Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Kiến Giang. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Kiến Giang. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2019

TRÒN 18 NĂM NƯỚC MỸ BỊ TẤN CÔNG KHỦNG BỐ (11.9.2001-11.9.2019)


Lời dẫn của Nguyễn Thanh Tú: Đã 18 năm trôi qua nhưng chắc chưa ai quên được kỷ niệm đau thương 911 ngày 11/9/2001 ở Mỹ. Xin chia sẻ lại bài viết của ba mình, ông Nguyễn Kiến Giang cho mọi người cùng nhớ lại.

Bài này đã được đăng trên báo Tuổi Trẻ ngày 18/9/2001.


MỘT CUỘC CHIẾN CHỐNG LẠI "PHI LÍ TÍNH"?

Ngày 18 tháng chín 2001
Nguyễn Kiến Giang

Gần một tuần lễ nay, cả thế giới bỗng chìm vào một cơn hỗn loạn chưa từng thấy, mặc dầu những tổn thất của nó chưa thấm gì so với những tổn thất trong các cuộc chiến tranh đã diễn ra. Vài chục nghìn người chết và mất tích trong những cuộc đánh phá của bọn khủng bố làm sụp đổ hai toà nhà chọc trời của Trung tâm thương mại thế giới ở New York và một phần Lầu năm góc ở Washington chưa thấm tháp vào đâu so với hàng vạn, hàng triệu, hàng chục triệu người đã chết trong các cuộc chiến tranh trên thế giới của thế kỷ XX.

Thứ Ba, 27 tháng 11, 2018

Học giả Nguyễn Kiến Giang: LUẬN VỀ CÁI CHẾT, ĐÁM TANG VÀ CÕI ÂM

 Học giả Nguyễn Kiến Giang (1931 - 2013)

Rồi ai cũng về cõi âm 

Nguyễn Kiến Giang


Ðầu năm 1993, tôi gặp anh Trần Văn Thủy ở nhà anh Trần Ðộ. Chúng tôi nói chuyên lan man với nhau, chẳng hiểu thế nào lại đụng tới chuyện đời sống tâm linh, và từ đó lại đụng tới chuyện cái chết. Thủy mượn bài “Con người và cái chết” của tôi. Ðọc xong, Thủy liền đề nghị tôi giúp làm một cuốn phim về chủ đề này. Tôi nhận lời. Tôi không biết viết kịch bản phim. Sản phẩm của tôi cuối cùng chỉ là bài bút ký này, trong đó có nhiều ý lấy từ bài viết kia. Hình như nó cũng gợi ý phần nào cho Thủy làm phim Một cõi tâm linh.
 

*

Thứ Tư, 20 tháng 9, 2017

GIỚI THIỆU CUỐN SÁCH MỚI CỦA HỌC GIẢ NGUYỄN KIẾN GIANG

 Học giả Huyền Giang (1931 - 2013). Ảnh TL.
.

Huyền Giang: Đường đến văn hóa

Đỗ Lai Thúy
Người đô thị
15:41 | Chủ nhật, 10/09/2017

Đường đời của Huyền Giang (*) (1931- 2013) ga đi là chính trị và ga đến là văn hóa. Trong ngắn ngủi một đời người, quả thực, ít ai làm được như ông: thay đổi hệ hình tư tưởng đến hai lần: lần trước từ giai cấp sang dân tộc, lần sau từ dân tộc sang dân chủ.

Có thể sự nhạy cảm và tính trung thực trước “những điều trông thấy”, cũng có thể những chuyển biến gấp gáp, “một ngày bằng ba thu” của xã hội Việt Nam thế kỷ XX, cùng với đầu óc thích tìm tòi tư tưởng ở ông đã tạo ra những bước chuyển tư tưởng này. 


Thứ Bảy, 25 tháng 3, 2017

Dạ Ngân: THƯƠNG NHỚ BÀ NGUYỄN KIẾN GIANG

Bà Nguyễn Thị Xuân Lan (1929 - 2017).

