Thứ Ba, 31 tháng 1, 2012

HOÀNG XUÂN PHÚ: NHÂN VỤ TIÊN LÃNG, BÀN VỀ CÔNG VỤ

Nhân vụ Tiên Lãng bàn về công vụ
Hoàng Xuân Phú

Tiếng nổ ở Tiên Lãng ngày 5/1/2012 đã làm chấn động bốn phương, quá đủ để thức tỉnh những ai còn có thể thức tỉnh. Nó buộc những người có lương tri phải suy nghĩ, để trả lời câu hỏi: Vì sao lại có kết cục bi thảm như vậy? Sẽ còn bi thảm hơn nếu những người cầm quyền không rút ra bài học hợp lý để xử lý đúng vụ này.

Một số người đòi nghiêm khắc xử lý ông Đoàn Văn Vươn và những người liên quan về tội chống người thi hành công vụ. Nhiều người tin rằng gia đình ông Vươn là nạn nhân của cường hào ác bá thời nay, nhưng cũng nghĩ là họ không thể tránh khỏi bị trừng phạt vì đã chống người thi hành công vụ. Ngày 10/1/2012 Viện Kiểm sát Nhân dân Thành phố Hải Phòng đã phê chuẩn quyết định của Cơ quan Cảnh sát điều tra Công an Thành phố Hải Phòng, khởi tố bị can đối với ông Đoàn Văn Vươn và 3 người thân về tội giết người, đồng thời khởi tố vợ và em dâu ông Vươn về tội chống người thi hành công vụ

Hai tiếng "công vụ" cứ lặp lại, vang lên như tiếng chuông dồn dập trong buổi chiều tà, khi cái ác hoành hành, nhân danh công vụ để ức hiếp dân lành, khiến tâm hồn bất an, lương tri bứt rứt. Vì vậy tôi phải gạt bao việc cần kíp sang một bên để viết bài này.

Công vụ hay mạo danh công vụ?
Công vụ là gì? Bách khoa toàn thư mở Wikipedia viết rằng:
"Công vụ là một hoạt động do công chức nhân danh nhà nước thực hiện theo quy định của pháp luật và được pháp luật bảo vệ nhằm phục vụ lợi ích của nhân dân và xã hội." 

Nội dung này cũng phù hợp với cách giải nghĩa trong Từ điển học và Bách khoa thư Việt Nam.
Rõ ràng, công vụ phải là việc công, do công chức nhân danh nhà nước thực hiện. Nếu lợi dụng chức quyền để triển khai những việc nhằm trục lợi cho bản thân, không nhằm phục vụ lợi ích của nhân dân và xã hội, thì không thể ngụy biện là công vụ. Những kẻ nhân danh chính quyền để chiếm đất của dân rồi giao cho người khác để kiếm chác những khoản tiền tham nhũng, thì không còn đủ tư cách xưng danh công chức để ra lệnh hay thi hành công vụ.

Công vụ phải có lý do rõ ràng và minh bạch. Lấy đất của dân, lúc thì bảo là do hết hạn thuê, lúc thì viện cớ xây dựng sân bay, lúc lại ngụy biện là để đảm bảo công bằng. Mỗi lúc tung ra một lý do khác nhau, để che dấu cái mục đích xấu xa, thì chỉ thể hiện thói dối trá đã ăn sâu vào xương tủy, đã di căn từ đầu đến chân, chứ không thể biện hộ được lý do công vụ.

Công vụ thì phải chính danh, phải có những người đủ thẩm quyền ra lệnh, thi hành và chịu trách nhiệm. Phá nhà của dân, rồi trơ trẽn vu khống cho nhân dân bức xúc nên phá, thì không thể gọi là chính danh. Việc cho công chức giả danh dân thường hoặc huy động thành phần bất hảo để giải tán biểu tình, ngăn cản khiếu kiện hay đàn áp ai đó là không chính danh. Việc dùng một thông báo không ai dám ký làm bình phong để đàn áp người biểu tình yêu nước là không chính danh. Công an mặc thường phục để rình bắt những người vi phạm quy tắc giao thông cũng không chính danh. Đang lái xe trên đường, thấy người mặc thường phục rượt đuổi, thì lấy gì để đảm bảo rằng đấy không phải là cướp? Ngay cả trong trang phục công an còn khó phân biệt được kẻ xấu, người ngay, huống chi là mặc thường phục. Vậy mà lại bắn vào đùi người đi đường chỉ vì không chịu dừng xe (theo đòi hỏi của công an giả dân), thật là ngang ngược hết mức. 

Thi hành công vụ thì phải thực hiện đúng mục tiêu. Quyết định thu hồi đất một nơi, lực lượng cưỡng chế lại tiến vào hành sự trên một mảnh đất khác, hoàn toàn không nằm trong khu vực bị thu hồi, và đập phá nhà dân trên diện tích ấy. Đó là xâm phạm và phá hoại tài sản hợp pháp của công dân. Không chỉ phá hoại, một khi người tham gia cưỡng chế đã vơ vét đồ đạc, Xã đội phó cuỗm cả cái ổn áp, thì phải gọi là cướp bóc. Chẳng nhẽ công vụ là vậy sao? Nếu người nhà ông Vươn đuổi theo vị Xã đội phó và giật lại cái ổn áp, thì sẽ bị buộc cho tội chống người thi hành công vụ chăng?

Điều tiên quyết là công vụ chỉ được thực hiện theo quy định của pháp luật. Về vụ Tiên Lãng, đã có rất nhiều bài viết chỉ ra việc chính quyền địa phương quyết định thu hồi đất và tiến hành cưỡng chế đối với gia đình ông  Đoàn Văn Vươn trái pháp luật. Đặc biệt, Nguyên Chủ tịch nước Lê Đức Anh đã đánh giá: 

"Tôi đang theo dõi sát vụ việc này nên có thể khẳng định chính quyền sai từ xã đến huyện. Điểm sai đầu tiên là để sự việc kéo dài quá nhiều năm mà không xử lý đến nơi đến chốn và thấu tình đạt lý. Người làm được, làm tốt đáng lẽ phải động viên, tạo điều kiện nhưng lại cố thu hồi của người ta, đó là cái sai thứ hai. Việc thu hồi còn trái pháp luật là cái sai thứ ba. Cái sai thứ tư là chính quyền cố tình vi phạm luật pháp, dồn người dân vào chân tường, làm họ uất ức đến mức phải chống lại."

Thiết tưởng không cần phải bổ sung thêm gì nữa. Một hoạt động, cho dù của ai, cho dù ở cấp nào, mà vi phạm pháp luật, thì tự nó đã tước bỏ chính danh của công vụ.

Vụ cưỡng chế ở Tiên Lãng vi phạm tất cả những tiêu chí kể trên, nên không thể xem là một công vụ theo nghĩa tử tế. Nó đẩy chính quyền đứng trước hai lựa chọn. Nếu coi nó là một công vụ thì sẽ phải trả lời cho nhân dân câu hỏi: Tại sao chính quyền này lại có loại công vụ tệ hại, ức hiếp người dân như vậy? Nếu không coi nó là một công vụ thì cũng không thể buộc cho ông Đoàn Văn Vươn và người thân vào tội chống người thi hành công vụ, mà phải nghiêm trị những kẻ mạo danh công vụ để trục lợi, hại dân và bôi nhọ công vụ.

