyên Ủy viên Trung ương ĐCSVN viết trong email gửi Gs Tương Lai, xin trích: “Tôi
xúc động không thể không viết ngay mấy dòng vắn tắt gửi GS để bày tỏ sự
đồng tình hoàn toàn của tôi đối với những điều GS trình bày trong 2 văn
bản này (tức Tuyên bố ra Đảng và Bản tường trình của Gs Tương Lai viết gửi Đảng ủy Phường Tân Phong, Quận 7, Tp HCM) và sự ngưỡng mộ của tôi đối với GS, người chiến sỹ cộng sản, người trí thức, người công dân chân chính và tài năng!”
Song cũng không ít ý kiến cho rằng Gs Tương Lai chưa thể hiện thái độ dứt khoát với ĐCSVN khi ông chỉ tuyên bố “chấm dứt mọi liên hệ với đảng Nguyễn Phú Trọng thao túng”
chứ không phải là từ bỏ ĐCSVN. Nói như vậy, theo tôi, không sai, nhưng
có thể chưa thấy hàm ý trong Tuyên bố dứt bỏ đảng do Nguyễn Phú Trọng
thao túng của Gs Tương Lai!
Tôi đồng tình với ý kiến của lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, việc từ bỏ
ĐCSVN là tùy theo quan điểm, nhận thức và hoàn cảnh của mỗi người, không
nên và không thể bắt mọi người ai ai cũng phải giống nhau. Không thể
nói Gs Tương Lai chưa dứt khoát với ĐCSVN, vì theo tôi, ở khía cạnh nào
đó, ông còn thể hiện một thái độ mạnh mẽ hơn, đó là “dứt bỏ mọi liên hệ với đảng Nguyễn Phú Trọng thao túng…”.
Tuyên bố như vậy, rõ ràng Gs Tương Lai không chỉ khẳng định việc từ
bỏ ĐCSVN mà còn nhấn mạnh, ĐCSVN hiện đang bị lũng đoạn bởi Nguyễn Phú
Trọng nên ông càng kiên quyết từ bỏ nó! Theo tôi, đây còn có thể là
chiến thuật, vì trong tuyên bố, ông nói từ bỏ ĐCSVN “để tiếp tục chiến đấu với tư cách đảng viên Đảng Lao động Việt Nam”, chứ không phải để ông nghỉ ngơi, an dưỡng!
Cách đây hơn 1 tháng, ông nói với tôi và ông Lê Công Giàu khi chúng
tôi đến thăm ông tại nhà riêng, là càng ngày ông càng nung nấu với ý
tưởng cần phải có thể chế đa nguyên, đường lối đa đảng, mà khi gia nhập
Đảng Lao động Việt Nam (ĐLĐVN) năm 1959 ông chưa nhận thức được hết.
Nay, nếu ông tuyên bố khôi phục lại ĐLĐVN, tôi tin sẽ có hàng trăm ngàn
đảng viên sẽ tuyên bố ly khai ĐCSVN để chuyển sang sinh hoạt ĐLĐVN. Vấn
đề này, như mọi người đều biết, khi đổi tên đảng năm 1976, lãnh đạo đảng
lúc đó không tổ chức lấy ý kiến đảng viên và cũng thông báo trước trong
đảng về việc đổi tên. Đây rõ ràng là việc làm vô nguyên tắc, rất phi
dân chủ!
Vả lại, theo cách mà chính TBT Nguyễn Phú Trọng nhiều lần nói, thì ĐCSVN hiện nay “có thế nào”
nên mới có hiện tượng hàng loạt đảng viên công khai “từ đảng” hoặc lặng
lẽ “thoái đảng”? Chỉ trong vòng 3-4 năm qua, nhiều đảng viên kỳ cựu
ĐCSVN đã tuyên bố từ bỏ đảng, chẳng hạn như Luật gia Lê Hiếu Đằng,
nguyên Phó Chủ tịch Mặt trận Tổ Quốc VN Tp. HCM, ông Võ Văn Thôn, nguyên
Giám đốc Sở Tư pháp Tp. HCM, Giáo sư Nguyễn Đình Cống, Trưởng khoa Kết
cấu Bê tông, ĐHXD Hà Nội, nhà báo kỳ cựu Tống Văn Công, nguyên Tổng Biên
tập báo Lao Đông v.v… và nay đến lượt Giáo sư Tương Lai!
