TP - Theo GS Ngô Bảo Châu, nên bỏ kỳ thi tốt nghiệp phổ thông giữ lại kỳ thi tuyển sinh vào đại học.
Đề cập chủ đề tiến tới một kỳ thi chung quốc gia năm 2015 mà Bộ
GD&ĐT đang xây dựng phương án, GS Ngô Bảo Châu nói: Năm ngoái, trả
lời phỏng vấn báo Tiền Phong, tôi từng bày tỏ ý kiến việc nên
hay không duy trì việc tổ chức một kỳ thi tốt nghiệp THPT mà chúng ta đã
và đang tiến hành. Sau khi dẫn ra một số lý lẽ ủng hộ việc tổ chức thi,
tôi đã đưa ra một số lập luận để cho thấy những lý lẽ này không có gì
chắc chắn. Năm nay, tôi vẫn bảo lưu quan điểm đó. Chúng ta đã tổ chức
một kỳ thi mà tính trung thực không được đảm bảo, dù Bộ GD&ĐT nỗ lực
trong nhiều năm để cải thiện tình hình thi cử và thực tế cho thấy họ đã
không thành công như ý muốn. Để tổ chức một kỳ thi quốc gia, chúng ta
phải dùng một đề thi cho học sinh trên toàn quốc, trong khi đó trình độ
học sinh của mỗi tỉnh/thành cũng như đòi hỏi của mỗi địa phương mỗi
khác. Nông thôn khác với thành thị, miền núi khác với đồng bằng… Việc Bộ
GD&ĐT muốn tất cả mọi nơi đều đạt một ngưỡng tiêu chuẩn không có gì
sai, nhưng thực tế có cho phép làm điều đó? Tôi nghĩ là không. Nếu vậy
mà chúng ta vẫn áp đặt, buộc phải có một kỳ thi chung thì các địa phương
đành phải làm theo cách để con em của họ đỗ. Khi giữa mong muốn của
trung ương (về trình độ) và thực tế địa phương (về nhu cầu) có độ lệch
sẽ nảy sinh mâu thuẫn mà mâu thuẫn này lại được giải quyết trong thực tế
bằng những tiêu cực không ai muốn. Quyết tâm chính trị nếu có giải
quyết được vấn đề này thì chỉ trong tầm ngắn hạn một, hai năm. Muốn đạt
hiệu quả lâu dài, chúng ta phải thay đổi về mặt phương pháp.
Lập luận của Bộ GD&ĐT là có tổ chức thi, học sinh mới chịu học, giáo sư nghĩ sao?
Vấn đề là họ muốn các em học cái gì? Nếu học để thi thì kéo theo việc
học thêm và đủ thứ vấn đề khác, tất cả những điều đó gây nên sự bất bình
trong xã hội mà không đi đến đâu cả. Tổ chức thi để học sinh học những
cái các em không muốn học thì có nên thi không?
Dư luận cho rằng, kỳ thi đầu vào đại học vẫn còn đảm bảo được sự nghiêm
túc, sự phân loại học sinh. Việc chuyển một kỳ thi (khả năng lớn là đưa
về địa phương thực hiện) liệu có thể xảy ra tiêu cực hay không và đánh
mất nốt kỳ thi được coi là lành mạnh của giáo dục VN?
Thứ nhất, trong hai kỳ thi thì kỳ thi ĐH được hầu hết mọi người công
nhận đảm bảo hơn về sự trung thực. Sẽ không thực tế chút nào khi muốn bỏ
một kỳ thi đang được làm tốt để chỉ thực hiện một kỳ thi vốn dĩ được
làm không tốt. Lý do người ta đưa ra là nhiều nước chỉ thi tốt nghiệp mà
không thi ĐH và chúng ta muốn áp dụng mô hình như vậy. Về
mặt lý thuyết thì có vẻ ổn, nhưng tôi e rằng, thực tế chúng ta sẽ không
thực hiện được việc này một cách hiệu quả. Bất kỳ kỳ thi nào cũng cần
được ưu tiên hàng đầu về sự trung thực, không nên ưu tiên chuyện nó đúng
vào mô hình gì đó hay không. Phải coi tính trung thực là kim chỉ nam
của mọi kỳ thi.
