Tôi vừa về đến nhà. Hà Nội hôm nay lạnh quá! Càng về chiều càng lạnh! Nhưng so với nơi tôi vừa trở về thì nơi đó lạnh hơn nhiều. Đó là vùng sơn cước của huyện Bình Xuyên, tỉnh Vĩnh Phúc, nơi có cơ sở giáo dục Thanh Hà. Ở đó, hiện đang "cải tạo" chị Bùi Thị Minh Hằng - người hăng hái tham gia biểu tình chống xâm lược Trung Quốc trong suốt mùa hè rực lửa vừa qua. Được biết, hiện nay, người ta đang giữ chị tại Khu 3, khu đặc biệt, chung với các trại viên nhiễm HIV, có người đang ở giai đoạn cuối.
Vừa qua, một số nhân sĩ trí thức và thân hữu của chị ở Hà Nội cũng đã gửi thư tới Chủ tịch nước Trương Tấn Sang để đòi trả tự do cho chị. Bức thư gửi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang có chữ ký của Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh 96 tuổi, nguyên Ủy viên TW Đảng khóa 3, nguyên Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc, lão thành cách mạng; các giáo sư danh tiếng: Nguyễn Huệ Chi, Ngô Đức Thọ, Nguyễn Đông Yên, Hoàng Xuân Phú; các Tiến sĩ: Nguyễn Văn Khải, Nguyễn Quang A, Đặng Ngọc Lan, Nguyễn Hồng Kiên; các nhà văn: Nguyên Ngọc, Vũ Ngọc Tiến, Trần Nhương...Được biết, việc ký tên vẫn tiếp tục được tiếp nhận tại Email: tudochobuihang@gmail.com.
Sáng nay, từ 7h sáng, anh Phan Trọng Khang, Chị Phương Bích, tôi và cháu Nhân con trai chị Bùi Hằng đã lên thăm chị, mặc dù biết trước là chỉ có Bùi Nhân được vào gặp mẹ. Nhưng rất tiếc, sáng nay cháu Nhân chỉ gửi được đồ dùng vật dụng và ít ruốc vào cho mẹ mà không gặp được. Bùi Nhân nghe nói mẹ đang tuyệt thực, và đây là lần tuyệt thực thứ hai kể từ khi vào trại (lần trước tuyệt thực 15 ngày).
Chiều nay, chiều cuối năm, ngồi đây, chúng ta cùng điểm lại năm 2011, để tiễn năm cũ đi, và chờ phút giao thừa đến. Trong phút giây này, tràn ngập tâm hồn ta là giá rét và nỗi buồn khiến lòng ta chùng xuống.
Năm qua, các lễ hội lại vẫn rộn ràng với sự mê lầm được bật đèn xanh của ngành văn hóa. Cảnh chen chúc ở lễ hội khai ấn đền Trần, chùa Hương, Yên Tử. Những lời cầu nguyện mê lầm. Và bỗng chốc Bái Đính - một kiến trúc mới rất Tàu cũng đã trở thành điểm hành hương của thiên hạ.
Những vụ giết người cướp của ngày càng táo bạo, kẻ thủ ác tuổi đời càng ngày càng trẻ và cách thức giết người càng ngày càng dã man, độc ác, quyết liệt. Bên cạnh đó, nhiều vụ đánh trả người thi hành công vụ cũng tăng cùng với việc người thi hành công vụ đánh đập và làm chết người dân trong khi bắt và giam giữ.
Đạo đức và văn hóa xã hội đã băng hoại và đáng báo động đỏ.
Gương mặt của giới truyền thông lại càng thêm hoen ố. Sau sai sót về dịch thuật của MC Lại Văn Sâm, rồi vụ cô Lượm làm hiện lên một MC ác độc nữa, rồi một chương trình 16 phút được làm ra để xúc phạm đời tư của một tù nhân, về cuối năm Đài Truyền hình quốc gia VTV lại để xảy ra nhiều sai sót đáng tiếc: hiển thị cờ Trung Quốc 6 sao trong phần bình luận quan hệ Việt - Trung, và giao lưu cầu truyền hình VN - Quảng Tây khiến nhà ngoại giao kỳ cựu Dương Danh Dy phải lên tiếng.
Đài truyền hình quốc gia cũng vẫn chiếu nhiều phim Tàu. Và đặc biệt là dự kiến phát sóng bộ phim phản quốc "Lý Công Uẩn - đường tới thành Thăng Long" đã vấp phải sự phản ứng quyết liệt của đông đảo trí thức, nhà sử học, lão thành cách mạng và giới học giả.
Giới trí thức năm qua, với những cố gắng không ngừng nghỉ, bền bỉ với tinh thần tự nhiệm đã suy nghĩ về hiện tình đất nước, soạn Tuyên cáo về Chủ quyền, Kiến nghị về Bảo vệ và phát triển đất nước, Yêu cầu Bộ Ngoại giao cung cấp thông tin v.v. đã trở thành niềm tin và chỗ dựa cho những ai còn tha thiết với bức dư đồ mà cha ông để lại.
