Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2012

THÔNG CÁO BÁO CHÍ CỦA NÔNG DÂN VĂN GIANG

Thông cáo báo chí của nông dân Văn Giang

Văn Giang, ngày 10 tháng 8 năm 2012

Kính mời các cơ quan báo chí tới tham dự buổi đối thoại giữa Bộ Tài Nguyên Môi Trường và nông dân Văn Giang bị mất đất cho dự án khu đô thị Ecopark tại 83 Nguyễn Chí Thanh – Hà Nôi.

Theo lịch hẹn chiều ngày 10-8-2012, một số đại diện đầu đơn của bà con nông dân mất đất cho dự án khu đô thị Ecopark ở 3 xã Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao huyện Văn Giang đã đến Bộ Tài Nguyên Môi Trường làm việc.

Mục đích buổi làm việc là bàn tới buổi đối thoại giữa Bộ TN-MT với bà con nông dân Văn Giang. Làm việc với bà con là ông Lê Dũng, Trưởng phòng tiếp dân của Bộ TN-MT. Biên bản làm việc được lập và thống nhất buổi đối thoại với bà con Văn Giang vào thứ 4 ngày 22-8-2012, địa điểm tại phòng họp của Bộ ở 83 Nguyễn Chí Thanh – Hà Nội.

Nội dung bao gồm:

- Chủ trì cuộc đối thoại là Thứ trưởng bộ TNMT Chu Phạm Ngọc Hiển.

- Bộ TNMT có mời thêm Thanh tra Chính Phủ, Hội Nông Dân, Mặt Trận Tổ Quốc, lãnh đạo tỉnh Hưng Yên, lãnh đạo huyện Văn Giang.

- Danh sách 99 bà con được tham dự trong phòng họp (do phòng họp nhỏ, và 99 bà con này sẽ được Bộ xác minh đúng là người ở địa phương, chưa có lấy tiền đền bù của dự án Ecopark từ phía chính quyền huyện Văn Giang) các bà con khác sẽ được bố trí ngồi ở ngoài và có loa truyền thanh để bà con theo dõi.

- Bà con được quyền mời luật sư, và báo chí truyền thông tham dự (cần có giấy giới thiệu cơ quan chủ quản).

- Bà con có đề xuất Bộ mời thêm bên Bộ Công an, Viện KSNDTC, Tòa án NDTC. Tuy nhiên, Bộ TN-MT trả lời là không thấy cần thiết để mời.

Trước đó Bộ TN-MT đã làm việc với phía lãnh đạo tỉnh Hưng Yên và huyện Văn Giang về việc chọn địa điểm để tổ chức buổi đối thoại với dân. Tuy nhiên lãnh đạo tỉnh Hưng Yên gồm ông Phó chủ tịch Đặng Thanh Ngọc và ông Chủ tịch tỉnh Nguyễn Văn Thông không đồng ý phương án tổ chức buổi đối thoại tại trụ sở huyện Văn Giang theo yêu cầu của bà con nông dân. Lãnh đạo tỉnh Hưng Yên muốn tổ chức tại trụ sở hành chính của tỉnh nhưng bà con thấy đường xa nên không đồng ý.

Cũng trong các buổi làm việc trước đó với Bộ TN-MT bà con có đề nghị Bộ cấp cho bà con bản sao của 2 Tờ trình số 14/ TTr-BTNMT ngày 12-3-2004 và Tờ trình số 99/ TTr-BTNMT ngày 29-6-2004 gửi Thủ tướng Chính phủ (liên quan đến các Quyết định số 303/QĐ-TTg ngày 30-3-2004 và Quyết định số 742/QĐ-TTg ngày 30-6-2004 của Thủ tướng Chính phủ). Tuy nhiên Bộ trả lời là không thể cấp, nếu Bộ làm sai Bộ sẽ chịu trách nhiệm với Chính phủ.

Nội dung đối thoại của bà con chủ yếu trên cơ sở Kiến nghị số 02 liên quan tới dự án Ecopark – Văn Giang – Hưng Yên ngày 20-6-2012 với 12 đề nghị:

1. Toàn văn Tờ trình số 14/ TTr-BTNMT ngày 12-3-2004 và Tờ trình số 99/ TTr-BTNMT ngày 29-6-2004 gửi Thủ tướng Chính phủ (liên quan đến các Quyết định số 303/QĐ-TTg ngày 30-3-2004 và Quyết định số 742/QĐ-TTg ngày 30-6-2004 của Thủ tướng Chính phủ).

2. Tại sao Bộ TN-MT trình Thủ tướng Chính phủ Tờ trình số 99/TTr-BTNMT ngày 29-6-2004 ngay trước khi Luật Đất đai 1993 ( được sửa đổi, bổ sung những năm 1998, 2001 ) hết hiệu lực?

Việc trình này có theo đúng thủ tục hành chính hay được rút ngắn công đoạn để có lợi cho chủ đầu tư (đề nghị Quý Bộ kiểm tra văn thư liên quan từ UBND tỉnh Hưng Yên đến Quý Bộ và Tờ trình của Quý Bộ đến Thủ tướng Chính phủ) ?

3. Tại sao Bộ TN-MT không đệ trình và tham mưu Chính phủ thông qua những vấn đề nêu tại Quyết định số 303/QĐ-TTg ngày 30-3-2004 và Quyết định số 742/QĐ-TTg ngày 30-6-2004? Vì theo quy định của Luật Đất đai 1993 (được sửa đổi, bổ sung những năm 1998, 2001) thì những nội dung này đều thuộc thẩm quyền của Chính phủ, không thuộc thẩm quyền quyết định của Thủ tướng Chính phủ.

4. Dựa vào quy hoạch nào và được cơ quan có thẩm quyền nào phê duyệt, Bộ TN-MT tham mưu cho Thủ tướng Chính phủ ban hành 2 Quyết định nêu trên ? Nếu có quy hoạch đó, đề nghị Bộ TN-MT cung cấp. Nếu không có quy hoạch nào đề nghị Quý Bộ giải thích.

5. Đề nghị Quý Bộ cho biết 2 Quyết định này của Thủ tướng là Quyết định  hành chính hay văn bản quy phạm pháp luật ? Nếu là quyết định hành chính có giá trị buộc thi hành đối với các hộ dân tại sao không được giao trực tiếp cho họ ngay sau khi ban hành? Nếu là văn bản quy phạm pháp luật tại sao lại không đăng tải trên công báo theo quy định của pháp luật ? (Nếu Quý Bộ không trả lời được nội dung này, đề nghị tham khảo ý kiến của Văn phòng Chính phủ và/ hoặc ý kiến của Bộ Tư pháp).

6. Tại sao Bộ TN-MT tham mưu cho quyết định số 303/QĐ-TTg xác định quỹ đất để tạo vốn xây dựng công trình cơ sở hạ tầng (1.650 ha, trong đó có 500 ha đất sau này được coi là đất của dự án Ecopark) là đất chuyên dùng, trong khi thực tế theo chủ đầu tư dự án Ecopark 30% của 500 ha đất này được dùng làm đất ở (tức không phải đất chuyên dùng)?

7. Tại sao Tờ trình của UBND tỉnh Hưng Yên liên quan đến Quyết định số 303/QĐ-TTg không được Hội đồng nhân dân tỉnh Hưng Yên thông qua theo quy định của Luật Đất đai nhưng vẫn được Bộ TN-MT bỏ qua, không báo cáo cho Thủ tướng Chính phủ biết về thiếu sót này của UBND tỉnh Hưng Yên?

8. Dựa trên dự án khả thi nào đã được cơ quan Nhà nước có thẩm quyền phê duyệt (theo điều 22 khoản 2 điểm a Luật Đất đai 1993 được sửa đổi, bổ sung những năm 1998, 2001), Bộ TN-MT đã tham mưu cho Thủ tướng Chính phủ ban hành quyết định 742/QĐ-TTg ?

9. Tại sao trong quyết định giao đất 742/QĐ-TTg không ghi rõ tên, địa chỉ người hoặc đơn vị được giao đất mà lại ghi chung chung là chủ đầu tư và giao cho UBND tỉnh Hưng Yên lựa chọn và quyết định Chủ đầu tư tức người được giao đất, thực chất là ủy quyền cho cấp dưới lựa chọn người được giao đất ? Phải chăng Bộ TN-MT đã tham mưu cho Thủ tướng Chính phủ ban hành quyết định trái điều 25 Luật Đất đai 1993 (sửa đổi, bổ sung những năm 1998,2001) “Cơ quan có thẩm quyền giao đất…không được ủy quyền cho cấp dưới” ?

10. Quyết định 742/QĐ-TTg đồng thời là quyết định thu hồi đất. Đề nghị Bộ TN-MT cho biết trường hợp thu hồi đất này được áp dụng theo điều khoản nào của Luật Đất đai 1993 (sửa đổi, bổ sung những năm 1998,2001)?

11. Hiện những hộ dân vẫn giữ Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (sổ đỏ) liên quan đến nhà đất bị thu hồi. Vậy giấy tờ này có giá trị không ? Tại sao không có quyết định thu hồi đất đến từng hộ dân ? (Đề nghị trích rõ điều khoản văn bản pháp luật được áp dụng).

