Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2012

MỘT VIỆT KIỀU THỤY SỸ YÊU CẦU ĐÀI TRUYỀN HÌNH HÀ NỘI XIN LỖI

Biểu tình phản đối Đài Truyền hình Hà Nội tại số 3-5 Huỳnh Thúc Kháng, HN ngày 21.10. 2011

CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
_________________________

Biên Hòa, ngày 10 tháng 08 năm 2012

ĐƠN KHIẾU NẠI


Kính gửi: Ông Trần Gia Thái,
Giám đốc Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội,
Địa chỉ: Số 03 – 05 Huỳnh Thúc Kháng, quận Đống Đa, Hà Nội
  • Người khiếu nại:
Tôi, Nguyễn Văn Ngoan sinh năm 1959, quốc tịch số PA CHE F1871949 Thụy Sĩ cấp ngày 20/06/2005, địa chỉ trú tại Route de la Brinaz 30, 1422 GRANDSON, Thụy Sĩ.
  • Người bị khiếu nại:
Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội về nội dung chương trình phát thanh chiều ngày 06/8/2012 (17:50 – 19:30)
http://hanoitv.vn/video-clip/74/Chuong-trinh-Thoi-su-chieu-682012/video647.htv

NỘI DUNG:
  1. Tóm tắt sự việc:
Tôi là Việt kiều Thụy Sĩ về Việt Nam thăm gia đình theo Giấy miễn thị thực nhập số AR 0337982 do Tổng Lãnh Sự Quán Việt Nam tại Genève – Thụy Sĩ cấp ngày 27/01/2012. Tôi về Việt Nam của ga hàng không Tân Sơn Nhất vào chiều ngày 26/07/2012. Ngày 04/8/2012 tôi du lịch đến Hà Nội.

Khoảng sáng ngày 05/08/2012, tôi cùng một người bạn là Tuấn đi dạo ở bờ hồ, khi đi đến tượng đài Lý Thái Tổ thì thấy có một nhóm người đang nói với nhau về vấn đề biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược biển, đảo Việt Nam. Tôi nhìn qua phía bên kia đường, nơi tượng đài Lý Thái Tổ thì thấy có một số bảng cấm, vì vậy tôi cảm thấy có vấn đề không bình thường. Do đó tôi muốn tìm hiểu xem có vấn đề gì xảy ra ở đây. Tôi mới băng qua đường tìm gặp những người cảnh sát ở đó để hỏi, thì họ nói rằng nơi này “nhạy cảm”, thì tôi mới nói với họ rằng ở Hà Nội mà có tình trạng như thế này về vấn đề an ninh thì làm cho mình không được an tâm. Người mặc áo thường phục có vẻ như là một người an ninh mới nói rằng “Không sao hết!”. Lúc đó tôi mới hỏi rằng “Bây giờ tôi có thể chụp hình được ở tượng đài hay không?”, thì anh này mới nói rằng “Được!”. Tôi với người bạn, hai người chụp hình ở đó khoảng 10 phút, 15 phút, thì lúc đó khoảng 8 giờ 45. Rồi sau đó hai người mới rời tượng đài Lý Thái Tổ, băng qua đường. Khi băng qua đường thì thấy vắng bóng người hết cả thì thấy cũng lạ. Tôi và người bạn tiếp tục đi về hướng đền Ngọc Sơn, đi được một đoạn thì thấy có người chăng biểu ngữ biểu tình. Khi tôi rẽ ngang đi xuống hướng bờ hồ thì tự nhiên thấy một người áo xanh có đeo băng đỏ, ảnh đang lôi kéo những người phụ nữ, tôi chưa bao giờ thấy hiện tượng lôi kéo phụ nữ như thế cả, tôi mới nhảy tới nói rằng “Anh không được có thái độ như thế này với phụ nữ!”, và tôi kéo tay người đó ra và người phụ nữ này thoát được. Sau đó tôi thấy có hai người phụ nữ khác nữa họ cũng bị bắt trong tình trạng như thế do những người khác và tôi đã chạy theo để can thiệp cho hai phụ nữ này, và cũng vẫn lời nói này “Các người không được có thái độ như thế này giữa lòng Hà Nội. Nó rất là phản cảm”. Nhưng vì họ đông quá thành thử ra họ kéo người lên xe buýt thì tôi bị kéo lên theo. Rồi sau đó họ bắt tất cả lên xe buýt để chở về trại Lộc Hà ở Đông Anh, Hà Nội. Tại trại Lộc Hà, công an đã bắt tôi đưa tất cả những đồ đạc mang theo cho họ khám và họ mở tất cả các máy ra, rồi họ vào họ xem, họ chụp ảnh tất cả những dữ kiện trong đó, rồi sau đó họ niêm phong lại, gồm một máy tính xách tay MacAir và một cái Samsung Tablet Galaxy PT 1000, và một cái điện thoại. Một viên công an đã cố ý nói với tôi “Anh đến đây anh biểu tình chớ đâu có phải anh du lịch, phải không?” và chĩa camera của ảnh đang hướng về tôi. Do phải chờ đợi rất lâu và không khí nóng bức làm tôi mệt mỏi vô cùng nên đã tôi từ chối không ký tên và không làm việc nữa. Do đó, chuyện họ niêm phong, họ kiểm soát máy móc của tôi công an tự làm tôi không chứng kiến. Trước khi ra khỏi trại Lộc Hà tôi có yêu cầu công an cho tôi một tờ giấy chứng nhận những cái gì họ thu giữ của tôi nhưng mà họ không cho, họ chỉ giao cho tôi 01 giấy mời sáng 06/08/2012 đến cơ quan công an tại 89 Trần Hưng Đạo để làm việc.

Vì là công dân Thụy Sĩ nên sáng ngày 06/08/2012, tôi đã đến Đại sứ quán Thụy Sĩ tại Hà Nội để trình bày sự việc xảy ra ngày 05/08/2012 và cần sự trợ giúp. Ông Simon Duss người có trách nhiệm tiếp tôi cho tôi biết là tôi có thể đến 89 Trần Hưng Đạo để lấy những vật dụng bị giữ hôm trước. Tôi có cho ông Duss biết là tôi chưa nhận được Hộ chiếu từ người nhà ở Biên Hòa gửi ra nên tôi chưa thể đến 89 Trần Hưng Đạo sáng nay được. Ông Duss cho biết tôi không nhất thiết phải đi nhận ngày hôm nay. Sau đó tôi gọi điện thoại cho ông Chung là người có trách nhiệm phía nhà nước Việt Nam rằng đến thứ Tư ngày 08/08/2012 tôi mới đến nhận các vật dụng của mình như lý do tôi nói ở trên.

Nhưng Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội phát thanh chiều ngày 06/8/2012 (17:50 – 19:30), nội dung:

“Sáng qua tại khu vực hồ Hoàn Kiếm có xảy ra vụ tụ tập đông ngươì trái phép thực hiện nghị định của chính phủ cũng như thông báo nhân dân thành phố về việc chấm dứt tụ tập đông người trái pháp luật, các lực lượng công an thành phố đã đưa 30 người về trụ sở để xem xét và xử lý. Trong các đối tượng được có quân chức năng đưa về trụ sở là các đối tượng thường xuyên tham gia biểu tình như: Lê Dũng, Nguyễn Tường Thụy, Đặng Phương Bích, Nguyễn Chí Đức, Nguyễn Văn Dũng, Phạm Thị Mỹ Xuân tức Lê Hiền Đức và Nguyễn Văn Ngoan – Việt kiều Thụy Sỹ. Ngày sau khi được thông báo về chủ trương của Đảng và nhà nước quy định của Ủy ban thành phố về bảo đảm an ninh thành phố, những người này đã trở về với gia đình. Riêng Nguyễn Văn Ngoan là Việt kiều Thụy Sỹ đã có giấy mời sáng nay đến trụ sở phòng quản lý xuất nhập cảnh tại số 89 Trần Hưng Đạo để làm rõ vụ việc, tuy nhiên Nguyễn Văn Ngoan không chấp hành. Có thể khẳng định dù là người nước ngòai đang lưu trú tại Việt Nam, mọi người dân phải tuân thủ luật pháp Việt Nam.

Cùng với một số đối tượng đã được nhận dạng tham gia tụ tập đông người gây rối trật tự công cộng. Nhưng khi được mời lên cơ quan chức năng, Nguyễn Văn Ngoan đã thể hiện sự coi thường pháp luật nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam. Dư luận nhân dân cho rằng hành động này cần phải lên án và xử lý theo pháp luật.

Mọi người dân yêu nước đều có quyền thề hiện tình cảm theo pháp luật. Người dân Thủ đô hiểu rõ điều đó, tự gíac chấp hành pháp luật ủng hộ chính quyền trong công tác giữ gìn an ninh chính trị và trật tự an tòan xã hội. Nhưng hành vi trá hình, đội lốt yêu nước để tụ tập gây rối cần phải bị lên án và nghiêm trị.”

Tóm lại Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội đã cho rằng tôi:
  • Thường xuyên tham gia biểu tình;
  • Không chấp hành, coi thường pháp luật Việt Nam;
  • Có hành vi trá hình, đội lốt yêu nước để tụ tập gây rối cần phải bị lên án và nghiêm trị.
2. Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội đã thông tin sai sự thật, xuyên tạc, vu khống, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của cá nhân tôi bởi các lẽ sau đây.

Thứ nhất: Tôi không tham gia biểu tình sáng ngày 05/08/2012. Tôi đến Hà Nội là để du lịch, trước đó tôi không quen biết ai trong số những người biểu tình, tôi không hô khẩu hiệu, tôi không mang biểu ngữ, tôi không đi trong đoàn người biểu tình mà chỉ ngăn cản khi nhìn thấy hành vi của những người không mặc sắc phục công vụ lại xông vào bắt bỡ phụ nữ vô cớ giữa đường, giữa ban ngày. Tôi làm điều này vì lương tâm, đạo đức và trách nhiệm của một con người với đồng loại.

Trước đó, tôi chưa bao giờ tham gia, hay có mặt tại bất cứ một cuộc biểu tình nào ở Việt Nam, bằng chứng là khi đó tôi không ở Việt Nam nên càng không thể nói rằng tôi thường xuyên tham gia biểu tình.

Thứ hai: Việc công an sáng ngày 05/08/2012, bắt giữ tôi và thu giữ vật dụng cá nhân của tôi trong khi tôi không có hành vi vi phạm pháp luật là trái với Điều 71 Hiến pháp năm 1992, sửa đổi, năm 2001 của Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, quy định:

“Công dân có quyền bất khả xâm phạm về thân thể, được pháp luật bảo hộ về tính mạng, sức khoẻ, danh dự và nhân phẩm.

Không ai bị bắt, nếu không có quyết định của Toà án nhân dân, quyết định hoặc phê chuẩn của Viện kiểm sát nhân dân, trừ trường hợp phạm tội quả tang. Việc bắt và giam giữ người phải đúng pháp luật.

Nghiêm cấm mọi hình thức truy bức, nhục hình, xúc phạm danh dự, nhân phẩm của công dân.”

Tôi không đến cơ quan công an tại 89 Trần Hưng Đạo, Hà Nội vào ngày 06/08/2012 theo giấy mời tôi đã gọi điện thoại cho ông Chung là người có trách nhiệm của nhà nước Việt Nam để nói rõ lý do. Hơn nữa, đây là “giấy mời” không phải là “giấy triệu tập” nên tôi có quyền không đến vào ngày 06/08/2012. Không có chứng cứ để nói rằng tôi “Không chấp hành và coi thường pháp luật Việt Nam.”

Thứ ba: Không có chứng nào để khẳng định rằng tôi tham gia biểu tình hoặc có hành vi giả dối nên không thể nói tôi “trá hình, đội lốt yêu nước để tụ tập gây rối”.

Thứ tư: Cách đưa tin của Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội là thiếu văn hóa, cộc lốc, xúc phạm đến tôi một người không vi phạm pháp luật như cách gọi tôi là “đối tượng”, “Nguyễn Văn Ngoan – Việt kiều Thụy Sỹ”, “Riêng Nguyễn Văn Ngoan”, “Nguyễn Văn Ngoan không chấp hành”…

Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội đã mạo danh, bịa đặt, trong khi chưa có một cuộc khảo sát, điều tra xã hội nào lại dám nói: “Dư luận nhân dân cho rằng hành động này cần phải lên án và xử lý theo pháp luật.”

Thậm chí Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội còn đe dọa, khủng bố vô cớ đối với tôi: “Nhưng hành vi trá hình, đội lốt yêu nước để tụ tập gây rối cần phải bị lên án và nghiêm trị.”

Căn cứ các điều của Hiến pháp 1992, sử đổi, bổ sung 2001 của Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, quy định:

“Điều 50:
Ở nước Cộng hoà xã hội chủ nghĩa Việt Nam, các quyền con người về chính trị, dân sự, kinh tế, văn hoá và xã hội được tôn trọng, thể hiện ở các quyền công dân và được quy định trong Hiến pháp và luật.

Điều 75:
Người Việt Nam định cư ở nước ngoài là bộ phận của cộng đồng dân tộc Việt Nam. Nhà nước bảo hộ quyền lợi chính đáng của người Việt Nam định cư ở nước ngoài.

Nhà nước khuyến khích và tạo điều kiện để người Việt Nam định cư ở nước ngoài giữ gìn bản sắc văn hoá dân tộc Việt Nam, giữ quan hệ gắn bó với gia đình và quê hương, góp phần xây dựng quê hương, đất nước.”

Điều 81:
Người nước ngoài cư trú ở Việt Nam phải tuân theo Hiến pháp và pháp luật Việt Nam, được Nhà nước bảo hộ tính mạng, tài sản và các quyền lợi chính đáng theo pháp luật Việt Nam.”

Căn cứ điều 37, Bộ luật Dân sự 2005 của Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, quy định:
“Quyền được bảo vệ danh dự, nhân phẩm, uy tín

Danh dự, nhân phẩm, uy tín của cá nhân được tôn trọng và được pháp luật bảo vệ.”

Căn cứ điều 9, Luật báo chí năm 1989, sửa đổi, bổ sung năm 1999 của Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam, quy định:

“Điều 9. Cải chính trên báo chí

1- Báo chí khi thông tin sai sự thật, xuyên tạc, vu khống, xúc phạm uy tín của tổ chức, danh dự, nhân phẩm của cá nhân thì phải đăng, phát sóng lời cải chính, xin lỗi của cơ quan báo chí, của tác giả. Trong trường hợp có kết luận của cơ quan nhà nước có thẩm quyền thì cơ quan báo chí phải đăng, phát sóng kết luận đó.

2- Tổ chức, cá nhân có quyền phát biểu bằng văn bản về những nội dung đề cập trên báo chí khi có căn cứ cho rằng báo chí đã thông tin sai sự thật, xuyên tạc, vu khống, xúc phạm đến mình. Cơ quan báo chí phải đăng, phát sóng lời phát biểu của tổ chức, cá nhân đối với thông tin đã được đăng, phát sóng trên báo chí của mình.

Lời phát biểu của tổ chức, cá nhân không được xúc phạm cơ quan báo chí, danh dự, nhân phẩm của tác giả.

Kể từ khi nhận được lời phát biểu của tổ chức, cá nhân thì trong thời hạn năm ngày đối với báo ngày, đài phát thanh, đài truyền hình, mười ngày đối với báo tuần, trong số ra gần nhất đối với tạp chí, cơ quan báo chí phải đăng, phát sóng lời phát biểu đó.

3- Lời cải chính, xin lỗi của cơ quan báo chí, của tác giả và lời phát biểu của tổ chức, cá nhân quy định tại khoản 1 và khoản 2 Điều này phải được đăng, phát sóng tương xứng với thông tin do báo chí đã đưa ra theo quy định của Chính phủ.

4- Trong trường hợp cơ quan báo chí không cải chính, xin lỗi hoặc cải chính, xin lỗi không đúng các quy định của luật này, không đăng, phát sóng lời phát biểu của tổ chức, cá nhân thì tổ chức, cá nhân đó có quyền khiếu nại với cơ quan chủ quản báo chí, cơ quan quản lý nhà nước về báo chí hoặc khởi kiện tại Tòa án”.
  • Tài liệu kèm theo:
  1. Quốc tịch số PA CHE F1871949 Thụy Sĩ cấp ngày 20/06/2005 (photo);
  2. Giấy miễn thị thực nhập số AR 0337982 do Đại sứ quán Việt Nam tại Thụy Sĩ cấp ngày 27/01/2012 (photo);
  3. Clip http://hanoitv.vn/video-clip/74/Chuong-trinh-Thoi-su-chieu-682012/video647.htv.
YÊU CẦU:
  1. Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội đăng tải Đơn khiếu nại này trên sóng của quý Đài;

  2. Ra quyết định giải quyết khiếu nại của ông Nguyễn Văn Ngoan – Việt kiều Thụy Sĩ bằng văn bản trong thời hạn pháp luật Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam quy định;

  3. Thông báo trên sóng của quý Đài với thời lượng tương ứng lời xin lỗi và đính chính những thông tin sai sự thật, xuyên tạc, vu khống, danh dự, nhân phẩm của ông Nguyễn Văn Ngoan – Việt kiều Thụy Sĩ.

Người làm đơn
Nguyễn Văn Ngoan

Nơi nhận:
  • Như trên;
  • Ông Đinh Thế Huynh, Chủ tịch Hội Nhà báo Việt Nam,
  • Ban Tuyên giáo Thành ủy Hà Nội, 71 Hàng Trống;
  • Ông Nguyễn Thế Thảo, Chủ tịch UBND Tp. Hà Nội, 12 Lê Lai;
  • Ông Phạm Quang Nghị, Bí thư Thành ủy, 04 Lê Lai;
  • Ông Nguyễn Thanh Sơn, Ủy ban nhà nước về người VN
    ở nước ngoài, 32 Bà Triệu;
  • Ngài Andrej Motyl, Đại sứ quán Thụy Sĩ tại Hà Nội;
  • Lưu, 07b.

BỨC THƯ TÂM HUYẾT CỦA MỘT ĐẢNG VIÊN 64 NĂM TUỔI ĐẢNG


Bức thư tâm huyết gửi TBT Nguyễn Phú Trọng 
và Bí thư tỉnh ủy Bắc Ninh

"Hơn 60 năm qua tôi càng thấy cán bộ hiện nay, Đảng viên hiện nay tồi tệ hơn. Họ tìm mọi cách lách luật, lách Nghị quyết để vụ lợi cá nhân làm giàu bất chính trên mồ hôi, nước mắt của nhân dân, của các gia đình thương binh liệt sỹ, của các anh hùng liệt sỹ, của các Đảng viên chân chính. 

