Thứ Tư, 14 tháng 3, 2012

HÀ NỘI: NGƯỜI DÂN ĐẬP PHÁ TRỤ SỞ UBND VÀ ĐỐT NHÀ CHỦ TỊCH XÃ

Tại huyện Mê Linh, Hà Nội:
Bức xúc người dân đập phá trụ sở UBND, đốt nhà chủ tịch xã
(PL&XH)-Khoảng 21g ngày 12-3, hàng trăm người dân xã Tự Lập, huyện Mê Linh, TP Hà Nội bức xúc kéo đến trụ sở UBND xã Tự Lập đập phá đồ đạc và đốt nhà của ông Dương Văn Nhạn – Chủ tịch xã Tự Lập.

Qua tìm hiểu, nguyên nhân dẫn đến hành vi đập phá nêu trên là do trước đó, khoảng 13g ngày 12-3, nhiều thanh niên trong xã Tự Lập được chính quyền và CA xã gọi lên làm việc do liên quan đến việc đánh, chém nhau với thanh niên xã Tiến Thắng. Tuy nhiên, khi ra đến UBND xã, những thanh niên này bị đẩy lên xe và được đưa về CA huyện.

Thấy con cháu mình bị bắt lên CA huyện mà không một lời giải thích, đến tối lại không thấy cho về nên hàng trăm người dân kéo đến UBND xã để đòi người. Bức xúc, nhiều người dân đã lao vào UBND xã đập phá đồ đạc công sở và tiếp tục kéo đến nhà riêng ông Dương Văn Nhạn - Chủ tịch xã Tự Lập đập phá hết đồ đạc, bàn ghế... và đốt ngôi nhà đang xây.

Ông Trần Văn Vấn, một người dân bức xúc nói: “Chúng tôi không đồng tình với cách làm việc của chính quyền địa phương, đặc biệt là ông Dương Văn Nhạn - Chủ tịch xã. Thanh niên 2 xã đánh nhau nhưng họ chỉ bắt mỗi thanh niên xã Tự Lập còn thanh niên xã Tiến Thắng thì không bắt ai".

"Đêm qua, cháu Đen học lớp 11, bị một nhóm thanh niên bên xã Tiến Thắng cầm dao, kiếm rượt đuổi chém may mà chạy được. Nó hiền lành ngoan ngoãn chứ có đánh ai bao giờ”, ông Vấn cho biết thêm.

Đến 10g sáng nay, hàng trăm người dân vẫn tập trung tại UBND xã Tự Lập.

Cơ quan chức năng xã Tự Lập và huyện Mê Linh hiện vẫn chưa có động thái gì liên quan đến vụ việc.

Báo Pháp luật & Xã hội sẽ thông tin diễn biến vụ việc đến độc giả trong các số báo tiếp theo.

Một số hình ảnh PV ghi lại hiện trường vụ đập phá nói trên:


Hội trường UBND xã bị người dân đập phá
Ghế và hệ thống cửa kính bị hất tung
Căn phòng của Trưởng CA xã
Máy móc, đồ đạc trong phòng
Nhà riêng chủ tịch xã bị đập phá nghiêm trọng
Bàn ghế trong nhà
Ngôi nhà đang xây cũng bị đốt
12g ngày 13-3, người dân vẫn tập trung rất đông tại UBND xã Tự Lập

BÙI MINH QUỐC: THƯ NGỎ GỬI NHÀ THƠ THUẬN HỮU, TBT BÁO NHÂN DÂN


Thư ngỏ gửi nhà thơ Thuận Hữu, 
Tổng Biên tập báo Nhân Dân
Bùi Minh Quốc
 
14/03/1988, hai mươi bốn năm trước, giặc bành trướng hạ sát 64 chiến sĩ ta để chiếm đảo đá chìm Gạc-ma của ta.

Cứ mỗi lần xem lại clip hình ảnh này, lòng tôi lại trào lên bao đớn đau căm giận. Và cảm phục vô cùng những người lính đã ngã xuống giữa lòng biển của Tổ Quốc mới thanh bình chưa được bao lâu sau hơn ba mươi năm chiến tranh. Và càng thấm thía hơn thế nào là Tổ Quốc.

Tổ Quốc Việt Nam yêu dấu ngàn năm!

Và tôi nhớ đến Thuận Hữu.

HÔM NAY, NGÀY GIỖ CỦA ANH HÙNG TRẦN VĂN PHƯƠNG VÀ 63 LIỆT SĨ

Hôm nay ngày giỗ anh hùng Trần Văn Phương và 63 liệt sĩ Trường Sa

Vợ của liệt sĩ Trần Văn Phương thắp hương giỗ chồng
bên bờ biển Đông, ảnh chụp năm ngoái
Hôm nay 13-3, trời lạnh tê, mình xe máy về làng cát Đơn Sa, Quảng Phúc, Quảng Trạch, Quảng Bình. Nơi đó có ngôi mộ của liệt sĩ Trần Văn Phương hy sinh của 63 liệt sĩ khác trong trận chiến bảo vệ đảo Gạc Ma. Mộ anh khói hương nghi ngút, làng cát Đơn Sa thương nhớ ngày hy sinh của một người con anh hùng.

Ngôi nhà của anh nhỏ xin trên cát, từ ngày anh mất, chị một mình nuôi con trên cát, đứa con của anh, cô bé Thủy ngày nào đã lớn, hiện đang là người lính Hải Quân ở Khánh Hòa. Lễ giỗ này Thủy không về, nhưng chắc chắn Thủy không bao giờ quên. Vợ anh Phương, chị Mai Thị Hoa đã vào Sài Gòn làm việc, ở quê, người thân làm giỗ, mấy năm trước, gặp, chị kể, Thủy gọi điện về, nói thắp cho con thêm nén nhang. Nhà chị ở cạnh nghĩa trang liệt sĩ xã, cứ đến ngày giỗ thì buổi sáng, trước lúc đi chợ, chị chạy qua thắp cho anh nén hương. Rồi về lên chợ Đồn mua hương quả, mua thịt cá về làm mâm giỗ chồng bên bờ biển Đông.

Di ảnh anh hùng Trần văn Phương với người vợ của mình ở thôn Đơn Sa.

NHỮNG ANH HÙNG BỊ LÃNG QUÊN

Những anh hùng bị lãng quên
Anh Chí
Sau khi được trao trả, các anh chẳng được bất kỳ một chế độ nào ngoài chế độ ra quân như bao quân nhân bình thường khác cho dù nhiều anh như anh Thoa, anh Hiền... vẫn mang trong mình thương tật từ trận chiến đó. Tin tức về trận Gạc Ma chỉ vỏn vẹn xuất hiện ngắn ngủi trên báo Nhân dân năm 1988. Từ đó về sau, thông tin về các anh - những người lính đã bỏ mình dưới đáy biển và cả những người lính còn sống sót rất ít khi xuất hiện trên phương tiện truyền thông. Mọi chuyện như chìm vào quên lãng. Thật đắng lòng khi biết chuyện đến vợ các anh còn sống cũng không tin là chồng mình đã tham gia trận đó! Các chị không có lỗi. Những người đã và đang cố tình giấu đi lịch sử mới là người có lỗi. 
Những ngày cuối tháng Tám 2011, Hà Nội ngột ngạt sau cái thông báo không số, không dấu, không người ký của Ủy ban Nhân dân Thành phố Hà Nội cấm người dân không được biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn trên biển Đông. Tôi muốn tìm một nơi nào đó để thoát ra khỏi cái bầu không khí như đặc quánh lại đó sau cả một mùa hè rực lửa. Vừa muốn tìm một nơi đi nghỉ trong dịp 2-9 bù cho mùa hè sôi động vừa muốn tìm một nơi để ngẫm lại mình. Đọc trên blog của nhà văn Trang Hạ thấy Trung tâm Dữ liệu Hoàng Sa (Hoangsa.org) có tổ chức buổi gặp mặt "Vòng tròn bất tử - Vòng tay đồng đội" để lần đầu tiên sau bao nhiêu năm 8 anh (anh Nguyễn Tiến Hùng quê Thanh Hóa đã mất vì ung thư trước đó) còn sống sót trong trận Gạc Ma ngày 14.3.1988 được gặp lại nhau tại Khu du lịch Suối Lương, Đà Nẵng.

