Thứ Ba, 16 tháng 10, 2012

BẮT HƠN 100 NGƯỜI TRUNG QUỐC KHAI THÁC VÀNG LẬU

Ghana bắt hơn 100 người Trung Quốc khai thác vàng lậu

Thứ Hai, 15/10/2012 18:18

NLĐ - Một thiếu niên 16 tuổi bị bắn chết và hơn 100 thợ mỏ người Trung Quốc bị bắt giữ vì nghi ngờ khai thác vàng trái phép ở Ghana.
 
Tính từ đầu năm đến nay, đây là lần thứ 3 các công nhân Trung Quốc bị bắt giữ và là trường hợp đầu tiên có người thiệt mạng do xung đột tại các khu mỏ ở Ghana. 

Đại sứ quán Trung Quốc ở Ghana hôm 12-10 cho biết một số cảnh sát địa phương đã đến đập phá các cơ sở khai thác vàng của người Trung Quốc, bắt giữ hơn 100 người và bắn chết một người ở khu mỏ gần thị trấn Manso, miền Tây Ghana. 

Người thiệt mạng trong vụ xô xát này là cậu bé họ Trần đến từ tỉnh Hắc Long Giang. Thi thể của nạn nhân sẽ được đưa về nước trao trả cho người thân trong ngày 15-10. Trong khi đó, các nhà chức trách Ghana nói rằng đó chỉ là một tai nạn và sẽ tiếp tục điều tra để làm rõ nguyên nhân. 


Cái chết của thiếu niên Trung Quốc tại khu mỏ chỉ là “tai nạn” (Ảnh: TÂN HOA XÃ)

Cùng ngày xảy ra vụ việc, Đại sứ Trung Quốc Cung Kiến Trung đã có cuộc gặp khẩn cấp với Thứ trưởng Ngoại giao và đại diện Cục An ninh quốc gia Ghana Larry Gbevlo Lartey để bày tỏ lo ngại về vụ việc. Ông Cung yêu cầu bồi thường thiệt hại cho gia đình nạn nhân họ Trần, đồng thời kêu gọi các công nhân Trung Quốc tại Ghana tuân thủ những nguyên tắc liên quan để đảm bảo lợi ích hợp pháp tại đây. 

Chính phủ Ghana đã đồng ý trả tự do cho một số phụ nữ và người có sức khỏe yếu, trong khi những người còn lại được cung cấp nước sạch và thuốc men trong quá trình giam giữ.

Hầu hết thợ mỏ người Trung Quốc ở Ghana đến từ khu tự trị của dân tộc Choang Quảng Tây và chủ yếu làm việc theo dự án xây dựng đường, cảng và ống dẫn dầu do chính phủ Bắc Kinh tài trợ.

.

Phương Bích: NHẬT KÝ NGÀY 15.10.2012

Nhật ký dân oan ngày 15.10.2012 
Phương Bích 
Thực ra chưa bao giờ tôi tin vào thiện chí của chính quyền. Từ trải nghiệm trong gần 4 năm qua, tôi đã thấy rõ bộ mặt của họ như thế nào. Họ chỉ chịu thực hiện bổn phận và trách nhiệm của họ khi không thể lẩn tránh được nữa thôi.
Trong vụ việc nhà C1 của dân tôi, dù có muốn che đỡ cho chủ đầu tư đến đâu thì chính quyền cũng không thể bỏ qua cái khâu tối thiểu là ký tá hồ sơ đền bù đã. Thế nên, mặc dù ông chủ tịch quận có ra lệnh đình chỉ thi công bằng miệng, thì việc ra văn bản sau đó nghe chừng cũng phải vài tuần nữa? Nghĩa là ông không ăn trôi miếng này thì ông cũng phải hành dân chúng mày cho bõ tức?
Từ tối hôm qua, tôi đã xung phong trực buổi đầu tiên là chiều nay. Phiên trực là từ 3 giờ chiều đến 11 giờ đêm. Tôi đi bằng xe buýt xuống Thành Công. Mọi người gặp nhau hỏi han một hồi, có cả Xuân Diện đến tận hiện trường nhà C1 để mục sở thị. Khoảng 4 giờ chiều thì mọi người tản về, chỉ còn tôi với hai phụ nữ. Tay giúp việc của ông chủ tịch quận gọi điện, bảo ngày mai tôi lên quận đăng ký gặp lãnh đạo quận vào thứ tư tuần sau, vì thứ tư tuần này ông chủ tịch bận.
Tôi thấy ngay cái trò trả thù vặt của ông chủ tịch nên bảo, dân đã có đơn từ ngày 9/10, sáng nay cháu cũng đã lắng nghe mọi ý kiến để báo cáo lại cho lãnh đạo, vì vậy việc duy nhất của ông ấy là ra văn bản, chứ chẳng có thứ luật pháp nào được thực thi bằng mồm cả. Thế nên bọn cô chả có gì để gặp ông ấy nữa.
Tranh thủ lúc trời còn sáng, hai chị bảo tôi về lo cơm nước cho bố rồi lại xuống trực. Tôi mượn xe máy của một chị, phóng như nay về nhà. Vừa mới cắm xong nối cơm thì điện thoại reo, tôi mở máy ra thì chỉ nghe thấy tiếng gào thét của một trong hai chị và tiếng xủng xoảng. Tôi hiểu ngay ra sự tình nên vội vàng khóa cửa. Vừa chạy xuống tầng 1 vừa gọi điện báo khẩn cấp cho một số người: xuống Thành Công ngay, chúng nó đang phá khóa nhà mình.
Tôi đèo một chị, phóng xe tít mù. Xuống đến nơi đã thấy bà con đông đặc, đang xỉa xói vào mặt tay giám đốc dự án. Tôi chen vào trước mặt tay này, xin phép được cắt lời một bác lớn tuổi:
- Tôi nói cho anh nghe, đất nào cũng phải có chủ. Một là của anh, hai là của tôi. Của anh thì không phải rồi. Của tôi thì chắc chắn vì sổ đỏ vẫn nằm trong tay tôi đây. Mà đã là đất của tôi, thì tôi không đồng ý cho anh ra vào nhà tôi một cách tự do như thế được. Chỉ cần anh tìm được bất cứ một thứ giấy tờ nào chứng minh rằng, tôi đã bàn giao mặt bằng cho anh thì tôi sẽ rút lui ngay tức khắc.
Anh bảo có quyết định thu hồi đất hả? Cứ cho là thế đi, nhưng muốn thực hiện nó phải có người giao và người nhận. Tôi đã giao cho anh đâu? Anh bảo gì? Rằng Sở tài nguyên môi trường giao cho anh ấy à? Anh hiểu biết như thế thì quá là ngu dốt, mà ngu dốt như thế thì đừng làm giám đốc nữa. Sổ đỏ vẫn trong tay tôi đây, Sở nào dám giao nó cho anh là lừa đảo. Nhưng anh nghe thấy bà con nói gì rồi đấy, rằng anh mới là kẻ lừa đảo. Nếu anh mà không lừa đảo thì tôi đố anh có được cái giấy phép xây dựng ấy đấy. Chả thế khi tôi gặp thanh tra Sở, họ bảo: thế vẫn chưa đền bù à? Công an phường cũng hỏi: thế chưa đền bù à?
Không những anh là đồ lừa đảo, mà anh còn hèn hạ nữa. Ba ngày nay bà con ngồi đây anh không ló mặt ra. Lợi dụng lúc chỉ có hai mụ đàn bà, anh ra phá khóa để ăn hiếp họ à? Giám đốc gì anh hả? Người hiểu biết thì ít nhất cũng phải báo cáo chính quyền, chứ lại cậy đông để phá khóa nhà người ta thế à?
Ôi trời, chưa bao giờ tôi giận điên người lên như thế. Cứ nghĩ lúc chỉ còn hai người đàn bà đối diện với hơn chục gã đàn ông, tôi lại muốn chửi thậm tệ hơn nữa. Tôi thì không văng tục, nhưng dân tôi thì thôi rồi. Cả bốn năm chục người , người nào cũng nổi cơn tam bành, chửi rủa không tiếc lời. Gã giám đốc cố vớt vát thể diện trước đám quân, nhưng cứ hễ mở mồm lại bị ăn chửi điếc cả ráy. Đám quân đứng đằng sau, nhìn dân chúng bừng bừng phẫn nộ, không ai dám hó hé một lời. Mọi người mải chửi, quay đi quay lại chả thấy tay giám đốc đâu. Có người bảo một bà kéo tay đó ra ngoài rồi.
Cơn giận dữ dần dần cũng nguôi. Mọi người lại hô khóa cửa lại, nhớn nhác đi tìm khóa. Một chị bảo: đây, khóa đây rồi, còn cái xích đâu, lúc phá khóa bọn nó lấy cái xích đâu rồi. Đứa nào lấy xích của bà khôn hồn thì đem trả ngay cho bà, không thì không xong với bà đâu nhé.
Mọi người cười rộ lên. Cái tay suýt bị đánh tối qua, đi vào trong góc cái công tơ nơ dùng làm văn phòng, nhặt lấy sợi xích đem ra bảo, giọng rất lễ độ : đây ạ.
Mọi người lại cười. Tôi rất sốt ruột vì chưa kịp cho bố ăn. Mọi người bèn bảo tôi cứ đi về, sẽ có người trực thay. Một chị đèo tôi về cho nhanh.
Về đến nhà, tôi vừa nấu thức ăn, vừa kể cho bố nghe, bố khoái trá lắm. Nhưng tôi biết, thế là dân tôi lại phải trường kỳ kháng chiến rồi. Nghĩ mà căm quá đi. Thế này làm sao cứ bảo, dân không yêu chế đ?
P.B

