Xốc lại Tinh thần Dân tộc để cứu Dân tộc
Tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện sinh năm 1970 tại Làng cổ Đường Lâm, xứ Đoài, một ấp sinh hai vua là những vị anh hùng dân tộc đó là Ngô Quyền và Phùng Hưng.
Nguyễn Xuân Diện tốt nghiệp ngành Hán Nôm, ĐH Tổng hợp HN năm 1992; bảo vệ luận án Tiến sĩ năm 2007 về đề tài Ca trù. Đây cũng là luận án Tiến sĩ đầu tiên về Ca trù tại Việt Nam.
Từ sở học và hiểu biết của mình, TS Nguyễn Xuân Diện đã cất lên tiếng nói phản biện về nhiều mặt trong đời sống văn hóa nước nhà, về văn hóa ứng xử của các cơ quan công quyền, về văn hóa lễ hội, văn hóa chính trị, về việc hiểu sai lệch và lợi dụng văn hóa truyền thống để mưu lợi riêng, về trùng tu di tích sai quy cách làm hỏng di sản của tổ tiên. Ông tham gia phản biện với tinh thần “tự nhiệm” và đầy kiêu hãnh của kẻ sĩ. Ông hầu như không vắng mặt trong các cuộc biểu tình ôn hòa tại Hà Nội từ năm 2011 đến nay để bày tỏ lòng yêu nước, phản đối nhà cầm quyền Bắc Kinh gây hấn trên Biển Đông, tranh đấu cho sự vẹn toàn lãnh thổ; hoặc các cuộc biểu tình bảo vệ cây xanh Hà Nội, bảo vệ biển Miền Trung mới đây.
TS. Nguyễn Xuân Diện là chủ trang blog với hàng chục ngàn lượt truy cập mỗi ngày với tin bài phong phú, cập nhật, trung thực và khách quan, là nơi bạn đọc khắp trong và ngoài nước gửi gắm niềm tin tưởng và quý mến.
Mới đây, ông đã tự ra ứng cử đại biểu Quốc hội với mong muốn đem trí tuệ và tâm huyết để thực thi “quyền lực” của một đại biểu Quốc hội trước các vấn đề lớn của đất nước hôm nay. Rất tiếc là đảng Cộng sản Việt Nam, thông qua Mặt trận – một tổ chức ngoại vi của đảng đã loại ông ngay sau vòng hiệp thương thứ 2.
Phạm Thanh Nghiên có dịp trò chuyện cùng tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện để thảo luận về một đề tài - rất tiếc, không nhiều người quan tâm, nhưng lại là vấn đề sống còn của mỗi quốc gia: Văn hóa và tinh thần dân tộc.
.
Phạm Thanh Nghiên (P.T.N): Thưa tiến sĩ
Nguyễn Xuân Diện, xin cảm ơn ông đã vui lòng cho phép chúng tôi thực hiện cuộc
trò chuyện hôm nay.Thưa ông, là một nhà nghiên cứu về Hán Nôm, về văn hóa và lịch sử, xin ông cho biết một cách khái quát về sự ảnh hưởng của văn hóa phương Bắc đối với nước ta như thế nào trong suốt chiều dài lịch sử ?
TS. Nguyễn Xuân Diện (N.X.D): Trước hết xin cám ơn cô Thanh Nghiên đã hỏi đến tôi, và lại hỏi về một vấn đề mà tôi có chút hiểu biết, có quan tâm.
Về ảnh hưởng của văn hóa Phương Bắc, mà ở đây là văn hóa Trung Hoa, thì đây là vấn đề thuộc về quy luật. Các nền văn hóa lớn, lâu đời luôn ảnh hưởng lớn mạnh và sâu rộng ra chung quanh nó. Văn hóa Trung Hoa do vậy, có sức ảnh hưởng ghê gớm tới chung quanh. Hàn Quốc, Nhật Bản, Việt Nam trong lịch sử đều chịu ảnh hưởng rất sâu đậm văn hóa Trung Hoa. Sự ảnh hưởng này đến mức người Âu Mỹ đến Hàn, Nhật, Việt đều cho họ cảm giác đang ở Trung Quốc. Một trong những ảnh hưởng lớn nhất, mang tính quyết định là ảnh hưởng của chữ Hán đến các nước vừa kể, và từ đó người ta gọi chung các nước có sử dụng chữ Hán là các nước trong khối “chữ vuông”(tức là chữ Hán, vì mỗi chữ được trình bày trong một ô vuông).