Hơn 64 năm tôi được đứng trong hàng ngũ của Đảng, đã tham gia 3 cuộc kháng chiến, xây dựng kinh tế cho xã hội và gia đình, năm nay hơn 90 tuổi…nhưng tôi vẫn tin tưởng và theo Đảng đến cùng.

Nhưng tôi cũng thực sự đau lòng khi nghe dân oán trách các cán bộ phường, thị xã đã mượn danh Đảng và Nhà nước nhiễu nhương và bất công dung túng, bao che những cán bộ, Đảng viên có chức có quyền tham nhũng như ở quê tôi hiện nay.

Với lương tâm trách nhiệm của tôi và những Đảng viên lão thành xin được bày tỏ với đồng chí những lời tâm huyết. Mong đồng chí cử cán bộ trung kiên về kiểm tra thực chất để cứu những Đảng viên trung kiên đang bị trù dập và hơn 40 gia đình Thương binh liệt sĩ đang bị ép cướp trắng mất ruộng đất chính sách của họ".

Dương Văn Dậu
Sinh năm 1921, 64 năm tuổi Đảng

DẤU LẶNG CUỐI TUẦN

Việt Ông
 
Đây là hình ảnh thương tâm mà tôi gặp sáng nay. Sau khi trả tiền ly cafe, quay lại bàn thì thấy một bà cụ già cầm trên tay xấp vé số đang uống phần thừa của ly cafe của tôi. Tôi hỏi cụ năm nay mấy mươi rồi thì cụ bảo là 82 tuổi. 

Cụ có thân hình nhỏ bé, cặp mắt gần như mở không ra. Cụ thuê cái gác nhỏ sống một mình, mỗi tháng trả 500,000 đồng. Mỗi ngày cụ bán được 50 tờ vé số.

Cụ mời tôi mua vé số nhưng tôi không mua mà biếu cụ 50,000. Tôi hỏi con cái cụ đâu thì cụ nói có đứa con trai mà nó chết rồi. 


Rồi cụ đưa cho tôi xem cái xấp giấy có đơn xin trợ cấp của phường 22, quận Bình Thạnh nhưng chưa được xét. Thương cảm cho hoàn cảnh của cụ tôi an ủi mấy câu thế là cụ bật khóc rưng rức. Cụ mới nói thật là trước đây sống cùng anh con trai nhưng bị nó đuổi ra khỏi nhà và bẻ trẹo cánh tay. Cụ vừa nói vừa khóc. Trong ví còn bao nhiêu tiền tôi móc ra biếu hết cho cụ và hứa sẽ làm việc với phường để xin trợ cấp mỗi tháng.


Cuộc đời thật nhiều cảnh buồn quá!
Nguồn: FB VietOng.

Cập nhập thông tin về hoàn cảnh thương tâm của bà cụ, tại đây.

CHÚNG ĐÃ BẮT VÀ THẢ NGƯỜI BIỂU TÌNH CHỐNG TRUNG QUỐC NHƯ THẾ NÀO?

 

CHÚNG ĐÃ BẮT VÀ THẢ NGƯỜI BIỂU TÌNH 

CHỐNG TRUNG QUỐC NHƯ THẾ NÀO? (4) 

(Tiếp theo và hết)

Nguyễn Tường Thụy




Đứa ngồi bên trái bảo tôi: Bây giờ chúng tôi sẽ kiểm tra điện thoại của bác, gồm danh bạ và những thông tin lưu trong máy để lập biên bản. Anh kia (chỉ sang đứa ngồi bên phải tôi) sẽ thực hiện.

Tôi phẫn nộ:

-  Các anh có quyền gì mà kiểm tra điện thoại của tôi. Đây là tài sản cá nhân tôi. Tôi có quyền công dân. Nên nhớ tôi bị các anh bắt khi đi dạo ở Bờ Hồ. Các anh không thể xâm phạm bí mật hoặc an toàn thư tín, điện thoại, điện tín của người khác. Tôi kịch liệt phản đối. Còn nếu các anh dùng sức mạnh cưỡng chế thì đó là việc của các anh nhưng coi chừng các anh phạm tội hình sự đó.

Hai đứa ngồi cùng phía nên tôi cũng không để ý trang phục của chúng như thế nào. Nhưng Trương Dũng đang làm việc ở bàn đối diện đã phát hiện ra, lên tiếng kịp thời:

-  Các anh là ai? Trang phục ngành đâu? Biển tên đâu? Ăn mặc thế lại đòi kiểm tra người khác là sao.

Thấy chúng tôi quyết liệt và dứt khoát quá, một đứa nói:

-  Nếu bác không đồng ý thì chúng tôi báo cáo lên cấp trên.

Đào Lê Tiến Sỹ: TÔI ĐI BIỂU TÌNH 5.8.2012 (Phần 2)


TÔI ĐI BIỂU TÌNH 5-8-2012 

Phần 2

Đào Lê Tiến Sỹ
.
Xem Phần 1 tại đây. Xe bus tiến vào trại Lộc Hà. Đến một sân nhỏ, hai bên hai dãy nhà cấp 4 thì xe dừng. Mấy an ninh định xuống trước thì anh Trí Đức nói gần như quát: “Ơ cứ thế mà xuống à? Không mời xuống à?”. Một công an nói: “Mời các chú, các anh xuống ạ”. Anh Trí Đức: “Ờ thằng này được. Cái gì cũng phải có trình tự hẳn hoi chứ”. (Đúng là kinh nghiệm bị bắt có khác).

Xuống sân đã thấy khá đông công an đứng chờ đó. Mọi người được dẫn vào trong một căn nhà rộng như cái hội trường, nhưng chẳng có đồ đạc gì. Vào trong đã thấy chú Lê Dũng tươi như hoa đi ra đón. Rồi thấy bác Trương Dũng và một chú nữa (sau này biết là chú Lê Thiện Nhân). Mọi người hỏi thăm nhau mừng mững rỡ rỡ. Không thể nghĩ là mình đang ở trong trại công an.

Thứ Bảy, 11 tháng 8, 2012

BÀI PHÚ "ĐIỂM MẶT QUÂN THÙ" - Kha Tiệm Ly


Điểm mặt quân thù phú

Kha Tiệm Ly

Biển Đông cao sóng hờn căm,
Hải đảo cựa mình đau đáu.
Nhìn về Hoàng Sa, tan dạ nát gan,
Nghĩ tới Trường Sa, đứng tim sôi máu!

Hởi quân thù!

Chớ ỷ mạnh mà quen thói hung tàn,
Chớ cậy đông mà giở trò thô bạo!

Nói cho mi biết:

Đụng tới viên sỏi đảo ta, là đụng tới ngàn năm công đức tổ tiên,
Làm nhục một người dân ta, là làm nhục trăm triệu anh em máu thịt!
Hiếp biển nước ta, là bôi mặt nòi giống Tiên Rồng,
Cướp đất đảo ta, là sỉ nhục giang sơn Đại Việt!
Cha, chú ta, dân cày ruộng cũng là hảo hán anh hùng,
Mẹ, chị ta, người nấu bếp cũng là nữ lưu hào kiệt!
Trước họa nước, bao hiểm địa cũng thành Vạn kiếp, Chi Lăng,
Trước nạn dân, mọi trường giang đều hóa Bạch Đằng, Như Nguyệt!
Hồi trống trường, cũng thành trống trận thúc quân,
Bóng cờ lau, cũng thành bóng cờ quyết thắng!

Nói cho mi nhớ,

Triệu Nương, một dải yếm đào mà Lục Dận chẳng một tàn quân,
Trưng Vương, hai mảnh quần hồng mà Tô Định không còn manh giáp!
Sức mạnh ta là Hội Nghị Diên Hồng,
Khí thế ta là cánh tay sát thát!
Sao không lấy gương Liễu Thăng, Ô Mã mà soi?
Sao không lấy chuyện Thoát Hoan, Vương Thông mà xét?
Thấy Sầm Nghi Đống, treo cổ sao chẳng rớt tim?
Nghe Hứa Thế Hanh bỏ mạng mà chưa vỡ mật?
Thanh gươm Lê Lợi, trăm năm sau, mi vẫn còn phách mất hồn tan.
Vó ngựa Lý Thường, hai châu cũ (**), đất chẳng dám hoa khai cỏ mọc!

Với bọn mi,

Tổ tiên ta từng bẻ trúc rừng làm ngọn giáo dài,
Cha anh ta đã lấy lưỡi cày đúc thanh kiếm bạc.

Thế mà,

Đằng Giang mấy lần nhuộm máu, máu thù chẳng hết  tanh hôi,
Đống Đa một trận phơi xương, xương giặc vẫn chưa rũ mục!
Chương Dương gươm khua chan chát, xác cản mũi tàu, xác nghẽn bước quân,
Khâm Châu sét nổ ầm ầm, máu ngập chân thành, máu dơ chân ngựa!

