Hiển thị các bài đăng có nhãn Hà Văn Thịnh. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hà Văn Thịnh. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2019

Hà Văn Thịnh: TẬP ĐANG ĐÙA VỚI LỬA?


Hà Văn Thịnh:

TẬP ĐANG ĐÙA VỚI LỬA!?

Cuộc đàn áp phong trào đấu tranh của Sinh viên Hồng Kông đang ngày càng đẫm nhiều máu và nước mắt. Nói về việc chống lại các phong trào đòi tự do, dân chủ thì CS giống nhau một cách lạ kỳ: Cũng sử dụng côn đồ, mắm thối, trứng thối, chất bẩn; cũng kích động bạo lực bằng cách cho cảnh sát giả danh làm người biểu tình để lấy cớ thẳng tay; cũng làm mọi cách thức tàn bạo nhất để bảo vệ chế độ...

Thứ Ba, 23 tháng 7, 2019

Hà Văn Thịnh: CÁC NGƯỜI HÃY NHỚ


Hà Văn Thịnh

CÁC NGƯỜI HÃY NHỚ

Trong lịch sử quan hệ quốc tế suốt 5.000 năm nay, chưa bao giờ và, chưa có ở đâu, lại có mối quan hệ kỳ quái - bi hài - cay đắng - thảm thê - nguy hiểm và nhiều tai họa như Quan hệ "hữu nghị" Việt - Trung!

Chuyện không phải mới bây giờ mà nhiều năm nay, cứ lặp đi lặp lại, như muốn thử thách sự chịu đựng của 100 triệu Dân Việt về việc Lòng Dân cứ đau, cứ đớn, nghẹn tắc bởi nghĩ suy, bất lực vì phẫn uất, kinh hãi về các hậu quả...; mặc, những người có trách nhiệm lãnh đạo vẫn cứ một chiều - "kiên định" bảo vệ sự "ổn định" bằng cách nhún nhường, nhượng bộ, quỳ lụy trước sự chà dạp, bức hại ngày càng trắng trợn của Chủ nghĩa Bá quyền Đại Hán!

Thứ Tư, 25 tháng 10, 2017

Hà Văn Thịnh: SAU ĐẠI HỘI 19, QUAN HỆ VIỆT - TRUNG RA SAO?!


Hà Văn Thịnh

SAU ĐẠI HỘI 19, 
QUAN HỆ VIỆT - TRUNG SẼ VÔ CÙNG PHỨC TẠP(?)...

Dẫu có thích hay không, ghét bỏ hay hờ hững; hơn 90 triệu Dân Việt vẫn phải quan tâm đầy lo lắng tới đại hội của gần 90 triệu (89,4 triệu đảng viên) đảng viên cộng sản của nước láng giềng "tiền định hành, tiền định đáng ghét" là Trung Quốc!

Trong một thể chế có "vận mệnh tương quan", đồng bệnh tương ai như VN hiện nay, nhất cử nhất động của các đồng chí Tàu đều sẽ ảnh hưởng trực tiếp hay gián tiếp đến xã hội VN một cách TOÀN DIỆN!

Thứ Tư, 16 tháng 8, 2017

TIẾP TỤC BÓC TRẦN NHỮNG CHIÊU LỪA ĐẢO CỦA "BOT CAI LẬY"

Trạm thu phí BOT Cai Lậy - Tiền Giang thu phí từ 1-8 nhưng bị tài xế phản ứng.


Hà VănThịnh

LẠI LỪA DÂN!

Bài báo này của VNN cho biết 2 sự thật cay đắng của dối lừa.

Thứ nhất, BOT Cai Lậy được xây dựng cách 600m về phía TP HCM so với hợp đồng - nhằm cướp bóc của Dân nhiều hơn, nhanh hơn.

Thứ hai, Hợp đồng giữa Bộ GTVT và nhà đầu tư có điều khoản ma quái, khốn nạn:

“Trường hợp doanh thu thu phí không đảm bảo hoàn vốn cho nhà đầu tư theo như tính toán tại phương án tài chính trong hợp đồng thì Bộ GTVT sẽ xem xét phối hợp cùng nhà đầu tư tính toán lại theo hướng KÉO DÀI THỜI GIAN THU PHÍ (tôi nhấn mạnh) cho nhà đầu tư”?!

Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2015

Hà Văn Thịnh: KHI DỐI LỪA LÀ ....SỰ THẬT


Khi dối lừa là ....sự thật
Hà Văn Thịnh
3-9-2015


Đọc những bản tin về Lễ diễu binh nhân Kỷ niệm 70 năm ngày Quốc khánh (tôi không xem TV), không thể tin ở mắt mình: Một sĩ quan Quân y, đeo quân hàm trung tá (trên ve áo), sinh năm 1993(!), ngực gắn đầy huân, huy chương các loại? Cái tức chỉ mới ở cấp độ… vừa vừa. Thế nhưng, đọc tiếp, thấy ông Trung tướng Võ Văn Tuấn, Phó Tổng tham mưu trưởng, trả lời báo chí rằng, tuy là thiếu úy, nhưng theo quy điịnh, phải đeo hàm trung tá cho… thống nhất (Motthegioi.vn; 09:55, 3.9.2015) thì sự uất nghẹn lên đến tận cùng! Thì ra, để đảm bảo tính THỐNG NHẤT, DUY NHẤT, người ta có thể đạp đổ mọi giá trị?

Thứ Tư, 15 tháng 7, 2015

Hà Văn Thịnh: DÃ MAN TỘT CÙNG!

Bà Lê Thị Châm bị xe ủi cán đè lên người
 
Dã man tột cùng!
 
Hà Văn Thịnh
14-07-2015
 

Tin báo chí khủng khiếp đến nỗi hàng trăm còm trên mạng xã hội không dám tin vào sự thật cho dù clip hiển hiện rành rành: Bà Lê Thị Châm, 55 tuổi, thôn Hương Xá, xã Cẩm Điền, Cẩm Giàng, Hải Dương bị xe xúc cán ngang qua người (cùng với cả… cờ Tổ quốc), khi bà cùng hàng trăm người xông ra cản trở xe xúc, không cho tiếp tục thi công vì đền bù chưa thỏa đáng (TT, 10.7.2015, 14:57 GMT+7)!

Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

VUA TRẦN NHÂN TÔNG VÀ LỜI TIÊN TRI VỀ YẾT HẦU CỦA TỔ QUỐC

Đèo Hải Vân – Vịnh Đà Nẵng qua lời triên tri 
của vua Trần Nhân Tông
Hà Văn Thịnh

Một khi đã đặt được chân lên đỉnh Hải Vân thì con đường đi tới, 
đi hết chiều dài đất nước chỉ còn là vấn đề thời gian.

Một Thế Giới - Trần Nhân Tông không nói nên không ai biết cơ duyên nào cho ông tiên tri chính xác rằng một khi đã đặt được chân lên đèo Hải Vân thì con đường đi tới, đi hết chiều dài đất nước chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.

Việc UBND tỉnh Thừa Thiên Huế đã đang cho các công ty Trung Quốc thuê hàng trăm ha đất ở Cửa Khẻm – mũi đất dài nhất của đèo Hải Vân, giống như cái yết hầu chắn ngang giữa Vịnh Đà Nẵng đang làm dậy sóng dư luận.

Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

Hà Văn Thịnh: CÁI MIẾU THỜ VÀ VẤN ĐỀ CHỦ QUYỀN!

Hà Văn Thịnh
Một thế giới

Ảnh :Miếu thờ của FHS xây dựng trong Khu kinh tế Vũng Áng sắp hoàn thành. Ảnh tư liệu

Công ty Formosa đã vi phạm một trong ba điều thiêng liêng nhất của một dân tộc – quốc gia, đã coi thường luật pháp của nước sở tại, trắng trợn cắm mốc chủ quyền văn hóa trên lãnh thổ nước ta!

Báo Người Lao động, 10:57, 24.10.2014, cho biết: Bất chấp tỉnh Hà Tĩnh đã có văn bản bác bỏ đề nghị xây dựng miếu thờ trong Khu kinh tế Vũng Áng nhưng tập đoàn Formosa Hà Tĩnh vẫn phớt lờ và tự ý xây dựng.

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2013

HÀ VĂN THỊNH: PHẢN BIỆN BÀI CỦA ÔNG NGUYỄN CHƠN TRUNG

Mục nát thì phải phá bỏ, thưa ông Nguyễn Chơn Trung!
Hà Văn Thịnh

Lâu lắm rồi tôi không viết, vì nhiều lẽ, nhưng cái chính là do tiêu cực, tham nhũng, cái ác, cái xấu của quan chức nhiều quá; sự dốt nát, lộng hành, khinh dân - kiêu binh... của các cấp lãnh đạo nhiều quá (chẳng hạn: hơn 50.000 văn bản sai quy phạm pháp lý, đến mức như những trò hề)..., thành thử, nếu viết sẽ lại trùng, lại lặp, bởi động đến cái gì cũng có “tham gia” rồi (tôi đã từng có bài “Viết cái gì và viết thế nào đây”)...

