Thứ Hai, 19 tháng 3, 2012

TIẾT LỘ ĐỘNG TRỜI VỀ BUỔI THUYẾT TRÌNH CỦA ÔNG NGUYỄN QUANG NGỌC

 

Nhân dân là người có quyền tối thượng 

về chủ quyền quốc gia

Hà Đình Sơn
- gửi trực tiếp cho BVN.

Trong buổi sáng ngày 17/03/2012, tại Trường đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn Hà Nội có buổi thuyết trình do GS.TS Nguyễn Quang Ngọc – Viện trưởng Viện Việt Nam học và Khoa học phát triển, Đại học Quốc gia Hà Nội trình bày về "Vấn đề chủ quyền của Việt Nam ở Trường Sa và Hoàng Sa". Thành phần tham dự khoảng 100 người bao gồm: chủ yếu là các sinh viên, các cán bộ giảng dạy của nhà trường, một số công dân quan tâm đến “Hoàng Sa – Trường Sa”; những người khác. Tại buổi thuyết trình, chủ tọa, các cán bộ giảng dạy của nhà trường và những người tham dự đều nhất trí quần đảo Hoàng Sa cho đến năm 1974 bị Trung Quốc đánh chiếm toàn bộ và 07 đảo đá thuộc quần đảo Trường Sa bị Trung Quốc đánh chiếm năm 1988 và vùng biển liên quan theo luật pháp quốc tế là thuộc chủ quyền của Việt Nam.

Cuối buổi thuyết trình có sự trao đổi giữa những người tham dự và những người tổ chức và đã có những ý kiến khác nhau về biện pháp đòi lại chủ quyền đã mất ở Hoàng Sa và Trường Sa nói riêng và bảo vệ chủ quyền của Việt Nam tại biển Đông nói chung. GS.TS Nguyễn Quang Ngọc và những người tổ chức buổi thuyết trình đưa ra quan điểm:

1- Hoàng Sa là vấn đề song phương giữa Việt Nam và Trung Quốc; 

2- Trường Sa là vấn đề đa phương giữa Việt Nam, Trung Quốc và các nước liên quan;

3- Không nên đưa vấn đề Hoàng Sa, Trường Sa ra Tòa án quốc tế, hay Liên hợp quốc vì chưa biết lợi, hại ra sao…;

4- Hiện nay Việt Nam đang là nước yếu, nên chúng ta vẫn không ngừng tuyên bố Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam còn việc đòi lại và bảo vệ chủ quyền như thế nào thì không nên nôn nóng, để đến trăm năm hoặc nghìn năm sau con cháu chúng ta đòi lại cũng vẫn được;

5- Ai có quan điểm khác với quan điểm trên đều là sai trái và chỉ phục vụ mục đích của một số cá nhân.

Việc những người tổ chức buổi thuyết trình đưa ra những quan điểm trên về đòi lại chủ quyền đã mất và bảo vệ chủ quyền đất nước như trên thật là thất vọng, không khách quan, thiếu khoa học. Vì đây là vấn đề lớn, thiêng liêng đối với mọi người dân Việt Nam, liên quan đến các lĩnh vực khoa học lịch sử, pháp lý, chính trị, quân sự… Vấn đề này cần được thảo luận công khai, mở rộng hơn nữa và phải trưng cầu ý dân mới có thể đi đến kết luận thống nhất.

Nhà nước là là đại biểu cho quyền lực của nhân dân nhưng Nhà nước không thể thay thế ý chí của nhân dân. Vấn đề quan trọng như vấn đề chủ quyền quốc gia, Nhà nước phải tiếp thu ý kiến, nguyện vọng của nhân dân hay nói ngắn gọn là Nhà nước phải thực hiện trưng cầu ý dân và thực hiện quyết định của toàn dân chứ không phải là ngược lại là Nhà nước áp đặt ý chí cho nhân dân về vấn đề chủ quyền quốc gia. Bởi các lẽ sau đây:

Thứ nhất: Lợi ích dân tộc, hay lợi ích quốc gia là phạm trù vĩnh viễn. Lợi ích Nhà nước chỉ là nhất thời (hay phạm trù lịch sử). Vì mỗi Nhà nước, mỗi thể chế chỉ có vai trò và tồn tại trong một giai đoạn nhất định của lịch sử dân tộc; quy luật phát triển xã hội là Nhà nước lỗi thời sẽ bị Nhà nước tiến bộ thay thế.

Thứ hai: Ý chí của nhân dân không luôn trùng khít với ý chí của Nhà nước. Vì nhân dân bao gồm nhiều tầng lớp xã hội mà Nhà nước thì luôn bảo vệ lợi ích của giai cấp thống trị. Theo điều 2 Hiến pháp 1992 quy định, Nhà nước hiện nay là Nhà nước của nhân dân, nhưng điều 4 lại quy định Đảng CSVN là lực lượng lãnh đạo Nhà nước. Và thực tế thì cho đến nay chưa bao giờ nhân dân và Đảng là đồng nhất vì mỗi người dân không phải là một Đảng viên. Do đó lợi ích của nhân dân và lợi ích của Đảng không phải là trùng khít. 

Thứ ba: Theo điều lệ của Đảng CSVN năm 2011, thì Đảng lấy chủ nghĩa Mác – Lê nin làm tư tưởng, làm định hướng cho hành động. Và theo Tuyên ngôn của Đảng cộng sản 1848, trích: “Những người cộng sản chỉ khác với các đảng vô sản khác trên hai điểm: Một là, trong các cuộc đấu tranh của những người vô sản thuộc các dân tộc khác nhau, họ đặt lên hàng đầu và bảo vệ những lợi ích không phụ thuộc vào dân tộc và chung cho toàn thể giai cấp vô sản;”- (chương II- Tuyên ngôn của Đảng cộng sản). Có nghĩa, nếu phải lựa chọn giữa lợi ích dân tộc và lợi ích giai cấp thì các Đảng cộng sản Mác-Lê nin sẽ chọn lợi ích giai cấp của mình.

Thứ tư: Việt Nam đang là một nước yếu, vì vậy muốn bảo vệ chủ quyền quốc gia thì phải trở thành nước mạnh. Muốn trở thành nước mạnh thì không có con đường nào khác là phải dân chủ hóa toàn diện đời sống xã hội của đất nước. Chỉ khi đó mới có thể thu hút, đoàn kết được mọi nguồn lực của người Việt Nam ở trong nước và ở nước ngoài thì mới bảo vệ được đất nước Việt Nam.

Chủ quyền quốc gia quyền tối thượng là thuộc về nhân dân, Nhà nước phải trưng cầu ý dân, không ai có thẩm quyền quyết định thay nhân dân.

Hà Nội, ngày 17/03/2012
H. Đ. S.
Tác giả gửi trực tiếp cho BVN.
_____________________________

*Nguyễn Xuân Diện: Đơn vị tổ chức buổi thuyết trình là Trung tâm Liên văn hóa - lịch sử do PGS.TS Phan Phương Thảo làm Giám đốc. Bà Phan Phương Thảo là con gái của GS Phan Huy Lê (Chủ tịch Hội Khoa học lịch sử). 