Chữ Hán là một văn tự lâu đời, và từ chữ Hán đã làm xuất hiện những đỉnh cao của văn hóa Trung Hoa và thế giới như: Sở từ, Hán phú, Đường thi, từ Tống, tiểu thuyết Minh Thanh, nghệ thuật thư pháp...
Do điều kiện lịch sử, chữ Hán đã được truyền từ Trung Quốc sang Nhật Bản, Hàn Quốc và Việt Nam, rồi từ đó lại tiếp tục được sinh sôi tạo nên các chữ viết mới mà chữ Nôm của người Việt Nam là một ví dụ (chúng ta có chữ Nôm - Việt, chữ Nôm - Tày, chữ Nôm - Dao…). Ngôn ngữ Hán văn khi truyền sang Việt Nam, đến nay vẫn còn giữ được âm đọc từ thời Đường, giàu có về âm sắc và thâm trầm về ý nghĩa. Cách sử dụng và cách đọc chữ Hán của người Việt tạo nên từ Hán Việt rất riêng của Việt Nam và từ đó dòng văn học chữ Hán và dòng văn học chữ Nôm hình thành và phát triển, tạo nên các tác phẩm và tác gia văn học lớn.
Với hàng nghìn năm Bắc thuộc, dân tộc Việt Nam đã bị áp đặt hoặc tự áp đặt cho mình một mô hình nhà nước theo mẫu của Trung Hoa. Từ chính trị, ngoại giao, nghi thức, âm nhạc, văn chương, kiến trúc, y dược, tôn giáo…đều ảnh hưởng rất nặng nề và nhiều khi rập khuôn từ Trung Hoa. Đó là điều khó tránh khỏi!
P.T.N: Thưa ông, vậy cha ông chúng ta có chống lại hoặc phản kháng sự áp đặt văn hóa của người Phương Bắc. Và ông lý giải thế nào về sức đề kháng của văn hóa Việt trước sự xâm lăng của văn hóa Tàu?
N.X.D: Đúng rồi! Trong lịch sử, cứ mỗi lần có một triều đình, một nhà nước chủ trương xa rời và “ly khai” với ảnh hưởng Trung Hoa thì khi ấy tinh thần phi Hoa, giải Hoa mạnh mẽ lan tỏa trong lòng xã hội, và khi ấy đất nước được độc lập thực sự, văn hóa và tư tưởng khai phóng và nhiều thành tựu.
Thời đại Lý - Trần (thế kỷ XI – XIII) nước Đại Việt học mô hình chính trị Trung Hoa, nhưng có nhiều sáng tạo, nhiều thành tựu, nhiều thành công là bởi vì Lý - Trần là thời đại của ĐA NGUYÊN và Khai phóng.
Đa nguyên về chính trị (các thủ lĩnh tôn giáo Nho - Phật - Lão được vua mời vào cung bàn chính sự và tham khảo kế sách). Đa nguyên về tôn giáo (Nho - Thích - Đạo tịnh hành, cùng phát triển); Đa nguyên về văn hóa (Văn hóa Lý - Trần tiếp thu từ Trung Hoa - Ấn Độ và Chàm).
Chính Đa nguyên và Khai phóng khiến cho thời đại Lý Trần trở thành một thời đại thịnh trị, rực rỡ võ công, văn trị, được coi là một thời đại hoàng kim trong lịch sử trung đại Việt Nam.
Tóm lại, ảnh hưởng về văn hóa của Trung Quốc đối với ta là tất yếu. Nhưng tự thân sự ảnh hưởng này đã bao gồm sự tương tác qua lại, và sự tiếp biến văn hóa (tức là làm mới, làm khác). Chữ Nôm, thơ Nôm song thất lục bát, ẩm thực, ăn vận, điêu khắc đình làng…là những sáng tạo đặc biệt, riêng khác và độc lập với văn hóa Trung Hoa. Chính nhờ đó mà văn hóa Việt Nam giữ được bản sắc riêng, và tạo nên sức đề kháng và sức mạnh nội sinh mà văn hóa dân tộc ta không bị đồng hóa, thôn tính. Tức là có lúc mất nước, nhưng không mất văn hóa.
Về thể chế, nếu triều đại nào có vua sáng, tôi hiền thì biết vực cả nước đứng lên độc lập, đối thoại với Trung Hoa không chỉ biên cương, bờ cõi mà còn cả về văn hóa, phong tục và ngôn ngữ. Thời đại Lý Trần thế kỷ XI – XIII và thời đại Lê – Trịnh thế kỷ XVII – XVIII là ví dụ. Thời Nguyễn thì ta rập khuôn theo Tàu, thậm chí còn “Tàu hơn cả Tàu” nữa, vì vua lú, tôi ngu nên đất nước mất vào tay thực dân Pháp.
