Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012

GIẢI THƯỞNG QUỐC TẾ : "TRẦN NHÂN TÔNG HOÀ GIẢI VÀ YÊU THƯƠNG"

''Trần Nhân Tông Hòa giải":
Giải thưởng quốc tế mang tên Việt 
. 
Logo của Open Minds, nơi thai nghén ý tưởng Giải thưởng Trần Nhân Tông Hòa giải & Yêu thương (DR)
Logo của Open Minds, nơi thai nghén ý tưởng Giải thưởng Trần Nhân Tông Hòa giải & Yêu thương (DR)
Trọng Thành 

Ngày 21/09/2012 tới, Viện Trần Nhân Tông, vừa ra đời tại Boston (Hoa Kỳ), lần đầu tiên sẽ trao một giải thưởng quốc tế mang tên « Trần Nhân Tông Hòa giải và Yêu thương » và tổ chức một hội nghị về chủ đề này. Viện Trần Nhân Tông tự đặt cho mình sứ mạng tìm hiểu về cuộc đời và ảnh hưởng của một nhân vật, được coi là thuộc hàng kiệt xuất nhất trong lịch sử Việt Nam, và hy vọng mang lại các bài học, giải pháp để ngăn ngừa và hóa giải các xung đột đương đại. 

Trần Nhân Tông là một hoàng đế của vương quốc Đại Việt nửa cuối thế kỷ XIII. Nhân vật lịch sử này được biết đến cùng một lúc như là người lãnh đạo vương quốc trong thời gian hai cuộc chiến tranh vệ quốc chống xâm lược Nguyên – Mông phía bắc, người kiến lập nền hòa bình với vương quốc Chăm pa ở phía nam. Trần Nhân Tông còn đặc biệt nổi tiếng như là người sáng lập dòng thiền Phật giáo mang tên Trúc Lâm Yên Tử. Trong vài thập niên gần đây ở Việt Nam, thiền phái Trúc Lâm Yên Tử được phục hồi và có xu hướng phát triển ngày càng mạnh. Theo đánh giá của một bộ phận công luận tại Việt Nam, Trần Nhân Tông được coi như một trong các vị vua anh minh nhất trong lịch sử Việt Nam, trị vì đất nước với một phong cách gần dân và một chủ trương khoan hòa.

Sự ra đời của một viện nghiên cứu và phổ biến giá trị gắn liền với tên tuổi một danh nhân Việt Nam tại Boston, một trung tâm văn hóa khoa học lớn của nước Mỹ, là một điều gây bất ngờ đối với nhiều người Việt Nam. Để đưa tới quý thính giả một số thông tin về các hoạt động và mục tiêu của Trần Nhân Tông Academy, chúng tôi có cuộc phỏng vấn qua điện thoại với ông Nguyễn Anh Tuấn, giám đốc điều hành Viện Trần Nhân Tông tại Boston, và là người, như chúng tôi được biết, đã khơi màn cho sáng kiến thành lập viện, cũng như cho nhiều hoạt động của Trần Nhân Tông Academy.

Tham gia vào tạp chí hôm nay còn có nhà thơ Việt Phương từ Hà Nội, bà Nguyễn Thúy Hà, giám đốc công ty phi lợi nhuận Open Minds ở Hà Nội, phụ trách phát triển các hoạt động liên quan đến Trần Nhân Tông ở Việt Nam, nhà sử học Nguyễn Duy Chính và giáo sư Phạm Cao Dương (từ California – Hoa Kỳ).

Khởi nguồn của ý tưởng về một giải thưởng mang tên Hòa giải và Yêu thương có lẽ đã bắt đầu từ sáng kiến tổ chức một « ngày Hòa giải và Yêu thương » hàng năm 9-9 tại Việt Nam, của mạng kết nối tri thức mang tên Open Minds Network, theo sáng kiến của một số học giả Trung tâm báo chí chính trị và chính sách công Shorenstein (Đại học Havard). Cùng với sự lên ngôi của ngày Hòa giải và Yêu thương tại Việt Nam là một loạt các hoạt động nhằm tôn vinh Trần Nhân Tông. Như vậy là, chỉ trong một thời gian rất ngắn, ý tưởng về một ngày Hòa giải và Yêu thương vào tháng 9 hàng năm đã được kết nối với biểu tượng « Vua Phật » Trần Nhân Tông để đưa đến "The Tran Nhan Tong Reconciliation Prize", một trong các giải thưởng quốc tế đầu tiên mang tên một danh nhân Việt Nam, cũng được tổ chức trong tháng này.

Huy chương giải thưởng Trần Nhân Tông Hòa giải và Yêu thương

Viện Trần Nhân Tông hay Trần Nhân Tông Academy, một cơ sở nghiên cứu khoa học về một danh nhân Việt Nam, truyền bá các giá trị và tìm kiếm các giải pháp cho các xung đột xã hội đương đại trên thế giới, đã nhận được sự ủng hộ của nhiều nhà hoạt động chính trị và truyền thông, các nhà nghiên cứu về khoa học chính trị, pháp lý… , các nhà hoạt động văn hóa nổi tiếng ở Việt Nam và trên thế giới, như : bà Ann L. McDaniel, phó giám đốc tập đoàn truyền thông The Washington Post, ông Michael Dukakis, nguyên ứng cử viên tranh cử tổng thống Mỹ năm 1988, cựu thống đốc bang Massachusetts, cựu tổng thống Latvia bà Vaira Vike– Freiberga, ông Thomas Patterson, giáo sư về Chính trị và Báo chí tại Trường Quản lý Nhà nước John F. Kennedy, thuộc Đại học Harvard, nhà toán học Hoàng Tụy, nguyên chủ tịch Quốc hội Việt Nam Nguyễn Văn An, nhà thơ Trần Việt Phương…

09h HÔM NAY: THUYẾT TRÌNH VỀ "TRÚC LÂM ĐẠI SĨ XUẤT SƠN CHI ĐỒ"


Giấy mời dự thuyết trình và triển lãm
Trân trọng kính mời Ông/Bà tới dự buổi thuyết trình - triển lãm Trúc Lâm Đại sĩ xuất sơn chi đồ do Tạp chí TIA SÁNG và Không gian Sáng tạo Trung Nguyên tổ chức, với phần trình bày của Ths. Phạm Văn Tuấn, Viện Nghiên cứu Hán Nôm.

Thời gian: 9 giờ, Thứ Hai ngày 10 tháng 9 năm 2012
Địa điểm: Cà phê Sách Trung Nguyên - 52 Hai Bà Trưng, Hà Nội
Rất hân hạnh được đón tiếp!

TÓM TẮT NỘI DUNG
Trúc Lâm Đại sĩ xuất sơn chi đồ được coi là một tuyệt phẩm hội họa về vị hoàng đế lỗi lạc của Đại Việt khi ông đi từ động Vũ Lâm (Ninh Bình) ra Thăng Long. Nguyên bản tác phẩm hiện được lưu tại Bảo tàng Liêu Ninh – Trung Quốc mà mới đây, một bản chép lại của tác phẩm đã được bán đấu giá 1,8 triệu USD.