ÔNG NGUYỄN GIANG (BBC) BÌNH LUẬN VỀ HỘI NGHỊ TW 6

GS Nguyễn Phú Trọng thể hiện uy thế lãnh đạo tại Hội nghị. Ảnh và chú thích: BBC

Trung ương Đảng thôi họp để tính tiếp
Nguyễn Giang (BBC)

Sau hai tuần họp kín, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã đọc diễn văn bế mạc Hội nghị Trung ương 6, công bố sự thắng lợi của tinh thần ‘tập thể đóng cửa bảo nhau’ trong vụ đề nghị nhưng không kỷ luật ‘một ủy viên Bộ Chính trị’.

Nhưng dù đã nâng cao uy tín của chính mình qua kỳ họp gay go, Giáo sư Trọng chưa tạo ra đột phá hay chỉ ra được hướng đi lớn cho các vấn đề trọng đại hơn của đất nước. 


Năm điều đã đạt

1. Dư luận hẳn thở phào sau khi chờ đợi hai tuần họp kín, Trung ương Đảng cầm quyền tại Việt Nam cuối cùng cũng đã ra được thông cáo bế mạc và bài diễn văn của TBT Nguyễn Phú Trọng được truyền hình cho toàn dân xem.

Chỉ riêng đây cũng đã là một thành công: thành công của sự trở lại bình thường vì trừ Trung Quốc hay Bắc Triều Tiên, việc họp kín dài ngày không phải là thông lệ của chính trị trong khối Asean mà Việt Nam là thành viên cũng đã lâu.

Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012

PHÁT BIỂU CỦA TỔNG BÍ THƯ BẾ MẠC HỘI NGHỊ TW 6


Phát biểu của Tổng Bí thư bế mạc Hội nghị TƯ 6

VNN - Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã có bài phát biểu quan trọng bế mạc Hội nghị lần thứ sáu Ban Chấp hành Trung ương Đảng chiều 15/10.

VietNamNet trân trọng giới thiệu toàn văn bài phát biểu:

“Thưa các đồng chí Trung ương,
Thưa các đồng chí tham dự Hội nghị,

Sau 15 ngày làm việc khẩn trương, nghiêm túc, Hội nghị lần thứ sáu Ban Chấp hành Trung ương đã hoàn thành toàn bộ nội dung chương trình đề ra theo đúng kế hoạch. Các đồng chí Uỷ viên Trung ương và các đồng chí tham dự Hội nghị đã thể hiện tinh thần trách nhiệm cao, phát huy dân chủ, trí tuệ, thẳng thắn thảo luận, đóng góp nhiều ý kiến tâm huyết, sâu sắc vào các tờ trình, báo cáo, đề án. Bộ Chính trị đã tiếp thu tối đa và giải trình những vấn đề còn có ý kiến khác nhau; Ban Chấp hành Trung ương đã thống nhất thông qua một số Nghị quyết và Kết luận của Hội nghị. Trước khi bế mạc Hội nghị, thay mặt Bộ Chính trị, tôi xin phát biểu, làm rõ thêm một số vấn đề và khái quát lại những kết quả quan trọng đã đạt được.

1- Về tình hình kinh tế – xã hội năm 2012 và phương hướng, nhiệm vụ năm 2013

Hội nghị đã thống nhất nhận định: Trong bối cảnh tình hình có nhiều khó khăn, thách thức, kinh tế – xã hội 9 tháng đầu năm có những chuyển biến nhất định. Kinh tế vĩ mô ổn định hơn; lạm phát được kiềm chế, chỉ số giá tiêu dùng giảm; thanh khoản của hệ thống ngân hàng được cải thiện; tỉ giá cơ bản ổn định, niềm tin vào giá trị tiền đồng Việt Nam được củng cố. Sản xuất công nghiệp có dấu hiệu phục hồi; sản xuất nông nghiệp tiếp tục phát triển ổn định; du lịch, dịch vụ tăng khá. Các đề án tái cấu trúc nền kinh tế, thực hiện 3 đột phá chiến lược được chú trọng xây dựng và bước đầu triển khai thực hiện. An sinh xã hội và phúc lợi xã hội cơ bản được bảo đảm. Lĩnh vực y tế, giáo dục và đào tạo, khoa học và công nghệ có bước tiến bộ. Quốc phòng, an ninh được tăng cường; chính trị – xã hội ổn định.

VỤ TIÊN LÃNG: KÉO DÀI VÌ "PHỨC TẠP" QUÁ!