Chưa biết các bạn ở Trung tâm Dữ liệu Hoàng Sa, chưa biết làm cách nào để đăng ký tham gia cuộc gặp mặt của các anh cựu binh trận Gạc Ma. May quá, thấy trong một cái còm trên blog của Trang Hạ có số điện thoại của một thành viên Hoangsa.org, gọi điện vào số máy này để đăng ký tham gia thì được bạn đó trả lời là phải viết email cho Hoangsa.org để đăng ký. Viết email gửi Hoangsa.org xong, cả buổi chiều chỉ ngồi chờ phản hồi xem có được đồng ý cho tham dự hay không. Chờ đến gần cuối buổi chiều ngày 1.9 mà vẫn chưa thấy các bạn trả lời đành cứ liều ra phòng vé đặt mua vé chuyến bay chiều tối vào Đà Nẵng. Trong trường hợp Ban tổ chức không đồng ý cho tham dự thì cứ đến và ngắm các anh từ xa cũng được.

Sáng ngày 2 tháng Chín, qua Facebook biết Mẹ Nấm cũng đang trên đường từ trong Nha Trang ra cùng với hai bạn ở Sài Gòn. Vui quá, thế là có bạn đồng hành đỡ cô đơn. Trước đó, chỉ nhìn thấy Mẹ Nấm trong cuộc biểu tình ngày 7.8 tại Hà Nội chứ chưa gặp bao giờ. Hơn 9 giờ thì Mẹ Nấm và hai bạn Sài Gòn tới Đà Nẵng. Cả bọn nói vui "Thế này là bốn anh em ta là đại diện cho 3 miền Bắc - Trung - Nam" rồi cùng bắt taxi tới điểm hẹn Suối Lương - nơi tổ chức cuộc gặp mặt. Suốt cả ngày 2.9, cả hội bốn anh em ngồi chờ ở Khu du lịch Suối Lương chỉ để đăng ký với Ban tổ chức được tham dự cuộc gặp mặt trong buổi sáng hôm sau. Tới chiều, sau khi Ban tổ chức Hoangsa.org và ông chủ Khu du lịch Suối Lương đã làm việc xong xuôi đâu đấy với an ninh Đà Nẵng thì bốn anh em cũng được gặp và được đồng ý để sáng hôm sau tham dự với điều kiện không được hỏi chuyện và viết bài đưa tin. Cả bốn anh em đều đồng ý ngay vì mục đích chỉ cần được gặp mặt các anh là đã toại nguyện.

Sáng ngày 3 tháng Chín, cả bốn anh em hẹn nhau tới điểm hẹn rồi lại cùng nhau bắt taxi tới Suối Lương để tham dự cuộc gặp mặt. Tới nơi mới biết là Mẹ Nấm không được tham dự. Còn lại 3 anh em hồi hộp chờ được vào hội trường tham dự cuộc gặp mặt. Tới giờ tổ chức, các khách mời và các anh cựu binh tiến vào hội trường. Đến lúc này mới biết chỉ còn lại 3 anh là các anh Trương Văn Hiền, Lê Minh Thoa và Dương Văn Dũng tham dự cuộc gặp mặt cùng quan khách, 5 anh cựu binh khác vì một lý do nào đấy đã bỏ về trong đêm 2.9. Sau phần giới thiệu thành phần tham dự cuộc gặp mặt, Ban tổ chức chiếu phim tài liệu về Trường Sa trong đó có clip trận Gạc Ma mà phía Trung Quốc đã quay và tung lên mạng Youtube.




Cả hội trường lặng im chỉ còn những tiếng nấc nghẹn ngào. Nhìn hình ảnh các chiến sỹ ta đầm mình dưới nước biển đứng thành hàng trên đảo chìm bị tàu Trung Quốc xả súng bắn, chị Mai Thị Hoa, vợ anh Trần Văn Phương ôm mặt khóc nấc lên, các anh Trương Văn Hiền, Lê Minh Thoa, Dương Văn Dũng cũng ôm mặt nghẹn ngào không nói nên lời. Vũ Khoa, con trai thuyền trưởng HQ 604 Vũ Phi Trừ cũng rưng rưng nước mắt khi chứng kiến cảnh tàu của cha mình chỉ huy bị giặc bắn, chìm dần xuống biển. Xem lại giờ phút oanh liệt đó, cả hội trường ai cũng đau đớn, nghẹn ngào không nói nên lời. Tiếp theo, các anh cựu binh được mời lên để trò chuyện cùng các khách mời tham dự cuộc gặp mặt.

Sau cuộc gặp mặt, Ban tổ chức mời các khách mời và các anh cựu binh dùng bữa cơm trưa thân mật. Qua vài lần nâng cốc, câu chuyện trở nên thân mật và cởi mở hơn. Mọi người hỏi và lặng người khi nghe các anh kể lại những câu chuyện trong những giờ phút bi tráng đó. Anh Dương Văn Dũng kể cho Vũ Khoa nghe giây phút cuối cùng của người cha Vũ Phi Trừ trước khi tàu bị đắm và anh bị bắn văng xuống biển. Anh Lê Minh Thoa kể chuyện bị thương và bị lính Trung Quốc chĩa súng bắt giơ tay hàng trước khi bị bắt lên tàu địch nhưng lại chỉ giơ 1 tay, tay kia vẫn bám vào vật nổi sau khi tàu đắm chứ nhất quyết không chịu giơ hai tay. Anh Trương Văn Hiền kể về chuyện bị thương mê man rồi bị lính Trung Quốc dùng câu liêm móc giật lên tàu, chuyện anh Nguyễn Văn Thống bị thương quá nặng tưởng phải cắt một phần thân thể nhưng anh nói với bác sỹ Trung Quốc là thà chết nguyên thân xác chứ nhất quyết không để mất một phần nào của cơ thể. Anh Dương Văn Dũng còn kể chuyện bị ngâm mình trong biển dưới cái nắng từ sáng tới chiều tối nên toàn thân bị phồng rộp và vài hôm sau da bị lột như rắn lột xác. Các anh còn kể chuyện khi bị giam giữ ở đảo Hải Nam, các anh còn tìm cách qua mặt giám thị Trung Quốc để dò sóng được đài Tiếng nói Việt Nam để nghe trộm. Khi phát hiện ra, giám thị tra hỏi ai là người làm, anh Dương Văn Dũng mặc dù không làm nhưng giơ tay nhận thay bạn và bị tống giam vào phòng tối. Các anh còn lấy lò xo bật lửa chế thành dây may xo để đến tối cắm điện vào chậu men, nấu cá chép mà các anh ban ngày đã bắt dưới ao và giấu vào trong phòng. Các anh cười khoái trá khi kể lại chuyện cả ao cá các anh nuôi bị các anh ăn hết mà người Trung Quốc không phát hiện ra "Bọn nó trông vậy mà cũng ngu lắm!" Anh Lê Minh Thoa còn kể chuyện mỗi người được phát 14 nhân dân tệ một tháng để mua đồ dùng, anh mua 1 bánh xà phòng Mỹ và 1 bánh xà phòng Mỹ là hết số tiền. Khi giám thị hỏi sao không mua đồ Trung Quốc cho rẻ để được nhiều thì anh trả lời "Quen xài đồ Mỹ chớ không xài đồ Trung Quốc". Còn nhiều lắm các câu chuyện các anh kể về những người đồng đội, những tình huống đối mặt với người Trung Quốc trong và sau trận chiến. Những câu chuyện các anh kể về trong và sau trận chiến đậm chất anh hùng. Ai dám cả gan không giơ cả hai tay khi quân thù bắt giơ tay đầu hàng và sẵn sàng xả súng bắn chết như vừa mới bắn các đồng đội trước đó? Ấy vậy mà anh Lê Minh Thoa chỉ giơ một tay chứ nhất quyết không chịu giơ hai tay đầu hàng. Chỉ một hành động trong hoàn cảnh đó thôi các anh cũng thật anh hùng!

Sau khi được trao trả, các anh chẳng được bất kỳ một chế độ nào ngoài chế độ ra quân như bao quân nhân bình thường khác cho dù nhiều anh như anh Thoa, anh Hiền... vẫn mang trong mình thương tật từ trận chiến đó. Tin tức về trận Gạc Ma chỉ vỏn vẹn xuất hiện ngắn ngủi trên báo Nhân dân năm 1988. Từ đó về sau, thông tin về các anh - những người lính đã bỏ mình dưới đáy biển và cả những người lính còn sống sót rất ít khi xuất hiện trên phương tiện truyền thông. Mọi chuyện như chìm vào quên lãng. Thật đắng lòng khi biết chuyện đến vợ các anh còn sống cũng không tin là chồng mình đã tham gia trận đó! Các chị không có lỗi. Những người đã và đang cố tình giấu đi lịch sử mới là người có lỗi. 
.
Ngày mười bốn tháng Ba,
Trận Gạc Ma, Gạc Ma,
Hỏi rằng ai có nhớ?
Các anh còn nơi xa.
Ơi Gạc Ma, Gạc Ma!