P.T.N: Có nhiều ý kiến cho rằng, kể từ khi đảng CSVN lên cầm quyền thì người Việt chúng ta đã trở nên lạc hậu về văn hóa và sa sút về tinh thần- cái tinh thần dân tộc vốn là niềm kiêu hãnh của chúng ta suốt chiều dài lịch sử. Tiến sĩ nghĩ sao về ý kiến này?
N.X.D: Thưa cô, người cộng sản thì vô thần, và tinh thần dân tộc thì đặt dưới tinh thần quốc tế vô sản. Vô thần thì đền chùa, đình miếu, nhà thờ họ … phải đập bỏ vì tôn giáo và tín ngưỡng là “thuốc phiện” của nhân dân lao động. Tinh thần quốc tế vô sản học theo Trung Quốc và dưới sự bảo kê của Liên Xô nên mới có cuộc cải cách ruộng đất long trời lở đất.
Cuộc cải cách ruộng đất tại miền Bắc để lại hậu quả vô cùng lớn đối với văn hóa cố truyền khi chính quyền hô hào đạp đổ tầng lớp địa chủ và trí thức cũ, quét bỏ những "tàn dư phong kiến". Về mặt văn hóa thì nhiều sách vở chữ Nho và chữ Nôm, hoành phi, câu đối của những gia tộc quyền thế bị đốt, đình, chùa, đền, miếu bị hủy hoại. Về giá trị truyền thống thì quan hệ trong nhiều gia đình, xóm giềng bị phá vỡ do những cảnh con cái đấu tố cha mẹ, láng giềng làm hại lẫn nhau khiến đạo lý cổ truyền suy sụp. Về nòi giống thì 220 ngàn người bị chết hoặc mất tích trong cải cách ruộng đất, sau các cuộc đấu tố tàn độc. Họ là những ai? Họ chính là những cá thể có trí tuệ và giàu kinh nghiệm trong việc làm giàu. Các cá thể ấy được như vậy là do họ được di truyền trong những dòng giống khoa bảng, những gia tộc nền nếp gia phong. Nghe theo Trung Quốc thực hiện cải cách ruộng đất là tiếp tục thực hiện chủ trương “trí phú địa hào đào tận gốc trốc tận rễ” do Tổng bí thư Trần Phú (lúc 26 tuổi) đề ra, tiêu diệt hết tầng lớp tinh hoa, ưu tú của dân tộc.
Cảnh đấu tố ấy, mấy năm gần đây cơ hồ quay lại, với việc đấu tố cô Nhã Thuyên, đấu tố các ứng viên đại biểu Quốc hội, và gần đây nhất là đấu tố MC Phan Anh…
Tiêu thổ kháng chiến chống Pháp 9 năm đã khiến người dân đốt cháy biết bao đình chùa đền miếu, mà mỗi một di tích như vậy lại không đơn giản chỉ là một hiện vật bảo tàng, mà xung quanh đó, hàng ngày, hàng giờ vẫn diễn ra các sinh hoạt tâm linh, tôn giáo, tín ngưỡng của nhân dân. Vì vậy, nó chính là một bảo tàng sống động về văn hóa. Chúng ta mất bao nhiêu di sản khi lệnh “tiêu thổ kháng chiến” được ban ra?
Và rồi ngay sau đó là hợp tác hóa nông nghiệp. Người ta hùng hổ phá bỏ đền chùa, đình miếu, lấy hoành phi, câu đối làm bàn ghế, lấy bia đá để đập lúa, bắc cầu, v.v... Bài học cay đắng đó, đến nay còn hằn in trong ký ức nhiều người!
Nhưng, đã có người thấy hân hoan khi chùa lớn, tượng to, nhà thờ khủng đang được xây dựng lại khắp nơi từ nam chí bắc. Xin thưa, những nơi to lớn ấy như Bái Đính, Đại Nam Lạc Cảnh nơi thì như bản sao của Tàu, nơi thì quá phô trương, kệch cỡm, khác xa truyền thống Việt.