Đế của tượng


Người Đô Thị
20/03/2017 - 10:43 AM
Được tin bà Nguyễn Thị Xuân Lan (vợ cố học giả Nguyễn Kiến Giang) đã từ trần lúc 22h15 ngày 19.3 (22.2 âm lịch) tại nhà riêng. Lễ viếng từ 10h đến 11h30, thứ 5 ngày 23.3 (26.2 âm lịch) tại Nhà tang lễ thành phố (địa chỉ 125 Phùng Hưng, Hà Nội). Người Đô Thị Online thành kính chia buồn cùng tang quyến.

Thứ Tư, 22 tháng 3, 2017

TIN BUỒN: CỤ BÀ NGUYỄN KIẾN GIANG TỪ TRẦN


.
.
.
.

.
TIN BUỒN
Chúng tôi vô cùng kính tiếc báo tin:
 
Cụ bà NGUYỄN THỊ XUÂN LAN
(Bà Nguyễn Kiến Giang)
  sinh năm 1929, 

đã từ trần hồi 22h15 ngày 19/3/2017 
(tức ngày 22/2 năm Đinh Dậu) tại nhà riêng, 
hưởng thọ 89 tuổi. 

Lễ viếng từ 10 giờ đến 11h30, thứ Năm ngày 23/3/2017 

(tức ngày 26 tháng 2 Âm lịch) 
tại Nhà tang lễ 125 Phùng Hưng, Hà Nội".

***
Chúng tôi nghiêng mình kính tiễn Cụ bà Nguyễn Thị Xuân Lan thênh thang về cõi Phật, trong muôn vàn kính tiếc của con cháu, gia tộc và bằng hữu. Cầu nguyện hương hồn Cụ thanh thản nhẹ gót vân du. 
Và xin chia buồn cùng các anh, các chị: Nguyễn Quốc Tuấn, Nguyễn Trung Thuần, Nguyễn Thanh Tú, Nguyễn Hồng Thục... cùng toàn thể tang quyến trước mất mát không gì bù đắp được này. 



Thứ Bảy, 7 tháng 12, 2013

THẾ ĐẢNG, NHÌN QUA NHỮNG ĐÁM TANG

Thế đảng, nhìn qua những đám tang 
J.B Nguyễn Hữu Vinh 
 Theo  nguyenhuuvinh's blog 
.
Có những nhân vật lịch sử gắn liền với một giai đoạn lịch sử. Họ hoặc là những người góp phần làm nên, hoặc là nạn nhân, hoặc nhiều khi là người chứng kiến giai đoạn lịch sử đó. Có những con người, vừa kết hợp cả ba vai trò nói trên. 

Sẽ là oai hùng, vinh hoa cho những người làm nên và hưởng thành quả và cũng sẽ là đau đớn cho các nạn nhân của từng giai đoạn lịch sử. Đặc biệt, giai đoạn lịch sử Việt Nam thời Cộng sản, lịch sử sẽ ghi lại nhiều câu chuyện hiếm có. Ở đó có nhiều nhân vật, nhiều con người đã từng là những trụ cột làm nên triều đại Cộng sản, rồi chính họ trở thành nạn nhân của chế độ đó cho đến khi lìa đời. 

Thậm chí, thông thường, lẽ đời thì chết là hết, song với chế độ Cộng sản, chết chưa phải là kết thúc. Tôi đã được đọc, nghe nói nhiều về những nhân vật như vậy, song gặp gỡ chưa được bao nhiêu. 

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2013

NHÂN SĨ TRÍ THỨC TIỄN BIỆT HỌC GIẢ NGUYỄN KIẾN GIANG VỀ CÕI VĨNH HẰNG

Thành kính phân ưu cùng gia đình nhà văn hóa

tài danh Nguyễn Kiến Giang

.



Được tin học giả NGUYỄN KIẾN GIANG vừa tạ thế sáng 2-12-2013, thọ 83 tuổi, hết thảy trí thức ưu tư trước thời cuộc khắp từ Bắc đến Nam đều choáng váng, đau buồn.

