Hiển thị các bài đăng có nhãn Dương Tự Trọng. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Dương Tự Trọng. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 16 tháng 8, 2023

NHÀ THƠ BẢO SINH 3 LẦN BÁT PHỐ HẢI PHÒNG


NHÀ THƠ BẢO SINH 3 LẦN BÁT PHỐ HẢI PHÒNG 
 
Lời dẫn của TỄU blog: Đọc loạt 3 bài kí sự của nhà thơ Nguyễn Bảo Sinh ở đây, có thể người đọc sẽ có cảm nhận khen chê khác nhau. Tôi cũng đọc từng bài ngay khi mỗi bài được xuất bản; rồi lại đọc liền mạch 3 bài. Mỗi lần là một cảm xúc và thậm chí là nhận định khác nhau. 
 
Bất giác, ở lần này, tôi nhận thấy, tất nhiên là theo thiển ý của riêng tôi thì Nguyễn Bảo Sinh qua loạt bài này, đã lẫm liệt treo mình lên, cốt là để người đời được nhìn thấy cái hiện trường nơi ông treo mình là ghê gớm đến thế nào.
 
Bảo Sinh đã góp phần giải thích “hiện tượng” những nhà báo nhà thơ đã gây sửng sốt cho bạn đọc tử tế mấy ngày vừa qua. Bản phong thần của ông có thêm nhiều tên tuổi, thêm những văn nghệ sĩ và hé lộ xem ra có vẻ còn nhiều lắm. Bảo Sinh cũng thần bút khi phác hoạ chân dung của những người nắm trọng trách ở Hải Phòng: Nếu không có vụ phạm tội giải cứu bị lộ và đi tù, thì với “khí phách” đó, sự “vũ dũng” đó, cung cách thể hiện ăn to nói lớn và đầy vọng tưởng đó, logic tất yếu là kẻ nắm trọng trách tỉnh này hẳn sẽ không chỉ dừng lại ở vị trí cấp tỉnh. Cái rợn người của văn chương Bảo Sinh là ở chỗ đó. Một kẻ tội phạm lộ rõ chân dung ngay khi chưa phạm tội quả tang. Để rồi từ đó mà soi ngược lại bản án của tử tù Nguyễn Văn Chưởng mà người đó có liên quan, sẽ rõ như ban ngày. Như vậy là Bảo Sinh đã chiếu ánh sáng 1000W vào bản án đang gây tranh cãi còn gì! Bắt chước cách nói của nhà thơ vừa “nổi tiếng” mới đây, tôi có thể nói là Bảo Sinh dù cũng đã từng này nọ cùng đám họ nhưng ông ấy không hèn. Còn hơn thế, đại dũng!

Nếu quý vị có cảm nhận khác thì xin hãy cho biết ý kiến ở còm men, TỄU Blog xin sẵn lòng tiếp thu.
 
*******
 
Nhà thơ Nguyễn Bảo Sinh, 3 lần bát phố Hải Phòng:
 
BÁT PHỐ HẢI PHÒNG (LẦN I)
 
Không biết duyên cớ gì tôi được mời nhiều lần xuống dự giao lưu văn nghệ giữa Hà Nội và Hải Phòng tại khách sạn Mác-Xim, phố Lý Tử Trọng do Dương Tự Trọng – phó giám đốc Sở Công an Hải Phòng tổ chức. Dương Tự Trọng học Bách Khoa, người vuông vức, đầy cơ bắp, dáng dấp của một võ tướng, trông phảng phất giống Lã Bố, những tay giang hồ đất Cảng trông thấy đều kính, yêu, nể, sợ. Nhưng không ai ngờ Trọng lại rất thích làm thơ, quý yêu anh em văn nghệ sĩ. Những buổi giao lưu, kẻ sĩ Hải Phòng quý Trọng nên đến rất đầy đủ. Có lần, Trọng tiếp anh em văn nghệ sĩ say sưa từ sáng tới tối. Nguyễn Huy Thiệp thấy mệt quá không chịu đựng được đã nói một câu thẳng thắn, chân thực, đáng yêu làm mọi người sốc:
Đọc tiếp...

Thái Hạo: SỐ PHẬN CON NGƯỜI

 
Số phận con người
 
Nguyễn Văn Chưởng bị tuyên an tử hình, nhưng đến nay đã giam cầm suốt 16 năm ròng mà không thể thi hành án được, bởi những dấu hiệu oan sai không thể che lấp. Cho dễ hình dung giữa rừng thông tin trong vụ án này, xin điểm qua một số nhân vật quan trọng, để thấy được nguồn cơn và cơ sở của lời kêu oan.
 
1. Luật sư Lê Văn Hòa. 
 
Trước khi nghỉ hưu, năm 2013 ông công tác ở Ban Nội chính Trung ương, hàm Vụ trưởng Vụ 4. Luật sư Hòa được ông Nguyễn Bá Thanh - lúc đó là Trưởng Ban Nội chính Trung ương phân công làm Tổ trưởng Tổ kiểm tra án có dấu hiệu oan sai. Tổ của của ông đã kiểm tra một số vụ án có đơn kêu oan, trong đó có vụ án Nguyễn Văn Chưởng. Và ông khẳng định rằng Nguyễn Văn Chưởng bị oan. Cơ sở của khẳng định này đã được luật sư Lê Văn Hòa trình bày chi tiết và nhiều lần cả trên báo chí lẫn FB cá nhân, các bạn có thể gõ vào Google để tìm đọc. https://danviet.vn/vu-tu-tu-nguyen-van-chuong-keu-oan...
Đọc tiếp...

