Hiển thị các bài đăng có nhãn Văn Việt. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Văn Việt. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 9 tháng 3, 2022

TUYÊN BỐ PHẢN ĐỐI VIỆC NGĂN CẢN GIẢI VĂN VIỆT

TUYÊN BỐ PHẢN ĐỐI VIỆC NGĂN CẢN GIẢI VĂN VIỆT, SÁCH NHIỄU CÁC NHÀ VĂN ĐOẠT GIẢI VĂN VIỆT (VIET LITERATURE) 

(DENOUNCES THE GOVERNMENT’S OBSTRUCTION OF ITS AWARDS EVENT AND HARASSMENT OF ITS RECIPIENTS)

Ngày 2/3/2022, an ninh tỉnh Thanh Hoá lấy cớ kiểm tra giao thông để chặn đường và dung túng cho một số kẻ mặc thường phục vô cớ tấn công tàn bạo gây chấn thương cho nhà thơ Thái Hạo khi nhà thơ vào Sài Gòn gặp mặt các thân hữu diễn đàn Văn Việt. Thái Hạo là một cây bút mới về thơ, nguyên là nhà giáo, một cộng tác viên quen biết của báo chí chính thống chuyên viết về văn hoá-giáo dục, đã được Giải Thơ Văn Việt lần thứ Bảy (2022).

Đọc tiếp...

Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2018

Nhà văn Ngô Thị Kim Cúc: XIN LỖI MỌI NGƯỜI VÌ ĐÃ KHÔNG CÓ MẶT…


Ngô Thị Kim Cúc

XIN LỖI MỌI NGƯỜI VÌ ĐÃ KHÔNG CÓ MẶT…

Sáng nay, Văn Việt gặp gỡ rất đông vui bè bạn xa gần nhưng mình không thể có mặt vì bị ngăn cản tại nhà. Đành xem hình ảnh trên FB của các anh chị khác.

Lễ trao Giải Văn Việt 2017 đã không thể tiến hành vì nhà hàng được đặt trước cho biết họ phải đóng cửa đúng buổi sáng 25.3.2018 (?). Mọi người đành đến một địa điểm khác, nhưng khi nhà văn Nguyên Ngọc đang phát biểu thì điện bị cúp, và sau đó cả nước cũng bị cúp luôn, khiến nhà hàng này cũng không thể tiếp tục phục vụ đoàn.

Đọc tiếp...

Thứ Sáu, 10 tháng 11, 2017

Phạm Toàn: THẾ LÀ CHỊ ƠI, RỤNG BÔNG GẠO ĐỎ


Thế là chị ơi, rụng bông gạo đỏ

Châu Diên
Lời dẫn của Văn Việt: Nhà văn Đoàn Lê đã vĩnh biệt bạn đọc và những người yêu mến mình vào hồi 3 giờ chiều ngày 6 tháng 11 năm 2017 sau một thời gian bệnh nặng. Bà đã tham gia Ban Vận động Văn đoàn Độc lập Việt Nam từ những ngày đầu tiên. Trong lúc bà bệnh, người ta đã tới nhà gây sức ép để bà viết giấy tuyên bố rời bỏ tổ chức này vì nó đã “nhận tiền của bọn phản động nước ngoài”, song bà kiên quyết từ chối, và chỉ viết một lá thư xin rút tên vì lý do sức khỏe. Văn Việt xin chia buồn với nhà thơ Đoàn Thị Tảo và tang quyến, và trân trọng giới thiệu với bạn đọc những dòng cảm xúc của nhà văn Châu Diên (Phạm Toàn), một người bạn lâu năm của gia đình Đoàn Lê.

Đoàn Lê đã ra đi hôm qua hồi 3 giờ chiều. Một bạn trẻ rất ngưỡng mộ Đoàn Lê nhắn tin cho tôi. Trước đó vài bốn ngày, một nhà văn năm nay 84 tuổi cũng mấy lần hồi hộp gọi điện cho tôi. Mấy người gọi muốn tôi viết chút gì đó về người đàn bà ra đi lúc gần tám mươi tuổi. 

Đọc tiếp...

Chủ Nhật, 5 tháng 11, 2017

Lê Phú Khải: 100 NĂM CÁCH MẠNG THÁNG MƯỜI (1917 - 2017)

Tác giả trên cầu Mátxcơva (1991)

100 năm cách mạng tháng Mười
(7/11/1917 – 7/11/2017) 


Lê Phú Khải

I. Những gì mắt thấy tai nghe

May mắn cho người viết là được có mặt ở Liên Xô đầu năm 1991 trong một chuyến đi “công tác” được chứng kiến tận mắt, nghe tận tai, do các bạn Nga trong ban Tiếng Việt của Đài Phát thanh đối ngoại Liên Xô nói tiếng Việt rất thạo, nói về tình hình Liên Xô lúc đó. Tức tình hình Liên Xô lúc gây cấn nhất và chỉ vài tháng sau, Liên Xô tan rã. Sở dĩ tôi đặt chữ “công tác” trong dấu nháy (“ ”) vì thực chất là đi chơi, nói đi công tác để cho oai mà thôi (!) hai nước với danh nghĩa trao đổi phóng viên, hàng năm có những cuộc giao lưu. Lúc vui vẻ thì người ta đi hết rồi, nay mới đến lượt tôi, kẻ thường trú tận mãi đồng bằng Sông Cửu Long xa xôi.
Đọc tiếp...

