Thứ Ba, 10 tháng 1, 2012

NHÀ NGHIÊN CỨU ĐINH KIM PHÚC TRẢ LỜI RFA VỀ CUỐN SÁCH MỚI

Hoàng Sa - Trường Sa: Luận cứ & sự kiện

Thanh Trúc, phóng viên RFA

clip_image001
Bìa sách "Hoàng Sa- Trường Sa: Luận cứ & sự kiện"
Chủ quyền của Việt Nam trên biển Đông, mà Trung Quốc gọi là biển Nam Trung Hoa, một vấn đề thời sự được người Việt trong và ngoài nước chú ý suốt thời gian qua. 

Tự chọn đề tài biển Đông và hải đảo Việt Nam làm hướng nghiên cứu của riêng mình, ông Đinh Kim Phúc, tác giả cuốn sách nghiên cứu Hoàng Sa - Trường Sa: Luận cứ & sự kiện vừa được xuất bản, trình bày những điểm chính trong tác phẩm nhằm minh chứng Việt Nam đã có chủ quyền lâu đời trên hai quần đảo này.

Công trình nghiên cứu mới

Trả lời câu hỏi đầu tiên là căn nguyên và hoàn cảnh nào dẫn đưa ông đến việc chuyên tâm nghiên cứu về biển Đông, ông Đinh Kim Phúc trình bày:

Ông Đinh Kim Phúc: Đầu năm 1974, khi Trung Quốc dùng vũ lực cưỡng chiếm quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam, tôi đã cùng hàng ngàn học sinh ở Vĩnh Long xuống đường biểu tình phản đối hành động của Trung Quốc với khẩu hiệu của trường chúng tôi:

“Thủ Khoa Huân ta nhắn về phương Bắc
Đừng ngông cuồng mưu nhổ vảy rồng Nam”

Những hình ảnh ngày ấy cho đến hôm nay tôi không bao giờ quên được. Rồi lịch sử lại sang trang, chiến tranh ở biên giới Tây Nam xảy ra, tôi vào bộ đội khi mới mười tám tuổi. Từng đặt chân trên đất nước Campuchia, tôi hiểu như thế nào là tội ác diệt chủng của Pôn Pốt – Iêngxari mà đằng sau chúng là tập đoàn phản động Bắc Kinh.

Năm 1980, tôi chuyển ngành về học tại Khoa Sử - Địa trường Đại học Cần Thơ và năm 1984 tốt nghiệp được giữ lại Khoa làm cán bộ giảng dạy. Năm 1986 tôi thi đậu và theo học cao học tại Khoa Lịch sử Đại học Sư phạm Hà Nội 1. Trong thời gian này tôi đã được học với nhiều giáo sư hàng đầu như giáo sư Trần Văn Trị, giáo sư Phan Ngọc Liên, giáo sư Phạm Gia Hải, vân vân…

Đặc biệt may mắn tôi tiếp thu được ba chuyên đề của giáo sư Trần Bá Đệ: Từ chiến lược toàn cầu của Mỹ cho đến Chiến tranh xâm lược Việt Nam, Từ Chủ nghĩa bá quyền sô-vanh Đại Hán cho đến Chiến tranh xâm lược Việt Nam năm 1979, Hoàng Sa - Trường Sa là của Việt Nam. Từ đây tôi đã chọn hướng nghiên cứu cho riêng mình: biển Đông và hải đảo Việt Nam.

Nhiều tài liệu mới xác lập chủ quyền của VN

clip_image002
Đường màu đỏ trên bản đồ là vùng biển hình “lưỡi bò” mà Trung Quốc tự vẽ để giành chủ quyền vùng biển Đông. (Đây là bản đồ nguyên gốc phổ biến trên nhiều website Trung Quốc:Tianyon/china)

Thanh Trúc: Thưa ông Đinh Kim Phúc, được biết ông có nhiều công trình nghiên cứu đã xuất bản, như vậy trong quyển sách: Hoàng Sa –Trường Sa: Luận cứ & sự kiện, do nhà xuất bản Thời Đại ấn hành, có vấn đề và tư liệu gì mới so với các công trình đã được công bố?

Ông Đinh Kim Phúc: Trong quyển sách Hoàng Sa - Trường Sa: Luận cứ & sự kiện, có nhiều tài liệu mới phát hiện đã củng cố thêm chứng cứ về chủ quyền của Việt Nam trên hai quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa cũng như góp phần phản biện quan điểm của các học giả Trung Quốc.

Thí dụ như tấm bản đồ thế giới có tuổi đời hơn 400 năm, đã được trưng bày tại thư viện Quốc hội Mỹ vào đầu năm 2010 do Matteo Ricci, một nhà truyền giáo người Ý, vẽ tấm bản đồ vào năm 1602 theo yêu cầu của vua Minh Thần Tông.

Điểm thứ nhất chúng ta cần đặc biệt chú ý, Ricci đã sáng tác tấm bản đồ thế giới đầu tiên bằng chữ Hán theo bản đồ được vẽ ở Châu Âu. Hiện nay tấm bản đồ nầy đã thất lạc, viên quan nhà Minh tên là Lý Chi Tảo đã dày công vẽ lại thành “phiên bản Lý Chi Tảo” với tên gọi là “Khôn Dư Vạn Quốc Toàn Đồ”.

Điểm thứ hai, trong bản của Lý Chi Tảo vẽ lại bản gốc của Matteo Ricci không có bốn chữ “Vạn Lý Trường Sa” là điều nên lưu ý hơn cả, chứng tỏ thời nhà Minh đã không nhận thức được quần đảo nầy là thuộc về mình hoặc không xem chúng thuộc về lãnh thổ của Trung Quốc thời bấy giờ.

Mặt khác, theo bản đồ của Ricci (phiên bản do Nhật Bản vẽ lại) vùng biển dọc theo bờ của lục địa Trung Quốc, nằm dưới dãy đảo nước Nhật Bản được ghi là “Đại Minh Hải” chứ không phải là biển Trung Hoa hay Nam Trung Hoa, và trong “Đại Minh Hải” nầy không bao gồm vùng biển Đông ngày nay và những hòn đảo trong khu vực này, chứng tỏ nhà Minh lúc bấy giờ đã không xem biển Đông và những đảo ấy là của mình. Sự thật nầy là bằng chứng bác bỏ mọi lập luận khiên cưỡng của các học giả Trung Quốc trong việc chứng minh những dãy đảo trên biển Đông là thuộc về chủ quyền “không có thể tranh cãi” của nước nầy, rằng đã được xác lập từ các đời nhà Hán, Đường, Tống, Minh…
Trong bản của Lý Chi Tảo vẽ lại bản gốc của Matteo Ricci không có bốn chữ “Vạn Lý Trường Sa” là điều nên lưu ý hơn cả, chứng tỏ thời nhà Minh đã không nhận thức được quần đảo nầy là thuộc về mình hoặc không xem chúng thuộc về lãnh thổ của Trung Quốc thời bấy giờ.
Ô. Đinh Kim Phúc
Một thí dụ khác, như Giáo sư Li Jinmin, Viện Nghiên cứu Đông Nam Á tại Đại học Hạ Môn, trong bài viết Nguồn gốc và sự tranh cãi đang diễn ra về vấn đề biển Đông, đăng trên Beijing Review ngày 1 tháng Tám 2011, đã nhận xét rằng: “Pháp đã không kiểm soát quần đảo Nam Sa sau Chiến tranh Thế giới thứ II. Hơn nữa, không có tài liệu chứng minh việc chuyển giao giữa Pháp và Việt Nam. Ngoài ra, Việt Nam thừa nhận quần đảo Nam Sa và quần đảo Tây Sa là lãnh thổ Trung Quốc trong quá khứ. Vì vậy, dựa trên nguyên tắc estoppels (promissory estoppel:sự ngăn chận việc làm trái với lời hứa) của luật pháp quốc tế, chính phủ Việt Nam hiện nay nên tuân theo ghi nhận trước đó”.

