Hiển thị các bài đăng có nhãn Kim Ngọc. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Kim Ngọc. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 29 tháng 6, 2022

“ÔNG KHOÁN HỘ” VÀ MỘT CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI - Bài 3 & 4


“ÔNG KHOÁN HỘ” VÀ MỘT CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI 

Loạt bài của Nguyễn Thịnh
* Báo Kinh tế nông thôn cuối tuần năm 2004.


Bài 3: Sóng gió chưa yên
 
 
Sau khi bị kỷ luật, khai trừ Đảng ở tỉnh Vĩnh Phú, ông Thiết trở về quê theo lời kêu gọi của của Uỷ ban kháng chiến tỉnh Bình Trị Thiên (nay là tỉnh Thừa Thiên-Huế). Tưởng rằng, trên mảnh đất quê hương, ông sẽ có được bảo bọc, chia sẻ để tận tâm cống hiến, rồi sống một đời bình lặng như bao người. Nhưng không, định mệnh trớ trêu và bất công, sự oái ăm của tạo hoá vẫn còn đeo bám ông. Đến nỗi ông phải thốt lên: “Chém cha cái số hoa đào/Gỡ ra rồi lại buộc vào như chơi!.”

“ÔNG KHOÁN HỘ” VÀ MỘT CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI - Bài 1 & 2


“ÔNG KHOÁN HỘ” VÀ MỘT CUỘC ĐỜI CHÌM NỔI 

Phóng sự của Nguyễn Thịnh


Lời dẫn của Nguyễn Thịnh:
Ông Lê Xuân Thiết (ảnh trên), từng học ở Liên Xô cũ về ngành kinh tế, là người nghiên cứu về khoán hộ của ông Kim Ngọc- Bí thư tỉnh Vĩnh Phúc thời bao cấp, và bảo vệ nó, đánh giá nó là có giá trị. Nhưng cũng như ông Kim Ngọc, ông Thiết bị "đánh" tơi tả phải về quê bán vé số dạo sống.

Ông khoán hộ Lê Xuân Thiết ở Huế vừa mất, lòng thấy thương tiếc ông, một con người tài năng chí cả mà "sinh bất phùng thời" để uổng phí tài trí và tâm huyết!

Xin chia buồn cùng gia đình ông và tỏ lòng kính trọng, tiếc thương một người tài, đức độ và can trường dũng khí (vì ông dám đem hết tâm trí phụng sự cho lẽ phải, mong cầu sự ấm no cho dân chúng bằng việc bảo vệ cho "khoán hộ").

Bi kịch, thảm họa của dân tộc và đất nước này là người tài không có đất dụng võ, không có cơ hội để phụng hiến cho cộng đồng! Nghe chuyện đời ông, càng hiểu vì sao đất nước mình nghèo.

Tôi từng ra Huế gặp ông và viết loạt bài 4 kỳ về câu chuyện bi thiết của đời ông và đăng trên báo Kinh tế nông thôn cuối tuần. Nay xin đăng lại loạt bài phóng sự dài kỳ "Ông khoán hộ và một cuộc đời chìm nổi", để tưởng nhớ Ông!

Ảnh nhỏ: Đây là bức ảnh do bạn tôi Thanh Hoang chụp cho tôi khi tôi ra Huế gặp ông Lê Xuân Thiết và ông Mai Khắc Lưu tại nhà ông Lưu vào khoảng năm 2004. Trong ảnh: người bên tay trái là ông Thiết, kế bên là ông Lưu và tôi- tác giả loạt bài viết về ông Thiết.

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2022

THƯƠNG TIẾC VĨNH BIỆT ÔNG KHOÁN HỘ LÊ XUÂN THIẾT





 
  TIN BUỒN 
Chúng tôi vô cùng thương tiếc báo tin:
 
"Ông Thầy Khoán hộ"
 LÊ XUÂN THIẾT
Pháp danh Quảng Trí
 
 Sinh ngày 5 tháng 10 năm 1937 (Đinh Sửu)
Quê quán: Làng An Ninh Hạ, xã Hương Long, 
ngoại thành TP Huế, tỉnh Thừa Thiên - Huế

Đã từ trần vào hồi 08h30 ngày 28/6/2022

(tức ngày 30 tháng 5 năm Nhâm Dần)

Hưởng thọ 86 tuổi.
*******  
Xin nghiêng mình kính cẩn vĩnh biệt Ông! Và dâng lời cầu nguyện anh linh Ông thanh thản về cõi vĩnh hằng, đoàn tụ cùng các vị tiên hiền nước Việt, đời đời mát mẻ linh thiêng!
Thành kính chia buồn cùng Anh Lê Xuân Nhật và toàn thể gia tộc họ Lê Xuân làng An Ninh Hạ trước tổn thất lớn lao này.

THƯƠNG TIẾC VĨNH BIỆT ÔNG KHOÁN HỘ LÊ XUÂN THIẾT 

 Ông vừa qua đời sáng nay tại Huế. Hưởng thọ 86 tuổi.
 
Ở tỉnh VĨNH PHÚC lúc đó có Bí thư tỉnh ủy Kim Ngọc triển khai Khoán hộ khiến cả tỉnh được no đủ. Trung ương đảng nghe tiếng, kỷ luật ông, đánh ông tơi bời. 
 
Lê Xuân Thiết đến Vĩnh Phúc, nắm lại thực tiễn và viết một luận văn khoa học dài 72 trang để bênh vực ông Kim Ngọc bằng lý luận. 
 
Chính sách khoán hộ đã bị kết án là sai lầm, ông Kim Ngọc bị kỷ luật, vì vậy bản luận chứng khoán hộ của Lê Xuân Thiết không chỉ bị Ủy ban Kế hoạch tỉnh Vĩnh Phúc kết luận là: xét lại, chống Đảng, theo tư bản chủ nghĩa, mà còn bị kết thêm tội “ngoan cố”! Đảng ủy cơ quan liền đề nghị Thiết viết kiểm điểm và thừa nhận mình sai lầm. Thiết không chịu. Có người rỉ tai Thiết, nếu cậu cứ ngoan cố vậy thì sẽ chết.

Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2018

"TỰ DIỄN BIẾN"-"TỰ CHUYỂN HÓA": TIỀN ĐỀ CỦA THÀNH CÔNG


Mai Thanh Sơn

"TỰ DIỄN BIẾN" - "TỰ CHUYỂN HÓA": 
TIỀN ĐỀ CỦA THÀNH CÔNG

Mấy hôm nay, xung quanh "sự kiện Chu Hảo", tôi thấy một số bạn nhà báo và các chuyên gia đến từ UBKT Trung ương dùng quá nhiều lần các cụm từ "tự diễn biến"-"tự chuyển hóa". Tôi đồ rằng, họ đã không hề thuộc lịch sử của Đảng Cộng sản Việt Nam. Họ không hiểu rằng, nếu không có sự "tự diễn biến"-"tự chuyển hóa" rất nhiều lần, Đảng đã không thể tồn tại và duy trì sự lãnh đạo cho đến nay. Tôi không muốn nhắc lại lịch sử Đảng thời kỳ trước 1955, chỉ xin lưu ý giai đoạn từ 1956 đến nay: