Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Công Việt. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Nguyễn Công Việt. Hiển thị tất cả bài đăng

Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2016

GIỚI HÁN NÔM PHẢN ĐỐI MẠNH MẼ VIỆC KHAI ẤN Ở HOÀNG THÀNH

Phản đối việc khai ấn ở Hoàng thành

Thanh Niên
10:15 AM - 28/08/2016

PGS-TS Nguyễn Công Việt, nguyên Viện trưởng Viện Hán Nôm, đưa ý kiến cần đình chỉ sử dụng các hiện vật ấn và văn bản đóng dấu không có xuất xứ lịch sử, không có cơ sở khoa học rõ ràng. 

Tại Hội thảo khoa học Vai trò của Hán Nôm trong văn hóa đương đại đã có riêng một phiên thảo luận về ấn tín và các văn bản đóng ấn đang thành một “trào lưu” trong xã hội. Trong đó, các nhà nghiên cứu nhấn mạnh vào mảnh ấn gỗ Sắc Mệnh Chi Bảo tìm thấy ở Hoàng thành Thăng Long cũng như việc khai ấn đền Trần. Nếu như ấn gỗ đang gây tranh luận về việc nó có phải từ đời Trần không thì việc khai ấn đền Trần những năm gần đây lại khiến băn khoăn liệu nó có giá trị văn hóa không. 

.
TS Phạm Văn Tuấn, Viện Hán Nôm, cho biết ông đã khảo sát nhiều tư liệu sử về các loại bảo tỷ thời Minh (Trung Quốc) cũng như tại VN. Ông cũng tham khảo các kiểu chữ trên hệ thống ấn Sắc Mệnh Chi Bảo thời Lê, vốn có tính thống nhất cao. Ông cũng đã tham khảo thêm nhiều ấn thời Nguyễn khác. Sau cùng, ông Tuấn cho rằng ấn gỗ Sắc Mệnh Chi Bảo tìm thấy trong Hoàng thành “rất giống với ấn thời Lê”. 

Nhưng quan trọng hơn, ông nhấn mạnh về việc không thể chấp nhận việc sử dụng ấn này để đóng ấn tại Hoàng thành Thăng Long. “Ấn khi đóng xuống trong các quy định trong sách xưa thì phải có văn bản phía trước chứ không đóng vào giấy không. Khai ấn ở Hoàng thành Thăng Long là vô giá trị và không có tác động tốt với văn hóa xã hội”, ông Tuấn nói. 

Trong khi đó, GS-TS Ngô Đức Thọ lại cho rằng nhiều người quá khó tính khi nhận định về niên đại của mảnh ấn Sắc Mệnh Chi Bảo này. Thậm chí, ông còn cho rằng những người phản đối niên đại thời Trần của ấn là những người đã “thoát ly văn bản”. Ông dẫn việc Đại Việt sử ký toàn thư có chép về chuyện vua bị rơi ấn đã cho khắc gỗ dùng tạm. “Hoàn toàn không có cái gì làm giả ở đây cả. Làm giả cái miếng đấy làm gì. Tôi hoàn toàn tin đó là con dấu gỗ”, ông nói. 

.
Khai ấn đền Trần ở Nam Định năm 2015 Ảnh: Ngọc Thắng

Mặc dù vậy, ông Thọ cũng trách nhóm công bố (các nhà khảo cổ học, đứng đầu là PGS-TS Tống Trung Tín - PV) đã sơ suất khi công bố nghiên cứu này. Theo đó, tầng văn hóa nơi tìm thấy ấn chưa được mô tả kỹ nên đã khiến nhiều người hoài nghi. “Riêng tôi thì thỏa mãn thôi nhưng người khó tính thì cần công bố mô tả rõ hơn về tầng văn hóa. Phải mô tả thật kỹ. Dường như mô tả chưa kỹ, ví dụ như mô tả tầng văn hóa có miếng gỗ Sắc Mệnh Chi Bảo”, ông nói. 

Thứ Hai, 22 tháng 2, 2016

BẰNG CHỨNG KHẲNG ĐỊNH ÔNG TỐNG TRUNG TÍN BỊP THIÊN HẠ

Ấn 'Sắc mệnh chi bảo' 
không dùng vào việc quân cơ 

Kiều Mai Sơn
Nông nghiệp Việt Nam
08:35, Thứ 6, 19/02/2016

Căn cứ vào các tư liệu thực chứng cho thấy, ấn “Sắc mệnh chi bảo” chưa hề được dùng vào việc quân cơ, mà chủ yếu là được dùng đóng trên sắc phong thần ở các nơi thờ tự trong cả nước.