12. Đề nghị Bộ TN-MT cho biết việc cưỡng chế thu hồi đất đai và hỗ trợ thi công của tỉnh Hưng Yên tại Văn Giang có đúng quy định của Luật Đất đai không? (Nếu đúng, ghi rõ điều khoản văn bản pháp luật được áp dụng).

Trong trường hợp Quý Bộ không trả lời được hoặc cung cấp thông tin về những nội dung trên do sự việc đã xảy ra cách đây 08 năm, Quý Bộ có thể mời ông Đặng Hùng Võ – nguyên Thứ trưởng Bộ TN-MT tại thời điểm này tham gia trả lời và cung cấp thông tin.

Kiến nghị số 02 liên quan tới dự án Ecopark – Văn Giang – Hưng Yên ngày 20-6-2012.
Kính Báo
Nông dân Văn Giang
.
.
.
.

Thư giãn cuối tuần: MỜI BÀ CON XEM PHIM CON HEO

Chùm ảnh vui:


Ở Quảng Ngãi
Bé quảng cáo cho "Playboy"?
Chiêu quảng cáo của xe ôm
 
 Cả vú lấp miệng ...anh

 Thiên nhiên khéo bày đặt

 Cửa chùa mô phỏng trần gian

Mời xem phim con heo cùng Tễu:




Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2012

TRƯỚC HỌA XÂM LĂNG, KHÔNG ĐƯỢC XÚC PHẠM KHÍ PHÁCH VIỆT NAM !

Trước họa xâm lăng từ Trung Quốc, không được xúc phạm khí phách Việt Nam!


Một cuộc biểu tình tại Hà Nội ngày 05/08/2012 phản đối Trung Quốc xâm lấn Biển Đông. REUTERS/Stringer

Thụy My
09-08-2012 

Như chúng tôi đã đưa tin hôm qua, ngày 06/08/2012, bảy mươi mốt nhân sĩ trí thức trong và ngoài nước đã cùng ký tên trong một lá thư ngỏ bày tỏ ý kiến trước việc Trung Quốc xâm phạm trắng trợn chủ quyền quốc gia Việt Nam, đồng thời đề nghị cải cách toàn diện về chính trị.

RFI Việt ngữ đã phỏng vấn giáo sư Tương Lai ở Thành phố Hồ Chí Minh, một trong những trí thức đã tham gia ký tên về lá thư ngỏ trên đây.

RFI : Kính chào giáo sư Tương Lai. Thưa giáo sư, các nhân sĩ trí thức đã hai lần gởi kiến nghị lên Đảng và Nhà nước Việt Nam rồi, vì sao lại có thêm lá thư ngỏ lần này?

Giáo sư Tương Lai : Như các bạn đã biết, ngày 10/7 năm ngoái chúng tôi đã có một kiến nghị gởi Quốc hội, Chủ tịch nước, Chính phủ và Bộ Chính trị Ban chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam. Trong bản kiến nghị đó, chúng tôi nêu lên toàn diện các vấn đề đối nội, đối ngoại, mà trong đó đặc biệt làm nổi bật vấn đề gay gắt nhất là nguy cơ chủ nghĩa bành trướng Đại Hán. Trung Quốc nếu không đấu tranh quyết liệt để ngăn chận, thì họ sẽ thực hiện mưu đồ của họ.

Và thực tế sau một năm, càng ngày càng tỏ rõ những nhận định ấy là hoàn toàn chính xác. Các lực lượng hiếu chiến trong giới cầm quyền Trung Quốc đã lộ rõ bộ mặt và mưu toan xâm lược của họ. Rồi trong bản ý kiến của 14 trí thức ở nước ngoài cũng gởi Nhà nước Việt Nam ngày 8/9/2011 cũng đã trình bày toàn bộ nhận định của trí thức về bối cảnh quốc tế và những vấn đề đối nội, đối ngoại của Việt Nam. Những ý kiến của các trí thức ấy và kiến nghị của chúng tôi càng ngày càng được dư luận nhân dân đồng tình ủng hộ, vì nói lên được tiếng nói thiết tha của người dân, và đặc biệt là ý chí chống xâm lược, kiên quyết đấu tranh không chịu khuất phục trước âm mưu của chủ nghĩa Đại Hán.

Trong bối cảnh sau một năm, những ngày tháng Bảy và tháng Tám vừa rồi, phải nói là những ngày nóng bỏng, khi mà Trung Quốc thực hiện những mưu toan rất trắng trợn. Họ thành lập cái gọi là thành phố Tam Sa, trong đó bao gồm cả vùng lãnh hải rộng lớn, và vùng quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa – những phần đất thuộc chủ quyền Việt Nam đã được pháp lý công nhận, quốc tế ủng hộ. Rồi họ định thành lập cái Bộ chỉ huy quân sự của cái gọi là thành phố Tam Sa đó. Họ dùng cái chiến thuật lấy thịt đè người, một lúc ào ạt xua 23 nghìn chiếc tàu đánh cá, trong đó chen lẫn vào những tàu hải giám và tàu quân sự nữa, tràn ngập Biển Đông. Cái món võ lấy thịt đè người xưa kia của họ, nay lại đang được thực hiện.

Chúng tôi biết Nhà nước Việt Nam cũng có những giải pháp, và cũng có một thái độ khác hơn trước, khác hơn so với năm ngoái. Nhưng mà như thế chưa đủ. Mà chưa đủ nhất là, không biết dựa vào lòng dân, không dựa vào thế mạnh của sức mạnh nhân dân, để đấu tranh chống lại âm mưu xâm lược của giới cầm quyền hiếu chiến Trung Quốc. Chưa có những tuyên bố mạnh mẽ, khiến cho quốc tế, những người có cảm tình với cuộc đấu tranh chính nghĩa của Việt Nam cũng lấy làm ngạc nhiên. Tại sao trước mưu toan quá trắng trợn và thế giới đều thấy như thế, thì thái độ của Việt Nam lại quá mềm mỏng đến thế ?

Thậm chí trong ngày kỷ niệm thành lập Quân giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) 1/8 vừa rồi, thì những người lãnh đạo Việt Nam ở Bộ Quốc phòng lại ôm hôn vị đại biện lâm thời sứ quán Trung Quốc, và vẫn nói rằng mối quan hệ Việt Nam – Trung Quốc là tốt đẹp. Điều đó xúc phạm lòng tự tôn dân tộc, sự phẫn nộ của dân trước thế lực bành trướng và những hành động ngoại xâm rất rõ ràng. Việc nó chia lô gọi thầu quốc tế trên vùng biển, vùng thềm lục địa thuộc đặc quyền kinh tế Việt Nam, khác nào là nó xông vào nhà mình, lấy cái sân nhà của mình nó chia lô bán ? Thế mà ta vẫn nói là quan hệ vẫn thắm thiết ! Thắm thiết cái nỗi gì ?

Trước vấn đề ứng xử như thế, chúng tôi – những người trí thức xót xa cho vận mệnh của dân tộc – chúng tôi thấy không thể ngồi yên. Cho nên một lần nữa chúng tôi nhắc lại những kiến nghị một năm trước đây của anh em trí thức nhân sĩ trong và ngoài nước, nhắc nhở những người lãnh đạo cần quan tâm đến ý kiến, nguyện vọng của dân. Dựa vào dân để biểu tỏ cái khí phách Việt Nam, trước thái độ hung hăng và ngông nghênh của giới cầm quyền hiếu chiến Trung Quốc. Trong khi mà thời cơ quốc tế có khác so với trước nhiều. Một nước nhỏ như Philippines mà họ cũng dám có thái độ đương đầu quyết liệt.

Chúng tôi nghĩ là Nhà nước cũng đang có những sự chuẩn bị, thì điều đó chúng tôi không biết. Nhưng mà những biểu hiện ra bên ngoài, trước mắt là một thái độ không thích đáng. Và cái thái độ ấy xúc phạm đến lòng tự trọng của nhân dân, nếu vẫn cho rằng cái tình hữu nghị tốt đẹp giữa Việt Nam và Trung Quốc vẫn bền vững. Bền vững cái nỗi gì ? Mười sáu chữ vàng cái nỗi gì, khi miệng thì nói rất hay, nhưng việc làm của họ thì sờ sờ ra đấy !

Vậy thì trong khi chuẩn bị để đối phó, các vị làm gì chúng tôi không biết. Cái gì có thể được thì hãy công bố cho dân biết đi. Đương nhiên có những vấn đề bí mật quân sự thì làm sao mà công bố. Nhưng tất cả những gì đang hiển hiện trước mắt dân, thì dân thấy băn khoăn, cảm thấy lo lắng cho vận nước.

RFI : Nhất là khi trong lịch sử Trung Quốc cũng đã nhiều lần xâm lược Việt Nam ?

Trước đây ông cha ta trong tình thế địa chính trị rất phức tạp : ở bên cạnh một nước láng giềng khổng lồ, trứng chọi với đá, thường xuyên phải chống chọi với nạn ngoại xâm phương Bắc. Thế kỷ thứ 13, thứ 15, thứ 18, rồi thế kỷ 20 với cuộc chiến tranh biên giới Tây Nam và biên giới phía Bắc do Đặng Tiểu Bình phát động. Như vậy là từ thời dựng nước đã phải chống chọi với quân Nam Hán, quân nhà Tống, rồi đến Hán, Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh, vân vân và vân vân, ông cha ta có bao giờ chịu khuất phục đâu !