Cách đây 10-15 năm, một số người giàu có kết hợp với các quan chức coi việc trùng tu hoặc nâng cấp mở ra các chùa chiền đấy là cách làm ăn của họ. Điều này có thể thấy ở tất cả các nơi, các tỉnh đều mở ra các khu du lịch tâm linh như thế, mà thực chất đằng sau nó là việc kinh doanh. Họ chỉ mượn các vấn đề tôn giáo, tín ngưỡng để kinh doanh, đây là mối lợi béo bở giữa các thế lực chức sắc tôn giáo, các doanh nghiệp giàu có và các quan chức từ trung ương đến địa phương. Ba thế lực chân vạc này nó tạo nên những cái khu du lịch Bái Đính ở Ninh Bình và Đại Nam Lạc Cảnh ở Bình Dương và sắp tới đây là khu tháp Phật ở Thái Nguyên…
....
P.T.N: Còn các di sản phi vật thể thì sao, thưa ông?
N.X.D: Xin đơn cử về lễ hội. Xuất hiện cả một phong trào sân khấu hóa lễ hội, đã làm biến dạng và tha hóa các giá trị của lễ hội. Nhiều lễ hội làng, vốn có qui mô nhỏ bé đã được phù phép thổi phồng của các "chuyên gia văn hóa" thành các lễ hội lớn, hoành tráng, thu hút sự quan tâm của hàng vạn người. Lại có những lễ hội thuần túy là lễ hội tín ngưỡng địa phương, nhưng nay được biến thành các lễ hội mang tính chất quốc gia.
Nước ta đang dấy lên chuyện tâm linh, nhưng toàn cổ xúy cho những lệch lạc, mê lầm.
Đáng lẽ đền Trần là nơi giáo dục hào khí Đông A và tinh thần yêu nước thì thành ra nơi cổ xúy chuyện ấn triện, thăng tiến và lợi lộc, mua quan bán chức. Ấn đền Trần Nam Định, Thái Bình, rồi ấn Hoàng thành Thăng Long, và vừa rồi là ấn đền Lý Thường Kiệt ở Thanh Hóa nữa.
Đáng lẽ đền Trần Thương, đền Bà Chúa Kho là nơi giáo dục tinh thần tận tụy và liêm chính, trách nhiệm với kho dự trữ của nhà nước thì thành ra nơi mặc cả vay mượn, mua bán quàng xiên.
Đáng lẽ lễ Tịch điền, đàn Xã Tắc là nơi giáo dục lòng biết trọng nông thuần phác thì lại thành ra nơi lòe loẹt, cờ đèn kèn trống.
Lễ hội đang dẫn cả dân tộc này đi lạc đường! Dân ta đang được dẫn vào bến lú sông mê. Và nhà cầm quyền không giải được các bài toán hiện tại, bất lực, đành để cho dân xuống con thuyền lễ hội và tín ngưỡng đi vào bến lú sông mê, quên hết ...quên hết...
P.T.N: Thưa Tiến sĩ, nếu cần lựa chọn một sự kiện thời sự cụ thể để “định hình” tinh thần Việt, tôi nghĩ đó là sự kiện Formosa. Liệu người dân VN có đủ sức để đẩy lùi thủ phạm gây ra nạn ô nhiễm môi trường mà hậu quả của nó ảnh hưởng lâu dài đến tương lai chúng ta và nòi giống Lạc Hồng?
N.X.D: Cô làm tôi giật mình trở về với thực tại rồi đấy! Vụ Formosa là một thảm họa môi trường lớn nhất trong lịch sử Việt Nam, về quy mô cũng như về mức độ và tầm vóc của vấn đề. Tôi chưa xét đến di họa Formosa dưới góc độ môi trường, kinh tế, mà chỉ nói về văn hóa thôi, cũng đã thấy nó khủng khiếp thế nào!
Nó ảnh hưởng đến văn hóa và công nghiệp du lịch của 4 tỉnh miền Trung, với hàng chục bãi biển đẹp và hàng triệu người dựa vào đó để sống. Giống nòi Việt Nam sẽ ra sao? Sẽ có bao nhiêu trẻ con đẻ ra sau những tháng năm này sẽ bị ảnh hưởng, còn hơn cả ảnh hưởng từ chất độc màu da cam. Người dân ngay bây giờ đã bị phù nề, lở loét mà mạng xã hội mấy hôm nay đã đưa hình ảnh.
Cá chết, biển chết. Ngư dân trở thành người đi xuất khẩu lao động. Biển chết và bị bỏ trống, biển vô chủ vì thiếu vắng những “cột mốc sống”.