Ấn “Sắc mệnh chi bảo” phỏng đời Hậu Lê của Việt Nam (Niên đại: thế kỷ 21)

Chiếc ấn mà sách “Đại Việt sử ký toàn thư” nhắc đến năm 1257 cũng không biết tên. Việc gắn cho nó cái tên “Sắc mệnh chi bảo” của các nhà khoa học cũng chưa có căn cứ. 

Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

Nguyễn Công Việt: BỐN MƯƠI NĂM NHỚ THẦY, NHỚ BẠN

PGS.TS Nguyễn Công Việt – Phó Viện trưởng Viện Nghiên cứu Hán Nôm, Cựu sinh viên Ngành Hán Nôm Khóa 1 (K17 – Khoa Ngữ Văn – Đại học Tổng hợp Hà Nội):
BỐN MƯƠI NĂM NHỚ THẦY, NHỚ BẠN
Nguyễn Công Việt
Đi bộ hết con đường đất đỏ, tôi leo lên đê lần đầu nhìn dòng sông Cầu trong xanh lặng lẽ trôi dòng xuôi về hướng biển. Bến đò chiều Đông vắng ngắt thấp thoáng những khóm tre mái rạ lờ mờ trong khói sương tà; Qua đò sang sông là đã đến được địa điểm tập trung thôn Ngọ Phúc, huyện Hiệp Hòa. Cái tên bến đò Đông Xuyên, thôn làng Ngọ Phúc, Ngọ Khổng, Sát Thượng, Chính Trung thuộc đất Kinh Bắc xưa là những địa danh đầu tiên lưu lại trong ký ức của tôi ngày tựu trường 40 năm trước.
Ngày ấy khóa 17 Khoa Ngữ Văn, Đại học Tổng hợp Hà Nội của chúng tôi có hơn 100 người, được đăng ký phân vào ba chuyên ngành Văn, Ngữ và Hán Nôm. Văn, Ngữ đã có sẵn từ trước trước nên nhiều bạn không phải đắn đo, riêng Hán Nôm là khóa đầu nên các thầy phải bỏ công đi giới thuyết, chiêu mộ. Cuối cùng cũng được 13 trò, trong đó có tôi là kẻ chưa có một chút khái niệm nào về Hán Nôm mà chỉ làm theo sự hăng hái của mấy bạn mới quen. Duyên nghiệp định phận từ ngày ấy tới hôm nay, trước tiên phải kính cẩn nhắc đến quý danh của các thầy Nguyễn Đình Thảng, Lê Văn Quán, Đinh Gia Khánh, Trần Thuyết, Nguyễn Văn Tu… là những người thầy hướng đạo buổi đầu nhập môn cho lớp thiếu niên mới trưởng thành.
Buổi học đầu tiên của chúng tôi vào tiết Đông chí năm Nhâm Tý 1972, đúng đợt gió Bắc giá lạnh ở ngôi đình hoang xơ xác không cửa. Ghế ngồi của trò là những đệm rơm nắm rạ, bàn viết là đôi đầu gối chụm thành. Còn thầy chỉ có cách đứng, cấm chỉ ngồi vì nếu ngồi sẽ bệt xuống đất như trò. Người thầy khai tuệ cho tôi những nét chữ đầu tiên là thầy Nguyễn Đình Thảng. Những chữ nhập môn ấy là chữ Nhân, chữ Thiện trong Nhân chi sơ, tính bản thiện. Cái thiện lương bản căn con người như luôn nhắc nhở theo sát bên chúng tôi – những người theo nghiệp Hán Nôm suốt mấy chục năm ròng.
Những tháng ngày nơi sơ tán vất vả đào hầm trú ẩn, vận chuyển kho sách, lương thực, giúp dân trồng trọt thu hoạch… Rồi chứng kiến 12 ngày đêm máy bay Mỹ dội bom xuống Hà Nội, pháo ta bắn, bom đạn như mưa, lửa rực ngút trời đêm… Đến sự học phòng lớp chẳng có, những buổi học nơi đình hoang, lúc nhà kho, khi lều gianh vách đất. Lớp không ghế không bàn, cũng không cửa che gió mưa, song không bao giờ thiếu một trò nào. Ở tuổi mới lớn cơm không đủ ăn, áo không đủ ấm, nhưng vẫn hồn nhiên hăng hái. Những ngày khói lửa, gian nan cơ cực thủa ấy chẳng bao giờ quên trong tâm trí mỗi người.