Huống chi nay,

Tiềm thủy đỉnh xuất quỷ nhập thần,
Chiến đấu hạm, đi giông về lốc.
Đầy căn cứ, muôn (*) dàn hỏa tiển đối không,
Nghẹt vùng trời, hàng đội phi cơ tiềm kích.
Cờ phất, đạn bay khiếp quỷ kinh thần,
Bấm nút, bom rơi long trời lở đất.
Tàu ta ầm ầm lướt biển, trèo lên sóng dữ gió to,
Quân ta ào ạt băng rừng, đạp nát cây gai lá sắc.
Gươm anh linh thép vẫn ánh ngời ngời,
Tim chính khí máu luôn sôi sùn sụt!
*
Dù vũ khí có chia rõ nhược, cường.
Nhưng ý chí mới định phân cao, thấp:
Quân mi mấy mươi vạn (*), mà Đằng Giang xác nổi như bèo?
Quân mi mấy mươi muôn, mà Hồng Hà thây trôi như rác?
Quân ta mấy vạn, mà xác bọn mi làm nghẽn đường chiến tượng Quang Trung?
Quân ta mấy muôn, mà máu lũ mi đã đẫm giáp chinh y Hưng Đạo?
Lớn miệng khoe đất rộng, mà chịu làm tôi tớ bởi bầy ngựa Nguyên Mông,
Cao giọng ỷ người đông, lại đành làm tay sai do mấy đoàn quân Nhật!

Chúng ta đây,

Hướng ra biển, triệu triệu anh em chung dạ sẵn sàng,
Muốn hồi hương, vạn vạn kiều bào một lòng háo hức.
Đem tim gan tôi đỏ chí quật cường,
Lấy đoàn kết, nấu sôi lòng son sắt!
Cờ tổ quốc đâu để nhạt màu,
Máu hùng anh không cho phai sắc!
Liệt sĩ Hoàng Sa luôn bám bước quân hành,
Liệt sĩ Gạc Ma vẫn theo người cứu quốc!
Từng đánh mi trăm trận, đã biết đâu đá đâu vàng,
Giờ thử lửa một phen, cho biết ai gang ai sắt?

Anh em ta,

Nam nhi hề, chí tại biển đông,
Chiến sĩ hề, thân treo đầu súng.
Cửu Long vẫn hiên ngang chín khúc hào hùng,
Hoàng Liên mãi sừng sững mấy tầng cao ngất.
Lúc gian nguy, ra trước ngõ lại thấy anh hùng
Buổi quốc nạn, xoay bai bên đụng người kiệt xuất!
Vì chung trăm trứng, nên đá nghìn non  thương về hải đảo anh em,
Cũng bởi một nòi, mà nước muôn lạch tìm đến biển xanh cốt nhục.
Chung mẹ Âu Cơ, nên máu chảy ruột mềm,
Cùng cha Long Quân, mới lòng đau dạ thắt.
Trăm triệu đồng bào đều muốn vượt trùng khơi,
Mấy triệu anh em luôn hướng về cố quốc.
Bọn chúng bây, nào một lần cướp nước, hại dân,
Anh em ta, đã bao bận đuổi thù, giết giặc.
Thân vắt mạn tàu, bao anh hùng muôn thuở thơm danh,
Chết dưới ngọn cờ, máu liệt sĩ ngàn năm đỏ sắc!
Hét lên đi! Đại Việt hùng cường!
Vung tay lên! Việt Nam bất khuất!
Máu đọ máu thử coi ai đỏ ai đen?
Xương đọ xương thử xem ai vinh ai nhục?

Lời cuối cho mi:

Lịch sử Âu Lạc không thiếu đấng kiên trung,
Nhân dân Đại Cồ chẳng có người khiếp nhược!
Hải đảo ta một vùng khiêm tốn, vẫn đủ cho lũ giặc chôn thây,
Biển đông ta bốn hướng mênh mông, dư sức để muôn tàu dìm xác!
Ta nói có cội có nguồn,
Mi liệu tính sau tính trước!
KHA TIỆM LY

(Tên thật: Thái Quốc Tế
Địa chỉ: 99/5 Đinh Bộ Lĩnh, P2, TP Mỹ Tho)

Chú thích: (*) những con số trong bài nầy chỉ có giá trị minh họa.
     (**) Khâm Châu, Liêm Châu

LÃNH ĐẠO TP HCM TRẢ LỜI VỀ KIẾN NGHỊ TỔ CHỨC BIỂU TÌNH

LÃNH ĐẠO TP HCM TRẢ LỜI VỀ KIẾN NGHỊ TỔ CHỨC BIỂU TÌNH

Chỉ có ba trong 42 người ký tên vào kiền nghị tổ chức biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược được UBND TP HCM mời đến làm việc, đó là các anh Lê Công Giàu, Nguyễn Quốc Thái và Cao Lập. Qua cuộc gặp mặt ấy, những người được mời đã ghi nhận lại nội dung buổi làm việc. Đây là bản ghi nhận chỉ gởi riêng đến những người cùng ký đơn nhưng không được mời để những người nầy nắm được sự việc. Tuy nhiên vì Thư kiến nghị đã được đăng công khai và thu hút sự quan tâm của đông đảo mọi người nên tôi thấy cần thiết và mạo muội đăng công khai bản ghi nhận mà cá nhân tôi vừa nhận được. 
Ghi nhận về cuộc họp ngày 7-8-2012 với lãnh đạo TP.HCM
Vào lúc 13giờ 30 ngày 07-08-2012 theo thư mời của UBND Tp Hồ Chí Minh, chúng tôi gồm Lê Công Giàu, Nguyễn Quốc Thái và Cao Lập là 3/42 công dân  ký tên vào văn bản đề nghị tổ chức biểu tình chống hành động khiêu khích và sai trái của nhà cầm quyền Trung Quốc đã có buổi làm việc với UBND TP. HCM tại văn phòng tiếp dân số 15 Nguyễn Gia Thiều Quận 3. Do lãnh đạo thành phố chỉ mời 3 người chúng tôi nên chúng tôi thấy có trách nhiệm phải báo cáo những nội dung chủ yếu đến các anh chị không tham dự  cuộc họp nói trên.
Thành phần tham dự :
      Ông Lê Minh Trí: Phó Chủ Tịch UBND TP. HCM
      Ông Nguyễn Thành Tài: Chuyên viên cao cấp của UBNDTPHCM
      Ông Phạm Văn Thành: Chủ nhiệm văn phòng tiếp công dân TP. HCM
      Ông Lâm Văn Ba: Phó Văn phòng UBND TP.HCM
Đại diện Ban Tuyên Giáo Thành ủy, đại diện Sở Tư pháp và các nhân viên giúp việc của văn phòng tiếp công dân.
Và chúng tôi gồm Lê Công Giàu, Nguyễn Quốc Thái và Cao Lập.
Mở đầu cuộc họp ông Lê Minh Trí cho biết do ông chủ tịch UBND TP.HCM bận nên ủy nhiệm ông chủ trì cuộc họp này. Ông trình bày:
Trong quá trình lãnh đạo đất nước và dân tộc, Đảng Cộng sản VN đã lãnh đạo thành công các cuộc cách mạng bảo vệ tổ quốc và xây dựng đất nước. Đảng đã chứng tỏ bản lĩnh lãnh đạo đưa đất nước và dân tộc vượt qua bao khó khăn và giành thắng lợi, do vậy phải tin tưởng vào Đảng. Về việc chống Trung Quốc, Đảng đã làm được nhiều việc trên các mặt quân sự, ngoại giao. Quan điểm của Đảng là mềm dẻo nhưng kiên quyết. Phải giữ ổn định để bảo vệ thành quả bao năm nay và để phát triển. Phải mạnh để bảo vệ tổ quốc tốt hơn. Về việc yêu nước có nhiều cách yêu nước, UBND và Thành Ủy chưa chủ trương biểu tình lúc này, biểu tình không giải quyết được tình hình chống Trung Quốc. Hiến pháp có xác định quyền biều tình của công dân nhưng chưa có luật biểu tình, Nghị định 38 có quy định tụ tập đông người phải xin phép và chính quyền sẽ cân nhắc lợi hại để cho phép hay không. 