Trúc Lâm Đại sĩ xuất sơn chi đồ không chỉ là một họa phẩm hoàn mỹ mà nó còn chứa đựng trong đó vô vàn những thông điệp của quá khứ. Buổi thuyết trình sẽ là một nỗ lực nhằm phần nào giải đáp những câu hỏi như Trúc Lâm Đại sĩ xuất sơn chi đồ có mối quan hệ thế nào với lịch sử Việt Nam, với thiền phái Trúc Lâm Yên Tử, bức tranh đã vẽ những ai, vẽ như thế nào, trang phục của người Việt thời Trần ra sao, và vì sao bao danh nhân đại bút Trung Hoa đã thêm bút nối lời cho tác phẩm.
Tại đây chúng ta cũng có thể chiêm ngưỡng dung nhan của Phật hoàng Trần Nhân Tông qua bản chụp phần lòng tranh được phóng khổ lớn.
Báo chí đưa tin về buổi thuyết trình:
04:36-10/09/2012
Thuyết trình về “Trúc Lâm đại sĩ xuất sơn chi đồ”
Nhị Giang

Ths. Phạm Văn Tuấn tại buổi thuyết trình
Sáng 10/9, Ths. Phạm Văn Tuấn, Viện Nghiên cứu Hán Nôm đã có buổi thuyết trình tại Cà phê Sách Trung Nguyên, Hà Nội, về “Trúc Lâm đại sĩ xuất sơn chi đồ”, bức thư họa mô tả cảnh Hoàng đế Trần Nhân Tông đi từ động Vũ Lâm (Ninh Bình) ra Thăng Long, được cho là do họa sĩ Trần Giám Như người Trung Quốc vẽ năm 1363.
 
Là báu vật trong kho tàng của Hạng Nguyên Biện - một giám thưởng gia nổi tiếng vào đời Minh sang đời Thanh, nó được giữ trong Cố Cung như một quốc bảo. Có thể thấy điều này qua rất nhiều ấn chương của Càn Long, Gia Khánh hay Tuyên Thống. Năm 1922, Phổ Nghi  - Hoàng đế cuối cùng nhà Thanh - tuy đã thoái vị nhưng vẫn ở trong Tử cấm thành, bí mật “tuồn” ra ngoài hơn 1.300 bảo vật, trong đó có cả bức thư họa này. Lưu lạc trong chiến cuộc, đến năm 1949, số báu vật nói trên mới được đưa vào Bảo tàng Đông Bắc (nay là Bảo tàng Liêu Ninh) lưu giữ, công chúng không mấy dịp được chiêm ngưỡng nữa. Bức Trúc Lâm đại sĩ cũng vì thế mà biệt tích. Năm 2004, Bảo tàng Liêu Ninh triển lãm và công bố các báu vật bị thất tán thời Phổ Nghi, nhưng cũng phải đến bản sao được bán đấu giá 1,8 triệu USD vào tháng 4-2012, công chúng mới được thấy rõ diện mạo bức tranh.
 
Bức tranh được cho là hoàn thành vào năm 1363 bởi họa sư Trần Giám Như, sau đó được các danh sĩ đời Minh viết thêm lời bình dẫn, tôn vinh. Thư pháp đặc sắc của họ hợp cùng họa phẩm tạo nên một chỉnh thể nghệ thuật thư – họa, có tổng chiều dài lên đến 9.61m trong đó 3.1m là phần lòng tranh. Tranh có hơn 80 nhân vật trong đó nhân vật chính trong bức họa là Phật hoàng Trần Nhân Tông ngồi trên cáng từ động Vũ Lâm xuất du xuống núi. Các tùy tùng, trừ những quan văn võ trong triều thì còn lại đều đi chân đất. Có một số tăng nhân Ấn Độ đi cùng, với đặc trưng về dị tộc rất đặc thù. Có hạc dẫn đường ở phía trước đoàn của vua, Voi trắng chở kinh đi ở sau cùng. Phía trước voi có người cưỡi trâu là đạo sĩ Lâm Thời Vũ. Phía đoàn đón rước có vua Trần Anh Tông cùng các tuỳ tùng cung nghinh Phật hoàng khi người xuống núi.


Phần tranh vẽ Phật hoàng Trần Nhân Tông ngồi võng xuống núi.
Bên cạnh những thông tin mà một số nhà nghiên cứu đã đưa ra về bức tranh, người thuyết trình cung cấp thêm một số chi tiết về Trần Giám Như – tác giả bức tranh quý hiếm này. Trần Giám Như là họa sư đời Nguyên, một thượng thủ về tranh vẽ truyền thần, học trò của Triệu Mạnh Phủ, và cũng đã nhiều lần vẽ chân dung cho Triệu Mạnh Phủ. Người đề tên tranh là Trần Đăng, một người giỏi chữ triện hàng đầu vào thời đó…

Buổi thuyết trình đã nhận được nhiều câu hỏi cũng như những thông tin bổ xung và gợi ý về những hướng nghiên cứu mới đối với bức tranh  từ phía cử tọa là những nhà nghiên cứu Hán Nôm, các thư pháp gia, hoạ sỹ, và báo chí.

Ảnh chụp phần lòng tranh với kích thước gần bằng kích thước thật cũng được trưng bày tại buổi thuyết trình do tạp chí Tia Sáng tổ chức này.
Nguồn: Tia Sáng.

Chi tiết bức họa người TQ vẽ vua Trần Nhân Tông giá 1,8 triệu USD
Cập nhật lúc :6:01 PM, 10/09/2012
 
(ĐVO) Thạc sĩ Phạm Văn Tuấn, Viện Nghiên cứu Hán Nôm đã có buổi thuyết trình về “bức thư họa mô tả cảnh Hoàng đế Trần Nhân Tông đi từ động Vũ Lâm (Ninh Bình) ra Thăng Long có tên "Trúc Lâm đại sĩ xuất sơn chi đồ”-  được nhiều nhà nghiên cứu cho là do họa sĩ Trần Giám Như người Trung Quốc vẽ năm 1363.
 
Ths. Phạm Văn Tuấn
Là báu vật trong kho tàng của Hạng Nguyên Biện - nhà sưu tầm nổi tiếng vào đời Minh sang đời Thanh rồi được giữ trong Cố Cung như một quốc bảo. Có thể thấy điều này qua rất nhiều ấn chương của Càn Long, Gia Khánh hay Tuyên Thống.

Năm 1922, Phổ Nghi - Hoàng đế cuối cùng nhà Thanh - tuy đã thoái vị nhưng vẫn ở trong Tử cấm thành, bí mật “tuồn” ra ngoài hơn 1.300 bảo vật, trong đó có cả bức thư họa này. Lưu lạc trong chiến cuộc, đến năm 1949, số báu vật nói trên mới được đưa vào Bảo tàng Đông Bắc (nay là Bảo tàng Liêu Ninh) lưu giữ, công chúng không mấy dịp được chiêm ngưỡng nữa. Bức Trúc Lâm đại sĩ cũng vì thế mà biệt tích.
Hình ảnh đạo sĩ Lâm Thời Vũ trong tranh.
Năm 2004, Bảo tàng Liêu Ninh triển lãm và công bố các báu vật bị thất tán thời Phổ Nghi, nhưng cũng phải đến bản chép lại được bán đấu giá 1,8 triệu USD vào tháng 4/2012, công chúng mới được thấy rõ diện mạo bức tranh. Hiện không có thông tin về tác giả và thời điểm chép lại bức tranh
Bức tranh gốc hiện lưu tại Bảo tàng tỉnh Liêu Ninh có kích thước 28X961(cm) với phần lòng tranh có kích thước 28X316(cm). Bức ảnh chụp phần lòng tranh này có kích thước 22X240(cm). Bức tranh gốc hiện lưu tại Bảo tàng tỉnh Liêu Ninh có kích thước 28X961(cm) với phần lòng tranh có kích thước 28X316(cm). 2 ảnh trên chỉ là 1 phần của bức tranh.
Bức tranh được cho là hoàn thành vào năm 1363 bởi Trần Giám Như, sau đó được các danh sĩ đời Minh viết thêm lời bình dẫn, tôn vinh.