Xin thắp một nén hương tưởng nhớ tới các anh hùng còn nằm sâu dưới đáy biển trong trận Gạc Ma!
Hà Nội, 2h00 ngày 14 tháng Ba năm 2012

Các anh nghẹn ngào khi xem lại cảnh các đồng đội bị giặc bắn

Chị Mai Thị Hoa và em Vũ Khoa không ngăn nổi nước mắt khi chứng kiến giờ phút hy sinh của chồng, cha mình
Anh Chí chụp ảnh lưu niệm cùng 3 anh (Từ phải sang): Anh Dương Văn Dũng, anh Lê Minh Thoa, anh Trương Văn Hiền
Ban tổ chức Hoangsa.org chụp ảnh lưu niệm cùng các cựu binh và thân nhân

Thứ Ba, 13 tháng 3, 2012

THƯA ANH PHẠM VŨ LUẬN, VIỆC NÀY KHÔNG NÊN ANH Ạ!

Sẽ đưa tiếng Hoa vào dạy tiểu học, THCS

(GD&TĐ)-Bộ GD&ĐT vừa công bố xin ý kiến rộng rãi dự thảo chương trình tiếng Hoa cấp tiểu học và cấp THCS. Theo đó, tiếng Hoa sẽ được đưa vào giảng dạy ở hai cấp học này với số lượng 4 tiết/tuần.
.
Ảnh minh họa
.
Ở cấp tiểu học, mục tiêu hướng đến là bước đầu hình thành năng lực giao tiếp tiếng Hoa, trong đó chủ yếu là 2 kĩ năng nghe và nói; cung cấp kiến thức cơ bản và tối thiểu về tiếng Hoa, bao gồm ngữ âm, từ vựng, ngữ pháp và thông qua tiếng Hoa có hiểu biết ban đầu về con người, cuộc sống, văn hóa của người Hoa ở Việt Nam; xây dựng thái độ ham mê học tập tiếng Hoa, tăng cường nhận biết về vai trò của tiếng Hoa trong đời sống cộng đồng người Hoa.

BIỂN ĐÔNG: DIỀU HÂU TQ LẠI KHIÊU KHÍCH VỚI ĐỀ NGHỊ LẬP ĐĂC KHU NAM HẢI

Biển Đông: Diều hâu Trung Quốc lại khiêu khích với đề nghị thành lập Đặc khu Nam Hải
 
Thứ hai 12 Tháng Ba 2012 
.
Xin mời nghe: RFI-12-03-2012

Đúng vào thời điểm Quốc hội Trung Quốc mở khóa họp thường niên, ngày 05/03/2012, một viên tướng thường xuyên được truyền thông nước này trích dẫn, đã đề xuất một loạt biện pháp mà Bắc Kinh cần phải áp dụng để bảo vệ chủ quyền tại Biển Đông. Điểm nổi bật trong các đề nghị đó là sát nhập ba quần đảo mà Trung Quốc đang kiểm soát hay đòi chủ quyền, thành một đặc khu hành chánh, và trên cơ sở đó, đưa người đến khai thác và đưa quân đến canh giữ. Theo giới phân tích, đây là một thủ đoạn khiêu khích mới của giới tướng lãnh diều hâu tại Trung Quốc, luôn chờ dịp để phô trương thanh thế.

SÁCH MỚI: XUNG ĐỘT BIỂN ĐÔNG KHÔNG CÒN LÀ NGUY CƠ TIỀM ẨN

Tiếp theo những cuốn sách của các nhà nghiên cứu và học giả Việt Nam khẳng định chủ quyền lãnh hải và hải đảo của Việt Nam trên biển Đông, chúng tôi trân trọng giới thiệu với độc giả cuốn Xung đột trên biển Đông không còn là nguy cơ tiềm ẩn - tập hợp các bài viết của các tác giả trong nước và nước ngoài.

Cuốn sách này được hình thành từ tập tư liệu cùng tên do ông Hồng Lê Thọ cùng nhóm Bauvinal và thân hữu chọn lọc, chuyển ngữ và gửi tới Nhà xuất bản Tri thức. Do những hạn chế về điều kiện in ấn, chúng tôi chỉ lựa chọn một phần tư liệu, với mong muốn cung cấp những thông tin gợi mở làm tiền đề cho những khảo cứu công phu và đầy đủ hơn về vấn đề quan trọng này.

NHỮNG BÀI THƠ SỚM NHẤT VỀ SỰ KIỆN MẤT HOÀNG SA

Biểu tình vinh danh các chiến sĩ đã hy sinh tại Trường Sa năm 1988. Hà Nội, ngày 24.7.2011

Những bài thơ sớm nhất về sự kiện mất Hoàng Sa 

NỖI NIỀM HOÀNG SA

Linh Đàn

Những ngày gần giáp Tết Giáp Dần 1974, Được tin Hoàng Sa bị hải quân Tàu chiếm mất, Hải quân Sài Gòn hồi bấy giờ đánh một trận quyết liệt, nhưng quá đơn cô, không có sự chi viện, nên đành thất thủ. […]
Khi nghe Hoàng Sa bị giặc Tàu chiếm mất, cả Miền Nam đổ lệ, tôi mới thấy hết nỗi lòng yêu nước trong lòng người dân Nước Việt, trên chuyến xe đò từ Đà Lạt về Saigon, tôi thấy nhiều người cầm tờ báo đọc mà nước mắt rơm rớm, nghẹn ngào......làm cõi lòng tôi se sắt, bâng khuâng...rồi từ đó, một bài thơ về hải đảo được ra đời:

NGÀY 19.2/1988, TRUNG QUỐC ĐÃ ĐỔ QUÂN LÊN BÃI CHÂU VIÊN (TRƯỜNG SA)...

"NGÀY 19/2/1988, TRUNG QUỐC ĐÃ ĐỔ QUÂN LÊN BÃI CHÂU VIÊN (TRƯỜNG SA) VÀ SẴN SÀNG NỔ SÚNG NẾU MÌNH LÊN..."

Thiềm Thừ - Tháng 10/1987, Trung tá Nguyễn Văn Dân ra Trường Sa trực tiếp chỉ huy việc dựng nhà cao chân tại các đảo chìm, bãi đá ngầm. Chuyến đi gian khổ đó kéo dài tới 10 tháng, tháng 8/1988 ông mới về đến đất liền. Câu chuyện tiếp theo của ông nói về Chiến dịch CQ-88 của Hải quân Việt Nam (đọc Phần 1)
---------------------------------------
Trước năm 1987, mình đã xây nhà trên một số đảo chìm, tình hình chưa đến nỗi phức tạp lắm.

Nhưng từ giữa năm 1987, tình hình tại quần đảo Trường Sa diễn biến rất khẩn trương.

Khi đó tôi là Trung tá, Phó Tham mưu trưởng Vùng 4, trực tiếp chỉ huy khu vực 2 của Trường Sa.

TRƯỜNG SA, TRƯỚC NGÀY SÚNG NỔ 14.3.1988

TRƯỜNG SA, TRƯỚC NGÀY SÚNG NỔ 14/3/1988

Mai Thanh Hải - Tháng 4/1975, Hải quân Nhân dân Việt Nam giải phóng và tiếp quản các đảo Song Tử Tây, Sơn Ca, Nam Yết, Sinh Tồn, Trường Sa từ Hải quân Việt Nam Cộng hoà.

Tháng 2/1978, Philippines đưa quân chiếm đóng đảo Ponata, đảo Dừa.

Ngày 10/3/1978, quân ta đổ bộ lên đảo An Bang.

Ngày 15/3/1978, ta đóng giữ đảo Sinh Tồn Đông.

Ngày 30/3/1978, ta đóng giữ đảo Hòn Sập (Phan Vinh).