Chuyện ấy bây giờ:
Xử lý vụ cưỡng chế đất đai tại Tiên Lãng, Hải Phòng: 
Kéo dài thời gian vì “phức tạp” 

TT - Chín tháng đã qua kể từ sự kiện ngày 5-1 ở Tiên Lãng, vụ án ông Đoàn Văn Vươn “giết người, chống người thi hành công vụ” tiến triển đến đâu, lãnh đạo địa phương liên quan giờ như thế nào, gia cảnh ông Vươn ra sao... vẫn là mối quan tâm của đông đảo bạn đọc.
Gia đình ông Vươn đang sống trong ngôi nhà tạm và tiếp tục canh tác, chăn nuôi tại khu đầm với nhiều khó khăn - Ảnh: Thân Hoàng

Tròn tám tháng kể từ khi Thủ tướng Chính phủ có kết luận chính thức về vụ cưỡng chế đất đai tại khu đầm nhà ông Đoàn Văn Vươn (xã Vinh Quang, Tiên Lãng, Hải Phòng), yêu cầu lãnh đạo TP Hải Phòng chỉ đạo cơ quan bảo vệ pháp luật khẩn trương đưa vụ án “giết người và chống người thi hành công vụ” ra xét xử. Cũng vừa tròn tám tháng kể từ khi cơ quan cảnh sát điều tra Công an TP Hải Phòng ra quyết định khởi tố điều tra vụ án “hủy hoại tài sản công dân” tại đầm ông Vươn. Trao đổi với Tuổi Trẻ, lãnh đạo Công an TP Hải Phòng cho biết cơ quan điều tra vẫn đang điều tra vụ án theo đúng trình tự của pháp luật và hiện vẫn chưa khởi tố bị can.

BBC: THỦ ĐÔ MÔNG CỔ KÉO ĐỔ TƯỢNG LÊ -NIN

Cảnh kéo đổ tượng Lenin hôm 14/10/2012 tại Ulan-Bator

Thủ đô Mông Cổ kéo đổ tượng Lenin

Cập nhật: 15:00 GMT - chủ nhật, 14 tháng 10, 2012 

Thủ đô Ulan-Bator của Mông Cổ gỡ bỏ tượng đồng cuối cùng của Vladimir Lenin và thị trưởng gọi lãnh đạo cộng sản là "kẻ sát nhân". 

Tượng đã được gỡ từ bệ xuống và đặt lên xe tải trong buổi lễ có sự tham dự của thị trưởng Bat-Uul Erdene.
Trong Chiến tranh Lạnh, Mông Cổ là một quốc gia vệ tinh của Liên Xô.

Ông Bat-Uul nói rằng tượng sẽ được bán đấu giá với mức khởi điểm là 280 đô la Mỹ. Trong diễn văn 10 phút, ông lên án Lenin và các đồng chí cộng sản của ông là "những kẻ sát nhân".

Ông nói Mông Cổ đã khổ sở dưới chế động cộng sản nhưng đã vượt lên để xây dựng một xã hội mở, ông nói.

Phóng viên BBC ở Ulan-Bator nói học sinh phổ thông Mông Cổ đã từng tôn sùng Vladimir Lenin như Thầy Lenin trong nhiều thập niên.

Hồi năm 1990, Mông Cổ đã bỏ hệ thống một đảng và tiến hành cải cách kinh tế và chính trị.

Một đám đông khoảng 300 người đã tập trung để xem bức tượng bị dỡ bỏ. Vài người ném giày vào tượng để tỏ sự khinh bỉ nhà cựu lãnh đạo Xô Viết.

Nhiều tượng của Lenin, người qua đời năm 1924, vẫn còn ở Nga và nhiều nước khác từng nằm dưới sự kiểm soát của Liên Xô.

 

TRỜI ƠI! KINH HOÀNG!

Một phần của đập thủy điện bị cuốn trôi, nhưng chủ đầu tư vẫn nói “vỡ phần đang thi công dở dang”.  

Vỡ đập thủy điện Đak Rông 3: Lộ bêtông trộn đất và gỗ mục 

Như Lao Động đã đưa tin, công trình thủy điện Đak Rông 3 trên sông Đak Rông (Quảng Trị) đã bị vỡ đập chỉ sau 15 ngày nghiệm thu, phát điện. 

Khảo sát tại hiện trường của phóng viên Lao Động trong 2 ngày 13 và 14.10 cho thấy những dấu hiệu nghiêm trọng của tình trạng chất lượng công trình không đảm bảo trước con nước “rất hỗn” của dòng sông Đak Rông. 

Sắt nhỏ + đất trong bêtông...   

Theo chủ đầu tư là Cty CP thủy điện Trường Sơn (trụ sở tại TP.Đồng Hới - Quảng Bình) thì sự cố vỡ đập dâng thủy điện Đak Rông 3 xảy ra lúc 7h sáng 7.10 “do mưa lớn trên thượng nguồn đổ về với lưu lượng lớn”; vị trí vỡ ở thượng lưu vai trái đập dâng với chiều dài đập bị cuốn trôi là 20m, chiều cao 6m.

Tại hiện trường, những khối bêtông khổng lồ vỡ ra từ thân đập bị trôi xuống hạ lưu nơi xa nhất chừng vài trăm mét. Bên ngoài những khối bêtông này lòi ra lưa thưa những que sắt, loại lớn nhất có phi 16, những que sắt này không có dấu bị kéo đứt, gãy mà đa số vẫn còn nguyên vẹn. Điều này cho thấy, sắt được kết cấu cho từng khối bêtông riêng rẽ, chúng không được hàn hoặc tổ chức kết cấu cho toàn bộ thân đập.

Tại những nơi bêtông bị bể ra, bằng mắt thường có thể nhìn thấy rất nhiều tạp chất gồm đất, gỗ, củi..., một số nơi có thể dùng tay bẻ bêtông vẫn rời ra từng cục. Ngay dưới chân thân đập, nơi chỉ chịu áp lực nước xối từ trên cao xuống, bêtông cũng bị xói trôi nhiều đoạn, lòi ra những que sắt nhỏ.

Còn ngay tại vị trí đáy đập, nơi phần nổi của đập vừa bị cuốn trôi hôm 7.10, cũng chỉ thấy lòi lên những que sắt loại nhỏ. Một người thợ xây dựng, chuyên nhận làm nhà ở cho cư dân ở địa phương nói: “Tôi không phải kỹ sư, nhưng nhìn vào kết cấu sắt trong các khối bêtông và nơi đáy đập, tôi nghĩ sắt như vậy vừa ít, vừa quá nhỏ, không đủ để giữ hàng trăm tấn bêtông thế này”.

TÔI CẦU MONG MỌI NGƯỜI HÃY GIÚP ĐỠ EM!

 
Lời dẫn: Trưa nay, tôi rất xúc động khi đọc được 2 bài trên báo Dân trí về em sinh viên Hồ Công Danh - một bạn trẻ đã không quản ngại khó khăn 4 năm nay chăm sóc một người hàng xóm bị bại liệt phải nằm một chỗ không có người thân thích. Cha mẹ anh Tùng - hàng xóm của em Danh, đều qua đời, còn anh em ruột thì người bị bệnh tâm thần, người lập gia đình ở xa, hoàn cảnh kinh tế khó khăn nên để anh Tùng một mình. 

Vừa rồi, em thi đỗ vào Đại học Quy Nhơn, đã xin phép cha mẹ em để đưa anh Tùng vào tận Quy Nhơn để vừa học vừa chăm sóc cho anh. Câu chuyện đẹp và thánh thiện như một cổ tích ngay giữa đời thường đầy bất công, ngang trái, bạo ngược hôm nay.

Đọc hai bài báo, chúng ta đã bắt gặp bao tấm lòng yêu thương nhân hậu: Em Danh, bố mẹ em Danh, bà chủ nhà trọ, BBT báo Dân trí, thày Hiệu trưởng ĐH Quy Nhơn (ông Hiệu trưởng đã thân đến nhà trọ thăm hỏi em), và các độc giả xa gần.  Ngay trưa nay, tôi đã gọi điện thoại thăm hỏi động viên em Danh. Đầu tuần tới, khi ngân hàng làm việc, tôi sẽ gửi tặng em 1 triệu đồng để giúp em có thêm ít gạo thổi cơm. (Sáng thứ Ba 16.10.2012 tôi đã gửi 1 triệu đồng vào TK của em).