Thứ hai, chìa khóa cho phát triển ĐH Việt Nam vẫn là vấn đề được tự chủ,
trong đó có tự chủ về tuyển sinh. Không nên ép tất cả các trường tuyển
sinh dựa vào kết quả của kỳ thi phổ thông hay một kỳ thi trung gian nào
đó. Có thể để cho những trường nhỏ, hoặc những trường chưa đủ trình độ
tổ chức một kỳ thi tuyển sinh… được tham gia một kỳ thi tuyển sinh
chung. Còn những trường lớn đủ tự tin, đủ khả năng đảm bảo sự tự chủ của
mình thì để cho họ tự tổ chức kỳ thi của họ.
Thí sinh dự thi đại học tại Hà Nội năm 2014. Ảnh: Hồng Vĩnh.
Bộ GD&ĐT đã có công bố dự thảo phương án tổ chức một kỳ thi quốc
gia, riêng về môn thi, Bộ đưa ra ba phương án để dư luận góp ý. Giả sử
việc tổ chức một kỳ thi quốc gia đã được quyết định thì giáo sư ủng hộ
phương án nào?
Tôi không có ý định góp ý cho từng phương án cụ thể, vì theo tôi, để làm
được việc này, cần phải có thời gian nghiên cứu kỹ càng và đòi hỏi
người góp ý là những nhà chuyên môn trong lĩnh vực kiểm tra, đánh giá.
Nếu để cho các trường ĐH tự tổ chức thi tuyển sinh thì dư luận lại e ngại thí sinh phải tham gia quá nhiều kỳ thi trong một năm, giáo sư nghĩ sao?
Nếu để cho các trường ĐH tự tổ chức thi tuyển sinh thì dư luận lại e ngại thí sinh phải tham gia quá nhiều kỳ thi trong một năm, giáo sư nghĩ sao?
Chính vì vậy mà tôi mới cho rằng, mọi cải cách nên làm dè dặt, không nên thay đổi một cách đột ngột trong phạm vi rộng. Với kỳ thi tốt nghiệp phổ thông, nếu bỏ được thì nên bỏ, khi mà việc tổ chức thi không đem lại lợi ích gì cả ngoài việc hao tổn tài nguyên của xã hội. Còn kỳ thi ĐH hiện tại không quá tệ, ít nhất về sự trung thực thì nên duy trì, nhưng không phải với tất cả các trường. Một số trường được coi là “trọng điểm” nên cho họ thí điểm tuyển sinh riêng nếu họ tham vọng làm việc đó.
Về mặt nguyên tắc, để đạt được cái tối ưu thì mỗi trường nên làm một cách khác nhau, có một sự phối hợp trên quy mô quốc gia để các kỳ thi không chồng chéo lên nhau. Các nước khác thì các trường vẫn tự tuyển sinh.
Có ý kiến cho rằng, nên thực hiện mô hình giáo dục ĐH hình chóp, nghĩa là mở rộng đầu vào ĐH và siết chặt đầu ra để kiểm soát chất lượng, giáo sư nghĩ sao?
Tôi không hoàn toàn tin vào lý thuyết đó. Vì nhiều lý do, trong đó có lý do kinh tế, nhiều trường rất muốn có đông sinh viên. Tuy nhiên, theo quan sát của tôi, với những trường đã khẳng định được chất lượng, tên tuổi thì việc tuyển chọn ngặt nghèo đầu vào hết sức quan trọng, kể cả sau đó họ tiếp tục sàng lọc, tiếp tục việc đào tạo nghiêm túc. Rõ ràng, việc tuyển chọn đầu vào nghiêm ngặt là thực tế không thể chối cãi được của những trường có tên tuổi, thậm chí nhờ vậy mà họ trở nên nổi tiếng hơn. Chúng ta ai cũng mong muốn người trẻ nào cũng được hưởng điều kiện đào tạo tốt như nhau, nhưng thực tế không thể nào như vậy. Trong xã hội, việc sàng lọc, sắp xếp, từ đó tạo ra đẳng cấp là những chuyện không thể tránh khỏi. Chính vì thế mà cần phải có những kỳ thi trung thực để đạt được mức độ công bằng cao nhất.
