Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Tiến Dũng. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Tiến Dũng. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 23 tháng 11, 2018

GIỚI VĂN NGHỆ SĨ TIẾP TỤC LÊN TIẾNG VỀ VIỆT PHỦ THÀNH CHƯƠNG


Nhà văn Nguyễn Văn Thọ

Việt Phủ Thành Chương xử lí cần thận trọng

Mảnh đất 1 ha (10.000 m2) trên khu đất sát rừng phòng hộ Sóc Sơn, nay là Việt Phủ Thành Chương, nguyên xưa vốn là vùng đất biên giáp rừng cằn cỗi, chứ không phải đất rừng, nơi này không cây cối nào mọc được, nhà nước giao cho nông dân bản địa canh tác, nhưng không thành công.

Năm 1999 khi tôi lên đó chỉ trơ trọi vài cây cằn cỗi và đá và sỏi. Một con suối ở giữa khu, các mùa mưa xối nước đã cuốn hết đất màu để mặt đất trơ toàn đá sỏi.

Thứ Bảy, 29 tháng 9, 2018

VÌ SAO HÀ NỘI QUYẾT XÂY CUNG THIẾU NHI MỚI?


HÀ NỘI KHÔNG NÊN XÂY DỰNG CUNG THIẾU NHI MỚI

Nguyễn Tiến Dũng

Vào giữa tháng 8/2018, sau phản ứng của nhiều người Hà Nội về việc Uỷ Ban TP thu hồi ngôi biệt thự cổ của Cung Thiếu nhi. Lãnh đạo TP Hà Nội đã ngừng lại việc này. Và để trấn an dư luận, Thành đoàn HN đã gửi công văn cho một số báo chí, trong đó có nội dung:

• Không có việc thu hẹp diện tích của Cung Thiếu nhi HN.

.• Thành phố sẽ quan tâm đẩy nhanh tiến độ để đầu tư Cung Thiếu nhi mới xứng tầm Thủ đô.

Như vậy, phải hiểu rằng: Thành phố sẽ xây Cung Thiếu nhi mới. Cung TN mới sẽ không bị hẹp hơn mà chắc sẽ rộng hơn so với hiện nay. Tất nhiên, lúc ấy Cung Thiếu nhi sẽ di dời và không phải chỉ ngôi biệt thự cổ mà toàn bộ diện tích của Cung Thiếu nhi hiện nay sẽ được chuyển đổi mục đích sử dụng. Vì trong công văn có nói là không thu hồi ngôi biệt thự đâu? Chỉ nói là không thu hẹp diện tích sử dụng thôi mà. Một kiểu chơi chữ.

Thứ Ba, 21 tháng 8, 2018

Tin VUI: UBND TP HÀ NỘI TRẢ LẠI CUNG THIẾU NHI CHO CÁC CHÁU


TIN VUI

Nguyễn Tiến Dũng
23h 20-8-2018

Hôm nay, Thành ủy HN đã ra quyết định: ngừng việc thu hồi khu biệt thự cổ của Cung Thiếu nhi HN. Là một cán bộ cũ của Cung Thiếu nhi và gần hết cuộc đời gắn bó với nơi đây, tôi rất mừng. Tôi vô cùng cảm ơn các bạn phây cùng cộng đồng mạng đã bày tỏ thái độ, tình cảm, ý kiến và chia sẻ những bài viết, tạo nên sự đồng thuận lớn để phản đối việc thu hồi này. Cùng với báo chí và truyền hình, ý kiến của mạng xã hội đã góp phần giúp lãnh đạo Thành phố tiếp cận vấn đề đầy đủ hơn và kịp thời điều chỉnh.

Chúc mừng Cung Thiếu nhi, chúc mừng thiếu nhi Thủ đô vẫn giữ được trọn ngôi nhà chung của mình.

Thứ Hai, 20 tháng 8, 2018

NGUYỄN ĐỨC CHUNG.... LẠY ANH...