500 triệu đô la Mỹ mà Chính phủ loan báo là Formosa bồi thường, đến nay ai đã trông thấy đồng nào? Có lẽ là Chính phủ và các bộ ngành cũng chưa dám thò tay nhận những đồng tiền này, vì mấy nhẽ: Thứ nhất: Dựa vào đâu, dựa vào đánh giá nào và căn cứ pháp lý nào để nhận số tiền đó. Nhận sẽ bị Formosa kiện thẳng thừng, và khi ấy chính phủ Việt Nam có đủ mo nang để che mặt không?; Thứ nhì: Cầm số tiền đó mà bán cả mấy trăm cây số biển Miền trung, là nồi cơm của hàng chục triệu con người, mà mạng sống của họ hiện nay còn chưa biết là sẽ ra sao, vì chất độc còn chưa phát tác ra thành ung thư, dịch bệnh, thương tật… thì có xứng và có dám cầm không?
Tóm lại, mệnh lệnh của tổ tiên chúng ta là hãy giữ cho bằng được di sản của tổ tiên. Không có một món tiền nào có thể mua được sinh mệnh của mấy chục triệu người con đất Việt dải đất miền Trung. Không có một nhà máy thép nào có thể cho hàng triệu ngư dân cuộc sống như là biển cả.
Vì vậy, chắc chắn người dân Miền Trung sẽ khước từ mấy triệu đồng gọi là bồi thường của Formosa vì cái họ cần là biển sạch, là tôm cá đầy khoang mỗi khi thuyền về bến. Và như vậy chỉ có cách là phải yêu cầu chính phủ Việt Nam đóng cửa và chấm dứt hoạt động của Formosa, yêu cầu Formosa phục hồi các miền biển chết cho đến khi trở lại bình thường.
P.T.N: Thưa Tiến sĩ, xin cảm ơn ông về buổi trò chuyện hôm nay. Mong lại có dịp được gặp gỡ ông trong các chủ đề khác. Xin chúc ông dồi dào sức khỏe và bền chí trong công cuộc giữ gìn văn hóa dân tộc.
@ Phạm Thanh Nghiên thực hiện
21.07.2016
Xin chúc Tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện luôn mạnh khỏe ,chân cứng đá mềm trên con đường đấu tranh vì sự tiến bộ CÔNG BẰNG DÂN CHỦ VĂN MINH cho nước nhà và giữ gìn bản sắc văn hóa Việt Nam trên con đường hội nhập với thế giới văn minh
Trả lờiXóaXin có lời trân trọng cảm phục Ts.Nguyễn Xuân Diện.
XóaÔng xứng đáng là một trí thức Bắc Hà !
Người hỏi và người đáp đều giỏi.
Trả lờiXóaBài phỏng vấn thật sự đưa người đọc đến nhiều suy tư, câu hỏi về tiền đồ và vận mạng của dân tộc Việt Nam trong giai đoạn khó khăn này.
Việc đập phá đền chùa, miếu mạo, đập phá các di tích là một cuộc tàn sát lịch sử, tàn sát văn hóa, tàn sát tâm hồn người dân Việt, thật kinh khủng! Có thể gọi đó là một cuộc siêu diệt chủng!
Trả lờiXóa"Thứ nhì: Cầm số tiền đó mà bán cả mấy trăm cây số biển Miền trung, là nồi cơm của hàng chục triệu con người, mà mạng sống của họ hiện nay còn chưa biết là sẽ ra sao, vì chất độc còn chưa phát tác ra thành ung thư, dịch bệnh, thương tật… thì có xứng và có dám cầm không?"
Trả lờiXóa(tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện)
*
Đúng rồi, số tiền đó làm sao xứng với thiệt hại to lớn về mọi mặt. Có thể nói hàng triệu gia đình tan nát vì Fomosa, cả về vật chất lẫn tinh thần. Biển thì trống huơ trống hoác, đúng là "điêu tàn thôi lại nối điêu tàn" như bị dội bom nguyên tử!
Một nhà máy thép mà đổi cả sự sống của người và biển của cả dãi đất miền Trung, có đáng không, các chuyên gia kinh tế-chính trị???
Xóa"Tóm lại, mệnh lệnh của tổ tiên chúng ta là hãy giữ cho bằng được di sản của tổ tiên. Không có một món tiền nào có thể mua được sinh mệnh của mấy chục triệu người con đất Việt dải đất miền Trung. Không có một nhà máy thép nào có thể cho hàng triệu ngư dân cuộc sống như là biển cả."
Trả lờiXóa(tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện)
*
Mất biển, có nghĩa là kế sinh nhai lâu dài của người dân không phải là hàng trăm năm nay mà phải nói là hàng nghìn năm nay giờ mất trắng. Và an ninh đất nước lâm nguy chứ không phải đùa! Mấy trăm km bờ biển đó bây giờ hoang phế! Không một quân đội nào có thể đảm đương ngày đêm ngoại trừ một triệu ngư dân ngày đêm bám biển.