Thi hành công vụ hay tòng phạm việc xấu?
Bình thường, đã là công chức thì phải thực hiện nhiệm vụ được lãnh đạo phân công. Là công an, bộ đội thì lại càng phải tuân theo mệnh lệnh của chỉ huy. Kỷ luật ấy là điều kiện cần thiết để một chính quyền có thể vận hành trôi chảy. 

Nếu có thể yên tâm rằng mọi nhiệm vụ đều hợp lý, mọi mệnh lệnh đều đúng đắn, thì người thi hành chỉ còn phải lo hoàn thành nhiệm vụ được giao. Nhưng lấy đâu ra cái yên tâm ấy giữa thời buổi tham nhũng tràn lan, trở thành quốc nạn, việc lớn việc nhỏ bị chi phối bởi các nhóm lợi ích? Khi môi trường bị ô nhiễm trầm trọng thì không thể ngây ngô tin rằng mọi giọt nước từ trên trời rơi xuống đều trong sạch; ngược lại, phải ý thức rằng nước trời có thể chứa đầy độc tố. Khi trên đầu có cả "một bầy sâu" (theo cách nói của Chủ tịch nước Trương Tấn Sang) thì công chức có thể phải tiếp nhận cả những nhiệm vụ xấu xa, những mệnh lệnh sai trái.

Với những người a dua, mong được theo đóm ăn tàn, hay những kẻ chờ dịp để thỏa máu côn đồ, vốn dĩ bị kìm nén bởi địa vị công tác, như kẻ đã đạp vào mặt người biểu tình yêu nước, thì chẳng có gì khiến họ phải lăn tăn. Nhưng với những công chức mẫn cán, những sĩ quan và chiến sĩ một mực trung thành, thì hoàn cảnh trớ trêu ấy đẩy họ rơi vào tình thế khó xử. Không tuân lệnh thì vi phạm kỷ luật và băn khoăn về trách nhiệm. Mà tuân lệnh thì lại bứt rứt lương tâm, nhất là khi phải tham gia làm hại người lành. Cuối cùng thì quyền lợi bản thân thường là trọng lượng quyết định làm lệch cán cân do dự. Liều thuốc an thần hay được dùng để tự an ủi là mình chỉ làm theo phận sự, buộc phải tuân lệnh, và nếu sai thì người ra lệnh phải chịu trách nhiệm chứ không phải người thi hành… 

Tiếc rằng liều thuốc ấy không đủ để gột bỏ trách nhiệm của những người tham gia vào những việc sai trái. Khi người ta sai anh làm một việc xấu xa, ví dụ như việc dùng vòi cứu hỏa phun nước thải vào người dân để giải tỏa chợ, mà anh vẫn làm, thì anh sẽ bị nhân dân nguyền rủa và gia đình anh sẽ không biết trốn đi đâu để thoát khỏi nỗi nhục nhã.

Trong hoàn cảnh ô nhiễm, cần tỉnh táo suy xét, xem cái việc mình phải thực hiện có thể coi là công vụ chân chính hay không? Việc đó xuất phát từ lý do gì? Phục vụ ai và có hại cho ai? Điều đó có chính đáng hay không? Người thi hành công vụ trước hết phải là Người, tức là phải biết tư duy, biết phân biệt phải trái... Không thể hành động một cách mù quáng, với tư duy nô lệ, theo kiểu lính đánh thuê, rằng ai trả tiền cho tôi thì tôi tuân lệnh người đó. Nếu biết rõ là việc xấu mà vẫn làm thì là tòng phạm, không thể ngụy biện là thi hành công vụ.

Điều quan trọng là phải xét xem nhiệm vụ được giao có hợp pháp hay không. Khi phát hiện ra nhiệm vụ phải thực hiện hay mệnh lệnh phải tuân theo vi phạm Hiến pháp, pháp luật, thì mọi công dân có quyền không chấp hành và có trách nhiệm đấu tranh chống lại vi phạm ấy, theo đúng quy định trong Điều 12 của Hiến pháp nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam năm 1992:
"Các cơ quan Nhà nước, tổ chức kinh tế, tổ chức xã hội, đơn vị vũ trang nhân dân và mọi công dân phải nghiêm chỉnh chấp hành Hiến pháp, pháp luật, đấu tranh phòng ngừa và chống các tội phạm, các vi phạm Hiến pháp và pháp luật."

Rõ ràng, nếu có quy định buộc một loại công dân nào đó (kể cả công chức, sĩ quan và chiến sĩ trong lực lượng công an hay quân đội) phải chấp hành cả những mệnh lệnh tiến hành công vụ vi phạm Hiến pháp, pháp luật, thì quy định ấy vi phạm Điều 12 của Hiến pháp hiện hành, và hiển nhiên nó phải bị hủy bỏ.

Tiếc rằng, có cả cán bộ, chiến sĩ quân đội tham gia cưỡng chế gia đình ông Đoàn Văn Vươn, trong khi Hiến pháp năm 1992 xác định nhiệm vụ của quân đội là bảo vệ Tổ quốc, chống ngoại xâm (Điều 46) và nhiệm vụ của công an mới là bảo vệ an ninh quốc gia, trật tự, an toàn xã hội… (Điều 47). Tức là các cán bộ, chiến sĩ ấy đã vượt khỏi khuôn khổ hoạt động của quân đội được quy định trong Hiến pháp hiện hành. Đây là một vi phạm Hiến pháp nghiêm trọng, mang tính nguyên tắc. Không thể biện hộ là do thiếu hiểu biết, vì đó là kiến thức pháp luật tối thiểu và Luật số 16/1999/QH10 về sĩ quan Quân đội nhân dân Việt Nam đã quy định là sĩ quan phải có trình độ về pháp luật (Điều 12). Một khi tham gia vào chuyện không được Hiến pháp cho phép thì không thể quan niệm là các sĩ quan và chiến sĩ quân đội đã thi hành công vụ, và nếu quả thật cuộc cưỡng chế gia đình ông Vươn là sai trái thì họ đã trở thành tòng phạm trong một vụ việc xấu. Khi đó, nếu có bị thương thì cũng nên ráng chịu, thay vì oán trách những người bị dồn vào bước đường cùng. 

Kể cả trong trường hợp có vẻ như không vi phạm pháp luật hiện hành thì người công chức cũng nên thận trọng xem xét khía cạnh đạo lý của nhiệm vụ được giao. Đừng ỷ vào hai chữ "công vụ" và vị thế "thi hành mệnh lệnh" mà cho rằng chúng đủ để bảo vệ mình vĩnh viễn. Biết bao sĩ quan và binh sĩ của chế độ cũ đã bị giam vào trại cải tạo nhiều năm, mặc dù họ có thể biện minh rằng họ chỉ thi hành mệnh lệnh theo đúng nghĩa vụ của người lính và hành động của họ phù hợp với pháp luật của chế độ cũ.

Càng trung thành với chế độ thì càng phải ý thức rằng: Trong số những mệnh lệnh, nhiệm vụ mà mình tiếp nhận, có thể có những cái mà hệ quả của chúng là bôi nhọ và phá chế độ. Vụ cưỡng chế gia đình ông Đoàn Văn Vươn là một trong rất nhiều trường hợp như vậy. Trung tướng Nguyễn Quốc Thước nhận định rằng:
"… rõ ràng vụ việc Tiên Lãng là một tổn thất chính trị lớn cho uy tín của các cấp ủy và chính quyền Hải Phòng và ảnh hưởng xấu đến cả nước."

Cho nên, nếu cứ mù quáng chấp hành mọi mệnh lệnh sai trái thì sẽ có tội với chính chế độ mà mình đang phụng sự.