SỰ CƯ XỬ KHÁC NHAU CỦA CÁC VỊ CHỦ TỊCH THÀNH PHỐ HN QUA CÁC THỜI KỲ VỚI CUNG THIẾU NHI

Nguyễn Tiến Dũng 

Ngày xưa, khi người Pháp quy hoạch và xây dựng khu trung tâm Hà Nội, họ đã dành một mảnh đất đẹp nằm ngay sát toà thị chính (nay là trụ sở ủy ban TP) làm một công viên dành riêng cho trẻ em và đặt tên là Ấu trĩ viên. Thật là một quan điểm nhân văn.

Ngay sau khi tiếp quản Thủ đô, trên cơ sở ấy, chủ tịch thành phố HN lúc đó là ông Trần Duy Hưng đã quyết định: dành cả Ấu trĩ viên và thêm ngôi biệt thự lớn liền kề vốn trước là câu lạc bộ của sỹ quan Pháp làm nơi sinh hoạt văn hoá và vui chơi cho thiếu nhi Thủ đô, dưới sự tổ chức và quản lý của Thành đoàn HN. Ngôi nhà chung của thiếu nhi Thủ đô ra đời. Từ đây, các đội vẽ, đội múa, đội kịch, đội ca, bóng bàn, nghi thức, thư viện... ngày một phát triển. Ấu trĩ viên đổi tên thành Câu lạc bộ Thiếu nhi, rồi thành Nhà Văn hoá Thiếu nhi, sau cùng là Cung Thiếu nhi HN. 

Thứ Hai, 13 tháng 8, 2018

SOS: UBND TP HÀ NỘI CƯỚP BIỆT THỰ CỦA CUNG THIẾU NHI


Nguyễn Tiến Dũng

12 -8 - 208

Thế là Cung Thiếu Nhi HN đã buộc phải chuyển giao ngôi biệt thự cổ cùng khuôn viên bao quanh cho Uỷ ban ND Thành phố. 


Phần diện tích này chiếm hơn 1/3 diện tích của Cung Thiếu nhi. Ngôi nhà này, xưa vốn là câu lạc bộ của sỹ quan Pháp. Năm 1955, chính quyền Thành phố giao ngôi nhà cho Cung Thiếu nhi HN (mà ngày đầu được gọi là Ấu Trĩ Viên) làm nơi tổ chức hoạt động cho thiếu nhi Thủ đô với các loại hình CLB văn hoá, nghệ thuật, thể dục thể thao, khoa học kỹ thuật, thư viện...(Ngôi nhà 5 tầng kế bên phải đến năm 1973 mới xây). 

Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2018

THẾ GIỚI XỬ LÝ ĐẠO VĂN RA SAO?


Thế giới xử lý đạo văn ra sao?

Nguyễn Tiến Dũng
10-5-2018

Tổng thống Hungrary Pal Schmitt bị tố giác đạo văn. Kết quả: bị tước bằng tiến sĩ, và năm 2012 phải từ chức tổng thống.

Bộ trưởng quốc phòng Đức Karl-Theodor zu Guttenberg đang là một nhân vật chính trị có uy tín thì bị tố giác đạo văn. Kết quả, dù thủ tướng Merkel muốn bao che nhưng vẫn phải chấm dứt sự nghiệp chính trị cùng một loạt các chính khách khác của Đức bị tố giác đạo văn từ năm 2011, trong đó có bộ trưởng giáo dục và khoa học, và phó chủ tịch Nghị viện châu Âu.