Thứ Bảy, 12 tháng 8, 2023

VỀ BÀI THƠ NGUYỄN VIỆT CHIẾN CA TỤNG DƯƠNG TỰ TRỌNG

SỐNG KHÔNG HÈN

Thái Hạo

Hôm qua, nhà thơ Nguyễn Việt Chiến đã đăng tải bài thơ “Sống không hèn”, viết ca ngợi Dương Tự Trọng giữa lúc dư luận cả nước đang nín thở trước tính mạng Nguyễn Văn Chưởng ngàn cân treo sợi tóc. Không bàn về động cơ của ông, vì thực ra ai cũng có quyền tin và yêu theo cách của riêng mình, nhưng tôi vẫn cố đọc để hiểu nội dung của cái gọi là “không hèn” mà nhà báo - nhà thơ Nguyễn Việt Chiến đã dành cho một nhân vật đã đóng vai trò chủ chốt trong số phận bi thương của Chưởng.

Ông viết: “Sau tám năm hoạn nạn/ Sống không hèn/ Giờ Trọng trở về chăm sóc mẹ già”. Nhà thơ Nguyễn Việt Chiến gọi việc Dương Tự Trọng, lúc đó là PGĐ Công an Hải Phòng, tổ chức cho anh trai mình là Dương Chí Dũng bỏ trốn rồi bị kết án 8 năm tù là “hoạn nạn”. Nên nhớ, Dương Chí Dũng là một nhân vật phạm tội đặc biệt nghiêm trọng trong vụ án Vinalines mà sau đó đã bị tuyên tử hình, vì đã mua ụ nổi là “đống sắt sắt vụn” để được lại quả, gây thiệt hại cho tiền thuế dân đến 360 tỉ đồng. Sử dụng quyền lực để vạch ra và thực hiện kế hoạch đưa một tội phạm đi trốn, đó là dung túng và tiếp tay cho cái ác, sao lại gọi là “hoạn nạn”? Phải là khốn nạn chứ? Dung túng, bao che cho gia đình mình mà phản bội lại lợi ích quốc gia, phản bội lại nhân dân thì đó là kẻ ti tiểu, sao lại có thể nói là “sống không hèn”?

Đọc tiếp...

LS Nguyễn Danh Huế: DƯƠNG TỰ TRỌNG CÓ HÈN KHÔNG?


DƯƠNG TỰ TRỌNG CÓ HÈN KHÔNG?
 
Năm 2012, khi đang là phó giám đốc công an TP Hải Phòng, hay tin anh trai mình là Dương Chí Dũng (chủ tịch HĐQT Vina Lines) có nguy cơ bị bắt vì các sai phạm về quản lý kinh tế, Dương Tự Trọng đã chỉ đạo một số thuộc cấp và bạn bè tổ chức cho anh mình bỏ trốn nhằm trốn tránh sự trừng phạt của pháp luật. Sau đó sự việc vỡ lở, Trọng bị đi tù 7 năm và mới đây đã ra tù. 
 
Hôm qua, dân tình xôn xao về một bài viết của một ông được cho là của một ông phó tổng biên tập báo Thanh Niên. Ông này khen Trọng cứu anh mình là “cao thượng”, đi ra chỗ đông vẫn ngẩng cao đầu, là không hèn. 
 
Vậy Dương Tự Trọng có hèn không?
Đọc tiếp...

BÀI CỦA NHÀ BÁO QUỐC PHONG CA NGỢI DƯƠNG TỰ TRỌNG

(Ảnh Dương Tự Trọng và nhà thơ Nguyễn Việt Chiến chụp tại Hải Phòng tối 10/8)
 
Toàn văn bài viết của Nhà báo Quốc Phong,
cựu Phó TBT Báo Thanh Niên, xuất bản trên FB Quốc Phong:
 
CHỢT NGHĨ ĐẾN MỘT PHẠM TRÙ MỸ HỌC
"CÁI CAO THƯỢNG VÀ CÁI THẤP HÈN"
 
Hồi học Tổng hợp Văn, khoá 18 (ĐHTH Hà Nội) bọn sinh viên chúng tôi ối anh bị thi lại môn Mỹ học của thày Đỗ Văn Khang khi thày ra đề thi dạng này. Tôi nghĩ, chắc tôi sẽ không bị thi lại nếu như có được 2 nhân vật này để làm ví dụ cho bài thi học kỳ. 
 
Hai nhân vật này đều vướng vòng lao lý nhưng họ đều xứng đáng ngẩng cao đầu mà đi trước chỗ đông người bởi họ không hề thấp hèn.
Ngược lại, đều rất cao thượng !
 