Phán xét cuối cùng không phải lời vàng ý ngọc của lãnh đạo, cũng không phải là phán xử của tòa án, mà thuộc về nhân dân, thuộc về lịch sử. Nếu tham gia vào chuyện bất nghĩa, thất đức, thì vỏ bọc công vụ sẽ không đủ để che chở trước sự lên án của nhân dân và sự phán xét của lịch sử.

Tội chống người thi hành công vụ
Chế độ nào cũng có trách nhiệm bảo vệ người thi hành công vụ. Chế độ này cũng rất tích cực trong việc ấy, thậm chí là trên cả mức hợp lý. Khi có va chạm, xung đột, thì tội của những người thuộc bộ máy chính quyền hay được nương nhẹ, thậm chí được bao che, còn tội của dân thường thì bị nghiêm trị, nhiều khi nghiêm hơn cả mức cần thiết. Kiểu cư xử không công bằng, quá nuông chiều người của chính quyền, đồng thời coi nhẹ dân thường, khiến nhiều công chức, công an ngày càng trở nên quá trớn, hay lợi dụng lý do công vụ để làm chuyện bất minh. Bức xúc dồn nén, dẫn đến hành động chống người thi hành công vụ ngày càng gia tăng, đó cũng là quy luật.

Khi công vụ được thi hành một cách đúng đắn thì người chống lại cần bị trừng phạt. Nhưng khi công vụ được thực hiện không đúng với quy định của pháp luật thì không thể đòi hỏi người dân phải im lặng chấp thuận, và không thể đơn giản kết tội chống đối nếu người dân có phản ứng tự vệ.

Bộ luật hình sự của nước Đức được ban hành vào năm 1871, với tội chống người thi hành công vụ được quy định ở Điều 113, trong đó viết rõ điều kiện áp dụng là công vụ được thực hiện đúng pháp luật (rechtmäßige Ausübung). Tức là không thể mặc nhiên kết tội này cho người chống lại nếu công vụ được thực hiện sai pháp luật. Điều kiện "thực hiện đúng pháp luật" được duy trì trong Điều 113 suốt 98 năm, "sống sót" qua 4 lần chỉnh sửa Bộ luật hình sự, kể cả lần chỉnh sửa vào năm 1943 dưới thời phát xít. Đó là một yếu tố pháp lý quan trọng để bảo vệ người dân trước khả năng lạm dụng quyền lực của bộ máy công quyền. Chưa yên tâm với điều kiện đó, năm 1970 các nhà lập pháp Cộng hòa Liên bang Đức đã thay nó bằng một điều khoản rõ ràng hơn, có tác dụng bảo vệ người dân triệt để hơn, đó là:
"Hành động (chống người thi hành công vụ) không thể bị xử phạt theo quy định này (tức là quy định trong Điều 113) nếu việc thực hiện công vụ không đúng pháp luật."
Bộ luật hình sự của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam được Quốc hội thông qua năm 1985 (trong đó tội chống người thi hành công vụ được quy định ở Điều 205) và được sửa đổi, bổ sung 4 lần trong các năm 1989, 1991, 19921997. Năm 1999 Quốc hội thông qua Bộ luật hình sự mới (trong đó tội chống người thi hành công vụ được quy định ở Điều 257) và nó đã được sửa đổi, bổ sung vào năm 2009. Trong cả hai lần ban hành và qua 5 lần chỉnh sửa Bộ luật hình sự, điều về tội chống người thi hành công vụ chỉ quy định một chiều về việc xử phạt đối với những người chống người thi hành công vụ, mà không nhắc đến điều kiện công vụ phải được "thực hiện đúng pháp luật", lại càng không có khoản nào để bảo vệ dân oan, buộc phải tự vệ trước hành động vi phạm pháp luật của người mang danh thi hành công vụ. Xét về phương diện này thì B lut hình s hin hành ca Vit Nam không bằng B lut hình s ca Đc ra đi cách đây 141 năm, chỉ 4 tháng sau khi Đế chế Đc (Deutsches Kaiserreich, 1871-1918) được thành lập.

Khiếm khuyết này của Bộ luật hình sự khiến các "con trời" càng dễ ngộ nhận và tùy tiện chụp lên đầu người dân tội chống người thi hành công vụ. Bị công an đánh mà giơ tay che chắn theo phản xạ tự nhiên cũng có thể bị ghép cho tội ấy. Một số công an không mặc quân phục, không xuất trình giấy tờ chứng minh tư cách công an, nhưng nếu người dân nghi ngờ và không tuân theo đòi hỏi của họ, thì họ cũng có thể nổi nóng, vu cho người dân tội chống đối. Trong vụ Tiên Lãng, khi xảy ra đụng độ, bà Nguyễn Thị Thương (vợ ông Vươn) và bà Phạm Thị Báu (tức Hiền, vợ ông Quý) đứng trên đê, từ xa nhìn lại. Vậy mà hai người phụ nữ yếu ớt ấy lại bị khởi tố về tội chống người thi hành công vụ

Dù xã hội văn minh đến đâu thì cũng vẫn xảy ra việc người thi hành công vụ vô tình hay cố ý vi phạm pháp luật, khiến người dân phải tự vệ một cách chính đáng. Cho nên, những quy định pháp lý như trong Bộ luật hình sự của Đức để bảo vệ người dân trước khả năng công quyền bị lạm dụng là thực sự cần thiết. Ở Việt Nam, khi mà sự tha hóa và tham nhũng đã làm ô nhiễm bộ máy công quyền, công chức quá thiếu hiểu biết về pháp luật, tòa án hay xét xử tùy tiện, thì những quy định để bảo vệ dân oan lại càng bức thiết. Rõ ràng, các nhà lập pháp đang nợ nhân dân việc sửa đổi Điều 257 (về tội chống người thi hành công vụ) của Bộ luật hình sự hiện hành, để đáp ứng đòi hỏi cấp bách của cuộc sống.

Ngay cả với quy định hiện nay của Bộ luật hình sự thì cũng không thể đơn giản buộc cho những người trong gia đình họ Đoàn tội chống người thi hành công vụ, nếu không chứng minh được rằng việc cưỡng chế là một công vụ đúng đắn, được thi hành theo đúng quy định của pháp luật, và mọi người được huy động đều có đủ tư cách pháp lý để tham gia. Khi quyết định thu hồi đất là sai thì việc cưỡng chế cũng sai. Cho dù coi quyết định thu hồi đất của gia đình ông Đoàn Văn Vươn là đúng, thì việc lực lượng cưỡng chế có trang bị vũ khí hiện đại tự tiện tiến vào khu đất không thuộc diện thu hồi và phá hủy ngôi nhà của ông Đoàn Văn Quý nằm trên mảnh đất đó là hoàn toàn sai. 

Theo Quyết định thu hồi số 461/QĐ-UBNDQuyết đnh cưng chế s 3307/QĐ-UBND của UBND huyện Tiên Lãng thì phạm vi cưỡng chế chỉ là 19,3 ha đã được giao cho gia đình ông Vươn theo Quyết định số 220/QĐ-UBND. Những người họ Đoàn không hề có mặt trên diện tích 19,3 ha ấy, không cản đường vào khu vực ấy, nên không thể nói là họ chống lại lực lượng cưỡng chế, nếu lực lượng này chỉ tiến hành cưỡng chế theo đúng Quyết định số 3307/QĐ-UBND. Anh em họ Đoàn chỉ ở trong nhà của mình, trên mảnh đất hợp pháp của mình, vì vậy họ có quyền tự vệ nếu có người tấn công họ. 