Thư pháp đặc sắc của họ hợp cùng họa phẩm tạo nên một chỉnh thể nghệ thuật thư – họa, có tổng chiều dài lên đến 9.61m trong đó 3.1m là phần lòng tranh. Tranh có hơn 80 nhân vật trong đó nhân vật chính trong bức họa là Phật hoàng Trần Nhân Tông ngồi trên cáng từ động Vũ Lâm xuất du xuống núi. Các tùy tùng, trừ những quan văn võ trong triều thì còn lại đều đi chân đất. Có một số tăng nhân Ấn Độ đi cùng, với đặc trưng về dị tộc rất đặc thù. Có hạc dẫn đường  ở phía trước đoàn của vua, Voi trắng chở kinh đi ở sau cùng. Phía trước voi có người cưỡi trâu là đạo sĩ Lâm Thời Vũ. Phía đoàn đón rước có vua Trần Anh Tông cùng các tuỳ tùng cung nghinh Phật hoàng khi người xuống núi. 
 Bên cạnh những thông tin mà một số nhà nghiên cứu đã đưa ra về bức tranh, người thuyết trình cung cấp thêm một số chi tiết về Trần Giám Như – tác giả bức tranh quý hiếm này. Trần Giám Như là họa sư đời Nguyên, một thượng thủ về tranh vẽ truyền thần, học trò của Triệu Mạnh Phủ, và cũng đã nhiều lần vẽ chân dung cho Triệu Mạnh Phủ. Người đề tên tranh là Trần Đăng,

Bức tranh gốc hiện lưu tại Bảo tàng tỉnh Liêu Ninh có kích thước 28X961(cm) với phần lòng tranh có kích thước 28X316(cm). Bức ảnh chụp phần lòng tranh này có kích thước 22X240(cm).

Nguồn: Đất Việt

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

HOAN NGHÊNH YÊN BÁI HOÃN TUẦN LỄ VĂN HÓA MÙ CANG CHẢI ĐỂ LO CỨU NẠN

Hoãn tuần lễ văn hóa Mù Cang Chải để lo cứu hộ La Pán Tẩn

 

Ông Tạ Quang Long, Ủy viên thường vụ, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Yên Bái vừa cho biết sẽ tạm hoãn tuần lễ văn hóa ruộng bậc thang để tập trung cho việc cứu hộ và khắc phục vụ sạt lở ở La Pán Tẩn.

Do bất ngờ xảy ra sự việc sạt lở vào trưa ngày 7/9 khiến gần 20 người thiệt mạngvà hiện vẫn đang còn 1 nạn nhân chưa tìm thấy thi thể nên phía chính quyển UBND tỉnh Yên Bái đã quyết định tạm hoãn tuần lễ văn hóa ruộng bậc thang.

Theo dự kiến, tuần lễ văn hóa ruộng bậc thang sẽ được diễn ra từ ngày 14 – 20/9 gồm nhiều hoạt động như lễ mừng cơm mới, triển lãm ảnh về ruộng bậc thang; phiên chợ vùng cao, các hoạt động ẩm thực, múa khèn, hát giao duyên... của người Mông.

Hoãn tuần lễ văn hóa Mù Cang Chải để lo cứu hộ La Pán Tẩn
Tuần lễ văn hóa ruộng bậc thang ở Mù Cang Chải sẽ phải tạm hoãn để khắc phục sự cố sạt lở ở La Pán Tẩn
Sự kiện này nhằm giới thiệu vẻ đẹp của danh thắng ruộng bậc thang Mù Cang Chảicũng như quảng bá tiềm năng, thế mạnh và bản sắc văn hóa độc đáo của đồng bào dân tộc Mông ở Yên Bái với du khách trong và ngoài nước.

Ruộng bậc thang Mù Cang Chải có diện tích trên 2.300ha, tập trung tại các xã La Pán Tẩn, Chế Cu Nha và Dế Xu Phình. Thời điểm lý tưởng nhất để tham quanruộng bậc thang là vào tháng 5 (mùa cấy lúa), tháng 6 - 7 (mùa lúa non) và tháng 9 - 10 (mùa lúa chín).

Năm 2007, 500 ha ruộng bậc thang ở 3 xã La Pán Tẩn, Chế Cu Nha và Dế Xu Phình (Mù Cang Chải) đã được Bộ Văn hóa, Thể Thao và Du lịch xếp hạng là di tích danh thắng cấp quốc gia.

L.T
Nguồn: Bộ 4T.

CHÚC MỪNG NHẬT BÁO BA SÀM TRÒN 5 TUỔI

Blog Ba Sàm ra đời ngày 9-9-2007, tới hôm nay là tròn 5 năm. Nhân dịp sinh nhật, chủ trang Ba Sàm đã có lời tâm sự và tri ân gửi đến bạn đọc. 

Tễu Blog hân hoan chúc mừng sinh nhật Anh Ba. Chúc trang Ba Sàm và chủ nhân mãi mãi là chốn tụ tập đông vui đệ nhất trong làng mạng xã hội Việt Nam.

Dịp này, Tễu xin gửi đến các chủ nhân của các trang: Lê Thiếu Nhơn, Nguyễn Tường Thụy lời chia buồn vì cả hai trang nổi tiếng này vừa bị đánh sập và cướp dữ liệu. Trang Lê Thiếu Nhơn đang phục hồi. Trang Nguyễn Tường Thụy vừa bị sập vào gần trưa nay. 

Quá giờ trưa, Blog Nguyễn Tường Thuỵ đã được phục dựng lại, có thể truy cập tại địa chỉ: http://ntuongthuy.blogspot.com/


Ba Sàm - nhà báo 5 tuổi

Thuỳ Linh

Nhân sinh nhật 5 tuổi của trang blog Ba Sàm, xin chúc mừng Trang chủ và các bạn biên tập viên, cộng tác viên những điều tốt đẹp.

Mọi lời cám ơn Ba Sàm dường như là khách sáo vì mục đích Anh hướng tới nhằm phụng sự một xã hội tốt đẹp, cởi mở, nhân văn.

Có thể nói từ Basam.wordpress.com, tiếng nói của các blogger bắt đầu đánh động dư luận, chính quyền đặc biệt quan tâm và thận trọng hơn với những đánh giá của mình. Các blogger chiếm lĩnh dần vị trí quan trọng trong các hoạt động báo chí. Đây thực sự là công lớn của Ba Sàm. Từ “vỉa hè”, các blog đã đến với mọi người dân không qua các sạp bán báo. Từ “làm sàm” các blogger đã trưởng thành ở tất cả các mảng chính luận, văn hóa, kinh tế, xã hội, pháp luật…Nói như Bọ Lập “ai bảo chăn trâu là khổ? Tôi chăn còm còn khổ hơn trâu”…Mình biết Anh Ba Sàm đã hy sinh rất nhiều thứ để dành toàn bộ tâm huyết, sức lực, thời gian, tiền bạc để đưa đem đến cho bạn đọc khắp nơi một trang tin đa dạng, bổ ích và vô cùng cần thiết…Xin tri ân Anh!