Ông Hà Văn Thịnh (Khoa Sử, ĐH Khoa học Huế) viết:
Nói cho mọi người hiểu thêm một chút: Hơn 10 năm nay, tôi chưa hề gặp GS TS Nguyễn Quang Ngọc, cũng như không có bất kỳ liên hệ nào. Mới đây, Ngọc và GS Phan Huy Lê có đến khoa Sử, Đại học Khoa học Huế, nhưng tôi cố tình tránh mặt vì thực sự, tôi rất buồn với thầy Lê – thầy công nhận, chịu trách nhiệm chính trong việc phong quá nhiều TS, PGS dổm.

   

NGUYỄN TRỌNG VĨNH: VẪN KHÔNG BÌNH ĐẲNG TRONG QUAN HỆ VIỆT - TRUNG

Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh:

Vẫn không bình đẳng trong quan hệ Việt Trung

 

clip_image002 Đó là nhận định của cụ Nguyễn Trọng Vĩnh, 97 tuổi đời, 73 tuổi đảng, Thiếu tướng, nguyên Ủy viên dự khuyết Ban Chấp hành Trung ương Đảng, nguyên Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc, được Nhà nước tặng thưởng Huân chương Hồ Chí Minh, trong phỏng vấn dưới đây do Trần Ngọc Kha thực hiện.

PV: Thưa Cụ! Là người từng làm Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc, nay vẫn thường xuyên theo dõi quan hệ Việt - Trung, Cụ nhận định thế nào về mối quan hệ này trong thời gian gần đây?

Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh: Như mọi người đã biết, ngày 17-2-1979, Trung Quốc huy động mấy quân đoàn sang giết hại biết bao dân ta, tàn phá nặng nề các tỉnh biên giới phía Bắc nước ta. Vậy mà cũng như nhiều năm qua, ngày 17-2 năm nay các phương tiện thông tin đại chúng nước ta vẫn tuyệt nhiên không hề có một bài viết nào cho kỷ niệm đau thương này.

Thôi thì, nay quan hệ hai nước bình thường hóa, một cách tế nhị không báo chí gì về sự kiện này để khép lại quá khứ, hướng tới tương lai thì cũng có thể chấp nhận được. Nhưng, đáng ra Đảng và Nhà nước phải có ít nhất một đoàn đại biểu lên các tỉnh biên giới phía Bắc thắp hương tượng trưng trên vài ngôi mộ liệt sĩ, đồng bào ở mỗi tỉnh để tỏ lòng thành kính, biết ơn các anh hùng liệt sĩ và an ủi gia đình họ cũng như gia đình các nạn nhân chiến tranh. Thế mà, không những không làm như vậy mà trước ngày kỷ niệm đó một ngày, ngày 16-2-2012, Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Chủ tịch Quốc hội Tòng Thị Phóng lại mời cơm thân thiện Đại sứ Trung Quốc. Trong khoảng thời gian có ngày kỷ niệm đau thương và uất hận ấy, Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư T.Ư Đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương Tô Huy Rứa lại sang "thăm hữu nghị" Trung Quốc (!?). Trong khi đó, trên tờ Hoàn Cầu Thời báo, cơ quan của Đảng Cộng sản Trung Quốc, như thường lệ vẫn có bài viết về cuộc xâm lược này mà họ gọi trẹo ra thành "Cuộc phản kích tự vệ" và khoa trương, khoác lác rằng đã tiêu diệt 1 Sư đoàn, đánh thiệt hại 3 Sư đoàn chủ lực, giết được 300.000 quân Việt Nam mà "Bọn Việt Nam vẫn chưa biết sợ" (!!!).

PV: Trong mấy tháng đầu năm nay, ngoài những động thái ngoại giao như Cụ đề cập, còn có các ông, bà: Ủy viên Bộ Chính trị, Phó Chủ tịch Quốc hội Tòng Thị Phóng, Trần Đại Quang, UVBCT, Bộ trưởng Bộ Công an, Bộ trưởng Bộ Ngoại giao Phạm Bình Minh và UVBCT, Bí thư T.Ư Đảng, Trưởng ban Tổ chức Trung ương Tô Huy Rứa liên tiếp sang thăm Trung Quốc. Cụ có bình luận gì về động thái này?

Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh: Nguyên tắc trong quan hệ ngoại giao, các nước đều phải bình đẳng với nhau bất luận ai lớn, ai nhỏ. Nhưng trong quan hệ Việt - Trung có khác. 

Tôi nhớ sau khi bế mạc Đại hội Đại biểu toàn quốc Đảng Cộng sản Việt Nam lần thứ XI, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước CHND Trung Hoa Hồ Cẩm Đào cử Đặc phái viên sang nước ta chúc mừng thành công Đại hội và chúc mừng đồng chí Nguyễn Phú Trọng được bầu làm Tổng Bí thư. Qua Đặc phái viên này của Trung Quốc, đồng chí Nguyễn Phú Trọng gửi lời mời Tổng Bí thư, Chủ tịch nước CHND Trung Hoa Hồ Cẩm Đào sang thăm hữu nghị Việt Nam. Nhưng, như đã biết, ông ấy đã không sang. Sau đó ít lâu, phía ta, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng dẫn đầu một đoàn đại biểu cấp cao rất lớn bao gồm nhiều thành viên ở hầu hết các cơ quan Đảng và Chính phủ sang thăm Trung Quốc. Phía Trung Quốc, chỉ mãi đến ngày 21-12-2011, mới có Ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị, Phó Chủ tịch nước Tập Cận Bình sang thăm nước ta. Sau đó, như anh đã biết, phía ta dồn dập có đến 3 Ủy viên Bộ Chính trị, một Bộ trưởng sang thăm Trung Quốc. Dư luận cho rằng đã không "đối đẳng" lại có vẻ như cầu hòa, cầu thân quá mức, tự hạ mình một cách không nên có. Đối lại, Trung Quốc chưa bao giờ thực hiện bình đẳng, hữu nghị thật với ta.

Khi ông Tập Cận Bình sang thăm nước ta, ông này vẫn nêu phương châm "16 chữ vàng" và quan hệ "4 tốt" cùng nhiều lời lẽ "thắm thiết" tỏ vẻ trân trọng tình hữu nghị với Việt Nam. Nhưng, chưa đầy một tháng sau, Trung Quốc ra lệnh cấm đánh bắt cá ở cả trong ngư trường truyền thống và trong vùng đặc quyền kinh tế của ta. Gần đây, tàu Hải Giám số 789 của Trung Quốc bắn vào tàu cá của ông Đặng Tằm, áp giải về đảo Phú Lâm. Các ngư dân ta bị lính Trung Quốc đánh đập, tước đoạt toàn bộ tài sản đã đánh bắt được và các thiết bị, ngư cụ, phương tiện thông tin liên lạc trên tàu rồi mới thả cho về. Thiệt hại cho ngư dân ta vụ này khoảng 300 triệu đồng. Ngày 24-2-2012, tàu cá của ông Đặng Tằm mới về đến cảng Sa Kỳ (Quảng Ngãi). 

PV: Trước tình hình này, quan điểm ngoại giao của ông đối với Trung Quốc là gì?

Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh: Trong một bài xã luận, Hoàn cầu thời báo của Trung Quốc cảnh báo rằng: Các nước nhỏ như Philippines và Việt Nam nên chấm dứt thách thức quyền lợi của Trung Quốc nếu không thì cần chuẩn bị đón tiếng đại bác. Đấy, tình hữu nghị mà ông Tập Cận Bình nói với chúng ta là như thế đấy! Cho nên thiên hạ đã tổng kết rằng: "Chớ tin vào những lời nhà cầm quyền Trung Quốc nói, hãy xem việc họ làm!". Đừng cho rằng Trung Quốc đón các đoàn của ta sang thăm có vẻ trọng thị, tiếp đãi nồng hậu, có khi có cả "biếu xén" nữa là rất "bình đẳng", "hữu nghị". Đấy chỉ là giả dối, hình thức mà thôi, đúng như trong một bài thơ ai đó viết: "Miệng hô "đồng chí" tươi trên mặt/Tay đấm "anh em" vỡ cả đầu"... 

Với Trung Quốc, phải cương kết hợp với nhu, nhưng lúc nào cũng cần hết sức cảnh giác và không được nhược như vậy! 

PV: Xin cảm ơn và kính chúc Cụ mạnh khỏe!
T.N.K. (thực hiện)
Người phỏng vấn gửi trực tiếp cho BVN.

Phương Bích: KỂ CHUYỆN CHUYẾN THĂM BÙI HẰNG 18.3.2012

Ô hô hô! Chống tham nhũng mà không sợ pháp luật à?