Thứ Năm, 9 tháng 3, 2017

Đặc biệt: ĐIẾU VĂN TẠI LỄ TRUY ĐIỆU NHÀ VĂN NGUYỄN QUANG THÂN

Chúng tôi là người như thế nào?
 
Điếu văn của Dạ Ngân tại Lễ truy điệu chồng, 6 giờ sáng 7/3/2017. Người đọc điếu văn là anh Đỗ Phả, bạn thân của gia đình. 

Kết quả hình ảnh cho nguyễn quang thânVào một khuya tháng Chạp năm Ất Hợi 1935, một nhà văn tương lai của quốc gia ra đời. Ông nội đứa bé, vị Cử nho của vùng bán sơn địa Hương Sơn đặt tên cho đứa cháu đích tôn của mình là Thân, Nguyễn Quang Thân. Vẻ đĩnh ngộ của bé trai đầy ắp kỳ vọng của gia tộc khiến người ông có một lựa chọn nữa: khai sinh ghi ngày 15/4/1936, ngày chào đời của hoàng tử Bảo Long cho đứa cháu này. Có gì đó gần như phức tạp, phức tạp thú vị trong tính cách và số phận của nhà văn tương lai. Sau này, lỡ khi bị vợ trách anh ngang tàng, anh thanh minh mình là Con trời, là Hoàng tử, nhưng khi bình tĩnh tổng kết, anh bảo anh Ất Hợi nên không có khí chất làm quan, ất biến vi vong. Và anh nói thêm, anh may mắn, luôn luôn may mắn, may mắn suốt cả đời mình. Tôi hoài nghi, bởi khi tôi bị anh cuốn hút, thì anh đã 47 tuổi, sắp tri thiên mệnh, anh may mắn ư, luôn luôn may mắn trong bối cảnh miền Bắc xã hội chủ nghĩa đói kém bên bờ vực vậy ư? Anh cười ngất, đúng, không phải bên bờ vực mà là chúng ta đã lóp ngóp ở dưới đáy rồi, nhưng mà anh vẫn cứ may mắn! 
Đọc tiếp...

Thứ Bảy, 4 tháng 3, 2017

Nguyễn Quang Thân: THƯƠNG NHỚ BÙI NGỌC TẤN

Thương nhớ Bùi Ngọc Tấn
Văn Việt
Nguyễn Quang Thân
19-12-2014

 Tác giả với Bùi Ngọc Tấn ở Thanh Đa 2013

Chỉ cách đây mấy ngày thôi, tôi vừa hỏi thăm chị Bích là bao giờ anh chị lại vào Sài Gòn chữa bệnh và trốn rét. Từ ngày xa Hải Phòng rồi Hà Nội, tôi chỉ còn chờ dịp ấy để gặp lại Tấn thôi. Nhưng anh đã đi rồi, đi thật rồi. Vậy là Tấn đã bước sang bên kia đường biên mà “không một du khách nào có thể quay đầu trở lại”. Cái chết sao mà ghê gớm. Nó quen thuộc, nó diễn ra hàng ngày hàng giờ bên ta nhưng không ai quen được với nó. Nó vẫn luôn ghê gớm và gây bàng hoàng dù tức tưởi hay được báo trước như cái chết của Tấn.
Đọc tiếp...

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2017

Tin NÓNG: MỘT CUỐN SÁCH VỀ TRƯƠNG VĨNH KÝ BỊ CẤM RA MẮT

Sách “Trương Vĩnh Ký, nỗi oan thế kỷ” bị cấm ra mắt tại Đường sách Sài Gòn!
 
Văn Việt

Cuốn sách “Trương Vĩnh Ký, nỗi oan thế kỷ” do nhà nghiên cứu lão thành nổi tiếng Nguyễn Đình Đầu chủ biên, là một công trình công phu tập họp các bài viết của nhiều tác giả xưa và nay, đã được Cục Xuất bản chấp nhận và đã qua thời hạn lưu chiểu theo luật định, tức được phép lưu hành, được các đơn vị xuất bản tổ chức ra mắt tại Đường Sách Sài Gòn vào sáng Chủ nhật 8/1/2017. Giấy mời tham dự buổi ra mắt đã được gửi đi. Nhưng bất ngờ ngày 4/1/2017, một “lệnh miệng” được ban xuống yêu cầu hủy bỏ buổi ra mắt sách. Nhiều thông tin từ nội bộ giới hữu quan cho biết lệnh này xuất phát từ ý kiến của một cựu quan chức lãnh đạo TPHCM đã nghỉ hưu gửi tới ‘’cấp trên’’ có thẩm quyền. Áp lực đang gia tăng đối với cuốn sách về học giả Trương Vĩnh Ký, thậm chí có nguy cơ đến số phận cuốn sách đáng quý này. 

Học giả Trương Vĩnh Ký (1837-1898) là một nhà bác học lớn của Việt Nam, một tên tuổi được bàn luận nhiều trong chiều dài lịch sử văn hoá, chiều hướng ghi nhận công trạng của ông với nền văn hoá hiện đại của dân tộc ngày càng áp đảo. Tên ông đã được đặt cho một trường học tại TPHCM (http://www.truongvinhky.edu.vn/) và một trường học tại Bến Tre, một đường phố tại TPHCM và một đường phố ở Đà Nẵng. Năm 2015, Trương Vĩnh Ký được Quỹ Văn hoá Phan Châu Trinh tôn vinh là “Danh nhân Văn hoá Việt Nam thời hiện đại”. 

Đọc tiếp...