Hai người (trong ảnh), một là nhà thơ, nhà báo Nguyễn Việt Chiến trong việc viết bài chống tiêu cực quanh vụ PMU 18 thì bị bắt giam rồi đi tù . Anh dứt khoát không chịu nhận mình sai để được tha bổng theo sự gợi ý của Toà ; một người trong ảnh nữa là cựu Đại tá Dương Tự Trọng, cựu Phó Giám đốc Công an Hải Phòng, một CSHS tài giỏi trong nghiệp vụ phá án khiến giới giang hồ Đất Cảng môt thời phát ngán ngại anh, phải dạt đi nơi khác hoặc bị pháp luật xử lý . Thế rồi, vì tình huynh đệ máu mủ, anh đã tìm cách giúp anh trai mình "du lịch qua màn ảnh nhỏ" để rồi vi phạm vào điều cấm của một sỹ quan Công an. Anh chấp nhận thanh thản thì kể cũng là đặc biệt khi quá mạo hiệm và có thể mất cả sự nghiệp đang độ phát triển.
Và rồi thì anh đã phải ngồi tù vì anh trai mình. 
Đọc tiếp...

Thứ Hai, 7 tháng 8, 2023

NGUYỄN VĂN CHƯỞNG PHẢI CHẾT ĐỂ DƯƠNG TỰ TRỌNG LÊN CHỨC?

Nguyễn Văn Chưởng phải chết vì chức PGĐ CA TP Hải Phòng của Dương Tự Trọng?

28 Tháng 12 2014 lúc 9:43

Từ chiếc xe Dream cà tàng…

Hà Nội một ngày đông rét mướt, co cóng. Tôi có cuộc hẹn với ông Chinh vào một buổi sáng chủ nhật. Mới 6 giờ 20 phút, điện thoại đổ chuông:

- Chú đến rồi cháu à.

Đánh răng rửa mặt xong, tôi tức tốc chạy ra.

- Chú đến sớm quá vậy?

- Chú đi từ 2 rưỡi sáng, đến đây khoảng 30 phút rồi mới gọi cháu, vì sớm quá để cháu ngủ.

Tôi nhìn ra chiếc xe ông sử dụng, một chiếc Dream Trung Quốc cũ kỹ, lại gắn thêm cái khung để thồ hàng. Bằng chiếc xe máy này, 8 năm nay, đã không biết ông và vợ đã đi lên đi về từ xã Bình Dân, Kim Thành, Hải Dương tới Hà Nội cả hơn trăm cây số bao nhiêu lần. Chiếc Dream cà tàng ấy chắc cũng như ông, một cựu lính bộ Nam Lào – Trường Sơn hồi 1972, năm nay 70 tuổi, đã quá mệt mỏi, chỉ chờ đến lúc nằm gục lại. Dẫu vậy, cho đến khi thực sự gục ngã, ông vẫn quyết tâm đi đến cùng để cứu con trai mình. Con trai ông, anh Nguyễn Văn Chưởng, năm nay 31 tuổi, bị kết án tử hình trong vụ án giết hại thiếu tá CA Nguyễn Văn Sinh tại phường Đông Hải 2, Q. Hải An, TP Hải Phòng 8 năm trước. Tuy qua cả 3 phiên tòa, sơ thẩm, phúc thẩm và giám đốc thẩm, án tử hình của anh vẫn được giữ nguyên, nhưng gia đình ông Chinh vẫn một mực tin tưởng rằng con mình bị kết án oan, vì hôm xảy ra vụ án ở Hải Phòng, 14/07/2007, Chưởng cùng một người bạn từ chỗ làm việc ở Hải Phòng, có về quê chơi. Thời điểm xảy ra vụ án, 21 giờ tối, anh cùng người bạn đó đang ở nhà một người quen trong xã. Nhiều người quen biết trong xã xác nhận rằng, tối hôm xảy ra vụ án đó, đã gặp anh Chưởng ở quê, xã Bình Dân, Kim Thành, Hải Dương, cách địa điểm xảy ra vụ án chừng 35km. Vì thế, anh không thể nào là kẻ giết người được.

Vợ chồng ông Nguyễn Trường Chinh

Đã 7 năm qua từ khi bản án tuyên cho đến tận bây giờ khi gia đình được tin chuẩn bị hành hình, ông Chinh và vợ đã đi khắp các nơi có thể trên Hà Nội để kêu cứu cho con trai mình. Ông đã từng viết thư bằng chính máu của mình để kêu oan cho con. Nhưng những gì ông nhận được là những đợic hờ không hồi đáp hoặc những câu trả lời rằng “đã đúng người, đúng tội”. Dẫu vậy, ông vẫn cứ đi, cứ đi và vẫn cứ đi. Với chiếc xe máy cà tàng đã quá già nua và mệt mỏi y như đôi vợ chồng già này, vợ chồng ông sẽ đi đến khi nào họ không còn chịu đựng nổi, hoặc một tai nạn nào đó trên quốc lộ 5 khiến vợ chồng ông nằm lại. Và sẽ vĩnh viễn chôn vùi niềm tin sắt đá của họ, rằng con mình vô tội.
Đọc tiếp...