Fomosa phá hoại an ninh quốc gia, những quan chức liên quan phản quốc!
"Đáng lẽ đền Trần là nơi giáo dục hào khí Đông A và tinh thần yêu nước..."
Trả lờiXóa"Đáng lẽ đền Trần Thương, đền Bà Chúa Kho là nơi giáo dục tinh thần tận tụy và liêm chính, trách nhiệm với kho dự trữ của nhà nước..."
"Đáng lẽ lễ Tịch điền, đàn Xã Tắc là nơi giáo dục lòng biết trọng nông thuần phác..."
(tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện)
*
Ngày ấy xa rồi! Mất nước đến nơi rồi!
Một cuộc phỏng vấn của Phạm Thanh Nghiên và những câu trả lời của ts Nguyễn Xuân Diện thật hay . Các bạn làm tôi nhớ lại một kỉ niêm không thể quên được : Năm 1957 , ở quê tôi Phủ Giầy đã nổi lên phong trào PHẢN PHONG mạnh mẽ , lúc ấy tôi cùng một số đứa trẻ khác trong làng chạy đi xem người ta phản phong ở Phủ Chính như thế nào. Phủ Chính là nơi có tượng thờ Bà Chúa Liễu Hạnh , tượng bà được sơn son thếp vàng rất đẹp , tượng được đặt mãi trong CUNG cấm , rất , rất ít người được vào. Đoàn người hùng hổ xông thẳng vào cung ,rồi mang tượng bà ra giữa sân phủ để chặt . còn những đồ thờ khác thì ai muốn lấy gì thì lấy , phá gì thì phá , có kẻ đã tháo cả những cánh cửa của phủ về làm cửa nhà mình ... Chỉ vài tiếng đồng hồ sau Phủ Chính đã tan hoang . Mãi đến thời MỞ CỬA ( những năm 90 thế kỉ trước ) họ lại phụng dựng lại nhưng không đẹp như trước . Cũng may là Trời có mắt : Thằng chỉ huy phá Phủ Chính đã bị chết bất đắc kì tử chỉ vài năm sau đó . Mẹ tôi bảo : " Bà Chúa Liễu Hạnh thiêng lắm , bà vật chết nó đấy " . Sau này tôi còn chứng kiến họ phá nhiều lắm các di tích lịch sử , văn hóa cổ , ví dụ phá chùa Trăm Gian mới đây ở HN ...Vậy không ngoa khi nói rằng : Chủ nghĩa cộng sản PHÁ là giỏi nhất.
Trả lờiXóaXin hỏi bà Trần Thị Thảo là người tranh luận với
XóaCA.mới được đưa lên mạng không ? Nếu vậy thì tôi hoan hô và cám ơn sự đối đáp thẳng thừng của bà.
TS Phạm xuân Diện rất xứng đáng là kẻ sĩ Bắc Hà của thời đại @. Dân tộc Việt nam hôm nay rất cần những người như TS : vừa có sự uyên thâm của văn hóa vừa có chí khí và lòng yêu nước thương dân, không như bao kẻ mũ cao áo dài học hàm nọ kia nhưng thân phận chẳng khác gì nô bộc chỉ dám nói những gì nhà cầm quyền cho nói. Cảm ơn TS và chị Phạm thanh Nghiên về bài phỏng vấn rất nhiều ý nghĩa này.
Trả lờiXóaVậy phải làm sao để thực hiện được mệnh lệnh của tổ tiên đây TS? Ko lẽ sẽ như tk 19, 20 sao? Cách mạng, chiến tranh thật đáng sợ
Trả lờiXóaMỗi ngày giở bác Tếu ra
Trả lờiXóaLà bao nhiêu chuyện gần xa tỏ tường
Hỡi ai còn LÚ thế thời
Trả lờiXóaHãy mở Tếu đọc cho đời sáng ra!
Hoan hô trang Tếu nhà ta
Mỗi ngày mấy bận vào ra vẫn thèm
Hoan hô TS NGUYỄN XUÂN DIỆN , bài viết rất hay và rất chuản . Tuy nhiên tôi có suy nghĩ là TS nghĩ và làm nhiều cho Văn Hóa trước đây . Rất mong TS suy nghĩ để có những Giá Trị Văn Hóa trong tương lai... rất phù hợp với người Việt chúng ta . Tôi cũng đã từng trình bày những suy nghĩ về DI SẢN VĂN HÓA , tôi nghĩ TS đã có bài viết này rồi . Rất mong TS lưu ý , vì đây cũng là nhiệm vụ của TS . Chào thân ái .