Kính mong chư vị độc giả của blog này, sau khi đọc các bài dưới đây, phát tâm Bồ Đề tùy theo điều kiện hãy chia sẻ cùng em Danh, tặng gạo tặng tiền để em Danh thay mặt chúng ta, chăm sóc cho một cảnh đời bất hạnh; và giúp em Danh có thêm điều kiện ăn học.

TIN LẠ: MỘT SỐ QUÂN TRANG, QUÂN DỤNG ĐƯỢC NHẬP LẬU VỀ TÂY NGUYÊN

Công chức Hải quan phối hợp với nhân viên bưu điện kiểm đếm lô hàng.

Tạm giữ lô hàng quân trang quân dụng cấm nhập khẩu


(HQ Online)- Ngày 12-10, Chi cục Hải quan Chuyển phát nhanh thuộc Cục Hải quan TP. Hồ Chí Minh kiểm tra 1 kiện hàng nhập khẩu, đã phát hiện bên trong có 14 bộ quần áo quân trang, quân dụng, thuộc hàng hóa cấm nhập khẩu.  

Kiện hàng nêu trên được nhập khẩu theo loại hình quà biếu, quà tặng, có trọng lượng 10kg, được gửi từ Đài Loan về qua đường hàng không. Người nhận lô hàng là M.T.N ngụ tại phường Tân Chánh Hiệp, Quận 12, TP HCM. 

Theo Hải quan TP.HCM, mặc dù, người nhận khai báo nhập khẩu số quần áo nêu trên về làm quà kỉ niệm, nhưng hầu hết số quần áo quân trang, quân phục nhập khẩu đều được ghi tên tuổi, cấp bậc và được đưa về các tỉnh Tây Nguyên

Những thông tin liên quan đến lô hàng cấm nêu trên đã được Cục Hải quan TP.HCM thông báo cho cơ quan Công an tiếp tục xem xét làm rõ./.

C.H
Nguồn: Hải Quan.

Ba Sàm: Hàng gửi từ Đài Loan, “hầu hết số quần áo quân trang, quân phục nhập khẩu đều được ghi tên tuổi, cấp bậc và được đưa về các tỉnh Tây Nguyên”, nhưng không ghi rõ “quân trang” của nước nào, “ghi tên” là tên Việt hay tên… ngoại. Nếu là có hơi hướng “thế lực thù địch” (từ Tây, Mỹ) thì chắc báo đã nói ngay rồi. Hay là nó chuẩn bị cho đám công nhân “nước lạ” đang làm vụ bô-xít Tây Nguyên?

PHƯƠNG BÍCH KỂ CHUYỆN BỊ LỪA MẤT ĐẤT, MẤT NHÀ - Phần cuối


Phần kết:
TẠI SAO CHỦ ĐẦU TƯ LẠI CÓ THỂ NGANG NHIÊN ĐẾN THẾ?
Cần phải nói thêm là nhà C1 nằm ở vị trí rất đắc địa cho môi trường kinh doanh và sinh hoạt. Gần trường, gần chợ, gần khu vực hành chính, gần công viên, gần các trục giao thông, và quan trọng là nó ở ngay mặt tiền đối diện với chợ Thành Công. Cách sống của người Việt vẫn có xu hướng bám vào các trục giao thông, các chợ để mưu sinh, thế nên cái khu vực tầng 1 của nhà C1 thuộc diện sầm uất nhất khu. Ai chả hiểu nó là một miếng mồi béo bở đến thế nào.
Trong một lần đi nghe cử tri chất vấn Hội đồng nhân dân, tôi có nghe nói toàn khu Thành Công này có hơn 80 tòa nhà 5 tầng, được xây từ những năm bảy mươi, tám mươi. Với thiết kế của những khu nhà này, thì tuổi thọ của công  trình là từ 60 – 100 năm!
Ối giời! May ra cái thằng thực dân nó xây thì mới thọ được như thế, thậm chí 100 năm sau khi phá dỡ, viên gạch vẫn như khúc giò lụa, cứ gọi là đẹp nõn nà.

PHƯƠNG BÍCH KỂ CHUYỆN BỊ LỪA MẤT ĐẤT, MẤT NHÀ - Phần 1

CÂU CHUYỆN ĐỀN BÙ VÀ BÀI TOÁN SIÊU LỢI NHUẬN
Trong bất cứ một dự án xây dựng nào, thì khâu giải phóng mặt bằng là vấn đề nan giải nhất. Mức độ nan giải này tùy thuộc vào vị trí “vàng, bạc hay đồng” của mảnh đất đó. Cách đây không lâu, người dân thủ đô hẳn vẫn nhớ cái giá đền bù kỷ lục ở 22 Hàng Bài, khi giá đền bù ban đầu đưa ra là 500 triệu đồng/m2. Tuy nhiên 2 trong số 27 hộ ở 22 Hàng Bài đã nhất định đòi một cái giá trên giời là 1 tỷ đồng/m2
Trích trong bài “Đền bù 1 tỷ đồng/m2 đất ‘vàng’ có vô lý?” của báo Đất Việt http://www.baodatviet.vn/Home/kinhte/Den-bu-1-ty-dongm2-dat-vang-co-vo-ly/201012/121262.datviet
....một biên bản định giá vào thời điểm tháng 3/2005, giá đất ở số 25 Hai Bà Trưng được Hội đồng định giá của Tòa án nhân dân quận Hoàn Kiếm định giá tương đương 30 cây vàng. “So với giá vàng bây giờ, mức đền bù một tỷ đồng một m2 thì tại sao lại gọi là phi lý?”
Cái chung cư C1 thuộc khu tập thể Thành Công này không dám với tới cái giá đó. Vả lại nó cũng không phải là mua đứt bán đoạn để dân tôi đi nơi khác ở, mà là tái định cư tại chỗ. Đây là một dạng dân có đất, chủ đầu tư có tiền, hai bên liên doanh với nhau để từ một chung cư 5 tầng xây thành 22 tầng. Lợi ích đôi bên là phải đảm bảo hài hòa, một cách tương đối thôi cũng được.

PHƯƠNG BÍCH KỂ CHUYỆN BỊ LỪA MẤT ĐẤT, MẤT NHÀ - Phần 2

Phần 2:
KHÔN NGOAN KHÔNG LẠI VỚI GIỜI
Phải mất mấy tháng vất vả ổn định cuộc sống, dân chúng tôi mới hoàn hồn và bảo nhau: thế là mình bị lừa rồi!
Trong cuộc họp đêm ngày 6/11/2008, ông chủ tịch quận Ba Đình hứa dẻo quẹo, rằng sau 1 tháng nữa, chính quyền sẽ họp dân để bàn về việc đền bù như thế nào. Vì dù nói là di chuyển để tránh bão, chứ đương nhiên cái nhà này rồi cũng sẽ phá đi, để xây lại cho khang trang hơn.
Nhưng sau gần 4 năm, dân tôi chờ mỏi mắt mà chưa một lần được hạnh ngộ ông chủ tịch quận. Còn chủ đầu tư cũng chính là cái cơ quan ban đầu xây nên cái nhà này. Nó đã không còn vai trò gì từ mấy chục năm trước đây, từ khi nhà nước xóa bỏ chế độ nhà tự quản.
Sau hơn 1 tháng, họ có mời dân chúng tôi về để đo đạc, kiểm đếm để làm cơ sở đền bù sau này. Nhưng cũng từ ngày đó, có vẻ như  họ nghĩ đã làm xong nghĩa vụ đền bù với dân tôi rồi, còn dân tôi thì cứ nghĩ: để yên xem sao?
- Để yên xem sao lần thứ nhất, họ tiến hành động thổ!
- Để yên xem sao lần thứ hai, họ tiến hành phá dỡ!
- Để yên xem sao lần thứ ba, họ chở ùn ùn vật liệu đến!
- Để yên xem sao đến lần thứ tư thì họ đổ được 60 trên tổng số 120 cọc khoan nhồi. Lúc đó dân tôi mới tá hỏa là thi công thật rồi.
Dân tôi lũ lượt kéo xuống yêu cầu phường can thiệp. Lãnh đạo phường rất hồn nhiên, trả lời rằng không biết !

