Hiển thị các bài đăng có nhãn Lưu Quang Vũ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Lưu Quang Vũ. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 29 tháng 8, 2022

TIÊU CHUẨN

TIÊU CHUẨN 

Tưởng niệm 34 năm ngày mất của gia đình Lưu Quang Vũ và Xuân Quỳnh (29.8.1988 - 29.8.2022), qua lời kể của Nhà văn Ngô Thảo mới biết cái gọi là “tiêu chuẩn” của lễ tang bao gồm: nơi tổ chức tang lễ, nơi an táng và cả tiêu chuẩn được ai đọc điếu văn nữa.

Về nơi an táng, 3 người trong gia đình Lưu Quang Vũ ba tiêu chuẩn: Nhà thơ Xuân Quỳnh, Ủy viên Ban chấp hành Hội Nhà văn - được an táng Khu A Văn Điển. Còn Lưu Quang Vũ chỉ mới cán sự ba. Và cháu Quỳnh Thơ có khu giành cho tuổi nhỏ. Cả giới Sân khấu đã cùng nhau chạy, cuối cùng Ông Trần Độ, Ủy viên TƯ Đảng, Trưởng ban Tuyên huấn TƯ quyết định để ba người có một suất mộ chung ở Khu A nghĩa trang Văn Điển. Có lẽ đến giờ, đây vẫn là khu mộ gia đình duy nhất ở nghĩa trang này.

Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2022

CHUYẾN XE ĐỊNH MỆNH VÀ ĐÁM TANG GIA ĐÌNH LƯU QUANG VŨ


Chuyến xe định mệnh và đám tang kỳ lạ
của gia đình Lưu Quang Vũ - Xuân Quỳnh

Một Thế giới
25/08/2018 20:22 

"Đêm hôm đó, chiếc xe đưa 3 cái quan tài bằng gỗ thông về bệnh viện Việt Đức. Tôi bế Vũ trong trạng thái người Vũ cứng nhưng hơi ấm vẫn còn", NSƯT Lê Đại Chức nhớ lại. 

NSƯT Lê Đại Chức là một trong những người bạn rất thân với gia đình Lưu Quang Vũ - Xuân Quỳnh. Ông hiện là Phó Chủ tịch thường trực Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam, là người mà 3 tài nữ điện ảnh - sân khấu Việt Nam: Lê Vân, Lê Khanh, Lê Vi gọi bằng cậu ruột.
.

Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2022

Vũ Từ Trang: LƯU QUANG VŨ, NHỮNG NĂM THÁNG LẬN ĐẬN...

Xuân Quỳnh - Lưu Quang Vũ.

LƯU QUANG VŨ, NHỮNG NĂM THÁNG LẬN ĐẬN...
(trích)
Vũ Từ Trang
Đi chơi lòng vòng phố xá, rồi Lưu Quang Vũ đưa tôi về căn phòng anh ở, tại 96 phố Huế. Căn phòng nhỏ hẹp trên gác. Khi ấy, Tố Uyên đang bế cậu con trai, tên gọi là Kít, chừng một tuổi. 

Uyên cười tươi. Vũ mỉm cười đón con từ tay Uyên. Anh âu yếm hôn lên vầng trán thằng bé. Thằng bé trắng trẻo, bụ bẫm, nom như một thiên thần bé nhỏ. Tôi thầm nghĩ đôi vợ chồng Uyên Vũ sống quá hạnh phúc, thực là trai tài gái sắc. Ấy mà sau tôi mới biết, ngay thời điểm ấy, hạnh phúc gia đình anh đã có mầm mống rạn vỡ. Đấy là năm đầu thập kỷ bảy mươi của thế kỷ 20. Tuy là thời chiến, Hà Nội vẫn có vẻ đẹp thơ mộng không thể dấu được.
Trong những người bạn văn thơ tôi quen ngày đó, thì thấy Vũ là người rất Hà Nội. Anh có mái tóc đen mượt, nụ cười mỉm, ánh mắt xa xăm và mơ mộng. Vũ ít nói. Nhưng nói rất có duyên. Phải thừa nhận, khi tập thơ "Hương cây - Bếp lửa" của Lưu Quang Vũ và Bằng Việt ra mắt bạn đọc, năm 1966, thì không khí văn chương của cánh trẻ tại Hà Nội xôn xao hẳn lên. Mà không riêng gì tại Hà Nội, ở Hải Phòng, ở Quảng Ninh, ở Bắc Ninh, cánh anh em viết lách, hễ gặp nhau là bàn tán về tập thơ đó. 

