Thứ Năm, 30 tháng 8, 2012

HÀ NỘI: HÀNG NGÀY CON EM CHÚNG TA ĐANG BỊ ĐẦU ĐỘC

Bánh kẹo Trung Quốc "bủa vây" các trường học Thủ đô

Thứ năm 30/08/2012 06:02 

(GDVN) - Năm học mới mới bắt đầu, bánh kẹo rẻ tiền có xuất xứ từ Trung Quốc, sử dụng phẩm màu độc hại lại “bủa vây” các cổng trường tiểu học.
.
Nhan nhản như nấm sau mưa
.
Dạo một vòng qua các cổng trường tiểu học, trung học trên địa bàn thành phố Hà Nội những ngày học đầu tiên của năm học mới, sẽ thấy các loại kẹo không rõ nguồn gốc, xuất sứ, thành phần được bán nhan nhản như nấm sau mưa.

Cổng trường nào cũng thấy có những quán hàng rong, bày bán la liệt những loại kẹo, bánh, đồ chơi ghi toàn tiếng Trung Quốc. Những túi nhỏ kẹo bi, kẹo sao xanh, đỏ, kẹo vỉ ngậm, kẹo viên C, kẹo cao su, bánh que cay đủ màu, túi vỏ cam, quýt sấy khô... được bán rất nhiều.


Dừng chân tại cổng Trường tiểu học Nguyễn Trãi (Thanh Xuân), chúng tôi được “tận mục sở thị” những loại kẹo, đồ ăn bán tại cổng trường này. Hàng chục học sinh đang háo hức xâu xúm quanh gánh hàng rong và chia nhau những viên kẹo vừa mua được.


Thấy chúng tôi tạt xe vào hỏi mua, chủ gánh hàng rong đon đả mời chào và đưa cho chúng tôi xem một gói kẹo "Long kha kha" nhỏ, bên ngoài in hình chú khỉ Tôn Ngộ Không và mấy túi kẹo bi, kẹo sao xanh, đỏ nói: “Các em mua kẹo bánh cho cháu đi. Học sinh sắp tan học rồi đấy. Hàng chị mới lấy về còn nguyên hạn sử dụng. Bánh que cay này có đủ màu sắc, xanh, đen, vàng, đỏ… đều có. Mùi vị thơm ngon lắm! Chỉ có 2.000 đồng/gói nên bọn trẻ con mua nhiều lắm đấy”.

Cầm gói bánh que cay chủ gánh hàng rong đưa cho, tôi bóc ra, bên trong có mấy cái bánh hình que dài chừng 15cm được ướp thêm một số gia vị gì đó, đưa lên mũi ngửi có mùi thơm thơm, hăng hăng giống mùi của ngũ vị hương. Tuy nhiên, sản phẩm khi bóc ra được một lúc có mùi hôi nồng rất khó chịu.

Thử bằng miệng, mới đầu có vị cay, ngọt lợ, nhai kỹ thì thấy đăng đắng trong cổ họng không tài nào nuốt nổi.  

 .
Dù mới là những buổi học đầu tiên của năm học mới nhưng tại các cổng trường đã tái xuất các gánh hàng rong, các cửa hàng buôn bán các loại bánh kẹo Trung Quốc.
 
Trước cổng trường tiểu học Định Công (Hoàng Mai), một nhóm học sinh đang tíu tít bên mấy hàng bán bánh kẹo. Những chiếc kẹo mút màu sắc sặc sỡ, những túi bánh kẹo, viên thạch rau câu in chi chít chữ Trung Quốc bên ngoài vỏ được khá nhiều học sinh chọn vì bắt mắt và giá rẻ.

Tại một số trường học khác như Đặng Trần Côn, Nhân Chính (Thanh Xuân), Kim Liên, Phương Liên (Đống Đa), Dịch Vọng Hậu, Mai Dịch (Cầu Giấy)... các hàng rong trước cổng trường cũng bày bán phổ biến các loại bánh kẹo Trung Quốc như trên.


Không nguồn gốc, không rõ thành phần, không hạn sử dụng...

Giá của những loại bánh, kẹo này dao động từ 500 – 2000 đồng. Do đó, chỉ với 10.000 đồng, chúng tôi đã mua được cả chục gói bánh, kẹo đủ các loại, màu sắc khác nhau.


Hỏi về nguồn gốc của gói bánh que cay và những gói kẹo xanh, đỏ đang được bày bán, chủ một gánh hàng rong cho biết: “Những mặt hàng này, tôi đều lấy lại từ các đầu mối. Hàng lấy về thì mang bán. Buôn bán nhỏ như chúng tôi quan tâm làm gì mấy chuyện xuất xứ, chất lượng của sản phẩm cô ơi!...”


Trên bao bì của các mặt hàng bánh kẹo bán tại các cổng trường học có in chi chit chữ Trung Quốc và những hình ảnh siêu nhân, hoạt hình, màu sắc rất nổi bật và bắt mắt.


“Mua bánh, kẹo đi em. Hàng mới về, còn nguyên hạn sử dụng…”, chủ một của hàng nhỏ bán bánh kẹo trước cổng Trường tiểu học Bế Văn Đàn (Đống Đa) săn đón.


Chủ quán nói hàng mới còn nguyên hạn sử dụng. Nhưng lạ thay, chúng tôi không hề tìm thấy bất cứ thông tin gì ngay cả bằng tiếng Trung về ngày sản xuất cũng như hạn sử dụng của sản phẩm.


Có thể gây nguy hại đến sức khỏe và tính mạng

Để kiểm nghiệm chất lượng của những loại bánh kẹo đang được bày bán tràn lan ở các cổng trường học hiện nay, chúng tôi đã liên hệ và mang đến Viện Dinh Dưỡng những loại bánh kẹo này.


Các chuyên gia dinh dưỡng tại Viện nhận định: Hầu hết các loại bánh kẹo này sử dụng các loại phẩm màu độc hại, không đảm bảo về vệ sinh an toàn thực phẩm. Chỉ số dinh dưỡng bổ trợ cho sức khỏe con người là không hề có, thậm chí ăn vào có thể gây nguy hại đến sức khỏe và tính mạng con người. .

Những loại bánh kẹo Trung Quốc rẻ tiền không rõ nguồn gốc xuất xứ, thành phần, hạn sử dụng, nhuộm phẩm màu độc hại có thể gây nguy hại đến sức khỏe và tính mạng của người sử dụng.


Trao đổi với PV, một cán bộ Viện Kiểm nghiệm An toàn vệ sinh thực phẩm Quốc gia cho biết: "Việc người dân bày bán các loại bánh kẹo không rõ nguồn gốc xuất xứ, thành phần, hạn sử dụng không những trái pháp luật mà còn để lại những hậu họa khôn lường, gây nguy hại đến sức khỏe và tính mạng của người sử dụng.

Các bậc phụ huynh nên nhắc nhỏ con em mình tránh xa những loại thực phẩm không rõ nguồn gốc, địa chỉ sản xuất, hạn sử dụng… để tránh những hậu họa khó lường có thể xảy ra.”'

.
Nguồn: Giáo dục VN.

Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012

TRÙNG TU DI TÍCH: NHIỆT TÌNH + THIẾU HIỂU BIẾT = PHÁ HOẠI

Trùng tu di tích: Nhiệt tình + thiếu hiểu biết = phá hoại

(TT&VH) - Mấy ngày qua, dư luận cả nước xôn xao trước việc nhà Tổ, gác Khánh - những hạng mục quan trọng của chùa Trăm Gian (Di tích cấp quốc gia thuộc thôn Tiên Lữ, xã Tiên Phương, huyện Chương Mỹ - Hà Nội) - bị phá đi xây mới khi chưa có quyết định chính thức từ cơ quan chức năng. 
.
Từ lâu việc trùng tu di tích vẫn được làm bằng cách… đập đi, xây mới nhưng chưa có biện pháp xử lý nào. Trong khi các di tích vài trăm năm tuổi, những di sản vô giá thì cứ thế mất dần. 

Được công nhận là di tích quốc gia đã ngót nửa thế kỷ, di tích chùa Trăm Gian có giá trị đặc biệt về cảnh quan, kiến trúc. Tuy nhiên, đây cũng chính là di tích nhiều lần bị dư luận lên tiếng về việc trùng tu tùy tiện. Từ năm 2010, di tích bắt đầu được làm mới từng phần. Hành lang được làm mới, sơn cột bóng nhẫy véc- ni, các bức phù điêu La Hán ở hai bên hành lang có niên đại vài trăm năm cũng bị phủ sơn công nghiệp xanh, đỏ, tím, vàng như… đồ mã. Rồi bệ tượng cũng bị đổ bê tông, lát gạch hoa, đá hoa bóng loáng, các cột gỗ bệ đỡ bằng đá hình hoa sen chạm khắc rất đẹp cũng bị thay toàn bộ. 