Thế kỷ 13 ba lần đánh tan quân Nguyên. Vì sao làm được như thế ? Vì cả nước quyết tâm dám khắc lên tay hai chữ Sát Thát. Thế kỷ 15 tại sao mười năm chiến tranh chống quân Minh, cuối cùng quét sạch mấy chục vạn quân Minh. Thế kỷ 18 quân Thanh, và thế kỷ 20, cuộc chiến tranh biên giới. Đây là một đòn rất hiểm của Đặng Tiểu Bình, khi thế lực hiếu chiến Trung Quốc vì lợi ích dân tộc hẹp hòi của mình, không muốn thấy một Việt Nam thống nhất vững mạnh, sẽ là một lực cản cho ý đồ bành trướng về phương Nam. Cho nên đã chọc ngang mảng sườn phía Nam, dùng thế lực Pôn Pốt nhưng đã bị thất bại. Việt Nam đánh tan bọn Pôn Pốt, cứu nhân dân Campuchia ra khỏi họa diệt chủng. Điều này thì chính ông Thủ tướng Hun Sen đã nhiều lần ca ngợi.

Thất bại, Đặng Tiểu Bình quay sang tấn công phía Bắc, lúc mà Việt Nam sau ngần ấy năm chiến tranh, đất nước đang kiệt quệ, y nghĩ rằng có thể khuất phục được Việt Nam. Tuy nói rằng dạy cho Việt Nam một bài học, nhưng thực ra Trung Quốc thất bại một cách nặng nề trong cuộc chiến tranh biên giới năm 1979. Như vậy rõ ràng là trong lịch sử, dân tộc Việt Nam chưa bao giờ chịu cúi đầu khuất phục trước thế lực phương Bắc.

Nói rằng đấy là thời kỳ phong kiến phương Bắc, còn bây giờ là xã hội chủ nghĩa Trung Quốc ? Trong nhiều bài phân tích tôi đã nói rõ, cái gọi là chủ nghĩa xã hội mang màu sắc Trung Quốc đó không thể là một mô hình để Việt Nam noi theo được. Và người ta cũng vạch rõ, thực chất đó là một cái chủ nghĩa tư bản man rợ mang màu sắc Trung Quốc mà thôi !

Những học giả có lương tri của Trung Quốc đã từng nói rất rõ điều này. Thế mà bây giờ dựa vào chuyện đó, vẫn cứ nói về tình hữu nghị mà không quyết liệt lên án chính sách bành trướng Đại Hán, thì đấy là sự xúc phạm đến tinh thần của dân tộc. Thứ hai là những người biểu tình, những thanh niên có ý thức đối với đất nước, thì lại đàn áp, bắt bớ. Đó là chuyện không thể chấp nhận được !

RFI : Tức là phải tỏ rõ thái độ trước Trung Quốc, và bảo đảm quyền tự do dân chủ của người dân, đặc biệt là quyền bày tỏ thái độ thông qua việc biểu tình phải không ạ ?

Đúng như vậy. Bởi vì khi họ làm như thế, chính là họ kế tục truyền thống thế kỷ 13 khắc hai chữ Sát Thát lên cánh tay, truyền thống thế kỷ 15 cả nước một lòng đánh tan quân Minh. Bây giờ những di tích vẫn còn đó, ngay tại thủ đô. Cánh đồng mồ, ở đấy năm vạn quân nhà Minh đã phơi thây, và Lê Thái Tổ đã ra lệnh chôn những thây ma đó, dựng bia để nói lên lòng khoan dung của Việt Nam. Gò Đống Đa thế kỷ 18 chôn mấy chục vạn quân Thanh còn ở đấy.

Cái bài học cứu nước đó, cái khí phách anh hùng đó, người Việt Nam luôn luôn ghi nhớ. Cho nên động đến lòng yêu nước, động đến tinh thần dân tộc là động đến một cái gì nhạy cảm, có sức lan tỏa rất mạnh mẽ. Vậy thì tại sao các nhà lãnh đạo không biết khơi dậy sức mạnh đó của dân, mà lại sợ những lực lượng nào là Việt Tân nọ kia lợi dụng những cuộc biểu tình, đẩy tới những mưu toan.

Đó là thần hồn nát thần tính mà thôi, chứ những người yêu nước đủ sức dập tan tất cả những ý đồ xấu. Mỗi khi đất nước bị xâm lăng thì lòng yêu nước lại trỗi dậy, kết thành một làn sóng vô cùng mạnh mẽ, lướt qua mọi khó khăn hiểm nghèo, nhấn chìm tất cả lũ bán nước và lũ cướp nước. Tại sao bây giờ các vị lại sợ những chuyện đó nhỉ ?

Sợ là sợ có bọn xấu chui vào để lũng đoạn, biến cuộc biểu tình này thành cuộc lật đổ. Nếu như vậy là mất tự tin quá lắm rồi ! Khi chúng ta có một lực lượng công an, quân đội hùng hậu như vậy, thì việc gì mà phải sợ một cái nhóm những anh là Việt Tân hay gì đó, để mà cấm nhân dân biểu tình chống Trung Quốc xâm lược. Đó là một việc làm trái khoáy. Tại sao thế kỷ 13 vua Trần có thể tổ chức được hội nghị Diên Hồng khi sơn hà nguy biến, mà bây giờ các vị không dám làm chuyện đó ?

Vừa rồi 42 nhân sĩ trí thức, trong đó có tôi, ký tên gởi cho lãnh đạo Thành phố Hồ Chí Minh đề nghị đứng ra tổ chức biểu tình. Chúng tôi sẽ đăng ký ngày biểu tình hẳn hoi, và đề nghị công an giúp chúng tôi tổ chức biểu tình chống xâm lược Trung Quốc. Nếu có những lực lượng nào định lợi dụng cuộc biểu tình đó để mà phá rối trật tự trị an, thì giúp chúng tôi tóm cổ họ lại, trị họ đi ! Nếu thật sự tin vào dân thì không việc gì phải sợ một nhúm người lợi dụng. Mà thực ra nói cho cùng, có khi đấy chính là sợ dân chăng ?

Các anh mất chính nghĩa, các anh không trong sáng nên các anh sợ dân chăng ? Vậy thì để chứng minh rằng, không, chúng tôi không sợ dân, Nhà nước này là Nhà nước của dân, do dân, vì dân, thì hãy đứng ra tổ chức biểu tình đi ! Để cho dân biểu tình phản đối thế lực xâm lược Trung Quốc. Để nói với bọn hiếu chiến Trung Quốc rằng, cái ngài chớ hòng khuất phục một dân tộc đã từng ba lần đánh tan tác quân Nguyên, nhiều lần đánh tan quân Thanh, quân Minh, quân Đặng Tiểu Bình. Thế thì tại sao không dám làm điều đó ?

Vì vậy kỳ này trong thư ngỏ, đương nhiên chúng tôi nói một cách mềm mỏng, có lý có tình, tự kiềm chế để nói cho các vị có thể nghe được, có thể chấp nhận được. Nhưng mà trong đó toát lên tấm lòng yêu nước thiết tha, và sự phẫn nộ trước bè lũ xâm lược, trước những hành động tiếp tay cho bọn xâm lược, ngăn cản nhân dân không được biểu thị lòng yêu nước. Đó chính là tinh thần của thư ngỏ.

RFI : Thưa, giáo sư có nghĩ là thư ngỏ lần này cũng sẽ bị rơi vào im lặng như những lần trước không ?

Chuyện này tôi không thể nói được vì chúng tôi không phải là các nhà lãnh đạo. Nhưng tôi nghĩ với tất cả sự kiềm chế, tất cả sự thiết tha bày tỏ ý kiến, chúng tôi đã có một thư ngỏ nói lên ý chí, nguyện vọng của chúng tôi, những người trí thức ; và chúng tôi nghĩ là đã nói lên tiếng nói của nhân dân. Bằng con đường chính thức, hợp pháp, chúng tôi gởi đến Quốc hội, Chủ tịch nước, tức là đại diện cao nhất cho một Nhà nước của dân, do dân, vì dân. Chúng tôi gởi đến chính phủ, tức là cơ quan hành pháp, thực thi mọi đường lối, sách lược. Và chúng tôi gởi đến Bộ Chính trị, là cơ quan đầu não đưa ra những quyết sách.

Nếu các vị lãnh đạo thực sự có thiện chí, chứng tỏ mình là đại diện chân chính của dân, thì các vị chắc phải trả lời, dưới hình thức này hay hình thức khác. Còn nếu không trả lời, thì tự các vị đã xác lập cho mình một chỗ đứng là – không, chúng tôi chỉ nghe ý kiến của tôi thôi ! Còn ý kiến của các anh, chúng tôi không chấp nhận.