Thanh Trúc: Thưa từ những luận cứ đó ý ông muốn nói rằng lý lẽ Trung Quốc đưa ra về chủ quyền của họ trên biển Đông là không đúng?

Ông Đinh Kim Phúc: Sự thật thì không phải như những gì mà các học giả lẫn chính phủ Trung Quốc thường rêu rao. Một số tư liệu mà tôi mới phát hiện gần đây như báo Le Journal ngày 21 tháng Tám năm 1938, đã đưa tin: “Paris, 20 tháng Tám 1938, theo một công bố của Bộ Ngoại giao Pháp chiều hôm qua, chính phủ Nhật Bản đã chấp nhận quan điểm của Pháp về việc chiếm đóng quần đảo Hoàng Sa của quân đội Pháp. Công bố cũng nhắc lại rằng Nhật Bản đã từng tranh cãi về quyền chiếm hữu quần đảo này, một vị trí có tầm quan trọng trên tuyến đường biển giữa Trung Hoa và Đông Dương.

Quyết định của chính phủ Nhật đã được đón nhận tốt đẹp ở Paris và công bố cũng nói rằng với thiện chí song phương , tất cả những khác biệt về chính trị có thể sẽ được giải quyết – Transocean.

Hoặc như học giả Samuels đã nhận xét sự leo thang về thời gian trong việc tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc trên biển Đông: “Những tuyên bố của Trung Quốc trên các quần đảo Trường Sa bị suy yếu bởi một báo cáo 1928 của Ủy ban chính phủ Trung Hoa Dân Quốc cho biết các quần đảo Hoàng Sa là lãnh thổ cực Nam của Trung Quốc” (thay vì đảo Hải Nam như trước đây?!) và “điều này ít ra cũng đã cho thấy rằng quần đảo Trường Sa không được xem như là lãnh thổ Trung Quốc tại thời điểm đó”.

Chúng tôi thấy rằng nhận xét của Samuels hoàn toàn phù hợp với bản đồ của Chính phủ Trung Quốc xuất bản năm 1925. Rất nhiều tài liệu mới được trình bày trong quyển sách này đã làm phong phú thêm nhiều sự kiện liên quan đếng Hoàng Sa - Trường Sa trong giai đoạn 1909-1945 cũng như trước đó.

Những tài liệu mới phát hiện được đã góp phần chứng minh một sự thật là chính quyền bảo hộ của Pháp ở Đông Dương đã tái xác lập chủ quyền của Việt Nam (để bảo vệ quyền lợi chính trị lẫn kinh tế của chính sách thực dân như trên đã có đề cập) trong thời kỳ đô hộ, đấu tranh bác bỏ lập luận của phía Trung Quốc, trước đây là Trung Hoa Dân Quốc của Quốc Dân Đảng, trong âm mưu bành trướng lâu dài của chủ nghĩa dân tộc Đại Hán mà lãnh hải hình lưỡi bò xuất hiện vào năm 1947 là một minh chứng hùng hồn nhất.

Khó khăn – thuận lợi

Thanh Trúc: Thưa ông Đinh Kim Phúc, những thuận lợi trong quá trình nghiên cứu của ông?

Ông Đinh Kim Phúc: Thuận lợi là lãnh đạo nhà trường nơi tôi đang công tác đã tạo mọi điều kiện cho tôi nghiên cứu về biển Đông. Tôi đã có hai đề tài nghiên cứu khoa học cấp trường đã được nghiệm thu và hiện nay tôi đang thực hiện đề tài thứ ba: “Phản biện quan điểm của một số học giả Trung Quốc về biển Đông”.

Hạn chế của tôi là ngoại ngữ nhưng tôi đã được sự giúp đỡ của nhiều học giả trong và ngoài nước cũng như nguồn tư liệu quý báu từ Thư viện Quốc hội Mỹ, từ các kho lưu trữ ở Pháp, Nhật… mà các em bên Trung tâm Dữ liệu Hoàng Sa cung cấp.

Thanh Trúc: Thế thì bên cạnh đó ông có gặp sự khó khăn nào không?

Ông Đinh Kim Phúc: Khó khăn thì cũng không tránh khỏi. Khi tôi xin phép để đi dự Hội thảo Hè ở Mỹ hồi năm 2010, một cán bộ an ninh đã hỏi lãnh đạo của tôi rằng “ông Phúc có bị bệnh tâm thần hoang tưởng hay không?”. Và hiện nay tôi thường được mời uống cà phê mà không phải tốn tiền.

Thanh Trúc: Xin cảm ơn ông Đinh Kim Phúc, tác giả cuốn sách nghiên cứu Hoàng Sa-Trường Sa: Luận cứ & sự kiện.
T. T.
Nguồn: rfa.org

CHỈNH ĐỐN ĐẢNG, HÃY BẮT ĐẦU TỪ HUYỆN TIÊN LÃNG

Bài: Việt Thắng

Xin được trích nguyên văn Nghị quyết Ban chấp hành trung ương đảng lần thứ IV để mở đầu cho bài viết, và cũng là đề xuất của tôi, một quần chúng ngoài đảng: “Ngăn chặn, đẩy lùi tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp“.
 
Như vậy, đảng đã quyết tâm chỉnh đốn, quyết tâm sửa mình. Nhưng sửa từ đâu và sửa từ lúc nào?

Trước kia, khi xung trận, bao giờ chủ tướng cũng làm lễ tế cờ. Để giữ nghiêm quân pháp, những kẻ vi phạm nặng sẽ bị chém đầu làm lệnh. Cuộc chỉnh đốn đảng lần này cũng phải coi như là một lần xung trận mới, dẫu có đau cũng phải xử lý nghiêm minh cán bộ, đảng viên biến chất. Nói như nguyên Phó Thủ tướng Vũ Khoan: Nói thật nhưng phải làm thật.

Theo tôi, đảng phải sửa ngay từ bây giờ và bắt đầu từ xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, thành phố Hải Phòng. Tại sao vậy? Vì nơi đây đang lộ rõ khoảng cách giữa dân với đảng. Nơi đây đang có dấu hiệu trở mặt, hay nói cách khác là bịp bợm với dân của cán bộ chính quyền. Nơi đây đang có dư luận, anh em chủ tịch huyện Tiên Lãng và chủ tịch xã Vinh Quang hà hiếp dân lành.

Cụ thể là: Người dân bỏ công, bỏ sức khai phá đầm hoang để làm giàu cho mình, cho quê hương. Như gia đìn anh Đoàn Văn Vươn đã phải đánh đổi cả mạng sống mới có được 38 ha đầm tôm như hôm nay. Ấy thế mà, huyện Tiên Lãng đòi thu hồi ngay lập tức. Quyết định thu hồi của huyện bị khởi kiện. Tòa sơ thẩm đã xử, và đương nhiên, không cần nói cũng biết dân sẽ thua. Tòa phúc thẩm tiến hành hòa giải. Tại đây, đại diện UBND huyện Tiên Lãng – ông Phạm Văn Hoa, Trưởng phòng TNMT đã hứa: nếu dân rút đơn huyện sẽ tiếp tục cho thuê đất. Tin quan, dân đã rút đơn. Nhưng, đúng là “miệng quan trôn trẻ”, dân vừa rút đơn thì chủ tịch huyện lại ra quyết định cưỡng chế thu hồi đất.

 Rõ ràng, đó không phải là lời hứa của chính quyền của dân, do dân và vì dân mà là hành vi lừa đảo của những tên lưu manh. Phải chăng, từ lời dối trá trên, người dân đã không còn mảy may tin vào cán bộ, do vậy, họ biết gài mìn, nổ súng là phạm pháp, có thể bị tử hình, nhưng vẫn làm?