CHUYỆN Ở ĐỒN CÔNG AN THANH TRÌ, ÔNG TƯỜNG THỤY KỂ THÊM 2 HỒI NỮA

Kỳ 4: Bảy giờ bị giữ trong Công an Thanh Trì

4. Làm việc với an ninh

Tới sân công an huyện, tôi bảo mấy thằng bắt tôi:
-    Để tao tự đi, đừng làm cái trò áp giải nữa.
Bây giờ thì chúng nó làm theo ý tôi. Chắc là lúc này không có người dân nào chứng kiến nên nghĩ không thể bôi xấu hình ảnh tôi trước mặt họ được nữa.
Chúng dẫn tôi vào một phòng. Tôi nhìn qua, thấy có vẻ sơ sài, tạm bợ. Mấy hộp bao bì các tông lẫn với giấy in xếp đống ở phía cửa sau. Phòng như lâu ngày không được quét dọn.
Một cậu bảo:
-    Bác thông cảm, cơ sở vật chất còn nghèo quá.
Tôi nói:
-    Có gì đâu, bớt những khoản chi vô bổ đi thôi mà.
Mấy cậu nhanh nhẹn pha nước mời:
-    Bác cứ thong thả uống nước, ngồi nghỉ cho đỡ bức xúc đi đã.
-    Bắt người kiểu ấy, không bức xúc sao được. Việc làm ấy không bôi nhọ được tôi mà bôi nhọ cho chính các anh. Hình ảnh công an đã xấu lắm rồi, đừng làm cho nó xấu hơn nữa.
-    Đó là chúng cháu mời bác ra đây làm việc đấy chứ.
-    Như thế gọi là mời à? Bây giờ các cậu quay lại hỏi dân chỗ tôi vừa chứng kiến cảnh “mời” ấy xem, nó là mời hay là bắt?
Tôi nhìn quanh thấy khoảng 4, 5 cậu, trong đó có một cậu trong ban chuyên án trên Bộ, đã từng làm việc với tôi về lá đơn xin trả tự do cho Cù Huy Hà Vũ. Mấy cậu khác tôi đoán cũng là an ninh trên Bộ hay công an huyện nhưng tôi không hỏi cụ thể. Như thế, việc bắt  tôi không phải là chủ trương của công an Thanh Trì.
Một cậu bảo: “Nghe nói tối nay có cuộc họp mặt nào đó à bác”.
Tôi không trả lời.
Ngồi được uống nước được một lúc, vẫn không thấy ai làm việc, tôi bảo:
-    Bố trí người làm việc đi chứ. Tôi không có nhiều thời gian ngồi chơi.
Phải lúc lâu sau nữa, có một vị đến, nói là ở đội an ninh huyện và xưng tên. Tôi hỏi tên họ đầy đủ rồi bảo:
-   Theo giấy triệu tập thì tôi đến đây gặp ông Nguyễn Văn Sửa nào đó cơ mà.
Anh ta bảo:
-    Nhưng tôi được phân công làm việc với bác.
-    Tôi không biết, giấy triệu tập ghi là đến gặp ông Sửa thì tôi chỉ làm việc với ông Sửa.
Nhì nhằng mấy câu nữa, anh ta có vẻ lúng túng, nhưng tôi bảo:
-    Thôi được, kể ra điều đó cũng không quan trọng lắm. Lẽ ra, tôi có quyền từ chối làm việc với anh, nhưng để tỏ thiện chí hợp tác, tôi chấp nhận.
Anh ta lôi ra một tập biên bản lấy lời khai in theo mẫu. Tôi liếc qua, nói:
-    Trước hết, tôi cần phải nói, tôi không phải là kẻ phạm tội, cũng không có dấu hiệu phạm tội. Tôi không phải khai mà các anh gọi là lấy lời khai. Các anh có thể hỏi chuyện, còn ghi hay không, ghi như thế nào thì tùy nhưng tôi nói trước, tôi không ký đâu đấy.

Thứ Hai, 12 tháng 3, 2012

VĂN TẾ QUAN THAM - Kha Tiệm Ly

Văn tế quan tham 
Kha Tiệm Ly

Hỡi ôi!
Nước chảy lạnh lùng,
Mưa bay lất phất!
“Cây trong núi ngàn tuổi dễ tìm,
Người ở đời trăm năm khó gặp!”

Lúc sống, nhà còn ở mấy tầng,
Khi chết, thây cũng vùi ba tấc! 

Nhớ linh xưa,
Quyền thế ngang trời,
Uy phong lệch đất!
Đi nửa bước, hộ vệ bám kè kè,
Ho một tiếng dân đen run lập cập!

Rõ là:
Trôn con trẻ trây cứt trây phân,
Miệng nhà quan có gang có thép!
Mánh mung rút bòn vật liệu, mà cầu đường nhà nước xuống cấp ào ào,
Lập lờ cắt xén đất đai, nên nhà xe quan ngài lên đời tới tấp!
Mặc người đi đường té xuống té lên,
Thây kẻ qua cầu rớt tim rớt mật!
Nói sao xuể, bao điều vô sỉ từ nhỏ đến to,
Ghi khôn cùng, đủ lối gian manh từ A tới Z!
Xem báo viết, thiếu điều nhức óc nhức xương,
Mở “web- sai”, càng thêm tối mày tối mặt!

THÔNG TIN MỚI NHẤT VỀ VỤ KIỆN ĐÀI TRUYỀN HÌNH HÀ NỘI

Thư của Luật sư Hà Huy Sơn gửi NXD-Blog:

THÔNG TIN VỀ VIỆC CHUYỂN ĐƠN TỐ CÁO
Liên quan đến Đơn khởi kiện Đài PT&TH Hà Nội

Kính gửi: Tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện

Chúng tôi là ông Nguyễn Đăng Quang và tôi, Hà Huy Sơn nhận được Văn bản số 106/PC-BTK đề ngày 05/03/2012 của Tòa án nhân dân tối cao V/v chuyển đơn thư khiếu nại đến cơ quan có thẩm quyền giải quyết. Ngày 11/03/2012, tôi có gửi văn bản yêu cầu Chánh án TAND tối cao giải thích sự việc. Vì vậy, để kịp thông tin cho những người khởi kiện và những người quan tâm được biết, đề nghị TS đăng giúp trên Blog Nguyễn Xuân Diện 02 văn bản gửi kèm.

Xin cám ơn Tiến sĩ,

Hà Nội, 11/03/2012
Hà Huy Sơn – Đại diện của những người khởi kiện



Ý KIẾN MỚI VỀ BỂ XƯƠNG NGƯỜI Ở HUYỆN QUỐC OAI, HÀ NỘI


 Những bộ hài cốt trong hang động núi Sài Sơn 
không phải của quân cờ đen Lưu Vĩnh Phúc

Hoàng Hoa

Về chuyện có hàng ngàn bộ xương cốt tồn tại trong hang động trên núi Sài Sơn thực ra vào cuối thế kỷ XVIII đã được Phạm Đình Hổ (1768 – 1839) nói đến trong bài ký Du Phật Tích sơn của ông, đoạn văn đó như sau: “Đêm, nói chuyện về núi Phật tích, ông anh họ tôi kể rằng, cụ ngoại tôi là quan Bảng nhãn có bà con gái, tức cô ngoại tôi, từ nhỏ đã mộ đạo Phật. …rồi xuất gia đi tu ở chùa Tiên Lữ. Cụ từng đi chơi núi Phật Tích, vào hang thần, hang tối mù, ngày cũng như đêm, …Ở một chỗ hõm, thấy xương người chồng chất, nhũ đá rủ xuống thành trăm thứ kỳ quái….

Vậy là xương người chồng chất ở trong động đã có từ thế kỷ XVIII, nên chắc chắn không thể là xương của quân cờ đen Lưu Vĩnh Phúc cố thủ trong hang bị người Pháp hun khói mà chết được. Tuy nhiên bảo đây là những bộ xương của quân Lữ Gia từ cách đây hơn 2000 năm thì cũng khó tin, bởi đúng như GS Lân Cường nói, trải qua hơn 2000 năm, trong môi trường nóng ẩm như vậy, xương cốt đã tan thành đất từ lâu rồi.

Có một thông tin có lẽ chúng ta nên tham khảo, theo tôi được biết, khi quân Minh xâm lược Đại Việt, nhiều nơi, dân làng bỏ trốn vào hang núi, bị quân Minh phát hiện, chúng đã tàn bạo đốt lửa ở miệng hang hun chết hàng ngàn người. Chuyện này đã từng xảy ra ở Ninh Bình, Thanh Hóa, khiến Nguyễn Trãi phải viết:

Nướng dân đen trên ngọn lửa hung tàn
Vùi con đỏ xuống dưới hầm tai vạ

Sách Thanh Hóa Vĩnh Lộc huyện chí viết: “Thời người Minh chiếm đóng, việc phu phen tạp dịch phiền hà nặng nề, mọi người không kham nổi, có người dẫn đường vào trốn trong động (núi Cô Sơn, huyện Vĩnh Lộc). Sau này xã Hoàng Xá nhiều người tránh vào trong đó, bị người Minh truy bắt, phóng hoả rất lớn, người trốn trong động chẳng phân biệt trai gái già trẻ, đều bị thiêu chết hết". 

Việc hang động ở Sài Sơn còn ám khói, lại tìm thấy ở đây những đồng tiền thời Tống và những mảnh gốm rất giống kiểu gốm sứ thời Trần cho thấy, có thể tại đây cũng đã từng xảy ra một vụ tương tự như ở Thanh Hóa, Ninh Bình vào cuối thế kỷ XIV đầu thế kỷ XV, khi quân Minh xâm lược nước ta.
Hoàng Hoa

Chủ Nhật, 11 tháng 3, 2012

3 HỒI, 7 TIẾNG ÔNG TƯỜNG THỤY TRONG ĐỒN CÔNG AN THANH TRÌ

Ông Nguyễn Tường Thụy tham gia biểu tình tại Hà Nội, ngày 24.7.2011.