Thì cái gì phải đến sẽ đến. Cái giá phải trả cho việc quay lưng lại với nhân dân, nó đắt lắm ! Và tôi chắc rằng các vị lãnh đạo đủ thông minh để hiểu được rằng phải lựa chọn – trả một cái giá đắt thì không ai muốn ! Cho nên tôi tin rằng, với tất cả những thiện chí của chúng tôi, với tất cả sự kiềm chế của chúng tôi, thì các vị sẽ có hồi âm. Còn cách hồi âm như thế nào có lẽ còn tùy tình thế.

Nhưng chúng tôi thì vẫn thiết tha chờ đợi. Chúng tôi đầy thiện chí, nói lên tình cảm, ý chí và nguyện vọng của dân, không làm một cái gì thiếu minh bạch, thiếu công khai cả. Tất cả mọi vấn đề đặt ra rõ như ban ngày. Vậy thì các vị hãy trả lời cho chúng tôi những điều đã rõ ra như ban ngày đó.

RFI : Xin rất cảm ơn giáo sư Tương Lai ở Thành phố Hồ Chí Minh.

Nguồn: RFI – Tiếng Việt

KIẾN NGHỊ KHẨN CẤP GỬI BỘ TRƯỞNG BỘ GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO PHẠM VŨ LUẬN

KIẾN NGHỊ KHẨN CẤP
GỬI BỘ TRƯỞNG GIÁO DỤC VÀ ĐÀO TẠO
PHẠM VŨ LUẬN

Đào Tiến Thi
Kính gửi Bộ trưởng Bộ Giáo dục và Đào tạo Phạm Vũ Luận
Tôi là Đào Tiến Thi, hiện đang công tác tại Nhà xuất bản Giáo dục Việt Nam, địa chỉ 187B Giảng Võ, Hà Nội.
Thưa Bộ trưởng
Như Bộ trưởng biết, trong mấy năm qua nhà cầm quyền Trung Quốc có rất nhiều hành động gây hấn ngang ngược đối với Việt Nam như liên tục ngăn cản, bắt giữ, đánh đập, đâm chìm tàu của ngư dân Việt Nam ra làm ăn trên vùng biển của mình (trong khi đó chính tàu của họ ngang nhiên vào đánh bắt trong vùng biển của ta), và hành động nghiêm trọng nhất là 2 lần cắt cáp tàu thăm dò dầu khí của ta vào mùa hè năm ngoái, khiến dư luận phẫn nộ. Mùa hè năm nay, nhà cầm quyền Trung Quốc còn đi những bước trắng trợn và ngang ngược hơn. Chỉ trong hơn một tháng qua, chúng đã tiến hành mời thầu quốc tế 9 lô dầu khí trong vùng đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của Việt Nam, nâng cấp hành chính quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam thành thành phố Tam Sa, đưa 30 tàu cá ra đánh bắt 18 ngày tại vùng biển Trường Sa, và hiện nay đang rầm rộ đưa 23.000 tàu cá ra vùng biển Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam.
Cả cộng động quốc tế phẫn nộ và lo lắng trước các hàng động trên của Trung Quốc huống chi người Việt Nam. Đối với chủ quyền của chúng ta, đó là những hành động ăn cướp trắng trợn, trực tiếp cướp đi miếng cơm manh áo của ngư dân làm ăn trên biển, và nguy hiểm hơn, những hành động đó tiếp tục leo thang ngày một nhanh, khiến tính mạng của cả dân tộc Việt Nam đang ở thế cực kỳ nguy hiểm. Một phần biển đảo của chúng ta đã bị mất vào các năm 1974, 1988, nay nguy cơ tiếp tục bị mất thêm và có nguy cơ mất nước hoàn toàn. Không những thế, đây là nỗi quốc nhục của cả dân tộc ta, một dân tộc với gần 90 triệu dân, đứng thứ 13 trên tổng số gần 200 dân tộc trên toàn cầu, đủ tư cách là một dân tộc lớn, hơn nữa là một dân tộc anh hùng đã từng chiến thắng những đội quân xâm lược hung dữ nhất thế giới.
Chính vì những điều trên mà chúng ta hiểu vì sao nhân dân Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh đã tiến hành nhiều cuộc biểu tình nhằm bày tỏ sự phẫn nộ đối với quân xâm lược và quyết tâm bảo vệ Tổ quốc của mình.
Trong cuộc biểu tình ngày 5-8-2012 vừa rồi, con trai tôi, cháu Đào Lê Tiến Sỹ, sinh viên vừa học xong năm thứ nhất Khoa Ngữ văn Đại học Sư phạm Hà Nội đã bị công an quận Hoàn Kiếm bắt và giam giữ một ngày tại Trung tâm Lưu trú Lộc Hà (Đông Anh, Hà Nội), nơi trước kia gọi là Trung tâm Phục hồi Nhân phẩm, vốn là nơi cải tạo dành cho gái mại dâm. Cùng bị bắt với cháu có khoảng 6, 7 cháu khác cũng là thanh niên, sinh viên.
Trong thời gian bị giam giữ, cháu đã bị công an thẩm vấn, tra xét, đe dọa, coi việc biểu tình như một hành động tội lỗi.
Ngay trong thời gian bị giam giữ, công an đã gọi nhà trường đến bảo lãnh, và hiện nay công an giao cho nhà trường xử lý.
Việc này chưa biết kết cục ra sao nhưng trước hết chúng tôi thấy công an đã can thiệp thô bạo vào công việc của nhà trường. Con trai tôi năm nay 19 tuổi, là tuổi thành niên, không cần đến sự bảo lãnh của nhà trường trong trường hợp trên. Nếu cháu sai phạm ngoài xã hội, công an, chính quyền cứ việc xử lý theo pháp luật, còn nhà trường hoạt động trong phạm vi những quy định của Bộ Giáo dục và Đào tạo và nội quy của nhà trường.
Xin nói thêm với Bộ trưởng rằng, trường hợp con tôi vẫn là may mắn. Gia đình cháu sống tại Hà Nội, bố mẹ đều là nhà giáo và chúng tôi ủng hộ việc làm chính nghĩa, cao cả đó của con mình, nên luôn là chỗ dựa tinh thần cho cháu. Khoa Ngữ văn Đại học Sư phạm Hà Nội là một khoa có thể nói rằng là nơi chuyên dạy về tình yêu Tổ quốc và lòng nhân ái (bao gồm tình yêu đồng bào và tình yêu nhân loại), và lại đào tạo lớp lớp thầy cô đi dạy tình yêu Tổ quốc và lòng nhân ái, không bao giờ đi chống lại tình yêu Tổ quốc, yêu đồng bào của các cháu, cho nên tuy lúc đầu có bối rối, nhưng sau khi tìm hiểu sự việc, con người, tấm lòng của cháu, các thầy cô ở đây đã có những chia sẻ nhất định, không truy bức, không xúc phạm cháu như thường thấy diễn ra trong những trường hợp tương tự. Do đó, tuy đến nay chưa có kết cục nhưng chúng tôi cũng tạm yên tâm. Ngoài ra chúng tôi còn được một số giáo sư có uy tín, được cộng đồng mạng theo sát và ủng hộ.
Nhưng chính vì thế tôi lại vô cùng xót  thương và lo lắng cho các cháu khác không được điều kiện như con tôi. Ví dụ các cháu ở quê, thân cô thế cô trên đất Hà Nội. Ví dụ các cháu có bố mẹ ít hiểu biết. Ví dụ các thầy cô ở các trường không được như các thầy cô ở Đại học Sư phạm Hà Nội. Sẽ có những cháu mà gia đình và thầy cô do không đủ hiểu biết hoặc do quá sợ hãi mà lại tiếp tục hành hạ các cháu chẳng kém công an. Biết đâu có cháu còn bị nhà trường “hãm” trong suốt thời gian học còn lại, bị mất đi nhiều cơ hội tốt. Và biết đâu có cháu còn bị đuổi học nếu chủ trương kiểu như Trường Đại học Công nghiệp TP. Hồ Chí Minh. Ngoài ra, số học sinh, sinh viên gặp nạn không chỉ là những cháu bị bắt, mà nhìn chung cháu nào đã đi biểu tình nếu nhà trường biết cũng đều bị rắc rối ít nhiều. Trong cuộc biểu tình ngày 8-7, tôi có gặp một sinh viên Đại học Luật Hà Nội phải “thay hình đổi dạng” khi đi biểu tình. Cháu nói rằng năm ngoái đi biểu tình đã bị nhà trường gọi lên kiểm điểm rồi. Nếu ngư dân ta hiện nay đi làm ăn trên biển của mình nhiều khi phải đi như kẻ ăn trộm trước sự săn đuổi của tàu Trung Quốc đã là việc đau xót thì việc các sinh viên phải ngụy trang lòng yêu nước ngay giữa thủ đô tự do như cậu sinh viên Đại học Luật Hà Nội lại càng đau xót và bi hài hơn.
Thưa Bộ trưởng
Như Bộ trưởng biết, giáo dục tình yêu Tổ quốc, tình yêu con người là mục tiêu số một  của nhà trường XHCN của chúng ta. Và nhà trường của chúng ta trong suốt thời gian từ khi lập nước (1945) đến hết thập kỷ bảy mươi của thế kỷ XX đã làm xuất sắc nhiệm vụ này, chính vì thế mà lớp lớp thanh niên hào hùng ra trận, làm nên chiến thắng vĩ đại trong ba cuộc chiến tranh bảo vệ Tổ quốc: chống Pháp, chống Mỹ, chống Trung Quốc xâm lược. Yếu tố quyết định thắng hay bại không ở chỗ quân đội, vũ khí mà ở chỗ biết khơi dậy lòng yêu nước của mỗi công dân hay không mà thôi. Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói: Dân ta có một lòng nồng nàn yêu nước. Đó là một truyền thống quý báu của ta. Từ xưa đến nay, mỗi khi Tổ quốc bị xâm lăng thì tinh thần ấy lại sôi nổi, nó kết thành một làn sóng vô cùng mạnh mẽ, to lớn, nó lướt qua mọi sự nguy hiểm khó khăn, nó nhấn chìm tất cả lũ bán nước và lũ cướp nước. Chính lúc này đây, lúc giặc đã lăm le ngoài bờ cõi, đã làm chủ một phần biển đảo của ta, tinh thần yêu nước ấy cần phải được khơi dậy, đặc biệt là trong nhà trường. Tiếc thay, càng gần đây, việc giáo dục lòng yêu nước, lý tưởng sống cao cả cho tuổi trẻ ngày càng sa sút. Chúng ta hằng ngày, hoặc đọc trên báo chí hoặc tận mắt chứng kiến những hiện tượng vô cảm, những lối sống ích kỷ, tham lam, những hành động bạo lực dã thú bất chấp luật pháp và đạo lý.
Trong bối cảnh trên, việc làm như con trai tôi và một số cháu thanh niên, sinh viên khác thật vô cùng đáng quý. Những điều hay lẽ phải được thầy cô và sách giáo khoa dạy đã thấm sâu vào tâm hồn, vào nhận thức của các cháu, và các cháu đã biến nó thành hành động cụ thể, thiết thực một cách hoàn toàn tự giác. Nó là những hoa trái đầu mùa mà hiện nay đã hơi hiếm hoi của ngành giáo dục mà biết bao công sức dạy dỗ, rèn luyện mới có được. Vậy thì cớ sao bây giờ lại đang tay bẻ gãy, đập nát, tự mình phủ định việc làm của mình, đi ngược hoàn toàn với mục tiêu giáo dục? Đấy không chỉ là tội lỗi mà còn là việc làm phản giáo dục đến quái gở. Người xưa có chuyện một người đi câu mang cái giỏ không đáy, cho nên dù câu được bao nhiêu cá thì cuối cùng vẫn về không. Ấy là người ta muốn nói về loại người ngu đần hoặc là loại người đi câu nhưng không có mục đích lấy cá mà vì mục đích khác. Chẳng lẽ bây giờ chúng ta cũng dạy học sinh yêu nước theo kiểu ấy? Nhiều người muốn dẹp biểu tình yêu nước của sinh viên luôn lý luận rằng “Đã có Đảng và Nhà nước lo”, hay “Để khi nào Đảng và Nhà nước yêu cầu đã, bây giờ cứ học tốt đi”, đó cũng là một thứ lý lẽ tự phản lại điều đã dạy. Nó trái hoàn toàn với khẩu hiệu “Đâu cần thanh niên có”, trái với hình ảnh của những Trần Quốc Toản, Nguyễn Trung Trực, Trương Định, Phạm Văn Nghị, Võ Thị Sáu,... những người đó có bao giờ nói “đã có vua (hay sau này là Đảng) lo” đâu.
 Do vậy tôi đề nghị Bộ trưởng, với tư cách người đứng đầu ngành giáo dục, trước việc làm sai trái của ngành công an và của nhiều cấp chính quyền, phải tích cực bảo vệ các cháu, dứt khoát không tiếp tay để truy bức, kỷ luật các cháu. Việc làm sai trái của Trường Đại học Công nghiệp TP. Hồ Chí Minh như năm ngoái - ra thông báo sẽ đuổi học sinh viên nào đi biểu tình chống xâm lược - là một việc làm phi pháp, trái đạo lý, trái hẳn chính những điều họ dạy cho sinh viên của họ, không biết Bộ trưởng đã xử lý hay chưa?
 Chúng ta phải sống và làm việc theo hiến pháp, pháp luật và đạo lý, chứ không phải như những cỗ máy vô cảm. Phải phản đối và xử lý những việc làm sai trái, kể cả những nghị định, quyết định vi hiến, trái luật, trái đạo lý. Trong trường hợp cụ thể thấy không nên biểu tình thì người lãnh đạo phải có cách ứng xử nhân văn, đúng luật, và tôi tin rằng sự có lý có tình sẽ được các cháu ủng hộ ngay. Bắt bừa, quy chụp bừa, miễn sao dẹp được thì thôi là cách tiêu diệt lòng yêu nước.
Còn nếu thực sự thấy không cần giáo dục lòng yêu nước, xin Bộ trưởng hãy cho loại ra khỏi chương trình những Nam quốc sơn hà, Hịch tướng sỹ, Bình Ngô đại cáo, Tuyên ngôn độc lập, Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến,... loại ra khỏi chương trình những bài học lịch sử về Hùng Vương, về Hai Bà Trưng, Lý Bí, Ngô Quyền, Lý Thường Kiệt, Trần Hưng Đạo, Trần Bình Trọng, Trần Quốc Toản, Lê Lợi, Nguyễn Trãi, Nguyễn Huệ,... về  Bạch Đằng, Chi Lăng, Đống Đa, Điện Biên Phủ,...
Để con em chúng ta hôm nay khỏi ôm theo lòng yêu nước đau đớn và vướng vào những hệ lụy oan khốc.
Thưa Bộ trưởng
Tôi viết ra những điều trên trong nỗi xúc động và bất bình cao độ của một phụ huynh, của một nhà giáo, của một công dân, của một trí thức luôn luôn đau đáu với vận nước và sự nghiệp giáo dục. Trong nỗi xúc động đó, nếu có chỗ nào lời lẽ quá căng thẳng xin Bộ trưởng thông cảm.
Xin trân trọng cảm ơn Bộ trưởng.
Đào Tiến Thi
Nơi gửi:
- Bộ trưởng Bộ Giáo dục Phạm Vũ Luận
- Báo Giáo dục Việt nam, báo Thanh niên, báo Tuổi trẻ, một số blog cá nhân.