Theo luật pháp, người dân được thuê đất 20 năm (Nếu là trước thời điểm thì tính từ 15/10/1993), nhất là những người như anh Vươn, bỏ công, bỏ của, khai hoang phục hóa lại càng được ưu tiên. Thế cớ gì mà lại tự tiện thu hồi đất của dân đang sản xuất có hiệu quả? Cớ sao, người dân gán cả tài sản để có được những đầm tôm ấy lại đi thu hồi mà không tính đến lợi ích của họ? Cớ sao, ông chủ tịch huyện trả lời với báo chí rằng: Không thể công khai sau khi thu hồi, đất này sẽ được giao cho ai?

Và, trả lời báo chí, ông Lê Văn Liêm – Chủ tịch UBND xã Vinh Quang khẳng định, thu hồi đất là đúng pháp luật, nhưng lại không chứng minh được đúng như thế nào. Mà, ông Liêm lại là em ruột ông Lê Văn Hiền – Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng. Ông Hiền phát lệnh, ông Liêm hưởng ứng – anh em mà.

Cần phải kiểm tra nghiêm túc xem, mục đích thu hồi đất là gì? Có đúng pháp luật không? Điều mà ông chủ tịch huyện nói “không thể công khai” là bí mật gì? Tại sao những người nông dân hiền lành, chất phác lại phản kháng dữ tợn như vậy? Ai, và lí do gì đẩy họ tới bước đường cùng để vi phạm pháp luật như vậy? Và cuối cùng là cần phải làm rõ, có hay không anh em chủ tịch huyện và xã Lê Văn Hiền và Lê Văn Liêm có tư lợi trong việc thu hồi đất này? Nếu có, nên xử lý hình sự theo Luật phòng chống tham nhũng, coi như là chém đầu làm lệnh cho lần ra trận mới này. Chúng ta đừng sợ, kiểm tra ra dân sẽ mất tin. Không đâu, nếu chúng ta làm thật, làm nghiêm, đừng có “diễn” như lâu nay cơ quan kiểm tra vẫn làm ở một số địa phương thì dân sẽ tin. Mà dân đã tin thì công cuộc chỉnh đốn đảng ắt thành.

Cuối cùng tôi xin chép lại câu chuyện mà tôi được nghe từ khi còn nhỏ (có thể không còn nhớ chính xác lắm), đặng mong công cuộc chỉnh đốn đảng đạt kết quả tốt.

Có một nhà văn người Pháp rất cảm tình với Đảng cộng sản Pháp. Ông thường viết báo, làm thơ ca ngợi những hoạt động, những tấm gương đảng viên đảng cộng sản. Chủ tịch Đảng CS Pháp đích thân mời ông gia nhập hàng ngũ của những người cộng sản. Nhà văn nói rằng: Đảng của các anh cũng như một đoàn quân xếp hàng. Đã xếp hàng là phải thẳng, nhưng người trong hàng ngũ thì không phát hiện được hàng có thẳng hay không. Tôi xin làm người đứng ngoài để quan sát xem nó có thẳng hay không.

 Nhân dân là người quan sát vĩ đại, hi vọng đoàn quân của đảng luôn luôn thẳng tắp!

Theo blog NVT

Lâm Khang: Tôi muốn được thấy lễ tế cờ ở Tiên Lãng!

PHỤ LỤC:
Tổng hợp của Anh Ba Sàm, cùng lời bình:
- Báo Thanh Niên lên tiếng: Vụ 6 công an, bộ đội bị bắn trọng thương: Huyện Tiên Lãng giao đất tùy tiện? (TN). – Dân nổ súng là bất bình với nhà cầm quyền  —  (NV). – Uẩn khúc gì trong vụ nổ súng ở Tiên Lãng? – (RFA).  – Người dân Tiên Lãng nói về vụ Đoàn Văn Vươn (BBC). – Ông Đoàn Văn Vươn là người như thế nào? – (RFA). – Từ “anh hùng lấn biển” thành tội phạm(NLĐ).  – Vụ án Tiên Lãng: đừng dồn họ vào chân tường – (RFA). – Ai làm chủ đất đai của nông dân?  —  (BBC).  – Luật đất đai phải công nhận quyền sở hữu tư nhân  —  (RFI).  – Đoàn Quý Lâm: Đừng vô cảm với tiêu cực đất đai nữa (Quê Choa). – Truyện ĐẤT của Anh Đức tặng cho anh Vươn – (Nguyễn Thông).  – Khi nông dân phản kháng (Nguyễn Văn Học).
<=Chủ tịch huyện Tiên Lãng, Lê Văn Hiền.Chủ tịch huyện Tiên Lãng là anh ruột chủ tịch xã Vinh Quang – (Cu làng cát). - Lời khẩn nài của người thân ông Vươn – (BBC/ Ba Sàm). – SỰ THẬT LỐ BỊCH Ở TIÊN LÃNG: HÓA RA CHÚNG NÓ CẢ (Nguyễn Quang Vinh). “Bây giờ thì chúng tôi đồng ý với anh, căn nguyên bức xúc dẫn đến phạm tội: Chúng nó đang kéo bè kéo cánh, kéo anh kéo em để cướp đất của anh và bà con nghèo. Dù anh không may trở thành  người phạm tội nhưng anh là NGƯỜI LƯƠNG THIỆN, vâng MỘT NGƯỜI LƯƠNG THIỆN mà chúng tôi  vô cùng kính trọng“.
- Bi kịch đồng Nọc Nạn xưa và tình hình ruộng đất hiện nay (Kha Trà Phương).  – Trần Đình Thu: VỤ ÁN ĐỒNG NỌC NẠN TRONG THỜI HIỆN ĐẠI (Quê Choa).  – CHỈNH ĐỐN ĐẢNG, HÃY BẮT ĐẦU TỪ HUYỆN TIÊN LÃNG (Thắng xòe). – Hỏi Xoáy, Đáp Xoay của Giáo sư Trần Quắt Quay – (Người Buôn Gió). – LÀM NGƯỜI TỐT PHẢI THỦ ĐOẠN (?!) (Nguyễn Quang Vinh). – Đoàn Văn Vươn cần được xét xử “tội ngu” trước tội giết người(!) (J.B. Nguyễn Hữu Vinh). “Cứ tưởng cái nổi khùng, cái vùng lên đấu tranh của người nông dân như Chị Dậu chỉ có cách đây 75 năm trong thời mất nước, thời nô lệ vì ở đó có áp bức nên có đấu tranh mà thôi“. – Hoan hô báo Pháp Luật TP HCM: Bộ mặt Bá Kiến đang dần lộ rõ (?!) –  (Người Ba Đồn). BTV: Cả bọn lý trưởng, cường hào, ác bá ở địa phương từ thời xưa, biến người dân lương thiện thành quỹ dữ, mà Nguyễn Công Hoan, Nam Cao, Ngô Tất Tố… đã dùng ngòi bút để diệt chúng, nhưng có lẽ đám con cháu của chúng vẫn còn tồn tại tới ngày nay. Nhân vật Chí Phèo của Nam Cao đã từng thốt lên: “Tao muốn làm người lương thiện. Không đựơc! Ai cho tao lương thiện?“ không khác gì nhân vật Đoàn Văn Vươn ngày nay.
BS: Nhân vụ việc này xin được nhắc các anh chị trong ngành công an một hiện tượng ngày càng phổ biến lâu nay, đó là không ít cán bộ chức quyền trong các ngành hữu quan, một mặt khi cần thì họ luôn vời tới các anh chị, để làm ngáo ộp, “sai nha”, ra tay với dân phục vụ ý đồ riêng của họ, nhưng sau lưng thì họ vẫn không tiếc lời chỉ trích các anh chị, kể cả với những người chỉ thừa hành mệnh lệnh, sống mực thước, chẳng được bổng lộc gì. Và BS cũng biết, nhiều anh chị công an, mặc dù nhiệm vụ phải thi hành, nhưng vẫn âm thầm cố hạn chế hậu quả xấu cho người dân. Hy vọng rồi lịch sử sẽ phán xét. (Nguồn: Ba Sàm).