Mục tiêu thực sự của cuộc cưỡng chế ở Tiên Lãng ngày 5/1/2012 là gì? Hãy xem An ninh Thủ đô 5/1/2012 tường thuật:
"Trước đó vào lúc 7 giờ 30, đoàn công tác của UBND huyện Tiên Lãng gồm hơn 100 CBCS Công an, quân đội và Bộ đội Biên phòng và đại diện các ban ngành chức năng tổ chức cưỡng chế diện tích đất hơn 50 ha đầm nuôi trồng thủy sản, trồng cây ăn quả tại vùng bãi bồi ven của Đoàn Văn Vươn (SN 1960) đã đấu thầu nhiều năm nhưng đến nay đã hết hạn không chịu đóng thuế trong thời gian dài."
"Để đảm bảo an toàn cho đoàn công tác cưỡng chế, một tổ công tác bí mật tiếp cận ngôi nhà của Vươn xây dựng trên diện tích đất này thì bất ngờ một quả mìn tự chế phát nổ hất văng 2 CBSC công an huyện Tiên Lãng làm bất tỉnh tại chỗ nhưng rất may là không gây thương vong."
"... khi tổ công tác vừa áp sát ngôi nhà thì bất ngờ từ trong nhà Vươn cùng người nhà chĩa súng bắn đạn hoa cải liên tiếp nhả đạn vào lực lượng chức năng, làm 4 Cán bộ chiến sỹ Công an và một số cán bộ chiến sỹ quân đội bị thương."

Như vậy, ngay từ đầu người ta đã định cưỡng đoạt toàn bộ diện tích đất mà gia đình ông Đoàn Văn Vươn đang sử dụng (tức bao gồm cả 21 ha không có quyết định thu hồi). Điều này cũng được Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng Lê Văn Hiền đề cập trong cuộc họp báo chiều ngày 5/1/2012. Hơn nữa, lực lượng vũ trang đã chủ động tiếp cận ngôi nhà của ông Đoàn Văn Quý (mà An ninh Thủ đô gọi là "ngôi nhà của Vươn"), nằm trên diện tích 21 ha không thuộc diện thu hồi. Có nghĩa là ngôi nhà vô can và hợp pháp ấy đã bị xác định là mục tiêu tấn công, trước khi người nhà họ Đoàn có bất cứ biểu hiện chống đối nào. Chỉ khi lực lượng vũ trang tiếp cận ngôi nhà của ông Quý thì quả mìn mới phát nổ và sau đó, khi lực lượng ấy lại áp sát ngôi nhà thì đạn hoa cải mới bắn ra.

Làm sao có thể biện minh được việc huy động lực lượng công an và quân đội để tấn công vào nhà đất hợp pháp của công dân như vậy? Chuyện "không chịu đóng thuế trong thời gian dài" được đưa ra không chỉ để bổ sung thêm tội, mà có lẽ để biện hộ cho việc chiếm cả diện tích 21 ha chưa hết hạn cho thuê. Cái mẹo không chịu nhận tiền thuế của dân để sau này dễ bề "gây sự" đã trở thành kinh điển từ lâu. Có điều, dân đóng thuế thì không chịu nhận, rồi lại vu cho dân không chịu đóng thuế, thì quá vô liêm xỉ.

Nếu lực lượng cưỡng chế chỉ tới diện tích 19,3 ha ghi trong Quyết định thu hồi số 461/QĐ-UBND và Quyết định cưỡng chế số 3307/QĐ-UBND, không tùy tiện tiến vào khu vực 21 ha mà quyền quản lý và sử dụng hợp pháp hoàn toàn thuộc về anh em họ Đoàn, không tiếp cận ngôi nhà của ông Quý, thì mìn đã không nổ, súng đã không bắn và do đó không có ai bị thương cả. Vậy thì, nói cho cùng, ai mới là người phải chịu trách nhiệm về việc 4 cán bộ, chiến sĩ công an và 2 cán bộ quân đội bị thương? Nếu có tội giết người trong vụ này, thì ai mới là người phải chịu tội ấy?

Giả sử công vụ không vi phạm pháp luật hiện hành, thì khi phán xét về tội chống người thi hành công vụ cũng không thể bỏ qua khía cạnh đạo lý. Vâng, có một thứ cao hơn cả pháp luật, bền hơn cả chế độ, đó là đạo lý. Đất đã giao cho dân sử dụng bao nhiêu năm nay, dân đã đổ biết bao công sức và tiền của để cải tạo và gây dựng, bây giờ chính quyền thu hồi mà không bồi thường, rồi giao cho cá nhân khác, thì chẳng đạo lý nào chấp nhận được.

Trước khi lên án một hành động chống người thi hành công vụ thì nên lưu ý là tội này không phải là một phạm trù tuyệt đối, không phải là vĩnh cửu. Trên cương vị cầm quyền thì thấy hành động chống người thi hành công vụ rõ ràng là một tội cần bị trừng trị nghiêm khắc, không thể bàn cãi. Nhưng nếu chịu khó lục lại trí nhớ, quay về thuở còn đang tìm cách giành chính quyền bằng bạo lực, sẽ thấy thời ấy quân ta cũng đã từng chống người thi hành công vụgiết người thi hành công vụ của chế độ cũ. 

Những tiếng nổ tuyệt vọng làm cộng đồng tỉnh giấc, nhưng cũng làm tan nát một đại gia đình. Giá mà mấy anh em họ Đoàn kiềm chế hơn… Nhưng liệu họ còn có cách hành động nào khác, để cứu thành quả lao động vất vả mấy chục năm và bao tỷ đồng còn vay nợ, hay không? Khiếu nại với chính quyền, với tòa án địa phương ư? Thì họ đã làm rồi. Không thu được kết quả cần thiết, mà lại còn bị lừa. Khiếu nại với chính quyền trung ương và tòa án cấp cao hơn ư? Bao dân oan kéo về thủ đô đã bị trả về địa phương với lý do không được khiếu kiện vượt cấp. Hơn nữa, kết quả của một số vụ xét xử gần đây cho người dân cảm giác rằng cấp nào xử cũng vậy. Gửi kiến nghị cho X, Y, Z ư? Ngay cả các bậc đại công thần gửi tâm thư cũng không nhận được hồi đáp, các trí thức có tên tuổi kiến nghị hay khởi kiện cũng không được trả lời tử tế, vậy thì những người như ông Vươn (đến cả cấp xã cũng coi là dân ngụ cư nên không cần quan tâm) có thể hy vọng gì? Có lẽ gia đình họ Đoàn cảm thấy mọi nẻo đường hợp pháp đều đã bị chặn đứng, nên đành liều tự xử. Trách nhiệm gây ra cảnh bất công cho gia đình ông Đoàn Văn Vươn có thể thuộc về một số người trong bộ máy chính quyền ở Hải Phòng. Nhưng để cho người dân mất hết niềm tin, manh động trong tuyệt vọng, thì trách nhiệm chắc chắn không chỉ nằm ở cấp Hải Phòng.