CỰU HOÀNG CAMPUCHIA BĂNG HÀ TẠI BẮC KINH

Cựu quốc vương Campuchia qua đời ở Trung Quốc

Ông Norodom Sihanouk, một biểu tượng được tôn sùng ở Campuchia và phải đấu tranh với nhiều bệnh tật suốt những năm qua, hôm nay mất tại Bắc Kinh.


"Norodom Sihanouk vừa qua đời tại Bắc Kinh", hãng tin Xinhua cho hay. "Cựu quốc vương của chúng tôi đã mất lúc hai giờ sáng nay tại Bắc Kinh vì tuổi cao sức yếu", phó thủ tướng Campuchia, Nhek Bunchhay nói với Xinhua qua điện thoại. "Đây là mất mát to lớn đối với Campuchia. Chúng tôi rất buồn. Cựu quốc vương đã là một vị vua vĩ đại mà tất cả chúng tôi đều tôn kính và mến yêu ông".

Quốc vương Campuchia, Norodom Sihamomi và Thủ tướng Hun Sen sẽ bay tới Bắc Kinh trong hôm nay để nhận thi hài của ông Sihanouk. Một lễ tang truyền thống sẽ được tổ chức tại Campuchia.

Sihanouk thường xuyên phải tới Trung Quốc, nơi ông được điều trị các căn bệnh. Cựu quốc vương Campuchia đã ở tại biệt thự của ông ở Bắc Kinh từ tháng một năm nay. "Ông gặp phải những vấn đề ở tim. Tình trạng của ông xấu dần đi", trợ lý riêng của ông Sihanouk, hoàng tử Sisowath Thomico nói với AFP.

Cựu quốc vương Sihanouk chào các quan chức chính phủ Campuchia trước khi lên máy bay rời Phnom Penh để tới Bắc Kinh hôm 19/1/2012. Ảnh: AFP

"Thật đau buồn, tôi đang chìm trong niềm tiếc thương vô hạn", ông Thomico cho biết. "Cựu quốc vương Sihanouk không chỉ thuộc về gia đình ông, mà còn là một phần của Campuchia và lịch sử đất nước".

Là một trong những vị vua có thời gian trị vì lâu nhất tại châu Á, ông Sihanouk đã nhường ngôi cho con trai vào tháng 10/2004 do tuổi cao và bệnh tật. Ông phải đấu tranh với nhiều căn bệnh, trong đó có ung thư, tiểu đường, tăng huyết áp và tim.

Dù đã truyền lại ngôi vua cho con trai Sihamoni, cựu quốc vương Campuchia vẫn là một biểu tượng ở quốc gia này. Chân dung của ông được treo ở khắp nơi trên đất nước Campuchia. Sihanouk đôi khi cũng dùng trang web của ông để liên lạc với thế giới bên ngoài. Trong một thông điệp đưa ra hồi tháng một, ông nói muốn được hỏa táng sau khi qua đời và được giữ tro tại Hoàng Cung, tức là khác với mong muốn trước đó về việc được chôn cất.

Sinh năm 1922, ông Sihanouk sẽ tròn 90 tuổi vào ngày 31/10 tới. Cuộc đời ông có nhiều thăng trầm cùng lịch sử Campuchia, với hai lần phải sống lưu vong và hai lần quay trở lại ngôi vua.

Hà Giang
Nguồn: VNE.

Chủ Nhật, 14 tháng 10, 2012

TỐNG VĂN CÔNG: KHI CHỦ QUYỀN BIỂN ĐẢO LIÊN TIẾP BỊ XÂM PHẠM


Khi chủ quyền biển đảo liên tiếp bị xâm phạm!
 Tống Văn Công
Thứ bảy 13/10/2012 09:53
Ngày 12. 10, nhiều báo đưa tin Trung Quốc liên tiếp vi phạm nghiêm trọng chủ quyền VN: Ngày 1.10 tổ chức lễ kéo cờ kỷ niệm Quốc khánh tại đảo Phú Lâm thuộc Hoàng Sa; ngày 3.10 diễn tập trực chiến khẩn cấp tại vùng biển Hoàng Sa; ngày 8.10 thành lập Phòng Khí tượng “thành phố Tam Sa”.

Trả lời câu hỏi của phóng viên, Người phát ngôn Bộ ngoại giao Lương Thanh Nghị nói: “VN yêu cầu TQ tôn trọng chủ quyền của VN, không có thêm những hoạt động sai trái tương tự, đóng góp thiết thực vào việc phát triển quan hệ hữu nghị và hợp tác giữa VN và TQ cũng như duy trì hòa bình và ổn định trên biển Đông”. Lời lẽ đầy thiện chí, hòa hiếu vẫn như lâu nay.

Tuy nhiên, những hành động liên tiếp vi phạm chủ quyền nước ta như kể trên chắc chắn không phải do cấp dưới của họ gây ra vì chưa quán triệt “thỏa thuận giữa lãnh đạo cấp cao của hai nước”! Hành động đó cho thấy, họ đang chuẩn bị dư luận, chờ đợi thời cơ để thực thi kịch bản bành trướng về hướng Đông Nam Á.

Vậy thì liệu những lời lẽ đầy thiện chí, hòa hiếu của VN có thể làm cho chính quyền TQ lắng nghe và thực hiện chính lời của họ, đó là“phải biết vì đại cuộc mà gìn giữ quan hệ hữu nghị hai nước”? Dù chân thành mong muốn cũng thấy điều ấy khó thành hiện thực! Vậy phải làm gì đây? Hãy cùng ôn lại tâm nguyện của Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Các vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước”. Trong tình hình TQ trở thành siêu cường và kiên quyết thực hiện chủ nghĩa bành trướng thì việc “giữ lấy nước” là một thách thức rất lớn, chẳng những đối với chúng ta mà với cả những nước trong vùng.

Tuy vậy, là một dân tộc liên tục phải đối đầu với ngoại xâm, chúng ta thừa hưởng nhiều bài học lịch sử vẫn còn nguyên giá trị: Nuôi dưỡng lòng yêu nước, sẵn sàng hy sinh tất cả vì toàn vẹn lãnh thổ, chủ quyền tổ quốc. “Giữ lấy nước” là mục tiêu đồng thuận cao nhất, là sức huy động vĩ đại cho mặt trận đại đoàn kết chống xâm lược. Mọi hành động làm tổn hại tinh thần yêu nước, gây chia rẽ dân tộc trong tình hình hiện nay phải được ngăn chặn. Đấu tranh chống tham nhũng dù cực kỳ cấp thiết, vẫn phải tập trung hết sức cho công cuộc bảo vệ tổ quốc.