ANH BA SÀM BÌNH LUẬN VỀ THƯ NGỎ CỦA 71 NHÂN SĨ TRÍ THỨC


Sau khi 71 nhân sĩ trí thức trong và ngoài nước gửi THƯ NGỎ đến Quốc hội, Chính phủ, lãnh đạo Đảng và Nhà nước, đã được đăng tải và bàn luận rộng rãi trên mạng internet và được nhiều cơ quan thông tấn quốc tế loan tải, thực hiện các bài phỏng vấn, Anh Ba Sàm TTX Vỉa hè có bình luận như sau:
Đây là một văn bản có nhiều điểm đặc biệt, khác hẳn so với các “thư ngỏ”, “kiến nghị” trước đây, bởi vì văn bản này:

1- Quy tụ được nhân sĩ, trí thức trong, ngoài nước, có những khác biệt về “cương vị”, về cách thể hiện thái độ, thậm chí có thể cả nhiều vấn đề về đường hướng phát triển đất nước.

2- Mạnh dạn thể hiện quan điểm đối với những vấn đề thuộc về quyền tự do dân chủ của người dân.

3- “Mạnh dạn” vậy, nhưng lại có cả những nhân vật lâu nay thường kín đáo thể hiện quan điểm chính trị, đặc biệt có cả người, có lẽ là duy nhất còn lại, là nhân chứng, thậm chí tham gia ít nhiều vào bức Công hàm Phạm Văn Đồng.

4- Báo hiệu một bước tiến khó lường trong phương thức đóng góp, tranh đấu.

Những ai am hiểu tình hình chắc thừa biết mục tiêu của những người chủ trương bức thư ngỏ đâu phải là sự trả lời công khai, chính thức của lãnh đạo chính quyền, đảng. Nhưng những người lãnh đạo nếu không “soi” kỹ bức thư, chỉ dựa vào ý kiến “tham mưu”, để nhìn ra mấy điểm nêu ở trên, mà chỉ thấy lời lẽ nhẹ nhàng trong đó do phải dung hòa nhiều thành phần, quan điểm khác nhau, thì e rằng sẽ không lường trước được ảnh hưởng của nó. (lời bình tại đây).

Từ 4 điểm khác biệt so với các thư ngỏ, kiến nghị trước đây, rút ra 4 ý nghĩa, ngoài những mục tiêu rõ ràng nêu trong nội dung thư ngỏ:

1- Một bước gắn kết hơn nữa không chỉ nhân sĩ, trí thức mà cả mọi người dân khác nhau về hoàn cảnh, quan điểm, trong lúc vẫn bị nhiều ngăn cách, chia rẽ trong suốt mấy chục năm qua.

2- Cảnh báo mối nguy khi quyền lực chính trị không được hậu thuẫn của giới tinh hoa, sẽ mất sự ủng hộ trong dân chúng rất nhanh.