Giá mà gia đình họ Đoàn kiên trì hơn, như bao người theo đòi công lý suốt hàng chục năm không nản… Nhưng cũng nên thông cảm với sự sốt ruột của những người chăn nuôi hải sản, không thể bỏ rơi đàn tôm cá hàng năm trời. Vả lại, khi trời chưa kịp yên, sóng chưa kịp lặng, mà những người mới tiếp quản đã vơ vét hàng chục tấn hải sản, thì làm sao có thể đòi hỏi những người chủ thực sự của khối tài sản ấy điềm tĩnh được. Hoàn cảnh của họ cũng giống như người mẹ nghe tiếng con trẻ khóc thét trong căn phòng kẹt khóa bị hỏa hoạn, hiển nhiên là cuống cuồng tìm mọi cách để phá cửa ngay lập tức.

Giá mà người nhà họ Đoàn không bắn vào lực lượng tham gia cưỡng chế, vì họ chỉ là những người thừa hành… Tiếc thay, không mấy khi kẻ cầm đầu ra trận. Cũng như trong các cuộc chiến tranh, cho dù mệnh lệnh sai trái được phát ra từ bộ máy đầu não xa xôi, thì đạn cũng chỉ nhằm vào những người lính đối phương đang lăn lộn trên chiến trường. Không nhằm vào đó thì biết nhằm vào đâu nữa?
*
*   *
Trên đây tôi chỉ trao đổi một số khía cạnh liên quan đến khái niệm "công vụ", "thi hành công vụ" "tội chống người thi hành công vụ". Hy vọng chúng sẽ có ích, không chỉ cho việc xem xét vụ Tiên Lãng.

Tiếng nổ đã phát ra, không thu lại được nữa. Vấn đề còn lại chỉ là đánh giá và xử lý như thế nào? Nếu cương quyết trừng trị bọn lộng hành, tham nhũng và trả lại công bằng cho người dân, thì mới hy vọng khôi phục được niềm tin của nhân dân và sự bình yên của xã hội. Nếu tiếp tục lấp liếm, xử lý một cách thiên vị cho phía công quyền và dồn tội lên đầu nạn nhân, thì sẽ góp phần đẩy đất nước vào một chu kỳ loạn lạc. Bức xúc dồn nén khắp nơi, có lẽ đã ở mức tới hạn của phản ứng dây chuyền.

Tiếng nổ ở Tiên Lãng ngày 5/1/2012 chỉ dừng lại ở vai trò cảnh tỉnh để phục hồi công bằng và luân lý, hay sẽ trở thành tiếng nổ khởi đầu cho loạt nổ lan rộng tiếp theo, điều đó phụ thuộc vào cách xử lý của những người cầm quyền đối với vụ Tiên Lãng.

Hà Nội, ngày 28/1/2012
__________________________________

Nguyễn Xuân Diện xin phép giới thiệu đôi dòng về tác giả Hoàng Xuân Phú:

Giáo sư Tiến sỹ khoa học HOÀNG XUÂN PHÚ (ảnh: Nguyễn Xuân Diện) công tác tại Viện Toán học, thuộc Viện Khoa học và Công nghệ Việt Nam. Ông là Viện sĩ thông tấn của hai Viện Hàn Lâm khoa học:

- Viện sỹ thông tấn Viện Hàn lâm Khoa học Heidelberg 

- Viện sỹ thông  tấn Viện Hàn lâm Khoa học Bavaria

*
Ông cũng đã từng vài lần tham gia biểu tình phản đối Trung Quốc tại Hà Nội, và có một bộ ảnh rất đẹp gửi tặng Nguyễn Xuân Diện - Blog, tại đây: 

Lắng nghe đồng bào tôi nói: Chùm 1- Chùm 2 - Chùm 3

**Ông là tác giả của loạt bài về Điện Hạt nhân (trong mục Bài quan trọng của Blog này). Loạt bài này đã được gửi tới 63 đoàn Đại biểu Quốc hội Khóa XIII: 

Bài 1: Mạn đàm về an toàn điện hạt nhân

Ông còn là tác giả của bài viết: Quyền Biểu tình của công dân, đăng trên NXD-Blog.

61 nhận xét :

  1. Thanh tra vụ cưỡng chế đất ở Hải Phòng
    Bộ Tài nguyên và Môi trường đã cử đoàn cán bộ xuống Tiên Lãng (Hải Phòng) để thanh tra, làm rõ thông tin liên quan tới vụ cưỡng chế đầm tôm của gia đình ông Đoàn Văn Vươn.
    > Luật sư nhận bào chữa miễn phí cho ông Vươn/ 'Chưa minh bạch trong việc cưỡng chế đất ở Hải Phòng'

    Ông Chu Phạm Ngọc Hiển, Thứ trưởng Bộ Tài nguyên Môi trường cho VnExpress biết, nội dung làm việc của đoàn sẽ liên quan tới các quyết định giao, thu hồi đất... của UBND huyện Tiên Lãng. Vụ việc do lãnh đạo Bộ trực tiếp chỉ đạo.

    "Khi có báo cáo của đoàn thanh tra, Bộ sẽ làm việc với thành phố Hải Phòng", Thứ trưởng Hiển nói.
    ....
    http://vnexpress.net/gl/xa-hoi/2012/01/thanh-tra-vu-cuong-che-dat-o-hai-phong-1/

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thống nhất nội bộ, đảm bảo tính bao che cao hơn là sự thật khách quan. Nếu úi xùi quá thì cùng lắm là mãi mãi không công bố nữa

      Xóa
  2. 08:30 | 31/01/2012

    Tiếp vụ cưỡng chế ở tiên lãng, Hải phòng:

    Ông Đoàn Văn Vươn từng được bồi thường


    TP - Câu chuyện sau vụ cưỡng chế thu hồi diện tích ao, đầm ở xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, TP Hải Phòng có thêm những diễn biến mới.

    Khu đầm của gia đình anh Vươn bị thu hồi không một đồng bồi thường

    Tại cuộc họp báo chiều 5-1 và tối 12-1 sau vụ cưỡng chế, chủ tịch huyện Tiên Lãng Lê Văn Hiền khẳng định việc thu hồi các diện tích đầm ở xã ven biển Vinh Quang (không chỉ riêng nhà anh Đoàn Văn Vươn, anh Đoàn Văn Quý) không được bồi thường hay hỗ trợ vì hết thời hạn giao đất dù người dân đã đầu tư nhiều tỉ đồng để quai đê lấn biển, bồi trúc, xây dựng hạ tầng kỹ thuật...
    http://www.tienphong.vn/Thoi-Su/565138/Ong-Doan-Van-Vuon-tung-duoc-boi-thuong-tpp.html

    Trả lờiXóa
  3. "Xã hội đen" được giao quản lý đầm ông Vươn?
    31/01/2012 3:53

    Theo thông tin từ người dân xung quanh, ngay sau khi ông Đoàn Văn Vươn bị bắt, nhiều tay anh chị giang hồ đã đứng ra tiếp quản khu đầm.


    Khu vực 4,8 ha diện tích nuôi trồng thủy sản mà gia đình ông Vươn từng được bồi thường gần 300 triệu đồng - Ảnh: P.H.S

    Như Thanh Niên đã đưa tin, ngay sau khi lực lượng cưỡng chế rút đi vào chiều 5.1, ông Lê Văn Hiền, Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng khẳng định với báo chí tại cuộc họp báo chiều cùng ngày: “Toàn bộ diện tích khu đầm của gia đình ông Vươn được bàn giao cho UBND xã Vinh Quang quản lý”. Tuy nhiên, theo một số người dân xung quanh khu đầm, ngay buổi chiều 5.1 (sau khi ông Vươn bị bắt) đã có rất đông người do một chủ đầm cũng ở Tiên Lãng tên Kết điều hành, xuống tiếp quản đầm của gia đình ông Vươn.
    ,,,
    http://www.thanhnien.com.vn/pages/20120131/xa-hoi-den-duoc-giao-quan-ly-dam-ong-vuon.aspx

    Trả lờiXóa
  4. Rất cám ơn bài viết "...bàn về công vụ" của GSTS Hoàng-Xuân-Phú! Đây là 1 bài phản biện rất logic, rất thấu tình đạt lý trong hoàn cảnh VN hiện nay.