CHÂN DUNG CHỦ TỊCH HUYỆN TIÊN LÃNG

Chủ tịch huyện Tiên Lãng là anh ruột chủ tịch xã Vinh Quang

Cu Làng Cát 

Báo PLTPHCM đã phanh phui quan hệ giữa Chủ tịch huyện Tiên Lãng (Hải Phòng) với chủ tịch xã Vinh Quang là anh em ruột. Ông Lê Văn Liêm, chủ tịch UBND xã Vinh Quang (ông Liêm là em ruột chủ tịch UBND huyện Lê Văn Hiền). Đó là dữ liệu hết sức quan trọng của bi kịch số phận Đoàn Văn Vươn. 

Chủ tịch huyện Tiên Lãng, Lê Văn Hiền là anh ruột chủ tịch xã Quang Vinh, Lê Văn Liêm. Cả hai anh em ruột cùng tham gia ra quyết định cưỡng chế đất ông Đoàn Văn Vươn và nhiều hộ dân khác cho bằng được. Ảnh: Tiền phong.vn

Với anh Vươn, thành quả lấn biển được người dân ủng hộ, đáng lý trong thời buổi lấn biển thành công, một đóng góp cho cuộc chiến chống biến đổi khí hậu huyện, Tiên Lãng cần khen thưởng và động viên, nhưng đằng này lại thu hồi bằng được.
.
Chỉ một dữ liệu nhỏ của PLTPHCM, giữa chủ tịch xã và chủ tịch huyện là anh em ruột thì người ta ngầm hiểu đằng sau nó sẽ là gì. Đấy là mối quan hệ hơn cả cánh hẩu và chắc chắn con đường thu hồi đất đã được bày mưu từ trước.?

Người ta tự hỏi, với mối quan hệ ruột thịt này người dân không bức xúc mới lạ. Và cũng có câu hỏi, vì sao trong một địa phương huyện Tiên Lãng, hai anh em lại làm lãnh đạo? Việc này có điều gì đó thật lợn cợn?.

Nếu cơ quan chức năng điều tra việc thu hồi đất này là trục lợi thì tội trạng của anh em chủ tịch xã và chủ tịch huyện Tiên Lãng là không thể chối bỏ.

Và nếu đây là trục lợi thì cơ quan cưỡng chế giải tỏa dường như bị mối quan hệ này “lừa” vào cuộc giải tỏa không thỏa đáng.

Người ta thấy trong cuộc giải tỏa này có màu áo của cả bộ đội và biên phòng. Từ khi nào, hai lực lượng người dân rất kính trọng này tham gia vào những cuộc cưỡng chế như thế? Cần nói rõ, quân đội và biên phòng là lực lương bảo vệ Tổ quốc và nhân dân, không nên trưng dụng vào các cuộc giải tỏa như thế này sẽ mất đi hình ảnh. Bởi thật tình, người dân khi nói đến lực lượng này vẫn gọi bằng ngôn từ “chú bộ đội” một cách trịnh trọng.
.
Việc báo PLTPHCM trưng ra mối quan hệ anh em ruột càng cho thấy sự nhẫn tâm của lợi ích cá nhân, lợi ích nhóm ăn sâu vào cả tầm xã khiến cho số phận anh Vươn rơi vào lao lý khi chống người thi hành công vụ.


Ai đó từng nói biết tin sẽ có xây sân bay nên anh Vươn và gia đình cố giữ thì nên đọc bài viết này của Đất Việt: Vụ nổ súng ở Tiên Lãng: Quy hoạch sân bay lập sau quyết định thu hồi đất. Bài viết có đoạn: “ Theo tìm hiểu của Đất Việt, sáng 8/9/2009, tại buổi làm việc với lãnh đạo Bộ GTVT, lần đầu tiên lãnh đạo UBND TP.Hải Phòng mới đề xuất với Chính phủ phương án xây dựng sân bay cấp vùng duyên hải phía Bắc ở khu vực Tiên Lãng, thay thế cho sân bay Cát Bi sau năm 2025 và là sân bay hỗ trợ cho sân bay quốc tế Nội Bài. Thứ trưởng Bộ GTVT kiêm cục trưởng Cục hàng không Phạm Quý Tiêu cho rằng, nếu Hải Phòng có 2 sân bay dân dụng là không ổn về mặt kinh tế. 
 .
Và Hải Phòng vẫn có kế hoạch nâng cấp sân bay Cát Bi đến năm 2015 và 2025. Mãi đến ngày 28/4/2011 vừa qua, Thủ tướng Chính phủ mới ký Quyết định 640/QĐ-TTg phê duyệt Quy hoạch vị trí Cảng hàng không quốc tế Hải Phòng. Theo đó, vị trí quy hoạch cảng hàng không mới sẽ nằm ở 4 xã Vinh Quang, Tiên Hưng, Đông Hưng, Tây Hưng của huyện Tiên Lãng. Tức là cho đến nay, sau khi có sự đồng ý này, Bộ GTVT mới bắt tay vào việc lập quy hoạch sân bay. Trong khi đó, ngay từ 2005 người dân đã khiếu nại, 2007 đã khởi kiện ra tòa về quyết định thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng”. Rõ ràng, chủ tịch huyện Tiên Lãng và em ruột, chủ tịch xã Vinh Quang đã muốn chiếm đất của dân từ năm 2005. 
.
Người ta hy vọng rằng, sẽ có những bài báo bóc tách rõ ràng hơn nữa đằng sau mối quan hệ ruột thịt lãnh đạo xã và huyện này sẽ là những gì, bởi điều đó nó giải tỏa rất lớn tâm lý xã hội để hiểu rõ bộ mặt cánh hẫu.
 

Thứ Hai, 9 tháng 1, 2012

BBC: LỜI KHẨN NÀI CỦA NGƯỜI THÂN ÔNG ĐOÀN VĂN VƯƠN

Lời khẩn nài của người thân ông Vươn

Em dâu của ông Đoàn Văn Vươn nói những người còn tự do trong gia đình hy vọng Bộ Công an sẽ về huyện Tiên Lãng, Hải Phòng điều tra sau vụ thu hồi đất dẫn đến nổ súng.

Gia đình ông Vươn đã nổ súng làm bị thương một số công an khi chính quyền huy động công an, quân đội cưỡng chế, thu hồi đầm nuôi trồng thủy sản ở huyện Tiên Lãng.

Theo truyền thông nhà nước, đầm này là do ông Đoàn Văn Vươn và Vũ Văn Luân thuê của UBND xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng.

Bảy người trong gia đình, gồm cả ông Vươn và con trai đang học lớp 11, hiện đang bị tạm giam sau khi công an Hải Phòng khởi tố "vụ án giết người và chống người thi hành công vụ".

Bà Trần Thị Mịn, em dâu ông Đoàn Văn Vươn, nói chuyện với BBC ngày hôm nay.

"Họ dồn đến đường cùng, nên anh tôi bảo là phải giữ, chứ cũng không dám nổ súng đâu. Người ta bảo giặc đến nhà, đàn bà phải đánh.

Bây giờ nợ hơn chục tỷ thì gọi là lên bờ chỉ có chết thôi, không thể sống bằng cái gì được, nhà cửa không có. Nên phải giữ lấy đất, chứ không phải chống trả đâu.

Họ lấy trắng chứ không đền bù bất cứ gì, nên gia đình mới cố giữ để sinh nhai, giả nợ.