Phương Bích


Tôi nói với công an, ngày nào Bùi Hằng còn ở trong trại, thì bạn bè chúng tôi vẫn còn phải cùng Bùi Nhân đi thăm nuôi cô ấy. Một anh gật đầu tán thành: một ngày cũng nên nghĩa mà.
Lần này lên thăm Bùi Hằng, luật sư có chuyển cho cô ấy cái đơn kiện chứ không khiếu nại nữa. Kiện đích danh ông chủ tịch thành phố Hà Nội ra tòa, về việc bắt giữ trái phép và cưỡng chế Bùi Hằng vào trại cải tạo. Dù có người bảo khiếu nại hay khiếu kiện cũng thế thôi, họ cũng vẫn coi như điếc lác, chẳng trả lời đâu. Nhưng việc nào ra việc đấy, cứ phải gửi đơn theo đúng trình tự, không sau này các vị ấy lại bảo: có thấy đơn từ gì đâu?
Vẫn theo hành trình quen thuộc lên trại Thanh Hà, nhưng cảnh vật ở đây đã có khác trước. Ngoài hàng rào lưới đen sì vẫn còn đó, cánh cổng không mở toang hoang như mọi khi mà đóng im ỉm. Cánh cửa sổ của trạm gác được mở ra phía ngoài đường, có treo thêm tấm biển : Nơi tiếp nhận giấy tờ... Bên trong trại, cán bộ công an đi lại đông vui tấp nập. Trong trạm gác có đến hai ba sắc phục ngồi trực nghiêm chỉnh.
Tôi thừa biết mình chẳng được vào, nên mặc cho thằng Bùi Nhân xuất trình giấy tờ qua chấn song cửa sổ (chứ không phải qua cửa tò vò như ở các nơi giao dịch ở nhà băng, hay bệnh viện...), tôi lững thững đi bộ ra chỗ hàng rào phía nhà thăm nuôi. Mặc dù cái lưới đen có thể ngăn không cho Bùi Hằng nhìn thấy chúng tôi, nhưng chúng tôi vẫn có thể nhìn thấy bóng cô ấy.
Ái chà! Hôm nay ở trước cổng trại, ngoài đoàn thăm nuôi của chúng tôi xuất hiện nhiều người có vẻ mới, tuyền đàn ông! Hỏi ra mới biết người của xã được tăng cường ???
Trong khi tôi đứng chờ Bùi Hằng xuất hiện, tôi kể cho chị Hiền Giang về cái đơn kiện đích danh ông chủ tịch thành phố của Bùi Hằng. Thấy một anh tò mò đến đứng bên cạnh, tôi quay ra hỏi anh ta:
-     Theo anh ông chủ tịch có bao giờ sai không?
-     Hiến pháp quy định rồi, chủ tịch có bao giờ sai!
-     Chết chửa! Thế anh đã đọc cái hiến pháp ấy chưa? Đọc tận mắt ấy, hay là nghe người ta nói vậy?
-     Sai là sai thế nào được!
Mặc cho tôi và chị Hiền Giang ra sức căn vặn và giải thích, anh kia cứ một mực khẳng định: đã là chủ tịch thì không thể sai!
Tôi lại nhớ khi xảy ra chuyện xây cái khách sạn trong công viên Thống Nhất, khi báo chí cả nước phản đối quyết liệt về quyết định của thành phố Hà Nội cho phép xây cái khách sạn này, một cậu ở cơ quan tôi bảo: phản đối chả ăn thua gì đâu, người ta đã quyết rồi thì thay đổi thế nào được.
Tôi không buồn tranh cãi, chỉ bảo: còn anh còn tôi, để xem có xây nổi không nhé.
Vài tháng sau, thành phố Hà Nội dừng xây khách sạn, mặc dù nhà thầu đã xây xong tầng hầm, tốn tiền triệu đô. Không dừng lại ở đó, không bao lâu sau, vụ phá chợ 19/12 để xây trung tâm thương mại cũng đổ bể, tốn bao nhiêu giấy mực viết về vụ này.
Chuyện là người chứ có phải là thánh đâu mà không sai được là chuyện bình thường. Nhưng nó chẳng bình thường tý nào khi người ký những quyết định sai lầm đó, dẫn đến tổn thất biết bao nhiêu tiền của của xã hội thì lại vẫn cứ ung dung tại vị, và hậu quả của những sai lầm đó thì lại đổ tất lên đầu dân chúng.
Mặc kệ lực lương tăng cường lượn qua lượn lại, đông hơn cả đoàn của chúng tôi, tôi và chị Hiền Giang cứ chong mắt gắng nhìn qua tấm lưới đen sì để chờ Bùi Hằng. Chờ rất lâu vẫn không thấy Bùi Hằng đâu, rồi thấy Bùi Nhân lễ mễ xách đồ trở ra, tôi đoán ngay ra ý đồ của họ. Tôi bắt đầu gọi toáng lên, hy vọng ở đâu đó Bùi Hằng sẽ nghe thấy:
- Hằng ơiiiiii
Sao bỗng dưng tiếng tôi hôm nay lại to đến thế. Bác Tường Thụy đứng gần đó cũng bắt đầu gọi. Mặc cho bọn họ nhìn, hai anh em tôi ra sức gọi thật to. Chỉ là muốn đánh tiếng cho Bùi Hằng biết chúng tôi đang ở đây thôi.
Chúng tôi quay ra kể cho mọi người nghe việc họ đưa Bùi Nhân đi vào phía trong trại, đoán chắc họ thay vì dẫn Bùi Hằng ra nhà thăm nuôi thì lại đưa thằng con vào gặp mẹ nó. Gã Lái Gió lầm bầm: đến cả việc người ta gọi nhau, nhìn nhau cũng sợ. Hắn bảo bây giờ em mà bị giam mấy năm, đảm bảo ra ngoài không viết thành sách, không kiếm được giải thưởng quốc tế thì em làm con chó. Trông hắn nằm hút thuốc trên đống mía khô, nom rất phong trần, dù buồn cười nhưng tôi tin hắn lắm.
Mọi người đi lại sốt ruột trong chờ đợi. Tôi đứng đầu đằng này, nghe thấy tiếng cụ Lê Hiền Đức sang sảng đầu đằng kia. Sau nghe cụ Đức  kể lại có anh công an xã hỏi cụ rằng, bà chống tham nhũng mà không sợ pháp luật à, làm mọi người cười nôn ruột. Suy ra theo nhận thức của anh ta, thì pháp luật là để bảo vệ tham nhũng!!!
Gần trưa vẫn không thấy Bùi Nhân quay trở ra. Mãi hơn 12 giờ, thằng Bùi Nhân lịch phịch chạy vào quán nước, nói chắc phải chờ đến chiều vì họ không cho mẹ nó ký vào đơn đánh máy sẵn, mà phải viết bằng tay. Tôi muốn kêu trời vì chính tôi in ra cái đơn đó cho Bùi Hằng, có tới 4 trang rưỡi khổ giấy A4 đơn đánh máy mà viết lại bằng tay thì đến bao giờ? Sao thời buổi này mà người ta lại còn bắt viết đơn bằng tay là sao nhỉ. Đến cái di chúc người ta còn đánh máy sẵn, ai không biết viết thì điểm chỉ vào cái là xong.
Cả đoàn quyết định ở lại chờ, mặc dù ý của cán bộ trại là thằng Bùi Nhân cứ về, rồi họ sẽ gửi đơn cho nó theo đường bưu điện. Không chơi thế được. Mỗi người chúng tôi làm một tô mỳ ăn liền với ngọn rau susu. Không có trứng gà thì trứng vịt tráng cũng được. Nhóm tăng cường rút lui hết. Họ rút được một chốc thì điện trong quán tắt phụt. Qua điều tra nghiệp dư thì chỉ mỗi quán này bị cắt điện, còn các hộ dân xung quanh thì vẫn bình thường. Lắm trò thế nhỉ?
Một rưỡi chiều, vẫn chưa thấy tăm hơi cái lá đơn viết tay ấy đâu. Sực nhớ ra việc chúng tôi tặng hoa cho Bùi Hằng hôm mồng tám tháng ba, tôi hỏi thằng Nhân thì nó bảo mẹ nó không nhận được hoa. Tôi bèn đi ra cổng trại, tiến thẳng đến trạm gác. Cô cảnh sát trẻ ngồi bên trong đứng lên hỏi tôi:
-     Bác muốn gì ạ?
-     Tôi muốn găp anh Trần Thái Hòa.
Tôi nói vắn tắt mục đích yêu cầu của tôi vì sao tôi yêu cầu được gặp. Lại chạy xin ý kiến, lại chờ đợi. Họ hết ra lại vào, còn tôi cứ nhìn thẳng vào mắt họ, cái nhìn bắt đầu cau có vì bực bội. Bên trong sân trại có đến hơn chục vị cả quân phục lẫn thường phục ngồi đầy vườn hoa. Thấy tôi đứng ở cửa nhìn vào thì nhiều người quay ra ngó tôi. Chắc họ không quen thấy có kẻ dám đứng nhìn thẳng vào họ như thế.
Một lúc lâu thì anh sĩ quan lần trước to tiếng bị tôi chỉnh đi vào trạm gác. Lại màn hỏi giấy tờ, mục đích. Khi anh ta bắt đầu giải thích, tôi ngắt lời anh ta ngay:
-     Xin lỗi anh, anh không phải là người nhận lẵng hoa đó từ tôi mà là anh Trần Thái Hòa. Tôi muốn nghe lời giải thích trực tiếp từ anh ấy, là tại sao chị Bùi Hằng không nhận được lẵng hoa đó?
Anh ta nói hôm nay là chủ nhât, nên anh Trần Thái Hòa nghỉ. Tôi hỏi cách liên lạc với anh Hòa rồi định quay đi, nhưng viên sĩ quan khi trả lại tôi chứng minh thư cũng nói thêm rằng, anh Trần Thái Hòa có xin ý kiến lãnh đạo về việc tặng hoa của chúng tôi, nhưng lãnh đạo không đồng ý, vì không nằm trong diện thăm nuôi....
Tôi không biết ngoài cái lý do không nằm trong diện thăm nuôi mà anh ta cứ bám lấy như cái phao cứu sinh ấy thì còn có thể có lý do nào khác nữa không. Tôi cũng yêu cầu anh ta trích dẫn điều nào khoản nào, văn bản nào nói cái lẵng hoa đó là nằm trong danh mục bị cấm gửi tặng. Chỉ nguyên cái lý do tặng hoa cho một phụ nữ trong ngày 8/3 là anh ta đã chết ngắc không thể trả lời được rồi.
Tôi cũng nói thêm với anh ta rằng, có mỗi cái việc cỏn con là nhận một cái lẵng hoa mà phải hỏi xin ý kiến lãnh đạo thì nó nói lên điều gì? Dù gì chúng tôi cũng lặn lội từ Hà Nội lên đây, bỏ ra gần sáu trăm nghìn để mua một lẵng hoa tặng cho một người phụ nữ, trong cái ngày không ai có quyền từ chối món quà tinh thần như vậy cho họ. Chúng tôi đã từng cảm kích thế nào trước thái độ thân thiện của anh Trần Thái Hòa khi nhận chuyển lẵng hoa của chúng tôi. Nhưng cái việc nhận rồi không thực hiện lời hứa là một điều không thể chấp nhận được, nhất là những người đang khoác bộ quân phục trên người.
Đúng 3 rưỡi, cán bộ trại mới đưa tờ đơn chép tay của Bùi Hằng ra cho Bùi Nhân. Chúng tôi lên xe về Hà Nội. Khổ thân bác Lê Hiền Đức, hơn 80 tuổi cũng bị kẹt cả ngày cùng chúng tôi. Trước đây bác ấy mới nghe kể lại, lần này thì muốn đi để tận mắt chứng kiến...
Có một chi tiết lạ thường trên đường về, xe đang ngon trớn trên địa phận Phúc Yên thì cây gậy của một nhóm cảnh sát giao thông giơ lên. Xe chúng tôi tấp ngay vào lề đường. Theo chân lái xe, cả bọn tôi nhảy xuống xem có chuyện gì xảy ra. Thấy chúng tôi giơ máy ảnh chụp, các anh cảnh sát đều giơ tay nói: chúng tôi đang làm nhiệm vụ, không được chụp ảnh. Tôi bảo chúng tôi đang giám sát các anh làm việc, xem có tiêu cực không đấy chứ, ý nói vì bây giờ nạn mãi lộ giao thông nhiều lắm. Đến lượt xe Lê Dũng đi sau cũng bị “giơ gậy”. Trước con mắt giám sát của mười người trong đoàn, cùng một số người dân đi đường, các anh cảnh sát giao thông có vẻ hơi lúng túng và bắt đầu hạ giọng. Thậm chí chỉ xem giấy tờ qua quýt, các anh vội mời chúng tôi lên xe đi cho xong, lấy lý do kiểm tra giấy tờ theo chủ trương của tỉnh, về việc đảm bảo giao thông trong mùa lễ hội???
Gã Lái Gió dở chứng gàn, bảo: đã thế bây giờ không đi nữa, cứ ở lại xem thế nào. Sao lại có cái kiểu cứ thích thì dừng xe người ta lại thế hử? Lễ hội thì lễ hội, hàng trăm xe trên đường thế này mà cứ ách lại để kiểm tra giấy tờ thì có mà càng tắc thêm ấy chứ.
Thấy các anh cảnh sát cứ ra sức mời chúng tôi lên xe, mà thực ra chúng tôi cũng mệt lắm rồi, thôi thì rút kinh nghiệm nhé, không có dấu hiệu vi phạm thì đừng có mà dừng xe người ta lại nhé. Lại lên xe đi tiếp.
Nhích từng tý một trong dòng xe cộ đông đặc trên đường Phạm Văn Đồng, tôi cứ cầu khấn sao cho cái việc thăm nuôi này sớm kết thúc, để tôi được quay trở lại cuộc sống thanh thản đời thường.
Về đến nhà là gần 6 giờ chiều. Vừa mệt, vừa đói, vừa buồn bực. Không biết cái hành trình thăm nuôi của chúng tôi sẽ còn kéo dài đến bao giờ. Dĩ nhiên chúng tôi sẽ không bao giờ bỏ rơi Bùi Hằng, xong những việc xảy ra mỗi ngày khiến chúng tôi một thêm bức xúc. Không những chỉ tốn kém thời gian và tiền của đi lại thăm nom, mà còn làm cho mối quan hệ giữa người dân và chính quyền ngày càng xa cách thêm, qua những lối hành xử không mấy đẹp đẽ đã xảy ra. 
Nguồn: Chim Kiwwi- Blog.