Thứ Ba, 8 tháng 3, 2016

NHỮNG NGƯỜI CỘNG SẢN VN TRƯỚC THỬ THÁCH MỚI

Ông Nguyễn Quang A đang chụp cảnh người biểu tình chống TQ ngày 17-2-2016. 
Ảnh: Reuters/ KHAM
 
Những người cộng sản Việt Nam trước thử thách khi những người bất đồng chính kiến ứng cử Quốc hội
Văn Việt
Hiếu Tân dịch từ Reuters
3-3-2016

HÀ NỘI – Nguyễn Quang A, một cựu doanh nhân Công nghệ Thông tin và nhà hoạt động ngân hàng đang mở một cuộc vận động trong khuôn khổ quy định để được bầu vào Quốc hội Việt Nam, công khai tài sản của mình, vận động ủng hộ của cử tri và xuất hiện trong một video clip hấp dẫn trên mạng.
Đọc tiếp...

Thứ Sáu, 4 tháng 3, 2016

GIẢI THƯỜNG VĂN VIỆT LẦN THỨ NHẤT ĐÃ ĐƯỢC TRAO HÔM NAY

Kịch tính Giải Văn Việt lần thứ nhất

Chính Vĩ
Gửi cho BBC từ Sài Gòn

 
 Nhà thơ Dương Tường (phải) đại diện gia đình nhà văn Bùi Ngọc Tấn 
nhận Giải đặc biệt từ nhà văn Nguyên Ngọc


Khởi động hơn một năm, Giải Văn Việt lần thứ nhất (2014 - 2015) đã được trao từ lúc 9h30 ngày 3/3/2016 (giờ Việt Nam) tại tư gia nhà thơ Ý Nhi ở Sài Gòn - một thành viên ban giám khảo.

Chọn tư gia của Ý Nhi là việc chẳng đặng đừng, vì phía tổ chức đã tìm kiếm nhiều địa điểm, nhưng cuối cùng đều bất thành, do áp lực từ phía chính quyền.

Đọc tiếp...

Chủ Nhật, 7 tháng 6, 2015

NGÀY KHÔNG NHẬP MỘ - Chùm thơ Phùng Thành Chủng

Tâm tư. Ảnh: Phạm Văn Mùi 
Chùm thơ Phùng Thành Chủng:  
Phùng Thành Chủng sinh năm 1950. Hiện sính sống tại Gia trang Du Nghệ, phủ Quốc Oai, trấn Sơn Tây. Ông làm thơ, viết văn, viết khảo cứu và sưu tầm văn nghệ dân gian.
Phùng Thành Chủng là hội viên của Hội Nhà văn Hà Nội. 

Đọc tiếp...

Thứ Sáu, 5 tháng 6, 2015

THÔNG BÁO VỀ GIẢI THƯỞNG VĂN VIỆT (BVĐ VĂN ĐOÀN ĐỘC LẬP)


THÔNG BÁO VỀ GIẢI THƯỞNG VĂN VIỆT

Ban Vận động Văn đoàn Độc lập Việt Nam (BVĐ) xin trân trọng thông báo:

Để khuyến khích việc tự do sáng tác và tự do công bố tác phẩm văn học như mục tiêu mà BVĐ đã đề ra từ khi thành lập và đã được thể hiện trên diễn đàn Văn Việt, để biểu dương nỗ lực sáng tạo của các tác giả, BVĐ quyết định tổ chức Giải Văn Việt hằng năm.

Đọc tiếp...

Thứ Ba, 12 tháng 5, 2015

20 NHÀ VĂN TUYÊN BỐ TỪ BỎ HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM


TUYÊN BỐ TỪ BỎ HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM

Là những người viết văn đã nhiều năm tham gia Hội Nhà Văn Việt Nam (HNVVN), đã góp sức xây dựng Hội qua thời chiến cũng như thời bình, đã đau xót trước sự xuống cấp ngày càng nghiêm trọng của Hội trong những năm gần đây và tích cực góp ý với Hội để khắc phục tình trạng ấy; 

đến hôm nay, nhận thấy tình trạng suy thoái của Hội đã trở nên không thể cứu vãn nếu không có sự thay đổi nhiều điều căn bản trong điều lệ và tổ chức của Hội để Hội thực sự là một tổ chức nghề nghiệp tập hợp những người viết muốn xây dựng một nền văn học Việt Nam đích thực, tự do, nhân bản;
Đọc tiếp...

Thứ Hai, 11 tháng 5, 2015

VỢ CHỒNG NỮ SĨ DƯ THỊ HOÀN TUYÊN BỐ TỪ BỎ HỘI NHÀ VĂN VN

Tuyên bố của Dư Thị Hoàn và Trịnh Hoài Giang
(Bản tuyên bố dưới đây có giá trị như một văn bản chính thức và công khai)
.
Tôi, Dư Thị Hoàn (tên khai sinh Vương Oanh Nhi, sinh năm 1947, gia nhập Hội Nhà văn Việt Nam năm 1996) và chồng tôi Trịnh Hoài Giang (tên khai sinh Trịnh Văn Trọng, sinh năm 1938, gia nhập Hội Nhà văn Việt Nam năm 1993), trên thực tế đã chủ động ly khai Hội Nhà văn Việt Nam từ ngày ký tên vào bản tuyên bố thành lập Ban Vận động Văn đoàn Độc lập 3/3/ 2014, tức không tham gia bất cứ sinh hoạt, hội họp nào của Hội Nhà văn thời gian qua nữa. 