TƯỞNG NHỚ LƯU QUANG VŨ - XUÂN QUỲNH 34 NĂM ĐI XA


Tưởng nhớ gia đình Lưu Quang Vũ - Xuân Quỳnh 
.
NGÀY 29-8-1988
ĐỊNH MỆNH & TANG LỄ VÔ CÙNG CẢM ĐỘNG

Ngô Thảo

Cuối buổi chiều, sân 51 Trần Hưng Đạo - Trụ sở của 6, 7 Hội Văn học Nghệ thuật xôn xao, ồn ào rồi bàng hoàng khi nhận được tin: Cả nhà Lưu Quang Vũ chết hết rồi.

12 giờ đêm, xe của Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam đưa được thi hài 3 người từ Bệnh viện Hải Dương về đến Hà Nội. Ở cổng Bệnh viện Việt - Đức mấy trăm nghệ sĩ hơn chục đoàn sân khấu Hà Nội và bạn hữu đã khóc rầm rĩ suốt phố Phủ Doãn. Đêm hè, trời oi ngột, nhà xác bệnh viện Việt Đức trống trải khó chịu đựng được mấy ngày. Nhờ đạo diễn Đình Quang - Thứ trưởng Bộ Văn hóa liên hệ, 3 quan tài được chuyển về nhà xác Bệnh viện Hữu nghị Việt - Xô - nơi duy nhất có nhà lạnh chứa, ở đó họ có 3 ngày cuối cùng bên nhau nơi dương thế!

Thay quan tài là việc theo phong tục rất kiêng kỵ. Nhưng đạo diễn Hoàng Quân Tạo của Nhà hát kịch Hà Nội đại diện nhiều nghệ sĩ dứt khoát bằng giá nào cũng phải thay quan tài mới tử tế hơn.

Thứ Bảy, 29 tháng 8, 2020

LƯU QUANG VŨ - XUÂN QUỲNH TRONG KÝ ỨC HAI CON



Xuân Quỳnh - Lưu Quang Vũ trong ký ức hai con

Bài viết nhân 20 năm ngày mất của thi sĩ Xuân Quỳnh và nhà soạn kịch Lưu Quang Vũ,
29/8/1988 - 29/8/2008.


Đoan Trang

20 năm trôi qua không đủ để xóa hết nỗi đau trong lòng những người ở lại mỗi khi nhớ về đôi vợ chồng nghệ sĩ tài hoa bạc mệnh Xuân Quỳnh - Lưu Quang Vũ. Điều ấy càng hằn rõ với hai người con Lưu Tuấn Anh và Lưu Minh Vũ.Lâu nay, cả Tuấn Anh và Minh Vũ đều không muốn nhắc lại chuyện của 20 năm về trước. Nhưng trong những ngày này, hai anh đã mở lòng để kể lại cho chúng tôi nghe về ký ức của “một thời rất đẹp”, trước ngày định mệnh 29 tháng 8 năm 1988.

Thứ Năm, 29 tháng 8, 2019

ĐỊNH MỆNH & TANG LỄ VÔ CÙNG CẢM ĐỘNG


Tưởng nhớ gia đình Lưu Quang Vũ - Xuân Quỳnh
.
NGÀY 29-8-1988 
ĐỊNH MỆNH & TANG LỄ VÔ CÙNG CẢM ĐỘNG

Ngô Thảo

Cuối buổi chiều, sân 51 Trần Hưng Đạo - Trụ sở của 6, 7 Hội Văn học Nghệ thuật xôn xao, ồn ào rồi bàng hoàng khi nhận được tin: Cả nhà Lưu Quang Vũ chết hết rồi.

12 giờ đêm, xe của Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam đưa được thi hài 3 người từ Bệnh viện Hải Dương về đến Hà Nội. Ở cổng Bệnh viện Việt - Đức mấy trăm nghệ sĩ hơn chục đoàn sân khấu Hà Nội và bạn hữu đã khóc rầm rĩ suốt phố Phủ Doãn. Đêm hè, trời oi ngột, nhà xác bệnh viện Việt Đức trống trải khó chịu đựng được mấy ngày. Nhờ đạo diễn Đình Quang - Thứ trưởng Bộ Văn hóa liên hệ, 3 quan tài được chuyển về nhà xác Bệnh viện Hữu nghị Việt - Xô - nơi duy nhất có nhà lạnh chứa, ở đó họ có 3 ngày cuối cùng bên nhau nơi dương thế!

