Thứ Hai, 17 tháng 2, 2025
TƯỞNG NIỆM ĐỒNG BÀO VÀ CHIẾN SĨ TỬ TRẬN TRONG CHIẾN TRANH BIÊN GIỚI (1979- 1989)
Thứ Sáu, 19 tháng 11, 2021
VĂN TẾ ĐỒNG BÀO TỬ NẠN VÌ COVID-19
Than ôi! Quá đỗi sững sờ
Hỡi ôi! Vô cùng thảm thiết. 
Đất Sài thành ba trăm năm phước địa
Miền Sài đô mấy thế kỷ nhân văn
Bỗng đâu một trận tan tành
Xót thương, kinh hãi, đoạn đành, trái ngang.
Rằm tháng Bảy lập đàn giải oán
Tiết Vu Lan thiết lễ kỳ siêu
Không gì hơn niệm thương yêu
Nguyện cầu dịch bệnh trừ tiêu nhẹ nhàng.
1/ Thương những người:
Mình mang blouse trắng
Theo nghiệp y khoa
Bao ngày thêu giấc mộng Hoa Đà
Mấy năm giữ nếp nhà Tuệ Tĩnh.
Khi gặp cơn dịch bệnh
Nguyện ở mãi tuyến đầu
Bịt kín thân mình ngày nóng đêm thâu
Xa mẹ xa cha gia đình phó mặc
Giữ vững lời thề Hy-po-crat
Mở lòng học hạnh Mạnh Thường Quân
Cuối cùng nhiễm bệnh gian truân
Tuyền đài thác xuống mịt mùng vì đâu.
Than ôi! 
Những ước mơ đỗ đầu thành đạt
Thành lương y cứu thế độ nhân
Chừ ôm mối hận muôn phần
Bên kia thế giới ai cần nữa đâu!
2/ Lại thương kẻ: 
Tuyến đầu tình nguyện
Phường huyện dân quân
Trực chốt ngày đêm đối phó kẻ bất tuân
Gian nắng sớm chiều ngăn ngừa người truyền nhiễm.
Giúp bao người tẩn liệm
Đưa lắm kẻ hoả thiêu
Kẻ ghét người thương giữ phận hẩm hiu
Dưới búa trên đe một điều nhiệm vụ
Rồi đêm ho sù sụ
Đến sáng thở thều thào
Lò thiêu đồng đội đưa vào
Bữa về tro cốt nghẹn ngào vợ con.
Than ôi!
Phận dân quân ba đồng ba cọc
Nghĩa công thần chín hiểm mười nguy
Suối vàng chừ lặng lẽ đi
Thân mình còn thẹn nghĩ gì người ta.
3/Lại thương kẻ: 
Thương gia giàu có
Biệt thự xênh xang
Bả công danh phú quý mơ màng
Niềm kiêu hãnh vinh quang mộng mị. 
Thứ Hai, 23 tháng 8, 2021
VĂN ĐIẾU THẬP LOẠI DÂN OAN
VĂN ĐIẾU THẬP LOẠI DÂN OAN
Tác giả: Phạm Lưu Vũ
Tiết tháng bảy gió âm lạnh buốt
Nỗi buồn dâng nghẹn khúc sông Hồng
Thương thay một dải non bồng
Bên ngoài giặc cướp, bên trong quan trường
Vốn đường đường con nhà khuôn phép
Bỗng chốc thành vạn kiếp dân oan
Lê la xó chợ đường quan
Già thương nỗi trẻ, trẻ than nỗi già
Bãi tha ma bóng chiều hiu hắt
Chốn công đường lạnh ngắt lương tri
Đoàn người từ buổi ra đi
Màn trời, chiếu đất biết khi nào về
Người yêu nước không hề có tội
Cửa lao tù nghẹn nỗi chia phôi
Chỉ vì thương xót giống nòi
Nỗi oan mờ cả mặt trời, mặt trăng
Kìa những kẻ tham tàn xảo quyệt
Rước quỷ về hủy diệt sơn khê
Ngoài khơi giặc cướp bốn bề
Gần bờ biển chết, mất nghề ông cha
Dặm đường xa phí chồng lên phí
Có đâu ngờ chướng khí còn dai
Áo vàng lấp ló bụi gai
Dùi cui nó trỏ, biên lai nó cầm
Những linh hồn chọn nhầm kiếp sống
Mới lọt lòng đã cõng nợ công
Thác sinh vào chốn gai chông
Hành không thành đạo, học không thành người
Sống đã chịu mấy đời đỉa bám
Lúc F0 chẳng dám kêu la?