Trước kia anh Vươn làm đơn ở tòa thành phố, tòa yêu cầu giả lại mặt bằng cho anh rồi. Chủ tịch huyện đồng ý cho ký kết hợp đồng lại, nhưng hai năm nay lại bắt dừng đầu tư. Có nộp sản cũng không lấy, không hiểu ra làm sao.
Bây giờ nhà nước không đền bù, bác ấy bảo dù có chết cũng phải giữ lấy đồng. Nhưng giữ làm sao được với các quan. Là quan, muốn sao thì dân phải chịu. Quá bức xúc, thôi thì một là chết, hai là sống, cứ ở đấy giữ đồng, chứ bác ấy chẳng nghĩ có mưu đồ gì chống lại quan đâu."
Người nhà 'bị đánh'

Hôm ấy, có thằng cháu, con bà cô, đang đi giao bia cho các quán. Mẹ nó điện lên, con ơi, các cậu có chuyện, con xuống ngay. Cháu chạy thẳng tới, công an giữ lại, hỏi đi đâu.

Nó bảo cháu là cháu ông Vươn. Tôi không biết trong cốp xe nó có lựu đạn hay có đạn không. Nhưng nghe bảo chó hít xe, bảo có lựu đạn. Nhưng tôi hỏi gia đình, thì nói là nếu có lựu đạn, nó không hiên ngang đi thẳng như thế, phải đi chui lủi thế nào chứ. Nó chỉ có tút đạn thôi, vợ nó bảo nó xin tút đạn người ta bắn chim đem về làm nắp bia, để trong cốp xe.

Nhưng họ đánh đập nó tàn bạo dã man, mặt mũi đen hết. Họ bắt nó ra thành phố giam rồi.

Còn mấy cô đàn bà, không biết nói năng thế nào, chắc bức xúc, cũng bị dùi cui đánh cho đổ máu mồm. Bị bắt từ hôm xảy ra, chưa được về. Con còn bé, có đứa học nhà trẻ, có đứa lớp một. Nay tôi phải trông ba đứa.

Cháu con anh Vươn, học lớp 11, bị bắt. Báo nhà trường thì trường bảo là chỉ đợi dưới một tuần. Ngoài một tuần là trường không nhận nữa.

'Mong công an trung ương'

Cả đời bác ấy chỉ tâm huyết vào cái đồng ấy. Bao nhiêu năm mới gây dựng được nên, càng đắp càng nợ nhiều. Bao nhiêu năm nay, chưa giả hết nợ.

Tất cả chỉ trông vào cái đồng ấy để sống, để trả nợ.

Ngày xưa anh em xây được cái nhà, nhưng tàn tạ rồi. Bác ấy chỉ tâm huyết vào cái đồng, chưa phục vụ được gì cho gia đình cả.

Bây giờ nhà nước không đền bù, bác ấy bảo dù có chết cũng phải giữ lấy đồng. Nhưng giữ làm sao được với các quan. Là quan, muốn sao thì dân phải chịu.

Quá bức xúc, thôi thì một là chết, hai là sống, cứ ở đấy giữ đồng, chứ bác ấy chẳng nghĩ có mưu đồ gì chống lại quan đâu.

Bây giờ anh em nhà tôi vào trại gần hết rồi, người nào chưa bắt thì cũng lẩn đi, chỉ còn vài đàn bà chúng tôi.
Mong công an trung ương về đây giải quyết cho gia đình được hoàn lại tất cả, vừa đồng vừa tài sản. Chỉ mong muốn thế thôi."
Nguồn gốc vụ việc?

Theo tường thuật của báo Đất Việt, nguyên nhân sâu xa của vụ này là "nhiều hộ dân có đầm nuôi trồng thủy sản tại khu vực xã Vinh Quang, trong đó có Đoàn Văn Vươn, không đồng tình với quyết định thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng"

Báo này viết: "Trong các giấy chứng nhận quyền sử dụng đất nuôi trồng thủy sản chỉ có thời hạn giao đất 4 – 15 năm nhưng hợp đồng của nhiều hộ, thời điểm ký là năm 1997 đã ghi lùi thời hạn áp dụng từ 1993."

"Các quyết định thu hồi đất cũng không đề cập đến việc đền bù vật kiến trúc, công tôn tạo của người dân trong việc biến cả trăm ha đầm bãi sú vẹt hoang hóa thành các vuông đất nuôi trồng thủy sản."

Báo Đất Việt cho hay: "Từ năm 2007 – 2009, hai trong số 19 chủ đầm nuôi trồng thủy sản là hộ các ông Vũ Văn Luân, Đoàn Văn Vươn đã khởi kiện các quyết định thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng ra TAND huyện."

"Yêu cầu của họ bị tòa sơ thẩm bác bỏ. Hai hộ này kháng cáo lên TAND TP.Hải Phòng."

Một tờ báo khác, báo Pháp Luật TP. HCM, viết tiếp rằng năm 2010, TAND TP.Hải Phòng có biên bản nói quyết định thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng không tuân thủ theo quy định của luật.

Ông Phạm Xuân Hoa, Trưởng phòng TN&MT, đại diện theo ủy quyền của UBND huyện Tiên Lãng, nói nếu các hộ dân rút đơn thì huyện sẽ tiếp tục cho thuê đất theo quy định của pháp luật.

Theo Pháp Luật TP. HCM, các hộ dân đã rút đơn kháng cáo đối với bản án sơ thẩm của TAND huyện Tiên Lãng.

Nhưng tháng 11 năm ngoái, UBND huyện Tiên Lãng ra quyết định cưỡng chế thu hồi đất đầm tại Vinh Quang.  


CÔ TRỊNH KIM TIẾN GỬI ĐỀ NGHỊ TỚI TÒA ÁN ND TP HÀ NỘI


CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập - Tự do - Hạnh phúc
-----o0o-----
Hà Nội, ngày 09 tháng 01 năm 2012

Thư Đề Nghị TAND Hà Nội
(v/v: chỉnh sửa những chi tiết thông báo sai và giải đáp thắc mắc
về việc quần chúng tham dự phiên tòa xử công an về tội giết người.)

Kính gửi : Thẩm phán Lê Thị Bích Lan - Tòa án Thành phố Hà Nội.

Tôi là: Trịnh Kim Tiến - thường trú tại: 525 đường Trần Khát Chân - quận Hai Bà Trưng - thành phố Hà Nội.

Ngày 7/01/2012, tôi có nhận được giấy báo số 08/ GB - HS do Thẩm phán Lê Thị Bích Lan ký ngày 4 tháng 01 năm 2012 thông báo về việc tham dự phiên tòa xét xử sơ thẩm đối với bị cáo Nguyễn Văn Ninh bị Viện kiểm sát Nhân dân Thành phố Hà Nội truy tố về tội "Tội làm chết người trong khi thi hành công vụ".

Theo thông báo (số 08/ GB - HS) mà tôi nhận được thì tên người được thông báo không trùng với họ tên tôi trong Chứng minh nhân dân: Trịnh Kim Tiến chứ không phải Trịnh Thị Kim Tiến.

Theo thông báo (số 09/ GB - HS) cũng đã viết sai tên của em gái tôi: Nguyễn Cẩm Tú thay vì tên đúng trên Chứng minh nhân dân là Trịnh Cẩm Tú.

Nay tôi viết thư này để nêu rõ những thắc mắc như sau:

1. Nếu họ tên người được thông báo trên giấy khác với tên ghi rõ trên Chứng minh nhân dân thì liệu tôi và em gái tôi có được tham dự phiên tòa hay không?

2. Những người theo dõi và quan tâm đến vụ án này trên báo chí nếu muốn tham dự phiên tòa công khai này thì phải làm những thủ tục gì theo quy định của pháp luật.

Rất mong nhận được sự trợ giúp và hướng dẫn về mặt pháp lý của Quý tòa trong thời gian sớm nhất.