LƯU QUANG VŨ - XUÂN QUỲNH TRONG KÝ ỨC HAI CON


Xuân Quỳnh - Lưu Quang Vũ trong ký ức hai con

Bài viết nhân 20 năm ngày mất của thi sĩ Xuân Quỳnh và nhà soạn kịch Lưu Quang Vũ,
29/8/1988 - 29/8/2008.


Đoan Trang

20 năm trôi qua không đủ để xóa hết nỗi đau trong lòng những người ở lại mỗi khi nhớ về đôi vợ chồng nghệ sĩ tài hoa bạc mệnh Xuân Quỳnh - Lưu Quang Vũ. Điều ấy càng hằn rõ với hai người con Lưu Tuấn Anh và Lưu Minh Vũ.Lâu nay, cả Tuấn Anh và Minh Vũ đều không muốn nhắc lại chuyện của 20 năm về trước. Nhưng trong những ngày này, hai anh đã mở lòng để kể lại cho chúng tôi nghe về ký ức của “một thời rất đẹp”, trước ngày định mệnh 29 tháng 8 năm 1988.

Thứ Năm, 18 tháng 4, 2019

NHỮNG ĐIỀU SỈ NHỤC VÀ CĂM GIẬN - thơ Lưu Quang Vũ

Nhân kỷ niệm 71 năm sinh Nhà thơ Lưu Quang Vũ
Trân trọng giới thiệu bài thơ: 

Những Điều Sỉ Nhục Và Căm Giận 

Lưu Quang Vũ

Một đất nước luôn có kẻ dẫn đường
Cho người ngoài kéo đến xâm lăng
Cho những cuộc chiến tranh
Đẩy con em ra trận

Những điều sỉ nhục và căm giận
Một xứ sở
Nhà tù lớn hơn trường học
Một dân tộc có nhiều gái điếm nhất thế giới
Có những cái đinh để đóng vào ngón tay
Có những người Việt Nam
Biết mổ bụng ăn gan người Việt

Thứ Tư, 29 tháng 8, 2018

Phạm Xuân Nguyên: LƯU QUANG VŨ “GÃ LÀM THƠ DA VÀNG”


LƯU QUANG VŨ “GÃ LÀM THƠ DA VÀNG”

Phạm Xuân Nguyên

Tôi chán cả bạn bè
Mấy năm nay họ không nói được một câu gì mới
Tôi bỏ ra đi, họ ngồi ở lại

(Có những lúc, 1972)

Lưu Quang Vũ đã viết những dòng này trong một lúc khủng hoảng nhất của lòng mình, khi tâm hồn rách nát, khi tưởng như mọi ngả đường đều bị bịt kín. Một bài thơ rất thực lòng, phơi bày trần trụi cơn tuyệt vọng nội tâm của một con người, một chàng trai mới ngoài hai mươi tuổi, một nhà thơ trẻ. Do đó, mấy câu thơ dẫn ra ở trên có sự bực bội, phẫn uất của Vũ với chính mình, nhưng cũng có một thái độ dứt khoát, kiên quyết của Vũ muốn đoạn tuyệt với một cái mình cũ, cắt đứt với cả những người bạn không giúp mình thoát được mình. Tôi coi đó là một tuyên ngôn sống và tuyên ngôn thơ của Lưu Quang Vũ.

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2018

CHUYẾN XE ĐỊNH MỆNH VÀ ĐÁM TANG GIA ĐÌNH LƯU QUANG VŨ



Chuyến xe định mệnh và đám tang kỳ lạ 
của gia đình Lưu Quang Vũ - Xuân Quỳnh

Một Thế giới
25/08/2018 20:22 

"Đêm hôm đó, chiếc xe đưa 3 cái quan tài bằng gỗ thông về bệnh viện Việt Đức. Tôi bế Vũ trong trạng thái người Vũ cứng nhưng hơi ấm vẫn còn", NSƯT Lê Đại Chức nhớ lại.

NSƯT Lê Đại Chức là một trong những người bạn rất thân với gia đình Lưu Quang Vũ - Xuân Quỳnh. Ông hiện là Phó Chủ tịch thường trực Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam, là người mà 3 tài nữ điện ảnh - sân khấu Việt Nam: Lê Vân, Lê Khanh, Lê Vi gọi bằng cậu ruột.

Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2018

Lại Nguyên Ân: VÀI HỒI ỨC VỀ LƯU QUANG VŨ


VÀI HỒI ỨC VỀ LƯU QUANG VŨ
CỦA MỘT TRONG SỐ NHỮNG NGƯỜI CÙNG THỜI

Lại Nguyên Ân
21-8-2018

Xin nói ngay từ đầu: tôi không phải là bạn của Lưu Quang Vũ mặc dù tôi quen biết khá nhiều người thân và bạn bè của Vũ. Những điều được tạm gọi là hồi ức (xen lẫn những nhận xét hồi cố) nêu ra sau đây, chỉ là ghi lại những cảm nhận của một người trong cùng thế hệ Lưu Quang Vũ về một số luận bàn đương thời xung quanh con người và tác phẩm của tác giả này.

Thứ Sáu, 24 tháng 8, 2018

Lưu Quang Vũ: NÓI VỚI MÌNH VÀ CÁC BẠN


Lời dẫn của Phạm Xuân Nguyên

Tháng 8 này nhiều hoạt động tưởng nhớ 30 năm mất Lưu Quang Vũ, tiếc thương một tài năng ra đi sớm ở tuổi 40 khi tài năng đang ở đỉnh cao. Nhưng mọi lời tụng ca đều không bằng những vần thơ anh để lại. Thương nhớ Vũ không gì bằng đọc lại thơ anh. Nhiều người chỉ biết Vũ ở đoạn đời sau với những vở kịch của anh tung hoành trên sàn diễn sân khấu cả nước. Nhưng thơ Vũ mới là cái ghi tên anh ở đời. Và thơ đó anh đã viết ra, hoặc có thể nói anh đã hoàn thành sự nghiệp thơ của mình trước 1975, ở độ tuổi hai mươi, với những bài thơ chỉ của riêng anh, không ai viết được và không ai dám viết được như anh. Anh đã tách khỏi dàn đồng ca chung của thời đại và của thế hệ, để cất lên tiếng nói của mình, tiếng thơ của mình. Cái lớn của LQV không chỉ ở những cảm xúc, tư tưởng khác biệt của anh, mà còn ở chỗ anh đã dám viết ra chúng ngay từ thời ấy, thời mà một ý kiến khác lạ đã bị coi là nguy hiểm, phải bị diệt trừ. Bài thơ tôi đưa lên đây Vũ viết năm 1970 khi anh 22 tuổi. Các nhà thơ đồng thế hệ anh hôm nay véo von ca ngợi anh hãy đọc nó mà xấu hổ cho mình, còn các nhà thơ đến sau nên đọc nó để xác định cho mình một thái độ thơ, một thái độ sống. Tôi nói thật, Vũ lớn vượt lên thời mình sống và thế hệ của mình rất nhiều.

NÓI VỚI MÌNH VÀ CÁC BẠN
 
Lưu Quang Vũ

1
Chúng ta tụm năm tụm ba
Họp hành, giễu nhau, uống trà, đọc thơ, đi thực tế
Ta viết những suy tư ngây ngô vờ là trí tuệ
Những câu nhạt phèo chiếu lệ
Những lời nhàm tai ai cũng quen rồi
Mọi người quanh ta mang nỗi khổ oằn vai
Ngược đất nước tai ương xé rách
Ta viết mãi những điều vô ích
Vô duyên sao ta cứ nhoẻn miệng cười
Như phường bát âm thánh thót
Mong cuộc đời xuôi tai.

Tôi không muốn viết những lời như thế
Tôi không thể viết những lời như thế
Chẳng muốn ai vui lòng khi đọc thơ tôi
Tôi viết những bài thơ chống lại chính tôi
Chống lại bóng đen trì trệ của đời
Chống lại những bài thơ tôi đã viết cùng những ai ưa thích nó
Làm sao đọc thơ tôi anh giận dữ băn khoăn xấu hổ
Cãi lại tôi hay ghét tôi đi nữa
Nhưng anh thôi hờ hững sống bình yên
Tôi xé đi vòng hoa giấy bức màn sương
Những niềm vui dại khờ những nỗi buồn yếu đuối
Cuộc sống còn dở dang
Cần đóng góp không cần ngồi ca ngợi.