Thời điểm đó, Bộ VH,TT&DL cũng đã vào cuộc và xử lý. Tuy nhiên, khi đó, mọi việc đặt vào sự đã rồi nên đành phê bình xong… để đó



Chùa Trăm Gian bị đập đi làm mới.

* Ứng xử tùy tiện với di sản

Ba tháng qua, nhân cớ chùa xập xệ, người ta dỡ trắng, “giải phóng mặt bằng” cả nhà tổ, gác khánh, bỏ toàn bộ cấu kiện cũ, mua gỗ mới, đổ bê tông nền, lát đá - gạch mới toanh khiến không ít người yêu di sản nhìn thấy phải đau đớn, xót xa. 

Điều đáng nói là gần ba tháng đập phá ầm ĩ và toàn diện như thế mà các cơ quan chức năng vẫn không hay biết, nếu không có tiếng nói của báo chí. Sự việc chùa bị phá kiểu “nhiệt tình + kém hiểu biết= phá hoại” này một lần nữa gióng lên hồi chuông về sự trùng tu di tích kiểu đập cũ, xây mới, việc quản lý di tích, đặc biệt là di tích quốc gia dường như quá lỏng. 

Ngay khi báo chí lên tiếng, ngày 24/8, Thanh tra Bộ VH,TT&DL đã cử đoàn kiểm tra xuống lập biên bản đình chỉ việc xây mới chùa Trăm Gian. Trụ trì chùa, thầy Thích Đàm Khoa thừa nhận: “Khi chùa đổ thầy chưa trình bày với xã, huyện, đó là cái sai của thầy. Thầy thấy chùa sắp đổ có gỗ thì làm luôn, không làm không được. Chờ mãi chẳng thấy được cấp kinh phí đành làm luôn”.

Cách lý giải của vị trụ trì chùa Trăm Gian cũng cho thấy quan niệm đơn giản của những người làm công tác giữ gìn di sản. Hỏng thì sửa, sửa mới hoành tráng hơn cũ mà không biết, cái “cũ” mới chính là giá trị vô giá của di tích.
.
* Có phục hồi được lòng tin?

Lãnh đạo thành phố Hà Nội yêu cầu phải làm rõ các hành vi xâm phạm di tích chùa Trăm Gian trong ngày hôm nay (29.8).
Ngày 27/8, Bộ VH,TT&DL đã gửi công văn số 2946 CV/BVHTTDL-DSVH gửi UBNDTP Hà Nội và Sở VH,TT&DL Hà Nội về việc vi phạm di tích chùa Trăm Gian. Theo đó, Bộ VH,TT&DL đề nghị UBND thành phố Hà Nội chỉ đạo các cơ quan chức năng thực hiện ngay việc đình chỉ việc thi công tại di tích chùa Trăm Gian và có biện pháp xử lý sai phạm; bảo vệ toàn bộ cấu kiện gỗ, chân tảng, ngói lợp cũ của nhà Tổ, gác Khánh và đá bậc cấp cũ trước sân tiền đường; nhanh chóng xây dựng phương án phục hồi nguyên trạng nhà Tổ, gác Khánh và bậc cấp sân trước tiền đường trên cơ sở tái sử dụng tối đa các cấu kiện cũ của công trình và thiết kế đã được thỏa thuận; thực hiện các thủ tục tu bổ di tích theo quy định.

Để vụ việc vi phạm Luật Di sản tại Chùa Trăm Gian không tiếp tục tái diễn, Bộ VH,TT&DL sẽ giám sát trách nhiệm của Sở VH,TT&DL Hà Nội, chỉ đạo thực hiện tốt việc phục hồi nguyên trạng Chùa. 

Tuy nhiên, trả lời câu hỏi về việc phục hồi có được nguyên trạng hay không, KTS Lê Thành Vinh (Viện trưởng Viện Bảo tồn di tích) cho biết: “Nếu được giao thực hiện việc trùng tu thì chúng tôi căn cứ vào những hình ảnh, các cấu kiện cũ có thể phục hồi được nguyên trạng”.

Tuy nhiên, di tích có thể được phục hồi nguyên vẹn, nhưng lòng tin của người dân về việc bảo tồn di tích với các cơ quan chức năng có được phục hồi? Dư luận vẫn đang lo ngại về việc di tích bị bỏ rơi, bị coi nhẹ, nguy hiểm hơn là sự vô trách nhiệm đến vô cảm của người quản lý. Ông Vinh cho rằng: “Thực ra, phân cấp quản lý di tích ở nước ta đã rõ ràng và chặt chẽ, nhưng theo tôi, kiểu quản lý một cách hành chính như hiện nay cần cụ thể và hữu hiệu hơn. Cần có sự tham gia của cộng đồng một cách thực sự. Một vài cán bộ xã, huyện thì có thể không biết nhưng cộng đồng địa phương thì không thể không biết. Tôi cũng muốn nói rằng từ việc biết đến việc tham gia bảo vệ còn là một khoảng cách cần can thiệp. Như ở Hội An, tất cả người dân ở đây có ý thức bảo vệ di tích, bảo tồn di sản rất là cao, trong khi có những vùng thì người dân rất hồ hởi trong việc phá di tích đi xây mới. Cho nên , tôi nghĩ là chắc chắn, vấn đề cần quan tâm nhất là ý thức người dân”.

Nhiều người cho rằng việc làm mới chùa Trăm Gian đã được tính toán kỹ và thực hiện có lộ trình. Nếu như sự việc ngày hôm nay không được dư luận lên tiếng thì có thể, di tích còn sót lại duy nhất của chùa Trăm Gian cũng bị đập đi xây lại. Với những gì đang diễn ra, chúng ta không thể yên tâm nhưng cũng mong rằng tình hình cũng sẽ được cải thiện. Bởi thông tin mới nhất chúng tôi vừa nhận được tối qua, lãnh đạo thành phố Hà Nội yêu cầu phải làm rõ các hành vi xâm phạm di tích chùa Trăm Gian trong ngày hôm nay (29/8) và sẽ chính thức họp báo để trả lời xung quanh sự việc này. 

Hy vọng, bài học chùa Trăm Gian sẽ cảnh báo những người có trách nhiệm, dù đó là bài học đắt giá!

An An

Vụ phá chùa Trăm Gian: KHÔNG THỂ SÁM HỐI

Không thể sám hối

SGTT.VN - Câu chuyện chùa Trăm gian bị phá để xây mới làm bàng hoàng không chỉ giới mỹ thuật mà còn cả rất nhiều tầng lớp dân chúng. Có rất nhiều tiếng nói đã cất lên với đủ tâm trạng, cảm xúc khác nhau. Sài Gòn Tiếp Thị xin được chia sẻ cùng bạn đọc ý kiến của hai nhà văn hoá quan tâm đến lĩnh vực bảo tồn di sản dân tộc, đặc biệt là di sản mỹ thuật cổ.

Chùa Trăm gian tên chữ là Quảng Nghiêm tự, nằm trên một quả đồi cao khoảng 50m, ở thôn Tiên Lữ, xã Tiên Phương, huyện Chương Mỹ, Hà Nội. Chùa được lập từ đời Lý Cao Tông, năm 1185. Đây là một công trình kiến trúc có giá trị nghệ thuật cao, được xếp hạng di tích quốc gia từ hơn 40 năm qua. Ảnh: TL 

Nhà nghiên cứu Phan Cẩm Thượng: 
Không được sửa chữa di tích mỹ thuật cổ

Hiện nay đang tồn tại hiện tượng hầu hết các di sản văn hoá nghệ thuật trong lĩnh vực đền chùa, về mặt quản lý thì của chính quyền, nhưng ăn ở, gìn giữ và tổ chức các nghi lễ tôn giáo lại là các giáo sĩ.

Trước kia, thời phong kiến, cũng có hiện tượng này. Tuy nhiên nhà vua ra sắc lệnh rất rõ ràng: những di tích tôn giáo có tính mỹ thuật cổ đều phải do triều đình giao trách nhiệm quan lại địa phương chăm sóc và tu bổ khi có hư hại. Các nhà sư chỉ được ở nhờ và có nhiệm vụ chăm sóc, giữ gìn cho tốt chứ không được phép tu sửa bất cứ thứ gì. 