Cần nói thêm, từ ngày kết nạp vào Hội Nhà văn Việt Nam, cả hai chúng tôi đều không hề làm bất cứ đơn từ nào xin xỏ để được cấp kinh phí tài trợ sáng tác, xuất bản, thăm hỏi, v.v. và cũng rất hãnh diện rằng chưa từng nhận bất cứ giải thưởng, tặng thưởng nào do Hội Nhà văn ban phát. Chúng tôi vô cùng khâm phục khả năng đánh giá rất chuẩn xác về thực trạng và thực chất của Hội Nhà văn hôm nay trong bài tuyên bố từ bỏ Hội Nhà văn Việt Nam của nữ sĩ Võ Thị Hảo. Kết luận ngắn gọn là Hội Nhà văn Việt Nam nay đã tự biến mình thành Sọt rác. Những nhà văn sạch sẽ không có lý do gì ở lại làm lá chắn cho họ. 

Nhân sự kiện Hội Nhà văn Việt Nam chỉ đạo chi hội TP HCM gạch tên 9 vị đồng nghiệp ưu tú của chúng tôi ra khỏi danh sách tham dự đại hội khóa tới này, hai chúng tôi tuyên bố đứng về phía 9 vị đồng nghiệp sáng giá của làng văn chương Việt Nam, chính thức tuyên bố từ bỏ tổ chức Hội Nhà văn Việt Nam này.

Dư Thị Hoàn
Trịnh Hoài Giang

Hải Phòng, ngày 09/5/2015 

Đọc tiếp...

NHÀ THƠ BÙI MINH QUỐC TUYÊN BỐ TỪ BỎ HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM

Bài phát biểu của Bùi Minh Quốc tại diễn đàn Đại hội Hội Nhà văn Khu vực Miền Đông Nam Bộ và Đồng bằng Sông Cửu Long, họp tại Mỹ Tho ngày 04.05.2015.
.
Sáng 04.05.2015, trên diễn đàn đại hội của Hội nhà văn Việt Nam khu vực miền Đông Nam Bộ và Đồng Bằng sông Cửu Long họp tại Mỹ Tho, tôi đã phát biểu một số ý kiến như sau :

- Đề nghị đại hội lần thứ 9 của Hội phải là đại hội toàn thể như đại hội 4, 5 và 8 chúng ta đã từng thực hiện. Đây là nguyện vọng và yêu cầu của tuyệt đại đa số hội viên. Chủ trương không họp đại hội toàn thể mà phải họp đại hội đại biểu là áp đặt một công việc trái với nguyện vọng và yêu cầu của tuyệt đại đa số hội viên. Cần phải họp đại hội toàn thể và họp với tinh thần một hội nghị Diên Hồng về văn hoá, trong nỗ lực phấn đấu để Hội nhà văn Việt Nam là lực lượng tiên phong nòng cốt tiến tới một hội nghị Diên Hồng về văn hoá của toàn bộ giới hoạt động văn hoá trong và ngoài Hội nhà văn Việt Nam, có như thế mới xứng đáng với truyền thống VĂN HOÁ CỨU QUỐC, tổ chức tiền thân của Hội ta. Chúng ta có thể tiến hành đại hội toàn thể mà không phải dựa hoặc chỉ dựa vào rất ít chi phí từ ngân sách nhà nước (thực chất là tiền thuế của dân) bằng cách vận động những hội viên có khả năng tài chính tự túc ăn ở đi lại, đồng thời lập ra một quỹ kêu gọi đóng góp tài chính của hội viên và bạn đọc để trang trải chi phí cho các hội viên hoàn cảnh còn khó khăn có thể đến dự đại hội. Tôi tin rằng không ít hội viên và bạn đọc sẵn lòng hỗ trợ để chúng ta tiến hành một đại hội toàn thể với tinh thần hội nghị Diên Hồng về văn hoá. Đây là một phương án hoàn toàn có tính khả thi nếu những người lãnh đạo biết lắng nghe, có thái độ cầu thị thực tâm tôn trọng nguyện vọng, yêu cầu của hội viên và toàn thể công chúng văn học.

Đọc tiếp...

Thứ Hai, 27 tháng 4, 2015

THƯ GỬI BỘ CHÍNH TRỊ VÀ BCH TW ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM


THƯ GỬI BỘ CHÍNH TRỊ, BAN CHẤP HÀNH TRUNG ƯƠNG ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM
Văn Việt
23-04-2015

Chúng tôi, những người bức xúc về vận nước, chân thành gửi đến Bộ Chính trị và Ban Chấp hành TƯ Đảng CSVN, những người đang chịu trách nhiệm trước lịch sử dân tộc mấy lời tâm huyết đề nghị được xem xét.

1. Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng vừa kết thúc chuyến đi Trung Quốc và đã có thông cáo chung Việt Nam – Trung Quốc, rồi lại sẽ có chuyến đi Mỹ mà thời gian và mục đích chưa được công bố rõ ràng. Chưa bao giờ những vấn đề đối ngoại của đất nước ta diễn ra dồn dập và quyết liệt như thế. Những vấn đề ấy gắn liền với những quyết sách đối nội và tác động mạnh mẽ lẫn nhau trong tình hình Trung Quốc đang đẩy tới mưu đồ chiến lược bá quyền của họ, nhằm làm cho Việt Nam suy yếu, chịu khuất phục hay lệ thuộc vào Trung Quốc. Họ dùng nhiều thủ đoạn từ tinh vi đến trắng trợn để dụ dỗ, mua chuộc, thâm nhập, lũng đoạn, uy hiếp, lấn chiếm không chỉ trên Biển Đông mà còn trên nhiều địa bàn khác, không chỉ xâm phạm lãnh thổ, lãnh hải mà còn thâm nhập và gây hại về kinh tế, chính trị, văn hóa, xã hội; đồng thời tìm cách “chia để trị” các nước ASEAN nhằm đối phó với việc Hoa Kỳ thực hiện chiến lược xoay trục sang Châu Á.