Bảy giờ bị giữ trong Công an Thanh Trì (kỳ1) 

1: Tôi bị công an Thanh Trì bắt như thế nào?

Lúc ấy vào khoảng 14 giờ 30 phút ngày 7/3/2012.
Tôi vừa hoàn thành bài viết trong loạt bài hướng về ngày Quốc tế phụ nữ 8/3 và ngả lưng mới được chừng 15 phút.  Vợ tôi lên lay dậy:
-    Có mấy cậu công an hỏi anh.
Tôi liền xuống ngay, thấy một cậu mặc sắc phục công an và 2 người đang ngồi ở phòng khách, mặt lạnh lùng. Tôi quan sát, không khí có vẻ nặng nề, căng thẳng. Cậu mặc sắc phục bảo:
-    Bác có giấy triệu tập, mời bác đi theo chúng tôi.
Rồi cậu ta chìa cho tôi xem mảnh giấy triệu tập nhưng giữ khư khư như sợ tôi giật mất. Tôi liếc qua thấy giấy triệu tập của công an Thanh Trì yêu cầu tôi có mặt vào 15 giờ hôm đó (7/3/2012), lý do: kích động biểu tình (tôi không thuộc nguyên văn), đến gặp ông Nguyễn Văn Sửa. Giấy do ông Nguyễn Anh Minh (hay Nguyễn Quang Minh?), phó tưởng công an huyện Thanh Trì ký.
Giấy triệu tập này không bao giờ họ giao cho tôi.
Tôi bảo:
Triệu tập à? Triệu tập thì phải gửi giấy trước cho tôi còn sắp xếp, chuẩn bị, bố trí thời gian chứ?
Thằng mặc sắc phục công an từ lúc này tỏ ra rất hùng hổ, bộ mặt rất nghiêm trọng:
-    Yêu cầu bác đi ngay.
Tôi bảo:
-    Nếu tôi không đi ngay thì sao? Cưỡng bức à.
Vẫn thằng mặc sắc phục:
-    Vâng, chúng tôi sẽ có biện pháp.
Thằng này thì tôi đã quá quen mặt. Nó hay có mặt trong những tốp công an vào nhà tôi vì một việc gì đó nhưng không giữ vai trò chính. Đôi khi, tôi có hỏi nó vài câu nhưng không để ý tên nó là gì. Bây giờ bộ mặt, thái độ nó khác hẳn những lần trước.
Tôi đứng dậy:
-    Vậy chờ tôi mấy phút để tôi đánh răng, rửa mặt, đi vệ sinh đã …
Nó không nghe, yêu cầu tôi đi ngay. Tôi bực:
-    Tôi không phải là tội phạm. Không việc gì phải gấp thế. Tôi đang ngủ, có nhu cầu vệ sinh cá nhân. Tôi cũng muốn thay quần áo đàng hoàng khi làm việc với các anh.
Lúc này, tôi đang trong tình trạng: mặc áo phông, đi dép lê, đầu tóc rối bù, mặt chưa rửa. Tôi chưa bao giờ ra khỏi nhà trong tình trạng như vậy. Tác phong này tôi được rèn luyện trong quân đội.
Chúng không thèm trả lời, xông vào. Trước cửa còn mấy đứa nữa chực sẵn. Đứa túm tay, đứa đẩy. Tôi bảo: “Tôi đang trong vòng vây các anh, tôi chạy đi đâu được mà tôi cũng chẳng thèm chạy. Để tôi tự đi.
Nhưng chúng vẫn tiếp tục túm, đẩy tôi như thế. Ra gần chiếc xe công an chực sẵn thì chúng khiêng tôi nhét lên xe. Tôi chưa chịu vào ngay, hét to:
-    Các anh để tôi dặn vợ tôi 1 câu đã …
Lúc này, vợ tôi bị 2 thằng chặn lại, không cho đến gần xe. Mấy thằng cầm chân tôi nhét nốt vào trong.
Tất nhiên, trên đường đi, tôi lớn tiếng phản đối kiểu bắt người tùy tiện. Tôi rút điện thoại định gọi cho vợ, thằng ngồi bên cạnh lập tức không chế.
Tôi láng máng nghĩ việc bắt tôi có liên quan đến buổi gặp mặt tôn vinh phụ nữ nhân ngày Phụ nữ quốc tế sẽ được tổ chức chiều tối hôm đó. Mục đích của công an Thanh Trì sẽ là giữ tôi không cho tôi tham gia mà thôi.
Tôi suy nghĩ, kể từ khi chúng vào nhà, gặp tôi rồi thì chúng hoàn toàn khống chế được tôi, tại sao chúng phải bắt tôi gấp và cưỡng bức tôi như thế? nhằm mục đích gì nữa? Tôi cho rằng, cách chúng hối hả bắt và bắt tôi như là bắt tội phạm nhằm 2 mục đích khác:
-    Khủng bố tinh thần tôi ngay từ phút đầu.
-    Làm cho nhân dân nơi tôi ở nghĩ tôi là tội phạm, triệt hạ uy tín của tôi.
Nếu nhằm vào 2 mục đích này thì chúng đã nhầm. Làm sao lại có chuyện tôi sợ mấy thằng trẻ con khi tôi tự biết tôi không phạm tội gì. Năm 1970, khi tôi đi bộ đội, chúng còn trong cõi hư vô nào đó. Lúc tôi về hưu, chắc gì chúng đã biết chữ. Chúng nhỏ tuổi, tôi cũng từng qua lứa tuổi bọn chúng. Điều cần nói là, chúng tưởng chúng là công an, được cấp trên, được chính quyền bảo kê nên chúng không lo gì cả. Mặt khác, chúng muốn thể hiện mình là công an, có thể muốn làm gì cũng được, trước con mắt nể sợ, thèm thuồng của không ít người.
Tôi đả dành cả một khoảng đời tuổi trẻ, sung mãn nhất phục vụ trong quân đội, chịu đựng đã quá nhiều, đã mấy lần chút nữa thì bị tước đi mạng sống. Bằng ấy năm trên đời, trải nghiệm, học, đọc sách và hoàn thiện nhân cách, làm gì có kẻ phi nghĩa nào khủng bố được tinh thần tôi. Cái đám bắt tôi cũng chỉ tầm tuổi con tôi còn tôi là bậc thầy chúng về nhiều mặt. Tất nhiên, tôi không bao giờ làm thầy chúng vì tôi không muốn có những đứa học trò như thế.
Còn làm xấu hình ảnh tôi ư? Cũng thế thôi. Chúng không bao giờ làm được. Khu tôi ở, trừ một hai đứa lưu manh thì bà con có nhiều ân nghĩa với tôi lắm. Năm 2003, tôi đã từng giúp bà con giữ hàng ngàn mét vuông đất không bị san phẳng là một ví dụ, đến nay vẫn còn nhiều người nhắc lại. Nhưng thôi, chuyện này khi nào thong thả, tôi sẽ kể sau.
Khi đến đồn công an, tôi nhiều lần phản đối việc bắt người trái luật. Tôi bảo, hình ảnh công an trong con mắt nhân dân đã xấu lắm rồi, các anh đừng bôi bẩn thêm nữa. Cứ nghĩ đến việc chúng xúc phạm đến tôi, tôi tức giận run lên. Lúc thì chúng cãi đó triệu tập, lúc thì cãi là mời. Triệu tập hay mời ư? Cãi thế nào thì cãi, vấn đề là hành động của họ: hành động như thế thì là mời, là triệu tập hay là bắt? Điều này, đứa trẻ con nó cũng biết chứ đừng nói là quan tòa, ít nhất cũng có bằng cử nhân luật.
Trong Bộ luật hình sự, điều 123 qui định về  tội bắt, giữ hoặc giam người trái pháp luật như sau:
1. Người nào bắt, giữ hoặc giam người trái pháp luật, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.
2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ một năm đến năm năm:
a) Có tổ chức;
b) Lợi dụng chức vụ, quyền hạn;
c) Đối với người thi hành công vụ;
d) Phạm tội nhiều lần;
đ) Đối với nhiều người.
3. Phạm tội gây hậu quả nghiêm trọng thì bị phạt tù từ ba năm đến mười năm.
4. Người phạm tội còn có thể bị cấm đảm nhiệm chức vụ nhất định từ một năm đến năm năm.
Bộ luạt dân sự, điều 37 xác nhận quyền được bảo vệ danh dự, nhân phẩm, uy tín của công dân.
Danh dự, nhân phẩm, uy tín của cá nhân được tôn trọng và được pháp luật bảo vệ.

