Hiển thị các bài đăng có nhãn tùy bút. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn tùy bút. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 22 tháng 1, 2022

NHỚ TẾT NGÀY XƯA - Tản văn của Mạc Văn Trang

NHỚ TẾT NGÀY XƯA

Mạc Văn Trang

Cứ Tết đến, những kỷ niệm Tết xưa từ ngày thơ bé lại hiện về, gợi nhớ nao nao…Xin kể lại cái Tết của nhà mình vào trước cách mạng 1945.

Mình nhớ sâu đậm nhất là cái Tết vào năm 1944 (Giáp Thân) lúc mình 6 tuổi, “tuổi ta" là 7 tuổi. Sau đó là cách mạng 1945, rồi chiến tranh, không bao giờ còn cái Tết như ngày xưa nữa.

Trước Tết chừng một tháng đã thấy không khí rạo rực rồi. Trong nhà thấy ai cũng nói đến Tết. Trẻ con được sắm quần áo mới, không được cả bộ thì cũng được cái áo hay cái quần mới. Rồi cắt tóc hay cạo đầu mới. Mẹ, Dì hai rồi các thím, các chị thì nhuộm lại răng cho đen nhánh. Mình cứ tò mò xem nhuộm răng thế nào. Hoá ra thuốc nhuộm người ta đã quết sẵn vào những miếng lá nón bằng ngón tay trẻ con; buổi tối, các bà, các chị súc miệng, lau răng khô rồi dán thuốc vào răng, sáng hôm sau bóc miếng lá nón ra, răng đen nhánh. Nhưng phải ăn cháo cả ngày, đến hôm sau mới dám ăn cơm, để giữ cho thuốc nhuộm bám chắc. Tài thật, thế mà răng đen bền rất lâu. Cùng với đó là chuẩn bị mua trầu, cau, vỏ, lọ bình vôi cho đầy đủ để Tết ăn trầu cho ấm người, má hồng, môi đỏ…

Thứ Tư, 23 tháng 1, 2019

QUÊ ƠI - Túy bút của Phạm Quang Long


Quê ơi

Phạm Quang Long
Tôi không phải là người ít về quê đến mức trẻ em trong làng nghe tiếng nói vẫn nhận ra người quê nhưng nhìn mặt lại ngỡ là khách lạ. Chuyện xưa nếu có thế thì dấu ấn trong lòng người vẫn chỉ là nỗi xót xa. Vì sinh kế hay vì bất cứ lý do gì thì sự li hương đến mức trở thành xa lạ ở chính quê mình cũng là điều không ai muốn. Nó là một trải nghiệm buồn. Nhưng, đời mỗi người làm gì chỉ có chuyện vui?

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2018

LÀNG ƠI ! - Tuỳ bút của Trần Mạnh Hảo


LÀNG ƠI !

Tuỳ bút của Trần Mạnh Hảo

Ngót năm mươi năm trước, tạm biệt làng quê yêu dấu, tôi đi về phía dãy Trường Sơn khói lửa mà mắt rưng rưng thầm hẹn nếu sống qua cuộc chiến tranh, nhất định về làng sinh sống. Làng chính là thiên đường của tuổi thơ tôi. Lớn lên, đi xa, từ chân trời góc biển ngoảnh lại phía mù tăm phương trời đất Bắc, mắt tôi dõi tìm thiên đường đã qua mà tiếc nuối tuổi thơ biết chừng nào.

Thứ Tư, 28 tháng 11, 2018

TS. Nguyễn Thị Hậu: GHI CHÉP VỀ CHUYẾN ĐI ĐẾN BA TƯ


Đến Ba Tư viếng Cha Đắc Lộ

Nguyễn Thị Hậu
Người đô thị
27/11/2018

Tình cờ biết về chuyến đi của GS. Nguyễn Đăng Hưng và các thân hữu đến Iran - vùng đất nổi tiếng thế giới bởi những di tích khảo cổ và lịch sử - tôi vội vàng liên lạc với Giáo sư và được ông nhiệt tình chỉ dẫn cách thức đăng ký thủ tục... Sau thời gian dài hồi hộp chờ đợi visa, cuối cùng đoàn chúng tôi đã lên đường đến vùng đất của xứ sở Ba Tư kỳ diệu ngàn năm trước.

Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018

Vũ Ngọc Tiến: TÙY BÚT THÁNG TƯ



Lúc này là 0h40 ngày 30/4/2018. Giờ này 43 năm trước các cánh quân đang tiến vào đô thành SG kết thúc 21 năm của cuộc chiến tranh ý thức hệ. Kể từ đó đến nay chúng ta đã có ngày 2 ngày nghỉ lễ 30/4 & 1/5 thay cho 2 ngày nghỉ vốn đã thành tập quán chung của nhân loại bị phế bỏ là ngày lễ Phật đản & Noel. Mình cứ lẩn thẩn nghĩ về sự hoán đổi 2 ngày nghỉ lễ trái khoáy này. Thế rồi hoài ức về bài viết "Tùy bút tháng tư" viết năm 2010 bỗng ùa về the thắt lòng. Mình mở lưu trữ trong ổ cứng đọc lại thấy nó còn nguyên nỗi trăn trở như hôm nay vây. Post lên cho bạn bè cùng đọc, chia sẻ nỗi niềm...