Thực ra đây cũng từng là vấn đề của các nước chứ không chỉ Việt Nam. Nhưng ở những nước khác, các nhà tu hành chỉ được phép hoạt động tôn giáo ở những ngôi chùa mà chính quyền cho phép. Còn với một số di tích chỉ có thể gìn giữ ở dạng bảo tàng chứ không thể sử dụng, họ sẽ xây một công trình bên cạnh cho các nhà sư ở và tiếp tục hoạt động tôn giáo trong cùng một không gian, nhưng không xâm hại di tích.

Theo tôi, để tình trạng hiện nay của nước ta được giải quyết, chúng ta cần có cam kết với các hoạt động tôn giáo: đã là di sản lịch sử thì dứt khoát không được sơn phết hay thay đổi bất kỳ một dấu vết gì, dù là nhỏ nhất. Mặt khác, chúng ta cần có những hoạ sĩ mỹ thuật cùng tham gia bảo tồn những di tích có tuổi đời cao để bảo đảm cho những công trình mỹ thuật cổ được tồn tại.

Ngoài ra, đây là lúc cần có một cuộc nói chuyện giữa những nhà hoạt động tôn giáo và chính quyền để thống nhất với nhau phương pháp quản lý.

Có lẽ tôi cần phải nhắc thêm một vấn đề nữa: chính mặt trái của việc xã hội hoá trùng tu cũng là nguyên nhân của sự xuống cấp các di sản, khi mà có quá nhiều đơn vị tham gia vào quá trình tu sửa này mà không thể thống nhất với nhau.

Hoạ sĩ Lê Thiết Cương: 
Nhân danh trùng tu để phá hoại di sản 

Nguyên nhân cốt lõi của vấn đề nhân danh trùng tu để phá hoại di sản là vô trách nhiệm và thiếu ý thức. 

Thứ nhất là sự vô trách nhiệm của tất cả các cơ quan chức năng từ cấp cơ sở, xã huyện có di sản đến cấp trung ương.

Nguyên nhân thứ hai là kém hiểu biết. Chùa Trăm gian là di tích cấp quốc gia, có nghĩa rằng những người trụ trì thay mặt mấy chục triệu dân Việt trông coi ngôi chùa chứ không phải là chủ. Ngoài ra, các vị trụ trì có thể tinh thông Phật pháp nhưng điều đó không có nghĩa họ có đủ kiến thức về lịch sử, mỹ thuật, tri thức khoa học vể bảo tồn, phục chế di tích. Họ không nên nhập nhằng giữa quyền lực của giáo hội Phật giáo với những quy định của luật pháp hiện hành, cụ thể là luật Di sản. Thay một viên đá của bậc thang dẫn lên chùa nếu không được phép của cơ quan chức năng đã là phạm pháp. Thật là ấu trĩ khi cho rằng, vì không dùng ngân sách nhà nước để trùng tu chùa mà hoàn toàn là tiền cúng dường của phật tử nên không cần xin phép Nhà nước.

Chính vì không hiểu biết về mỹ thuật cổ, mỹ thuật Phật giáo, mỹ thuật đời Lý, tức là không thể thấy được vẻ đẹp của di tích chùa Trăm gian nên họ mới phá đi để làm lại. Họ mù quáng khi cho rằng cổ, cũ là xấu, chỉ có hiện đại với các lớp màu mè trát son mới là đẹp. 

Đình chùa đền miếu là nơi tích tụ những giá trị văn minh cả vật chất lẫn tinh thần của người Việt. Lịch sử ở đó, truyền thống ở đó. Những người được Nhà nước giao trọng trách bảo vệ di sản thì vô trách nhiệm, và điều này cũng góp phần phá hoại di sản văn hoá nước nhà một cách trầm trọng hơn, thậm chí là bài bản hơn.

Mất của cải thì vẫn có thể làm lại của cải. Nhưng mất một ngôi chùa thì vĩnh viễn mất đi một di sản văn hoá, không thể sám hối.

Đã đến lúc phải mượn chuông, mã, khánh của chính nhà chùa để gióng lên hiệu lệnh báo động rằng lương tri của toàn xã hội đang bị thách thức. 

N. H (ghi)
Nguồn: SGTT.

CÂU CHUYỆN PHÁ CHÙA VÀ THỜI CỦA CHÍ PHÈO HIỆN ĐẠI

Câu chuyện phá chùa và thời của Chí Phèo hiện đại


Gác chuông chùa Trăm Gian ở xã Tiên Phương, huyện Chương Mỹ, Hà Nội

… không chỉ có chùa Trăm Gian, không chỉ có Đàn Nam Giao ở Huế, cổng Thành Nhà Mạc ở Tuyên Quang, Thành Cổ ở Sơn Tây, Ô Quan Chưởng của Hà Nội…, Chí Phèo thời hiện đại sẽ còn làm tan hoang bằng hết những giá trị văn hóa truyền thống của cha ông để lại. Mặc dù ai cũng biết chính những thứ ấy được chắt chiu bằng mồ hôi xương máu. Nhờ đó mà dân tộc này trường tồn. Nhưng khi quyền lực đã bị lưu manh hóa, khi “nén bạc đâm toạc tờ giấy”, khi máu tham tiền và quyền nổi lên rồi thì bè lũ quan tham vô độ đâu còn phân biệt được chính tà. Đâu còn biết điều hay lẽ phải ở đời. Chính đám Chí Phèo hiện đại đó đã phá tan bao di tích danh thắng lớn nhỏ. Đua tranh nhau nã đại bác vào qúa khứ. Mở rộng đường cho giặc ngoại xâm nô dịch về văn hóa trên chính quê hương yêu dấu của chúng ta!

TRUNG QUỐC LẠI MỜI THẦU 26 LÔ DẦU KHÍ Ở BIỂN ĐÔNG

Trung Quốc lại mời thầu 26 lô dầu khí, đa số tại Biển Đông 

 

Trụ sở tập đoàn dầu khí Trung Quốc CNOOC tại Bắc Kinh. Ảnh chụp ngày 25/07/2012.
Trụ sở tập đoàn dầu khí Trung Quốc CNOOC tại Bắc Kinh. Ảnh chụp ngày 25/07/2012. REUTERS/Jason Lee/Files

Trọng Nghĩa
 
Theo hãng tin Reuters vào hôm nay, 28/08/2012, Tập đoàn dầu khí hàng đầu Trung Quốc CNOOC, đang tìm đối tác ngoại quốc để thăm dò dầu khí tại 26 lô ngoài khơi, trong đó có 22 nằm trong vùng Biển Đông. Tuy nhiên, trái với lần gọi thầu vào tháng Sáu, một chuyên gia phân tích cho biết là không có lô nào nằm trong khu vực tranh chấp với các nước Đông Nam Á.

Theo thông tin trên trang web của CNOOC, một trong các lô mời thầu nằm ở phía bắc Vịnh Bột Hải, ba lô khác nằm trong vùng biển Hoa Đông, 18 lô ở khu vực phía Đông của Biển Đông) và 4 lô còn lại ở phía tây Biển Đông. Tổng diện tích các lô lên đến khoảng 73.754 km vuông, với ba lô ở phía đông Biển Đông nằm ở độ sâu từ 700 đến 3.000 mét. Cũng theo nguồn tin trên, các công ty nước ngoài quan tâm đến thông báo gọi thầu này có thể tham khảo các dữ liệu liên quan từ nay cho đến ngày 30/11.

Theo ông Hoàng Tân Hoa, chuyên gia địa chất thuộc công ty tư vấn năng lượng IHS, đây là đợt gọi thầu lớn nhất về số lượng của Tổng công ty Dầu khí Hải dương Trung Quốc từ thập niên 1990 đến nay, cho thấy là CNOOC thực sự muốn tăng cường công việc khai thác nguồn dầu khí ngoài khơi với sự giúp đỡ của các công ty quốc tế.

Theo giới quan sát, hai tháng sau khi gây căng thẳng do mời các tập đoàn quốc tế vào đấu thầu 9 lô trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam nhưng bị Bắc Kinh cho là thuộc chủ quyền của họ, Trung Quốc lần này không đụng chạm đến các vùng biển đang có tranh chấp. Theo chuyên gia của IHS, có vẻ như là không có lô nào trong số 22 lô ở Biển Đông vừa được CNOOC chào mời nằm trong vùng tranh chấp.

Trong thời gian gần đây, Trung Quốc liên tiếp cho biết là thông báo mời thầu các lô nằm trong thềm lục địa của Việt Nam đã thu hút sự chú ý của nhiều công ty ngoại quốc, trong đó có các hãng dầu Mỹ. Thế nhưng, theo nhận xét của giới phân tích, các đại tập đoàn quốc tế sẽ tránh can dự vào các vùng đang tranh chấp do các rủi ro tiềm tàng.