Thứ Bảy, 10 tháng 3, 2012

CÙNG XEM LẠI CHÙM ẢNH ĐẸP MỪNG NGÀY QUỐC TẾ PHỤ NỮ 8.3

Như chư vị đã tường, 5h00 chiều ngày 7.3.2012, mấy anh em chúng tôi tổ chức một cuộc gặp mặt chúc mừng các bà, các chị em và vợ con chúng tôi nhân ngày Quốc tế Phụ nữ 8.3. Đáng tiếc là công an Hà Nội đã bắt đi ba người chúng tôi là: Nguyễn Tường Thụy, Nguyễn Kim Môn và tôi để ngăn cản cuộc gặp mặt, vì Anh Môn là chủ nhà hàng còn anh Tường Thụy và tôi là hai MC của chương trình.

Đêm hôm trước và cả trong ngày hôm 7.3, những vị khách mời của chúng tôi đã nhận được khuyến cáo từ các cơ quan chức năng là không nên đến dự cuộc gặp này. Từ Cụ Nguyễn Trọng Vĩnh, Cụ Lê Hiền Đức, đến các Giáo sư Huệ Chi và các vị khác nữa.

Mặc dù vậy, cuộc gặp vẫn diễn ra bình thường, với các phát biểu của Lão tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, Cụ bà Lê Hiền Đức và các tiết mục thơ, nhạc vui vẻ, đúng như trong kịch bản chương trình. Buổi gặp mặt dự kiến kéo dài đến 10h đêm (22h), song mọi người đều nhất trí rút ngắn chương trình để kéo đến 3 nơi đang giữ trái phép các công dân: Nguyễn Tường Thụy, Nguyễn Kim Môn và Nguyễn Xuân Diện để đòi người. Anh Tường Thụy bị giữ ở Công an huyện Thanh Trì, Anh Kim Môn bị giữ ở Côn an Thị trấn Văn Điển (Thanh Trì), còn Nguyễn Xuân Diện bị giữ ở Công an Thành phố HN, số 6 Quang Trung, quận Hà Đông.

Cuối tuần, mời chư vị cùng xem lại những hình ảnh đẹp của cuộc gặp:


Anh Phan Trọng Khang khai mạc

KIẾN NGHỊ KHỞI TỐ VỤ ÁN HÌNH SỰ


CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
_________________________

Hà Nội, ngày 09 tháng 03 năm 2012


KIẾN NGHỊ KHỞI TỐ VỤ ÁN HÌNH SỰ

Về Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam đối với Tom Cat

Kính gửi: Thủ trưởng Cơ quan an ninh điều tra Bộ Công an

I. Người kiến nghị:

Tôi, Hà Huy Sơn luật sư Đoàn luật sư thành phố Hà Nội, địa chỉ liên lạc số 81 Chùa Láng, phường Láng Thượng, quận Đống Đa, Hà Nội.

II. Tóm tắt nội dung sự việc:
Từ khoảng tháng 08/2010 cho đến ngày mới đây 08/03/2012, có cá nhân hoặc tổ chức tự xưng danh là Tom Cat thông qua các trang tin điện tử ở nước ngoài là Dân Luận, X-café, Tin tức hàng ngày (TTHN) đã mạo danh Cơ quan Công an để gửi những lời cảnh báo, đe dọa đến các công dân Việt Nam.

A. Các chứng cứ:
1.
Ngày 21/08/2010, đăng trên Dân Luận và X-cafe bài “Tom Cat – Lời nhắc nhở gửi tới Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ”, trích:

Vì nhiều lý do nên tôi không trực tiếp gửi bài này được, kính nhờ ban biên tập Dân luận và X-café đăng giùm tôi.

Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ hiện nay đang là một trong những gương mặt chính trị hấp dẫn nhất hiện nay ở Việt Nam trong mắt giới tri thức trong nước và giới quan sát chính trị nước ngoài, ông nổi tiếng với những phát biểu và những chỉ trích chế độ ngày càng nóng trong thời gian gần đây.
Tuy nhiên, xin mạn phép cảnh cáo tiến sĩ Hà Vũ rằng cuộc phiêu lưu của Ông đã sắp đến hồi kết thúc.

Những hoạt động gần đây của ông Cù Huy Hà Vũ đã gây sự khó chịu đặc biệt từ giới cầm quyền, và dưới góc độ an ninh, nó có tính đặc biệt nguy hiểm cho sự bền vững của chế độ. Hồ sơ về những vụ việc liên quan đến Cù Huy Hà Vũ đã được Tổng cục an ninh Bộ Công An thu thập đầy đủ, chuyên án này được đặt dưới sự chỉ huy trực tiếp của Trung tướng Nguyễn Hải Triều. Tướng Triều trực tiếp có báo cáo về vụ việc của ông Hà Vũ với Ban bí thư, trực tiếp là với thường trực Ban bí thư Trương Tấn Sang và ban bí thư đã thường xuyên báo cáo với Bộ Chính Trị trong các cuộc họp hàng tuần. Trái ngược với vụ án của Lê Công Định – Nguyễn Tiến Trung - Trần Huỳnh Duy Thức – Lê Thăng Long, Bộ chính trị tỏ ra không đồng nhất trong việc đánh giá và xử lý trường hợp của tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ bởi những mối quan hệ rất lắt léo ở cấp rất cao mà ông Vũ đang có trong tay, chính vì vậy mà chưa có bất cứ động thái nào của cơ quan chức năng với tiến sỹ Vũ, tuy nhiên sự cân bằng động này đã đi đến hồi kết khi Bộ Chính Trị đã trở lên tương đối thống nhất trong việc áp dụng các biện pháp mạnh sắp tới với Tiến sỹ Hà Vũ bởi số lượng những thành viên Bộ chính trị bị ông Hà Vũ công kích ngày càng nhiều thêm: Đứng đầu là Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, sau đó là Chủ Tịch Nước Nguyễn Minh Triết, Bí thư thành ủy Tp HCM Lê Thanh Hải và gần đây nhất là đồng chí Út Anh – Bộ trưởng Công An Lê Hồng Anh. Chưa kể đến gần một số tướng công an và nhiều thành viên khác nằm trong Ban Chấp Hành TW Đảng. Theo nguyên tắc làm việc và bỏ phiếu tập thể cùng với những bản báo cáo mới nhất của Bộ Công An thì số phận của ông Cù Huy Hà Vũ đã được định đoạt.

Có lẽ tiến sỹ Hà Vũ khá tự tin với những mối quan hệ của mình trong chính quyền Việt Nam (mà tôi biết phần lớn là do thừa hưởng lại từ thân phụ Huy Cận của ông) và tự tin bởi những gì mình nói là ôn hòa và không vi phạm pháp luật. Nhưng xin ông Hà Vũ nên biết ở Việt Nam một khi đã động đến sự an nguy và chính danh tồn tại của chế độ thì không ai là không thể bị bắt, kể cả đó là ủy viên Bộ Chính Trị chứ đừng nói là ông Vũ. Lý do và tội danh thì dù có lý luận thế nào thì ông vẫn sẽ bị kết tội. Ông sẽ bị bắt theo điều luật nào thì vẫn đang nằm trong khía cạnh “kỹ thuật” mà Bộ Công An đang tính toán, nhưng nhiều khả năng là điều 88 hoặc điều 79 BLHS.
Tom Cat

2.
Ngày 11/12/2011, đăng trên Dân Luận bài “Tom Cat – Cảnh báo Blogger Người Buôn Gió” để đe dọa ông Bùi Thanh Hiếu ở Hà Nội, nội dung:

Thật sự không vui vẻ gì mỗi khi Tom Cat lên tiếng thì lại có một nhân vật đối kháng phải vào tù. Tuy nhiên tôi thật sự muốn cảnh báo những người mà tôi tôn trọng và hoàn toàn không muốn họ phải ngồi tù. Người đầu tiên là Cù Huy Hà Vũ, cả lần này sẽ là Blogger Người Buôn Gió.