Nguyên Giám đốc Nhà xuất bản Sự thật, trải qua một khóa học cao cấp không trọn vẹn ở Liên Xô, Ông Nguyễn Kiến Giang có trong mình một học vấn toàn diện, cả triết học phương Tây lẫn triết học Mác xít, lại được thụ hưởng từ trong gia đình cũng như trong nhà trường Pháp Việt vốn liếng thâm hậu của cả hai nền văn hóa Tây và Đông. Nhưng cũng như một số ít con người thuộc tầng lớp tinh hoa thức thời đi theo cách mạng từ sớm và về sau đã phản tỉnh, bấy nhiêu kiến thức trang bị hệ thống đó lọc qua đầu óc tư duy sắc bén của Ông đã giúp Ông phân tích thực tế thời cuộc nhanh nhạy và có tầm nhìn vượt lên trước rất xa, từ gần năm thập niên trước đã đoạn tuyệt với học thuyết CNXH giáo điều, đề xuất những kiến giải sáng suốt về một con đường xã hội dân chủ như là cái đích phải tới của những người mác xít chân chính.

Tuy chỉ là một học giả xây dựng lý thuyết bằng trí tuệ cộng với tâm cảm chân thành chứ không hành động, nhưng trước sau Ông đã phải trả giá đắt cho những phát kiến tài năng của mình. Mặc dù thế, sự suy nghĩ độc sáng của Ông đã xuyên qua nhiều lớp sương mù và thấm đến tầng lớp trí thức, lay động dần đầu óc họ, ở cái thuở chân lý tưởng chừng như chưa có gì phải phân vân bàn cãi. Chứng bệnh nan y mắc phải sau thời gian ra tù buộc Ông lùi vào bóng tối nhiều năm, song các công trình, tiểu luận sáng giá của ông cũng như hình ảnh hào sảng của Ông trong những buổi thuyết trình hẹp ở các viện nghiên cứu và trường đại học vẫn lồng lộng trong nhiều tâm trí, khiến người đã một lần nghe Ông, đọc Ông đều phải kính nể, mặt khác có sức kích thích, vẫy gọi người ta tìm tòi, suy ngẫm, không được phép tin vào những “khuôn vàng thước ngọc” bất di bất dịch từ bao giờ đã đóng đinh vào đầu óc mình.

Ông là người cuối cùng của một thế hệ lý thuyết gia tài năng và tỉnh táo đã ra đi. Một khoảng trống rất lớn cho người ở lại. Xin được bày tỏ lòng tiếc thương vô hạn đến gia đình Ông, và cầu chúc hương hồn Ông thảnh thơi nơi Cực Lạc.

Bauxite Việt Nam 
CÙNG CÁC BẠN BÈ CHIẾN HỮU, 
NGƯỜI HÂM MỘ ĐỒNG KÝ TÊN KÍNH VIẾNG:
1. Trần Đĩnh
2. Phan Thế Vấn
3. Hoàng Hưng
4. Lê Phú Khải
5. Dương Tường
6. Phạm Toàn
7. Nguyễn Xuân Khánh
8. Nguyên Ngọc
9. Hà Sĩ Phu
10. Bùi Minh Quốc
11. Tống Văn Công
12. Chu Hảo
13. Nguyễn Ngọc Giao
14. Lưu Trọng Văn
15. Phạm Xuân Nguyên
16. Đặng Thị Hảo
17. Nguyễn Quang A
18. Trần Tiến Đức
19. Nguyễn Xuân Diện
20. Hoàng Dũng
21. Phan Hoàng Oanh
22. Nguyễn Huệ Chi