Bắc Kinh đòi chủ quyền trên hầu như toàn bộ vùng Biển Đông, một khu vực được cho là dồi dào tiềm năng dầu khí, bất chấp tuyên bố chủ quyền của các nước láng giềng Đông Nam Á từ Việt Nam, Philippines cho đến Malaysia, Brunei, không kể đến Đài Loan.

Nguồn: RFI Việt ngữ 

BẮT ONG BẦU BÁN CHO TRUNG QUỐC - MỘT TỘI ÁC

Ong bầu được đóng bao bán sang Trung Quốc.

 

BẮT ONG BẦU BÁN CHO TRUNG QUỐC – MỘT TỘI ÁC

Đào Tiến Thi
.
Vietnamnet ngày 28-8-2012 đưa tin: Khoảng nửa tháng nay, người dân xóm 10 (P. Đại Nài, TP. Hà Tĩnh) rộ lên phong trào săn ong bầu bán cho đầu nậu xuất sang Trung Quốc.

Thực ra thì từ nhiều năm trước, báo chí đã đưa tin dân một số địa phương bắt ong bầu để bán.

Nhưng có lẽ chưa bao giờ sự tàn sát quy mô lớn như lần này. Người thu mua không phải là những ông lang ta mua để làm thuốc, mà là các thương lái Trung Quốc. Họ làm gì thì không ai biết. Nhưng chắc chắn là có hại cho ta vô cùng.

Con ong bầu (có nơi gọi là ong mật), một loài ong to, màu xanh đen, bụng bầu. Ong bầu sống đơn lẻ hoặc thành đàn nhỏ, chỉ vài con. Tổ của nó là các ống tre ở đầu các đòn tay của những căn nhà lá thời trước, thậm chí là trong cán cuốc, cán sòng lâu ngày không dùng. Chẻ một đoạn tre khô dỡ ở giàn mướp đã tàn, đôi khi thấy cả bốn, năm con ong bầu. Vì đây là nơi chúng thích làm tổ, vừa tiện lấy mật hoa lại vừa an toàn: có cả một hệ thống tổ thông với nhau và giàn thường ở trên cao, trẻ con khó bắt.

Thuở nhỏ, chúng tôi có trò ăn mật ong bầu: thấy con ong bầu vù vù bay chậm chạp như máy bay trực thăng rồi đậu xuống quả mua chín nở đen mọng thì lấy cành cây đập. Mật hoa quả dính ở chân, ở bụng con ong làm cho cả con ong có vị ngọt lợ. Hồi khoảng 1978, đọc một tạp chí Đông y, thấy có vị lương y giới thiệu bài thuốc chữa hóc (miền Nam gọi là “mắc xương”) rất đơn giản là ngậm con ong bầu (sau khi rút nọc), từ đấy, lỡ có bị hóc, tôi dùng hoặc giới thiệu cho người khác dùng đều thấy khỏi. Theo một số lương y, ong bầu còn chữa bệnh động kinh, phong ngứa, nhức mỏi, đau khớp,…

Nhưng hãy khoan nói tác dụng chữa bệnh. Chỉ riêng việc thụ phấn cho hoa và làm đẹp phong cảnh làng quê của loài ong này đã vô cùng quý giá. Loài ong này rất thích các thứ hoa dại như hoa sim, hoa mua và đặc biệt là hoa mướp, bầu, bí. Không có chúng có lẽ các loài trên sẽ rất ít quả hoặc không có quả. Vì loài ong mật được nuôi hiện nay chỉ tìm mật vào mùa xuân với những cây cao có nhiều hoa như nhãn, vải, xoài, bạch đàn, trong khi đó, mướp rộ hoa vào mùa thu. Bí ngô ra hoa vào mùa xuân nhưng là loài dây bò trên mặt đất, loài ong mật nuôi nhà nói trên hình như không để ý, có lẽ do không có tập quán lấy mật các loài cây thấp hay là chúng không ưa màu vàng?

  Trong khi ấy các loài hoa mướp, bí, bầu lại đặc biệt hấp dẫn với ong bầu. Còn gì đẹp hơn phía trên mặt nước ao thu xanh biếc có một một giàn mướp hoa vàng rực trên nền lá xanh với đôi ba con ong bầu xanh biếc bay rù rì, rù rì và thỉnh thoảng nghe rõ tiếng hút mật re…re…re…

Nhưng với kiểu thu mua này của người Tàu thì cảnh trên có nữa còn không? Theo như bài báo kể thì người Tàu bày cho dân bắt ong bầu một phương pháp xưa nay chưa thấy bao giờ: Bộ dụng cụ bắt ong gồm 1 chiếc bếp dầu, 1 tấm sắt tròn, 1 chiếc vợt lưới rộng và một gói mồi nhử (người Tàu bán cho) có mùi thơm như phấn hoa. Mồi nhử trộn với ít đường, để lên tấm sắt rồi đun trên bếp dầu, tạo nên mùi hấp dẫn ong. Theo chiều gió, trong phạm vi 5 – 10km, ong có thể ngửi thấy sẽ bay về. Thế là người săn chỉ việc lấy vợt ra bắt. Nhìn những sân phơi ong bầu, những bao ni lon đầy ắp ong bầu đặt lên cân mà thấy rợn người.

Cách đánh bắt như trên có lẽ chỉ 1, 2 năm thôi là loài ong bầu sẽ tuyệt chủng.

Xem ra thì cả phóng viên đưa tin lẫn ông chủ tịch phường được hỏi đều không bức xúc gì lắm với hiện tượng này. Có lẽ dân ta đã quen với cảnh người Tàu vào nước ta như vào chỗ không người rồi. Họ thu mua bất cứ cái gì mà họ cần (dùng hoặc để phá hoại), và dân ta cứ vét kiệt mà bán: mèo, móng trâu, rễ hồi, gỗ sưa, ếch, đỉa,… Và nhà nước ta cũng chẳng bao giờ có ý kiến, ngoài mấy hội nọ họi kia bàn ra tán vào đôi câu.

Ôi, chỉ vì “Mười sáu chữ vàng”!
ĐTT

Thứ Ba, 28 tháng 8, 2012

NGÀY 28.8.2012: BÀ CON ĐẠI TỪ, THÁI NGUYÊN VẪN BÁM TRỤ TẠI EVN

Ngày 28.8.2012: Bà con Đại Từ, Thái Nguyên vẫn bám trụ tại Tập đoàn Điện lực Việt Nam (EVN) - hình ảnh trong ngày:







“Có điện để sống, không phải có điện để chết”

2012-08-26
Đã gần một tuần kể từ khi cuộc đối thoại dự kiến sẽ diễn ra vào ngày 17/8 giữa người dân Đại Từ - Thái Nguyên với tập đoàn điện lực Việt Nam (EVN), lãnh đạo tập đoàn vẫn chưa có phản hồi gì sau khi đã thất hẹn với luật sư, các nhà khoa học và 33 hộ dân Đại Từ. 


Photo courtesy of blogforum. hueic.edu.vn
Hệ thống giây điện chằng chịt đầy nguy cơ trên các cột điện.

Hiện người dân Đại Từ vẫn cắm trụ trước cổng EVN để đòi hỏi quyền lợi di dời ra khỏi khu vực nguy hiểm. 