Giới trí thức Việt Nam ở nước ngoài hướng về đất nước bằng những việc làm cụ thể. Mười bốn nhà trí thức danh tiếng đã gửi về bản điều trần: Cải cách toàn diện để phát triển đất nước được dư luận đánh giá cao. Hàng trăm nhà trí thức đã cùng gửi thư đến tạp chí Nature danh tiếng để phản đối việc giới học giả Trung Quốc đưa các bản đồ lưỡi bò vào các bài báo khoa học in trên tạp chí này. Kết quả là Nature đã hoàn toàn đồng ý và ủng hộ giới học giả Việt Nam.
Bên cạnh đó, một bộ phận rất lớn trong giới trí thức thuần túy chỉ là những nhà chuyên môn hoặc công chức. Họ không quan tâm đến hiện tình đất nước, tránh việc bày tỏ chính kiến và xa lánh việc phản biện xã hội - cho dù là phản biện xã hội trong chuyên ngành của họ.
Năm qua, chưa bao giờ có nhiều đơn thư kiến nghị xung quanh Giải thưởng Nhà nước, Giải thưởng HCM về văn học nghệ thuật. Những giải thưởng danh giá như vậy, mà có mấy trường hợp từ chối nhận giải hoặc dự giải, mà người từ chối toàn là các nhà văn nối tiếng: Nguyên Ngọc, Nguyễn Khoa Điềm....Rồi lại cũng có một giáo sư văn học đã hai lần nhận giải thưởng Nhà nước, nay lại vẫn dự 2 giải thưởng Hồ Chí Minh! Và rồi cả giải thưởng mang tên bà chúa thơ Nôm Hồ Xuân Hương nữa, lình xình lắm lắm!
2011 cũng đánh dấu bằng các vụ đạo văn, đạo tranh, bằng giả mà đương sự là những nhân vật nổi tiếng. Còn nhiều vụ nữa, nhưng còn đang găm lại trong những blog ẩn khuất đâu đó...chờ một ngày, từng ngày sẽ lộ ra dưới ánh sáng công luận.
Và tệ nhất, là sự xuất hiện đột khởi của các trí thức - nghị sĩ: Hoàng Hữu Phước, Nguyễn Minh Hồng, Đặng Hoàng Yến. Họ đã xuất hiện như những người bị thiểu năng trí tuệ, gây bức xúc lớn cho nhân dân. Trước đó, trong người ta đã phát hiện một số trường hợp khai man trong hồ sơ ứng cử: Thượng tọa Thích Thanh Quyết (Lương Công Quyết) khai học hàm là Giáo sư (?); Châu Thị Thu Nga khai học vị là Tiến sĩ. Việc ầm ĩ trên mạng xã hội và báo chí vậy mà không thấy Ông Chủ tịch Hội đồng bầu cử và Hội đồng này lên tiếng hoặc xử lý.
Một năm với bao nhiêu là lo âu, bực tức, thất vọng.
Nhưng rồi...
Còn tiếp
Vừa qua, một số nhân sĩ trí thức và thân hữu của chị ở Hà Nội cũng đã gửi thư tới Chủ tịch nước Trương Tấn Sang để đòi trả tự do cho chị. Bức thư gửi Chủ tịch nước Trương Tấn Sang có chữ ký của Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh 96 tuổi, nguyên Ủy viên TW Đảng khóa 3, nguyên Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc, lão thành cách mạng; các giáo sư danh tiếng: Nguyễn Huệ Chi, Ngô Đức Thọ, Nguyễn Đông Yên, Hoàng Xuân Phú; các Tiến sĩ: Nguyễn Văn Khải, Nguyễn Quang A, Đặng Ngọc Lan, Nguyễn Hồng Kiên; các nhà văn: Nguyên Ngọc, Vũ Ngọc Tiến, Trần Nhương...Được biết, việc ký tên vẫn tiếp tục được tiếp nhận tại Email: tudochobuihang@gmail.com.
Sáng nay, từ 7h sáng, anh Phan Trọng Khang, Chị Phương Bích, tôi và cháu Nhân con trai chị Bùi Hằng đã lên thăm chị, mặc dù biết trước là chỉ có Bùi Nhân được vào gặp mẹ. Nhưng rất tiếc, sáng nay cháu Nhân chỉ gửi được đồ dùng vật dụng và ít ruốc vào cho mẹ mà không gặp được. Bùi Nhân nghe nói mẹ đang tuyệt thực, và đây là lần tuyệt thực thứ hai kể từ khi vào trại (lần trước tuyệt thực 15 ngày).
Chiều nay, chiều cuối năm, ngồi đây, chúng ta cùng điểm lại năm 2011, để tiễn năm cũ đi, và chờ phút giao thừa đến. Trong phút giây này, tràn ngập tâm hồn ta là giá rét và nỗi buồn khiến lòng ta chùng xuống.
Năm qua, các lễ hội lại vẫn rộn ràng với sự mê lầm được bật đèn xanh của ngành văn hóa. Cảnh chen chúc ở lễ hội khai ấn đền Trần, chùa Hương, Yên Tử. Những lời cầu nguyện mê lầm. Và bỗng chốc Bái Đính - một kiến trúc mới rất Tàu cũng đã trở thành điểm hành hương của thiên hạ.