DẤU LẶNG CUỐI TUẦN

Hà Nội: Con giàu vứt cha ra vỉa hè

Chiều 7/9, người dân sống trên phố Núi Trúc và người đi đường đã chứng kiến cảnh thương tâm khi các con tranh cãi rồi đem bố đã 87 tuổi, vừa xuất viện cho nằm ở vỉa hè hơn nửa ngày.

Theo người dân kể lại, từ 12h ngày 7/9, ông N.V.N (87 tuổi) sau 2 tháng nằm viện được các con đưa tới đây và đặt ông nằm ở vỉa hè, ngay trước cửa nhà cô con dâu cả (con trai cả của ông N. mất cách đây hơn 2 năm).

Ông N. và vợ đã ly thân mấy chục năm, sau đấy ông N. về sống với người con trai út, còn vợ ông sống với con dâu cả trong căn nhà này. Khi ông N. được các con đưa tới đây người con dâu cả quyết không mở cửa cho ông vào, còn vợ ông N. ở phía trong nhà cũng không ra mặt.

.
Hà Nội: Con giàu vứt cha ra vỉa hè
Các con đưa ông tới đây và đặt ông nằm ở vỉa hè, ngay trước cửa nhà cô con dâu cả.
Hà Nội: Con giàu vứt cha ra vỉa hè
Ông N. phải nằm vỉa hè, trời lúc nắng lúc mưa, dù ông vừa phải nằm viện hơn 2 tháng.
.
Hà Nội: Con giàu vứt cha ra vỉa hè
 .
Chính quyền địa phương đã tới làm việc, quyết định “ai về nhà người đó”, ông N. sẽ về nhà người con út nơi ông đã sống trước khi nhập viện, nhưng các con của ông vẫn xảy ra tranh cãi, vì cho rằng đây mới là nhà của ông N., ông phải sống ở đây. Chính quyền cũng đành “bó tay”, nên ông N. phải nằm như vậy gần 10 tiếng đồng hồ.
..
Hà Nội: Con giàu vứt cha ra vỉa hè
Ông N. bị bỏ mặc bên dòng người qua lại.
.
Hà Nội: Con giàu vứt cha ra vỉa hè
 .
Ông chỉ còn biết nhắm mắt thật chặt để không phải chứng kiến cảnh tượng người ta nhìn ông, nhìn cảnh tượng các con do mình nuôi lớn đã đối xử với ông như vậy. 
.
Thấy cảnh thương tâm của ông N., nhiều người dân sống cạnh đó và người đi đường đã tập trung thể hiện bức xúc với hành động nhẫn tâm của những người con.
.
Hà Nội: Con giàu vứt cha ra vỉa hè
Hà Nội: Con giàu vứt cha ra vỉa hè
Tới khoảng 20h, ông N. mới được các con đưa về nhà người con gái thứ 2
  
Nguồn: Tin mới.

CÀ MAU: CÔNG AN BẮN THỦNG BỤNG MỘT THANH NIÊN

Công an xã bắn thủng bụng một thanh niên

Thứ Sáu, 07/09/2012 19:00

 

(NLĐO) - Ngày 7-9, ông Dương Thanh Tuấn, Chủ tịch UBND xã Tân Phú, huyện Thới Bình (Cà Mau), xác nhận tối ngày ngày 6-9, công an xã này đã bắn thủng bụng anh Trần Thanh Tuấn ( 30 tuổi, xã Tân Lộc, huyện Thới Bình).


Tiếp xúc với PV tại Khoa ngoại tổng hợp, Bệnh viện Đa khoa tỉnh Cà Mau, anh Tuấn thều thào cho biết khoảng 21 giờ ngày 6-9, anh cùng một số người đánh bạc tại nhà một người dân tại ấp Tân Phú thì bị công an xã vây bắt.

Khi chủ nhà mở cửa trước ra thì công an ập vào bắn trúng bụng anh Tuấn. Viên đạn xuyên qua áo thun đi thẳng vào vùng bụng gần rốn, máu ra rất nhiều.

Theo lời anh Tuấn, người bắn anh tên là Xệ, công an viên xã Tân Phú. Khoảng cách khi bị bắn giữa anh và ông Xệ khoảng 1,5 m.
Anh Tuấn đang được điều trị tại bệnh viện
Sau khi bắn trúng anh Tuấn, công an xã tiếp tục khống chế những người đánh bạc rồi mới đưa anh đến trạm y tế. Tại đây, nhân viên y tế chỉ xem xét qua loa, không rửa vết thương mà chỉ băng lại và nói “xong rồi”.

Anh Tuấn phản ứng thì mới được công an xã chở ra Bệnh viện Đa khoa Cà Mau cấp cứu. Tại đây, anh được chỉ định phẫu thuật để lấy viên đạn cao su từ bụng ra.

Theo ông Dương Thanh Tuấn, khi bắt nhóm đánh bạc, một số người đã có hành vi chống đối nên công an xã đã nổ súng. Trường hợp anh Tuấn bị bắn trúng là do anh chống cự và có ý định bỏ chạy về nhà.

Chị Ly, chị ruột của anh Tuấn thông tin thêm, khi vụ việc xảy ra, công an xã đã cử người túc trực ở bệnh viện đến sáng ngày 7-9 mới về.

Đến 16 giờ ngày 7-9, phó chủ tịch xã Tân Phú đã đến thăm hỏi anh Tuấn, động viên gia đình.

Theo chị Ly, vị phó chủ tịch xã này đã hứa hẹn sẽ họp và có biện pháp kỷ luật thích đáng đối với công an viên gây ra vụ việc.
Tin-ảnh: M. Anh

RSF ĐÒI TRẢ TỰ DO NGAY LẬP TỨC CHO HOÀNG KHƯƠNG

RSF đòi trả tự do cho Hoàng Khương

Cập nhật: 12:57 GMT - thứ bảy, 8 tháng 9, 2012 
 
Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (Reporters Without Borders - RSF) gọi bản án tù bốn năm cho phóng viên Hoàng Khương là "bất công và đáng hổ thẹn".

Tổ chức bảo vệ quyền lợi cho các nhà báo, trụ sở chính tại Paris, vừa ra thông cáo sau khi tòa sơ thẩm tại TP Hồ Chí Minh tuyên án tù đối với Hoàng Khương và hai người khác trong phiên xử tội đưa và nhận hối lộ kéo dài hai ngày 6/9-7/9.
RSF viết trong thông cáo rằng tổ chức này "phẫn nộ" về án tù bốn năm dành cho ông Hoàng Khương, tên thật là Nguyễn Văn Khương, phóng viên tờ Tuổi Trẻ TP HCM.

Hoàng Khương bị bắt hồi tháng 1/2012 sau khi thực hiện hai bài viết về nạn tiêu cực trong lực lượng cảnh sát giao thông.

Để viết hai bài “Đồng tiền xóa sạch hồ sơ” và “Giải cứu xe đua trái phép”, ông Khương thông qua trung gian đã đưa tiền để chuộc xe máy bị cảnh sát giao thông tạm giữ, rồi đưa hình ảnh và quá trình làm việc lên mặt báo.

Cảnh sát viên nhận tiền để giải cứu xe cũng như người trung gian cũng cùng phải ra tòa với ông Khương và bị án tù.

Tổng giám đốc RSF Christophe Deloire nói trong thông cáo rằng bản án dành cho ông Khương là "bất công và đáng hổ thẹn".

"Với việc trừng phạt ông Khương vì công tác điều tra của ông cũng như vì hai bài báo phơi bày nạn tham nhũng trong ngành công an, Chủ tọa phiên tòa Nguyễn Thị Thu Thủy đã biến việc phụng vụ quyền lợi của công chúng thành tội phạm".