Lê Dũng: THĂM CHỊ BÙI HẰNG TẠI THANH HÀ 18.3.2012

Thăm chị Bùi Hằng tại Thanh Hà hôm nay, 18 -3

Lê Dũng

Chín rưỡi thì hai xe chở chục người đến cổng trại.

Lúc đến cách trại khoảng 4 km, chỗ rẽ một đi Tam Đảo, một đi Tây Thiên  thì chú em Cường an ninh Hà Đông gọi bảo anh đi Thanh Hà hả anh, ừ anh đang đi chơi, chở cụ Hiền Đức đi cùng. Chú em bảo: dạo này anh bận ghê, đi suốt. Bảo ừ, thời buổi khó khăn, kiếm tiền nuôi con ăn học giờ cũng khó, cứ chạy đủ chỗ, làm đủ việc mới ra tiền.

Tập trung soạn đồ tiếp tế cho cu Nhân mang vào cho Mẹ nó, mọi người cùng ở ngoài chờ.  Hai chú công an cứ mang máy quay ra núp ở gốc cây thông, cây đào quay trộm. Cụ Hiền Đức thấy thế thì lắc đầu rồi gọi: này mấy cháu, mang máy ra đây chụp giao lưu hẳn hoi chứ việc gì phải lén lút thế xấu lắm. Hai em công an vác máy chạy vào trong.

Rồi có đến chục chú công an xã ở đâu chạy đến. Một chú bảo: đây là lãnh thổ của chúng tôi, chúng tôi phải bảo vệ, đề phòng xảy ra các tình huống này kia. Mấy chú này chắc chả bao giờ biết lên mạng, thấy mẹ các chú là cụ Hiền Đức ở đây mà lại lo xảy ra này nọ, chắc các chú chỉ học lớp 4 là cùng, nhìn mặt mũi bụng phệ chán lắm.  Thằng chú em Gió còn ra bảo : vâng, anh bảo đây là lãnh thổ của anh, vậy anh cho biết tên, ghi rõ lãnh thổ của các anh từ đâu đến đâu để anh em chúng tôi đi ra khỏi chỗ ẫy. Tay này lủi như con chuột mất.

Người Buôn Gió: 18-3 TRẠI THANH HÀ

18.3 - TRẠI THANH HÀ
Người Buôn Gió

Đi cùng Bùi Nhân đến thăm Bùi Minh Hằng hôm nay không nhiều người lắm, có bé Cải , anh Tường Thụy, Dũng Aduka,chị  Phương Bích, chị Hiền Giang, Lê Dũng và bác Lê Hiền Đức.

Hà Nội mịt mù sương, đi mãi đến đoạn rẽ vào Tây Thiên thì trời quang, nắng ấm. Con đường vào trại Thanh Hà mới được đổ bê tông, người dân nói vừa mới làm xong. Con đường này còn chạy xa nữa vào thôn xóm bên trong, nhưng đoạn đổ bê tông thì chỉ đổ từ đường nhựa vào đến cổng trại là dừng hẳn.

Dễ nhận ra trại Thanh Hà vì những tấm biển nền đỏ chữ vàng ghi dòng chữ:
- khu vực cấm tụ tập
- khu vực cấm quay phim, chụp ảnh

Chủ Nhật, 18 tháng 3, 2012

BÀ BÙI THỊ MINH HẰNG KIỆN CHỦ TỊCH UBND TP HÀ NỘI

Bà Bùi Hằng kiện chủ tịch Hà Nội





Sức khỏe bà Bùi Hằng được nói đã yếu đi từ ngày vào trại

Từ trong trại cải tạo Thanh Hà, người biểu tình Bùi Thị Minh Hằng đã viết tay lá đơn kiện Chủ tịch Ủy ban Nhân dân thành phố Hà Nội Nguyễn Thế Thảo.

Lá đơn dài hơn bốn trang giấy kiện Quyết định hành chính số 5225 vào cuối năm 2011 của UBND Hà Nội về áp dụng biện pháp đưa bà Bùi Hằng vào 'cơ sở giáo dục'.

Bà Bùi Hằng là người tích cực tham gia các cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh hồi giữa năm ngoái.

Chính quyền Hà Nội đã đưa bà vào trại cải tạo Thanh Hà màkhông thông qua bất kỳ hình thức xét xử nào với lý do bà ‘gây rối trật tự công cộng’. 

Thăm nuôi định kỳ

TS. NGUYỄN HỒNG KIÊN: ĐÃ TỪNG CÓ YÊU CẦU NGƯNG BUỔI THUYẾT TRÌNH

MỘT BUỔI THUYẾT TRÌNH VỀ "VẤN ĐỀ CHỦ QUYỀN CỦA VIỆT NAM Ở TRƯỜNG SA VÀ HOÀNG SA"

TS Nguyễn Hồng Kiên

Từ 16g24 ngày thứ Tư 29/2/2012, website khoa Lịch Sử- Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, Đại học Quốc gia Hà Nội đã thông báo về việc Trung tâm Liên Văn hóa – Lịch sử sẽ tổ chức một buổi thuyết trình của GS.TS Nguyễn Quang Ngọc (Viện trưởng viện Việt Nam học và Khoa học phát triển- Đại học Quốc gia Hà Nội) về “Vấn đề chủ quyền của Việt Nam ở Trường Sa và Hoàng Sa”, vào 8h30 ngày 17/03/2012, tại tầng 8 nhà E, trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn.

Ban Tổ chức đã “Trân trọng kính mời các thầy cô giáo và các bạn sinh viên VÀ NHỮNG NGƯỜI QUAN TÂM đến tham dự”

Là cựu sinh viên khoa Lịch Sử, lại cũng rất quan tâm đến vấn đề chủ quyền Biển-Đảo, nhà cháu cũng đã “bấm lịch” để vào trường nghe.