Những vụ giết người cướp của ngày càng táo bạo, kẻ thủ ác tuổi đời càng ngày càng trẻ và cách thức giết người càng ngày càng dã man, độc ác, quyết liệt. Bên cạnh đó, nhiều vụ đánh trả người thi hành công vụ cũng tăng cùng với việc người thi hành công vụ đánh đập và làm chết người dân trong khi bắt và giam giữ.
Đạo đức và văn hóa xã hội đã băng hoại và đáng báo động đỏ.
Gương mặt của giới truyền thông lại càng thêm hoen ố. Sau sai sót về dịch thuật của MC Lại Văn Sâm, rồi vụ cô Lượm làm hiện lên một MC ác độc nữa, rồi một chương trình 16 phút được làm ra để xúc phạm đời tư của một tù nhân, về cuối năm Đài Truyền hình quốc gia VTV lại để xảy ra nhiều sai sót đáng tiếc: hiển thị cờ Trung Quốc 6 sao trong phần bình luận quan hệ Việt - Trung, và giao lưu cầu truyền hình VN - Quảng Tây khiến nhà ngoại giao kỳ cựu Dương Danh Dy phải lên tiếng.
Đài truyền hình quốc gia cũng vẫn chiếu nhiều phim Tàu. Và đặc biệt là dự kiến phát sóng bộ phim phản quốc "Lý Công Uẩn - đường tới thành Thăng Long" đã vấp phải sự phản ứng quyết liệt của đông đảo trí thức, nhà sử học, lão thành cách mạng và giới học giả.
Giới trí thức năm qua, với những cố gắng không ngừng nghỉ, bền bỉ với tinh thần tự nhiệm đã suy nghĩ về hiện tình đất nước, soạn Tuyên cáo về Chủ quyền, Kiến nghị về Bảo vệ và phát triển đất nước, Yêu cầu Bộ Ngoại giao cung cấp thông tin v.v. đã trở thành niềm tin và chỗ dựa cho những ai còn tha thiết với bức dư đồ mà cha ông để lại.
Giới trí thức Việt Nam ở nước ngoài hướng về đất nước bằng những việc làm cụ thể. Mười bốn nhà trí thức danh tiếng đã gửi về bản điều trần: Cải cách toàn diện để phát triển đất nước được dư luận đánh giá cao. Hàng trăm nhà trí thức đã cùng gửi thư đến tạp chí Nature danh tiếng để phản đối việc giới học giả Trung Quốc đưa các bản đồ lưỡi bò vào các bài báo khoa học in trên tạp chí này. Kết quả là Nature đã hoàn toàn đồng ý và ủng hộ giới học giả Việt Nam.
Bên cạnh đó, một bộ phận rất lớn trong giới trí thức thuần túy chỉ là những nhà chuyên môn hoặc công chức. Họ không quan tâm đến hiện tình đất nước, tránh việc bày tỏ chính kiến và xa lánh việc phản biện xã hội - cho dù là phản biện xã hội trong chuyên ngành của họ.
Năm qua, chưa bao giờ có nhiều đơn thư kiến nghị xung quanh Giải thưởng Nhà nước, Giải thưởng HCM về văn học nghệ thuật. Những giải thưởng danh giá như vậy, mà có mấy trường hợp từ chối nhận giải hoặc dự giải, mà người từ chối toàn là các nhà văn nối tiếng: Nguyên Ngọc, Nguyễn Khoa Điềm....Rồi lại cũng có một giáo sư văn học đã hai lần nhận giải thưởng Nhà nước, nay lại vẫn dự 2 giải thưởng Hồ Chí Minh! Và rồi cả giải thưởng mang tên bà chúa thơ Nôm Hồ Xuân Hương nữa, lình xình lắm lắm!
2011 cũng đánh dấu bằng các vụ đạo văn, đạo tranh, bằng giả mà đương sự là những nhân vật nổi tiếng. Còn nhiều vụ nữa, nhưng còn đang găm lại trong những blog ẩn khuất đâu đó...chờ một ngày, từng ngày sẽ lộ ra dưới ánh sáng công luận.
Và tệ nhất, là sự xuất hiện đột khởi của các trí thức - nghị sĩ: Hoàng Hữu Phước, Nguyễn Minh Hồng, Đặng Hoàng Yến. Họ đã xuất hiện như những người bị thiểu năng trí tuệ, gây bức xúc lớn cho nhân dân. Trước đó, trong người ta đã phát hiện một số trường hợp khai man trong hồ sơ ứng cử: Thượng tọa Thích Thanh Quyết (Lương Công Quyết) khai học hàm là Giáo sư (?); Châu Thị Thu Nga khai học vị là Tiến sĩ. Việc ầm ĩ trên mạng xã hội và báo chí vậy mà không thấy Ông Chủ tịch Hội đồng bầu cử và Hội đồng này lên tiếng hoặc xử lý.
Một năm với bao nhiêu là lo âu, bực tức, thất vọng.
Nhưng rồi...
Còn tiếp