Nhiều lần lỗi hẹn

Sau khi bất ngờ thay đổi địa điểm vào phút chót, tức vào ngày 16/8, chỉ 1 ngày trước khi buổi đối thoại dự kiến diễn ra, tập đoàn EVN đã không tiếp các hộ dân Đại Từ tại trụ sở ở Hà Nội như quyết định đã được hai bên đồng ý trước đó, mặc dù phía luật sư trợ lý pháp lý cho các hộ dân đã gửi thư đại khẩn thông báo không đồng ý việc thay đổi địa điểm.
Chính vì vậy sáng 17/8, 33 hộ dân Đại Từ, luật sư, nhà báo và các nhà khoa học vẫn đến trụ sở EVN như đã hẹn để được đối thoại với EVN về những ảnh hưởng nghiêm trọng trên sức khỏe và tính mạng của các hộ dân khi đường dây truyền tải điện 220 KV Tuyên Quang – Thái Nguyên được xây dựng và vận hành trên đất và nhà của họ. Tuy nhiên, việc gặp gỡ đã không diễn ra. Phía EVN không tiếp đón các hộ dân, mà ngược lại, cấm cả luật sư đại diện và các nhà khoa học bước vào bên trong trụ sở tập đoàn này.
dien-250.jpg
Công nhân điện lực đang sửa điện. AFP photo.
Đại diện của 33 hộ dân thuộc huyện Đại Từ, tỉnh Thái Nguyên cho biết họ kiên quyết cắm trụ biểu tình trước trụ sở của EVN tại Hà Nội cho đến khi nào lãnh đạo tập đoàn này chịu tiếp dân mới thôi. Tuy nhiên, thời tiết mưa bão đã khiến một số người bị bệnh nhưng các nhà trọ xung quanh khu vực lại được lệnh không được chứa chấp các hộ dân này. Một người trong nhóm cho biết tình hình hiện tại:
“Vừa rồi một số bà con về dưới này vào đúng hôm mưa bão, nằm mưa bị ướt, nước vào người bị ốm, thế là vào nhà trọ. Họ cho trọ được hai tối, xong rồi nó cho công an vào bảo là nghiêm cấm không cho những người đi kiện EVN vào trọ, thế là họ không cho trọ. Con gái của cụ nhà trọ bảo là “Các chị ơi, hôm nay không được trọ ở đây. Công an nó thông báo rồi, nếu nhà nào mà chứa chấp những người đi kiện ở cổng EVN thì nó phạt”. Thế là bà con không cho trọ mà bà con chỉ giúp đỡ cho tắm nhờ, mỗi người 5.000 đồng thôi chị ạ.”
Chúng tôi đề nghị và trong văn bản hứa với chúng tôi là mùng 2/8 vừa rồi đối thoại trực tiếp với chúng tôi nhưng rồi lại hoãn lại, làm văn bản và lại hứa 17. Bây giờ lại quay ra lật lọng 180 độ, làm rất sai trái, lừa đảo, hành hạ bà con.
Chị Tiến
Trong thông báo gửi cho các cơ quan báo chí, truyền thông, văn phòng luật sư Trần Vũ Hải, trợ lý pháp lý cho các hộ dân Đại Từ, cho rằng “lãnh đạo EVN đã không muốn dư luận và báo chí biết rõ về hoàn cảnh thương tâm của các hộ dân trên nên tìm cách né tránh tổ chức buổi họp”.
33 hộ dân Đại Từ hiện đang đồng khiếu kiện EVN về công trình đường dây tải điện 220 KV đi ngang qua nóc nhà khiến cho nhiều trường hợp tai nạn nghiêm trọng đã diễn ra. Thậm chí, sau khi dân Đại Từ gửi hàng trăm lá đơn kêu cứu về tình trạng mất an toàn điện sau khi công trình được đưa vào vận hành từ năm 2007, tổ công tác liên bộ gồm đại diện UBND xã, huyện, tỉnh Thái Nguyên, cùng với đại diện Văn phòng chính phủ, Bộ Công thương, Bộ Y tế bộ Khoa học Công Nghệ đã đến khảo sát khu vực vào cuối năm 2007 và cũng đã bị điện giật. Thế nhưng sự việc đã bị bỏ lửng và từ đó đến nay người dân tiếp tục gặp các tai nạn điện nghiêm trọng.
Chị Tiến, một trong các hộ dân ở đây cho biết:
“Đau đầu, tức ngực, khó thở, mệt mỏi, choáng váng, giật, bỏng… Thằng bé con đứng trong nhà mà điện phóng vào bỏng hết nửa lưng phải mang đi cấp cứu. Có người bị điện phóng xuống chết đi sống lại cách đây khoảng 2 tuần, bây giờ cắm bút thử điện vào người là sáng rực lên như cắm vào ổ điện. Nhà tôi không ở được. Các con vật đẻ con bị dị dạng, chân không có ngón, mồm không có, không có mắt, chết dần chết mòn. Gà nuôi 8 tháng có 3 lạng, toàn khối u trên đầu thôi. Chúng tôi không biết bây giờ phải sống như thế nào. Gia đình tôi bây giờ tay trắng hết, không có nhà, không có đất, không có gì cả.
Nhà tôi các đoàn kiểm tra về bị điện giật bỏ chạy, không báo cáo trung thực, khách quan mà báo cáo sai hết bằng văn bản. Ông điện lực này ông trốn tránh, bỏ chạy, không ký biên bản làm việc. Ông làm việc với dân mà không ký biên bản, chạy, vác máy quay chạy hết. Chúng tôi đề nghị và trong văn bản hứa với chúng tôi là mùng 2/8 vừa rồi đối thoại trực tiếp với chúng tôi nhưng rồi lại hoãn lại, làm văn bản và lại hứa 17. Bây giờ lại quay ra lật lọng 180 độ, làm rất sai trái, lừa đảo, hành hạ bà con.” 

"Có điện để mà ngất, có điện để mà chết, không được!"
giay-dien-250.jpg
Hệ thống giây điện chằng chịt trên các cột điện. RFA photo.
Tiến sĩ Nguyễn Văn Khải, người được mệnh danh là “Ông già Ozon”, trong một lần đi hướng dẫn người dân trồng chè sạch và bảo quản chè ở khu vực này, đã phát hiện ra sự mất an toàn điện ở đây. Ông cho biết:

“Nhà người ta đã có từ năm 1986, 1990, đang sống bình yên, bây giờ tự nhiên có một đường dây điện cao thế 220 KV đi qua đầu nhà mình, bên cạnh đấy lại là một đườngdây cao thế 110 KV, khi các máy sao chè chạy, chúng ta biết là khi cọ sát thì sẽ xảy ra hiện tượng tích điện và lập tức sét đánh. Khi quạt, ti vi chạy trước lúc trời mưa, đặc biệt là ở những vùng như Núi Hồng là mỏ than thì hơi độc ngưng tụ lại, tích rất nhiều điện tích, mà lúc đó lại sắp mưa, có mây tích nhiều điện tích thì sẽ xảy ra hiện tượng sét đánh. Kết quả là cháu Sơn đã bị sét đánh cháy bỏng lưng.
Hôm trước, sau khi bà con xuống trụ sở điện lực trở về, lại có một trận mưa. Trước cơn mưa có sét đánh làm cháy máy sao chè của nhà bà Sen. Đây là lần thứ hai máy sao chè bị cháy. Tất nhiên với tư cách cá nhân, tôi cũng chỉ nói chuyện được với một số nhà để chỉ họ cách phòng chống.”
Theo TS Nguyễn Văn Khải, việc người dân sinh sống dưới đường dây tải điện 220 KV sẽ rất nguy hiểm cho sức khỏe và tính mạng người dân, đồng thời ảnh hưởng cả trên công việc sản xuất.
“Nếu đọc lại tất cả tài liệu trên thế giới, người ta chỉ nói người công nhân làm ở trong hành lang điện hoặc dưới lưới điện bao nhiêu giờ, không có tài liệu nào nói rằng người dân bình thường có thể sống, sinh hoạt ở ngay dưới mạng lưới truyền tải điện với hiệu điện thế 220 KV như vậy. Bởi vì một anh công nhân vào làm việc hai giờ khác hẳn với một người đàn bà 70 tuổi bế một cháu 2 tuổi suốt ngày ở dưới lưới điện đó. Hiện tượng phơi nhiễm điện sẽ rất lớn.”
Gần đây nhất, chưa đầy một tháng trước, một người bị điện giật ngất. Họ phải giải quyết như thế nào chứ? Có điện để mà ngất, có điện để mà chết, không được!
TS Nguyễn Văn Khải
Sau khi người dân Đại Từ ủy quyền cho văn phòng luật sư Trần Vũ Hải trợ lý pháp lý cho việc khiếu kiện, tập đoàn EVN lên tiếng khẳng định đã tuân thủ quy định của pháp luật về các thông số về khoảng cách an toàn, giá trị đo đạc về điện từ trường đối với hành lang lưới điện. Thế  nhưng, TS Nguyễn Văn Khải cho rằng ngay cả quy định của điện lực Việt Nam mà thủ tướng Phan Văn Khải đã ký vào năm 2006 với chỉ một điều kiện là thông số cường độ điện trường là chưa đầy đủ, giống như kiểu “đau bụng uống nhân sâm… thì tắc tử”, bởi vì có thể với cùng một cường độ điện trường nhưng với độ từ thẩm của môi trường vùng đất, với độ tích điện của từ trường đó thì sẽ xảy ra nhiễu khác nhau.
“Là một nhà khoa học, tôi thấy khi xét đến ảnh hưởng của từ trường và các thông số của điện từ trường ấy thì phải xét cường độ của điện trường, độ lớn cảm ứng từ và cường độ của dòng điện cảm ứng. Nhưng trong quy chuẩn của điện lực Việt Nam chỉ đưa một thông số là cường độ điện trường. Không thể có một cái kiềng nào một chân! Cái kiềng này phải ba chân.”
Chính vì những khúc mắc xung quanh việc xây dựng và thực tế vận hành dự án đường dây điện 220 KV Tuyên Quang – Thái Nguyên mà phía luật sư và các nhà khoa học đề nghị EVN và các cơ quan quản lý liên quan cùng đối thoại với người dân để tìm cách giải quyết. Thế nhưng EVN đã nhiều lần lỗi hẹn trong việc đối thoại với người dân.
TS Nguyễn Văn Khải nói:
“Điện là cần thiết. Điện cần cho tất cả các gia đình. Ủng hộ việc lắp đặt các lưới truyền tải điện nhưng phải đảm bảo an toàn điện bởi vì người ta có điện để sống chứ không phải có điện để mà chết.
Nếu thực sự họ muốn đem lại hạnh phúc cho nhân dân, họ muốn đời sống của người dân trở nên tốt hơn thì họ phải giải quyết vấn đề an toàn điện, phải giải quyết những vụ cháy các thiết bị điện, các vụ bỏng điện. Gần đây nhất, chưa đầy một tháng trước, một người bị điện giật ngất. Họ phải giải quyết như thế nào chứ? Có điện để mà ngất, có điện để mà chết, không được!”
Theo TS Nguyễn Văn Khải, chỉ có hai cách để giải quyết vấn đề là thay đổi đường dây hoặc di dời các hộ dân bên dưới đường dây truyền tải điện. Tuy nhiên, việc thay đổi đường dây sẽ rất tốn kém và gây thiệt thòi cho người dân khu vực nên giải pháp tốt nhất vẫn là hỗ trợ cho người dân di dời.