Anh Bùi Thanh Hiếu thân mến, có lẽ tôi không phải trình bày dài dòng với anh như với tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, bởi vì những hoạt động của anh không vang tới Bộ Chính Trị như tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ, nhưng ở mức độ thấp hơn, anh có 3 hoạt động khiến những người làm an ninh và bảo vệ tư tưởng văn hóa đặc biệt khó chịu: đó là cổ vũ cho các hoạt động chống đối ở Thái Hà, tham gia tích cực biểu tình, viết tập truyện "Đại Vệ Chí Dị". Tôi xin mạn phép cảnh báo anh Hiếu là đã có quyết định chính thức của cơ quan chức năng để vô hiệu hóa anh. Tôi rất lấy làm tiếc về điều này, và thật sự tôi hy vọng với những dòng cảnh báo này anh sẽ chấm dứt hoàn toàn 3 hoạt động chống đối trên, như vậy thì cơ quan Công An có thể sẽ tha cho anh, tôi thật sự không muốn anh vào tù và bé Tí Hớn của anh thiếu vắng sự dạy bảo của người cha, rất mong anh suy nghĩ.
Trân trọng

Tom Cat
P/S: Tom Cat xin cảnh báo 2 người nữa cũng đang có nguy cơ rất cao bị "vô hiệu hóa" đó là ông Nguyễn Hữu Vinh và ông Nguyễn Xuân Diện, xin hai ông biết rằng chính quyền đã hết kiên nhẫn với hai ông khi sự kiện tàu Bình Minh 02 đã trôi qua 7 tháng mà các ông vẫn muốn "restart" các cuộc biểu tình nhằm mục đích gây rối. Nếu chỉ cần kích động thêm 1 lần biểu tình nữa thì hai ông sẽ bị vô hiệu hóa triệt để. Xin thật lòng cảnh báo.

3.
Ngày 31/12/2011, đăng trên trang Tin tức hàng ngày (TTHN) bài “Tom Cat cảnh báo Blogger Trương Duy Nhất”, nội dung:

Vì nhiều lý do nên tôi không trực tiếp gửi bài này cho ban biên tập Dân Luận và X-café đăng dùm tôi như mọi lần. Xin nhờ web site TIN TỨC HÀNG NGÀY đăng tải giúp. Xin cảm ơn – TC.

Đã trở thành thông lệ, mỗi khi Tom Cat tôi buộc phải lên tiếng thì một nhân vật có ý tưởng chống đối chính quyền sẽ phải vào tù. Lần đầu là trường hợp của ông Cù Huy Hà Vũ, gần đây tôi đã cảnh báo Blogger Người Buôn Gió – anh Bùi Thanh Hiếu, cùng các ông Nguyễn Hữu Vinh và ông Nguyễn Xuân Diện. Tất cả những lời cảnh báo của tôi tới họ xuất phát từ việc tôi thật sự không muốn những người mà tôi tôn trọng và phải ngồi tù. Lần cảnh báo gần đây nhất đã được các anh có tên trên tiếp thu và biết điều hơn, ngoại trừ trường hợp Blogger Người Buôn Gió – anh Bùi Thanh Hiếu vẫn tỏ ra chưa biết sợ.

Anh Trương Duy Nhất thân mến, mặc dù anh cố tình tỏ ra không phải là thành phần chống đối chế độ, nhưng các hoạt động và các bài viết của anh đã khiến cho một số lãnh đạo và những người làm công tác an ninh và bảo vệ tư tưởng văn hóa đặc biệt khó chịu. Khi anh núp bóng viết blog phản biện nhưng thực chất việc làm của anh là dựa vào một thế lực chính trị khác trong đảng để chống đối, bôi nhọ và nói xấu các đồng chí lãnh đạo Đảng và nhà nước nhằm mục đích chia rẽ gây hoang mang trong dư luận quần chúng. Điều này hết sức nguy hiểm, là một kiểu tự diễn biến đánh từ trong đánh ra. Điều này rất bất lợi cho sự lãnh đạo của đảng và chính quyền.

Tôi xin mạn phép cảnh báo anh Nhất biết là đã có quyết định chính thức của cơ quan chức năng sẽ buộc phải vô hiệu hóa anh nếu anh còn tiếp diễn. Tôi rất lấy làm tiếc về điều này, và thật sự tôi hy vọng với những dòng cảnh báo này anh sẽ chấm dứt hoàn toàn những hoạt động chống đối trên, xin anh nên nhớ không có bất kỳ thế lực nào có thể đảm bảo sự an toàn cho anh ngoài cá nhân anh. Như vậy thì cơ quan Công An có thể sẽ tha thứ cho anh, tôi thật sự không muốn anh vào tù trước Tết Nguyên đán và rất mong anh suy nghĩ.
Trân trọng
Tom Cat

P/s: Anh nên chuẩn bị các tài liệu và câu trả lời về chuyến đi du lịch Bắc Mỹ trong thời gian vừa qua của anh.

4.
Ngày 08/03/2012, đăng trên trang Tin tức hàng ngày, bài “Thư ngỏ Tom Cat gửi Blogger Nguyễn Quang Vinh”

Anh Vinh,
Khác với thường lệ, lần này Tom Cat tôi viết thư ngỏ gửi anh thay cho lời cảnh báo hay lời nhắc nhở mà tôi vẫn thường làm đối với những nhân vật bị coi là cứng đầu, có biểu hiện lợi dụng quyền tự do dân chủ và quyền tự do ngôn luận để xuyên tạc và bôi nhọ làm giảm uy tín của đảng và chính quyền nhà nước. Do điều này nó cũng có những lý do nhất định mà như chính bản thân anh đã biết và đã được các đồng chí lãnh đạo nhắc nhở thẳng thắn đối với anh trong một vài buổi khi tạo điều kiện cho anh được tiếp xúc trong vấn đề Tiên Lãng.

Chắc hẳn anh cũng biết rõ vì sao Nhà văn Nguyễn Quang Lập đến hôm nay đã dừng việc phát tán các thông tin ngoài luồng và đóng phần phản hồi trên blog Quê choa, đó là hành động được coi là có tính thiện chí và hợp tác rất đáng trân trọng. Về phần anh Vinh, các đồng chí lãnh đạo nhận thấy sự tích cực của anh trong việc đưa tin tức nóng hổi về diễn biến của vụ án Tiên Lãng đến cho đông đảo bạn đọc, qua đó để thấy được và khẳng định quyền tự do ngôn luận của công dân luôn được Đảng và chính quyền nhà nước hết sức tôn trọng, khuyến khích và tạo điều kiện. Không như sự xuyên tạc, bôi nhọ của các thế lực chống chính quyền vu cáo bôi nhọ.

Xong, mọi vấn đề đều có giới hạn của nó. Vấn đề tự do thông tin hay tự do ngôn luận cũng vậy, tự do không có nghĩa là tự do bịa đặt, tự do cắt xén, tự do lồng ghép, chắp nối các thông tin, rồi rã băng để cố tình đưa các thông tin không xác thực, tạo nên việc hiểu lầm sai lệch về nội dung thông tin của đông đảo quần chúngnhân dân, làm ảnh hưởng tới uy tín của các đồng chí lãnh đạo chủ chốt của Đảng và chính quyền. Nhằm bôi nhọ hình ảnh của cả hệ thống chính trị của Đảng, lòng tin của các vị cán bộ lãnh đạo trung cao cấp đã nghỉ hưu ở Thành phố Hải phòng.

Cụ thể với bằng chứng là clip video phát biểu của đồng chí Bí thư Thành ủy Hải phòng với các vị lão thành cách mạng tại CLB Bạch Đằng ngày 17-2-2012, trong buổi nói chuyện thời sự dài 45 phút, nhưng với công bố của anh chỉ là một đoạn video clip với thời lượng vỏn vẹn hơn 1 phút . Đáng tiếc là khi anh đã biết sai, đã biết sửa nhưng vẫn cố tình sửa không đúng và những thông tin xuyên tạc nói trên vẫn ngang nhiên tồn tại trên blog Cu Vinh của anh. Anh Vinh nên nhớ với thiết bị kỹ thuật nghiệp vụ hiện có chúng tôi đã biết rất rõ ai là người đã quay, ai là người thực hiện cắt xén thêm, bớt các âm thanh và hình ảnh trong clip video do anh công bố ngày 24-2-2012 với dụng ý xuyên tạc lời đồng chí Bí thư Thành ủy Hải Phòng tại CLB Bạch Đằng nhằm kích động dư luận xã hội.

Xuất phát từ tình cảm quý mến đối với các anh, tôi xin nhắc anh cần xem xét lại một cách nghiêm túc, chính xác và cải chính các thông tin đã đưa chưa chính xác đang còn lưu trên blog cá nhân của anh. Vì khả năng có một vụ PMU 19 đang lặp lại là điều dễ hiểu.
Chào anh
Tom Cát

B. Căn cứ pháp luật:

Căn cứ điểm a và b, khoản 1, Điều 88 của Bộ luật hình sự năm 1999, sửa đổi, bổ sung năm 2009, quy định:
Điều 88. Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam

1. Người nào có một trong những hành vi sau đây nhằm chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, thì bị phạt tù từ ba năm đến mười hai năm:

a) Tuyên truyền xuyên tạc, phỉ báng chính quyền nhân dân;

b) Tuyên truyền những luận điệu chiến tranh tâm lý, phao tin bịa đặt gây hoang mang trong nhân dân;”

C. Kết luận:

1. Với chứng cứ là 04 bài viết nêu trên, Tom Cat đã làm cho mọi người hiểu lầm rằng Tom Cat là người của Cơ quan Công an, người của Cơ quan Nhà nước để cảnh báo, đe dọa các công dân nêu trên nói riêng và đe dọa mọi người nói chung. Vì các công chức, viên chức và các cơ quan Nhà nước chỉ được làm những điều mà Hiến pháp, pháp luật cho phép. Hiến pháp, pháp luật của Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam không cho phép cơ quan Nhà nước tuyên bố không chính danh, cảnh báo, đe dọa công dân mang tính xã hội đen.