3- Giọng văn nhẹ nhàng, giữa bối cảnh sôi bỏng, đầy bức xúc, có thể không vừa lòng đại chúng, nhưng lại rất cần thiết cho nhiều giới chức trong bộ máy quyền lực đã dần thay đổi cách nhìn, thái độ trước tình hình nguy cấp ngày càng rõ. Mối ác cảm với những ý kiến trái chiều, thường bị thổi phồng, lợi dụng, sẽ giảm bớt.

4- Chứng tỏ thêm cho những ai còn e ngại, lo sợ phải lên tiếng rằng: bằng phương pháp ôn hòa, kiên nhẫn, khéo léo, đúng pháp luật thì không thể có giới hạn nào cho quyền tự do ngôn luận, biểu đạt ý kiến, dù cho có động chạm tới những chủ đề khó nói nhất. (lời bình tại đây).

Nguồn: TTX Vỉa hè Ba Sàm.

Thứ Năm, 9 tháng 8, 2012

GS TƯƠNG LAI TRẢ LỜI RFI VỀ THƯ NGỎ GỬI QUỐC HỘI VÀ LÃNH ĐẠO CAO CẤP

Nhân sĩ trí thức Việt Nam lại kiến nghị 

về Biển Đông và dân chủ

Nhóm nhân sĩ trí thức ở Sài Gòn biểu tình chống Trung Quốc, ngày 05/06/2011 (Courtesy Cao Lập)
Nhóm nhân sĩ trí thức ở Sài Gòn biểu tình chống Trung Quốc, ngày 05/06/2011 (Courtesy Cao Lập)

Thụy My
 
Trong lá thư ngỏ đề ngày 06/08/2012, các nhân sĩ trí thức năm ngoái đã hai lần gởi kiến nghị lên lãnh đạo Đảng và Nhà nước Việt Nam về tình hình đất nước, nay lại bày tỏ ý kiến trước việc Trung Quốc xâm phạm trắng trợn chủ quyền quốc gia Việt Nam, đồng thời đề nghị cải cách toàn diện về chính trị.

Bảy mươi mốt người ký tên trong thư ngỏ là các nhà nghiên cứu, nhà hoạt động xã hội nổi tiếng trong và ngoài nước như : giáo sư Tương Lai, các tiến sĩ Lê Đăng Doanh, Nguyễn Quang A, luật gia Lê Hiếu Đằng, chuyên gia Vũ Quang Việt ở Hoa Kỳ… Các nhà trí thức này đã từng gởi kiến nghị ngày 10/07/2011 về « Bảo vệ và phát triển đất nước trong tình hình hiện nay », và ngày 08/09/2011 về việc « Cải cách toàn diện để phát triển đất nước ».

Hai bản kiến nghị trước đều có chung nhận định là Trung Quốc đã đi được những bước quan trọng trong mưu đồ bá quyền, làm Việt Nam phải khuất phục. Thư ngỏ lần này nhận xét rằng trong một năm qua Trung Quốc đã tiến thêm những bước mới xâm phạm trắng trợn chủ quyền quốc gia Việt Nam. Từ việc ngang nhiên lập đơn vị hành chính có quân đồn trú tại đảo Phú Lâm, thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam, mời thầu tại 9 lô dầu khí thuộc vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam, cho đến việc ồ ạt đưa hàng đoàn tàu đánh cá và tàu bán quân sự xâm phạm Trường Sa, kể cả đe dọa gây chiến.

Các nhân sĩ hoan nghênh Luật Biển vừa được Quốc hội thông qua, và đề nghị Nhà nước công bố trước dư luận trong nước và thế giới thực trạng quan hệ Việt – Trung. Nhân dịp này Nhà nước cần giải thích về thực chất của công hàm Thủ tướng Phạm Văn Đồng gởi Thủ tướng Chu Ân Lai năm 1958 về Biển Đông để dư luận biết rõ sự thật, bên cạnh đó tạo điều kiện cho các nhà nghiên cứu trong và ngoài nước sưu tầm, hệ thống hóa tư liệu lịch sử và pháp lý về chủ quyền biển đảo. Trước các thủ đoạn bành trướng của Trung Quốc, cần tranh thủ sự ủng hộ của quốc tế và sáng suốt lựa chọn các đối tác chiến lược.

Phần thứ hai trong thư ngỏ đề nghị Nhà nước cải cách sâu sắc, toàn diện về chính trị, đặc biệt là việc sửa đổi Hiến pháp. Trong việc bảo đảm các quyền hiến định về tự do, dân chủ, các nhà trí thức đã nhấn mạnh đến quyền tự do ngôn luận và tự do báo chí, quyền lập hội, quyền tự do bày tỏ thái độ chính trị thông qua các cuộc biểu tình ôn hòa. Thư ngỏ đề nghị chấm dứt các hành động trấn áp người dân biểu tình chống Trung Quốc xâm lược.

Cuối cùng các nhân sĩ ký tên trong thư bày tỏ mong mỏi các nhà lãnh đạo đất nước đặt lợi ích dân tộc lên trên hết, trong tình thế hiểm nghèo hiện nay.

Trả lời RFI Việt ngữ, giáo sư Tương Lai, một trong số những trí thức ký tên vào thư ngỏ đã nhấn mạnh :
Giáo sư Tương Lai - Việt Nam
08/08/2012

by Thụy My
« Ở trong vị thế địa chiến lược « trứng chọi với đá » - Việt Nam ở bên cạnh một nước láng giềng quá lớn, mà giới cầm quyền của nước láng giềng ấy luôn nuôi dưỡng cái mộng bành trướng về phương Nam. Ông cha ta biết rất rõ điều đó, nên luôn luôn có kế sách mềm dẻo ngoại giao để có quan hệ hữu nghị, tránh những cuộc chiến tranh xâm lược. 

Nhưng mềm dẻo được là vì có ý chí mãnh liệt làm hậu thuẫn. Không có cái ý chí mãnh liệt đó thì không có ngoại giao mềm dẻo. Đối với kẻ thù, không có một chút mơ hồ ảo tưởng nào cả, và chính nhờ không mơ hồ mà ông cha ta mới giữ được nước cho đến bây giờ. 

Và thời kỳ ông cha ta giữ nước đó thì làm gì có bối cảnh quốc tế hỗ trợ như Việt Nam hiện nay. Bối cảnh hiện giờ thuận lợi gấp vạn lần. Việt Nam phải biết tranh thủ thuận lợi đó. Phải lôi kéo về mình những lực lượng có thể giúp mình chống lại Trung Quốc, để thoát ra khỏi cái vòng ảnh hưởng của Trung Quốc.

Cho nên trong thư ngỏ chúng tôi nói là « sáng suốt lựa chọn các đối tác chiến lược, vì lợi ích của dân tộc và phù hợp với xu thế phát triển của thời đại ». Vì dân tộc này ở trong cái thế trứng chọi đá, thì phải có khí phách. Khí phách có cứng mới đứng đầu gió !

Bây giờ sự hỗ trợ của quốc tế là rất rõ ràng, thì vấn đề làm làm sao biết tranh thủ lấy nó. Vượt qua cái lợi ích phe nhóm, vượt qua cái lợi ích cá nhân, muốn đổ bê-tông cho chiếc ghế của mình. Làm được chuyện đó, đặt được lợi ích của Tổ quốc lên trước lợi ích của cá nhân mình thì sẽ tìm ra đối sách, sẽ tìm ra được sức mạnh ». 

Bùi Văn Bồng: ĐỪNG KÉO DÀI SỰ LẠC ĐIỆU !

Biểu tình trước cổng trụ sở Đài Truyền hình Hà Nội hồi tháng 10 năm ngoái.
ĐỪNG KÉO DÀI SỰ LẠC ĐIỆU! 
Bùi Văn Bồng 

Trong cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm phạm chủ quyền Trường Sa lần trước, ông Nguyễn Thế Thảo, Chủ tịch UBND thành phố Hà Nội nói: “Biểu tình là có sự xúi giục, lôi kéo, kích động của các thế lực thù địch”. Năm ngoái, chính quyền Hà Nội cũng nói vậy. Nhưng cho đến nay, cả một bộ máy và lực lượng công an hùng hậu của Hà Nội vẫn chưa bắt được một kẻ nào trong “thế lực thù địch” nguy hiểm ấy đem ra xét xử trước pháp luật cho dân được biết. Hôm mới rồi, sau cuộc biểu tình ngày 5-8, các báo, đài ở Hà Nội cùng nói lại như vậy? 

LÒNG YÊU NƯỚC ĐÃ BỊ LỢI DỤNG NHƯ THẾ NÀO?