Thế nhưng, hôm nay đọc bài của ông Nguyễn Chơn Trung – Sáu Quang (ảnh bên) , tự thấy rằng không thể im lặng... 

Trong các “nguyên tắc” của phản biện thì tiêu chí đầu tiên không thể thiếu là sự chặt chẽ của lập luận, chứng cứ. Ông Nguyễn Chơn Trung phê phán ông Lê Hiếu Đằng để “thức tỉnh” – phù phép hàng triệu người có thể “lầm lạc” (như ông Lê Hiếu Đằng?) nhưng lại quá kém cỏi khi sự biện hộ biến thành ngụy biện một cách thô thiển. Do khuôn khổ của một bài có hạn, xin nêu ra mấy chỗ khó chấp nhận sau đây.

Thứ Hai, 23 tháng 4, 2012

Hà Văn Thịnh: BÍ THƯ TỈNH ỦY KHÁNH HÒA "DẠY KHÔN" Ở ĐH KHOA HỌC HUẾ

Ảnh: Website của ĐH Khoa học Huế.

Bí thư Tỉnh uỷ Khánh Hoà "dạy khôn" ở ĐH Khoa học Huế 

Hà Văn Thịnh


Trường tôi, vừa làm lễ kỷ niệm 55 năm ngày thành lập – tức là tính từ khi ông Ngô Đình Diệm và Linh mục Cao Văn Luận đã lập nên cái trường này (1957-2012). Tất nhiên, về dự hội trường chỉ toàn những người sinh sau muộn mằn, đến với Huế sau năm 1975.

Trước khi làm Lễ chính thức Kỷ niệm (19.4.2012), cả trường náo nức rằng thì là khoa Văn là oai nhất; rằng thì là thành đạt như khoa văn, Đại học Tổng hợp Huế (nay là ĐHKH) chỉ có một mà thôi. Nguyên do, rất chi là giản dị: Một cựu giảng viên của khoa là ông Lương Ngọc Bính, đương kim bí thư tỉnh ủy Quảng Bình; một là Lê Thanh Quang, cựu sinh viên khóa 3, đương kim bí thư tỉnh ủy Khánh Hòa!

Từ cổ chí kim, sánh về mức độ “thành đạt”, khoa Văn Đại học Tổng hợp Huế chỉ thua có Harvard. Chính vì thế nên sự náo nức của thăng hoa thì gần như thành lố, sự mê say của cái yêu chưa đúng chỗ, cái đúng gần lắm với sai, cứ việc băng hoa, băng nụ đến tẽn tò. Ai chẳng thích con em mình, học trò mình, cán bộ cũ của mình đem tới nhiều tình yêu và cơ hội để ngẩng cao hơn cái…lầm lũi và cái dở với đời?

Hôm làm lễ tại Nhà Văn hóa Trung tâm tỉnh Thừa Thiên Huế, ông Lương Ngọc Bính, bí thư QB, đến nhắc với ông Phó Hiệu trưởng trường ĐHKH rằng khi giới thiệu, phải nhớ bí thư tỉnh ủy là Ủy viên Trung ương Đảng đấy. Chẳng lẽ, nếu thiếu, quên giới thiệu cái chức Ủy viên Trung ương Đảng, địa vị của ông bí thư QB có kém đi chăng?

Thứ Hai, 19 tháng 3, 2012

TIẾT LỘ ĐỘNG TRỜI VỀ BUỔI THUYẾT TRÌNH CỦA ÔNG NGUYỄN QUANG NGỌC

 

Nhân dân là người có quyền tối thượng 

về chủ quyền quốc gia

Hà Đình Sơn
- gửi trực tiếp cho BVN.