Trả tự do ngay lập tức

RSF bình luận: "Giới chức chỉ biết về sự việc sau khi ông Khương đã đăng báo các bài viết của mình và điều này chứng tỏ ông trung thực". Bản thân hội đồng xét xử cũng đã lấy quá trình công tác của ông Hoàng Khương làm tình tiết giảm nhẹ.

"Chúng tôi kêu gọi tòa án xóa bỏ án tù và sớm trả tự do [cho ông Khương]."

Phóng viên Hoàng Khương bị bắt khẩn cấp ngày 2/1/2012. Trước đó, Công an TP.HCM đã có văn bản gửi đến Cục Báo chí - Bộ Thông tin - truyền thông và tổng biên tập báo Tuổi Trẻ đề nghị “kiểm điểm và thu hồi thẻ nhà báo của Nguyễn Văn Khương” (tức PV Hoàng Khương).

Ngày 28/11, Báo Tuổi Trẻ đã tạm đình chỉ công tác Hoàng Khương vì “sai sót nghiệp vụ” khi viết loạt bài “Đồng tiền xóa sạch hồ sơ” và “CSGT giải cứu xe đua trái phép”.

Bốn bị cáo khác trong vụ án liên quan ông Hoàng Khương đều nhận án từ 1 tới 5 năm tù, trong đó em vợ ông Khương là Nguyễn Đức Đông Anh bị 4 năm tù về tội đưa hối lộ.

Ông Khương sẽ có 15 ngày để quyết định kháng cáo.
Nguồn: BBC Tiếng Việt.

LÀM BÁO Ở VIỆT NAM THẬT NGUY HIỂM !

Điều tra tham nhũng, công việc đầy rủi ro của phóng viên VN 

Thanh Phương

Nhà báo Hoàng Khương bị toà kết án 4 năm tù (DR)
Nhà báo Hoàng Khương bị toà kết án 4 năm tù (DR)

Vụ nhà báo Hoàng Khương bị tuyên án 4 năm tù vì tội đưa hối lộ dĩ nhiên đã gây nhiều phản ứng bất bình trong giới báo chí cũng như trong công luận Việt Nam nói chung. Vụ này cũng cho thấy điều tra về hành vi tham nhũng là một công việc đầy rủi ro của phóng viên ở Việt Nam, một phần do chưa có những quy định luật lệ rõ ràng về phạm vi tác nghiệp báo chí.

Trong phiên xử kéo dài hai ngày vừa qua tại Tòa án Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh, đã có rất nhiều đồng nghiệp của Hoàng Khương ở báo Tuổi Trẻ cũng như một số đồng nghiệp từ các báo khác đến, để vừa đưa tin, vừa ủng hộ tinh thần cho một nhà báo bị vướng vào vòng lao lý chỉ vì phanh phui các vụ tiêu cực trong công an. 

Theo tường thuật của tờ Tuổi Trẻ, hôm qua, sau khi Hoàng Khương kết thúc lời nói sau cùng trước khi tòa tuyên án, đồng nghiệp, bạn bè, người thân của anh ở phía ngoài phòng xử án, theo dõi qua màn hình, đã đồng loạt đứng dậy vỗ tay. Đây là một hình thức gián tiếp bày tỏ sự bất bình của họ về vụ xử này. 

Qua cách tường thuật phiên xử, ban biên tập báo Tuổi Trẻ cũng đã gián tiếp tỏ thái độ không đồng tình với tòa, khi nhấn mạnh đến những lập luận của luật sư và của bị cáo, rằng Hoàng Khương chỉ sai sót về tác nghiệp, chứ không có động cơ cá nhân và như vậy không đáng bị buộc tội đưa hối lộ.

Trong bài báo đăng trên Tuổi Trẻ Online hôm nay, ban biên tập tờ báo này một lần nữa khẳng định đây chỉ là hoạt động tác nghiệp báo chí của Hoàng Khương và tuyên bố « Tuổi Trẻ vẫn luôn bên cạnh Hoàng Khương, chung vui với những bài báo đầy nhiệt huyết của anh và chia sẻ với những rủi ro nghề nghiệp của anh ». 

Rõ ràng vụ Hoàng Khương cho thấy là trong việc điều tra về tham nhũng ở Việt Nam, phóng viên rất khó biết được biết đâu là ranh giới giữa hợp pháp và bất hợp pháp, do vẫn chưa có những quy định rõ ràng về quy trình tác nghiệp báo chí. Vì quá nhiệt tình, say sưa với việc điều tra, nhiều khi nhà báo phải « nhập vai », thực hiện những hành vi bất hợp pháp, để có thể tiếp xúc với các đối tượng bị điều tra và qua đó thu thập chứng cứ. Cũng như có phóng viên đã đóng vai khách làng chơi để tìm hiểu về các ổ mại dâm hay giả làm dân nghiện để phanh phui các đường dây buôn bán ma túy. 

Nhưng đối với tòa, hành vi của nhà báo Hoàng Khương trực tiếp đưa tiền hối lộ cho cảnh sát giao thông Huỳnh Minh Đức để nhận lại xe vi phạm giao thông không phải là tác nghiệp báo chí, mà là vi phạm luật hình sự, cho nên phải xét xử theo luật. 

Thật sự, nếu xét thuần tuý về lý, thì đúng là khó mà phản bác lập luận cứng nhắc này của tòa, nhất là vì bản thân nhà báo Hoàng Khương đã không báo cáo cho ban biên tập báo Tuổi Trẻ về việc trực tiếp đưa tiền hối lộ trong quá trình điều tra viết bài. 

Nhưng xét về tình, thì rõ ràng nhà báo Hoàng Khương không đáng bị xử nặng như thế, nhất là vì chính tòa đã công nhận rằng Hoàng Khương đã có công giúp cơ quan điều tra phát hiện các vụ tiêu cực của cảnh sát giao thông Bình Thạnh. Vụ xử Hoàng Khương 4 năm tù chắc chắn sẽ làm ngán ngại bất cứ phóng viên nào muốn điều tra về tham nhũng ở Việt Nam. Ấy là chưa kể vụ này khiến người có cảm tưởng là chính quyền một lần nữa muốn dằn mặt ban biên tập báo Tuổi Trẻ, một tờ báo đã biết bao lần nằm trong tầm ngắm của chính quyền. 

Vấn đề là liệu một khi có những quy định rõ ràng về tác nghiệp báo chí khi điều tra tham nhũng, thì phóng viên có sẽ được an toàn hơn hay không ? Đây lại là chuyện khác, bởi vì ở Việt Nam, đụng vào tham nhũng cũng giống như rút dây động rừng, nhà báo phải biết đến đâu là nên dừng, bằng không sẽ lại trở thành những Nguyễn Việt Chiến, những Hoàng Khương khác.


Làm báo ở Việt Nam thật 'nguy hiểm'

BBC - Nhân chuyện phóng viên Hoàng Khương bị tuyên án bốn năm tù, nhà phê bình, nhà báo Phạm Xuân Nguyên nói với BBC Việt Ngữ về những nguy hiểm khi làm phóng viên ở Việt Nam.

Theo ông, “các phóng viên, nhà báo làm về mảng đó [tham nhũng] luôn luôn là mảng nguy hiểm.” “Vì càng dấn sâu vào sự tham nhũng đó, vì quyền lợi của họ, họ sẽ không từ một thủ đoạn nào.