MỘT SỐ HÌNH ẢNH BUỔI THUYẾT TRÌNH CỦA GS.TS NGUYỄN QUANG NGỌC

Blog DzungLam:

Một số hình ảnh buổi thuyết trình của GS.TS. Nguyễn Quang Ngọc về Biển Đông

Sáng nay tại Hội trường tầng 8 nhà E, Trường ĐHKHXH & NV, ĐHQG Hà Nội, GS.TS. Nguyễn Quang Ngọc, Viện trưởng Viện Việt Nam học và Khoa học Phát triển, ĐHQG Hà Nội đã có bài thuyết trình khoa học dài hơn 3 tiếng đồng hồ về những chứng cứ lịch sử xác nhận chủ quyền không thể tranh cãi và bác bỏ của Việt Nam đối với hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa nói riêng và Biển Đông nói chung. Đây là những sử liệu khoa học và khách quan thể hiện tâm huyết và công sức của ông và của nhiều nhà khoa học.khác .Bài thuyết trình và những thảo luận sau đó một mặt cho thấy sự cần thiết phải có những chương trình nghiên cứu sâu, rộng kết hợp nhiều ngành khoa học, nhiều lĩnh vực khác nhau trong nghiên cứu chủ quyền biển đảo nói riêng và chủ quyền lãnh thổ nói chung, mặt khác cần có chiến lược tầm quốc gia để phổ biến những tư liệu khoa học xác định chủ quyền và giáo dục tinh thần yêu nước cho mọi thế hệ người dân Việt Nam.

CHỦ QUYỀN CỦA VIỆT NAM ĐỐI VỚI HAI QUẦN ĐẢO HOÀNG SA VÀ TRƯỜNG SA LÀ THIÊNG LIÊNG VÀ KHÔNG AI, KHÔNG THẾ LỰC NÀO CÓ THỂ PHỦ NHẬN!
Tên của bài thuyết trình khoa học 
.
 GS.TS. Nguyễn Quang Ngọc
.
Khoảng 400 người tham dự, bên cạnh sinh viên và giảng viên của Trường còn có các bạn trẻ ở một số nơi đến nghe thuyết trình 
.
Nội dung chính của bài thuyết trình  
 .
Thực trạng hiện nay về TS và HS 
 .

Thứ Bảy, 17 tháng 3, 2012

GIÁO HỘI PHẬT GIÁO LÊN TIẾNG VỀ CLIP "THỈNH BAO CAO SU"

Giáo hội Phật giáo lên tiếng về clip "thỉnh bao cao su"

17/03/2012 20:30:40
 
Bee  - Sáng 17/3, Hòa thượng Thích Thiện Nhơn, Phó Chủ tịch kiêm Tổng Thư Ký Giáo hội Phật giáo Việt Nam gửi công văn tới Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông, Bí Thư thứ nhất Trung ương Đoàn TNCS Hồ Chí Minh phản ánh đoạn clip có nội dung gây bức xúc Tăng Ni, Phật tử.

Giáo hội Phật giáo có công văn phản ánh về clip “Đường Tông thỉnh bao cao su”
 Trong công văn Hòa thượng Thích Thiện Nhân ghi rõ: “Nhiều ngày qua, Ban Thường trực Hội đồng Trị sự Giáo hội Phật giáo Việt Nam nhận được những phản ứng gay gắt và bức xúc của Tăng Ni, Phật tử Việt Nam trong nước cũng như ngoài nước đối với đoạn video nhằm tuyên truyền sức khỏe sinh sản theo chủ trương của Trung ương Đoàn Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh có nội dung báng bổ Phật giáo.

XUNG QUANH BUỔI THUYẾT TRÌNH CỦA ÔNG NGUYỄN QUANG NGỌC HÔM NAY

Giáo sư Nguyễn Quang Ngọc. Ảnh: lấy từ BBC
WEBSITE KHOA LỊCH SỬ ĐƯA TIN:
Buổi thuyết trình: 
"Vấn đề chủ quyền của Việt Nam 
ở Trường Sa và Hoàng Sa"

Website Khoa Lịch sử xin trân trọng thông báo: Trung tâm Liên Văn hóa - Lịch sử sẽ tổ chức một buổi thuyết trình với nội dung: "Vấn đề chủ quyền của Việt Nam ở Trường Sa và Hoàng Sa"

Người thuyết trình: GS.TS Nguyễn Quang Ngọc
(Viện trưởng Viện Việt Nam học và Khoa học phát triển, ĐH Quốc gia Hà Nội)

Thời gian: 8h30 ngày 17/03/2012.
Địa điểm: Tầng 8 nhà E, trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn, 
336 Nguyễn Trãi, Q, Thanh Xuân, HN

Trân trọng kính mời các thầy cô giáo và các bạn sinh viên và những người quan tâm đến tham dự.

Thông tin từ trang Anh Ba Sàm:
NÓNG MÁU! 9h30′ – Theo TS Nguyễn Xuân Diện cho biết, buổi thuyết trình về “Vấn đề chủ quyền của Việt Nam ở Trường Sa và Hoàng Sa” do GS-TS Nguyễn Quang Ngọc thực hiện lúc này đang diễn ra tại Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn. Tuy nhiên, nội dung thuyết trình đã bị khống chế hoàn toàn, không có một chi tiết nào đề cập tới tranh chấp biển đảo với Trung Quốc. Phần đầu chương trình là về chủ quyền biển đảo thời Pháp thuộc, trình bày một số tấm bản đồ cổ và các thuật ngữ.

Đó là nội dung cho tới 9h15′. Có lẽ để tránh gây … sốc cho những con tim vẫn mãi  tin yêu và cung cúc với “thiên đường XHCN” Trung Hoa, nên nội dung tranh chấp với Trung Quốc sẽ để ở phần sau thì sao? Hề hề!

12h30′ – TS Nguyễn Xuân Diện cho biết buổi thuyết trình đã kết thúc, hầu như chỉ có sinh viên tham gia trong hơn 100 người dự, không có một chữ “Trung Quốc” nào được nhắc đến. Vậy thì Ba Sàm xin gửi một câu hỏi tới ông Nguyễn Quang Ngọc, cũng như những ai rơi vào tình cảnh tương tự: nếu thực sự phải chịu áp lực nào đó để không đề cập chút nào tới tranh chấp Việt Nam – Trung Quốc trên Biển Đông, thì ông có tự vấn mình rằng có nên tổ chức một cuộc thuyết trình như vậy hay không? Bởi nếu đúng như nội dung sáng nay [được phản ánh] thì ông đang dối trá với sinh viên của mình rồi.

16h10′ – Một độc giả phản hồi: “Theo thông tin mới nhận được, thì ông Ngọc có nhắc đến Trung Quốc. Một người tham gia đã quay lại video đầy đủ nên trắng đen sẽ rõ ngay thôi!!!”

Và phản hồi của blogger Gốc Sậy-TS Nguyễn Hồng Kiên: “Thưa bác Ba và mọi người, nhà cháu có đến nghe. Rất nhiều thông tin BỔ ÍCH. Sau phần thuyết trình, còn có cả trao đổi. Xin được nhắc lại lời kết mà nhà cháu tâm đắc: “Chúng ta nên giữ trái tim nóng và cái đầu lạnh!” . Nhà cháu sẽ xin có bài về buổi nói chuyện này.”.

Ghi chú của NXD: Thông tin trên, do một người đến dự thuyết trình cho NXD biết.