Dùng quá lâu giải pháp tình thế sẽ dẫn tới nhiều hệ lụy
Từ một góc nhìn tích cực thì theo giáo sư, điều gì trong giáo dục của
chúng ta tạm ổn, có thể tạm duy trì trong khi chưa thể làm một cuộc cách
mạng?
Đánh giá một cách khách quan thì học sinh tốt nghiệp THPT của ta không
đến nỗi quá tệ so với trình độ học sinh các nước khác, nhưng người tốt
nghiệp ĐH của ta tương đối đuối so với người tốt nghiệp ĐH nước ngoài.
Đuối cả về kiến thức lẫn tác phong làm việc. Từ nhận xét đó cho thấy vấn
đề của giáo dục Việt Nam là giáo dục ĐH chứ không phải ở giáo dục phổ
thông. Tất nhiên, phổ thông cũng có vô vàn vấn đề và những ai liên quan
đều có cảm giác bất an về giáo dục phổ thông. Nhưng đứng trên tầm quốc gia mà nhìn nhận thì giáo dục ĐH mới là mảng cần nhiều sự thay đổi hơn.
Trong hoạt động chuyên môn, có thể giáo dục phổ thông không quá thua kém
các nước khác. Nhưng từ góc độ xã hội thì người dân có rất nhiều bất
bình với cách điều hành, cách thức tổ chức hoạt động liên quan tới nhà
trường, như dạy thêm, học thêm, lạm thu...
Dạy thêm học thêm, xuất phát từ chỗ người ta nghĩ rằng đó là sáng kiến,
là một biện pháp tình thế để giải quyết vấn đề lương cho giáo viên. Lúc
đầu, việc dạy thêm tưởng như cũng tốt, giáo viên khi dạy thêm được tăng
thêm thu nhập, cha mẹ thấy con được học thêm, thậm chí có người trông
con cho mình thêm một thời gian nên cũng hài lòng. Nhưng
khi hiện tượng đó trở thành phổ biến, thậm chí biến chất, chẳng hạn các
cháu không đi học thêm thì đến lớp học chính không làm được bài kiểm
tra… thì chúng ta mới nhận thức được sự tai hại của nó. Đó là cái giá
chúng ta phải trả khi chúng ta không giải quyết để thay đổi vấn đề mà ai
cũng thấy một cách triệt để mà lại dùng giải pháp tình thế, từ đó nó
lại đẻ ra một vấn đề khác và hiện giờ chúng ta không giải quyết được cả
hai.
Chính giáo sư và nhiều nhà khoa học từng khẳng định con người là yếu tố
quyết định chất lượng giáo dục, vậy làm thế nào thay đổi nhanh chất
lượng con người trong hệ thống giáo dục ĐH?
Nhanh thì không nhanh được, nhưng chắc chắn phải bắt đầu những chính
sách với cán bộ trẻ để tạo nguồn lao động cho các trường ĐH một cách
thông thoáng hơn, xóa bỏ hoàn toàn tính chất cục bộ địa phương hiện tại
cho các trường. Thứ hai, tôi lại quay về vấn đề tự chủ, phải làm sao để
các trường ĐH có khả năng định hướng ưu tiên về khoa học của mình. Mỗi
một trường phải có một ưu tiên và làm sao để có khả năng hiện thực hóa
những ưu tiên đó.