2
Thơ không phải là chứng minh
Không phải hào quang phản chiếu của tấm gương
Thơ là bó đuốc đốt thiêu là bàn tay thắp lửa
Thơ sinh sự với cuộc đời không cho ai dừng bước cả
Càng thương yêu càng không vừa ý với mọi điều
Đã qua cái thời nhà thơ nhìn đời bằng con mắt trong veo
Con mắt xanh non ngỡ ngàng như mắt trẻ
Hát cái lá mùa xuân ca lời chim son sẻ
Thơ tươi mát cuộc đời và an ủi lòng ta
Nhưng đến nay tất cả đã vỡ ra
Giữa tàn bạo hư vô giữa đấu tranh khốc liệt
Thơ phải dạy ta nhìn bằng con mắt thật
Đập vào ngực ta không cho ta cúi mặt
Không cho ta lảng tránh
Đập cửa mọi nhà
Đứng ở mọi ngã ba
Không hát ta say mà lay ta thức
Dù ngày mai đời có trăm lần đẹp
Thơ vẫn gọi mọi người vươn đến tương lai.

3
Ta đã làm gì? như lũ viết thuê
Chạy theo những biển hàng ngắn ngủi
Những khuôn phép những trang in những hư danh một buổi
Ta nịnh người để người lại khinh ta
Sớm già cỗi, cố quên đi phẩm cách
Muốn yên thân ta trở thành hèn nhát
Nhân dân có cần thơ của ta đâu ?
Các bạn tôi hiền lành trong sạch
Là bạn nhau thôi chắc là bạn tốt
Nhưng bạn ơi ta là những nhà thơ
Lòng tốt ở đây chẳng đáng một xu
Càng có tài lộc lọc lừa càng nặng
Để yên ổn lương tâm ta tìm đến nhau thở than bực dọc
Rồi lại về cần cù ngồi viết nhảm
Ta an ủi mình đang thời buổi khó khăn
Nhưng nào có thời buổi nào không khó
Và nếu dễ, cần gì thơ ta nữa ?
Nhân dân quá hiền, nhân dân chưa xé bỏ
Những ngọt ngào hoa cỏ của ta
Những nụ cười ngộ nghĩnh của ta
Những trầm tư về thế kỷ của ta
Lắm kiểu nói mà giống nhau đến thế
Nịnh đời dễ, chửi đời cũng dễ
Chỉ dựng xây đời là khó khăn thôi.

Đừng hiểu sai lòng tôi
Làm việc cô đơn thật là quá sức
Sau những lúc bông phèn bên các bạn
Tôi càng thêm buồn chán đến rùng mình
Đã quá nhiều người làm tôi thất vọng
Tôi chỉ còn các bạn nữa thôi.
Hạnh phúc của tôi là được các bạn mến yêu
Là được mến yêu và tin các bạn
Thế hệ mình cần những người dũng cảm
Dũng cảm yêu thương dũng cảm căm thù
Ta đã hẹn cũng nhau đi tới đích
Nay rất buồn nếu phải chia xa.

Nước lũ qua sẽ còn lại phù xa
Những tình yêu những ước vọng thiết tha
Dẫu bay đi không một lời đáp lại
Dẫu trơ trọi trong lạnh lùng bóng tối
Dẫu đường dài xa ngái
Đừng phút nào mệt mỏi, thơ ta ơi.

L.Q.V

Thứ Sáu, 29 tháng 12, 2017

Đọc lại bài thơ KHÂM THIÊN của Lưu Quang Vũ


KHÂM THIÊN
 

Lưu Quang Vũ 

Lời dẫn của Phạm Xuân Nguyên: Bài thơ này nhà thơ Lưu Quang Vũ viết năm 1972, sau cuộc ném bom B52 xuống khu phố Khâm Thiên. Năm ấy anh Vũ 24 tuổi. Một bài thơ tôi đã từng ví như bức tranh Gernica của P. Picasso. Trong thơ Việt Nam chưa ai viết được thế như LQV.

những người chết trong đêm thân gãy nát
óc chảy ròng trên gạch
những người chết cháy đen miệng há mắt mở trừng
những xác vùi đẫm máu dưới cầu thang
tay chân vặn vẹo thịt xương
lòng ruột mắc trên dây điện
phố Khâm Thiên ầm ầm đổ sụp
tiếng người la khủng khiêp xé đêm dài

Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2016

NẾU ĐÓ LÀ TỘI LỖI - thơ Lưu Quang Vũ

Nếu đó là tội lỗi
Lưu Quang Vũ


Một con người không phải chỉ là một cái tên trong hộ khẩu
Một con tốt trong bàn cờ
Một viên gạch một cái đinh
Để treo biển hàng và đặt ghế

Con người chưa được làm người
Bao lệnh cấm đang đè lên thế giới
Cấm yêu thương cấm khát vọng cấm tự do
Bao con chim bị nhốt ở trong tù
Bao giải băng đen che kín mắt