Chân thành cám ơn.
Kính đơn
Trịnh Kim Tiến


Nguồn: Facebook Trịnh Kim Tiến

Xem Giấy báo của Tòa án ND TP Hà Nội, tại đây.


VỤ ĐOÀN VĂN VƯƠN - DƯ LUẬN TRÊN QUÊ HƯƠNG TIÊN LÃNG

Vụ bắn vào lực lượng cưỡng chế ở Hải Phòng:
Sẽ xem lại việc thu hồi đất

Một cán bộ Thành ủy Hải Phòng cho biết như trên. Ông cũng nói: Nếu phát hiện sai phạm trong quá trình thu hồi đất, TP sẽ xử lý.

Hành vi dùng súng bắn vào lực lượng cưỡng chế, những người thi hành công vụ là không thể chấp nhận. Các cơ quan pháp luật đang khẩn trương truy xét, làm rõ vai trò của từng nghi can trong vụ vi phạm pháp luật hết sức nghiệm trọng này để xử lý nghiêm. Tuy nhiên, qua vụ việc này có một số điều cần làm rõ trong hành xử của chính quyền đối với các hộ dân được giao đất.

Người ngăn bão cho làng

Mấy ngày nay, ông Phạm Văn Danh, 82 tuổi, nguyên Bí thư Đảng ủy xã Vinh Quang, cứ bần thần khi nghe tin cả gia đình anh Đoàn Văn Vươn lâm vào vòng lao lý khi nổ súng vào lực lượng cưỡng chế thu hồi đất đầm.

“Cậu ấy đã có công với bà con xóm làng chúng tôi, nếu không có cậu ấy làm bờ kè tạo tấm lá chắn thì không biết bao giờ người dân Vinh Quang mới hết cảnh vỡ đê, chạy bão” - ông Danh bồi hồi.

Trong ký ức của ông, những trận bão biển đánh sạt đê bao luôn là nỗi ám ảnh. Mỗi lần có bão, cả làng, cả xã lại phải chạy bão. “Thế mà thằng Vươn nó ngăn được bão vào làng” - ông Danh nói. “Hơn 20 năm trước, thằng Vươn nó đề nghị tôi nhận bãi biển phía ngoài đê làm đầm. Hồi ấy cả vùng này là biển nước mênh mông. Tôi khuyên nó: “Cháu không làm được đâu, Nhà nước còn không làm được thì mày làm sao được”. Nhưng nó không nghe, cứ quyết tâm làm”.

Chàng kỹ sư nông nghiệp Đoàn Văn Vươn trình bày với cha về ý tưởng “lấn biển” của mình. Ai ngờ, thấy con quyết tâm “đánh bạc với giời”, ông Đoàn Văn Thiểu lại gật cái rụp. Ông bán đàn vịt hàng ngàn con cùng 20 tấn thóc đưa hết cho con đi vỡ đất. Anh Vươn huy động tất cả bảy anh chị em cùng bà con, làng xóm cùng anh tiến ra vùng biển hoang. Ngày ngày họ trầm mình dưới nước từ mờ sáng tới tận tối khuya. Bao nhiêu tiền của, công sức đã đổ xuống biển với mong muốn tạo nên con đập vững chãi nhưng không biết bao lần thất bại. Biết bao tàu đất đá đổ xuống hôm trước, sáng ra đã bị sóng cuốn tan tành. Có người thấy anh “khùng” như vậy đã thách: “Nếu mày làm được, tao biếu không mày cái xe máy đẹp”. Không nản, anh Vươn bán cả nhà cửa, huy động anh chị em có gì đáng giá bán sạch.

Chủ đầm Đoàn Văn Vươn sau bao năm bám biển nay bị cưỡng chế thu hồi đất. Ảnh: MT

Xui rủi đầu tiên xảy đến. Một hôm, trong khi cả nhà đang mải mê lo chuyện ngoài bãi, con gái lớn của anh mới tám tuổi ở nhà loay hoay thế nào lại bị chết đuối dưới cống. Nén nỗi đau, anh Vươn vẫn quyết tâm vỡ đất. Anh tìm các loài cây sú, vẹt trồng ở phía ngoài, khi cây vững mới tiếp tục đắp kè. Sau năm năm với biết bao lần bị bão biển cuốn phăng, cuối cùng bờ kè dài hai cây số của anh đã hình thành tạo nên bãi bồi màu mỡ. Phía ngoài anh trồng một vạt rừng ngập mặn rộng 60 ha.

Bị thu trắng

Vùng cửa biển mênh mông sau hàng chục năm cải tạo đã trở thành khu đầm thủy sản trù phú. Từ đó, người dân Vinh Quang đã thoát khỏi cảnh vỡ đê chạy bão. Biết bao bà con xóm chùa gần đó được anh tạo công ăn việc làm, nhà ai túng bấn lại được anh giúp đỡ. Khi đó, gia đình anh Vươn tiếng là khá giả nhưng vẫn đang gánh khoản nợ vài tỉ đồng...

Thế mà bỗng dưng anh Vươn nhận được quyết định thu hồi đất của UBND huyện Tiên Lãng. Không bồi thường, không giao lại. Không chỉ anh Vươn mà nhiều hộ khác, trong đó có ông Vũ Văn Luân (ngụ xã Hùng Thắng) cũng cùng chung cảnh ngộ. Cho rằng đầm nuôi thủy sản phải được giao 20 năm, khi hết thời hạn sẽ được giao tiếp, anh Vươn và ông Luân đã khởi kiện quyết định thu hồi đất ra tòa. Bị TAND huyện Tiên Lãng bác yêu cầu, họ kháng cáo lên TAND TP Hải Phòng. Tòa TP tổ chức cho hai bên thỏa thuận, nghe đại diện của UBND huyện hứa hẹn nếu rút đơn sẽ cho thuê tiếp, anh Vươn và ông Luân đã rút đơn. Sau đó, họ nhiều lần làm đơn xin thuê tiếp nhưng không có hồi âm. Tháng 11-2011, UBND huyện ra quyết định cưỡng chế thu hồi đất. Rồi đến cái ngày “định mệnh” 5-1-2012, UBND huyện tổ chức lực lượng thực hiện quyết định cưỡng chế... Ông Luân bức xúc: “Trong biên bản thỏa thuận tại Tòa án TP Hải Phòng, đại diện UBND huyện nói sẽ tiếp tục cho thuê nên chúng tôi rút đơn. Chúng tôi tin văn bản thỏa thuận có chữ ký của các bên và chữ ký của thẩm phán là có giá trị pháp lý. Ai ngờ huyện quay ngoắt 180 độ. Tòa nói biên bản thỏa thuận không có giá trị thì hóa ra chúng tôi bị lừa à?”. Theo ông Luân, trong nhiều năm qua, các chủ đầm đã nhiều lần đi nộp thuế nhưng không được thu. Họ làm đơn đề nghị được nộp thuế nhưng Chi cục Thuế huyện trả lời không thể thu được nên lâu nay họ đành chịu tiếng không làm nghĩa vụ với Nhà nước. Khi PV liên lạc với ông Phạm Xuân Hoa, Trưởng phòng TN&MT huyện Tiên Lãng, người đại diện UBND huyện hứa sẽ giao đất nếu ông Luân và anh Vươn rút đơn kháng cáo, ông Hoa đã từ chối trả lời. Liên lạc với ông Lê Văn Hiền, Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng, ông Hiền cáo “đang có việc bận, gọi lại sau” nhưng sau đó liên lạc nhiều lần ông không trả lời. Theo các chủ đầm thủy sản, trước đây huyện ra quyết định giao đất với thời hạn không cố định, 4-14 năm. Các chủ đầm đã nhiều lần đề nghị UBND huyện giao đất theo đúng thời hạn 20 năm mà Luật Đất đai quy định nhưng không được xem xét. Huyện căn cứ vào thời hạn trong quyết định giao đất, cứ đến hạn là thu trắng, không bồi thường cũng không cho thuê lại. Ngay sau khi thực hiện cưỡng chế, toàn bộ nhà cửa trên đầm của anh Vươn đã bị san phẳng.