Tăng cường nội lực quốc gia chính là cách chủ động để vô hiệu hóa âm mưu bành trướng của phương Bắc. Cần tập trung làm lành mạnh hóa kinh tế vĩ mô, cơ cấu lại nền kinh tế; sửa đổi hợp lý Luật Đất đai; đổi mới căn bản chính sách phát triển giáo dục đào tạo và khoa học công nghệ… Kinh nghiệm của các quốc gia phát triển đều cho biết, chìa khóa để mở ra cánh cửa phát triển toàn diện chính là dân chủ.

Trong hai cuộc kháng chiến giải phóng dân tộc, chúng ta làm rất tốt hoạt động ngoại giao, tuyên truyền quốc tế. Lần này trong cuộc đấu tranh bảo vệ chủ quyền biển đảo, đang có nhiều thiếu sót, chưa làm cho Liên Hợp Quốc và nhiều nước gần gũi hiểu rõ và ủng hộ mình. Phải tìm rõ nguyên nhân để mau chóng khắc phục. Phải cảnh giác trước cái bẫy “vì đại cục” mà TQ nhăm nhăm đòi ta thực hiện, còn họ thì không! 

Đã đến lúc đặt câu hỏi, tại sao họ tự cho mình có quyền ”trói tay, bịt miệng” chúng ta để họ mặc sức hoành hành? 
T.V.C.
Nguồn:  Lao động

NHỮNG CHUYỆN GHÊ GỚM CỦA PHONG THỦY - 5

Truyện mộ tổ ở Vịnh Kiều

Thượng thư (triều Mạc) Nguyễn Văn Huy là người xã Vịnh Kiều, huyện Đông Ngàn. Nguyễn Phúc Ngộ là ông nội, bình sinh hay làm việc thiện. 

Ông ngụ cư ở xã Đông Lâu, huyện Yên Phong, làm nghề nấu rượu. Bên cạnh nhà ông có một cây Bồ đề cổ thụ bị bão làm đổ. Ông mua cây ấy làm củi đun. Khi đào đến rễ cây, thấy ở dưới có một cái huyệt chôn bạc ước độ đôi ba thùng. Ông đem số bạc ấy về nhà cất giấu, rồi chuyển nhà đi nơi khác. 

Hai ba năm sau, một người Khách Trung Quốc đến lấy bạc, nhưng không thấy bạc đâu mà chỉ thấy một cái huyệt không. Người Khách hỏi những người lân cận, biết ông đã được số bạc ấy, bèn tìm đến nhà ông đưa ra một bản sấm cũ và nói rằng: 

-Tôi vì gia sản của tiên nhân lặn lội đến đây, không hay Trời đã cho ông rồi. Nay tôi định trở về nước, xin ông tư cấp cho một ít lộ phí, thì tôi được đội ơn ông nhiều lắm.Nguyên từ khi được số bạc ấy, ông đem về cất đi, không biết là bao nhiêu. Đến đây, ông xem bản sấm thì thấy số bạc ông được đúng như số bạc đã ghi ở trong bản sấm, không sai một ly. Ông bèn khoản đãi người Khách và bảo rằng:
 

- Số bạc này chính là tôi bắt được, nhưng cứ để nguyên cất đi, không hề lấy một chút nào ra tiêu dùng. Số bạc ấy, vốn là di sản của nhà ông, thì tôi xin hoàn lại ông tất cả.
 

Người Khách từ chối mà rằng:
 

- Số bạc ấy tuy là di sản của nhà tôi, nhưng nay ông đước thì là của ông. Nếu ông có cho, thì tôi chỉ xin đủ tiền ăn đường về nước thôi. Còn việc ông hoàn cả, thì tôi không dám tuân mệnh.
 

Ông nhất định không nghe. Người Khách lại nói: 

- Ông đã có lòng thành thì tôi xin lĩnh một nửa. Ông nói: - Tôi đây há không quý tiền bạc hay sao? Nhưng số bạc này không phải của nhà tôi. Trời chỉ sai tôi giữ cho ông, cho nên tôi phải cất đi để đợi ông. Vậy ông đừng từ chối nữa. Người Khách thấy ông kiên quyết như thế không dám trái ý, bèn lĩnh bạc ra về. Sau khi về nước, người Khách thường đem việc ấy kể cho mọi người cùng nghe. Một thày Địa lý nghe được câu chuyện, nói rằng: 


- Ít có người tốt bụng như thế, nay ta già rồi, giá ta còn trẻ thế nào ta cũng sang An Nam tìm cho nhà ấy một ngôi đất tốt để đền ơn. 


Người Khách khẩn khoản nhờ thầy giúp. Thầy Địa lý nói: 


- Ta có hai người học trò có thể sai đi được. 


Người Khách cùng hai người học trò đó sang An Nam. Bọn họ đến xã Vịnh Kiều hỏi thăm thì Phúc Ngộ đã mất từ năm trước rồi. Người Khách sắm một lễ phúng đem đến nhà ông cúng tế.  Cúng xong ra đi, không biết đi đâu. Hơn hai tháng sau, người Khách lại đến bảo con ông rằng: 

- Tôi chịu ân đức của Tiên công, không biết lấy gì báo đáp. Nay tôi đem hai thày Địa lý giỏi sang tìm cho ngài một ngôi đất tốt để tạ ơn. Một ngôi kiểu quần sơn củng phục(Các núi chầu lại), có thể làm một đời Đế Vương. Một ngôi kiểu Cáo trục hoa khai(Phong tước nở hoa), có thể làm được một đời Phò mã. Trong hai ngôi ấy, ông thích ngôi nào? 


Con ông trả lời rằng: 


- Nhà tôi ở chỗ thôn quê bỉ lậu, dám đâu hy vọng những sự lớn lao ấy. Tôi chỉ mong có được một ngôi đất đời nào trong nhà cũng có văn nho mà thôi. Hai thày Địa lý nói rằng:


- Nếu anh muốn như thế, thì ở làng ta đây đã có sẵn ngôi đất đó rồi, không phải đi tìm ở đâu nữa. 


Xét ngôi đất ấy, long mạch khởi từ xã Cẩm Chương đi lại, đến đầu làng Vĩnh Kiều thi nhô lên thành hai mô đất. Một mô hơi to và bằng phẳng. Một mô hơi bé và hơi méo lệch. Người học trò thứ nhất bảo huyệt mộ ở mô to. Người học trò thứ hai cho là không phải, anh ta bèn đến một cái vũng nước sâu ở phía trước mặt, nằm xuống ngắm trông một hồi lâu rồi đứng dậy mà nói rằng: Tôi đã nghiên cứu kỹ, đích thực huyệt ở mộ bé. Hai người tranh luận mãi không quyết định được.
 

Họ bèn vẽ bản đồ chỗ đất ấy, sai người đem về Trung quốc xin Sư phụ định đoạt. Sư phụ nói rằng:
 

- Ngôi đất này là kiểu Hoàng xà thính cáp(Rắn vàng nghe ngóe), khí ở tai. Hai mộ đất tức là hai tai vậy. Mô lớn tất điếc. Mô bé hơi chéo có khí, huyệt ở mô bé ấy.
 

Con ông theo lời đem hài cốt cha di táng vào đấy. Mô đất ngồi ở phương Cấn (Đông Bắc) ngoảnh mặt về phương Khôn (Tây Nam). Quả nhiên đến đời Văn Huy là cháu đích tôn của Phúc Ngộ thì phát.
 

Văn Huy đỗ Thám hoa khoa Kỷ Sửu (1529), niên hiệu Minh Đức (1527 - 1529) và làm quan đến Thượng thư thì về hưu.
 