Khi bè bạn gặp nhau có người theo dõi
Thầm thì không dám nói to
Khi những bài thơ anh viết ra
Chỉ một mình anh đọc

Nhưng trước khi có chữ viết
Đã có thơ ca
Như tình yêu thơ đã sinh ra
Không phải vì tiền nhuận bút
Không sợ ngục tù bạo lực
Dù khổ sở dù phiền hà
Thơ không bao giờ câm lặng
Như nhịp đập của trái tim trung thực
Là nhân chứng của anh
Là ngọn lửa trắng trong
Trên lịch sử tối tăm trên tro bụi

"Và nhân thế sẽ còn yêu ta mãi
Bởi giữa thuở bạo tàn ta đã ca ngợi tự do"
Ca ngợi tình yêu giữa thế giới hằn thù
Trước đau khổ của nhân dân thơ đã không gian dối
Nếu đó là tội lỗi
Anh hãy nhận về mình, như trách nhiệm, như niềm vui
Và sống chết cùng người, đất nước mến thương ơi.


Nguồn: Lưu Quang Vũ, Thơ tình, NXB Văn học, 2002


Thứ Ba, 5 tháng 7, 2016

NHÀ VĂN, ĐẠI TÁ QUÂN ĐỘI NGUYỄN HỮU QUÝ KÊU GỌI CẢNH GIÁC


Nguyễn Hữu Qúy
Nhà văn, Đại tá Quân đội
 


CẢNH GIÁC!

Trong khi chúng ta sôi nổi tranh cãi về hình ảnh "bùn" và "đất cày" trong một câu thơ của Lưu Quang Vũ thì Trung Quốc tiến hành tập trận trên biển Đông và biển của 4 tỉnh miền Trung là Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị, Thừa Thiên-Huế đang bị nhiễm độc bởi sự xả thải của Nhà máy Formosa Hà Tĩnh. 

Đất nước sẽ ra sao khi sự bành trướng của Trung Quốc đang không có điểm dừng và biển Việt Nam cũng chẳng còn sạch nữa. Ứng xử, đối phó của Việt Nam thế nào trước tình hình này phải là mối quan tâm hàng đầu, quan tâm thứ nhất của chúng ta bây giờ. Không còn nghi ngờ gì nữa, thù ngoài (bọn bành trướng), giặc trong (lũ tham nhũng) đang là mối nguy đe dọa trực tiếp sự toàn vẹn và phát triển của đất nước. Xã hội đang phân hóa sâu sắc rồi chớ để những điều vặt vãnh chia rẽ người Việt Nam hơn nữa. Kẻ thù không mong điều gì ở chúng ta hơn thế. Càng nhiều chia rẽ, phân hóa chúng càng dễ bẻ, dễ xé dân tộc ra nhiều mảnh. 

Vì thế, có nên tranh cãi thêm hình ảnh "đất cày" và "bùn" trong câu thơ của Lưu Quang Vũ nữa không các bạn?

Theo tôi, là "Thôi" vì cuộc tranh cãi này sẽ không có hồi kết và nếu thái quá nó sẽ chuyển từ trạng thái thú vị sang vô vị.
__________

Tễu: Yêu cầu này gửi tới các nhà văn nhà báo: Sương Nguyệt Minh, Nguyễn Quang Vinh, Nguyễn Hoàng Đức và cư dân mạng FB.

Đến bài này nữa, thì coi như là xong rồi, Bùn:

http://nongnghiep.vn/noi-ro-hon-ve-bai-tho-luu-quang-vu-trong-de-thi-ngu-van-thpt-quoc-gia-2016-post168897.html


Thứ Hai, 4 tháng 7, 2016

Lưu Quang Vũ: ÔI TIẾNG VIỆT NHƯ BÙN VÀ NHƯ LỤA

ĐỘC QUYỀN: Tiết lộ bản thảo bài thơ
“Tiếng Việt” của Lưu Quang Vũ


Khánh Thư
Dân Việt

Chủ Nhật, ngày 03/07/2016 07:00 AM 



(Dân Việt) Ban đầu, Lưu Quang Vũ không đồng ý có bất cứ sự thay đổi nào. Thế nhưng khi được vợ là nhà thơ Xuân Quỳnh thuyết phục rằng cứ in đi rồi khi nào có điều kiện sẽ khôi phục lại bản gốc sau, Lưu Quang Vũ đã chấp nhận sửa tạm "như bùn" thành "như đất cày”...