CÁC TỔ CHỨC NHÂN QUYỀN QUỐC TẾ KÊU GỌI TRẢ TỰ DO CHO 17 NGƯỜI Ở VN

HRW kêu gọi trả tự do ngay cho 17 nhà hoạt động và blogger

 

15 nhà hoạt động Công giáo bị bắt tại Việt Nam (hrw.org)
15 nhà hoạt động Công giáo bị bắt tại Việt Nam (hrw.org) hrw.org

Đức Tâm
 
Hôm qua, 27/08/2012, tổ chức Human Rights Watch (HRW) và nhiều nhà hoạt động xã hội, nhân quyền đã gửi thư tới Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, kêu gọi chính quyền Việt Nam trả tự do ngay lập tức cho 17 nhà hoạt động xã hội, bảo vệ môi trường, blogger, xóa bỏ những cáo buộc đối với họ.

Bức thư nêu rõ tên tuổi của 17 người đã bị giam giữ từ một năm nay, trong đó có ông Paulus Lê Văn Sơn, bà Tạ Phong Tần.

Đối với HRW, những người này chỉ tìm cách thực hiện các quyền tự do ngôn luận, tự do hội họp, được ghi trong các công ước quốc tế. Họ đấu tranh cho công bằng xã hội, tự do tôn giáo. Thế nhưng, 17 người này đã bị giam giữ và truy tố với những tội danh được ghi một cách mơ hồ và không rõ ràng trong bộ Luật Hình sự Việt Nam, như hạn chế tự do lập hội trong điều 79, hạn chế tự do ngôn luận như điều 88.

HRW còn nhắc lại là ngày 12/3 năm nay, 9 tổ chức phi chính phủ quốc tế đã gửi thư tới Thủ tướng Việt Nam kêu gọi trả tự do ngay lập tức cho những người này và để cho họ được hưởng quyền giúp đỡ về tư pháp. Thế nhưng, từ đó đến nay, tình hình không được cải thiện, mà còn xấu đi. Bốn người trong số này đã bị kết án tù oan sai, những người khác không được gặp các luật sư. Blogger Paulus Lê Văn Sơn bị chuyển đến nhà tù Hỏa Lò ở Hà Nội và bị giam cầm trong những điều kiện khắc nghiệt. Từ một năm nay, người nhà ông Đặng Xuân Diệu không được phép tới thăm nuôi.

HRW nhấn mạnh, Việt Nam phải tôn trọng các nghĩa vụ được ghi trong luật pháp quốc tế bởi vì đã gia nhập Công ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị. Các quyền này cũng được ghi rõ trong Tuyên bố Phổ quát về Nhân quyền.

Do vậy, HRW và những người ký thư khẩn cấp kêu gọi chính phủ Việt Nam rút bỏ toàn bỏ các cáo buộc đối với những người bị đem ra xét xử và xóa bỏ bản án đối với những người đã bị kết án.


12 tổ chức nhân quyền ký tên chung bức thư gửi Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng

Posted by basamnews on 28/08/2012
Human Rights Watch

Ngày 27 tháng 8 năm 2012
Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng
Nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam
Số 1, Bách Thảo
Hà Nội – Việt Nam

Về việc: Yêu cầu trả tự do ngay lập tức cho 17 nhà hoạt động xã hội và là blogger, cũng như hủy bỏ mọi cáo buộc

Kính thưa ngài Nguyễn Tấn Dũng,

Khi bức thư này đến ngài thì 17 nhà hoạt động xã hội, gồm các blogger và các nhà báo công dân, đã bị giam giữ gần một năm. Hầu hết những người này chưa từng được đưa ra xét xử. Mười bảy cá nhân này đã bị giam giữ một cách tuỳ tiện vì các việc làm của họ như là các nhà báo công dân, bảo vệ môi trường, chống tham nhũng và bảo vệ quyền con người.

Năm qua, cộng đồng bảo vệ nhân quyền thế giới đã biết đến tên họ: Đặng Xuân Diệu, Hồ Đức Hoà, Paulus Lê Văn Sơn, Nguyễn Văn Duyệt, Nông Hùng Anh, Nguyễn Văn Oai, Chu Mạnh Sơn, Đậu Văn Dương, Trần Hữu Đức, Nguyễn Xuân Anh, Hồ Văn Oanh, Thái Văn Dung, Trần Minh Nhật, Tạ Phong Tần, Trần Vũ Anh Bình, Nguyễn Đình Cương và Hoàng Phong.

Những người này đơn giản chỉ thực hiện quyền tự do ngôn luận, tự do hội họp, lập hội, các quyền này được luật pháp quốc tế bảo đảm. Các điểm chung mà họ chia sẻ là khát vọng cho công bằng xã hội, tự do tôn giáo và cùng tham gia sinh hoạt trong Dòng Chúa Cứu Thế.

Tiếc thay, họ đã bị giam giữ vì những luật lệ không rõ ràng, mơ hồ, trong Bộ luật Hình sự Việt Nam: Điều 79 rõ ràng là giới hạn quyền tự do lập hội, và điều 88 hạn chế quyền tự do ngôn luận. Gần đây, Giáo sư Allen Weiner thuộc Trường Luật, Đại học Stanford đã kiến nghịn Ủy ban Điều Tra về việc Giam cầm Tùy tiện đã lập luận rõ ràng rằng, việc tiếp tục giam giữ những người này là vi phạm luật pháp quốc tế.

Ngày 12 tháng 3 năm 2012, chín tổ chức phi chính phủ (ACAT France, Access, ARTICLE 19, Electronic Frontier Foundation, Front Line Defenders, Index On Censorship, Media Defence South East Asia, Media Legal Defence Initiative, Southwest Asian Press Aliance) đã gửi ngài một bức thư, yêu cầu trả tự do cho họ ngay lập tức và cho họ được quyền tiếp xúc với luật sư. Nhưng từ đó đến nay, tình trạng của họ chẳng những không được cải tiến, mà còn tồi tệ hơn: 4 người trong số họ đã bị kết án, với những bản án tù bất công và những người còn lại tiếp tục bị giam giữ mà không được quyền gặp luật sư. Blogger Paulus Lê Sơn đã bị chuyển sang nhà tù Hỏa Lò ở Hà Nội, nơi nổi tiếng với điều kiện giam giữ khắc nghiệt. Một nhà dân báo khác là ông Đặng Xuân Diệu chưa từng được người thân thăm viếng trong suốt năm qua.

Chúng tôi xin nhắc nhở ngài về nghĩa vụ của Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam, thực thi luật pháp quốc tế để bảo vệ quyền của công dân, khi đã phê chuẩn Công ước Quốc Tế về quyền Dân sự và Chính trị.

Các quyền này cũng đã được Tuyên ngôn Quốc tế về Nhân Quyền bảo vệ. Do vậy, quyền tự do lập hội, quyền tự do bày tỏ ý kiến và quyền được xét xử công bằng là những quyền căn bản, phải được luật pháp Việt Nam bảo vệ và không thể bị tước đoạt.

Chúng tôi tin rằng Việt Nam sẽ có lợi nếu các quyền tự do dân sự được tôn trọng hơn và xã hội Việt Nam sẽ giàu mạnh hơn với sự đóng góp của toàn dân. Chúng tôi khẩn thiết kêu gọi chính phủ của ngài hủy bỏ ngay lập tức tất cả các cáo buộc chống lại những người đang bị giam giữ chờ ngày ra tòa và những người đã bị kết án phải được thả vô điều kiện.