Ý kiến của Anh Lê Công Giàu, Nguyễn Quốc Thái và Cao Lập :
Hoan nghênh việc tiếp công dân của lãnh đạo TP.HCM, các anh em được mời họp không đại diện cho tất cả 42 công dân đã ký tên và đề nghị lãnh đạo TP nên tiếp tục mời đầy đủ mọi người.
Nhắc lại lý do gởi văn bản đề nghị tổ chức biểu tình, khẳng định đó là thái  độ yêu nước cần bày tỏ trước hành động khiêu khích, sai trái xâm phạm chủ quyền biển đảo Việt Nam của Trung Quốc, giúp chính phủ có tiếng nói mạnh mẽ hơn trong cuộc đấu tranh với Nhà cầm quyền Trung Quốc.
Nhân dân lo lắng Đảng và Nhà nước đã phản ứng quá yếu trước các hành động gây hấn, sai trái của Trung Quốc khác với phản ứng mạnh mẽ của các nước như  Philippines, Nhật, Ấn Độ, Nga ... Nhân dân thắc mắc Đảng và Nhà nước phải chăng bị trói buộc vào “16 chữ vàng và 4 tốt” và phải gìn giữ quan hệ giữa hai Đảng nên không cứng rắn trong phản ứng?. Trong khi Đảng và nhà cầm quyền Trung Quốc đã phơi bày dã tâm và ý đồ xấu xa của họ thì tại sao chúng ta lại phải gìn giữ, bảo vệ “16 chữ vàng và 4 tốt”? .
Nhân dân cũng thắc mắc tại sao năm 1979 Đảng đã phản ứng  mạnh mẽ, đã phát huy lòng yêu nước của toàn dân tộc chống lại cuộc xâm lược của Trung Quốc thì nay lại không?. Đảng và Nhà nước phải trả lời cho nhân dân được rõ!
Đảng cần  xác định  bọn xấu, các thế lực thù địch  là ai ,để dân cảnh giác!. Nếu Đảng dựa vào dân thì không sợ bất cứ kẻ thù nào, lịch sử đã chứng minh điều đó. Đảng phải xây dựng thế trận lòng dân, dựa vào dân, không có dân thì dù có vũ khí tối tân bao nhiêu cũng  không đánh thắng quân xâm lược. Có súng nhưng sẽ không có người cầm súng.
Khi đất nước gặp nguy biến, giặc xâm phạm bờ cỏi sẽ  có 3 hạng người : Yêu nước, cam chịu làm nô lệ, làm tay sai. Những người yêu nước chống ngoại xâm cần được Đảng, Chính Phủ khuyến khích, sao lại bị cản trở, bắt bớ? Sau khi lãnh đạo TP.HCM  nhận được thư đề nghị tổ chức biểu tình thì  nhiều người bị công an, cấp ủy địa phương, cơ quan triệu tập hạch hỏi, uy hiếp, yêu cầu rút tên. Nhiều người trong đó có cán bộ, Đảng viên bị theo dõi. Việc làm này là không nên vì phản tác dụng và đẩy những nguời yêu nước vào thế đối lập với Đảng và Nhà nước và làm mất đi hình ảnh tốt đẹp của Đảng.
Tổ quốc là trên hết, yêu nước là thiêng liêng thì sao nhân dân biểu tình bày tỏ lòng yêu nước lại phải xin phép, phải chờ luật, chờ nghị định? Lớp người ký tên đã lớn tuổi, đi biểu tình là chuyện phải làm và để nuôi dưỡng ngọn lửa yêu nước cho các thế hệ thanh niên kế tiếp. Đảng phải biết trân trọng việc truyền ngọn lửa yêu nước cho thế hệ trẻ. Cách nói "mọi việc đã có Đảng và Nhà nước lo" sẽ làm lụi tàn ngọn lửa yêu nước trong thanh niên, trong nhân dân. Cụ Nguyễn Đình Đầu một nhân sĩ 93 tuổi đã nhờ nhắn đến lãnh đạo thành phố là phải giữ vững đoàn kết trong nhân dân .
Đồng ý với chủ tọa cuộc họp là yêu nước phải có nhiều hình thức, như vậy ngoài biểu tình, phải tổ chức nhiều hình thức như: mít tinh, hội thảo trong cơ quan, xí nghiệp, trường trung học, đại học, tổ chức mit ting hàng vạn người tại sân vận động ... thông qua các đoàn thể quần chúng .Việc này Nhà nước hoàn toàn có thể kiểm soát được tình hình không sợ kẻ xấu lợi dụng như cách nói quen thuộc hiện nay .
Trong khi Trung Quốc đã tuyên truyền giáo dục trong nhân dân của họ và thông qua các phương tiện truyền thông rộng rãi nhất những thông tin sai lệch về chủ quyền của họ trên biển Đông, khơi dậy lòng hận thù dân tộc thì chúng ta lại hạn chế, ngăn chặn các thông tin về chủ quyền biển đảo chính đáng của VN. Thậm chí việc tưởng niệm các chiến sĩ hi sinh tại đảo Gạc- ma cũng bị cấm. Chúng ta phải phát động phong trào người Việt dùng hàng Việt và không dùng hàng nhập lậu, hàng độc hại, không nhãn mác…của Trung Quốc đó là cách khơi dậy lòng yêu nước và có lợi cho đất nước, bảo vệ sức khỏe người dân, đồng thời phải tận dụng các phương tiện truyền thông, hệ thống giáo dục, các đoàn thể quần chúng, hội đoàn…vào việc giáo dục lòng yêu nước và kiến thức về chủ quyền biển đảo Hoàng Sa, Trường sa của Việt Nam.
Để có thể lãnh đạo được toàn dân, Đảng phải làm cho dân tin trong việc chống tham nhũng, trong thái độ dứt khoát với nhà cầm quyền Trung Quốc, nên bỏ “16 chữ vàng và 4 tốt” vì không ai bắt chúng ta phải nói diều này,dân cũng không chấp nhận. Lấy lợi ích đất nước và dân tộc làm trọng thay cho việc lấy quan hệ  giữa 2 Đảng, hai nhà nước làm trọng.
Nhắc lại Đề nghị UBND Tp, Th/ỦY cần quan tâm lắng nghe tiếng  nói của các tầng lớp nhân dân. Cần tổ chức các cuộc gặp gỡ với các công dân chưa được mời họp và mở rộng ra mời nhiều anh chị khác .   
Ông Lê minh Trí và Ông Nguyễn Thành Tài nói ghi nhận và chia sẻ tinh thần yêu nước của các anh em, những ý kiến đóng góp là tích cực và hứa sẽ chuyển lên trên việc tiếp tục mời các công dân chưa được mời trong lần này.
Cuộc họp kết thúc lúc 16g cùng ngày.
TP Hồ Chí Minh  10-08-2012 

TRUNG QUỐC ĐÓNG CỬA BIÊN GIỚI MỘT SỐ MẶT HÀNG XUẤT KHẨU TỪ VIỆT NAM

Trung Quốc ngừng nhập nhiều hàng từ Việt Nam

Tiền Phong Online - Các mặt hàng chủ lực của Việt Nam đang bị hạn chế nhập khẩu từ Trung Quốc làm cho cán cân thương mại với Trung Quốc thâm hụt ngày càng lớn. 


Theo thông tin từ các nhà xuất nhập khẩu, gần đây có tình trạng Trung Quốc đóng cửa biên giới với một số mặt hàng xuất khẩu từ Việt Nam gây ra rất nhiều khó khăn trong kinh doanh đối với các doanh nghiệp này. 

Tình trạng này không phải mới xuất hiện mà đã manh nha từ đầu năm 2011 đối với một số mặt hàng như cao su, nông sản, khoáng sản ... mới đây nhất là thuỷ sản. Tuy nhiên, nếu như trước đây tình trạng này biểu hiện không rõ ràng thì gần đây, phía Trung Quốc đã bộc lộ rõ ý định hạn chế nhập khẩu hàng hóa, nguyên vật liệu có nguồn gốc Việt Nam, thay thế bằng nguồn nhập khẩu từ các quốc gia khác.

Hiện nay, Trung Quốc là quốc gia mà Việt Nam nhập khẩu hàng hoá nhiều nhất. Kim ngạch nhập khẩu không ngừng tăng lên qua các năm. Đến năm 2011, tổng kim ngạch nhập khẩu đã lên đến gần 25 tỷ USD. Dự kiến con số này năm 2012 sẽ tiếp tục tăng lên khi kim ngạch nhập khẩu 6 tháng đầu năm đã là 13 tỷ USD. Trong khi đó, kim ngạch xuất khẩu của Việt Nam vào Trung Quốc cũng không ngừng tăng lên từ 2009, nhưng vẫn ở mức khá khiêm tốn là 11 tỷ USD năm 2011.

Thâm hụt thương mại với Trung Quốc hàng năm là trên 10 tỷ USD, ước tính 2012 là 13 tỷ USD. Khoản thâm hụt này rất khó giảm được do các mặt hàng nhập khẩu chủ yếu từ Trung Quốc là máy móc thiết bị, linh kiện, phụ tùng và nguyên vật liệu phục vụ sản xuất. Ngược lại, xuất khẩu của Việt Nam sang Trung Quốc lại chủ yếu là hàng sơ chế như nông sản, thuỷ sản, ngũ cốc, cao su...

Như vậy với tốc độ nhập khẩu tăng nhanh, trong khi xuất khẩu sang Trung Quốc ngày càng bị hạn chế, đặc biệt là các mặt hàng chủ lực xuất khẩu của Việt Nam, thâm hụt thương mại song phương với Trung Quốc sẽ ngày càng lớn.

THÔNG CÁO BÁO CHÍ CỦA NÔNG DÂN VĂN GIANG

Thông cáo báo chí của nông dân Văn Giang

Văn Giang, ngày 10 tháng 8 năm 2012

Kính mời các cơ quan báo chí tới tham dự buổi đối thoại giữa Bộ Tài Nguyên Môi Trường và nông dân Văn Giang bị mất đất cho dự án khu đô thị Ecopark tại 83 Nguyễn Chí Thanh – Hà Nôi.

Theo lịch hẹn chiều ngày 10-8-2012, một số đại diện đầu đơn của bà con nông dân mất đất cho dự án khu đô thị Ecopark ở 3 xã Xuân Quan, Phụng Công, Cửu Cao huyện Văn Giang đã đến Bộ Tài Nguyên Môi Trường làm việc.

