Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Sỹ Phương. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Sỹ Phương. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Hai, 25 tháng 9, 2017

DIỄN TIẾN MỚI NHẤT VỤ TRỊNH XUÂN THANH & QUAN HỆ VIỆT - ĐỨC


Steffen Seibert phát ngôn viên chính phủ Đức vừa trả lời các nhà báo
về vụ Trịnh Xuân Thanh hôm 22/09/2017 tại Berlin. Ảnh: Internet.

Phát ngôn Bộ Ngoại giao Đức về diễn tiến mới vụ Trịnh Xuân Thanh – Nan đề hội nhập thế giới

TS Nguyễn Sỹ Phương, CHLB Đức
24-9-2017
.
Dưới đây là nguyên bản thông cáo báo chí của người phát ngôn Bộ ngoại giao Đức hôm 22.09 về những diễn tiến mới đối với vụ Trịnh Xuân Thanh. Bản thông cáo khẳng định, “ngày 21.09.2017, Bộ Ngoại giao Đức đã triệu tập Đại sứ Việt Nam tới trao đổi và thông báo tạm ngừng quan hệ chiến lược với Việt Nam“, “do mọi yêu cầu (của họ) tới nay Việt Nam không hề đáp ứng dưới  bất kỳ hình thức nào“, “không thừa nhận vấn đề niềm tin và pháp lý bị vi phạm, buộc (họ) phải xử lý hệ quả“. Đồng thời “(họ) đã buộc một nhân viên tiếp theo của Đại Sứ quán Việt Nam tại Đức cùng với gia đình về nước trong vòng 4 tuần“.

Thứ Sáu, 19 tháng 6, 2015

"HỎI LÀ QUYỀN CỦA MÀY, TRẢ LỜI LÀ QUYỀN CỦA TAO"

Khoa học về quyền im lặng
– “Hỏi là quyền của mày, trả lời là quyền của tao“

TS Nguyễn Sỹ Phương, CHLB Đức
18-06-2015

Trong tác phẩm “Bất khuất“ (đã được đưa vào chương trình phổ thông), khi bị tra tấn nhục hình dùng tới cả bóng điện công suất lớn dí vào gáy để buộc phải khai, tác giả Nguyễn Đức Thuận trả lời: “Hỏi là quyền của mày, trả lời là quyền của tao“. Đó chính là “Quyền im lặng“ phổ quát ngày nay trên thế giới. 
 
 
Dự luật trên đang được các phiên họp Quốc hội thảo luận, tranh cãi sôi nổi, truyền thông cập nhật, người dân hết sức quan tâm, dõi theo, kỳ vọng những người đại diện pháp lý cho mình, luôn thực sự thấu hiểu nguyện vọng, lợi ích mình như hiến định. Vậy lấy gì làm căn cứ, thước đo đánh giá đúng sai cho tranh cãi Quyền im lặng đó?

Thứ Hai, 1 tháng 6, 2015

DÂN CHỦ TRỰC TIẾP VỚI DỰ LUẬT TRƯNG CẦU DÂN Ý

TS Nguyễn Sỹ Phương, CHLB Đức
31-05-2015
.
Dự luật Trưng cầu dân ý, vừa qua đã được thảo luận tại Ủy ban Thường vụ Quốc hội, đề cập nhiều vấn đề về phạm vi, nội dung, điều kiện, tiêu chí, quy mô, quy trình trưng cầu ý dân và được đưa vào chương trình Quốc hội họp kỳ này. Tinh thần Dự luật đã được Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng khẳng định dứt khoát: “Sau khi trưng cầu, ý dân phải là quyết định cuối cùng” vốn thuộc nội hàm khái niệm “Dân chủ trực tiếp“.

*Dân chủ trực tiếp (DCTT) và Dân chủ gián tiếp (DCGT)

Đó là 2 hai thành tố cấu thành khái niệm “Dân chủ“ mà bất kỳ nhà nước nào trong thời đại này đều phải giải quyết, để thể hiện được nhà nước đó do dân làm chủ, tức “của dân do dân vì dân“.