Trân trọng,
Christine Laroque, phụ trách phân ban châu Á, Tổ chức Công Giáo Hành động Chống sự Hành hạ (ACAT France)
Brett Solomon, Giám đốc Điều hành Tổ chức Nhân quyền Quốc tế (Access Now)
Nguyễn Ngọc, Hội Nhà Văn Lưu Vong Việt Nam (Associated Vietnamese Writers in Exile Centre)
Jillian York, Giám đốc phụ trách quyền tự do diễn đạt quốc tế, Quỹ Biên giới Điện tử (Electronic Frontier Foundation)
Kamila Shamsie, Đồng Chủ tịch Ủy ban Rủi ro vì Viết lách (Writers at Risk Committee, English PEN).
Mary Lawlor, Giám đốc Tổ chức người Bảo vệ ở Tiền tuyến (Front Line Defenders)
Phil Robertson, Phó Giám đốc, phụ trách khu vực châu Á, Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (Human Rights Watch)
Rohan Jayasekera, Phó Chủ tịch tổ chức Chỉ số Kiểm duyệt (Index on Censorship)
H.R. Dipendra, Giám đốc Điều hành, Bảo vệ Truyền thông – Đông Nam Á (Media Defence – Southeast Asia)
Peter Noorlander, Giám đốc Điều Hành tổ chức Media Legal Defence Initiative
Gayathry Venkiteswaran, Giám đốc Điều hành Liên minh Báo chí Đông Nam Á (Southeast Asian Press Alliance)
Nguyen Le Nhan Quyen, Liên Hội Nhân Quyền Việt Nam (Vietnamese League for Human Rights)

Đồng kính gởi:
ASEAN Chair, the Kingdom of Cambodia
Attn.: H.E. Samdech Hun Sen
Australian Embassy, Hanoi
Attn.: HE Mr. Hugh Borrowman
British Embassy, Hanoi
Attn.: Dr Antony Stokes
Embassy of Canada, Hanoi
Attn.: Her Excellency Deborah Chatsis
Embassy of France, Hanoi
Attn.: H.E Jean-François Girault
Royal Norwegian Embassy, Hanoi
Attn.: H.E. Ståle Torstein Risa
Embassy of Switzerland, Hanoi
Attn.: H.E Andrej Motyl
Embassy of the United States, Hanoi
Attn.: Ambassador David Shear
General Secretariat of the Council of the European Union
Attn.: High Representative of the European Union for Foreign Affairs and Security Policy Catherine Ashton
United States Department of State, Bureau of Democracy, Human Rights and Labor
Attn.: Assistant Secretary Michael Posner

Người dịch: Dương Lệ Chi
Bản tiếng Việt © Ba Sàm 2012
Nguồn: Ba Sàm.

KINH NGẠC ! VỤ HỦY HOẠI CHÙA TRĂM GIAN, HÀ NỘI

Kinh ngạc vì Chùa Trăm Gian bị hủy hoại một cách vô lối


Chùa Trăm Gian tuổi ngót ngàn năm, di tích quốc gia đặc biệt quý hiếm đã bị hủy hoại mà không ai hay. Chỉ có thể nói là một vụ việc bi hài khó tưởng tượng đã diễn ra. 

Báu vật không người trông coi

Chùa Trăm Gian danh tiếng ở xã Tiên Phương, huyện Chương Mỹ, TP Hà Nội khởi dựng từ thời Lý, được Nhà nước công nhận là di tích quốc gia đã ngót nửa thế kỷ. Vậy mà bao năm nay nó liên tục bị trùng tu tôn tạo kiểu làm hỏng di tích, vụ nào cũng thuộc diện “không thể nào quên”, và ở tình trạng khi phát hiện nó đã “lỡ” rồi, đành lặng lẽ... rút kinh nghiệm, bỏ qua. Sơn lại tranh tượng quý bằng sơn công nghiệp Nippon; làm mới bệ tượng, bàn thờ bằng ximăng, gạch ốp lát công nghiệp xanh đỏ tím vàng; xây mới các dãy hành lang đánh bóng cột kèo bằng vécni. Chưa hết, một bãi chiến trường của gạch, đá, gỗ lạt đang ngổn ngang trưng ra trong những ngày cuối tháng 8-2012 này ở chùa Trăm Gian.

Làm mới cho nó vững bền


Suốt hơn 100 ngày thi công ầm ĩ vừa qua, nhiều tỉ đồng được “tài trợ” làm hủy hoại di tích quốc gia rồi, mà cơ quan chức năng từ thôn, xã, huyện, thành phố, trung ương không ai hay biết. Đến khi nhận được tin “sét đánh” thì ôi thôi nhà tổ, gác khánh tuyệt đẹp, cổ kính ngàn năm của chùa đã bị đập ra, xây mới hoàn toàn. “Công trình trái phép” cơ bản đã “kịp tiến độ” - làm mới di tích 100% trước khi thanh tra Bộ Văn hóa - thể thao và du lịch cùng Cục Di sản văn hóa... về thị sát. Ngày 24-8, ngay lập tức, biên bản yêu cầu đình chỉ thi công “làm mới” chùa Trăm Gian được ký tại sân chùa. Nhưng đã quá muộn. Sự đã rồi. Giờ biết kêu ai?

Thứ Hai, 27 tháng 8, 2012

XIN HÃY CỨU LẤY RỪNG QUỐC GIA CÁT TIÊN !


Xin hãy cứu lấy Rừng quốc gia Cát Tiên!
Nguyễn Khắc Tâm

Kính thưa toàn thể quý vị kính mến ở trang Boxitvn cũng như tất cả mọi người có lòng yêu nước thương dân trên đất nước Việt Nam và toàn thế giới,

Trong khi nước nhà và nhân dân đang phải chịu đựng nhiều vấn nạn, về đối ngoại thì Trung Quốc đang hung hãn lấn chiếm biển đảo, về đối nội thì kinh tế xuống dốc, lạm phát tăng cao gây cho dân nhiều khốn khổ. Từ vị Chủ tịch nước cho đến người trí thức hay nông dân, những ai có lòng yêu nước đều đang ngày đêm trăn trở cho vận mệnh của quốc gia dân tộc. Thế mà vẫn có một số người Việt Nam đang cố tình nhắm mắt làm ngơ trước những nỗi đau của đất nước, chỉ đang "đau đáu" lo cho lợi ích riêng tư của mình bằng cách ra sức tàn phá môi sinh của chính mảnh đất mà họ sinh sống, mặc cho hành động của họ có ảnh hưởng tai hại như thế nào tới tương lai của dân tộc và các thế hệ sau.

Tôi đang nói đến tập đoàn Đức Long Gia Lai, một tập đoàn đang lăm le xây dựng 2 thủy điện 6 và 6A trên sông Đồng Nai ở đoạn chảy qua rừng quốc gia Cát Tiên. 

Sông Đồng Nai là con sông bắt nguồn từ Lâm Đồng, chảy qua các tỉnh Đắc Nông, Bình Phước, Đồng Nai, Bình Dương và cuối cùng là thành phố Hồ Chí Minh - là con sông dài nhất chảy qua lãnh thổ Việt Nam, đem lại nguồn sống và cảnh quan cho hàng triệu người ở lưu vực. Những năm qua, nhiều công trình thủy điện đã được xây dựng trên sông này và đã tác động không nhỏ tới dòng chảy tự nhiên cũng như tài nguyên của nó. Nhưng lòng tham con người cứ mãi thúc giục, và "lợi ích nhóm" vẫn tiếp tục xấn tới. Chúng không để một giây phút yên bình nào cho thiên nhiên và con người Việt Nam, vẫn tiếp tục "đòi" xây dựng thủy điện trên sông Đồng Nai, và nguy hại hơn cả là lần này sẽ xây bên trong rừng quốc gia Cát Tiên, một tài sản thiên nhiên vô cùng quí giá của đất nước. Rừng quốc gia Cát Tiên nằm trên trên địa bàn của ba tỉnh Lâm Đồng, Đồng Nai và Bình Phước với tổng diện tích là 71.920 ha, là một trong những sinh cảnh hiếm hoi quý giá còn sót lại của đất nước ta, là khu dự trữ sinh quyển của thế giới với một nền đa dạng sinh học phong phú. Nếu rừng Cát Tiên mà còn bị xâm hại thì trên đất nước sẽ chẳng còn chỗ nào mà bọn "lợi ích nhóm" không thò "bàn tay lông lá" của chúng đến để đục khoét, tàn phá, mưu cầu lợi ích riêng. 