    Trả lờiXóa
  5. Cảm ơn ông Hoàng Xuân Phú và bác Diện.

    qx

    Trả lờiXóa
  6. Bài viết phân tích thật logic,không hiểu những người đang thay mặt 'Nhà nước của dân' có nhận thức được thế không?. Liệu họ có đọc được bài này không nhỉ?

    Trả lờiXóa
  7. người đương thờilúc 11:12 31 tháng 1, 2012

    Bác Xuân Phú viết và phân tích quá sâu về hai từ công vụ
    chính quyền đàn áp nhân dân,luôn mang hai từ công vụ ra đe dọa,đàn áp,nhưng họ đã nhầm đừng tưởng hai từ công vụ mà họ thích làm gì thì làm đâu,công vụ chỉ những việc làm có ích cho dân,cho nước,còn cướp đoạt trắng trợn nhân danh công vụ thì chỉ là những tên thảo khấu mà thôi
    Nếu Đảng,nhà nước mà còn cố tình bao che thì sẽ còn rất nhiều tiếng súng đoàn Văn Vươn trên khắp mọi miền tổ quốc nữa

    Trả lờiXóa
  8. Cảm ơn tác giả Nguyễn Xuân Phú. Bài viết hay, phản ánh đúng sự thật. Kết quả bản án dành cho gia đình anh Vươn có thể không dựa trên cơ sở pháp luật và đạo lý "...Xử thắng cũng được, xử thua cũng được..."( lời luật sư Trần Lâm). Nhưng luật sư bảo vệ quyền lợi cho Anh vươn nên tham khảo bài viết bbổ ích này...

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi không đồng ý với bác, luật pháp là luật pháp, không có chuyện muốn xử người dân ra sao cũng được. Chúng ta phải học cách sống thượng tôn pháp luật đi thưa bác.

      ĐB.

      Xóa
    2. Bác nói thì Ok, nhưng bác không thấy vấn đề của xã hội hiện nay à, như cái vụ TL, HP này, chính quyền nơi đây đã làm cho luật pháp vô cùng méo mó. Đúng là rừng luật, mà lúc áp dụng thì toàn luật rừng.

      Xóa
    3. Thưa bác, biết là thế nhưng nhân dân vẫn tin ở Nhà nước này vẫn còn chút coi trọng việc trị an bằng pháp luật chớ không phải luật rừng. Nhân tài nước ta lẫn khuất trong nhân dân rất nhiều, nếu được trọng dụng bổ nhiệm họ sẽ làm rất tốt công việc chứ không phải nói như vị A, B, C nào đó trên trung ương thì hễ có lỗi mà cứ kỉ luật hết lấy ai mà làm - bầu làm sao kịp (thật hết biết nói sao!). Năm xưa Thương Ưởng bên Tần (Tàu khựa) vì đưa ra chính sách đề cao và thượng tôn pháp luật mà trong vòng 3 năm nước Tần hùng cường, dân chúng sống có kỉ cương phép tắc đến nỗi của rơi ngoài đường mà không ai dám có lòng tham nhặt lấy làm của riêng, nạn trộm cắp gần như tiệt hẳn.v.v.. đó phải chăng là nhờ vai trò của luật pháp công bằng, nghiêm minh (con vua có tội cũng xử như thứ dân). Nếu Nhà nước ta không đề cao thượng tôn pháp luật thì chả mấy lúc nữa mà dân nhờn luật pháp, xã hội rối loạn mất hết cả luân thường đạo lý, an ninh chính trị bị biến động, bạo loạn có khi sẽ nổi lên khắp nơi và lúc ấy hỏi rằng Nhà nước Trung Ương còn giữ được quyền cai trị đất nước nữa hay không? Đến lúc ấy chế độ này sụp đổ sớm là chuyện quy luật muôn đời. Vì vậy Ban Lãnh đạo Nhà nước nếu không sớm biết lo xa và nhìn ra cái họa sụp đổ chế độ thì phải thực thi thượng tôn pháp luật công minh-dân chủ. Đó là yêu cầu cấp bách.

      ĐB.

      Xóa
  9. Tôi đã đọc nhiều bai viết của GS Hoàng Xuân Phú . Đặc biệt la bài "Quyền Biểu Tình của Nhân Dân http://xuandienhannom.blogspot.com/2011/08/gs-tskh-vien-si-hoang-xuan-phu-quyen.html
    Và hôm nay lại đọc bài viết này của GS .
    Thành thật phải vô cùng Cảm Kích .Mặc dù GS đang bận trăm công ngàn việc nhưng đành phải gác bỏ để đưa nội dung bài viết phục vụ bạn đọc
    Lại được đoc bài này trên Hiên trà của TS Nguyễn Xuân Diện
    Xin Cảm ơn Giáo Sư và Tiến Sĩ Luôn đồng hành cùng với Dân Tộc

    Trả lờiXóa
  10. Nguyễn Quang Lậplúc 11:38 31 tháng 1, 2012

    Bài viết rất hay! Sợ rằng các nhà làm luật không đọc được cái này, thật phí

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thông thường báo lề phải không dám đăng những bài thế này, vì đơn giản nó nói quá thật, đến mức phũ phàng. Nhiều chuyên gia Luật pháp, và kể cả không cần chuyên gia Luật cũng biết vụ việc này là sai trái. Nhưng có lẽ vì đa số mũ ni che tai, không cần tư duy, suy nghĩ, bỏ mặc cho chính quyền giải quyết thế nào thì giải quyết, - y hệt chuyện bảo vệ tổ quốc: "nhân dân không nên tham gia, mà để cho chính quyền lo". Mà chính quyền lo thế nào thì thực tế ta đã thấy!

      Xóa
    2. Mời các bác đọc bài của vị GS tôi rất quý trọng http://bee.net.vn/channel/1983/201201/GS-Nguyen-Minh-Thuyet-noi-ve-tri-thuc-trum-chan-1823586/

      Xóa
  11. Cám ơn tác giả Hoàng Xuân Phú và anh Nguyễn Xuân Diện về bài viết xúc động,trí tuệ, thấu tình đạt lý. Qua bài này tôi tự hỏi liệu chúng ta có cần mất nhiều thời gian để tranh luận thế nào là trí thức và vai trò PBXH của trí thức với xã hội nữa hay không? Tôi nghĩ là quá đủ! Nếu không có các trí thức đúng nghĩa chân chính như các anh thử hỏi cuộc sống của những người dân thấp cổ bé họng và toàn xã hội như chúng ta đang sống sẽ đi về đâu. Một lần nữa cám ơn các anh trong sự xúc động và trân trọng nghẹn ngào. Chúc các anh và gia đình luôn mạnh khỏe để bảo vệ dân lành bằng sức mạnh trí tuệ của mình.