Trả lờiXóaTrông bác Tếu hoành tráng
Trả lờiXóaTrang nhà lại rất hay
Đây là ô cửa sổ
Tôi mở trông hàng ngày
Thanh Nghiên & Xuân Diện,những người bạn trẻ tôi thật lòng thương mến ! cầu chúc các bạn những ngày trước mắt toại ý !
Trả lờiXóaƯớc gì cả hai người này là đại biểu quốc hội của dân
Trả lờiXóaNhưng những người này vào quốc hội thì làm sao họ bán nước được. Các bác thông cảm cho
Trả lờiXóaHoan hô tiến sỹ Nguyễn Xuân
Trả lờiXóaDiện rất yêu nước góp phần tương lai
Việt Nam tin chắc sẽ xây
Dựng nên đất nước ngày mai mạnh giàu
Tác giả: Bút tre
Mỗi lần giở Tếu ra xem
Trả lờiXóaLà lòng ái quốc sôi lên bừng bừng
Đầu tiên xin có lời mừng
Bút tre nào đó chưa từng gặp nhau
Đây là người có tâm với Dân Tộc,Đất Nước. Luôn nghĩ về tương lai Dân Tộc , mạnh dạn nói lên Sự Thật , mong Đất Nước vượt qua khổ nạn . Xin chân thành cám ơn & chúc TS luôn khỏe mạnh để đồng hành cùng Dân Tộc VN .
Trả lờiXóaNứa tôi xin có lời chào
Trả lờiXóaCứng tre mềm nứa chung nhau một rừng
Xưa ta (tre nứa) ríu tít tưng bừng
Nay quê (rừng) phá hết xem chừng nát tan
Nát tan do bọn tham quan
Mong ngày tụ lại gian nan vẫn chờ
Gọi nhau già đến trẻ thơ
Tay tre tay nứa chọn giờ gặp nhau
Bút Nứa
KẺ SĨ BẮC HÀ!
Trả lờiXóaHoan hô Nguyễn Xuân Diện !
Trả lờiXóaPhải rồi! Tinh thần dân tộc cũng như không khí để thở, nước để uống. Tinh thần dân tộc phải ở trong tâm tưởng, ở từng việc làm cụ thể hàng ngày. Phải biến tinh thần dân tộc thấm vào máu, vào đầu óc thì mới còn đất nước.
Trả lờiXóaÔng Trọng là lãnh đạo mà cấm bao giờ nghe ông nói đến bốn chữ "tinh thần dân tộc", gần hai nhiệm kỳ mà chưa thấy ông nhắc đến tinh thần dân tộc bao giờ chứ đừng mong ông chấn hưng tinh thần dân tộc! Thỉnh thoảng ông Trọng nói "đất nước có bao giờ được như thế này không" tức là ông hàm ý rằng được như thế này là tốt rồi, còn đòi hỏi tinh thần dân tộc gì nữa! Thế đấy!
Đọc Hỏi và Đáp, đặc biệt Đáp, mà không cầm được nước mắt.
Trả lờiXóaKhông cầm được nước mắt vì mình, vì nhà mình, làng xóm của mình ở Quê.
Không có quyền gì để khóc cho Dân tộc này, nhưng lòng vẫn thấy quặn đau. Đau như Đáp, đau như Hỏi.
Rất Cảm ơn!
Không hổ danh là người của đất hai vua.
Trả lờiXóaÔng này là tiến sĩ thật các bạn ạ.Bởi tiến sĩ giả thì hụt hơi ngay từ câu hỏi đầu tiên của nhà báo.Ông này đúng là một nhà văn hoá mang tâm hồn dân tộc sau sắc,vì thế ông vừa đau xót vừa căm giận kẻ tàn sát văn hoá của chính tổ tiên chúng.Ông này cũng là kẻ sĩ đích thực,bởi nói điều cần nói,làm việc cần làm không sợ liên lụy,tự chịu trách nhiệm chứ không vòng vo,uốn éo như các bậc BỒI BÚT.Đây là một nhân cách đáng trọng,Thoòng minh,chính xác,chưa hề có dấu hiệu lú lẫn.Cũng phải khen cô nhà báo giỏi,hỏi trúng các vấn đề lớn có quan hệ đến vận mệnh đất nước chứ không rẻ tiền như các nhà báo đê tiện chỉ thích thú với đề tài CƯỚP GIẾT HIẾP.