NHỮNG CUỐN SÁCH MỚI NHẤT TRÊN GIÁ & NHẬT KÝ 17.3.2012

Lâm Khang thư viện vừa tiếp nhận các ấn phẩm do các thân hữu, tác giả gửi tặng. Chúng tôi chân thành cám ơn và xin trân trọng giới thiệu với chư vị

 
 Cuốn sách có chữ ký đề tặng của Nhà thơ Nguyễn Quang Thiều và phu nhân (Lê Thị Tân Trang, PGĐ Sở VH TT DL Hà Nội) tặng Gia đình Nguyễn Xuân Diện

 Cuốn sách do GS. TSKH Phan Đăng Nhật tặng

  CD âm nhạc Làng Tôi do Nghệ sĩ Ưu tú Văn Ty tặng trước 14h30 ngày 7.3.2012
.

DƯƠNG DANH DY: CHÂN TƯỚNG CỦA "TUYỂN TẬP MAO TRẠCH ĐÔNG"

Chân tướng của “Tuyển tập Mao Trạch Đông”
Dương Danh Dy giới thiệu
- bài gửi riêng NXD- Blog

Trước ngày thành lập nước CHND Trung Hoa, một số bài viết, bài nói…, của chủ tịch Mao Trạch Đông đã được in thành những cuốn sách nhỏ lưu truyền trong vùng giải phóng. Tuy vậy phải đến sau ngày 1/10/1949, khi “Uỷ ban xuất bản tuyển tập Mao Trạch Đông của TWĐCS Trung Quốc” được thành lập thì sự xuất hiện của loại sách này mới đều đặn và với qui mô ngày một lớn hơn. Tháng 10 năm 1951, tập I của Tuyển tập ra mắt, tiếp đó là tháng 4 năm 1952 ra mắt tập II, tháng 4 năm 1953 ra mắt tập III và tháng 10 năm 1960 ra mắt tập IV và phải đợi đến sau khi Mao Trạch Đông chết, tập V mới  ra mắt vào cuối năm 1976. Khi xuất bản Tuyển tập I, trong lời thuyết minh, “Ủy ban xuất bản..” đã nói rõ: “Bộ Tuyển tập này bao gồm một số tác phẩm quan trọng của đồng chí Mao Trạch Đông trong các thời kỳ cách mạng Trung Quốc … Các bài viết trong tuyển tập đều được tác giả hiệu đính và thẩm duyệt, trong đó có những sửa chữa về văn tự tại một số nơi, có bài viết cá biệt được bổ sung nội dung.” Điều đó cho thấy 4 tập “Mao tuyển” đều  được Mao Trạch Đông trực tiếp tham dự biên soạn.

Tuy nhiên 44 năm sau, qua sự thẩm tra, khảo chứng của các ngành có liên quan, ngưòi ta đã phát hiện trong hơn 160 bài trong 4 tập “Mao tuyển” , chỉ có 12 bài do Mao Trạch Đông tự viết và 13 bài được ông sửa chữa, số còn lại đều do các thành viên lãnh đạo khác của ĐCSTQ, Văn phòng TWĐCSTQ cũng như một số thư ký của ông viết, như Cù Thu Bạch, Chu Ân Lai, Nhiệm Bật Thời, Vương Gia Tưòng, Trương Văn Thiên, Tạ Giác Tai, Đổng Tất Vũ, Lâm Bá Cự, Lưu Thiếu Kỳ, Ngãi Tư Kỳ, Trần Bá Đạt, Khang Sinh, Hồ Kiều Mộc, Lục Định Nhất, Dương Hiến Trân, Đặng Lực Quần v.v.. Dưới đây là một số ví dụ cụ thể:

Bài “Về việc uốn nắn sai lầm tư tưởng trong đảng” là do Chu Ân Lai viết  trong phần “Quyết nghị của đại hội đại biểu đảng lần thứ 9 của quân đoàn 4 Hồng quân tháng 12 năm 1929.”

Bài “Ngọn lửa bé nhỏ, có thể đốt cháy cả cánh đồng cỏ” thực chất đây là thư chỉ thị do Cù Thu Bạch viết, được Mao Trạch Đông, tuyên truyền trong Hồng quân.

Bài “Phản đối chủ nghĩa sách vở” vốn là tài liệu do Lưu Thiếu Kỳ viết tháng 5 năm 1930 cho TW ĐCSTQ để tuyên truyền, giáo dục cán bộ lãnh đạo trong đảng.

Bài “Vấn đề chiến lược của chiến tranh cách mạng Trung Quốc” đây    bài viết tổng kết chiến kinh nghiệm chiến tranh cách mạng nội chiến lần thứ hai  của Trương Văn Thiên và Chu Ân Lai.

Bài “Bàn về thực tiễn”, “Bàn về mâu thuẫn” Thực chất là do Chu Ân Lai, Lâm Bá Cự, Vưong Gia Tường, Khang Sinh, Trần Bá Đạt.. viết, Mao Trạch Đông chỉ là người sửa chữa.

Bài “Bàn về đánh lâu dài” và “Vấn đề chiến lược của chiến tranh du kích chống Nhật” thực chất  là do Chu Ân Lai, Trương Văn Thiên, Lâm Bá Cự, Khang sinh… viết, Đổng Tất Vũ tham gia sửa chữa.

Bài “Bàn về giai đoạn mới”  thực chất là do Vương Gia Tưòng, Khang Sinh viết.

Bài “Cách mạng Trung Quốc và đảng Cộng sản Trung Quốc” thực chất là bài viết tập thể của Ban Bí thư TW ĐCSTQ, được Chu Ân Lai, Lưu Thiếu Kỳ ,Vưong Gia Tường, Khang Sinh sửa chữa.

Bài “Bàn về chủ nghĩa dân chủ mới” là bài viết  được TW ĐCSTQ uỷ nhiệm cho Khang Sinh, Trần Bá Đạt, Ngãi Tử Kỳ viết, sau đó đựoc tập thể TW thảo luận, thông qua.
……

TẬP CẬN BÌNH: "ĐẢNG CỘNG SẢN TRUNG QUỐC LÀ NƠI TẬP TRUNG MỌI THỐI NÁT"

Tập Cận Bình: Đảng Cộng sản Trung Quốc là nơi tập trung mọi thối nát



Phó chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình đang chờ đợi lễ bế mạc kỳ họp Quốc hội tại Đại sảnh đường Nhân dân ở Bắc Kinh ngày 14/03/2012.
REUTERS/Jason Lee

Tú Anh

Phó Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình nhận định là nhân dân Trung Quốc gần như mất hết tin tưởng vào đảng Cộng sản. Lời tuyên bố này mới được công bố hôm nay 16/03/2012 trong bối cảnh tranh giành quyền lực ở cấp thượng tầng cùng lúc với lời cảnh báo của Thủ tướng Ôn Gia Bảo về nguy cơ xảy ra một vụ «Cách mạng văn hóa» như trong thập niên 60.

Theo tuyên bố của Phó Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình thì đảng Cộng Sản mà ông sắp lên lãnh đạo vào vào tháng tới đây chỉ là nơi tập trung thành phần giá áo túi cơm cần phải được «trong sạch hóa ».

Những tệ nạn trong đảng cầm quyền suốt hơn 63 năm tại Trung Quốc là «thiếu lý tưởng, sa đọa, vô nguyên tắc và vô trách nhiệm đã xâm nhập mọi cấp đảng viên» với những mức độ khác nhau và làm mất uy tín trong dân chúng.

ĐÂY RỒI! CÁO ĐÃ THÒ ĐUÔI "KỊCH BẢN 5" RA RỒI

TQ nhắc lại 'cùng khai thác Trường Sa'

.