Khánh Trâm: VĨNH BIỆT NGƯỜI CON YÊU DẤU CỦA DÒNG KIẾN GIANG

VĨNH BIỆT NGƯỜI CON YÊU DẤU CỦA DÒNG KIẾN GIANG
Nguyễn Thị Khánh Trâm*
Tên ông là Nguyễn Kiến Giang , tên một con sông của đất Quảng Bình và con sông ấy lại chảy ngang chính ngôi làng nơi ông sinh ra nhưng tôi lại gọi ông là chú Kiên Giang giống như cách gọi của bố chồng mình.Tôi cũng không hiểu tại sao ông lại gọi như vậy nhưng tôi đoán rằng chữ “Kiên” là kiên cường và chữ “Giang” có nghĩa là con sông, dòng sông. Và, theo cách hiểu của tôi thì chú là một dòng sông kiên cường đúng như tính cách con người chú. Sáng nay ngày 2/12/2013 chú đã về nơi chín suối và đầu giờ chiều tôi mới biết tin-một cái tin không ai muốn nhận dẫu vẫn biết rằng sự sống thì vĩnh hằng còn đời người thì hữu hạn.
 
Chú Kiên Giang kính yêu ơi! Chiều nay từ đất phương Nam cách xa đất Bắc cả vạn dặm cháu ngồi nhớ lại những lần chú cháu gặp nhau. Lần cuối cùng là hè 2012 ở bệnh viện Hữu Nghị Hà Nội rồi trước đó là những cuộc thăm viếng ngắn ngủi để cháu được nghe chú kể về những tháng năm đau buồn hay những niềm vui nho nhỏ của một đời cầm bút. Chính những năm tháng này đã tạc nên một “dòng sông kiên cường”- Kiên Giang. Lần nào ngồi bên chú cháu cũng học được nhiều điều. Cháu đã được đọc những trang viết của chú từ những năm tháng chưa có Internet, mọi người phải dấm dúi truyền tay nhau, phải tính toán xem những “tài liệu phản động” ấy đưa cho nhau lúc nào (và ở đâu) thì an toàn…Đọc những kiến thức về văn hóa, chính trị, tôn giáo…mà cứ vụng vụng trộm trộm, mắt nhìn lấm la lấm lét không khác gì phường trộm cắp xấu xa ( có đời thủa nhà ai lại vô lý và khổ sở như thế hả chú?) Một người công dân trẻ tuổi như cháu ngày ấy chưa hiểu biết gì về chính trị như bây giờ thế nhưng cháu cứ say sưa đọc “ Nhìn lại quá trình du nhập chủ nghĩa Mác Lê Nin vào Việt Nam”, “ Khủng hoảng và lối ra”, “ Từ duy tân đến đổi mới”, “Công bằng xã hội và kinh tế”, “ Một cuộc chiến chống lại “phi lý tính”, “ Nhìn nhận thực trạng văn hóa Việt Nam hiện nay”, “ Một quan niệm về hiện đại hóa ở Việt Nam”, “ Đi tìm cách tiếp cận bản tính gốc người Việt”, “ Đời sống tâm linh và ý thức tôn giáo”…Chú đã cho cháu hiểu thế nào là sự thụt lùi của lịch sử với những dẫn chứng sinh động từ bài viết về phong trào Duy Tân với nhận xét đầy giá trị: “ Tuy nhiên, dứng trên bình diện lịch sử mà xét, chỉ riêng việc các nhà nho Duy Tân đề xướng dân chủ, văn minh, dân giàu nước mạnh…giữa một thế giới cạnh tranh quyết liệt, “mạnh được yếu thua”, cũng đủ để coi sự nghiệp của các cụ là một cống hiến vô giá cho công cuộc giải phóng dân tộc và hiện đại hóa đất nước. Cái hay nhất, cái sáng suốt nhất của các cụ chính là ở chỗ kết hợp hai mặt ấy với nhau thành một quá trình thống nhất. Nói cách khác các cụ đã đặt ra được một hệ vấn đề đúng. Và hệ vấn đề ấy vẫn đang đặt ra với chúng ta, sau gần một thế kỷ ”. 
Con người chú từ chỗ say sưa với CNCS để rồi từ bỏ chủ nghĩa ấy với bao ĐỚN ĐAU. Chỉ có những người trong cuộc thì may ra mới hiểu hết được sự “đớn đau” này. Những người như cháu nếu có “đau” thì chỉ đau ngoài da, còn cái đau của chú là cái đau cấu từng thớ thịt, cấu nát con tim…bởi thế chú mới chia sẻ “ Đó là một cuộc tự lột xác, không phải không đau đớn. Bởi vì khi tôi viết xong để mình từ giã chủ nghĩa xã hội khoa học thì gần như không ăn, uống thì có, vì nó mệt quá…Bởi vì đây là một niềm tin, một cái gì đó rất thiêng liêng, mà tự mình phải lột bỏ đi. Cái đó là một sự đau đớn ghê gớm”.