    Trả lờiXóa
  12. Tiếng nổ đã phát ra, không thu lại được nữa. Vấn đề còn lại chỉ là đánh giá và xử lý như thế nào? Nếu cương quyết trừng trị bọn lộng hành, tham nhũng và trả lại công bằng cho người dân, thì mới hy vọng khôi phục được niềm tin của nhân dân và sự bình yên của xã hội. Nếu tiếp tục lấp liếm, xử lý một cách thiên vị cho phía công quyền và dồn tội lên đầu nạn nhân, thì sẽ góp phần đẩy đất nước vào một chu kỳ loạn lạc. Bức xúc dồn nén khắp nơi, có lẽ đã ở mức tới hạn của phản ứng dây chuyền.

    Tiếng nổ ở Tiên Lãng ngày 5/1/2012 chỉ dừng lại ở vai trò cảnh tỉnh để phục hồi công bằng và luân lý, hay sẽ trở thành tiếng nổ khởi đầu cho loạt nổ lan rộng tiếp theo, điều đó phụ thuộc vào cách xử lý của những người cầm quyền đối với vụ Tiên Lãng.
    Khiếu nại với chính quyền, với tòa án địa phương ư? Thì họ đã làm rồi. Không thu được kết quả cần thiết, mà lại còn bị lừa. Khiếu nại với chính quyền trung ương và tòa án cấp cao hơn ư? Bao dân oan kéo về thủ đô đã bị trả về địa phương với lý do không được khiếu kiện vượt cấp. Hơn nữa, kết quả của một số vụ xét xử gần đây cho người dân cảm giác rằng cấp nào xử cũng vậy. Gửi kiến nghị cho X, Y, Z ư? Ngay cả các bậc đại công thần gửi tâm thư cũng không nhận được hồi đáp, các trí thức có tên tuổi kiến nghị hay khởi kiện cũng không được trả lời tử tế, vậy thì những người như ông Vươn (đến cả cấp xã cũng coi là dân ngụ cư nên không cần quan tâm) có thể hy vọng gì? Có lẽ gia đình họ Đoàn cảm thấy mọi nẻo đường hợp pháp đều đã bị chặn đứng, nên đành liều tự xử. Trách nhiệm gây ra cảnh bất công cho gia đình ông Đoàn Văn Vươn có thể thuộc về một số người trong bộ máy chính quyền ở Hải Phòng. Nhưng để cho người dân mất hết niềm tin, manh động trong tuyệt vọng, thì trách nhiệm chắc chắn không chỉ nằm ở cấp Hải Phòng.
    Quá chí lý.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn Người Sài Gòn đã nói hộ suy nghĩ của tôi. Theo tôi anh Vươn không phạm tội chống người thi hành công vụ. Anh chỉ tự vệ chống lại bọn cướp có giấp phép thôi!

      Xóa
  13. Bài viết quá sâu sắc,đúng đắn,thấu lý đạt tình.Nhà cầm quyền nếu chịu khó tiếp nhận cái thâm thúy,trong sáng xuyên suốt nội dung,sẽ có nhiều bài học,không những cho vụ việc ở Tiên Lãng mà còn nhiều trường hợp khác nữa.Cám ơn tác giả.Cám ơn NXD.

    Trả lờiXóa
  14. GS Hoang Xuân Phú lại một lần nữa thể hiện tuyệt vời sự minh triết, uyên bác và sắc sảo của mình! Thật xứng là một trí sĩ siêu việt!
    Không thể có tấm gương nào sáng hơn để các vị "trí ngủ" soi và ngẫm!
    Vô cùng cảm ơn ông về sự khai sáng cho không chỉ nhân dân mà còn cả cho tất thảy những người trong bộ máy cầm quyền hiện nay.
    Kính chúc ông và gia quyến luôn mạnh khỏe, bình an và cống hiến nhiều hơn nữa cho dân tộc.

    Trả lờiXóa
  15. Từ đáy lòng, tôi vô cùng xúc động biết ơn GS H.X. Phú về bài viết này. Tôi tin tổ quốc, nhân dân, lòng người là vĩnh cữu. Tôi mơ ngày mai lũ quan tham biến mất để dân ta sẽ trở lại cuộc sống hiền hòa như xưa.

    Trả lờiXóa
  16. Tôi hoàn toàn bị thuyết phục bởi lý lẽ logic cuả bài viết.
    Nhà cầm quyền hiểu biết và thức thời đừng nhắm mắt trước bài( dạy) học này. Tương lai của chế độ nhiều khi được cứu vớt từ việc học kịp thời những bài học cần thiết.
    Cảm ơn tác giả và Lâm Khang đã đưa thuyền chở đạo tới nhà cầm quyên.

    Trả lờiXóa
  17. Thật trân trọng tấm lòng của GS Hoàng Xuân Phú.
    Tôi vẫn thường nghe mọi người nói,những người làm khoa học và nhất là ở nghành toán học thì thường rất khô khan,không mấy khi để ý đến những việc"cơm,áo,gạo,tiền"của dân sinh.Nhưng từ khi vào đọc ở trang của Ts Nguyễn Xuân Diện,tôi đã có cách nhìn khác.Những người làm khoa học như GS,không những chỉ chuyên tâm vào công việc chuyên môn,mà còn góp nhiều tiếng nói cho sự công bằng xã hội,quan tâm và ủng hộ lẽ phải cho những người dân "thấp cổ,bé họng".Thật đáng trân trọng biết bao.
    Trong bài viết,GS đã phân tích,lập luận rất kỹ.Tôi chỉ muốn nói thêm một suy nghĩ của riêng tôi:Chính vì 4 chữ"thi hành công vụ"mà các vị cán bộ mất chất thường dùng, thường coi đây là tấm lá chắn,nên đã đẩy số phận nhiều người dân lành vào chỗ bất công,vào chỗ oan ức,thiệt thòi,có người còn phải thiệt mạng mà không biết kêu ai.
    Nên chăng,nhà nước hãy xem xét thấu đáo việc"thi hành công vụ".Không lẽ khi chính quyền làm sai lại cứ mượn danh"thi hành công vụ"để vô can,còn người dân phản ứng lại thì bị khép tội"chống người thi hành công vụ".Nếu như vậy,không khác nào chính quyền đã thừa nhận những việc làm sai trái,vi phạm pháp luật của cán bộ cũng là"công vụ"của chính quyền.Như vậy thì không bao giờ có sự công bằng,phần thiệt thòi luôn ở phía người dân.
    Đầu xuân có vài lời mạo muội cùng GS.Kính chúc GS và gia đình luôn mạnh khoẻ,bình an và hạnh phúc.

    Trả lờiXóa
  18. Cách tiếp cận vấn đề của Giáo sư Hoàng Xuân Phú bao giờ cũng chặt chẽ và toàn diện. Ông đã truy vấn đề đến cùng để thấy ở bất cứ khía cạnh nào - hiến pháp, pháp luật, chính sách, chân lý, đạo lý,... - thì cách hành xử của chính quyền huyện Tiên Lãng đều SAI và TRÁI, đều không thể chấp nhận được. Nếu cấp trên của huyện Tiên Lãng vẫn hành xử theo kiểu thiên vị, xử nặng hơn (thực tế) đối với người dân (với ảo tưởng đe dọa những người khác) và xử nhẹ hơn (thực tế) đối với "người nhà nước" (với ảo tưởng "bảo vệ chế độ") như vẫn thường thấy ở nhiều vụ việc, thì hậu quả tai hại sẽ rơi về phía nhà nước. Đừng nghĩ người dân bao giờ cũng sợ hãi mà cứ lấy bạo lực để trừng phạt, mà cứ đạp bừa lên công lý, pháp lý và đạo lý. Sự sợ hãi chỉ đến độ nào đó. Khi người dân đã bị tước đoạt tất cả, khi không còn gì để mất thì không có bạo lực nào trấn áp được sức mạnh của nhân dân.
    Các báo của Đảng và Nhà nước nên đăng bài này.
    Các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước ở tất cả các cấp nên đọc bài này.
    Các luật sư bào chữa cho gia đình anh Đoàn Văn Vươn nên đọc bài này.
    Bởi đây là tiếng nói đầy lương tâm và trí tuệ của người trí thức trước vấn nạn đất nước.
    Bởi chính quyền huyện Tiên Lãng chính là kẻ phá hoại Đảng và Nhà nước tệ hại nhất.

