BI HÀI TRONG ĐẤU TỐ CẢI CÁCH LÀ NHƯ THẾ NÀO?
... Hội Thiện và Nghị Điểu được hai tốp dân quân dẫn giải ra từ sớm.
Nghị Điểu đi không nổi. Chân tay rúm ró như con chó sắp bị cắt tiết. Từ
đũng quần trở xuống bê bết cứt và nước đái. Hai anh dân quân bịt mũi,
tay xốc nách Nghị Điểu lôi xềnh xệch. Hội Thiện thường ngay cao to, nặng
tới bẩy mươi cân, vai u, mặt phương phi chữ điền, chỉ mấy tuần bị đấu tố,
tra tấn, đã tọp đi đến vài chục cân, còn như một cây sậy. Riêng bộ mặt
thì phù ra, to bạnh và tím tái. Hai mắt sưng húp. Chỗ răng cửa, chắc bị
xơi gộc tre, trống hoác. Nhìn ông bạn kết nghĩa của mình, bị trói hai
tay giật cánh khuỷu, đứng mấy giờ liền trên khan đài xử án, mặc cho các
ông bà nông dân lên tố khổ và nhổ nước bọt đầy mặt, Lý Phúc mắm chặt
răng, nuốt nước mắt vào trong.
- Thằng Chánh tổng Thiện, mày có
biết ông là ai không? – Một người thấp lùn, răng vẩu, mặt rỗ chằng chịt
vừa nhảy lên đài đã thoi vào giữa mặt Hội Thiện một quả đấm trời giáng –
Ông là bố mày đây. Là thằng Đĩ Ngao con ông Mõ Ngò làng Động chuyên
giết gà đãi chúng mày đánh tổ tôm ở nhà Lý Phúc đây. Ông đang thèm rỏ
rãi ra vì nghĩ đến những bát cháo gà ông làm không công cho chúng mày
tọng đây. Chúng mày là một lũ ác bá cường hào bóc lột công sức của bần
cố chúng ông. Việt minh Việt mẽo gì? Hai mang hổ mang gì chúng mày? Mày
là trùm Quốc dân đảng phản động, chui vào hàng ngũ Việt minh để phá hoại
từ bên trong. Thì ra bây giờ chúng ông mới biết mày khoác áo Phó bí thư
huyện ủy giả. Ai kết nạp mày? Ai bầu mày vào cấp ủy? Hồi đánh tổ tôm ở
nhà Lý Phúc, ông đã nghi ngờ mày là mật thám, quả không sai. Mày cấu kết
với thằng ác ôn đồn trưởng Trương Phiên giết hại bao nhiêu du kích…
- Ới ông bà nông dân ơi, thằng Chánh tổng Thiện này phải xử tội voi dày
– Một bà mặc váy thâm, áo nâu non, cao to, vú lúc lắc sau lần áo, tốc
váy xông lên lễ đài – Thằng Thiện, mày nhìn bà đã rõ chưa? Mày có nhớ
chục năm trước khi bà còn hơ hớ, da trắng nõn như ngó cần không? Khi ấy
bà chưa mãn tang chồng. Bà đang sầu não héo mòn thì mày đến tán tỉnh bà.
Mày đứng gần bà mà cái của nợ của mày cứ như cái gậy chọc vào mắt bà,
khiến bà không chịu nổi. Mày dụ bà rằng sẽ cưới bà làm vợ bé, rồi cưỡng
hiếp bà mấy trăm lần. Có ngày tới cả chục lần. Có lần bà đang kỳ thấy
tháng mày cũng không buông tha, khiến máy chảy hàng tuần lễ. Lúc ấy bà
sướng, bà kê, thì mày bịt mồm bà đến gần tắc thở. Nhưng rồi đến khi bà
có chửa thì mày bỏ rơi bà, mày gán bà cho lão phó cối…

Cuộc đấu
tố đầy chất bi, hài, vừa sặc mùi thế tục, vừa đầy ắp chất hài hước và
cảm hứng sáng tạo dân gian, tưởng không có điểm dừng.
(…) Giờ tuyên
án Hội Thiện, cả mấy nghìn con mắt đều im phăng phắc hướng về kỳ đài
trên bãi đất cao, trên đó là các cố vấn và hội đồng xử án. Với tội danh
đại địa chủ cường hào ác bá kiêm Quốc dân đảng phản động tay sai phong
kiến đế quốc, cả Chánh tổng thiện và Nghị Điểu đều lãnh án tử hình,
ruộng đất tài sản bị tịch thu toàn bộ đem chia cho ông bà nông dân, tại
địa điểm xử án.
Trong khi Nghị Điểu rúm ró, không thể đi được,
sợ hãi đến phun cứt ra đầy quần, thì Chánh tổng Thiện cố lê bước chân
đau, nhếch miệng cười, nhìn khắp lượt chào. Cả chục nghìn người cùng đổ
dồn vào Hội Thiện, khi ông khước từ bịt mắt, nhìn thẳng vào các họng
sung và cất tiếng hô dõng dạc:
- Nước Việt Nam muôn năm! Hồ Chủ tịch vạn tuế!
Năm loạt đạn đều bắn lạc lên trời. Phải đến viên đạn thứ sáu do đích thân đội trưởng thi hành án bóp cò, Hội Thiện mới ngã gục…
(Các bạn có thể tìm hiểu sinh động, chi tiết về các cuộc cải cách ruộng
đất long trời lở đất theo cuộc triển lãm Cải cách Ruộng đất, đọc cuốn
Đèn Cù của Trần Đĩnh hoặc các tiểu thuyết sau: Ba người khác (Tô Hoài),
Cuồng Phong (Nguyễn Phan Hách), Biết đâu địa ngục thiên đường (Nguyễn
Khắc Phê), Thời của Thánh Thần (Hoàng Minh Tường), Dòng Đời (Nguyễn
Trung), Những thiên đường mù (Dương Thu Hương), Lão Khổ (Tạ Duy Anh) và Kể chuyện làng Gôi (Đinh Nho Hoan)....