Thân người nào khác thân ma
Chích nhằm thuốc giả chết ba bốn lần
Kìa những kẻ muôn phần khốn khó
Phải theo nghề trộm chó đêm hôm
Miếng ăn chưa kịp đến mồm
Thân đà cháy rụi bên đường cái quan 
Bao em gái khuất thân làm đĩ
Bấy nhiêu người tiến sĩ, giáo sư
Kiếp người mà phải thế ư?
Vạc dầu, hầm lửa cũng như thế này
Kìa những bậc Đông, Tây mọi nhẽ
Không hạ mình làm kẻ thất phu
Đành gieo chữ nghĩa tù mù
Văn chương chỉ cốt không tù là may
Khắp trường dạ giăng đầy duyên cớ
Có câu rằng bất khứ bất lai
Kiếp người hay kiếp vô loài
Bên trong dã thú, bên ngoài từ bi
Kìa những ai đi về khuya sớm
Còn u mê hay chớm nhận ra
Rằng trong biệt phủ xa hoa
Cô hồn ở đấy chứ là ở đâu?
Cầu Phật Pháp nhiệm màu soi tỏ
Oán hờn xin buông bỏ từ đây
Trăm năm một dải đất này
Độ cho kiếp nạn đến ngày trả xong.
Tháng cô hồn
Thứ Tư, 27 tháng 1, 2021
TƯỞNG NIỆM CỤ LÊ ĐÌNH KÌNH - NHÂN NGÀY GIỖ ĐẦU CỦA CỤ

VĂN TẾ CỤ KÌNH
 (Huynh đệ cùng ngồi soạn văn tế cụ Kình, mong cụ sớm siêu sinh Lạc cảnh)
Thích Thanh Thắng
17 tháng 9 lúc 19:50 ·
Cụ Lê Đình Kình hỡi,
 Mảnh hồn người đang phiêu dạt ở nơi đâu. 
 Hay phảng phất trong đau đáu ánh nhìn người dân nước Việt.
 Tủi không đủ với lòng người tha thiết,
 Đau nào bằng nơi tâm địa ngổn ngang.
 Niềm tin!
 Ôi sống chết với niềm tin?!
 Mấy mươi năm tuổi đảng còn in, 
 Nhưng đất nước chẳng còn đâu vô sản.
 Lợi đủ đường rơi vào bầy tham nhũng,
 Danh trăm trò chạy theo thói gian manh.
Thứ Ba, 29 tháng 9, 2020
VĂN TẾ ĐẠI THI HÀO NGUYỄN DU - BÀI GIẢI NHẤT CỦA KHA TIỆM LY

CHÚC MỪNG NHÀ VĂN KHA TIỆM LY Khatiemly Haohan (Hội VHNT Tiền Giang - quê quán Bến Tre) ĐOẠT GIẢI NHẤT CUỘC THI SÁNG TÁC "VĂN TẾ ĐẠI THI HÀO NGUYỄN DU" !
(Nhân kỷ niệm 200 năm ngày mất của Đại Thi Hào Dân Tộc - Danh Nhân Văn Hóa Thế Giới Nguyễn Du)
-----------
VĂN TẾ ĐẠI THI HÀO NGUYỄN DU
Than ôi!
1. Gió dìu mây, mây phủ màu tang,
Sương thức lá, lá rơi nước mắt.
2. Khóc người tuấn kiệt, núi thẳm ngậm ngùi,
Chạnh khúc đoạn trường, dòng sâu man mác!
Nhớ văn hào xưa,
3. Vốn nòi thế phiệt, lời lời hoa thêu gấm dệt, hàng hàng ý ngọc lời châu,
Nhằm cửa danh gia, ngày ngày ngọc dát châu đeo, bữa bữa đũa ngà chén bạc.
4. Hồng Lĩnh đỉnh cao vòi vọi, muôn khí thiêng hun đúc bậc anh tài,
Lam Giang bờ rộng thênh thênh, vạn nguồn mạch sản sinh người khoáng dật.