Quí vị có thể dễ dàng tìm thấy rất nhiều thông tin về dự án gây nhiều tranh cãi này qua mạng Google, phần lớn là qua báo chí "chính thống" ở trong nước. Cái được và cái mất đã được chính ông (nguyên) Giám dốc Vườn quốc gia Cát Tiên Trần Văn Thành và nhiều nhà khoa học chân chính khác chỉ rõ, tôi nghĩ không cần phải bàn cãi nhiều ở đây. Nói rõ ra, lẽ ra dự án đã phải được hủy bỏ vì lợi ích về lâu dài của nhân dân Việt Nam nói chung và nhân dân vùng Đông Nam Bộ nói riêng. 

Đã sinh ra là người Việt Nam, lẽ ra những người trong tập đoàn Đức Long Gia Lai phải hiểu rằng con sông Đồng Nai cũng như rừng quốc gia Cát Tiên là một tài sản vô cùng quí hiếm của thiên nhiên ban tặng cho nhân dân và đất nước Việt Nam cũng như thế giới, và mọi người Việt Nam đều phải có trách nhiệm giữ gìn nó như là của "để dành" cho con cháu muôn đời sau. 

Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012

TRĂM GIAN...PHẬT NGỤ GIAN NÀO...ĐÊM NAY?

“Đập cổ kính xưa” dựng… chùa mới

Thứ sáu 24/08/2012 06:00 

LAO ĐỘNG - Di sản văn hóa quốc gia nổi tiếng chùa Trăm Gian thời Lý (xã Tiên Phương, huyện Chương Mỹ, TP.Hà Nội) đang lâm vào thảm họa.

“Đập cổ kính xưa” dựng… chùa mới
Chúng ta có thể nhìn rõ các góc độ, bức ảnh được chụp trước khi có “thảm họa trùng tu”: Gác khánh thâm nghiêm, cổ kính, quyến rũ, vững chãi như thế này. Vì sao họ đập ra để làm mới toàn bộ? 

Người ta dỡ trắng, “giải phóng mặt bằng” cả nhà tổ, gác khánh, bỏ toàn bộ cấu kiện cũ, mua gỗ mới, đổ bêtông nền, lát đá - gạch mới toanh, dựng lên một di tích mới trong niềm… “tự hào” của không ít người.


“Đào tận gốc, trốc tận rễ” 

Khi chúng tôi có mặt tại chùa Trăm Gian, bà chủ quán bán hàng “lấn chiếm” trọn vẹn di tích gác trống mái cong veo, rêu phong cổ kính trước cửa chùa đon đả: “Các chú lên đi, hôm nay chùa vui lắm. Dỡ toàn bộ nhà tổ và gác khánh, dân đông như hội ấy”.

Dân thôn nườm nượp phá chùa cũ...
...dựng chùa mới theo đúng nghĩa đen!
Sơn vẽ làm hỏng các bức phù điêu La Hán, giờ họ lại dỡ lanh tanh bành gác khánh, nhà tổ. Các hiệp thợ ngồi nhấp nhổm ngay trước các “tuyệt phẩm bị tàn sát”, các phù điêu, cấu kiện cổ vứt chỏng chơ.

TRUNG QUỐC: XÔN XAO VỤ TỔNG BIÊN TẬP TỰ TỬ

TQ xôn xao vụ tổng biên tập tự tử

Cập nhật: 13:16 GMT - thứ bảy, 25 tháng 8, 2012 

Vụ tổng biên tập một tờ báo của Đảng Cộng sản Trung Quốc tự vẫn gây phản ứng mạnh trong dư luận và các diễn đàn mạng.
.
Nhân dân Nhật báo
Từ Hoài Khiêm công tác nhiều năm tại Nhân dân Nhật báo

Ông Từ Hoài Khiêm, 44 tuổi, làm chủ bút phụ trương Đại địa của Tờ Nhân dân Nhật báo.

Theo thông tin từ kênh chính thức, ông đã nhảy lầu tìm đến cái chết hôm 22/8.

Trang microblog của Nhân dân Nhật báo nói trước đó ông đã xin nghỉ phép vì trầm cảm và đã tìm kiếm trợ giúp y tế.

Từ Hoài Khiêm sinh năm 1968, tốt nghiệp Đại học Bắc Kinh năm 1989.

Gần như suốt cuộc đời làm báo của mình, ông công tác tại Nhân dân Nhật báo. Ông Từ được đánh giá cao với tư cách cây bút viết các bài bình luận.

Trong một phỏng vấn trước khi qua đời, ông Từ Hoài Khiêm nói: "Tôi đau đớn vì dám nghĩ nhưng lại không dám nói ra. Nếu dám nói thì lại không dám viết và nếu tôi dám viết thì chẳng nơi nào chịu đăng bài tôi cả".

"Tôi ngưỡng mộ những cây bút tự do, nhưng tôi không thể rời hệ thống vì nếu làm như vậy thì gia đình tôi sẽ chịu hậu quả."

Trong bài báo mang tựa đề "Hãy để cái chết chứng thực", ông viết: "Chết là một từ nặng nề, nhưng ở Trung Quốc, trong nhiều trường hợp, không chết thì xã hội không tỉnh dậy mà để ý và chẳng giải quyết được vấn đề gì". 

Choáng váng và giận dữ 

Các phát biểu trên của Từ Hoài Khiêm đã được nhắc lại nhiều lần trên các diễn đàn mạng của Trung Quốc.
"Chết là một từ nặng nề, nhưng ở Trung Quốc, trong nhiều trường hợp, không chết thì xã hội không tỉnh dậy mà để ý và chẳng giải quyết được vấn đề gì."
Nhà báo Từ Hoài Khiêm
Một độc giả viết trên mạng xã hội Đằng Tấn: "Tôi mới bắt đầu công việc phóng viên mà đã gặp nhiều khó khăn tới nỗi tôi thấy không thể nào khắc phục được".

Một người khác đặt câu hỏi trên mạng Sina: "Từ Hoài Khiêm chết như một nhân chứng chăng? Cá nhân ông bị trầm cảm hay cả thời đại này trầm cảm? Cái đất nước nào mà lại thế này?"

Có người nhận xét rằng vì phải sống với những điều giả dối lâu ngày nên ông Từ lâm bệnh.

Họ cũng tỏ ra thất vọng về tình trạng tinh thần của các trí thức và nhà báo Trung Quốc.

"Người dân chính là các tổng biên tập của một đất nước. Họ chỉ có cuộc đời của mình để đăng lên. Cuộc đời của họ là bài báo và cái chết là nhuận bút. Kết thúc cuộc đời một cách bi thảm là bản nháp chưa hoàn thành."

TRUNG QUỐC RẦM RỘ BIỂU TÌNH CHỐNG NHẬT

Người dân Trung Quốc biểu tình chống Nhật Bản xung quanh quần đảo tranh chấp Senkaku/Điếu Ngư (Ảnh: Reuters)

Hàng ngàn người Trung Quốc rầm rộ biểu tình chống Nhật

Một toán người trong đoàn biểu tình đã xông vào đập phá một cửa hiệu sushi băng chuyền 

Mạng tin Sankei dẫn nguồn trang điện tử tờ "Minh báo" (Hong Kong) cho biết, ngày 25/8, khoảng 1.000 người dân ở thành phố Nhật Chiếu, tỉnh Sơn Đông, Trung Quốc tổ chức biểu tình phản đối Nhật Bản nhằm khẳng định chủ quyền của Trung Quốc đối với quần đảo Senkaku, mà Bắc Kinh gọi là Điếu Ngư, hiện do Nhật Bản kiểm soát.

Theo thông tin đăng trên trang mạng xã hội Weibo của Trung Quốc, một toán người trong đoàn biểu tình đã xông vào đập phá một cửa hiệu sushi băng chuyền khiến bầu không khí chống Nhật dâng cao.


Bên cạnh đó, đoàn biểu tình còn hô vang khẩu hiệu "Đảo Điếu Ngư là lãnh thổ thiêng liêng bất khả xâm phạm của Trung Quốc" và cùng đồng thanh kêu gọi "tẩy chay hàng Nhật".

Trong những ngày qua, cư dân mạng ở Trung Quốc cũng kêu gọi đồng loạt tổ chức biểu tình phản đối Nhật Bản ở các thành phố như Nam Sung (tỉnh Tứ Xuyên), Chư Kỵ (Chiết Giang), Đông Quản (Quảng Đông), Hải Khẩu (Hải Nam)… vào ngày 26/8, trong đó ghi rõ địa điểm và thời gian tụ tập biểu tình./.