Mục đích buổi làm việc là bàn tới buổi đối thoại giữa Bộ TN-MT với bà con nông dân Văn Giang. Làm việc với bà con là ông Lê Dũng, Trưởng phòng tiếp dân của Bộ TN-MT. Biên bản làm việc được lập và thống nhất buổi đối thoại với bà con Văn Giang vào thứ 4 ngày 22-8-2012, địa điểm tại phòng họp của Bộ ở 83 Nguyễn Chí Thanh – Hà Nội.

Nội dung bao gồm:

- Chủ trì cuộc đối thoại là Thứ trưởng bộ TNMT Chu Phạm Ngọc Hiển.

- Bộ TNMT có mời thêm Thanh tra Chính Phủ, Hội Nông Dân, Mặt Trận Tổ Quốc, lãnh đạo tỉnh Hưng Yên, lãnh đạo huyện Văn Giang.

- Danh sách 99 bà con được tham dự trong phòng họp (do phòng họp nhỏ, và 99 bà con này sẽ được Bộ xác minh đúng là người ở địa phương, chưa có lấy tiền đền bù của dự án Ecopark từ phía chính quyền huyện Văn Giang) các bà con khác sẽ được bố trí ngồi ở ngoài và có loa truyền thanh để bà con theo dõi.

- Bà con được quyền mời luật sư, và báo chí truyền thông tham dự (cần có giấy giới thiệu cơ quan chủ quản).

- Bà con có đề xuất Bộ mời thêm bên Bộ Công an, Viện KSNDTC, Tòa án NDTC. Tuy nhiên, Bộ TN-MT trả lời là không thấy cần thiết để mời.

Trước đó Bộ TN-MT đã làm việc với phía lãnh đạo tỉnh Hưng Yên và huyện Văn Giang về việc chọn địa điểm để tổ chức buổi đối thoại với dân. Tuy nhiên lãnh đạo tỉnh Hưng Yên gồm ông Phó chủ tịch Đặng Thanh Ngọc và ông Chủ tịch tỉnh Nguyễn Văn Thông không đồng ý phương án tổ chức buổi đối thoại tại trụ sở huyện Văn Giang theo yêu cầu của bà con nông dân. Lãnh đạo tỉnh Hưng Yên muốn tổ chức tại trụ sở hành chính của tỉnh nhưng bà con thấy đường xa nên không đồng ý.

Cũng trong các buổi làm việc trước đó với Bộ TN-MT bà con có đề nghị Bộ cấp cho bà con bản sao của 2 Tờ trình số 14/ TTr-BTNMT ngày 12-3-2004 và Tờ trình số 99/ TTr-BTNMT ngày 29-6-2004 gửi Thủ tướng Chính phủ (liên quan đến các Quyết định số 303/QĐ-TTg ngày 30-3-2004 và Quyết định số 742/QĐ-TTg ngày 30-6-2004 của Thủ tướng Chính phủ). Tuy nhiên Bộ trả lời là không thể cấp, nếu Bộ làm sai Bộ sẽ chịu trách nhiệm với Chính phủ.

Nội dung đối thoại của bà con chủ yếu trên cơ sở Kiến nghị số 02 liên quan tới dự án Ecopark – Văn Giang – Hưng Yên ngày 20-6-2012 với 12 đề nghị:

1. Toàn văn Tờ trình số 14/ TTr-BTNMT ngày 12-3-2004 và Tờ trình số 99/ TTr-BTNMT ngày 29-6-2004 gửi Thủ tướng Chính phủ (liên quan đến các Quyết định số 303/QĐ-TTg ngày 30-3-2004 và Quyết định số 742/QĐ-TTg ngày 30-6-2004 của Thủ tướng Chính phủ).

2. Tại sao Bộ TN-MT trình Thủ tướng Chính phủ Tờ trình số 99/TTr-BTNMT ngày 29-6-2004 ngay trước khi Luật Đất đai 1993 ( được sửa đổi, bổ sung những năm 1998, 2001 ) hết hiệu lực?

Việc trình này có theo đúng thủ tục hành chính hay được rút ngắn công đoạn để có lợi cho chủ đầu tư (đề nghị Quý Bộ kiểm tra văn thư liên quan từ UBND tỉnh Hưng Yên đến Quý Bộ và Tờ trình của Quý Bộ đến Thủ tướng Chính phủ) ?

3. Tại sao Bộ TN-MT không đệ trình và tham mưu Chính phủ thông qua những vấn đề nêu tại Quyết định số 303/QĐ-TTg ngày 30-3-2004 và Quyết định số 742/QĐ-TTg ngày 30-6-2004? Vì theo quy định của Luật Đất đai 1993 (được sửa đổi, bổ sung những năm 1998, 2001) thì những nội dung này đều thuộc thẩm quyền của Chính phủ, không thuộc thẩm quyền quyết định của Thủ tướng Chính phủ.

4. Dựa vào quy hoạch nào và được cơ quan có thẩm quyền nào phê duyệt, Bộ TN-MT tham mưu cho Thủ tướng Chính phủ ban hành 2 Quyết định nêu trên ? Nếu có quy hoạch đó, đề nghị Bộ TN-MT cung cấp. Nếu không có quy hoạch nào đề nghị Quý Bộ giải thích.

5. Đề nghị Quý Bộ cho biết 2 Quyết định này của Thủ tướng là Quyết định  hành chính hay văn bản quy phạm pháp luật ? Nếu là quyết định hành chính có giá trị buộc thi hành đối với các hộ dân tại sao không được giao trực tiếp cho họ ngay sau khi ban hành? Nếu là văn bản quy phạm pháp luật tại sao lại không đăng tải trên công báo theo quy định của pháp luật ? (Nếu Quý Bộ không trả lời được nội dung này, đề nghị tham khảo ý kiến của Văn phòng Chính phủ và/ hoặc ý kiến của Bộ Tư pháp).

6. Tại sao Bộ TN-MT tham mưu cho quyết định số 303/QĐ-TTg xác định quỹ đất để tạo vốn xây dựng công trình cơ sở hạ tầng (1.650 ha, trong đó có 500 ha đất sau này được coi là đất của dự án Ecopark) là đất chuyên dùng, trong khi thực tế theo chủ đầu tư dự án Ecopark 30% của 500 ha đất này được dùng làm đất ở (tức không phải đất chuyên dùng)?

7. Tại sao Tờ trình của UBND tỉnh Hưng Yên liên quan đến Quyết định số 303/QĐ-TTg không được Hội đồng nhân dân tỉnh Hưng Yên thông qua theo quy định của Luật Đất đai nhưng vẫn được Bộ TN-MT bỏ qua, không báo cáo cho Thủ tướng Chính phủ biết về thiếu sót này của UBND tỉnh Hưng Yên?

8. Dựa trên dự án khả thi nào đã được cơ quan Nhà nước có thẩm quyền phê duyệt (theo điều 22 khoản 2 điểm a Luật Đất đai 1993 được sửa đổi, bổ sung những năm 1998, 2001), Bộ TN-MT đã tham mưu cho Thủ tướng Chính phủ ban hành quyết định 742/QĐ-TTg ?

9. Tại sao trong quyết định giao đất 742/QĐ-TTg không ghi rõ tên, địa chỉ người hoặc đơn vị được giao đất mà lại ghi chung chung là chủ đầu tư và giao cho UBND tỉnh Hưng Yên lựa chọn và quyết định Chủ đầu tư tức người được giao đất, thực chất là ủy quyền cho cấp dưới lựa chọn người được giao đất ? Phải chăng Bộ TN-MT đã tham mưu cho Thủ tướng Chính phủ ban hành quyết định trái điều 25 Luật Đất đai 1993 (sửa đổi, bổ sung những năm 1998,2001) “Cơ quan có thẩm quyền giao đất…không được ủy quyền cho cấp dưới” ?

10. Quyết định 742/QĐ-TTg đồng thời là quyết định thu hồi đất. Đề nghị Bộ TN-MT cho biết trường hợp thu hồi đất này được áp dụng theo điều khoản nào của Luật Đất đai 1993 (sửa đổi, bổ sung những năm 1998,2001)?

11. Hiện những hộ dân vẫn giữ Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất (sổ đỏ) liên quan đến nhà đất bị thu hồi. Vậy giấy tờ này có giá trị không ? Tại sao không có quyết định thu hồi đất đến từng hộ dân ? (Đề nghị trích rõ điều khoản văn bản pháp luật được áp dụng).

12. Đề nghị Bộ TN-MT cho biết việc cưỡng chế thu hồi đất đai và hỗ trợ thi công của tỉnh Hưng Yên tại Văn Giang có đúng quy định của Luật Đất đai không? (Nếu đúng, ghi rõ điều khoản văn bản pháp luật được áp dụng).

Trong trường hợp Quý Bộ không trả lời được hoặc cung cấp thông tin về những nội dung trên do sự việc đã xảy ra cách đây 08 năm, Quý Bộ có thể mời ông Đặng Hùng Võ – nguyên Thứ trưởng Bộ TN-MT tại thời điểm này tham gia trả lời và cung cấp thông tin.

Kiến nghị số 02 liên quan tới dự án Ecopark – Văn Giang – Hưng Yên ngày 20-6-2012.
Kính Báo
Nông dân Văn Giang
.
.
.
.