Thiết nghĩ, Ban Chấp hành Trung ương ĐCSVN nên mở một cuộc họp chuyên
đề về công tác tổ chức – xây dựng Đảng để mổ xẻ hiện tượng “từ đảng” và
“thoái đảng”, xem nguyên do vì sao mà nó lại như “Hoa nở rộ giữa mùa
Xuân” trong những năm qua như vậy, đồng thời xem xét lại năng lực, uy
tín và những hệ lụy từ khi ông Nguyễn Phú Trọng đảm nhiệm chức Tổng Bí
thư đến nay!
Gs Tương Lai được các bạn trẻ công kênh lên cao để hô khẩu hiệu chĩa thẳng
vào tòa Tổng Lãnh sự quán TQ ở Sài Gòn, trong cuộc biểu tình chống Trung Quốc
ngày 11.5.2014. Nguồn: tác giả Nguyễn Đăng Quang gửi tới.
Theo tôi, điểm giống nhau và cũng là mẫu số chung của tất cả những ai
công khai từ bỏ ĐCSVN trong thời gian vừa rồi, cũng như của hàng trăm
ngàn đảng viên đã lặng lẽ “thoái đảng” trong những năm qua (đặc biệt
trong giai đoạn ông Nông Đức Mạnh và Nguyễn Phú Trọng làm Tổng Bí thư)
là do họ đã chán chường và bất bình trước sự sa đọa, biến chất của Ban
Lãnh đạo Đảng và bộ máy công quyền, họ không còn chút lòng tin nào vào
ĐCSVN nữa, họ phẫn uất trước sự dung túng và bảo kê cho quốc nạn tham
nhũng.
Trong số những người tuyên bố ly khai hoặc thoái đảng, rất nhiều
người cho rằng việc du nhập Chủ Nghĩa Cộng Sản, mà thực chất là du nhập ý
thức hệ độc tài kiểu Stalinist và Maoist cùng hệ thống “vô sản chuyên
chính” nhằm duy trì một thể chế toàn trị, phản dân chủ, phản dân tộc vào
Việt Nam, không chỉ là một sai lầm mà còn là một thảm họa cho dân tộc
và đất nước Việt Nam.
Thực tế trên nửa thế kỷ qua, thể chế toàn trị, độc đảng, phản dân chủ
đặt ý thức hệ lên trên Tổ quốc, đặt lợi ích của đảng, thực chất là lợi
ích của một nhóm quyền lực chóp bu lên trên lợi ích dân tộc, dám ngang
ngược đặt Cương lĩnh của ĐCSVN chỉ bao gồm 4 triệu đảng viên so với đại
bộ phận 92 triệu dân, lên trên Hiến Pháp của toàn dân. Những sai lầm cơ
bản và có hệ thống đó đã triệt tiêu mọi mầm mống dân chủ, tinh thần dân
tộc, truyền thống yêu nước, đoàn kết trong mọi tầng lớp nhân dân ta.
Thực chất của cái gọi là “Nhà nước pháp quyền XHCN” chỉ là sự đánh tráo
khái niệm, thực ra chỉ là đảng quyền, chứ không hề có nhà nước pháp
quyền, không có tam quyền phân lập, một thành tựu của văn minh nhân
loại. Mô hình này đã thảm bại hoàn toàn ở Liên Xô và các nước XHCN ở
Đông Âu, nay chỉ còn lạc lõng ở Bắc Triều Tiên, Cu Ba, Trung Quốc và
Việt Nam.