Lòng yêu nước đã bị lợi dụng như thế nào?
Hoàng Ninh
Những ai trực tiếp chứng kiến cuộc biểu tình sáng ngày 5/8/2012 tại Hà Nội mới hiểu được bộ mặt thật của Đài truyền hình Hà Nội đằng sau cái thông tin “quần chúng nhân dân và lực lượng an ninh đã phát hiện và bắt quả tang một số đối tượng đang phát trả tiền công cho những người biểu tình”. Đó là một sự xuyên tạc sự thực và vu cáo trắng trợn những con người đang đấu tranh cho đất nước, Đài truyền hình Hà Nội đã dùng uy tín của mình để bôi nhọ danh dự, xúc phạm đạo đức con người. Cái lời hứa suông “cung cấp bằng chứng” ấy sẽ chẳng bao giờ được thực hiện cho tới khi một video giả mạo được làm ra. Những người đã xuống đường biểu tình hôm đó có thể khởi kiện Đài truyền hình Hà Nội tội vụ khống người yêu nước, xúc phạm danh dự, nhân phẩm và uy tín của người khác.
Đã một thời gian khá dài những cuộc biểu tình yêu nước phản đối ngoại bang xâm phạm bờ cõi thường xuyên được diễn ra, tuy nhiên phần đông dân chúng trong xã hội vẫn mông lung về vấn đề này. Tôi đã trực tiếp nghe được lời một số người dân khi chứng kiến cảnh biểu tình phản đối Trung Quốc thì họ cho rằng đó là do “phản động” thực hiện. Tôi hỏi tại sao các bác lại nói họ như vậy, những người này thản nhiên mà nói rằng: “các cơ quan báo đài người ta nói đầy ra đấy, toàn là phản động cả”. Chứng kiến sự thật đau lòng đó, tôi không thể trách những người dân lương thiện, họ lắng nghe tin tức từ các phương tiện truyền thông “chính thống”, đối với họ là rất uy tín và họ đã bị lừa, bị lừa một cách trắng trợn và sau ngày 5/8/2012 Đài truyền hình Hà Nội đã trở thành kẻ lừa dối trắng trợn nhất.
Vì lẽ nào những người biểu tình yêu nước lại “bỗng nhiên” trở thành “phản động”? Có lẽ thật khó nói rõ ràng vấn đề đó vào lúc này, chỉ có điều thực tế rằng lòng yêu nước của họ đang bị lợi dụng. Người ta đã lợi dụng chính sự biểu thị lòng yêu nước để gán ghép cho họ đủ mọi sự xấu xa có thể, để cô lập họ với nhân dân nhằm khẳng định tất cả mọi hoạt động của xã hội đều nằm trong tầm kiểm soát và theo ý chí của chính quyền, để khẳng định những kẻ nào không thuận theo ý chí của chính quyền đều là kẻ phản quốc, tức là một sự xấu xa mà dân chúng cần cảnh giác và tránh cho xa. Báo chí cũng dựa vào những cuộc biểu tình để thể hiện “sự sáng suốt”, sự nhanh nhạy và tinh thần “luôn đấu tranh với cái xấu”, tức là có trình độ và “bản lĩnh chính trị vững vàng”. Những lực lượng an ninh cũng dựa vào biểu tình để có cơ hội “lập chiến công” và đón nhận những “phần thưởng xứng đáng”. Ngoài ra, cuộc biểu tình cũng là dịp để Trung Quốc kiểm tra “tinh thần hợp tác” của chính phủ nước ta, để thể hiện họ có thể điều khiển nước ta bằng việc gây sức ép, để thể hiện chúng ta đang run sợ họ.
Lòng yêu nước được thể hiện qua những cuộc biểu tình phản đối kẻ thù xâm lược đã bị lợi dụng như thế đó; những con người luôn sục sôi căm giận giặc ngoại xâm, luôn cháy bỏng một lòng yêu nước, phần đông họ là sinh viên và trí thức – những con người được xem là ưu tú và tiến bộ, khi qua “cái lưỡi không xương” của truyền thông đã bị nhào nặn thành một loại ma quỷ cá nhân bẩn thỉu, thành thứ hủi lậu của xã hội. Xã hội đang bị che mờ bởi một loại tội ác, là tội ác đối với lòng yêu nước.
Rất nhiều giá trị đang bị đảo lộn, nhân dân sống trong khói sương mịt mù của giả dối, thật khó nhận ra đâu là hiện thực, đâu là chân lý. Những con người yêu nước cháy bỏng, bằng sự can trường và lòng dũng cảm của mình cần vững bước, vững bước hơn nữa để đưa xã hội về đúng giá trị thực tại của nó, để sáng soi chân lý cho nhân dân, để khẳng định với cả thế giới rằng dân tộc Việt Nam sẵn sàng chiến đấu và chiến thắng bất cứ kẻ thù nào dám xâm phạm biên cương của tổ quốc.
H.N.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN
Nguồn: BauxiteVietNam.

THƯƠNG TIẾC VĨNH BIỆT NHÀ BÁO VÕ BÁ DŨNG

Nhà báo Võ Bá Dũng (1981 - 2012)

Phóng viên Võ Bá qua đời do tai nạn giao thông
PLO - Sáng nay (9-8-2012), phóng viên Võ Bá Dũng (bút danh Võ Bá, sinh năm 1981), hiện đang làm việc tại Báo Pháp Luật TP.HCM đã qua đời do gặp tai nạn giao thông trên quốc lộ 1A (đoạn giáp ranh giữa huyện Dĩ An - Bình Dương và TP.HCM).
Theo thông tin ban đầu, khoảng 2 giờ sáng nay, phóng viên Võ Bá đang đi xe máy trên đường thì va chạm với một xe đầu kéo và đã tử vong ngay tại chỗ. Sau khi xảy ra tai nạn, tài xế xe đầu kéo đã bỏ trốn chưa ra trình diện. Gần trưa nay, chủ xe đầu kéo đã đến bệnh viện và làm việc với công an. Hiện Công an thị xã Dĩ An (tỉnh Bình Dương) đang điều tra vụ việc.

Phóng viên Võ Bá là phóng viên được tòa soạn phân công phụ trách thông tin tại địa bàn tỉnh Bình Dương. Anh là một cây bút điều tra sắc sảo với các đề tài "nóng" của xã hội như: các băng nhóm giang hồ tại vùng giáp ranh, hiện tượng bảo kê, mãi lộ, "đinh tặc"...

Các loạt bài của phóng viên Võ Bá viết mới gần đây như: "Bán gái quê vào tổ quỷ", "Giang hồ vùng giáp ranh", "Cuộc chiến phế liệu", "Hẹn huyết chiến tại Bình Dương", "Bắt cóc người, đòi tiền chuộc" ...

Sau khi các bài viết này được đăng tải trên mặt báo, nhiều nhóm giang hồ tại Bình Dương và TP.HCM đã bị công an bắt giữ, nhiều nạn nhân trong các vụ việc được giải cứu.

Báo Người Lao động đưa tin:
Phóng viên Báo Pháp Luật TPHCM bị TNGT tử vong
Thứ Năm, 09/08/2012 10:03 

(NLĐO) – Sáng 9-8, thượng tá Võ Văn Phúc, Trưởng Công an thị xã Dĩ An – Bình Dương cho biết nhà báo Võ Bá Dũng (bút danh Võ Bá, SN 1981, PV báo Pháp luật TPHCM) vừa qua đời do tai nạn giao thông trên địa bàn thị xã Dĩ An.
.
Nhà báo Võ Bá (trái) trong một lần tác nghiệp ở Bình Dương
   
Thông tin ban đầu, khoảng 3 giờ sáng cùng ngày, khi chạy xe máy trên Quốc lộ 1A (đoạn giáp ranh giữa Bình Dương và TPHCM), nhà báo Võ Bá bị xe container cán dẫn đến tử vong. Thượng tá Phúc cho hay công an đang khẩn trương làm rõ vụ việc.

Nhà báo Võ Bá là một trong những người từng dấn thân vào những đề tài gai góc. Anh là một cây bút nổi bật với các đề tài điều tra về các băng nhóm giang hồ vùng giáp ranh giữa Bình Dương và TPHCM. Những loạt bài để lại dấu ấn của nhà báo Võ Bá gần đây là: “Bán gái quê vào tổ quỷ”,  “Giang hồ vùng giáp ranh” , “Hẹn nhau huyết chiến tại Bình Dương”…

Từ những loạt bài của nhà báo Võ Bá, nhiều nạn nhân đã được giải cứu, nhiều băng nhóm tội phạm tan rã.
Tin-ảnh: N. Phú
Nguồn: Người lao động.
.
TỄU - Xin nghiêng mình vĩnh biệt em trong muôn vàn tiếc thương, đau xót! 
Và chia sẻ với gia đình, thân hữu và đồng nghiệp của em nỗi đau thương này!

Phương Bích: CHUYỆN BIỀU TÌNH NGÀY 5.8.2012 (Kỳ cuối)

Em ở trong cửa sắt. Anh ở ngoài cửa sắt, Gần nhau trong tấc gang. Mà biển trời cách mặt. Lộc Hà, 5.8.2012

Chuyện biểu tình 5/8/2012

Phương Bích

Phần kết: Mời các bác....giải tán!

