Thứ Hai, 12 tháng 3, 2012

VĂN TẾ QUAN THAM - Kha Tiệm Ly

Văn tế quan tham 
Kha Tiệm Ly

Hỡi ôi!
Nước chảy lạnh lùng,
Mưa bay lất phất!
“Cây trong núi ngàn tuổi dễ tìm,
Người ở đời trăm năm khó gặp!”

Lúc sống, nhà còn ở mấy tầng,
Khi chết, thây cũng vùi ba tấc! 

Nhớ linh xưa,
Quyền thế ngang trời,
Uy phong lệch đất!
Đi nửa bước, hộ vệ bám kè kè,
Ho một tiếng dân đen run lập cập!

Rõ là:
Trôn con trẻ trây cứt trây phân,
Miệng nhà quan có gang có thép!
Mánh mung rút bòn vật liệu, mà cầu đường nhà nước xuống cấp ào ào,
Lập lờ cắt xén đất đai, nên nhà xe quan ngài lên đời tới tấp!
Mặc người đi đường té xuống té lên,
Thây kẻ qua cầu rớt tim rớt mật!
Nói sao xuể, bao điều vô sỉ từ nhỏ đến to,
Ghi khôn cùng, đủ lối gian manh từ A tới Z!
Xem báo viết, thiếu điều nhức óc nhức xương,
Mở “web- sai”, càng thêm tối mày tối mặt!

Thế mà,
Vào công vào việc, lơ mơ tựa giống cù lần,
Thấy của thấy tiền, lít xích như con lật đật!
Thời làm lính, học lem nhem ba chữ i tờ,
Lúc lên quan, “đậu” lủ khủ một lô bằng cấp!
Ruộng tốt trăm vuông,
Vàng ròng thiên dật!
Cược ván cờ vài tỉ, việc tưởng như đùa,
Đặt canh bạc vạn “đô”, không dè chuyện thật!
Châu đầu châu mặt cố moi dự án trên trời,
Quơ tay quơ chân cứ nhét nong đầy túi.
Là trưởng giả ai lại xài thứ bèo Phú Lễ, Gò Đen.
Đã nhà quan thì phải chơi hàng hiệu “Mạc- Ten”, “Cô Nhắc!”
Bạc vàng đem bỏ vào tráp vào rương,       
Xe công mang đi sờ đùi sờ nách!          
Bạc trắng của chùa, xài hoang vung thẳng hai tay;
Đít đen thằng mõ, chạy thuế lòi đom một khúc!
Bất lương đâu kém gì thằng Tần Cối, Tần… Chày,
Vô sỉ chẳng thua lũ Hòa Thân,  Hòa… Thiết! (!)

Lạ chi,
Tai trâu mặt lợn, nào dè muôn tiếng thị phi,
Mồm thép miệng gang, chẳng tiếc trăm điều hống hách!.
Báo ngày tốn bao nhiêu mực, xem chừng đàn khảy tai trâu,
Báo mạng mất bấy nhiêu công, nào khác nước ngoi đầu vịt!

Chỉ vì
Cái óc cái tim đen cỡ mực tàu ,
Cái mặt cái mày, dày như tấm thớt!
Để rồi hôm nay,
Khi thân tại chức, chẳng xì được tiếng thơm tho,
Lúc xác ém sâu, vẫn bốc ra mùi thúi hoắc!
Ngán uy sợ thế, bao người trước mặt cúi đầu,
Miệt đức khi tài, khối kẻ sau lưng đấm c…*
Con thơ nhóc nheo mấy hệ, mặc người xưng bố, xưng ba,
Vợ trẻ mơn mởn dăm bà, mạnh kẻ đổ lờ đổ lọp!
Tim gan dơ tợ máu cùi,
Tiếng tăm thúi hơn cóc chết!
Ngưu đầu mã diện đành giở nón chào thua,
Quỉ sứ ma vương cũng dập đầu bái phục!

Những tưởng,
Sống, tiếng nổi lẫy lừng,
Chết, người thăm chật ních!

Nào dè,
Từ lúc xuôi tay,
Tới khi liệm xác.
Ngoài vợ con thì khóc hu hu,
Còn ai nấy đều cười khặc khặc!

Hôm nay,
Rặn dăm câu dăm chữ, thảo điếu văn thống thiết một bài,
Quệt chút ớt chút tiêu, cho làng xóm xốn xang đôi mắt!
Đã không cửa đi đến Tây Thiên,
Thì chắc ăn tìm về Địạ Ngục!
Thành kính dâng ngài,
Nói nhiều không tốt!
Ô hô! Có linh xin hưởng!