Thứ Sáu, 2 tháng 3, 2018

THƯ NGỎ VỀ HIỆN TƯỢNG GIẢ KHOA HỌC PHÙNG XUÂN NHẠ


THƯ NGỎ VỀ HIỆN TƯỢNG GIẢ KHOA HỌC PHÙNG XUÂN NHẠ

Kính gửi: Hội đồng Chức danh Giáo sư Nhà nước (GS Trần Văn Nhung, Tổng thư ký Hội đồng)

Đồng kính gửi GS Vũ Minh Giang

Thư ngỏ, về hiện tượng giả khoa học Phùng Xuân Nhạ

Được biết, trong một phỏng vấn vừa qua với BBC, GS Vũ Minh Giang nói là đã đọc báo cáo của tôi, và không đồng ý với quan điểm chính mà tôi đưa ra về ông Phùng Xuân Nhạ là giả khoa học. Mấy luận điểm chính mà GS Giang đưa ra để bảo vệ ông Phùng Xuân Nhạ như sau:

Thứ Tư, 28 tháng 2, 2018

HOT: BẰNG CHỨNG MỚI VIỆC GS PHÙNG XUÂN NHẠ ĐẠO VĂN

GS. Nguyễn Đăng Hưng
CHẠY TRỜI KHÔNG KHỎI NẮNG!
Bằng chứng mới về đạo văn của ngài Phùng Xuân Nhạ...
_________

Chúng tôi vừa nhân được thư mới của GS.TS Nguyễn Tiến Dũng từ Toulouse (Pháp)

Các Anh Chị kính mến,

Sáng nay tôi vừa kịp soạn lại một bản báo cáo về sự đạo văn người khác của ông Phùng Xuân Nhạ (dựa trên thông tin được các đồng nghiệp cung cấp) và gửi cho GS. Trần Văn Nhung, Tổng thư ký Hội đồng Chức danh Giáo sư Nhà nước.

Thứ Ba, 20 tháng 2, 2018

NÓNG: HỒ SƠ VỀ BỘ TRƯỞNG GIÁO DỤC PHÙNG XUÂN NHẠ


Đây là toàn văn bài báo cáo sơ bộ về hiện tượng ngụy khoa học Phùng Xuân Nhạ, một ca điển hình của nền giáo dục Việt Nam

Nguyễn Tiến Dũng
19-2-2018

(Sau khi gửi cho GS Trần Văn Nhung sáng nay 18/02/2018, tôi chỉ sửa lại chút xíu mấy câu phần kết luận cho nó rõ thêm thôi, về cơ bản là vẫn thế).

Xin mời mọi người phổ biến đến tất cả các nơi và gửi cho các quan chức Việt Nam (Ai muốn có bản PDF thì pm cho tôi). Nhân dân Việt Nam có quyền được biết, Chính phủ Việt Nam có nhiệm vụ cần được biết và cần giải quyết.

Thứ Năm, 14 tháng 7, 2016

ĐẤT NƯỚC CẦN MỘT LIÊN MINH TRÍ THỨC


Đất nước cần một Liên minh trí thức

“Hỡi các trí thức, chúng ta đang đứng trước nhu cầu của thời đại, đất nước chưa bao giờ cần nhân tài như lúc này, với trách nhiệm của người con yêu nước, hãy cùng đứng lên và liên kết lại thành một liên minh trí thức đại diện tiếng nói của trí thức, của nhân dân, chung tay góp sức cho tổ quốc. Im lặng chỉ là kẻ hèn nhát, yếu đuối, có tội với ông cha, có tội với đất nước”.
_____

Nguyễn Tiến Dũng
14-7-2016

Khi tình hình trên Biển Đông ngày càng căng thẳng, Trung Quốc đang bị dồn vào thế bí và đang tỏ ra ngày càng hung hăng thì khả năng một cuộc giao tranh quân sự rất có thể sẽ xảy ra vì từ xưa tới nay Trung Quốc vẫn lăm le xâm chiếm nước ta, và thực tế Hoàng Sa đã bị chúng chiếm hơn 40 năm nay. Vậy chúng ta phải đối phó ra sao?