Trả lờiXóaThống nhất hoàn toàn phân tích lý giải XH VN của TS N.X.Diện. Câu nói này của TS như bức tranh toàn cảnh VN hiện tại : " Lễ hội đang dẫn cả dân tộc này đi lạc đường! Dân ta đang được dẫn vào bến lú sông mê. ". Tôi thường xuyên truy cập Blog Tễu, bởi trong đó chứa lượng thông tin và kiến giải nhiều vấn đề XH VN chuẩn xác. Rất cảm ơn TS Diện !
Trả lờiXóaBài phỏng vấn rất hay,có cách nhìn rất cụ thể và sâu sắc. Nếu có thêm một số hiến kế làm sao để "Sốc lại tinh thần dân tộc" thì đầy đủ hơn.
Trả lờiXóaĐây là người có tâm với Dân Tộc & Đất Nước, luôn nghĩ về tương lai, mạnh dạn nói lên Sự Thật , mong Đất Nước vượt qua khổ nạn . Xin chân thành cám ơn & chúc TS luôn khỏe mạnh để đồng hành cùng Dân Tộc VN .
Trả lờiXóaHoan hô TS NGUYỄN XUÂN DIỆN , bài viết rất hay và rất chuản . Tuy nhiên tôi có suy nghĩ là TS nghĩ và làm nhiều cho Văn Hóa trước đây . Rất mong TS suy nghĩ để có những Giá Trị Văn Hóa thuần Việt trong tương lai... rất phù hợp với người Việt chúng ta . Tôi cũng đã từng trình bày những suy nghĩ về DI SẢN VĂN HÓA , tôi nghĩ TS đã có bài viết này rồi . Rất mong TS lưu ý , vì đây cũng là nhiệm vụ của TS .
Di sản của tổ tiên chúng ta là Dân Tộc, Quê Hương với Đất Liền, Biển Đảo trong đó có Di Sản Văn Hóa. Trong tình hình đất nước hiện nay thì việc bảo vệ là cấp bách. Nhưng vẫn phải đồng thời xây dựng nền văn hóa thuần Việt, vì chỉ có được như vậy thì Di Sản Văn Hóa Việt Nam mới trường tồn.
Chào thân ái, chúc sức khỏe và luôn sáng suốt.
Có tinh thần dân tộc thì quốc gia phát triển và được thế giới nể trọng.
Trả lờiXóaKhông có tinh thần dân tộc thì quốc gia vừa nghèo đói, vừa hèn kém, vừa bị khinh khi nhục nhã!
Cách đây không lâu, nước ta bị thế giới gọi là "quốc gia không chịu phát triển". Ngẫm nghĩ câu này thấy nhục quá! Ngoài chuyện họ chửi chúng ta nghèo đói, hay xin xỏ như ăn mày họ còn chửi ta không có tinh thần dân tộc! Bởi vì "không chịu phát triển" tức là kìm hãm sự phát triển của quốc gia, dân tộc. Nếu ta ngăn chặn sự phát triển của quốc gia dân tộc thì hoặc chúng ta là giặc hoặc chúng ta là con hoang sống trên đất nước này! Thế thôi! Nhục quá!
Bài phỏng vấn và trả lời rất hay, cám ơn Tiến sỹ NXD. Xin tăng TS bài thơ :
Trả lờiXóaVăn hóa “Bảo tồn”
Nực cười văn hóa của ta
Bảo tồn di tích nước nhà…lạ chưa
Đài sen tượng mặc áo mưa
Mái chùa dột nát song thưa gió lùa
“Trùng tu” chuyện tưởng như đùa
Ham tiền xóa bỏ nét xưa công trình
Đường Lâm làng cổ quê mình
Lòng dân chỉ muốn thôi đừng ghi danh
Bảo tồn vốn quý đã đành
Bảo tồn cả cái đã thành tai ương
Nhân quyền lộng gió bốn phương
Hồn dân giam bốn bức tường hư danh.
Tôi rất tin tưởng vào TÂM , TRÍ , DŨNG ,LỰC của Ts Nguyễn Xuân Diện. Ts cứ đề ra KH thực hiện chương trình "XỐC LẠI TINH THẦN DÂN TỘC ĐỂ CỨU DÂN TỘC" một cách cụ thể , chúng tôi ủng hộ !
Trả lờiXóaCCB đánh Tàu.
Bức ảnh này của Ts Nguyễn Xuân Diện phù hợp hơn bức ảnh ban đầu. Chúc Ts khỏe mạnh, hạnh phúc và tiếp tục đóng góp nhiều hơn nữa cho đất nước.
Trả lờiXóaCảm phục.
Trả lờiXóa