Chú Thích: 

* Thành ngữ :  “cúi đầu trước mặt, đấm c… sau lưng”

Nguồn: TranNhuong.com

12 nhận xét :

  1. Hay quá, cám ơn tác giả Kha Tiệm Ly!
    Bài văn tế lâm ly thống thiết,
    Tế làm sao cho tiệt giống quan tham!

    Trả lờiXóa
  2. Bài viết hay và sâu sắc quá, câu, từ, hành văn ...đúng chất văn tế. Cám ơn tác giả, cám ơn bác Diện.

    Trả lờiXóa
  3. Hay lắm !
    Quan Tham thời nào cũng có, đánh cho nó không ngóc đầu lên được chứ đánh cho tiệt nọc thì hơi bị khó đấy bác ạ ! Nhưng thôi cứ cho nó bài văn tế sống cũng gọi là biết ngán dân đen...

    TH

    Trả lờiXóa
  4. Viết điếu văn hơi sớm đấy. Cơ sự này thì quan tham còn lâu mới chết. Còn thêm mấy em bồ nữa kia. Mà cơ chế này chết quan tham này thì có quan tham khác. Bài văn tế hay đấy nhưng còn lâu mới được dùng nhé...

    Trả lờiXóa
  5. Quả là một áng thơ văn trác tuyệt , không gì thật hơn.
    Cảm ơn tác giả và bác Diện .

    Trả lờiXóa
  6. Từng đọc nhiều "văn tế", thấy bài nầy thuộc loại siêu đẳng, tác giả là một văn tài ít có.
    Hầu như toàn bài, các vế trong câu đối, đối nhau chan chát, từng chữ, từng từ.
    Ý tứ không bịa đặt, có thể được kiểm chứng nơi xứ ta, từng giờ, từng phút.

    Như:
    Trôn con trẻ trây cứt trây phân,
    Miệng nhà quan có gang có thép!


    Nói sao xuể, bao điều vô sỉ từ nhỏ đến to,
    Ghi khôn cùng, đủ lối gian manh từ A tới Z!



    Thời làm lính [hay làm du kích], học lem nhem ba chữ i tờ,
    Lúc lên quan, “đậu” lủ khủ một lô bằng cấp!


    Ruộng tốt trăm vuông,
    Vàng ròng thiên dật![24 lượng là 1 dật 溢]


    Ngán uy sợ thế, bao người trước mặt cúi đầu,
    Miệt đức khi tài, khối kẻ sau lưng đấm c… [Tác giả chú thích theo thành ngữ: “cúi đầu trước mặt, đấm c… sau lưng”]


    v.v.

    Xin phép Tác Giả và TS Diện, được phép chép vào Blog riêng.
    Nguồn, xin được ghi TranNhuong.com; Được đăng bởi Nguyễn Xuân Diện.

    Cũng xin mạn phép ghi vào đây vài chú thích cùn.
    1- Đọc tên Tác Giả, nhớ hai người bạn Kinh KHA và Cao Tiệm Ly.
    2- Tần Cối [một đại thần thời Bắc Tống, tên giặc bán nước]
    3- Hòa Thân [được vua Càn Long ưu ái, bao che, Hòa Thân đã làm loạn chốn quan trường, vơ vét và thao túng, ăn hối lộ, tham nhũng của cải của nhà nước, v.v.]

    vanhocchunom

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cám ơn bác Vanhocchunom. Nhờ nhận xét của bác mà càng hiểu thêm bài văn tế và cái hay của tác giả Kha Tiệm Ly.

      Mong các quan tham đọc mà biết ngẫm lại và sửa mình. Luật nhân quả thì không bao giờ sai chạy. Thà nghe dân đen "tế" cho một bài mà hồi tâm cải tà qui chánh, chuộc lại cái đức cho cháu con, còn hơn sẽ phải trả giá bội phần về sau. Gieo gió thì ắt có ngày phải gặt bão!

      Xóa
  7. Thành ngữ: "cúi đầu trước mặt, đấm c… sau lưng", có phải là từ đó là 'cặt' không ạ? Cháu không biết phải không, bác nào biết xin chỉ dùm cháu. Cháu cảm ơn.

    Trả lờiXóa
  8. V.Tính (Sài Gòn)lúc 07:53 13 tháng 3, 2012

    Các quan thời đại ngày nay bị tê liệt thần kinh hơi bị nhiều .

    Trả lờiXóa
  9. Riêng nước VN ta vẫn nói là viết sử , chứ không phải là chép sử hay sao bác Diện nhỉ ! Viết và chép có khác gì nhau không bác ?

    Trả lờiXóa
  10. Hay.... Bài tế này nên in ra rồi mỗi khi có quan tham nào chầu ông vải thì gửi kèm vòng hoa chia buồn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ta phải chỉ rõ quan tham bằng định lượng mới được. Chẳn hạn, quan mà có nhà lầu, xe hơi thì chắc chắn là quan tham rồi. Lương nước mình, nếu không tham, đời nào có được nhà, xe?

      Xóa