Giải thích không thuyết phục

Theo ông Lương Văn Trong, Phó Chủ tịch Liên chi hội Nuôi trồng thủy sản nước lợ huyện Tiên Lãng, ngày 8-1, liên chi hội này đã ra văn bản gửi cơ quan chức năng khẳng định việc thu hồi đất đối với hai hội viên là anh Vươn, ông Luân là trái pháp luật. Văn bản này nhấn mạnh: “Đại diện cho chính quyền huyện Tiên Lãng đã ký thỏa thuận với người dân để giải quyết vụ án hành chính có sự chứng kiến của TAND TP nay lại lật lọng với thỏa thuận đó”. Tuy nhiên, ông Lê Văn Liêm, Chủ tịch UBND xã Vinh Quang (ông Liêm là em ruột Chủ tịch UBND huyện Lê Văn Hiền), lại cho rằng việc cưỡng chế thu hồi hơn 38 ha đầm của anh Vươn là đúng pháp luật vì đã có bản án của tòa rồi. Tuy nhiên, khi được hỏi thời hạn giao đất nuôi trồng thủy sản không đủ 20 năm có đúng luật không thì ông Liêm không lý giải được. Theo ông Liêm, hiện xã đã tiếp nhận khu đất chờ đấu thầu giao cho chủ đầm khác sử dụng. Trong cuộc họp báo chiều 5-1-2011, ông Lê Văn Hiền, Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng, cũng nói thu hồi đất để tổ chức đấu thầu cho những ai có điều kiện tốt hơn thuê.  Trong khi đó, dư luận ở địa phương từ lâu đã râm ran chuyện chính quyền “quyết tâm” thu hồi đầm của anh Vươn, ông Luân để giao cho các ông K. (ngụ xã Tiên Hưng), H. (ngụ xã Vinh Quang), P. (ngụ xã Nam Hưng). Dư luận đó thực hư ra sao? Những ông này quan hệ thế nào với các cán bộ huyện, xã cũng là điều cần làm rõ.
Phải để huyện sửa, hủy quyết định
Tòa phải giải thích hậu quả của việc rút đơn.
Pháp luật về tố tụng hành chính không cho phép tòa án công nhận sự thỏa thuận của các đương sự giống như trong tố tụng dân sự. Do vậy nếu đại diện UBND huyện đồng ý “nếu các hộ rút đơn thì được tiếp tục thuê đất” thì tòa án cần tạo điều kiện về mặt thời gian để UBND huyện hủy bỏ hoặc thay đổi quyết định thu hồi đất bị khởi kiện, đồng thời UBND huyện trao quyết định hủy bỏ hoặc thay đổi đó cho người khởi kiện. Sau đó, tòa án mới hướng dẫn cho người khởi kiện rút đơn khởi kiện hoặc rút đơn kháng cáo. Trên cơ sở đó thì việc ban hành các quyết định đình chỉ xét xử phúc thẩm hoặc đình chỉ giải quyết vụ án của tòa án cấp phúc thẩm mới chặt chẽ, đúng pháp luật, bảo vệ được quyền và lợi ích hợp pháp của người khởi kiện.
Mặt khác, đối với quyết định thu hồi đất, Luật Đất đai quy định rõ: “Trường hợp người bị thu hồi đất không chấp hành quyết định thu hồi đất thì UBND có thẩm quyền thu hồi đất ra quyết định cưỡng chế. Người bị cưỡng chế thu hồi đất phải chấp hành quyết định cưỡng chế và có quyền khiếu nại”. Vì thế, nếu do nhận thức về pháp luật còn hạn chế nên người khởi kiện đồng ý rút đơn kháng cáo, đơn khởi kiện khi trong tay họ chỉ có một biên bản ghi nhận ý kiến của UBND huyện, còn quyết định thu hồi đất của họ vẫn đang tồn tại trên thực tế thì hơn ai hết, chính thẩm phán giải quyết vụ án đó phải phân tích cho họ nắm được hậu quả pháp lý của việc rút đơn để họ cân nhắc, quyết định. Chỉ khi làm được điều đó thì việc giải quyết mới triệt để, đúng pháp luật và công minh.
Ông PHẠM CÔNG HÙNG, Thẩm phán TAND Tối cao
Quyết định thu hồi khiến dân không phục
Tôi thấy huyện ra quyết định thu hồi đất không thỏa đáng. Cả cuộc đời cậu ấy cùng mấy anh chị em bỏ ra bám biển sao không giao tiếp cho cậu ấy để người ta làm ăn trả nợ trả nần. Tòa đã hòa giải rồi, hứa hẹn cho thuê tiếp rồi mà lại ra quyết định cưỡng chế thu hồi là không cần thiết. Cần giải quyết bằng đối thoại chứ sao lại đối đầu như thế. Bây giờ cho máy móc phá tan nhà hai tầng của anh em cậu ấy khiến cho dân thắc mắc, xì xào khắp nơi.
Ông Phạm Văn Danh, 82 tuổi, nguyên Bí thư Đảng ủy xã Vinh Quang

Trao đổi với Pháp Luật TP.HCM, một cán bộ Thành ủy Hải Phòng cho biết ngay sau ngày xảy ra vụ việc, lãnh đạo TP đã họp để giải quyết vụ việc. Theo đó, TP đã thống nhất sẽ kiểm tra, xem xét lại toàn bộ quy trình giao đất, thu hồi đất đầm của UBND huyện Tiên Lãng một cách khách quan. “Nếu phát hiện sai phạm chỗ nào, TP sẽ xử lý” - vị cán bộ này nói.

HUY HOÀNG
Nguồn: Pháp luật Tp HCM

Nghiêm trưởng lão bình:

Việc cưỡng chế thu hồi đất ở Hải Phòng, phải được gọi đúng tên của nó: Đó là sự ăn cướp trắng trợn!

Một vùng đất hoang hóa, ban đầu chưa biết làm gì sinh lợi. Những con người bất khuất ấy đã bỏ bao nhiêu công sức, của cải để cải tạo.

Vùng đất ấy trở thành bờ xôi ruộng mật. Công trình của họ đã là tấm lá chắn bão giông cho một vùng quê đói nghèo. Tất cả những điều này,từ trước đến nay, nhà nước cũng không thể làm nổi.

Bây giờ, những con người có công tạo dựng, chưa được hưởng thành quả do họ tạo ra, vốn thì chưa thu về, họ trở thành con nợ đầm đìa trong cùng quẫn. Cưỡng chế, thu hồi như thế, còn bất nhân hơn ăn cướp!!! 

Lâm Khang bình:

Phải chăng anh em ông Chủ tịch huyện Tiên Lãng Lê Văn Hiền bày mưu cướp của anh Đoàn Văn Vươn?. Nếu đúng vậy thì Giám đốc Công an Hải Phòng thì thực sự đã mất cảnh giác, vô tình nướng lính của mình vào một việc tiếp tay cho mưu đồ ấy.

THANH CHUNG: ĐỪNG DỒN HỌ VÀO CHÂN TƯỜNG

Đừng dồn họ vào chân tường

Cách đây hơn chục năm, ở Hải phòng có một chiến sĩ công an bị hy sinh trong khi làm nhiệm vụ. Đám tang của anh đi qua phố nhà mình. Đoàn người đi sau linh cữu anh kéo dài cả km. Nhiều người đi đường cũng dừng lại bỏ mũ cúi đầu. Cả thành phố dường như sôi sục, đi đâu cũng nghe bàn tán chuyện ngành công an quyết tâm truy bắt bằng được tên cướp gây tội ác.