Chú Kiên Giang ơi, kể từ ngày hôm nay chú không còn phải chịu thêm cái “đau” nào nữa như nhà triết gia kiêm sử gia trứ danh Phùng Hữu Lan đã nói: Hải khoát thiên không ngã tự phi / biển rộng trời cao ta vút bay. Thật lạ kỳ, hai học giả là chú và Phùng Hữu Lan cùng có cuộc đời đầy oan nghiệt. Viết những dòng chữ này cháu nhòe nước mắt. Hình ảnh chú lại hiện về. Cháu xin gửi tặng chú những dòng ghi chép về những cuộc gặp mặt trong quá khứ coi như đây là những lời cuối cùng của chú cháu mình chú nhé. Cho cháu gửi những lời thì thầm trong gió này để nhờ gió cuốn đi đến nơi chú nằm.

THƯƠNG NHỚ NGUYỄN KIẾN GIANG

.
.
..

TIN BUỒN

Nhà báo, học giả, nhà hoạt động 
NGUYỄN KIẾN GIANG
sinh ngày 22 tháng 01 năm 1931 tại Quảng Bình


đã từ trần hồi 09h00 ngày 02 tháng 12 năm 2013
(tức ngày 30 tháng 10 năm Quý Tỵ), hưởng thọ 83 tuổi.

Lễ viếng từ 15h30 đến 16h45 ngày 4.12.2013
 tại Nhà tang lễ thành phố, 125 Phùng Hưng, Hà Nội

Di quan hồi 17h00 cùng ngày  
An táng tại Công viên Vĩnh Hằng, Ba Vì, Hà Nội

Thành kính nghiêng mình kính tiễn Cụ về nơi Vĩnh hằng - ở nơi ấy ngàn đời Cụ rũ hết mọi lo toan, rũ hết mọi ưu phiền, bạn cùng hạc nội mây ngàn vĩnh cửu!

Hà Sĩ Phu: VĨNH BIỆT NHÀ VĂN HÓA, HỌC GIẢ NGUYỄN KIẾN GIANG

Vĩnh biệt nhà văn hóa, học giả Nguyễn Kiến Giang 
Hà Sĩ Phu

Sáng 2-12-2013 đã ngừng đập trái tim một con người Việt Nam, một trí thức mà cuộc đời in đậm dấu ấn từng giai đoạn của xã hội Việt Nam từ 1945 tới nay.

Nguyễn Kiến Giang sinh ngày 22 tháng 1 năm 1931 tại Quảng Bình, bên dòng sông Kiến Giang quê ông. Mười bốn tuổi đã tham gia Việt Minh và trở thành Cộng sản, sau đó thành huyện ủy viên rồi tỉnh ủy viên. Sau chiến tranh chống Pháp ông trải qua chức Phó Giám đốc nhà xuất bản Sự thật ở Hà Nội rồi được cử đi học trường đảng cao cấp tại Liên Xô nhưng bị gọi về nước sau khi có nghị quyết 9 chống chủ nghĩa Xét lại.

Do có tư tưởng tiến bộ, khác với Đảng của ông, ông bị hai lần can án. Lần thứ nhất (1967-1976) vì “tội Xét lại chống Đảng” với 6 năm tống giam và 3 năm quản chế không qua xét xử. Lần thứ hai (1996) bị ra tòa cùng với Lê Hồng Hà và Hà Sĩ Phu về tội “làm lộ bí mật nhà nước”. 