Trong buổi sáng ngày 17/03/2012, tại Trường đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Hà Nội có buổi thuyết trình do GS.TS Nguyễn Quang Ngọc – Viện trưởng Viện Việt Nam học và Khoa học phát triển, Đại học Quốc gia Hà Nội trình bày về "Vấn đề chủ quyền của Việt Nam ở Trường Sa và Hoàng Sa". Thành phần tham dự khoảng 100 người bao gồm: chủ yếu là các sinh viên, các cán bộ giảng dạy của nhà trường, một số công dân quan tâm đến “Hoàng Sa – Trường Sa”; những người khác. Tại buổi thuyết trình, chủ tọa, các cán bộ giảng dạy của nhà trường và những người tham dự đều nhất trí quần đảo Hoàng Sa cho đến năm 1974 bị Trung Quốc đánh chiếm toàn bộ và 07 đảo đá thuộc quần đảo Trường Sa bị Trung Quốc đánh chiếm năm 1988 và vùng biển liên quan theo luật pháp quốc tế là thuộc chủ quyền của Việt Nam.

Cuối buổi thuyết trình có sự trao đổi giữa những người tham dự và những người tổ chức và đã có những ý kiến khác nhau về biện pháp đòi lại chủ quyền đã mất ở Hoàng Sa và Trường Sa nói riêng và bảo vệ chủ quyền của Việt Nam tại biển Đông nói chung. GS.TS Nguyễn Quang Ngọc và những người tổ chức buổi thuyết trình đưa ra quan điểm:

1- Hoàng Sa là vấn đề song phương giữa Việt Nam và Trung Quốc; 

2- Trường Sa là vấn đề đa phương giữa Việt Nam, Trung Quốc và các nước liên quan;

3- Không nên đưa vấn đề Hoàng Sa, Trường Sa ra Tòa án quốc tế, hay Liên hợp quốc vì chưa biết lợi, hại ra sao…;

4- Hiện nay Việt Nam đang là nước yếu, nên chúng ta vẫn không ngừng tuyên bố Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam còn việc đòi lại và bảo vệ chủ quyền như thế nào thì không nên nôn nóng, để đến trăm năm hoặc nghìn năm sau con cháu chúng ta đòi lại cũng vẫn được;

5- Ai có quan điểm khác với quan điểm trên đều là sai trái và chỉ phục vụ mục đích của một số cá nhân.

Việc những người tổ chức buổi thuyết trình đưa ra những quan điểm trên về đòi lại chủ quyền đã mất và bảo vệ chủ quyền đất nước như trên thật là thất vọng, không khách quan, thiếu khoa học. Vì đây là vấn đề lớn, thiêng liêng đối với mọi người dân Việt Nam, liên quan đến các lĩnh vực khoa học lịch sử, pháp lý, chính trị, quân sự… Vấn đề này cần được thảo luận công khai, mở rộng hơn nữa và phải trưng cầu ý dân mới có thể đi đến kết luận thống nhất.

Nhà nước là là đại biểu cho quyền lực của nhân dân nhưng Nhà nước không thể thay thế ý chí của nhân dân. Vấn đề quan trọng như vấn đề chủ quyền quốc gia, Nhà nước phải tiếp thu ý kiến, nguyện vọng của nhân dân hay nói ngắn gọn là Nhà nước phải thực hiện trưng cầu ý dân và thực hiện quyết định của toàn dân chứ không phải là ngược lại là Nhà nước áp đặt ý chí cho nhân dân về vấn đề chủ quyền quốc gia. Bởi các lẽ sau đây:

Thứ nhất: Lợi ích dân tộc, hay lợi ích quốc gia là phạm trù vĩnh viễn. Lợi ích Nhà nước chỉ là nhất thời (hay phạm trù lịch sử). Vì mỗi Nhà nước, mỗi thể chế chỉ có vai trò và tồn tại trong một giai đoạn nhất định của lịch sử dân tộc; quy luật phát triển xã hội là Nhà nước lỗi thời sẽ bị Nhà nước tiến bộ thay thế.

Thứ hai: Ý chí của nhân dân không luôn trùng khít với ý chí của Nhà nước. Vì nhân dân bao gồm nhiều tầng lớp xã hội mà Nhà nước thì luôn bảo vệ lợi ích của giai cấp thống trị. Theo điều 2 Hiến pháp 1992 quy định, Nhà nước hiện nay là Nhà nước của nhân dân, nhưng điều 4 lại quy định Đảng CSVN là lực lượng lãnh đạo Nhà nước. Và thực tế thì cho đến nay chưa bao giờ nhân dân và Đảng là đồng nhất vì mỗi người dân không phải là một Đảng viên. Do đó lợi ích của nhân dân và lợi ích của Đảng không phải là trùng khít. 