5. Thông minh đĩnh ngộ, bút văn chương sánh bậc Đỗ, Vương, (1)
Hòa ái khiêm cung, điều nhân nghĩa noi thầy Khổng, Mặc. (2)
6. Cao bằng hiền hữu luôn chọn bậc trọng nghĩa khinh tài, đâu hiềm nhà cao cửa rộng hay điếm cỏ cầu sương,
Tri kỉ hồng nhan, chỉ lựa người nhả ngọc phun châu, chẳng màng cổng kín tường cao hay lầu ca viện hát.
7. Tài năng đó khó khăn chi bảng hổ danh đề, vinh hiển tổ tông?
Nhân cách ấy trở ngại gì tế thế an bang, chấn hưng xã tắc?
Ngờ đâu,
8. Thời li loạn hốt bạch vân thương cẩu, còn đâu hồi áo gấm hài thêu,
Lửa chiến chinh biến thương hải tang điền, nào ngờ lúc nhà tan cửa nát!
9. Buổi giao thời chia đường hai lối, về phương nào khi thay chúa đổi tôi,
Tiếng đao binh tạo khúc đoạn trường, đàn làm sao khi lạc cung sai bậc?
10. Kinh luân một bụng, đâu anh hùng, đâu tri kỉ, đường trần ai ngoảnh lại bơ vơ.
Kinh điển năm xe, nào trung can, nào khí tiết, đạo thần tử ngẫm càng chua chát!
11. Hùng tâm tráng khí, mà bóng quần hào sau trước vắng tênh,
Viễn trí cao tài, nhưng đường tiến thoái dọc ngang bế tắc!
12. Mộng phù Lê tàn phai lần lữa; làm được gì khi bóng lẻ thân cô?
Vọng cố hương đau xót não nùng; thương biết mấy ngày canh rau cơm lạt!
13. Dằn câu khí tiết, chốn sân chầu che mặt uốn lưng tôm,
Ngậm tiếng thị phi, nơi cửa khuyết nén lòng khum gối hạc!
14. Đã trót đánh rơi thanh kiếm, vinh dự chi lơ láo phận hàng thần.
Thôi đành nương náu bệ rồng, thẹn thùng lắm lất lây hồi đầu bạc!
15. Qua quan ải, giận cuồng ngôn tên ác tướng Phục Ba, (3)
Nhớ Hát Giang, trọng khí tiết vị nữ vương Trưng Trắc.
16. Dù Đồng Trụ chữ đã rêu xanh,
Nhưng Đằng Giang cọc còn nhọn hoắt!(4)
17. Đến viễn phương thấy đời đau khổ, kẻ tù đày, người đói rách, nhớ quê xưa tấc dạ bồi hồi.
Viếng danh nhân chạnh nỗi đoạn trường, nào oan khiên, nào bi phẫn, cảm thân phận cõi lòng u uất.
Thứ Năm, 25 tháng 7, 2019
VĂN TẾ TRẦN BẮC HÀ
VĂN TẾ TRẦN BẮC HÀ
Hỡi ơi!
Án phạt chưa xong;
Tiền dân chưa trả.
Bấy nhiêu năm ôm gót bề trên, bày kế gian tham vơ vét bạc tiền bao nhiêu chẳng đủ;
Che mắt thiên hạ bày đặt xây chùa, đến chốn linh thiêng chắp tay tế tự, sám hối được chăng.
Nhớ Bắc Hà xưa:
Chức mọn quyền cao;
Ra oai hùng hổ.
Đã từng khoác áo đảng viên, được giao giữ nhiều chức vụ;
Không che nổi bản tính lưu manh, diễu võ dương oai khiến nhiều kẻ sợ.
Vào thang máy gặp cấp dưới chưa kịp chào đã buông lời chửi rủa, đuổi cổ ra ngoài.
Đi máy bay tát vào mặt tiếp viên vẫn chưa hả giận, còn đòi tính sổ cơ trưởng chuyến bay.
Vào thị trường chứng khoán Tokyo vẫn ra oai giở giọng tao mày, gái đĩ, hút thuốc phì phèo phớt lờ bảng cấm.
Về quê hương Bình Định tát vào mặt Phó chủ tịch mà rằng “mày chưa đủ tuổi nói chuyện với tao”
 