Văn Huy có ba con trai:
 

- Con cả là Trọng Quýnh, đỗ Hoàng giáp khoa Đinh Mùi (1547) niên hiệu Vĩnh Định đời Mạc Phúc Nguyên, và cũng làm đến Thượng thư.
 

- Con thứ hai là Đạt Thiện, năm mười tám tuổi đỗ Hoàng giáp khoa Kỷ Mùi (1559) niên hiệu Quang Bảo đời Mạc Phúc Nguyên, và làm đến Thị lang.
 

- Con út là Nguyễn Danh Nho đỗ Tiến sĩ khoa Canh Tuất (1550) và làm quan đến Đô khoa.
 

Cháu đích tôn của Văn Huy là Giáo Phương đỗ Hội nguyên khoa Bính Tuất (1586) niên hiệu Đoan Thái đời Mạc Mậu Hợp. Lúc vào thi Đình đỗ Thám hoa, bài đối sách được quan trường phê rằng: "Văn của Giáo Phương trôi chảy như nước sông Giang sông Hán, càng viết càng hay".
 

Cháu bốn đời của Văn Huy là Đức Vọng đỗ Hội nguyên khoa Quý Sửu (1673) niên hiệu Đương Đức đời Lê Gia Tông, lại đỗ khoa Đông các và làm quan đến Đô đài. Công Viên, Đức Đôn và Quốc Ích kế tiếp đăng khoa, đều là cháu chắt của Văn Huy. Tương truyền họ ấy những người đỗ đại khoa, mặt đều hơi lệch, đó là do khí đất chung đúc tạo ra như thế".
NXD-sưu tầm 

NHỮNG CHUYỆN GHÊ GỚM CỦA PHONG THỦY - 4

Truyện họ Vũ ở xã Trung Hành

Tại xã Trung hành - huyện An Dương có một người họ Vũ, nhà nghèo nhưng hay làm việc thiện. Bấy giờ trong làng thường có một người hay nhờ thày Địa lý xem đất. Sau khi tìm được một ngôi đất đẹp và đem mộ Tổ đến táng. 

Một đêm, người ấy nằm mơ thấy một vị Thần nhân đến bảo rằng: -Ta cai quản địa phương này. Ngươi là ai mà dám đem mộ đến táng ở đất của ta. Ngươi phải di mộ đi nời khác ngay, nếu không sẽ có tai vạ. Người ấy còn trù trừ chưa quyết, thì cả nhà đau ốm, trong họ không yên. 

Lại nằm mơ thấy Thần nhân đến bảo: - Nhà ngươi ít phúc, không đương nổi cái huyệt ấy. Ta giữ cái huyệt cho họ Vũ. Ngươi nên nhường cho họ đó, thì con cháu ngươi sau này sẽ được họ ấy báo đáp. 

Người ấy theo lời Thần bảo, đến nói với người nhà họ Vũ rằng: -Tôi có một ngôi đất tốt. xin nhường cho ông. Sau này nhà ông phát đạt, thì đừng quên con cháu tôi. Người họ Vũ xin vâng, rồi đem mộ phần tiên nhân táng vào ngôi đất ấy. 

Về sau, họ Vũ hưng thịnh, sinh ra nhiều người tài nghệ và vũ dũng hơn người. Trong khoảng Trung hưng, họ này có công dẫn đường diệt Mạc, được phong công thần. Đến nay, con cháu được kế tiếp nhau nắm giữ quyền binh, tước lộc đương thịnh. Bấy giờ có câu tục ngữ: An Dương trung hành, Kim Thành Quỳnh Khê - Ý nói làng Trung Hành thuộc huyện An Dương và làng Quỳnh Khê thuộc huyện Kim Thành là những làng đời nào cũng có nhiều quan chức.
NXD-sưu tầm 

Thư giãn cuối tuần: TREO ĐẦU DÊ BÁN THỊT CHÓ


Tại sao Tây Du Ký luôn được ưa chuộng bất kể thời gian? 
Vì ở thời đại nào, không gian và thời gian nào, nó đều mang đến cho ta những bài học giá trị, như thời nay, năm 2012 .

Khi Tôn Ngộ Không chuẩn bị giơ gậy giết yêu quái thì luôn có một vị Phật nào đó xuống nói là : "Nài, nó là thú cưỡi của người này", "Nài, nó là cháu của người kia", "Nài, nó là con của người nọ" ...
* Ý nghĩa: Mấy đứa làm chuyện ác toàn là con ông cháu cha.

Trên đường đi thỉnh kinh tất cả các rắc rối đều do cái "ngu" của Đường Tăng mà ra.
* Ý nghĩa: Mấy thằng ngu lúc nào cũng làm sếp.

Bát Giới xu nịnh nhưng lúc nào cũng được ăn no, ngủ kỹ.
* Ý nghĩa: Mấy thằng nịnh hót thường được sung sướng.

Sa Tăng thật thà và lúc nào cũng bưng bê khuân vác, bao nhiêu việc nặng điều làm hết.
* Ý nghĩa: Thật thà lúc nào cũng thiệt thòi.

Tôn Ngộ Không tài giỏi xuất chúng và bị Đường Tăng cho đeo 1 cái vòng kim cô, nhưng lúc nào cũng là thằng đầu tiên phải xông vào hang cọp cứu "sếp".
* Ý nghĩa: Người tài luôn bị sếp kìm hãm (vòng kim cô), không có cơ hội phát huy tài năng và gặp chuyện gì nguy hiểm gì thì cũng là thằng lĩnh đòn trước tiên thay cho sếp.

Bạch Mã chân dài đến nách nhưng cũng chỉ làm thú cưỡi cho "sếp".
* Ý nghĩa: Đẹp mà không có "cái đầu" thì cũng chỉ làm "thú cưng" cho "sếp" một thời gian. Khi già, yếu sẽ bị thải ra để tuyển "ngựa mới".

Nguồn: Facebook.

Giải đố mục Thư giãn tuần trước:  Nhổ răng.
Chùm ảnh vui tuần này: Khẩu hiệu - biển hiệu

Ảnh chụp hồi 11 giờ trưa ngày 09/10/2012 tại ngã ba đi khu du lịch Bãi Cháy và cầu Bãi Cháy - cách khu Bãi Cháy 4,5km. Nguồn: TN.com

TẠI SAO PHIM "THÁI SƯ TRẦN THỦ ĐỘ" BỊ 'TREO'?

Tại sao phim “Thái sư Trần Thủ Độ” bị “treo”?


Cảnh trong phim “Thái sư Trần Thủ Độ”

Hôm qua tự nhiên thấy trên Báo Dân Trí có một bài của tác giả Hào Hoa, tiêu đề: Phim 56 tỷ đồng mừng đại lễ sau hai năm vẫn… đắp chiếu. 

Kể lể rằng: Bộ phim nằm trong chương trình mừng đại lễ ngàn năm Thăng Long- Hà Nội, được rầm rộ bấm máy từ năm 2009 gồm 30 tập, do hãng phim truyện I (nay là công ty cổ phần phim truyện I) sản xuất, đã được UBND thành phố Hà Nội đầu tư 56 tỷ đồng giao đạo diễn Đào Duy Phúc thực hiện… để lên sóng vào tháng 10/2010 mừng đại lễ. Nhưng đến thời điểm này, bộ phim vẫn “biệt vô âm tín”, và điều đáng nói ở đây, cả UBND thành phố Hà Nội và công ty cổ phần phim truyện I đều không ai muốn trả lời về “số phận” bộ phim này…

Phóng viên Dân trí (chắc xót tiền dân – GCM) đã liên lạc với nhà sản xuất Tất Bình, đạo diễn Đào Duy Phúc đều nhận được câu trả lời rằng, công ty cổ phần phim truyện I chỉ chịu trách nhiệm phần sản xuất. Sau khi bộ phim hoàn tất, hãng phim đã giao 30 tập phim Thái sư Trần Thủ Độ cho đơn vị đặt hàng là UBND thành phố Hà Nội….