Thứ ba: Theo điều lệ của Đảng CSVN năm 2011, thì Đảng lấy chủ nghĩa Mác – Lê nin làm tư tưởng, làm định hướng cho hành động. Và theo Tuyên ngôn của Đảng cộng sản 1848, trích: “Những người cộng sản chỉ khác với các đảng vô sản khác trên hai điểm: Một là, trong các cuộc đấu tranh của những người vô sản thuộc các dân tộc khác nhau, họ đặt lên hàng đầu và bảo vệ những lợi ích không phụ thuộc vào dân tộc và chung cho toàn thể giai cấp vô sản;”- (chương II- Tuyên ngôn của Đảng cộng sản). Có nghĩa, nếu phải lựa chọn giữa lợi ích dân tộc và lợi ích giai cấp thì các Đảng cộng sản Mác-Lê nin sẽ chọn lợi ích giai cấp của mình.

Thứ tư: Việt Nam đang là một nước yếu, vì vậy muốn bảo vệ chủ quyền quốc gia thì phải trở thành nước mạnh. Muốn trở thành nước mạnh thì không có con đường nào khác là phải dân chủ hóa toàn diện đời sống xã hội của đất nước. Chỉ khi đó mới có thể thu hút, đoàn kết được mọi nguồn lực của người Việt Nam ở trong nước và ở nước ngoài thì mới bảo vệ được đất nước Việt Nam.

Chủ quyền quốc gia quyền tối thượng là thuộc về nhân dân, Nhà nước phải trưng cầu ý dân, không ai có thẩm quyền quyết định thay nhân dân.

Hà Nội, ngày 17/03/2012
H. Đ. S.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.
_____________________________

*Nguyễn Xuân Diện: Đơn vị tổ chức buổi thuyết trình là Trung tâm Liên văn hóa - lịch sử do PGS.TS Phan Phương Thảo làm Giám đốc. Bà Phan Phương Thảo là con gái của GS Phan Huy Lê (Chủ tịch Hội Khoa học lịch sử). 

Ông Hà Văn Thịnh (Khoa Sử, ĐH Khoa học Huế) viết:
Nói cho mọi người hiểu thêm một chút: Hơn 10 năm nay, tôi chưa hề gặp GS TS Nguyễn Quang Ngọc, cũng như không có bất kỳ liên hệ nào. Mới đây, Ngọc và GS Phan Huy Lê có đến khoa Sử, Đại học Khoa học Huế, nhưng tôi cố tình tránh mặt vì thực sự, tôi rất buồn với thầy Lê – thầy công nhận, chịu trách nhiệm chính trong việc phong quá nhiều TS, PGS dổm.

   

Thứ Ba, 21 tháng 2, 2012

HÀ VĂN THỊNH: 1.000 CHỮ KÝ, MUÔN VẠN TẤM LÒNG

1.000 chữ ký, muôn vạn tấm lòng...


Hà Văn Thịnh

Trong lịch sử 65 năm của Nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà (nay là CHXHCN VN), chưa bao giờ có một sự kiện đặc biệt (với mọi nghĩa) như sự kiện Tiên Lãng: Lần đầu tiên người dân dùng súng (chưa phải là vũ khí quân dụng) để chống lại một lực lượng cưỡng chế đông đảo chưa từng có (tỷ lệ là mỗi người dân phải đương đầu với 20 cán bộ, chiến sĩ lực lượng vũ trang cùng... 1/3 con chó berger!). Cũng là lần đầu tiên, sự bức xúc của toàn xã hội đã dâng đến đỉnh điểm bởi vụ cưỡng chế diến ra một cách vô pháp, vô luân, dã man chưa từng có: Ủi bỏ nhà dân, bắt người tống giam, cướp đất đai ngay giữa mùa Đông lạnh giá và tết nhất đang đến gần. Và đây cũng là lần đầu tiên dư luận phản ứng rất nhanh và hết sức mạnh mẽ bởi hầu như ai cũng biết chủ tịch anh cướp đất của dân để giao cho chủ tịch em là sự trắng trợn chưa từng có... Cùng với những “kỷ lục” của sự nhức nhối, đau buồn trên đây là kỷ lục rất đáng trân trọng - tự hào: Chỉ chưa đầy một tuần sau khi phát động (14.2) đã có hơn 1.000 chữ ký từ khắp nơi trên thế giới, trên cả nước gửi về...