Thư giãn cuối tuần: MỜI BÀ CON XEM PHIM CON HEO

Chùm ảnh vui:


Ở Quảng Ngãi
Bé quảng cáo cho "Playboy"?
Chiêu quảng cáo của xe ôm
 
 Cả vú lấp miệng ...anh

 Thiên nhiên khéo bày đặt

 Cửa chùa mô phỏng trần gian

Mời xem phim con heo cùng Tễu:




Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2012

TRƯỚC HỌA XÂM LĂNG, KHÔNG ĐƯỢC XÚC PHẠM KHÍ PHÁCH VIỆT NAM !

Trước họa xâm lăng từ Trung Quốc, không được xúc phạm khí phách Việt Nam!


Một cuộc biểu tình tại Hà Nội ngày 05/08/2012 phản đối Trung Quốc xâm lấn Biển Đông. REUTERS/Stringer

Thụy My
09-08-2012 

Như chúng tôi đã đưa tin hôm qua, ngày 06/08/2012, bảy mươi mốt nhân sĩ trí thức trong và ngoài nước đã cùng ký tên trong một lá thư ngỏ bày tỏ ý kiến trước việc Trung Quốc xâm phạm trắng trợn chủ quyền quốc gia Việt Nam, đồng thời đề nghị cải cách toàn diện về chính trị.

RFI Việt ngữ đã phỏng vấn giáo sư Tương Lai ở Thành phố Hồ Chí Minh, một trong những trí thức đã tham gia ký tên về lá thư ngỏ trên đây.

RFI : Kính chào giáo sư Tương Lai. Thưa giáo sư, các nhân sĩ trí thức đã hai lần gởi kiến nghị lên Đảng và Nhà nước Việt Nam rồi, vì sao lại có thêm lá thư ngỏ lần này?

Giáo sư Tương Lai : Như các bạn đã biết, ngày 10/7 năm ngoái chúng tôi đã có một kiến nghị gởi Quốc hội, Chủ tịch nước, Chính phủ và Bộ Chính trị Ban chấp hành Trung ương Đảng Cộng sản Việt Nam. Trong bản kiến nghị đó, chúng tôi nêu lên toàn diện các vấn đề đối nội, đối ngoại, mà trong đó đặc biệt làm nổi bật vấn đề gay gắt nhất là nguy cơ chủ nghĩa bành trướng Đại Hán. Trung Quốc nếu không đấu tranh quyết liệt để ngăn chận, thì họ sẽ thực hiện mưu đồ của họ.

Và thực tế sau một năm, càng ngày càng tỏ rõ những nhận định ấy là hoàn toàn chính xác. Các lực lượng hiếu chiến trong giới cầm quyền Trung Quốc đã lộ rõ bộ mặt và mưu toan xâm lược của họ. Rồi trong bản ý kiến của 14 trí thức ở nước ngoài cũng gởi Nhà nước Việt Nam ngày 8/9/2011 cũng đã trình bày toàn bộ nhận định của trí thức về bối cảnh quốc tế và những vấn đề đối nội, đối ngoại của Việt Nam. Những ý kiến của các trí thức ấy và kiến nghị của chúng tôi càng ngày càng được dư luận nhân dân đồng tình ủng hộ, vì nói lên được tiếng nói thiết tha của người dân, và đặc biệt là ý chí chống xâm lược, kiên quyết đấu tranh không chịu khuất phục trước âm mưu của chủ nghĩa Đại Hán.

Trong bối cảnh sau một năm, những ngày tháng Bảy và tháng Tám vừa rồi, phải nói là những ngày nóng bỏng, khi mà Trung Quốc thực hiện những mưu toan rất trắng trợn. Họ thành lập cái gọi là thành phố Tam Sa, trong đó bao gồm cả vùng lãnh hải rộng lớn, và vùng quần đảo Hoàng Sa, Trường Sa – những phần đất thuộc chủ quyền Việt Nam đã được pháp lý công nhận, quốc tế ủng hộ. Rồi họ định thành lập cái Bộ chỉ huy quân sự của cái gọi là thành phố Tam Sa đó. Họ dùng cái chiến thuật lấy thịt đè người, một lúc ào ạt xua 23 nghìn chiếc tàu đánh cá, trong đó chen lẫn vào những tàu hải giám và tàu quân sự nữa, tràn ngập Biển Đông. Cái món võ lấy thịt đè người xưa kia của họ, nay lại đang được thực hiện.

Chúng tôi biết Nhà nước Việt Nam cũng có những giải pháp, và cũng có một thái độ khác hơn trước, khác hơn so với năm ngoái. Nhưng mà như thế chưa đủ. Mà chưa đủ nhất là, không biết dựa vào lòng dân, không dựa vào thế mạnh của sức mạnh nhân dân, để đấu tranh chống lại âm mưu xâm lược của giới cầm quyền hiếu chiến Trung Quốc. Chưa có những tuyên bố mạnh mẽ, khiến cho quốc tế, những người có cảm tình với cuộc đấu tranh chính nghĩa của Việt Nam cũng lấy làm ngạc nhiên. Tại sao trước mưu toan quá trắng trợn và thế giới đều thấy như thế, thì thái độ của Việt Nam lại quá mềm mỏng đến thế ?

Thậm chí trong ngày kỷ niệm thành lập Quân giải phóng Nhân dân Trung Quốc (PLA) 1/8 vừa rồi, thì những người lãnh đạo Việt Nam ở Bộ Quốc phòng lại ôm hôn vị đại biện lâm thời sứ quán Trung Quốc, và vẫn nói rằng mối quan hệ Việt Nam – Trung Quốc là tốt đẹp. Điều đó xúc phạm lòng tự tôn dân tộc, sự phẫn nộ của dân trước thế lực bành trướng và những hành động ngoại xâm rất rõ ràng. Việc nó chia lô gọi thầu quốc tế trên vùng biển, vùng thềm lục địa thuộc đặc quyền kinh tế Việt Nam, khác nào là nó xông vào nhà mình, lấy cái sân nhà của mình nó chia lô bán ? Thế mà ta vẫn nói là quan hệ vẫn thắm thiết ! Thắm thiết cái nỗi gì ?

Trước vấn đề ứng xử như thế, chúng tôi – những người trí thức xót xa cho vận mệnh của dân tộc – chúng tôi thấy không thể ngồi yên. Cho nên một lần nữa chúng tôi nhắc lại những kiến nghị một năm trước đây của anh em trí thức nhân sĩ trong và ngoài nước, nhắc nhở những người lãnh đạo cần quan tâm đến ý kiến, nguyện vọng của dân. Dựa vào dân để biểu tỏ cái khí phách Việt Nam, trước thái độ hung hăng và ngông nghênh của giới cầm quyền hiếu chiến Trung Quốc. Trong khi mà thời cơ quốc tế có khác so với trước nhiều. Một nước nhỏ như Philippines mà họ cũng dám có thái độ đương đầu quyết liệt.

Chúng tôi nghĩ là Nhà nước cũng đang có những sự chuẩn bị, thì điều đó chúng tôi không biết. Nhưng mà những biểu hiện ra bên ngoài, trước mắt là một thái độ không thích đáng. Và cái thái độ ấy xúc phạm đến lòng tự trọng của nhân dân, nếu vẫn cho rằng cái tình hữu nghị tốt đẹp giữa Việt Nam và Trung Quốc vẫn bền vững. Bền vững cái nỗi gì ? Mười sáu chữ vàng cái nỗi gì, khi miệng thì nói rất hay, nhưng việc làm của họ thì sờ sờ ra đấy !

Vậy thì trong khi chuẩn bị để đối phó, các vị làm gì chúng tôi không biết. Cái gì có thể được thì hãy công bố cho dân biết đi. Đương nhiên có những vấn đề bí mật quân sự thì làm sao mà công bố. Nhưng tất cả những gì đang hiển hiện trước mắt dân, thì dân thấy băn khoăn, cảm thấy lo lắng cho vận nước.

RFI : Nhất là khi trong lịch sử Trung Quốc cũng đã nhiều lần xâm lược Việt Nam ?

Trước đây ông cha ta trong tình thế địa chính trị rất phức tạp : ở bên cạnh một nước láng giềng khổng lồ, trứng chọi với đá, thường xuyên phải chống chọi với nạn ngoại xâm phương Bắc. Thế kỷ thứ 13, thứ 15, thứ 18, rồi thế kỷ 20 với cuộc chiến tranh biên giới Tây Nam và biên giới phía Bắc do Đặng Tiểu Bình phát động. Như vậy là từ thời dựng nước đã phải chống chọi với quân Nam Hán, quân nhà Tống, rồi đến Hán, Đường, Tống, Nguyên, Minh, Thanh, vân vân và vân vân, ông cha ta có bao giờ chịu khuất phục đâu !

Thế kỷ 13 ba lần đánh tan quân Nguyên. Vì sao làm được như thế ? Vì cả nước quyết tâm dám khắc lên tay hai chữ Sát Thát. Thế kỷ 15 tại sao mười năm chiến tranh chống quân Minh, cuối cùng quét sạch mấy chục vạn quân Minh. Thế kỷ 18 quân Thanh, và thế kỷ 20, cuộc chiến tranh biên giới. Đây là một đòn rất hiểm của Đặng Tiểu Bình, khi thế lực hiếu chiến Trung Quốc vì lợi ích dân tộc hẹp hòi của mình, không muốn thấy một Việt Nam thống nhất vững mạnh, sẽ là một lực cản cho ý đồ bành trướng về phương Nam. Cho nên đã chọc ngang mảng sườn phía Nam, dùng thế lực Pôn Pốt nhưng đã bị thất bại. Việt Nam đánh tan bọn Pôn Pốt, cứu nhân dân Campuchia ra khỏi họa diệt chủng. Điều này thì chính ông Thủ tướng Hun Sen đã nhiều lần ca ngợi.