Đọc tiếp...

Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

THƯ NGỎ GỬI ÔNG BÍ THƯ THÀNH ỦY VÀ ÔNG CHỦ TỊCH TP HÀ NỘI

Thư ngỏ gửi Ông Bí thư Thành ủy Hà Nội
và Ông Chủ tịch thành phố Hà Nội

Thưa các ông,

Xin tự giới thiệu, tôi Hoàng Hưng, làm thơ, dịch sách, làm báo, 72 tuổi, với tư cách một cựu công dân thủ đô, người con của một gia tộc đã ba đời đóng góp xây dựng nên thành phố Hà Nội, xin gửi đến các ông nỗi bức xúc không thể kìm nén trước một hành động nhục nhã cho Thủ đô xảy ra ít ngày trước đây ngay tại một địa điểm thiêng liêng ở trung tâm thành phố.

Chiều ngày 19/1/2015, trước tượng đài Vua Lý Thái Tổ, một nhóm công dân yêu nước tới đặt vòng hoa tưởng niệm những người lính Việt Nam Cộng hòa đã hy sinh trong cuộc chiến đấu bảo vệ đảo Hoàng Sa của Tổ quốc bị Trung Quốc xâm chiếm năm 1974. Một thanh niên đã xông đến giật giải băng viếng, giật vòng hoa và đập nát, đồng thời buông lời xỉ nhục các chiến sĩ đã hy sinh là “bọn ngụy, bọn bán nước”. Hành động này diễn ra trước sự làm ngơ của nhiều công an, dân phòng có mặt tại hiện trường. Những nhân viên có trách nhiệm bảo vệ an ninh này còn xông vào giải thoát cho tên côn đồ kia khi hắn bị nhóm người yêu nước bắt giữ để giải đến cơ quan hữu trách. Ngay sau đó, cộng đồng mạng đã truy tìm và phát hiện tên côn đồ chính là một thiếu úy thuộc Bộ tư lệnh bảo vệ Lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh.

Đọc tiếp...

Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

Phạm Xuân Nguyên: ĐÁM TANG NHÀ VĂN BÙI NGỌC TẤN


Đám tang Nhà văn Bùi Ngọc Tấn

Phạm Xuân Nguyên 

Tối 17/12/2014, lúc 9h, khi đang ngồi cùng anh em Nhã Nam sau cuộc tọa đàm về bộ sách Việt Nam danh tác tại Viện Pháp, tôi được cú điện thoại của nhà thơ Dương Tường. Anh Tường cho tôi hay tin anh Tấn đã lạnh một chân rồi, sắp đi rồi. Lễ tang anh Tấn sẽ do gia đình, khối phố và bạn bè đứng ra lo liệu. –Anh sẽ ở trong ban tang lễ, và gia đình anh Tấn cũng muốn có em nữa, em thấy được không thì để anh báo cho Hiến(con trai cả anh Tấn). Tôi nói vâng mà trong lòng như còn thầm trách anh Tường “làm sao lại hỏi em câu đó hả anh, anh Tấn mất thì em phải được chung tay cùng gia đình và các anh lo liệu chứ”. Anh Tường cho biết gia đình ủy quyền cho anh viết và đọc điếu văn. – Viết xong anh sẽ gửi em đọc trước. Dứt cuộc điện thoại, tôi nói lại tình hình của nhà văn Bùi Ngọc Tấn cho các anh em cùng nghe. Công ty văn hóa truyền thông Nhã Nam là một nơi gần gũi anh Tấn, đã từng in mấy tập sách của anh, trong đó có tiểu thuyết Biển và chim bói cá. Vũ Hoàng Giang, phó giám đốc Nhã Nam, nói nếu có tin gì thì anh báo ngay cho em biết với.
Đọc tiếp...

Thứ Năm, 18 tháng 9, 2014

Nhà văn Hoàng Minh Tường: ĐỪNG BAO GIỜ TÁI DIỄN MỘT CUỘC CCRĐ

Đừng bao giờ tái diễn một cuộc CCRĐ

 

Nhà văn Hoàng Minh Tường

 

Văn Việt: Lẽ ra bài phỏng vấn này đã xuất bản vào sáng 13/9/2014 trên một tờ báo lớn ở Hà Nội. Nhưng đến phút chót, báo đã thay đổi, vì theo lệnh của Ban Tuyên huấn Trung Ương, Triển lãm về CCRĐ ở Bảo tàng Lịch sử đã đóng cửa. Nay được sự đồng ý của tác giả Văn Việt giới thiệu cùng bạn đọc. 