Trong bài phát biểu cách đây không lâu của thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh có nói: “Nhân dân Việt Nam sẵn dàng hi sinh vì độc lập tự do”. Đúng, nếu chiến tranh xảy ra, tôi sẵn sàng chiến đấu, và tôi tin tất cả người dân Việt Nam cũng sẽ đứng lên chiến đấu tới hơi thở cuối cùng. Nhưng tôi băn khoăn một điều, tôi không sợ chết cho Tổ quốc nhưng những hi sinh đó liệu có đủ để đánh bại đế quốc xâm lăng? Rồi đất nước liệu có được tự do? Hay những hy sinh đó chỉ như trứng chọi với đá? Bởi lẽ, hãy nhìn vào thực tế, Việt Nam ta quá nhỏ bé và yếu đuối! Chúng ta yếu về mọi mặt, từ quân sự, kinh tế tới văn hóa, giáo dục.

Khi mà kinh tế yếu kém và tụt hậu quá xa so với các nước trên thế giới, khi mà giáo dục cứ mãi loanh quanh với những cải cách chưa đi đến đâu, khi mà môi trường đang ngày càng bị hủy hoại từ chính chúng ta, thậm chí từ những thế lực bên ngoài mà chính quyền cứ ngoảnh mặt làm ngơ, khi mà văn hóa và đạo đức xã hội đang xuống cấp nghiêm trọng, khi mà truyền thông báo chí chưa thể hiện đúng vai trò của mình, cái tiếng nói dân chủ cần được tự do thì không tự do, cái giải trí tầm thường thì lại đang được cổ súy tràn lan, phổ biến, khi mà con người chúng ta đang sống trong vô vàn nỗi sợ, mất niềm tin vào cả những người xung quanh… thì thực sự Tổ quốc lâm nguy thật rồi!

Đã nhiều lần tôi tự hỏi, làm sao để đưa đất nước trở thành cường quốc? Liệu có phải là một nhà lãnh đạo kiệt xuất? Một người tài ba như Lý Quang Diệu của Singapore, hay một người có tư tưởng trác việt như Fukuzawa, có lẽ đó chỉ là điều kiện đủ, bởi lẽ nhân tài cũng cần có môi trường phù hợp để tô dưỡng và phát huy tài năng của mình, tôi chẳng tin có con cá nào có thể phát triển và khỏe mạnh trên dòng sông Tô Lịch cả, nói gì đến tài năng kiệt xuất.

Lúc này, tôi nhớ đến nhà tư tưởng lớn của chúng ta, cụ Phan Châu Trinh. Hơn 100 năm trước, khi chúng ta đang là thuộc địa của Pháp, và để giải thoát cho dân tộc, ông đã đưa ra quan điểm “chi bằng học”, tức không gì bằng việc học cả. Cho đến bây giờ, đó vẫn là tư tưởng mang tính thời đại. Tri thức là nguồn sức mạnh to lớn và bền vững, chỉ có tri thức mới đưa chúng ta thoát khỏi nghèo đói và lạc hậu, giúp chúng ta tiến gần tới nền văn minh thế giới.

Vậy, câu hỏi đặt ra là, làm sao để tất cả mọi người cùng ý thức được việc nâng cao tri thức là quan trọng? Làm sao để việc đọc sách là thói quen hàng ngày của mỗi chúng ta? Để những điều đó thành hiện thực thì cần một sự thay đổi vô cùng lớn, một quá trình rất dài. Nhưng tôi tin đây sẽ là con đường duy nhất đưa Việt Nam sang một trang sử mới.

Từ xưa tới nay, đất nước nào, xã hội nào có tầng lớp trí thức càng mạnh và có chính quyền càng trí thức thì càng dễ phát triển, tiến bộ. Việt Nam ta thiếu cả hai điều đó. Đất nước ta đang có rất nhiều vấn đề tiêu cực còn tồn tại trong xã hội, nhưng tại sao nó vẫn tiếp tục? Không phải là không có ai lên tiếng, nhưng có lẽ do những tiếng nói ấy chưa đủ để tác động là thay đổi, nó cần một sức mạnh lớn hơn, nó cần một tiếng nói chung của nhiều người, đó là giới trí thức. Đã là một trí thức thì phải có trách nhiệm với xã hội, hiểu biết càng lớn thì trách nhiệm càng cao, nếu cứ mãi im lặng trước những vấn đề chung của đất nước thì hiểu biết để làm gì?