Khái niệm DCTT dùng để chỉ: 1- Phương sách “trưng cầu dân ý“, 2- Được thực hiện trong một hệ thống chính trị, qua đó những người có quyền bầu cử được tự do bỏ phiếu đối với những quyết định chính sách: – cần đến họ, hoặc: – họ cần. Với nội hàm trên, có thể coi trưng cầu dân ý như bầu cử tự do. Chỉ khác nhau ở chỗ: Bầu cử tự do nhằm chọn người thay mặt mình quyết định chính sách nhà nước, nên được gọi là DCGT (hiểu theo nghĩa qua người thay mặt); Còn với trưng cầu dân ý, tự người dân quyết định chính sách đó đúng như Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng phát biểu, vì vậy mới có tên gọi DCTT.

Thứ Năm, 16 tháng 10, 2014

QUYỀN IM LẶNG - NGUYÊN LÝ VÀ CÔNG NGHỆ THỰC THI

TS Nguyễn Sỹ Phương, CHLB Đức

15-10-2014


Vừa qua, Dự thảo Luật Tổ chức Viện KSND và Tòa án ND đã gây tranh cãi trong dư luận xã hội khi bác bỏ quyền im lặng, phủ định một quyền cơ bản mang tính phổ quát thế giới!


H1
*Phần I: Những vấn đề đặt ra


Tháng trước, UBTV Quốc hội họp cho ý kiến về Dự Luật Tổ chức Viện KSND và TAND. Gây tranh cãi thu hút truyền thông nhất là 4 quyền trong lĩnh vực tố tụng, tư pháp, 1- quyền im lặng, 2- quyền có luật sư, 3- quyền tranh tụng bình đẳng và 4- quyền được xét xử độc lập. Trong đó, điểm mấu chốt của cả 4 quyền trên đều ít nhiều liên quan tới vai trò luật sư. Luật TTHS ở nước ta và trên thế giới ngày nay đều quy định “Quyền nhờ (có) luật sư”. Lý do không có gì cao siêu cả, cực kỳ đơn giản, bệnh nhân cần bác sỹ, sinh nở cần bà đỡ, học hành cần thầy cô… thì vướng quan sự cần luật sư là lẽ đương nhiên, thuộc về quyền cơ bản. Nhưng ở ta thực tế bất khả thi, bởi thiếu cả chế tài buộc nhà chức trách phải bảo đảm quyền đó cho họ, lẫn điều kiện thực hiện, nghi phạm bị cách ly hoàn toàn, quá trễ để gặp được luật sư vốn chỉ được chấp thuận khi người nhà mời, phải được cấp giấy chứng nhận bào chữa, phải chờ tới lịch hỏi cung. Nếu hình dung nghi phạm như bệnh nhân cấp cứu, luật sư là bác sỹ sẽ thấy hậu hoạ bất khả kháng. Chưa nói, người nghèo thiếu tiền mời luật sư và khó tìm được luật sư thiện nguyện, con “bệnh“ chỉ nằm chờ chết. Mặt khác, nghề luật sư đối kháng với cơ quan điều tra tố tụng vốn chẳng thích gì luật sư, khó được họ ủng hộ chưa nói cản trở một khi thiếu chế tài đối với cơ quan này, như phát biểu của VKS và TA Triệu Sơn thách thức “để xem luật sư làm được gì“ trong vụ án ông Nguyễn Bá Qúy mới đây là một điển hình. Vì vậy, tranh cãi nảy lửa về Dự luật trên là đương nhiên, không chỉ liên quan tới số phận bất kỳ ai, cả thường dân lẫn quan chức dù cao cấp tới đâu, một khi gặp rủi ro quan sự đều phải đối mặt, mà còn là bằng chứng không thể bác bỏ để khẳng định một nhà nước thực tế có tính pháp quyền hay không?