 

1. Với tư cách là nhà văn có tác phẩm hay về CCRĐ, xin ông cho biết ông có trải qua thời kỳ CCRĐ không? 

CCRĐ diễn ra ở quê tôi khi tôi còn là cậu bé 8 tuổi (tôisinh tháng Giêng, 1948). Ở lứa tuổi ấy, những gì còn lại đều được lưu giữ rất kỹ. Tôi nhớ như in cảnh cùng mẹ tôi đi đấu tố bố tôi tại sân chùa. Cảnh xử bắn địa chủ bên cánh Dinh đầu đình. Cảnh đội thiếu niên nhi đồng (mà tôi bị cuốn vào, muốn ăn theo chứ chưa được đứng trong hàng ngũ) chiều nào cũng đi tuần hành đả đảo địa chủ. Tôi cũng như bị nhập đồng cùng hô đả đảo bố mình là địa chủ cường hà đại gian đại ác. Tôi nhớ rõ, có lần bố tôi đứng trước cổng nhà một địa chủ được dùng làm nhà giam các địa chủ, xem bọn tôi đi qua, râu ông mọc tua tủa, nhìn tôi đầy thương cảm và khó hiểu... Bố tôi hai vợ, mẹ tôi là vợ cả. Khi cải cách mẹ tôi và hai chị em tôi thuộc phe bị bóc lột... Rồi mẹ tôi thuộc thành phần bần nông, bố và dì tôi thành phần địa chủ. Mẹ tôi được chia một gian nhà trong dinh cơ đại địa chủ Hoành. Rồi sửa sai, bố tôi xuống trung nông. Mẹ con tôi lại về nhà cũ. Cuộc chia chác căn nhà tranh năm gian (bố tôi bị quy địa chủ nhưng chỉ có 1,2 mẫu ruộng và ngôi nhà tranh 5 gian) cho hai bà vợ diễn ra ngay sau những ngày sửa sai. Hai giai cấp đối kháng, hai mối hận thù hằng ngày cùng sống trong một ngôi nhà. Tôi và chị tôi vừa là nạn nhân, vừa là chiến lợi phẩm của hai bên... Những ký ức về CCRĐ của tôi sau này được tôi tái hiện trong tiểu thuyết Thời của Thánh Thần.Tất nhiên không thể bê hết hiện thực cay đắng, chớ trêu, nghiệt ngã ấy vào tác phẩm. Tôi chỉ tái hiện phần nào và có chọn lọc. Và không chỉ riêng ký ức. Tôi đưa nhiều cảnh ngộ, thân phận, chi tiết cuộc đời của nhiều người, nhiều nơi mà ciuộc CCRĐ diễn ra. Rất nhiều độc giả thuộc thế hệ tôi sau này, đọc tác phẩm đã khóc, nhiều người viết thư, điện thoại cho tôi, cảm ơn đã cho họ được sống lại một quãng đời cay đắng...
Đọc tiếp...

Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

Thế Anh: SAO ÔNG VŨ KHIÊU LẠI NỐI GIÁO CHO VIỆC SỬA TRUYỆN KIỀU VÔ LỐI


Sao ông Vũ Khiêu lại nối giáo cho việc
sửa Truyện Kiều vô lối?

Thế Anh 

Có một việc mà giới văn nghệ sỹ, cũng như những người yêu văn thơ bức xúc, đó là truyện Kiều của đại thi hào Nguyễn Du gần đây đã bị xâm hại, mà người khuyến khích cho việc làm hỗn hào này, tiếc thay lại chính là ông Vũ Khiêu – giáo sư, Anh hùng lao động, nguyên Phó viện trưởng Phó chủ nhiệm UBKHXH Việt Nam (nay là Viện Hàn lâm khoa học xã hội Việt Nam), vẫn được tiếng (hão?) là nhà văn hóa. 

Xin đừng dung tục và hạ thấp văn chương Truyện Kiều 

Trong cuộc hội thảo về Dòng chảy văn hóa xứ Nghệ từ Truyện Kiều đến phong trào Thơ Mới tổ chức tại Khu di tích Nguyễn Du (Nghi Xuân – Hà Tĩnh), mỗi đại biểu tham dự được tặng một cuốn sách (bản photo) có nhan đề Truyện Kiều Nguyễn Du với tiếng Việt hiện đại, phổ thông, đại chúng và trong sáng, do KS. Đỗ Minh Xuân khảo dịch – Nhà xuất bản Văn hóa Thông tin in năm 2012 và có lời Đề tựa của GS. Vũ Khiêu:

Với một tinh thần khoa học rất nghiêm túc, ông tìm lại hầu hết các bản Truyện Kiều từ trước đến nay, so sánh các dị bản, ông tìm đọc hầu hết các bài đã bình luận, phân tích tác phẩm và tác giả Truyện Kiều. Từ đó, ông đã có ý tưởng lớn là làm thế nào để phổ cập hóa Truyện Kiều cho quảng đại công chúng, ông gạt bỏ những câu chữ khó hiểu từ tiếng Hán để thay bằng ngôn ngữ thuần Việt trong Truyện Kiều… Tôi hoan nghênh công phu nghiên cứu của ông Đỗ Minh Xuân và tin rằng cuốn sách này của ông là một đóng góp đáng kể vào việc nghiên cứu Truyện Kiều… 

Không hiểu cuốn sách này đã được Nhà xuất bản Văn hóa-Thông tin in và phát hành chưa, vì chúng tôi không thấy xuất hiện trên thị trường sách ở Hà Nội, vả lại cách bố cục của cuốn sách cũng có những nét đặc biệt khác với thông lệ của một ấn phẩm văn chương, chẳng hạn trong lời mở đầu cuốn sách tác giả đã có lời Kính cáo cụ Nguyễn Du và xin phép cụ để xuất bản bản khảo dịch Truyện Kiều này vì ông cho rằng người đọc Truyện Kiều ngày nay, không còn thịnh như trước đây do rào cản về điển tích, từ Hán, từ cổ, từ địa phương… Tiếp theo là Lời nói đầu (16 trang) và cuối mỗi trang đều có một câu Lời nói đầu, Truyện Kiều với tiếng Việt hiện đại (Đánh dấu tuổi 80, bản in 15-11-2012). Sau đó là văn bản Truyện Kiều thì lại đánh số trang bằng tiếng Pháp (từ page 1 đến page 109 và cuối cùng là lời Tự bạch cho Truyện Kiều 15-11-2012 (16 trang) nhưng thực chất là bản tự thuật của tác giả theo kiểu liệt kê trong gia phả và kể lể công lao thành tích trong quá trình hoạt động Cách mạng mà chẳng có gì liên quan đến vấn đề nghiên cứu Truyện Kiều cả.