Theo giáo sư, sự hợp tác giữa các trường ĐH trong nước với các nhà khoa học người Việt đang làm việc ở nước ngoài thế nào?
Tôi nghĩ là chưa tốt. Một phần là do việc một người Việt Nam ở nước
ngoài có thể tham gia các hoạt động đào tạo, nghiên cứu trong nước cũng
không đơn giản. Như trường hợp của tôi, mỗi năm về nước được vài ba
tháng, là hiếm, bởi điều kiện làm việc bên Mỹ của tôi cũng khá thoải
mái. Còn những người khác, hoặc là họ không có điều kiện thời gian, hoặc
là vì hoàn cảnh gia đình… nên việc về nước thường xuyên là khó khăn.
Đã vậy, dường như họ cũng không được tạo nhiều điều kiện thuận lợi lắm
khi về làm việc trong nước. Ngay cả việc tối thiểu là thanh toán vé máy
bay cho họ mỗi lần về làm việc cũng chưa trường ĐH nào làm được. Nhìn
chung, tinh thần “hợp tác” hiện nay của các trường ĐH trong nước mới chỉ
dừng ở mức độ “khai thác” các nhà khoa học Việt kiều hơn là thể hiện sự
hợp tác với họ.
Cảm ơn GS Ngô Bảo Châu.
Quý Hiên
Quý Hiên
Tâm huyết, nói những điều đạo lý thường không thuyết phục được những tư duy tầm thường, bởi họ không hiểu nổi, hoặc không muốn hiểu?
Trả lờiXóaNên mời Gs NBC làm BT GD&ĐT hay ít ra làm Thứ Trưởng phụ trách mảng đào tạo Đại học ! Nhân tài VN đâu có thiếu mà Đ cứ sợ không mãnh dạn sử dụng !
Trả lờiXóa" Lời hay , ý phải " nói cho kẻ bảo thủ , thiển cận thì khác chi " Nước đổ đầu vịt ; Đàn gảy tai trâu " .
Trả lờiXóaChớ ghen tức người tài giỏi hơn mình . Hãy nghe và làm theo lời khuyên bảo chí tình , đúng đắn của họ .
Trả lờiXóaTôi nghĩ Việt Nam đang đòi hỏi quá cao đặt quá nhiều kỳ vọng một cách không chính đáng ở cái gọi là Tốt nghiệp THPT?
Trả lờiXóaThực tình mà nói cái bằng tốt nghiệp phổ thông trung học không là cái rẻ rách gì cả. Mang tấm bằng này đi xin việc chẳng ai thèm nhận.
Vậy nên xã hội và gia đình không quá đề cao và quá kỳ vọng vào tấm bằng THPT.
Vậy thì bỏ kỳ thi THPT chẳng ảnh hưởng gì đến chất lượng dạy và học ở các cấp phổ thông.
Ngày nay kiến thức thuộc THPT có sẵn ở ti vi, internet... Chỉ cần 1-2 giây là người ta có thể tìm thấy vấn đề mình cần biết.
Bởi vậy mà ngành giáo dục không cần đầu tư quá nhiều vào bậc học này, nên nghiên cứu ở chương trình đào tạo kỹ năng làm việc để phục vụ cho việc tìm kiếm cơ hội việc làm phương kế sinh nhai...
Đọc trả lời phỏng vấn của GS Ngô Bảo Châu, ta thấy có nhiều ý kiến rất xác đáng.
Trả lờiXóaTôi cũng đã nghe GS Ngô Bảo Châu có những phát biểu đóng góp trong lĩnh vực dân chủ nhân quyền phải nói là rất hay. Trước thảm cảnh của dân tộc trước nguy cơ mất nước, mong GS hãy hãy dấn thân, hãy đặt trên vai mình nghĩa vụ một trí thức chân chính.
May GS Ngô Bảo Châu được học ở nước ngoài không thì cùng chịu cảnh với Lê Bá Khánh Trình.
Trả lờiXóa