Tuy có giai đoạn làm cán bộ chính trị, song tâm huyết và dấu ấn của ông để lại cho đời thuần là những sản phẩm của tư duy trong các tác phẩm, các bài viết. Những lĩnh vực nghiên cứu của ông trải rộng từ chính trị, triết học, sang lịch sử, kinh tế, văn hóa, Nho giáo - tôn giáo và tâm linh, nông dân và nông nghiệp… Ông đọc nhiều nhưng không tầm chương trích cú mà luôn nổi bật bằng một phong cách tư duy độc lập, tiên phong. 

Thứ Hai, 2 tháng 12, 2013

TIN BUỒN: HỌC GIẢ NGUYỄN KIẾN GIANG TỪ TRẦN

.
.
.

TIN BUỒN

Được tin Thân phụ của Tiến sĩ Nguyễn Quốc Tuấn, 
Viện trưởng Viện Nghiên cứu Tôn giáo (Viện KHXH VN): 

Nhà báo, học giả, nhà hoạt động
 NGUYỄN KIẾN GIANG
(Nguyễn Thanh Huyên)

sinh ngày 22 tháng 1 năm 1931 tại Quảng Bình

đã từ trần hồi 09h00 ngày 2 tháng 12 năm 2013   
(tức ngày 30 tháng 10 năm Quý Tỵ), hưởng thọ 83 tuổi.

Lễ viếng từ 15h30 đến 16h45 ngày 4.12.2013
 tại Nhà tang lễ thành phố, 125 Phùng Hưng, Hà Nội

Di quan hồi 17h00 cùng ngày
An táng tại Công viên Vĩnh Hằng, Ba Vì, Hà Nội

***

Chúng tôi thành kính dâng lời cầu nguyện anh linh Cụ Nguyễn Kiến Giang thanh thản về cõi vĩnh hằng. Và xin nghiêng mình chia buồn sâu sắc cùng Cụ bà Nguyễn Thị Xuân Lan, Trưởng nam Nguyễn Quốc Tuấn và tang quyến.



Tiểu sử cụ Nguyễn Kiến Giang:

Sinh ngày 22-1-1931 tại Quảng Bình. Tham gia hoạt động Việt Minh ngay khi mới 14 tuổi.

1945-1955: công tác tại tỉnh Quảng Bình
1956-1961: công tác tại Nhà xuất bản Sự Thật và đã giữi chức Phó giám đốc
1962-1964: theo học trường Ðảng Cao cấp thuộc Trung ương đảng Cộng sản Liên Xô
1964-1967: bị đưa đi «công tác thực tế» tại Quảng Bình và Thái Bình
1967-1973: bị giam giữ trong vụ “xét lại chống đảng”(không xét xử) cùng với Hoàng Minh Chính
1973-1976: bị quản chế tại huyện Thanh Ba, tỉnh Vĩnh Phú
Từ tháng 9-1976, sống tại Hà Nội, làm nghề dịch và viết sách báo

Sách đã viết

- Phác qua tình hình ruộng đất và đời sống nông dân trước Cách mạng tháng Tám (1959)
- Việt Nam năm đầu tiên sau Cách mạng tháng Tám (1961)
- Việt Nam khủng hoảng và lối ra
- Tuyển tập Nguyễn Kiến Giang (Nxb. Trăm Hoa, 1993)

Cùng viết với Nguyễn Khắc Viện:

- Liên Xô 70 năm trên đường khai phá (1987)
- Cách mạng 1789 và chúng ta (1989)

Ngoài ra ông còn ký tên dưới một số bút hiệu khác như Lương Dân, Lê Diên,Lê Minh Tuệ...

Xem thêm mục từ Nguyễn Kiến Giang trên Wikipedia

“Trong lĩnh vực tư tưởng nên có sự bao dung, đừng dùng những biện pháp đàn áp về luật pháp, chừng nào chưa có những biểu hiện phạm pháp, mới chỉ phát biểu ý kiến, phê phán ý kiến ông này ông kia, thì chuyện đó không có gì phải đàn áp cả." - Nguyễn Kiến Giang