Nói thêm về trường hợp lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh. Trong những năm
qua, rất nhiều người muốn cụ tuyên bố ra khỏi ĐCSVN, trong số những
người này có đông đảo đồng đội, đồng chí, bạn bè thân thiết của cụ, và
có khá nhiều nhân sĩ, trí thức trong và ngoài nước. Điều này khiến cụ
rất phân vân. Cụ đã chuẩn bị cho mọi phương án cần thiết.
Nhưng sau khi lượng định tình hình và suy đi tính lại, cụ đã đi đến
quyết định là phải ở lại trong Đảng để tiếp tục chiến đấu. Cụ nói, việc
tuyên bố ra khỏi đảng đối với cụ không có gì là khó khăn, song cụ thấy
việc ở lại là quan trọng và có tác dụng hơn!
Với cương vị của cụ, cụ có điều kiện lên tiếng vạch trần những tệ
hại, ngăn chặn những sai lầm mà ĐCSVN đang lao vào, đấu tranh không
khoan nhượng với những tội lỗi mà Ban Lãnh đạo ĐCSVN phạm phải, đặc biệt
là đường lối lệ thuộc gần như hoàn toàn vào ĐCSTQ. Đây là điều vô cùng
nguy hiểm cho dân tộc và đất nước. Cụ nói, có thể không ngăn chặn hết
được những tồi tệ, nhưng chí ít cũng hạn chế được mức độ tác hại, không
cho chúng lộng hành hơn nữa.
Cũng trên ý nghĩa đó, xin trở lại với tuyên bố của Gs Tương Lai. Tôi
biết ông đã trăn trở rất nhiều khi công bố quyết định này. Với tất cả sự
hiểu biết về ông, tôi cho rằng quyết định từ bỏ ĐCSVN mà ông nhấn mạnh
trong tuyên bố ngày 2/9/2017 là rất đúng đắn và cần thiết, sẽ có tác
dụng và gây ra sức ép đáng kể và không nhỏ trong nội bộ ĐCSVN, và góp
phần từng bước đưa đến một thay đổi tích cực, tiến bộ và mạnh mẽ trong
sinh hoạt chính trị ở Việt Nam trong thời gian tới.
Nhân ngày quốc khánh 2/9, Giáo sư Tương Lai, nguyên Viện trưởng Viện
Xã hội học Việt Nam, một đảng viên kỳ cựu của Đảng Cộng sản Việt nam đã
đột ngột tuyên bố từ bỏ đảng để tiếp tục trung thành với đảng Lao Động
Việt Nam và tư tưởng Hồ Chí Minh. Để tìm hiểu nguyên nhân của quyết định
từ bỏ đảng của giáo sư Tương Lai và tại sao ông lại đề cao tư tưởng Hồ
Chí Minh, đài Á Châu Tự do có cuộc phỏng vấn với giáo sư Tương Lai sau
đây:
DỨT BỎ MỌI LIÊN HỆ VỚI ĐẢNG NGUYỄN PHÚ TRỌNG THAO TÚNG
ĐỂ TIẾP TỤC CHIẾN ĐẤU VỚI TƯ CÁCH ĐẢNG VIÊN
ĐẢNG LAO ĐỘNG VIỆT NAM, ĐẢNG CỦA HỒ CHÍ MINH
Tôi
là Tương Lai, vào Đảng Lao Động Việt Nam ngày 6.1.1959, đảng do Hồ Chí Minh
sáng lập và lãnh đạo, sau này đổi tên thành Đảng Cộng sản Việt Nam, hôm nay
2.9.2017 tuyên bố dứt bỏ mọi liên hệ với Đảng của Nguyễn Phú Trọng đang thao
túng, để tiếp tục chiến đấu với tư cách một đảng viên Đảng Lao Động Việt Nam
như ngày tuyên thệ đứng vào hàng ngũ Đảng của Hồ Chí Minh.