Nhà thơ lừng danh người Nga Yevgeny Yevtushenko, từng cay đắng nói rằng “Khi sự thật bị thay bằng im lặng, sự im lặng đó chính là lừa dối” (When truth is replaced by silence, the silence is a lie).

Chúng ta đang thật sự cần một đội ngũ trí thức chất lượng, một đội ngũ trí thức có sức ảnh hưởng lớn tới cộng đồng, xã hội. Và điều đầu tiên chúng ta cần làm là tập hợp nhau lại, tập hợp một nhóm những trí thức chất lượng cao, những bộ óc tinh hoa của cả nước. Những bộ óc đó sẽ cùng nhau xây dựng thành một liên minh tinh hoa bậc nhất, uy tín bậc nhất. Ở đấy, họ sẽ cùng nhau trao đổi, thảo luận, đưa ra những giải pháp, định hướng, vì sự phát triển chung của đất nước… Dần dần từ liên minh đó sẽ lan tỏa và xây dựng nên một thế hệ người Việt hiểu biết và trí tuệ.

Đất nước đang rất cần một liên minh như vậy, nhân tài cần có một môi trường phù hợp để cống hiến, giới trẻ cần có những người dẫn đường để định hướng và tạo điều kiện phát triển, cộng đồng cần một tổ chức để có thể tin tưởng, đất nước cần một đầu tầu dần đường. Đã đến lúc những trí thức yêu nước phải liên kết lại, chúng ta vẫn biết đoàn kết là sức mạnh, tri thức là sức mạnh, vậy thì đoàn kết tri thức sẽ tạo ra một sức mạnh vô cùng lớn, có thể kéo con tàu Việt Nam tiến tới giàu có, thịnh vượng và văn minh.

Đất nước mình cần lắm một liên minh
Một liên minh trí thức dẫn đường.


Giờ đây, hãy cùng đọc lại mười điều bi ai của dân tộc mà cụ Phan Châu Trinh đã từng nói: 

Trong khi người nước ngoài có chí cao, dám chết vì việc nghĩa, vì lợi dân ích nước; thì người nước mình tham sống sợ chết, chịu kiếp sống nhục nhã đoạ đày.
  1. Trong khi người ta dẫu sang hay hèn, nam hay nữ ai cũng lo học lấy một nghề; thì người mình chỉ biết ngồi không ăn bám.
  2. Trong khi họ có óc phiêu lưu mạo hiểm, dám đi khắp thế giới mở mang trí óc; thì ta suốt đời chỉ loanh quanh xó bếp, hú hí với vợ con.
  3. Trong khi họ có tinh thần đùm bọc, thương yêu giúp đỡ lẫn nhau; thì ta lại chỉ quen thói giành giật, lừa đảo nhau vì chữ lợi.
  4. Trong khi họ biết bỏ vốn lớn, giữ vững chữ tín trong kinh doanh làm cho tiền bạc lưu thông, đất nước ngày càng giàu có; thì ta quen thói bất nhân bất tín, cho vay cắt cổ, ăn quỵt vỗ nợ, để tiền bạc đất đai trở thành vô dụng.
  5. Trong khi họ biết tiết kiệm tang lễ, cư xử hợp nghĩa với người chết; thì ta lo làm ma chay cho lớn, đến nỗi nhiều gia đình bán hết ruộng hết trâu.
  6. Trong khi họ ra sức cải tiến phát minh, máy móc ngày càng tinh xảo; thì ta đầu óc thủ cựu, ếch ngồi đáy giếng, không có gan đua chen thực nghiệp.
  7. Trong khi họ giỏi tổ chức công việc, sắp xếp giờ nghỉ giờ làm hợp lý, thì ta chỉ biết chơi bời, rượu chè cờ bạc, bỏ bê công việc.
  8. Trong khi họ biết gắng gỏi tự lực tự cường, tin ở bản thân; thì ta chỉ mê tín nơi mồ mả, tướng số, việc gì cũng cầu trời khấn Phật.
  9. Trong khi họ làm việc quan cốt ích nước lợi dân, đúng là “đầy tớ” của dân, được dân tín nhiệm; thì ta lo xoay xở chức quan để no ấm gia đình, vênh vang hoang phí, vơ vét áp bức dân chúng, v.v…
Hơn 100 năm rồi, những bi ai vẫn còn đó, trong khi thế giới với bao đổi thay, bao nước nhỏ đã vươn lên mạnh mẽ, bao phát minh mang đến những bước tiến dài cho nhân loại thì chúng ta vẫn vậy, nhỏ bé và lạc hậu. Có trí sỹ nào đang đọc lại những điều bi ai này mà thấy cay cay khóe mắt không?