 Bây giờ thì khác. Dân đọc báo thấy nhà ông tướng này bị đột nhập, nhà ông giám đốc kia bị đặt bom lại tửng tưng như nghe tin cô ca sĩ này nghi đang có bầu ở tuổi bốn hai, cô người mẫu kia bỏ ra vài chục triệu thửa cho được chiếc ví đầm hàng hiệu.

 Phản ứng tiêu cực là biểu hiện của sự “yếm thế” và mất lòng tin vào chính quyền. Hiệu ứng đám đông chưa hẳn lúc nào cũng đúng, nhưng ít nhất cũng làm cho những con người đang hoang mang kia vợi bớt đi nỗi sợ hãi (dù là mơ hồ).

 Giả sử gia đình anh Vươn ở Tiên Lãng – Hải Phòng tin tưởng rằng họ sẽ được đối xử công bằng trước pháp luật, liệu người đàn ông gần năm chục tuổi đầu có đem cả gia đình mình và gia đình cậu em trai dấn thân vào một cuộc “tỷ thí” không cân sức, biết chắc kết cục sẽ là những tháng năm dài sau cánh cửa xà lim? Giả sử những người láng giềng của gia đình anh Vươn tin tưởng rằng, sáu con người đang cố thủ trong nhà kia đúng là “giang hồ Hải Phòng” như tờ báo Vnexpress đã gán cho họ, thì tại sao họ không đứng về phía chính quyền để ngăn chặn bàn tay tội ác?

 Chiến tranh đã đi qua mấy chục năm rồi, nhưng cơm no áo ấm vẫn là niềm mơ ước ngoài tầm tay của trẻ con vùng sâu vùng xa. Dân mình bây giờ chỉ mong “hòa bình, ổn định” để được “cun cút làm ăn”. Vậy thì xin các ngài “quan tham” đừng dồn những người dân như gia đình anh Vươn vào chân tường. Đừng biến một người từng được coi là “kỳ tài đất Tiên Lãng” thành kẻ phạm pháp. Xin đừng có thêm những “anh Pha, chị Dậu”; đừng bắt họ phải “Tức nước, vỡ bờ”.

Thơ: CUỐI NĂM ĐIỂM MẤY THỨ TĂNG

Cuối năm điểm mấy thứ tăng

Tiếng rằng xuất khẩu có tăng
Cũng tăng nhập khẩu, cân bằng được đâu!
Lương tăng chẳng đạt yêu cầu
Không bù lại giá tăng cao quá chừng
Sau đây còn lắm thứ tăng
Khổ dân, thiệt nước, điểm dừng là đâu?
Mưu sinh chật vật làm sao!
Bởi tăng lạm phát đứng đầu “ê-sin”
Tham nhũng, thất thoát tăng lên
“Tập đoàn” thua lỗ, chẳng bền vĩ mô
Tăng nhiều xe máy, ô tô
Sáng, chiều đường tắc bao giờ gỡ xong?
Học phí tăng hàng triệu đồng
Nghèo đành bỏ học còn mong ước gì!?
Viện phí cũng tăng cao ghê
Người nghèo đau ốm biết đi nơi nào!
Vì giá xăng, dầu tăng cao
Tàu xe đi lại càng hao túi tiền
Giá điện, nước cũng tăng lên
Thêm vài khoản ấy túi tiền lại hao
Sắp Tết giá sẽ tăng cao
Trăm tăng cũng đổ lên đầu người dân.
Những tưởng đời sống khá dần
Hóa ra đi xuống! Khó khăn càng nhiều!
Thành tích đáng giá bao nhiêu.

Tháng Chạp năm Tân Mão
N.T.V

ĐƠN KÊU CỨU CỦA GIA ĐÌNH BÀ BÙI THỊ MINH HẰNG

Sáng nay, anh Bùi Trung Nhân, con trai của bà Bùi Thị Minh Hằng đã gửi ĐƠN KÊU CỨU đến Hội Chữ thập đỏ Việt Nam và Hội Chữ thập đỏ quốc tế. 

Trong đơn có đoạn: 

"Khi tôi lên thăm lần đầu ngày 16/12/2011 đã được bà cho biết, để phản đối việc bắt giữ bà đưa vào cơ sở giáo dục cải tạo một cách trái pháp luật, mẹ tôi đã tuyệt thực 15 ngày. Sau thời gian tuyệt thực, mẹ tôi không ăn được cơm nên đã yêu cầu được ăn cháo. Tuy nhiên trại đã không đáp ứng yêu cầu chính đáng này của mẹ tôi. Không chỉ thế, mẹ tôi còn bị giam chung với những người bị nhiễm HIV. Do lo sợ bị lây nhiễm, mẹ tôi đã đề nghị được chuyển sang phòng kỷ luật nhưng cũng không được đáp ứng.

Ngày 29/12/2011 vừa qua, tôi lên thăm lần thứ hai, nhưng lại không được gặp mẹ với lý do không có sổ thăm nuôi. Tôi được cán bộ trại cho biết mẹ tôi cải tạo không tốt, vì vẫn tiếp tục tuyệt thực do trại không đáp ứng yêu cầu được ăn cháo của bà. Vì không được gặp mẹ trực tiếp, nên tôi không biết những đề đạt cụ thể của bà.

Thưa Quý Hội, việc bắt một người ăn cơm ngay sau thời gian tuyệt thực kéo dài, cũng như việc giam giữ chung người không có bệnh với người mắc bệnh HIV là phi khoa học, gây tác động mạnh mẽ đến tâm lý, ảnh hưởng trầm trọng đến sức khỏe, thậm chí có thể cướp đi tính mạng một con người. Tôi vô cùng lo lắng và hoang mang về tình trạng sức khỏe của bà, chỉ trong vòng hơn 1 tháng, mẹ tôi đã tuyệt thực 2 lần, trong đó lần đầu là 15 ngày. Không những thế, mẹ tôi vốn có tiền sử bị bênh tụt huyết áp, nếu tình trạng này còn tiếp tục kéo dài sẽ vô cùng nguy hiểm đến tính mạng của bà.

Sau lần thăm tiếp theo ngày 7/1/2012 , mẹ tôi có các triệu chứng của bệnh ngoài da như ban và lở loét. Cùng với khí hậu rét đậm của vùng Tam Đảo, các bệnh thường xuyên làm mẹ tôi đau như thấp khớp, cặn thận , tay tím tái. Mẹ tôi có ý kiến với bên cán bộ trại về thuốc men để chữa bệnh thì theo tôi được biết, họ đã cho mẹ tôi uống thuốc cũng như chích thuốc cho mẹ tôi. Nhưng khi mẹ tôi yêu cầu được biết tên, xuất xứ cũng như tác dụng thuốc thì họ không cho biết. Vì thế mẹ tôi đã ngưng sử dụng thuốc này cho đến nay.

Thưa các Quý Hội, nếu với mục đích là giáo dục, cải tạo một con người để trở thành một người tốt, có ích cho xã hội thì những việc làm trên của chính quyền hoàn toàn mang tính chất trừng phạt, phi nhân đạo đối với người đang chịu sự giáo dục cải tạo đó.

Tôi thiết tha kính đề nghị Quý Hội hãy khẩn cấp tìm hiểu thực tế hiện trạng của mẹ tôi, can thiệp kịp thời với cơ sở giáo dục Thanh Hà yêu cầu làm đúng trách nhiệm, chức năng trong việc đảm bảo sức khỏe và tính mạng một cách nhân đạo tối thiểu mà mẹ tôi có quyền được hưởng.

Rất mong Quý Hội thể hiện vai trò nhân đạo theo đúng tiêu chí của Hội chữ thập đỏ, để không một công dân nào trên đất nước Việt nam phải chịu sự đày đọa về thể xác cũng như tinh thần".