Thứ Bảy, 20 tháng 2, 2016

TIẾNG GÀ GÁY - Tùy bút Phạm Quang Long



Tiếng gà gáy

Phạm Quang Long
8 Tháng 2 lúc 0:45 ·

Mới 26 tháng Chạp, anh bạn từ Hoà Bình đem xuống cho đôi gà sống ăn Tết. Đôi gà béo, khoẻ mạnh. Tự nhiên thấy thích, đem nuôi mà quên luôn nhiệm vụ chính của chúng là dùng vào những bữa cỗ Tết.

Thứ Ba, 24 tháng 3, 2015

HÀ NỘI - NỖI ĐAU ĐI CÙNG NĂM THÁNG - tùy bút Phạm Đình Trọng


HÀ NỘI - NỖI ĐAU ĐI CÙNG NĂM THÁNG

Phạm Đình Trọng

Quan chức Hà Nội thời nay với tầm văn hóa thấp kém khi coi những kẻ dùng sức mạnh cơ bắp xô đẩy phụ nữ, đạp lên đầu trẻ con để cướp chút lợi lộc cho riêng mình là “cướp có văn hóa”. Quan chức Hà Nội thời nay với nền tảng lễ nghĩa thảm hại khi coi việc đốn chặt hàng ngàn cây xanh của người dân Hà Nội, của người dân cả nước là việc của riêng họ, “không cần thiết phải hỏi ý kiến người dân”.

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

Nguyễn Thị Hồng Ngát: VĂN GIANG QUÊ MÌNH

Văn Giang quê mình
Nguyễn Thị Hồng Ngát

Mấy hôm nay trên các trang mạng đưa tin cực nóng: dân Văn Giang quê mình đấu tranh đòi quyền lợi về đất đai ở Khu đô thị ECOPARK. Mình sinh ra và lớn lên ở Văn Giang. Nói cách khác, Văn Giang là nơi chôn rau cắt rốn của mình nên vụ việc này mình không thể không quan tâm.

Còn nhớ, năm ngoái năm kia gì đó, mình có một người quen về hưu với hàm ngang chức Thứ trưởng. Ông này muốn cùng vài người bạn có money muốn đầu tư Nhà dưỡng lão cao cấp ở Văn Giang. Ông ấy gọi mình nhờ liên hệ với Lãnh đạo huyện. Vì là người con của quê hương nên mình xăng xái làm, huyện cũng xăng xái đón. Đoàn về, lãnh đạo huyện tiếp đãi ân cần, cho biết đất đai huyện này còn nhiều, có thể làm ở địa điểm này địa điểm kia.Trưa, huyện đãi cơm, cho túi bánh tẻ“ răng bừa” làm quà và hy vọng, chờ đợi…Thế rồi “đoàn đầu tư”đi từ đấy cũng bặt vô âm tín luôn. Đồng nghĩa với việc dự án” ngoẻo”. Mình cũng hơi ngượng với Lãnh đạo huyện nên từ đó cũng chả dám giao tiếp . Xong, nghĩ lại thấy cũng là may. Nếu dự án đó mà thành công, họ đền bù rẻ như ở ECOPARK ( theo báo mạng là 100.000đ/mét vuông- một sào 360 mét được 36 triệu bạc) thì mình cũng chết. Công chả thấy đâu lại mang tội với bà con quê mình.

Theo mình biết, không chỉ Văn Giang, Hưng Yên mà ở nơi nào, tỉnh nào cũng đều KHÁT dự án. Nơi nào cũng nghĩ rằng cần phải CNH-HĐH tỉnh mình, huyện mình…muốn vậy phải có dự án Khu CN này, Nhà máy kia…Khu sinh thái nọ…tất cả phải mọc lên thì không khí tỉnh mình, huyện mình mới” hoành tráng” bà con mới được đổi đời. Không ít nhà lãnh đạo Tỉnh, lãnh đạo Huyện vẽ ra trên bản đồ tỉnh, bản đồ huyện mình những dự án cực kỳ lãng mạn. Muốn có nó phải chạy đôn chạy đáo, phải mở rộng” cần ăng ten” quen biết, mời mọc, đãi đằng, quà cáp đặng chèo kéo được cho quê mình những dự án tiền tỷ. Và ECOPARK cũng là một trong những dự án được Tỉnh, Huyện hồ hởi chào đón như vậy. Xuất phát từ thiện ý tốt, muốn làm lợi cho quê mình, nước mình nhưng…rõ ràng là còn trớ trêu nhiều nỗi.