Chưa bao giờ Việt Nam tầm thường như bây giờ, chỉ vì đồng tiền con người có thể lừa lọc lẫn nhau từ cái bé tới cái lớn. Vì hám lợi mà thưc phẩm bẩn tràn lan, đồng bào hại nhau, ăn chưa vào miệng mà đã sợ bệnh vào thân. Cơ quan chức năng thì không làm gì được, ngoảnh mặt làm ngơ. Rồi đến nạn tham nhũng tràn lan, từ quan bé tới quan lớn, nhìn đâu cũng thấy tham nhũng. Phổ biến mà ai cũng thấy hàng ngày là chuyện ăn tiền của CSGT, chuyện mấy bà bán nước, bán rau cũng phải đút tiền cho mấy ông CA phường… Nguy hiểm hơn khi nó còn lan vào cả trường học, từ cấp nhỏ tới cấp lớn, nào là quà cáp giáo viên cho con đến chạy điểm chạy bằng trong các trường đại học. Thế thì dạy với học cái nỗi gì?!!!

Cứ nhìn vào lối sống của giới trẻ mà đau lòng. Toàn những giải trí vô bổ, thần tượng những Ngọc Trinh, Sơn Tùng,… Mạng xã hội thì chỉ thấy show hàng với chửi nhau, gạ gẫm đánh nhau rồi tung lên mạng. Một xã hội loạn lạc, văn hóa đạo đức suy đồi, lịch sử đất nước và truyền thống dân tộc bị xem nhẹ. Thật tầm thường quá! Nguy hiểm quá!

Hỡi các trí thức, chúng ta đang đứng trước nhu cầu của thời đại, đất nước chưa bao giờ cần nhân tài như lúc này, với trách nhiệm của người con yêu nước, hãy cùng đứng lên và liên kết lại thành một liên minh trí thức đại diện tiếng nói của trí thức, của nhân dân, chung tay góp sức cho tổ quốc. Im lặng chỉ là kẻ hèn nhát, yếu đuối, có tội với ông cha, có tội với đất nước.

Mỗi con người sinh ra trên đất nước Việt Nam này đã là một phần của Tổ quốc, có sinh sống và làm việc ở bất kỳ đâu thì cũng là một người con đất Việt, chẳng lẽ cứ mãi đứng nhìn Tổ quốc nhỏ bé, yếu đuôi và tụt hậu so với thế giới sao? Chúng ta cứ để người hàng xóm TQ bắt nạt mãi sao?

Tôi không mong một lần chúng ta đem quân sang gây chiến với Trung Quốc nhưng tôi mong có một ngày chúng ta có thể mạnh bạo tuyên bố rằng: “Một tấc đất, một ngọn cỏ trên lãnh thổ Việt Nam là của nhân dân Việt Nam, bất cứ kẻ nào có ý định xâm chiếm đều sẽ bị trừng trị, Việt Nam chúng tôi yêu hòa bình nhưng sẽ sẵn sàng tuyên chiến với bất cứ ai có ý định đó, bất kể là ai!