“Mà nhà báo muốn tác nghiệp một các khách quan, tiếp cận được sự việc, phanh phui ra để pháp luật xử lý, để xã hội biết được, thì đôi khi họ cũng phải đổi bằng tính mạng.”

Ông cũng lấy ví dụ về trường hợp hai nhà báo của VOV bị đánh khi đang thi hành nhiệm vụ dù đã trình thẻ nhà báo.

Bình luận về vụ phóng viên Hoàng Khương, ông nói: “Ở đây có hối lộ hay không hay là tác nghiệp”, và ông cũng cho bày tỏ ý kiến nghiêng về phía phóng viên Hoàng Khương “không làm gì khuất tất” mà chỉ làm việc theo yêu cầu của ban biên tập báo Tuổi Trẻ.

Ông Phạm Xuân Nguyên nhấn mạnh, "ở Việt Nam, khi mà pháp luật chưa được tôn trọng tối đa, chưa được thực thi triệt để, thì các nhà báo luôn luôn phải đối chọi với thách thức".

Mời quý vị nghe cuộc phỏng vấn với ông Phạm Xuân Nguyên trong phần âm thanh đi kèm.

BỐN NĂM TÙ CHO NHÀ BÁO HOÀNG KHƯƠNG - ĐÓ LÀ CÔNG LÝ?

4 năm tù cho nhà báo Hoàng Khương

 – đó có phải là công lý ?

Tân Châu

8 tháng tạm giam tại Chí Hòa; về mặt thể xác, Hoàng Khương gầy thấy rõ, đó cũng là lời giải thích trên status, những đồng nghiệp của anh treo câu: 8 tháng mà như vậy, làm sao sống cho hết 4 năm trong tù hởi Hoàng Khương!

Nhưng đó cũng chỉ là thể xác, cái ẩn sâu trong con người anh – một nổi đau lớn hơn: Mẹ già hấp hối, con dại không cha.

Nhưng lời nói sau cùng của anh trước tòa vẫn là: “Nếu được viết, tôi sẽ tiếp tục phanh phui tiêu cực…”

Đã bị tạm giam 8 tháng và hôm nay đứng trước vành móng ngựa, đối diện với bản án tù lâu hơn, mà vẫn ước vọng cháy bỏng chống tiêu cực, liệu có phải hàng hiếm trong cái thời mà như Chủ tịch nước Trương Tấn Sang từng nói: Sâu đàn!

Qui trình tác nghiệp của anh, bây giờ tòa nói là sai, nhưng khi thực hiện, anh và ban biên tập báo Tuổi Trẻ chắc hẳn không nghỉ thế. Và những gì diễn ra tại tòa, cũng như  việc “dành” trách nhiệm về sai phạm của vụ này về cho báo, mà ông Xuân Trung – Tổng thư ký tòa soạn báo Tuổi Trẻ đã nói, thì ít ai tin bản án của tòa có tính răng đe, giáo dục cho Hoàng khương cũng như những nhà báo đang còn cầm bút. Và nếu vậy thì 4 năm tù, Hoàng Khương khó mà “nuốt” được gì từ  môi trường giáo dục, rèn luyện nhà tù. Có chăng là nỗi đau vầy vò thân xác anh vì “mất” 4 năm không phụng sự xã hội với tư cách một nhà báo chống tiêu cực.

Theo dõi hai ngày xử án, không thấy từ nào xin được khoan hồng của anh. Ngay cả khi anh nói tòa xem xét công anh vì những đóng góp cho những tờ báo lớn như Pháp luật Việt Nam, Phụ Nữ TP, Tuổi Trẻ… thì cũng là hàm ý: Bao nhiêu cán bộ, chiến sỷ CA “tử” vì anh là giảm bớt cho xã hội bấy nhiêu sâu mọt mà thôi.

Uy lực là “nhà báo lớn” cộng với “tờ báo lớn”, khiến người ta liên tưởng “kịch bản”Hoàng Khương dạ thưa tại tòa, sẽ khớp với sự khoan hồng kiểu “nhìn mặt mà xử” đã không xãy ra. Trái lại anh chỉ nhìn nhận một lỗi duy nhất là tác nghiệp quá đà. Một lỗi mà khi nghe lời xin lỗi của anh tại tòa thì chắc báo Tuổi Trẻ, bạn đọc tờ báo này chắc hẳn sẽ dễ dàng chấp nhận.

Phiên sơ thẩm khép lại, mở ra cho tòa phúc thẩm “bọc lót” cho hệ thống tòa tròn trịa hơn. Đó là điều mà phiên tòa sơ thẩm chưa làm được;

Vì sao khi tờ Tuổi Trẻ cho rằng Hoàng Khương tác nghiệp theo qui trình của tờ báo và chính tờ Tuổi Trẻ “xin” mấy lần mà tòa bác thẳng thừng – dù họ chỉ “xin” dự tòa – góp phần cùng tòa tìm ra sự thật? phải chăng xử một nhà báo dễ hơn là xử cả tờ báo?

Những ngày dự tòa, cánh báo chí xì xào: không biết ăn nói với vợ con thế nào khi ngày dự tòa, tối về vợ hỏi: Hoàng Khương tội gì? Ăn hối lộ? không. Hù dọa trục lợi? Không. Vậy tội đưa hối lộ của anh mà tòa qui để làm gì – nếu không là động cơ duy nhất dễ chấp nhất: Tìm chứng cứ, tư liệu viết bài cho báo!

Báo chí khá đông trong hai ngày tòa xử, cũng như tường thuật khá chi tiết phiên tòa. Chứng tỏ vụ án đã gây sự chú ý cao của dư luận. Nói như luật sư Phan Trung Hoài: 8 tháng kể từ ngày Hoàng Khương bị tạm giam, nay dư luận vẫn còn hoài nghi về việc bắt giam Hoàng khương. Cánh nhà báo dự tòa còn tìm câu hỏi cho chính mình, bởi ai cũng thấy mình trong vụ Hoàng Khương: Giới hạn nào cho nhà báo khi tác nghiệp. Nói đâu xa, đương kim Tổng thư ký tòa soạn báo Pháp Luật TP.HCM – nhà báo Đức Hiển – cũng đã từng nhập vai “lơ xe” để tìm chứng cứ vi phạm của CSGT. Nếu chứng cứ “tại hồ sơ” thì trên đầu Đức Hiển hiện nay chẳng khác nào cái thong lọng?

Cầm tiền đưa cho người khác, rồi “chụp” làm tư liệu là rõ sai. Tòa đã áp dụng điều 289 Bộ luật Hình sự với Hoàng Khương tội danh “đưa hối lộ”. Nhưng cũng chính trong điều luật này có nêu: Người đưa hối lộ tuy không bị ép buộc nhưng đã chủ động khai báo trước khi bị phát giác, thì có thể được miễn trách nhiệm hình sự và được trả lại một phần hoặc toàn bộ của đã dùng để đưa hối lộ. Với Hoàng Khương, áp dụng miễn truy tố anh là hợp lý khi mà chính anh và cả tờ báo “khai báo trước khi bị phát giác” bằng hai bài báo trên tờ Tuổi Trẻ. Nhưng nghịch nỗi, để chứng minh sự “khai báo” đó, Hoàng Khương cần “chứng cứ” là đại diện tờ Tuổi Trẻ “mang cả qui trình” tác nghiệp của tòa soạn tới tòa thì đã bị tòa từ chối, như đã nói ở trên.