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia:
“Xã hội đen là từ chỉ thế giới ngầm, với các thế lực ngầm trong bóng tối của một xã hội. Xã hội đen có nhiều cấp bậc khác nhau. Trong đó cấp thấp nhất là dân anh chị, dao búa, đầu gấu, đâm thuê chém mướn... không có tổ chức, đến cao cấp hơn là tội phạm có tổ chức thành các băng đảng và trên cùng là các maphia, các gia đình maphia.”

2. Tom Cat lợi dụng một thực tế là sau mỗi lần cảnh báo, đe dọa ai thì hậu quả xảy ra thường trùng khớp với nội dung đe dọa trước đó đối với người ấy càng làm cho mọi người nghi ngờ rằng Tom Cat chính là người của Cơ quan Công an, người của Cơ quan Nhà nước. Hậu quả là đánh mất tính chính danh của chính quyền nhân dân, làm xấu đi chính quyền nhân dân trong con mắt của xã hội hay chính là “phỉ báng chính quyền nhân dân”. Và việc làm đó của Tom Cat đã gây hoang mang cho các công dân và gia đình họ vì bị Tom Cat cảnh báo, đe dọa.

3. Tuy rằng các trang thông tin điện tử như Dân Luận, X-café, Tin tức hàng ngày không phải là các trang thông tin điện tử do Nhà nước Việt Nam cấp phép, quản lý. Nhưng các cơ quan an ninh điều tra của Công an đã có tiền lệ lấy các bài viết được đang tải trên các trang thông tin điện tử này làm chứng cứ để khởi tố các vụ án hình sự về “Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo Điều 88, Bộ luật hình sự năm 1999.

4. Việc khởi tố hình sự đối với cá nhân xưng danh Tom Cat hoặc các cá nhân trong tổ chức Tom Cat là cần thiết để bảo vệ uy tín của Cơ quan Công an và uy tín của Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam.

III. Kiến nghị:

1- Kiến nghị Cơ quan an ninh điều tra Bộ Công an khởi tố vụ án hình sự về “Tội tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam” theo điểm a, b, khoản 1, Điều 88, Bộ luật hình sự năm 1999, sửa đổi, bổ sung năm 2009 đối với Tom Cat;

2- Kiến nghị Cơ quan an ninh điều tra Bộ Công an điều tra và khởi tố bị can đối với cá nhân xưng danh Tom Cat hoặc các cá nhân tham gia tổ chức Tom Cat.

Nơi nhận: Người kiến nghị
- Như trên;
- Trang thông tin điện tử BVN.
Luật sư Hà Huy Sơn

Chữ ký của Luật sư Hà Huy Sơn trên văn bản gốc:

clip_image002
Biên lai gửi Kiến nghị qua bưu điện:


Nguồn: BauxiteVN.

Thứ Sáu, 9 tháng 3, 2012

Phương Bích: CHÚNG TÔI ĐI TẶNG HOA CHO BÙI HẰNG

Chúng tôi đi tặng hoa cho Bùi Hằng
Phương Bích
Theo đúng hẹn, sáng 8/3, bốn chị em cô cháu chúng tôi đi một xe lên Thanh Hà, mua một lẵng hoa to để tặng Bùi Hằng. Vì thằng Bùi Nhân vẫn ở trong Vũng Tàu nên chúng tôi không đem đồ tiếp tế cho Bùi Hằng được, mà chỉ có độc một lẵng hoa, vì vậy cũng không cần đi nhiều người.
Ngày hôm nay thiên hạ đi chơi hết hay sao ấy mà đường thông thoáng quá. Chúng tôi vẫn còn sung về cái vụ gặp gỡ tối mồng 7 tháng 3 ở nhà hàng Quốc Bảo, nên chuyện trò rôm rả suốt dọc đường, chả mấy chốc mà lên đến Thanh Hà. Xe lướt qua hàng rào, thoáng thấy có cái gì là lạ. Đến lúc xuống xe, mới thấy phía trong khuôn viên của trại là một hàng lưới đen sì được dựng lên chạy song song với hàng rào. Tôi cười phá lên, chỉ cho mọi người thấy:

Mai Xuân Dũng: HAI CUỐN PHIM VỀ CẢNH SÁT NGƯỜI VIỆT

Hai cuốn phim về cảnh sát người Việt

Cuốn phim số 1

Tôi có dịp xem cuốn phim của Pháp nói về một cảnh sát người Việt thành danh bên Pháp để tri ân ông khi Nguyễn Văn Lộc – người được coi là cha đẻ của lực lượng Cảnh sát đặc biệt tinh nhuệ Pháp (GIPN) đã ra đi ở tuổi 75 .

Bố của ông quê Nam định và quê mẹ ở Hà nội nhưng ông sinh ra ở thành  phố cảng Marseille miền nam nước Pháp. Bên cạnh vẻ sầm uất của nó, thành phố này còn là nơi hoành hành của các băng nhóm mafia địa phương khét tiếng . Nguyễn Văn Lộc gia nhập lực lượng cảnh sát Marseille đến năm 1972 ông được bổ nhiệm làm Cảnh sát trưởng quận 7 của thành phố Marseille. Dưới sự chỉ huy của Nguyễn Văn Lộc, cảnh sát quận 7 đã đẩy lùi bọn tội phạm. Các băng nhóm buôn bán ma túy, trộm cướp bị truy quét mạnh mẽ. Nguyễn Văn Lộc đã trực tiếp tham gia hàng trăm vụ giải cứu con tin như vụ bắt cóc con tin tại sân bay Marignane cuối những năm 1970. Trong chiến dịch này, bằng sự thông minh, quả cảm, xử lý tình huống chính xác, Nguyễn Văn Lộc và các thành viên GIPN (lực lượng tinh nhuệ đặc biệt) đã giải thoát hàng trăm con tin khỏi tay bọn khủng bố. Khi thực hiện nhiệm vụ, Nguyễn Văn Lộc không chủ trương sử dụng ngay bạo lực mà ưu tiên các biện pháp hòa giải. Phương pháp của ông thường là đối thoại với bọn bắt cóc và khủng bố. Trong nhiều trường hợp, chính ông đã thay thế vào vị trí các con tin vô tội. Dưới sự chỉ huy của Nguyễn Văn Lộc, lực lượng GIPN không ngừng lớn mạnh và đã trở thành đơn vị huyền thoại của cảnh sát Pháp.

Cuốn phim số 2        
                                                                                                       
Ngày 7/3/2012, những tên "mafia" đã phá đám cuộc vui của những người dân khi họ tổ chức một bữa tiệc chúc mừng ngày Quốc tế phụ nữ 8/3/2012 cho các bà mẹ, những người vợ của họ ở nhà hàng Quốc Bảo Hà Nội.

Để ngăn chặn cuộc vui ngay từ buổi đầu giờ chiều nay (7/3) công an đã đột ngột bắt Ts Nguyễn Xuân Diện, Bloger Nguyễn Tường Thụy và một số người đã tham gia biểu tình yêu nước năm 2011.

Dù không khí căng thẳng bao trùm nhà hàng nhưng mọi người vẫn đến dự kể cả các bậc cao niên: cụ Nguyễn Trọng Vĩnh nguyên Đại sứ Việt nam tại Trung Hoa, cụ Lê Hiền Đức người được một tổ chức Quốc tế vinh danh về tinh thần tranh đấu chống tham nhũng ở Việt nam, các giáo sư, luật sư, nhà văn tên tuổi khác cũng đến dự.
                

Dù không giấu được vẻ căng thẳng và phẫn uất trước các hành động ngăn chặn, đe dọa hèn hạ của  công an Thanh Trì, thị trấn Văn điển nhưng các bà mẹ, người vợ vẫn rất hạnh phúc với một tối vui bên người thân của mình.

Không thể để những người bạn bị công an bắt bớ bất chấp pháp luật, được các bà mẹ, người vợ động viên, mọi người kéo xuống cong an huyện Thanh trì đòi trả tự do cho Blogger Nguyễn Tường Thụy.