Thứ Bảy, 13 tháng 10, 2012

GIỮA THỦ ĐÔ HÀ NỘI, NGƯỜI DÂN DỰNG LỀU, TRẮNG ĐÊM GIỮ ĐẤT


Giữa thủ đô, bà con dựng lều trắng đêm giữ đất
Phương Bích đã thành dân oan

Phương Bích: Cuộc chiến giữ đất của dân chung cư nhà tôi bắt đầu từ 20 giờ tối ngày 12/10/2012. Họp xong, bà con quyết định kéo xuống công trường thuộc phường Thành Công, ngay trong đêm khiến chủ đầu tư bị bất ngờ, không kịp trở tay. Khi phát hiện ra dân chúng tôi ào xuống, họ hô đóng cổng lại nhưng dân tôi đã chiếm lĩnh cổng công trường, rồi ào vào dựng lều. Sau đó vào báo cáo công an phường đàng hoàng. He he... Phường cũng bị bất ngờ, tưởng mọi người sáng nay mới đến. 

Đêm qua cánh đàn ông ở lại trực, 12 rưỡi tui mới về đến nhà, post mãi qua email ko được nên 3 rưỡi sáng lăn quay ra ngủ. Đấu tranh giữ đất đâu chỉ ở nông thôn mà ở ngay giữa lòng thủ đô đây thôi. Chợp mắt được hơn 2 tiếng, giừ tui lại phải dậy đi tiếp sức bà con tui đây.

NHỮNG CHUYỆN GHÊ GỚM CỦA PHONG THỦY - 3


TRUYỆN TRÂU CANH Ở NÚI TỬ TRẦM 

Tại phía Tây đất Tử Trầm, huyện Yên Sơn (nay là núi Trầm, huyện Chương Mỹ, Hà Nội) có hơn mười ngọn núi đá chạy dài gần một dặm, phong cảnh thanh tú đáng yêu. Bên trong có một cái động đá, bên dưới có chùa, tiền Thánh Vương lập cung ở đó, thường đến chơi luôn và đổi tên là xã Phụng Châu. Ở phía đông núi có một hòn đá nhô lên, rất giống hình con cóc tía (xem ảnh)

Tương truyền xã ấy có môt người tên là Trâu Canh nhà nghèo, phải đi làm thuê kiếm ăn. Một hôm, ông đang nhổ mạ ở khe núi chợ có một chú khách Trung Quốc đi qua nói rằng: Tôi có một ngôi đất tốt, nếu có ai xin tôi sẽ cho ngay.

Ông nghe thấy khách nói, liền bỏ mà chạy đến trước mặt vái chào và mời về nhà. Ông chỉ chuẩn bị được một niêu cơm bé đem ra cho khách ăn và nói với khách rằng: May mắn dược gặp ông, thế là nhà tôi có phúc. Chỉ vì nghèo túng, nên bữa ăn quá đạm bạc. Nếu ông cho tôi một ngôi phúc địa, đời sau phát dạt, không bao giờ chúng tôi dám quên ơn. Khách thấy ông thành khẩn, bèn dẫn ông đến chỗ con cóc tía bên cạnh núi chỉ vào bảo ông rằng: Chỗ đất này rất đẹp nếu làm nhà ở thì tất sẽ giàu sang. Nhưng sau khi đã được gần vua chúa rồi thì phải dời nhà đi chổ khác ngay chứ không nên ở lại dù chỉ một ngày. Ông theo lời khách làm gian nhà tranh chỗ đó để ở, được ba năm. Bấy giờ trong làng có tục lệ đánh cá. Ao cá ở bên cạnh núi trước cửa nhà ông dài rộng mỗi bề độ vài trượng. Dân làng đem dó và lưới xuống ao đánh cá. Ông ở dưới ao lấy dây buột đó cá vào người. Dây buộc tự nhiên đứt ông phải leo lên bờ lấy môt đoạn dây mây quấn vào ngang thắt lưng thay dây cũ. Bổng thấy dương vật cương lên, cứng rắn lạ thường. Ông chỉ có một chiếc khố rách, sợ không che dậy được nên phải đứng ở dưới ao, không dám lên bờ. Bấy giờ dân làng đã lục tục kéo nhau về, chỉ còn một mình ông ở lại. Sau mẹ ông đến tìm, thấy một mình ông ở dưới nước, bèn quở mắng ông sao lại về chậm. Ông cởi đó cá ra đưa cho mẹ đem về, rồi cởi dây mây ở ngang thắt lưng ra, thì thấy dương vật dần dần xìu nhỏ lại và mềm nhũn ra như thường. Sau khi ông về nhà, mẹ ông hỏi vì cớ gì mà phải ở lại dưới ao. Ông cứ thực thưa với mẹ. Mẹ ông bèn lấy dây mây phơi khô để lên gác bếp rồi thỉnh thoảng sai ông lấy dây ấy đeo thử vào người thì thấy dương vật cương cứng. Lần nào cũng hiệu nghiệm như thế. Bấy giờ vua Trần Dụ Tông bị bệnh liệt dương, các thầy thuốc chữ mãi không khỏi. Vua cho sứ giả đi rao khắp trong nước, hứa người nào chữa khỏi, thì vua sẽ cho ăn một nửa dân lộc thiên hạ. Sứ giả đến làng ông. Mẹ ông gọi sứ giả vào hỏi: Liệt dương là bệnh gì ? Sứ giả cứ thực nói cho bà biết. Bà nói: Nhà tôi có một vật có thể chữa khỏi được cho vua. Rồi hai mẹ con đem dây mây theo sứ giả vào Kinh dâng vua. Vua đeo dây mây vào, quả nhiên dương vật hoạt động trở lại, sau sinh dược hai Hoàng tử. Vua cho ông là thần y bèn lưu lại ông ở trong cung để trông nom thuốc men cho vua, vua ban thưởng rất hậu và sủng ái hơn tất cả mọi người. 

Từ khi được Vua sủng ái, ông quên mất lời dặn chủa chú Khách, không dỡ nhà đem đi chỗ khác. Sau con ông thông dâm với cung nữ. Việc bị phát giác, con ông bị tử hình, còn ông thì bị đuổi về. Gia tư điền sản bị tịch thu hết, ông lại bị đói rét như ngày trước. Chỗ nhà ông ở phía trước có mấy mẫu ruộng cao hình giống như chiếc bàn dao cắt thuốc, cho nên nổi tiếng về nghề làm thuốc. Nhà ở cạnh núi, mỗi khi mặt trăng tà chiếu, bóng núi đổ xuống, trông như con cóc ở trên nóc nhà, còn người thì như đang ngồi tại cung trăng, cho nên được gần vua chúa, ra vào nơi cung cấm. Chỉ hiềm nhà ở cạnh núi, địa thế bức bách, phía trước lại hướng về kiếp sơn (?), đi lại vô định, cho nên giàu sang không được lâu.   

NXD - sưu tầm