Khi qui tội Hoàng Khương với điều 289, tòa đã bỏ qua những nội dung cơ bản, đó là không chứng minh được hành động đưa hối lộ của Hoàng Khương gây thiệt hại ra sao. Nhưng người dân thì thấy ngược lại: Chính vì “đưa hối lộ” mà Hoàng Khương cho người dân thấy những con sâu trong ngành ra sao, cách thức mà họ kiếm tiền, cũng như trong màu áo ngành, họ đã thực thi và bảo vệ pháp luật như thế nào!

4 năm tù cho nhà báo Hoàng Khương – đó có phải là công lý ? Câu hỏi này nên dành cho tòa phúc thẩm. Bởi người dân mà tôi gặp trực tiếp tại tòa thì họ chỉ biết chảy nước mắt cho một nhà báo điều tra chóng tiêu cực, khi nhìn nhà báo này trong cái còng số 8 và lên xe về nhà tù – nơi đúng ra phải dành cho đàn sâu – như lời Chủ tịch nước từng nói.

Tác giả gửi cho Quê choa
Nguồn: Quê Choa.

Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2012

Đào Tuấn: ĐÒN DẰN MẶT SỰ THẬT VÀ NHỮNG AI CÓ Ý ĐỊNH CÔNG BỐ SỰ THẬT

Đòn dằn mặt sự thật và những ai có ý định công bố sự thật

Đào Tuấn

Cuối năm ngoái, sau hàng loạt những quy định, nào là CSGT không được mang kính đen, không được “anh hùng Núp”, CA TP đặt ra một quy định nghe rất tức cười: CSGT không mang theo quá 100 ngàn đồng tiền mặt lúc làm nhiệm vụ. Thậm chí, một lãnh đạo CSGT còn nói: Trong trường hợp, CSGT muốn mang theo tiền để sau khi hoàn thành nhiệm vụ đi xử lí việc cá nhân thì số tiền đó phải niêm phong và có chữ kí của lãnh đạo Đội CSGT.

Quy định này đã lâu rồi mà giờ nhắc đến không thể nhịn cười vì sự ngộ nghĩnh, nhảm nhí và ngớ ngẩn của nó. Liệu cần có một lực lượng “Cảnh sát ví” để thực thi mệnh lệnh này? Và liệu sẽ phải có thêm quy định “Cảnh sát ví” không mang theo quá 100 ngàn khi kiểm soát ví?

Hồi HĐND TP Hà Nội tổ chức kỳ họp thứ 3, PGĐ CA TP Hà Nội Lưu Quang Hợi bình luận về tính hiệu quả của “quy định 100 ngàn” này như sau: Chúng tôi không khám người nhưng trong quá trình tổ chức thực hiện có sự giám sát giữa đồng chí, đồng đội với nhau và có quy trình trong công tác được duyệt qua các Tiểu đội. Chúng tôi theo dõi, nói chung là có hiệu quả, ngăn chặn được nhiều hiện tượng tiêu cực. Chúng tôi chưa thống kê những trường hợp vi phạm nhưng, nói chung là có hiệu quả, chưa có trường hợp nào vi phạm.

Câu trả lời đá đấm nhau loạn xạ, quả thực cũng hồn nhiên và hài hước y như quy định 100 ngàn.

Nói đi nói lại, tiêu cực trong lực lượng CSGT bị phát hiện hầu hết là từ báo chí với “nghiệp vụ” rất đơn giản: Giả người vi phạm đưa tiền. Sau đó đưa lên báo.

Đến hôm qua, không ít các phóng viên điều tra đã tái mặt sau khi án văn tuyên ra con số 4 (năm tù) cho Hoàng Khương, một trong vô số các nhà báo, rất đơn giản: “Đưa tiền, sau đó đưa lên báo”.

Vụ án Hoàng Khương, dưới giác độ kinh tế, có thể nói là xoay xung quanh con số 15 triệu đồng. Cấu thành vật chất của tội nhận hối lộ là (của đưa hối lộ) có giá trị từ 2 triệu đồng trở lên. Chẳng hạn, nếu Hoàng Khương chỉ đưa 1,9 triệu, thì anh không đến nỗi phải ra tòa. Nhưng với lạm phát liên tục ở mức 2 con số, 2 triệu đồng giờ chỉ “đủ” cho lỗi đèn đỏ, sai làn, vượt tốc. Chẳng hạn Hoàng Khương có ý định “cứu xe” vi phạm với chỉ 1,9 triệu, không khéo anh đã bị viên cảnh sát lập biên bản, còng tay ngay lập tức vì tội…đưa hối lộ.

Bởi vậy, 15 triệu là số tiền cần và đủ, theo yêu cầu của viên cảnh sát, để có thể “cứu xe”, và dù không phải tiền túi của Khương, cũng là đắt đối với nhuận bút của hai bài điều tra. Nhưng cái giá đắt nhất cho 15 triệu và 2 bài điều tra chống tiêu cực mà Hoàng Khương phải trả là một kết cục không thể tồi tệ hơn: Gần 1.500 ngày tù, chính xác là 1460 ngày.

Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại. Có lẽ nếu được chọn lại, tôi tin Hoàng Khương sẽ không bao giờ chọn làm PV điều tra, thậm chí, không bao giờ làm nghề báo.

Cái giá mà Hoàng Khương phải trả cho sự ngây thơ vào “niềm tin công lý” của anh hôm nay, có lẽ cũng là một gáo nước lạnh cho những đồng nghiệp còn mơ ngủ của anh, bởi rất đơn giản là hầu như tất cả các nhà báo từng điều tra về mãi lộ đều đã “phạm tội”, chỉ là “chưa bị lộ”, bởi ai cũng từng phải “tay phải đưa tiền, tay trái thủ máy ghi âm”. Không đưa tiền thì làm sao chống được tiêu cực? Làm sao trả lời “cơ quan chức năng” câu hỏi to đùng “Bằng chứng đâu?”.

7 năm trước, sau buổi nói chuyện “hậu sự” về vụ PMU18 tại trụ sở Hội nhà báo, nhất là sau Hội nghị báo chí toàn quốc ở Quảng Ninh, những nhà báo điều tra kinh nghiệm nhất, lành nghề nhất, thiện chiến nhất (và có cái mũi thính nhất) ở hầu hết các tòa báo đã “quăng bút”, chuyển mảng công việc. Có khi chỉ bởi cái giá phải trả là quá đắt, so với đồng tiền cơm áo vẫn lĩnh ở tòa soạn, hoặc đơn giản hơn, trong khi nhuận bút ngày càng bèo thì tiền tiêu cực, để thực hiện điều tra- ngày càng cao.

Vậy thì ai sẽ làm hiệp sĩ? Ai sẽ ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng?

Đây là câu hỏi, từ ngày hôm nay sẽ không có câu trả lời.

Một án văn nhân danh nhà nước không thể không xem xét đến cái lợi, cái hại. 1.500 ngày tù, về tội đưa hối lộ- cho một nhà báo điều tra chống tiêu cực, sẽ được cái lợi gì?

Cái lợi, thực ra là rất khó nhìn thấy, trừ phi sự trả đũa, đòn dằn mặt sự thật và những ai có ý định công bố sự thật- cũng “nhân danh nước cộng hòa”- được coi là một cái lợi.
 
Nguồn: Quê Choa.

Thùy Linh: SỰ THẬT GIÁ RẺ?

Sự thật giá rẻ? 

Thùy Linh

Cả ngày hôm nay mình ám ảnh nụ cười của Khương trong tòa án mà phóng viên chụp được. Nụ cười rất hiền, dịu dàng và quyến rũ. Nụ cười của người biết mình đang ở đâu, đã làm gì và cái gì đang chờ đợi bạn. Không chứa đựng một tia hy vọng nhưng cũng không hề thấy một sự thất vọng trong nụ cười và gương mặt ấy…Với mình bạn đã chiến thắng.

Những người dấn thân đi tìm sự thật ở một đất nước có quá ít sự thật và sự thật luôn bị che dấu đã tự nhận về mình những nguy cơ đầy tiềm ẩn cho an nguy của mình. Chính thế nghề báo tự thân đã hàm chứa lòng can đảm, dấn thân, hy sinh vì khao khát tìm ra sự thật và nói lên sự thật. Khương là số ít nhà báo đã làm được điều đó, dám làm điều đó. Bạn đã đổi tự do của mình để vạch mặt ít nhất được một kẻ sâu mọt – một cái giá không hề rẻ. Nhưng sự thật có bao giờ là giá rẻ? 

Mới đây thôi dân cư mạng sôi sục vì cái án 4 năm tù cho trung tá Nguyễn Văn Ninh do tội đánh chết ông Trịnh Xuân Tùng chỉ vì cái mũ bảo hiểm. Một mạng người chỉ đổi bằng cái án 4 năm. Sự thật vụ án hiển nhiên như thể ban ngày thì không cần thắp đèn đọc sách. Nhưng Kim Tiến, con gái ông Tùng, đơn độc một mình chiến đấu lại cả bộ máy hành pháp, tư pháp đồ sộ để chỉ nói lại sự thật, và cô đã không thể chiến thắng. Sự thật trong vụ án này đã bị chà đạp, đã bị làm nhục. Kẻ chiến thắng có tên là tội ác.

Cách đây chưa lâu, một cô gái đã bị chín tháng tù vì tát cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ. Cô bé còn rất trẻ, nông nổi, nóng nảy, thiếu suy nghĩ. Cô bị đưa ra tòa và bị kết án dù khóc như mưa, rồi xin lỗi, ân hận…Một cái tát đổi 9 tháng tù giam so với một mạng người là 4 năm. Mạng người quá rẻ so với cái má anh cảnh sát. Sự thật đã bị phóng đại lên quá lớn.

 Cách đây mấy năm, anh Nguyễn Công Nhật cũng đến trụ sở công an rồi không trở về. Gần đây đã có kết luận của cơ quan điều tra: Anh Nhựt treo cổ chết vì ân hận? Một người đang làm việc bình thường, có một người vợ để yêu thương, một gia đình ấm cúng, cớ sao ân hận đến mức treo cổ, mà lại treo cổ trong cơ quan công an? Sự thật này mãi mãi được bao che chôn vùi trong bóng tối, trừ khi có phép màu khiến anh Nhựt tái sinh và kể lại.

Gần đây nhất, một người dân vào trụ sơ công an xã đã bị đánh chết chỉ vì mâu thuẫn nho nhỏ với hàng xóm. Bốn công an xã đã bị bắt. Sắp tới hãy chờ xem bản án dành cho bốn người này. Để xem sự thật có đúng là sự thật?

Khi kết án Khương, nhà giam mất 4 năm để cầm giữ bạn. Khương cũng mất ngần ấy năm tự do. Nhưng chính thể sẽ mất rất nhiều năm để xóa đi vết nhơ đã tự gây ra như các vụ án trước đây. 

Bốn năm án tù cho Khương nghe thì dài nhưng cũng nhanh thôi để bạn trở lại với nghề cầm bút. Thời gian đó đủ để bạn chiêm nghiệm về một thời khốn khổ, tang thương của lũ cầm bút chúng ta. Hãy ngẩng cao đầu đi Khương. Hãy giữ nụ cười hiền và tĩnh tại như khi bạn đến tòa án. Và quan trọng khi trở về, bạn có còn nhuệ khí, dũng cảm để cầm lại cán bút mà lúc đó sẽ trở nên quá nặng nếu bạn không vượt qua được nỗi ám ảnh?

Và bản án này có phải là thông điệp của chính quyền đưa ra cho những người cầm bút không chịu cúi đầu – những người muốn tìm hiểu sự thật, đi đến cùng sự thật? Họ muốn những người cầm bút nên mua sự thật với cái giá rẻ mạt do họ chào mời?

Và, bạn bè của tôi…Các bạn coi đây là tấm gương nên tránh hay là lúc trầm tĩnh lại, chuẩn bị cho mình tư thế để chấp nhận cuộc chơi với thứ “quyền lực thứ tư” đầy mạo hiểm với rất ít sự bảo hiểm cho an toàn cá nhân và gia đình?

Thư giãn cuối tuần: BUỒN, THÈM XÔI CHIM CƯỜNG ĐÔ LA CHẤM GIA VỊ HỒ NGỌC HÀ

Nói mãi cũng chỉ "Đàn gảy tai trâu"

Lại thêm bị bịt miệng

Tễu buồn...

và thèm xôi chim Cường Đô La chấm gia vị Hồ Ngọc Hà


nhìn thấy bộ đồ này, lại thèm đi phượt như chúng bạn


Rồi thích mô phỏng, bắt chước hình trên bát sứ đời Ung Chính, nhà Thanh bên Tàu




Nhưng đọc thấy bảng thông báo của Phường Minh Khai,
Điều 3: Cấm nam nữ ôm hôn nhau, tụt quần trong sân khu vực tổ 125 c


thì lại sợ, chỉ dám đi đổ giác ở chỗ không cấm


Đổ giác xong, chẳng còn việc gì, nghe bình thơ Thiền Hoàng Quang Thuận, cũng phê lắm:



Ảnh: Siu tầm mỗi chỗ một cái

LẠI THÊM MỘT NGƯỜI DÂN CHẾT TRONG ĐỒN CÔNG AN

Công an phường bị tố đánh người tử vong

 

Gia đình anh Hiền cho rằng khi ra khỏi nhà để lên công an phường lấy lời khai, người đàn ông 43 tuổi vẫn khỏe mạnh, song khi được ra về có biểu hiện khó thở, trên cơ thể nhiều vết thương. Sáng nay, anh Hiền đã chết.

Chiều 7/9, chị Dương Thị Kim Sen ở Ngô Quyền (Vĩnh Yên, Vĩnh Phúc) kể, tối một ngày trước, chồng chị là Nguyễn Văn Hiền (43 tuổi) và cháu ruột là Vũ Quang Huy (21 tuổi) xảy ra xô xát. Anh Hiền dùng điếu cày vụt vào tay cháu.

Mẹ của Huy đến công an trình báo sự việc. Không lâu sau, một công an đến nhà yêu cầu anh Hiền cùng Huy ra phường để giải quyết. “Lúc ra khỏi nhà, chồng tôi tự đi xe một mình, khỏe mạnh bình thường. Chị chồng đèo cháu Huy”, chị Sen kể.

Anh Hiền bất tỉnh tại Bệnh viện đa khoa Vĩnh Yên. Ảnh: N.Anh

Nghe phong thanh anh trai có thể bị tạm giữ 24 tiếng, Nguyễn Nhân Hiếu (em trai của anh Hiền) anh này mang chăn và quần áo tới trụ sở công an phường để đưa. Đến nơi, anh thấy anh trai mặt mũi tím tái, có dấu hiệu không bình thường. “Trong người anh ấy có mùi rượu nhưng không đến mức say quá vì tôi biết anh mình uống thế nào. Lúc đó hỏi cái gì anh ấy cũng gật đầu và gần như không biết gì nữa…”, Hiếu kể lại.