Tân đại sứ Trung Quốc ở Philippines trấn an rằng nước bà không có ý định dùng sức mạnh quân đội để đe dọa các nước có tuyên bố chủ quyền ở quần đảo Trường Sa.

Trong buổi họp báo ở tư dinh tại Manila, Đại sứ Mã Khắc Khanh nói với báo giới Philippines rằng chính sách quốc phòng của Trung Quốc chỉ để "tự vệ".
Bà nhắc lại lập trường là Trung Quốc muốn "cùng khai thác" trước khi giải quyết được tranh chấp.

"Chúng tôi không có tham vọng hay khả năng để đe dọa các nước...Những gì chúng tôi muốn làm là bảo vệ quyền lợi của Trung Quốc, bảo vệ biên giới và chủ quyền," bà nói hôm thứ Năm.

Cùng khai thác

Được hỏi về kế hoạch gia tăng quân đội của Mỹ trong khu vực, bà nói Trung Quốc "đã phản ứng rất bình tĩnh".

"Châu Á Thái Bình Dương đủ lớn cho cả Mỹ và Trung Quốc," bà tuyên bố.

Philippines gần đây kêu gọi tăng cường quan hệ quân sự với Mỹ, và sẽ tổ chức cuộc tập trận lớn với Washington vào tháng Tư ở đảo Luzon và Palawan.

Đại sứ Trung Quốc, người vừa nhậm chức hai tháng trước, cố gắng tỏ ra hòa nhã và nói quan hệ quân sự là chuyện nội bộ mỗi quốc gia.

"Tùy các bạn thôi, [để có] quan hệ quân sự, kinh tế với các nước khác. Mỗi nước có chính sách tùy theo điều kiện quốc gia của mình."

Trong cuộc họp báo đầu tiên của mình, đại sứ Trung Quốc nói nước bà hy vọng có thể "tìm ra cách để bắt đầu thương lượng" về việc cùng khai thác ở Biển Đông.
"Là người Trung Quốc, chúng tôi kiên nhẫn. Nhưng với sự kiên nhẫn, khôn ngoan và thiện chí, chúng ta rồi cũng sẽ tìm ra cách."
Đại sứ Ma Keqing

"Là người Trung Quốc, chúng tôi kiên nhẫn. Nhưng với sự kiên nhẫn, khôn ngoan và thiện chí, chúng ta rồi cũng sẽ tìm ra cách."

"Trong khi chưa có giải pháp chung cuộc [cho tranh chấp Trường Sa], chúng ta nên gác lại khác biệt và cùng hợp tác."

Khi được hỏi Trung Quốc có định tuân thủ Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật biển (UNCLOS), đại sứ Trung Quốc nói nước bà "không chống lại cách diễn dịch cuộc tranh chấp dựa trên các quy định".

"Nhưng người ta không thể chỉ áp dụng vài điều của UNCLOS mà lại bỏ qua những điều khoản khác."

"UNCLOS chỉ là một hiệp định. Còn có những hiệp định khác," bà nói.

Mới đây nhất, ngày 6/3, Ngoại trưởng Trung Quốc Dương Khiết Trì nhắc lại "có thể gác lại bất đồng, cùng khai thác trước khi giải quyết tranh chấp".

Việt Nam phản đối

Cũng trong ngày thứ Năm, từ Hà Nội, người phát ngôn ngoại giao của Việt Nam lên tiếng phản đối các hoạt động gần đây của Trung Quốc ở Hoàng Sa.

Thông cáo của ông Lương Thanh Nghị liệt kê một loạt "vi phạm" của Trung Quốc.

Trong đó có việc "Công ty Dầu khí Ngoài khơi quốc gia Trung Quốc (CNOOC) tiến hành mời thầu dầu khí 19 lô ở khu vực phía Bắc Biển Đông trong đó có lô 65/24, cách đảo Cây (Tree Island) thuộc quần đảo Hoàng Sa khoảng 01 hải lý."

Ông Nghị nhắc lại: "Hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là bộ phận không thể tách rời của lãnh thổ Việt Nam."

"Việt Nam yêu cầu phía Trung Quốc tôn trọng chủ quyền của Việt Nam, chấm dứt các hoạt động xâm phạm chủ quyền của Việt Nam tại khu vực quần đảo Hoàng Sa, đóng góp thiết thực vào việc duy trì hòa bình và ổn định trên Biển Đông."

Lập trường của Trung Quốc lâu nay là không đàm phán với Việt Nam về Hoàng Sa, quần đảo mà nước này chiếm được sau trận đánh với Hải quân Việt Nam Cộng hòa năm 1974.


Nguyễn Xuân Diện:
Ngày 26.4.2011, tại Hội thảo quốc gia về “Tranh chấp chủ quyền tại biển Đông: Lịch sử, địa chính trị và luật pháp quốc tế", GS Lê Văn Cương, Viện trưởng Viện Nghiên cứu chiến lược và Khoa học Công an - Bộ Công an, đưa ra 4 kịch bản cho tình hình biển Đông từ nay đến năm 2020. 

Một là, tình hình khu vực sẽ tốt hơn hiện nay nếu như các bên, đặc biệt là Trung Quốc, hành xử đúng theo những gì mình đã nói, đó là “tạo dựng biển Đông thành một vùng biển hòa bình và hợp tác”.
Hai là, tình hình sẽ cơ bản như hiện nay, quá trình hợp tác và đấu tranh tiếp tục và đan xen lẫn nhau.

Ba là, tình hình xấu hơn hiện nay, tức mặt xung đột, tranh chấp nhiều hơn hợp tác nhưng chưa có xung đột quy mô lớn.

Bốn là, xảy ra xung đột lớn.
Theo GS Lê Văn Cương, kịch bản thứ ba có khả năng diễn ra nhiều hơn nếu các bên không có những nỗ lực kịp thời. (Hết lời dẫn từ báo Người Lao Động).
Khi Tướng Lê Văn Cương phát biểu xong, đến lượt Ông Dương Danh Dy (Nguyên Tổng lãnh sự VN tại Quảng Châu) phát biểu cho rằng: Có một kịch bản nữa. Kịch bản thứ 5. Và kịch bản này sẽ thực hiện đầu tiên. Đó là "Gác tranh chấp, cùng khai thác". Và với kịch bản này thì rất dễ mắc mưu họ. 

RFI ĐƯA TIN VIỆT NAM PHẢN ĐỐI TRUNG QUỐC XÂM PHẠM CHỦ QUYỀN

Việt Nam phản đối Trung Quốc xâm phạm chủ quyền tại Hoàng Sa

Giàn khoan của Tập đoàn Dầu hỏa Trung Quốc CNOOC.
Giàn khoan của Tập đoàn Dầu hỏa Trung Quốc CNOOC.
REUTERS

Tú Anh

Theo Hà Nội thì trong những ngày gần đây Bắc Kinh có một loạt hành vi xâm phạm chủ quyền của Việt Nam tại Hoàng Sa : tập đoàn dầu khí quốc doanh CNOOC gọi thầu thăm dò dầu khí, tập trận bắn đạn thật và đua thuyền. Bắc Kinh đã lập tức kêu gọi Việt Nam « tôn trọng chủ quyền » của Trung Quốc.

Theo bản tuyên bố trên mạng của Bộ Ngoại giao Việt nam vào ngày 15/03/2012 thì Trung Quốc liên tục xâm phạm chủ quyền Việt Nam tại Hoàng Sa.