Trong cuốn sách tác giả có nhắc đi nhắc lại hai lần Nhân kỷ niệm 200 năm ngày sinh của Nguyễn Du, UNESCO đã công nhận Nguyễn Du là Danh nhân văn hóa thế giới. Điều này không đúng, Nguyễn Du chỉ mới được Hội đồng hòa bình thế giới quyết định kỷ niệm 200 năm (1965) ngày sinh của ông cùng với 8 danh nhân văn hóa khác của thế giới trong đó có nhà thơ La Mã Horace, nhà thơ Ý Dante, nhà bác học và là nhà thơ Nga Lômônôxôp… chứ chưa được UNESCO công nhận.

Khái niệm khảo dịch của tác giả cuốn sách cũng không chính xác, vì thực chất ông đâu có dịch mà chỉ chữa lại văn của Nguyễn Du một cách vụng về. Chẳng hạn ông đã thay chữ nghĩ trong 4 câu Kiều bằng những chữ khác:

Câu 12: Gia tư ông cũng thường thường bậc trung
Câu 610: Vì nàng ông cũng thương thầm xót vay
Câu 894: Phía ngoài cũng đã giục liền ruổi xe
Câu 1182: Dơ tuồng hắn mới kiếm đường tháo lui

Ông cho rằng những chữ vừa thay đã làm cho 4 câu thơ trên được nâng lên một tầm cao mới (!?).

Câu 2042: Lạ lùng nàng vẫn tìm đường nói quanh được chữa lại là Lạ lùng Kiều tạm tìm đường nói quanh rồi tự khen chữ “tạm” của mình hay hơn chữ “vẫn” của Nguyễn Du (!).

Ông còn dùng từ đơnlẻ thay cho từ chiếc trong các câu sau đây:

Câu 1523: Người về chiếc bóng năm canh (Nguyễn Du)
Người về đơn bóng năm canh (Đỗ Minh Xuân)

Câu 1526: Nửa in gối chiếc nửa soi dặm trường (Nguyễn Du)
Nửa in gối lẻ nửa soi dặm trường (Đỗ Minh Xuân)

Câu 1627: Kiều từ chiếc bóng song the (Nguyễn Du)
Kiều từ đơn bóng song the (Đỗ Minh Xuân)

Câu 1792: Buồng không thương kẻ tháng ngày chiếc thân (Nguyễn Du)
Buồng không thương kẻ tháng ngày đơn thân (Đỗ Minh Xuân)

Câu 2231: Kiều từ chiếc bóng song mai (Nguyễn Du)
Kiều từ đơn bóng song mai (Đỗ Minh Xuân)

Trong Truyện Kiều Nguyễn Du đã dùng nhiều từ Hán – Việt và điển cố, tác giả cuốn sách đã mạnh tay (nếu không nói là liều lĩnh) gạt bỏ và thay vào đó những từ mà ông cho là rõ nghĩa hơn và lột tả được nội dung điển tích và ý của Nguyễn Du. Chẳng hạn cha thay cho xuân, mẹ thay cho huyên, cha mẹ thay cho xuân huyên, phụ đường hay phủ đường (!) thay cho xuân đường.

Để bạn đọc có thể hình dung được một cách cụ thể hơn, chúng tôi xin nêu lên sau đây một số trường hợp (trong gần 1000 đơn vị từ) mà tác giả đã chữa lại văn của cụ Nguyễn Du:
.
Câu Chữ của Nguyễn Du Chữ thay thế của ông Đỗ Minh Xuân
5 Lạ gì bỉ sắc tư phong Mõi người thứ có thứ không
136 Tay khấu cương ngựa
156 Một nền Đồng Tước Buồng đào nơi tạm
208 Giá đành tú khẩu Lời vàng ý ngọc
233 mộng triệu mộng ấy
235 mộng triệu mộng mị
238 đã dào mạch Tương đã chào vừng dương
266 Lam Kiều đánh liều
280 Lãm Thúy kiểu dáng
306 Hợp Phố chủ cũ
377 (thì) thời trân quả ngon
sẵn bày xách tay
Thời trân thức thức sẵn bày Quả ngon thức thức xách tay (!)
406 Nàng Ban, ả Tạ cũng đâu thế này Xưa nay hiếm thấy tài đâu thế này
439 đỉnh Giáp, non Thần tiên nữ giáng trần
464 Chung Kỳ ngưỡng vì
507 (trên) Bộc (trên) cỏ
512 Lứa đôi ai dễ đẹp tày Thôi – Trương Lứa đôi từng thấy những ngày trái ngang
1458 Châu – Trần còn có Châu – Trần nào hơn Lứa đôi còn có gì cần nhiều hơn
1638 Liệu như cung Quảng ả Hằng nghĩ nao? Liệu người ngoài cuộc khác vòng nghĩ sao?
1988 thiếp Lan Đình thiếp xem tình
3200 Ấy là Hồ Điệp hay là Trang Sinh Ấy là trong mộng hay là thực sinh
v.v…và v.v…

Trên đây chúng tôi chỉ mới nêu lên một số trường hợp làm dẫn chứng, còn thực tế trên cuốn sách ông Đỗ Minh Xuân đã sửa chữa thay thế khoảng 1/3 chữ nghĩa của Truyện Kiều mà ông cho là rườm rà, trùng lặp, không hay, thiếu logic, trái văn cảnh… Ông còn bắt bẻ cụ Nguyễn Du trong nhiều trường hợp chẳng hạn:

Khi cụ viết: Trải qua một cuộc bể dâu (câu 3). Ông phân tích: Trong đời người, đâu chỉ có một cuộc bể dâu? Phải dùng “mỗi” mới hợp. 

Câu 935 cụ Nguyễn Du viết: Trên treo một tượng trắng đôi lông mày, ông cho rằng tượng không treo được và phải viết Trên treo thần ảnh trắng đôi lông mày.

Câu 2973: Cơ duyên đâu bỗng lạ sao, ông chữa lại là Cơ duyên tác hợp khéo sao và tự cho là hay hơn (!).

Câu 2062: Bóng hoa rợp đất, vẻ ngân ngang trời, ông chữa lại: Bóng hoa rợp đất, ve ngân ngang trời mới hợp với thực tế v.v…và v.v…

Về vấn đề phân tích và lập luận của tác giả đôi khi cũng có thể làm đề tài mua vui, chẳng hạn câu 39: Tiết vừa con én đưa thoi, ông hỏi vặn lại chẳng lẽ cứ tiết trời có én bay là mùa xuân? Như thế, ngoài mùa xuân ra thì én đi bằng hai chân để kiếm sống à?

Câu 57 – 58 theo ông Xuân phải đọc là:

Se se (chứ không phải sè sè) nấm đất bên đường Dầu dầu ngọn cỏ nửa vàng nửa xanh 

Ông phân tích đó là nấm mồ vừa mới đắp, đất hơi se se, cỏ chưa hồi phục hẳn, nên đang còn nửa vàng nửa xanh.

Câu 77: Sắm sanh nếp tử xe châu, ông cho rằng đây không phải là quan tài bằng gỗ thị như nhiều người giải thích, mà chữ “tử “ ở đây phải hiểu là “chết“ mới đúng, tức là nếp dành cho người chết.

Có lẽ không cần phải dẫn chứng và bình luận gì thêm, bạn đọc cũng đã hình dung được công trình khảo dịch Truyện Kiều này của ông Đỗ Minh Xuân và liệu có phải như ông khẳng định cách làm này của ông là một cuộc cách mạng (đại ngôn vô lối) mở đầu cho việc dịch Truyện Kiều sang tiếng Việt hiện đại, phổ thông, đại chúng, trong sáng và nó sẽ là cơ sở ban đầu cho các thế hệ kế tiếp hoàn thiện cho việc dịch Truyện Kiều sang tiếng Việt hiện đại hay không? Ông tin rằng việc dịch Truyện Kiều ra tiếng nước ngoài cũng sẽ thuận lợi hơn và ông tự thưởng cho mình một lời khen của cụ Tố Như cũng đầy vẻ hài hước: “… Nguyễn Du có sống lại cũng phải thốt lên hậu sinh khả úy” (nguyên văn lời của ông viết ở trang 15).

Riêng suy nghĩ của chúng tôi thì văn chương của Nguyễn Du nói chung và tiêu biểu là kiệt tác Truyện Kiều đã được nhân dân ta thưởng thức và ngưỡng mộ qua nhiều thế hệ, từ những bậc thức giả đến các tầng lớp bình dân kể cả những người không biết chữ và bạn bè quốc tế cũng dành cho nhà thơ những tình cảm tốt đẹp để ca ngợi và tôn vinh. Không hiểu với tác phẩm khảo dịch này có làm cho Truyện Kiều của Nguyễn Du được nâng lên một tầm cao mới như tác giả khẳng định hay không, hay chỉ là những câu vần vè ngây ngô làm cho văn chương Truyện Kiều bị hạ thấp và dung tục hóa đến mức khôi hài. 

Thế Anh

Đôi điều nhắn nhủ ông Vũ Khiêu: 

Người xưa nói “mua danh ba vạn, bán danh ba đồng” để thấy con người ta phấn đấu để có được cái danh khó lắm thay, nhưng để mất danh thì dễ lắm thay. Ông đã có được chút danh (dù hiện nay tôi biết rất nhiều người chửi ông là hữu danh vô thực, kiến thức lỗ mỗ, chỉ giỏi xào xáo), vậy thì càng nên gắng giữ gìn. Tôi thấy dạo này ông làm nhiều việc ảnh hưởng đến danh quá, như cái vụ “giáng bút” ở Bình Đà (tìm đọc bài: “Ô hô, giáo sư AHLĐ Vũ Khiêu từ cõi tiên về giáng bút” trên blog Tễu thì rõ). Chữ nghĩa viết lời bạt in vào sách nó như văn bia ấy. Xưa cụ Nguyễn Khuyến từng cảnh báo: “Văn bia không đốt như văn tế”, vì thế khi viết lách cái gì phải hết sức cẩn trọng. Chê sai còn xin lỗi, đính chính được, chứ khen sai thì biết làm thế nào mà sửa đây. Ông hãy tìm đọc truyện ngắn “Bút máu” của nhà văn Vũ Hạnh để mà thấy cái việc cầm bút phải như thế nào. 

Bài viết thể hiện quan điểm riêng của tác giả
Đọc tiếp...