Thất bại, Đặng Tiểu Bình quay sang tấn công phía Bắc, lúc mà Việt Nam sau ngần ấy năm chiến tranh, đất nước đang kiệt quệ, y nghĩ rằng có thể khuất phục được Việt Nam. Tuy nói rằng dạy cho Việt Nam một bài học, nhưng thực ra Trung Quốc thất bại một cách nặng nề trong cuộc chiến tranh biên giới năm 1979. Như vậy rõ ràng là trong lịch sử, dân tộc Việt Nam chưa bao giờ chịu cúi đầu khuất phục trước thế lực phương Bắc.

Nói rằng đấy là thời kỳ phong kiến phương Bắc, còn bây giờ là xã hội chủ nghĩa Trung Quốc ? Trong nhiều bài phân tích tôi đã nói rõ, cái gọi là chủ nghĩa xã hội mang màu sắc Trung Quốc đó không thể là một mô hình để Việt Nam noi theo được. Và người ta cũng vạch rõ, thực chất đó là một cái chủ nghĩa tư bản man rợ mang màu sắc Trung Quốc mà thôi !

Những học giả có lương tri của Trung Quốc đã từng nói rất rõ điều này. Thế mà bây giờ dựa vào chuyện đó, vẫn cứ nói về tình hữu nghị mà không quyết liệt lên án chính sách bành trướng Đại Hán, thì đấy là sự xúc phạm đến tinh thần của dân tộc. Thứ hai là những người biểu tình, những thanh niên có ý thức đối với đất nước, thì lại đàn áp, bắt bớ. Đó là chuyện không thể chấp nhận được !

RFI : Tức là phải tỏ rõ thái độ trước Trung Quốc, và bảo đảm quyền tự do dân chủ của người dân, đặc biệt là quyền bày tỏ thái độ thông qua việc biểu tình phải không ạ ?

Đúng như vậy. Bởi vì khi họ làm như thế, chính là họ kế tục truyền thống thế kỷ 13 khắc hai chữ Sát Thát lên cánh tay, truyền thống thế kỷ 15 cả nước một lòng đánh tan quân Minh. Bây giờ những di tích vẫn còn đó, ngay tại thủ đô. Cánh đồng mồ, ở đấy năm vạn quân nhà Minh đã phơi thây, và Lê Thái Tổ đã ra lệnh chôn những thây ma đó, dựng bia để nói lên lòng khoan dung của Việt Nam. Gò Đống Đa thế kỷ 18 chôn mấy chục vạn quân Thanh còn ở đấy.

Cái bài học cứu nước đó, cái khí phách anh hùng đó, người Việt Nam luôn luôn ghi nhớ. Cho nên động đến lòng yêu nước, động đến tinh thần dân tộc là động đến một cái gì nhạy cảm, có sức lan tỏa rất mạnh mẽ. Vậy thì tại sao các nhà lãnh đạo không biết khơi dậy sức mạnh đó của dân, mà lại sợ những lực lượng nào là Việt Tân nọ kia lợi dụng những cuộc biểu tình, đẩy tới những mưu toan.

Đó là thần hồn nát thần tính mà thôi, chứ những người yêu nước đủ sức dập tan tất cả những ý đồ xấu. Mỗi khi đất nước bị xâm lăng thì lòng yêu nước lại trỗi dậy, kết thành một làn sóng vô cùng mạnh mẽ, lướt qua mọi khó khăn hiểm nghèo, nhấn chìm tất cả lũ bán nước và lũ cướp nước. Tại sao bây giờ các vị lại sợ những chuyện đó nhỉ ?

Sợ là sợ có bọn xấu chui vào để lũng đoạn, biến cuộc biểu tình này thành cuộc lật đổ. Nếu như vậy là mất tự tin quá lắm rồi ! Khi chúng ta có một lực lượng công an, quân đội hùng hậu như vậy, thì việc gì mà phải sợ một cái nhóm những anh là Việt Tân hay gì đó, để mà cấm nhân dân biểu tình chống Trung Quốc xâm lược. Đó là một việc làm trái khoáy. Tại sao thế kỷ 13 vua Trần có thể tổ chức được hội nghị Diên Hồng khi sơn hà nguy biến, mà bây giờ các vị không dám làm chuyện đó ?

Vừa rồi 42 nhân sĩ trí thức, trong đó có tôi, ký tên gởi cho lãnh đạo Thành phố Hồ Chí Minh đề nghị đứng ra tổ chức biểu tình. Chúng tôi sẽ đăng ký ngày biểu tình hẳn hoi, và đề nghị công an giúp chúng tôi tổ chức biểu tình chống xâm lược Trung Quốc. Nếu có những lực lượng nào định lợi dụng cuộc biểu tình đó để mà phá rối trật tự trị an, thì giúp chúng tôi tóm cổ họ lại, trị họ đi ! Nếu thật sự tin vào dân thì không việc gì phải sợ một nhúm người lợi dụng. Mà thực ra nói cho cùng, có khi đấy chính là sợ dân chăng ?

Các anh mất chính nghĩa, các anh không trong sáng nên các anh sợ dân chăng ? Vậy thì để chứng minh rằng, không, chúng tôi không sợ dân, Nhà nước này là Nhà nước của dân, do dân, vì dân, thì hãy đứng ra tổ chức biểu tình đi ! Để cho dân biểu tình phản đối thế lực xâm lược Trung Quốc. Để nói với bọn hiếu chiến Trung Quốc rằng, cái ngài chớ hòng khuất phục một dân tộc đã từng ba lần đánh tan tác quân Nguyên, nhiều lần đánh tan quân Thanh, quân Minh, quân Đặng Tiểu Bình. Thế thì tại sao không dám làm điều đó ?

Vì vậy kỳ này trong thư ngỏ, đương nhiên chúng tôi nói một cách mềm mỏng, có lý có tình, tự kiềm chế để nói cho các vị có thể nghe được, có thể chấp nhận được. Nhưng mà trong đó toát lên tấm lòng yêu nước thiết tha, và sự phẫn nộ trước bè lũ xâm lược, trước những hành động tiếp tay cho bọn xâm lược, ngăn cản nhân dân không được biểu thị lòng yêu nước. Đó chính là tinh thần của thư ngỏ.

RFI : Thưa, giáo sư có nghĩ là thư ngỏ lần này cũng sẽ bị rơi vào im lặng như những lần trước không ?

Chuyện này tôi không thể nói được vì chúng tôi không phải là các nhà lãnh đạo. Nhưng tôi nghĩ với tất cả sự kiềm chế, tất cả sự thiết tha bày tỏ ý kiến, chúng tôi đã có một thư ngỏ nói lên ý chí, nguyện vọng của chúng tôi, những người trí thức ; và chúng tôi nghĩ là đã nói lên tiếng nói của nhân dân. Bằng con đường chính thức, hợp pháp, chúng tôi gởi đến Quốc hội, Chủ tịch nước, tức là đại diện cao nhất cho một Nhà nước của dân, do dân, vì dân. Chúng tôi gởi đến chính phủ, tức là cơ quan hành pháp, thực thi mọi đường lối, sách lược. Và chúng tôi gởi đến Bộ Chính trị, là cơ quan đầu não đưa ra những quyết sách.

Nếu các vị lãnh đạo thực sự có thiện chí, chứng tỏ mình là đại diện chân chính của dân, thì các vị chắc phải trả lời, dưới hình thức này hay hình thức khác. Còn nếu không trả lời, thì tự các vị đã xác lập cho mình một chỗ đứng là – không, chúng tôi chỉ nghe ý kiến của tôi thôi ! Còn ý kiến của các anh, chúng tôi không chấp nhận.

Thì cái gì phải đến sẽ đến. Cái giá phải trả cho việc quay lưng lại với nhân dân, nó đắt lắm ! Và tôi chắc rằng các vị lãnh đạo đủ thông minh để hiểu được rằng phải lựa chọn – trả một cái giá đắt thì không ai muốn ! Cho nên tôi tin rằng, với tất cả những thiện chí của chúng tôi, với tất cả sự kiềm chế của chúng tôi, thì các vị sẽ có hồi âm. Còn cách hồi âm như thế nào có lẽ còn tùy tình thế.

Nhưng chúng tôi thì vẫn thiết tha chờ đợi. Chúng tôi đầy thiện chí, nói lên tình cảm, ý chí và nguyện vọng của dân, không làm một cái gì thiếu minh bạch, thiếu công khai cả. Tất cả mọi vấn đề đặt ra rõ như ban ngày. Vậy thì các vị hãy trả lời cho chúng tôi những điều đã rõ ra như ban ngày đó.

RFI : Xin rất cảm ơn giáo sư Tương Lai ở Thành phố Hồ Chí Minh.

Nguồn: RFI – Tiếng Việt