Vì rằng mỗi người một kiểu nên kết quả “làm việc” cũng rất đa dạng. Ấn tượng nhất là trường hợp chị Dương Thị Xuân. Chị ấy tuyên bố với công an là chị ấy tuyệt thực. Mà đã tuyệt thực thì không có gì để nói cả. Công an tức mình bảo:
- Đã ăn gì đâu mà tuyệt thực?
- Thì tôi đang phải ăn những lời anh đang nói đấy thôi. Vì tôi phản đối các anh bắt người trái phép nên tôi tuyên bố tuyệt thực từ giờ phút này. Đã tuyệt thực rồi thì có gì để mà nói.
Hỏi gì chị ấy cũng không ”cung cấp” thông tin. Thảo nào lúc đang chuyện trò với công an Châu, tôi nghe thấy tiếng tiếng phụ nữ nói rất to, và cả tiếng đàn ông cũng rất gay gắt, rằng thì là chị vào đây tôi phải biết chị là ai chứ.
Hóa ra hồ sơ về chị ấy họ biết rõ như lòng bàn tay từ đời tám hoánh nào rồi. Vì chị ấy là nhà báo tự do, và bị bắt như cơm bữa vì thường xuyên viết bài, vạch ra cái xấu của chính quyền rồi nên chị ấy chả sợ. Ngay cả hồ sơ về tôi chắc họ cũng đã có đầy đủ, nhưng họ cứ hỏi theo thủ tục rất máy móc. 

Thứ Tư, 8 tháng 8, 2012

ĐƠN TỐ CÁO ĐÀI TRUYỀN HÌNH HÀ NỘI VU KHỐNG NGƯỜI BIỂU TÌNH





Toàn văn Đơn tố cáo Đài Truyền hình Hà Nội

CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
_______________________

Hà Nội, Ngày 7  tháng 8 năm 2012

ĐƠN TỐ CÁO

ĐÀI PHÁT THANH VÀ TRUYỀN HÌNH HÀ NỘI
THÔNG TIN SAI SỰ THẬT, VU KHỐNG
NHỮNG NGƯỜI BIỂU TÌNH PHẢN ĐỐI TRUNG QUỐC XÂM LƯỢC
Ngày 5 tháng 8 năm 2012 tại Hà Nội


Kính gửi: Ông Chánh thanh tra Sở Thông tin và Truyền thông
thành phố Hà Nội

Chúng tôi, những công dân ký tên dưới đây tố cáo Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội (Đài TH HN) đã vi phạm nghiêm trọng Luật Báo chí, vu khống và xúc phạm, đưa thông tin sai sự thật về những người biểu tình chống Trung Quốc xâm lược ngày 5 tháng 8 năm 2012.

Trong bản tin Thời sự trưa ngày 5 tháng 8 năm 2012, Đài TH HN đưa thông tin về cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược, trong đó có nội dung: “Đáng chú ý là trong cuộc tụ tập đông người sáng nay quần chúng nhân dân và lực lượng an ninh đã phát hiện và bắt quả tang một số đối tượng đang phát trả tiền công cho những người tham gia biểu tình. Bộ mặt thật cái gọi là biểu tình yêu nước đã bị lộ tẩy. Những thông tin chi tiết này, chúng tôi sẽ phản ánh rõ nét trong chương trình thời sự 18h30 hôm nay”.

Tuy nhiên trong bản tin Thời sự lúc 18h30 cùng ngày, Đài TH HN đã không cung cấp được thông tin nào như đã thông báo trong bản tin trưa.

Chúng tôi đề nghị Ông thụ lý đơn tố cáo này và xử phạt Đài TH HN theo Nghị định số 02 ngày 6 tháng 1 năm 2011 quy định xử phạt vi phạm hành chính trong hoạt động báo chí xuất bản. Cụ thể là vi phạm điều 7, khoản 4, tiết a: Thông tin sai sự thật gây ảnh hưởng nghiêm trọng.

Chúng tôi yêu cầu Ông Chánh Thanh tra Sở Thông tin và Truyền thông Hà Nội ra những biện pháp xử lý sau, theo quy định của Nghị định trên:
1. Xử phạt hành chính theo điều 7, khoản 4, tiết a: Thông tin sai sự thật gây ảnh hưởng nghiêm trọng.

2. Yêu cầu Đài TH HN đính chính nội dung đưa tin nêu trên là sai sự thật.

3. Buộc Đài TH HN công khai xin lỗi khán giả và những người biểu tình đã tham gia cuộc biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược ngày 5 tháng 8 năm 2012 trên bản tin Thời sự của Đài TH HN.

Chúng tôi cho rằng sự việc thông tin sai sự thật và vu khống người biểu tình không chỉ xúc phạm đến những người biểu tình yêu nước phản đối Trung Quốc xâm lược, mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng đến uy tín của chính quyền, lực lượng an ninh và nhân dân Hà Nội; nhiều cơ quan truyền thông quốc tế đã loan tải cách đưa tin này của Đài TH HN.

Nếu không xử phạt nghiêm Đài TH HN, nhân dân và dư luận trong nước và quốc tế sẽ cho rằng việc thông tin sai sự thật, xúc phạm nghiêm trọng đến công dân và tinh thần yêu nước của người Việt Nam, bất chấp pháp luật Việt Nam được Sở Thông tin và Truyền thông Hà Nội khuyến khích, thậm chí bao che, tạo tiền lệ rất xấu đến hoạt động báo chí tại Việt Nam. Vì vậy chúng tôi tin rằng Quý Ông sẽ hiểu rõ tầm quan trọng của vụ việc và nhanh chóng đưa ra quyết định xử lý Đài TH HN.

Địa chỉ liên lạc:
- Lê Dũng, số 54B Hà Trì 3, phường Hà Trì, quận Hà Đông, Hà Nội
- Đặng Bích Phượng (Phương Bích)
P. 1002, N06, đường Trần Đăng Ninh, Khu đô thị mới Phường Dịch Vọng, Quận Cầu Giấy, Hà Nội

Những người tố cáo ký tên:
Lê Dũng
Đặng Bích Phượng
Đào Tiến Thi
Đào Lê Tiến Sỹ
Lê Hiền Giang
Nguyễn Xuân Diện
Nghiêm Ngọc Trai
Nguyễn Chí Tuyến
Nguyễn Kim Môn
Nguyễn Văn Phương
Vũ Triệu Bảo Ngọc
Trịnh Anh Tuấn
Nguyễn Đình Hà

LÁI BUÔN TRUNG QUỐC TUỒN BẢN ĐỒ ĐỀU VÀO VIỆT NAM

DN Trung Quốc bán bản đồ Việt Nam sai sự thật

- Cục Hải quan tỉnh Lạng Sơn vừa bắt giữ một số bản đồ Việt Nam do Trung Quốc sản xuất bày bán trên địa bản tỉnh có nội dung về gianh giới quốc gia sai sự thật.
Theo công văn gửi Tổng cục Hải quan mới đây, Cục Hải quan Lạng Sơn cho hay, từ nguồn tin nhân dân phản ánh, ngày 1/8, Chi cục Hải quan Tân Thanh đã phối hợp với lực lượng công an tỉnh tiến hành kiểm tra khách sạn Kim Lệ Hoa, địa chỉ tại đường nhánh Bắc, xã Tân Thanh, huyện Văn Lãng. Qua đó, đoàn kiểm tra đã phát hiện và tịch thu một số bản đồ phân giới quốc tế Việt Nam- Lào- Campuchia- Trung Quốc có nội dung sai sự thật. Toàn bộ số bản đồ này đều mới 100%, do Trung Quốc xuất bản.

Cụ thể, trong số này có 1 bìa bao bọc bản đồ phân giới quốc tế Việt Nam- Lào- Campuchia chú giải song ngữ Anh- Trung, kích thước 13 x 20cm,  6 tấm bản đổ phân giới Việt Nam- Lào- Campuchia chú giải song ngữ Anh- Trung, loại in màu, kích thước 52 x 75cm. Tại các tấm bản đồ này có phân giới quốc tế sai sự thật.


Ngoài ra còn có 5 tấm bản đồ du lịch Trung- Việt, chú giải bằng chữ Trung Quốc, khổ 52 x 75cm.


Đại diện của khách sạn là người đàn ông ở Quảng Đông- Trung Quốc tên là Chung Thành, hiện giữ chức danh Phó giám đốc. Ông này khai báo, toàn bộ số bản đồ trên được mua tại Trung Quốc, sau đó mang về Việt Nam qua cửa khẩu Tân Thanh dưới dạng hành lý xách tay cá nhân, không khai báo hải quan nhằm mục đích bán cho khách du lịch ở Việt Nam. Kể từ tháng 4/2012 cho đến khi bị phát hiện, khách sạn Kim Lệ Hoa đã bán được 3 tấm bản đồ cho du khách.


Ông Thành đã thừa nhận hành vi trên là sai quy định của pháp luật Việt Nam, nhưng cam kết khách sạn không dùng bản đồ vào mục đích khác.


Cục Hải quan tỉnh Lạng Sơn nhận định, hành vi vi phạm của ông Chung Thành là nhập lậu, tàng trữ, lưu hành ấn phẩm bản đồ có nội dung sai sự thật do Trung Quốc xuất bản là vụ việc liên quan đến chính trị, an ninh quốc gia. Đặc biệt, vụ việc này bị phát hiện trong bối cảnh có nhiều diễn biến phực tạp về tranh chấp chủ quyền biển Đông hiện nay. Do đó, cơ quan hải quan đã chuyển vụ việc sang công an tỉnh Lạng Sơn để tiếp tục điều tra, làm rõ, xử lý theo quy định của pháp luật.

 
Phạm Huyền
Nguồn: VNN.