    Trả lờiXóa
  19. vang tri thuc la nhung NG nhu vay ho noi ho viet va ho len tieng dung luc dung cho va mo se dan toc na ycon rat nhieu nua .? Ho dang o dau vay ha ydoc bai viet nay va cung len tieng di keo that xau ho la con giun ..!cam on TS N X D da dang bai viet nay cua GS H X PHU

    Trả lờiXóa
  20. Giáo sư là nhà khoa học mà quá uyên thâm trong lĩnh vực quản lý nhà nước. Giáo sư thật có tâm với dân với nước. Bài viết của giáo sư nên làm tài liệu để những người đang được nhân dân giao cho trách nhiệm quản lý Nhà nước từ địa phương đến trung ương học tập. Chính quyền của dân, do dân, vì dân đang ở đâu ? hãy đọc bài viết này và hãy lên tiếng !

    Trả lờiXóa
  21. Tôi rất đồng tình với bài viết náy. Không thể xem là thì hành công vụ khi hành động không đúng pháp luật, có tính chất phat hoại, cướp bóc.
    Rất mong những người hiểu biết lên tiếng để làm sáng tỏ việc truy tố anh Vươn tội chống người thi hành công vụ. Đây là một vụ hành động để bảo vệ lợi ích chính đáng của mình, khi các con đường khác đã tắc.

    Trả lờiXóa
  22. Qua tiếng vang đất Tiên Lãng ngày 5/1/2012 đã làm cả xã hội dậy sóng bất bình và sẽ còn tiếp tục diễn ra. Đụng chuyện rồi mới biết rất nhiều cán bộ các cấp chính quyền hiện nay mù mờ về kiến thức pháp luật như thế nào mà chính họ lại là người thực thi pháp luật. Để nâng cao kiến thức luật pháp nhằm phục vụ nhân dân tốt hơn và mỗi cán bộ công quyền đều nắm nằm lòng các điều luật khi thực thi cũng như tuyên truyền hướng dẫn nhân dân thực hiện, tôi kiến nghị 2 điều như sau:

    1- Bộ Tư pháp kết hợp với Bộ Giáo dục nghiên cứu rà soát lại các bộ luật, Hiến pháp để sớm soạn ra các chương trình khung về sát hạch kiến thức luật pháp liên quan đến chuyên môn của cán bộ công quyền và tổ chức thi sát hạch 2 năm/lần. Ai yếu kém về kiến thức pháp luật liên quan đến chức năng quyền hạn của mình thì tạm đình chỉ công tác để "ôn luyện" chờ khi sát hạch đạt yêu cầu thì mới được phép tiếp tục công việc. Các nội dung sát hạch không đánh đố mà chỉ đơn thuần kiểm tra kiến thức luật pháp mà các cán bộ ở các cấp chính quyền phải nắm rõ pháp luật chung và pháp luật chuyên ngành để hướng dẫn tuyên truyền cho nhân dân được rõ và thực hiện.

    2- Yêu cầu tất cả các cán bộ công quyền ở tất cả các cấp địa phương (cán bộ phường, xã, thị trấn, thị xã, huyện, tỉnh - bao hàm cả công an) từ cấp Tỉnh trở xuống không phân biệt chức vụ, thân thế, mối "quan hệ" với các "VIP" thế nào đều phải luân phiên tham dự các kì sát hạch kiến thức luật pháp. Khi tham dự các kì sát hạch như vậy phải luân phiên sao cho không ảnh hưởng đến việc phục vụ nhân dân hàng ngày, các kì sát hạch có thể tổ chức vào thứ 7 và Chủ nhật để đảm bảo không ảnh hưởng đến nhân dân, một năm có thể tổ chức các kì sát hạch thành nhiều đợt ứng với các mảng công việc của các ban ngành khác nhau sao cho phù hợp. Bộ tư pháp được quyền yêu cầu các Tỉnh cung cấp danh sách nhân viên các cấp ở cơ sở lên đến tỉnh và những người này phải tham gia sát hạch trong từng đợt theo quy định. Ai không tham dự hoặc cố tình không tham dự (trừ trường hợp đặc biệt không tham dự được phải tham dự bù vào kì tiếp theo) thì bị coi như sát hạch không đạt yêu cầu.

    Một cán bộ chức năng ở các cấp chính quyền cơ sở phục vụ nhân dân trong khu vực của mình không thể vì bất kì lí do gì mà không nắm luật pháp, nếu xảy ra điều đó thì không thể chấp nhận được.

    Để phấn đấu trở thành một nhà nước của dân, do dân và vì dân thì điều đầu tiên phải làm cho được là thực thi thượng tôn pháp luật và thực thi phải công minh, dân chủ. Đó là nhà nước pháp quyền thật sự của dân, do dân và vì quyền lợi của nhân dân chứ không phải như một số khẩu hiệu tuyên truyền rất hay, rất kêu mà khả năng thực thi lại rất thấp, nói một đường làm một nẻo, hay thậm chí nói cho có chứ thực hiện thì bất khả thi.

    Trong khi lòng tin của dân còn ưu ái dành cho chính quyền cách mạng dù rằng đã xảy ra nhiều chuyện chống đối đau lòng làm mất an ninh xã hội thì chính quyền hãy khẩn trương thực hiện thượng tôn pháp luật theo tinh thần công minh, dân chủ. Và gấp hơn hết là yêu cầu các cán bộ công quyền phải tự đào tạo mình kiến thức pháp luật nhằm đáp ứng các kì sát hạch luật pháp để trước hết tự mình hiểu luật, sau đó phục vụ nhân dân.

    Ks Dũng.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi xin hỏi Ks Dũng có nằm mơ giữa ban ngày không vậy ?

      Xóa
    2. Thuộc Luật, thậm chí hiểu biết cặn kẽ Luật chỉ là "ắt có"
      Thi hành Luật một cách chính xác, công tâm thì mới "là đủ"
      Sự việc là như thế đấy Bác Ks Dũng ạ !!!

      TH

      Xóa
    3. Tôi cũng nghĩ, hình như Ks Dũng đang ngủ mơ.

      Xóa
  23. Tại sao những người tài năng, công tâm như GS HXP đây lại không được nhân đân đưa vào CQ để xây dựng nền DC nhỉ. ND không biết GS?, GS không màng chính sự hay ai đó không muốn có những người như GS bên mình cho thêm rách việc?
    Ước gì đất nước này được có những người như GS trong CQ thì người dân hạnh phúc biết bao.
    Ôi, mơ ước thì chỉ mua được ước mơ mà thôi.

    Trả lờiXóa
  24. Đã đến lúc phải có các tổ chức dân sự xã hội ra đời để ngăn chặn lạm quyền và bảo về người dân. Nhưng liệu một HP mới có cho phép hay không? Xin chư vị quan tâm vấn đề này.

    Trả lờiXóa
  25. GS. Hoàng Xuân Phú với bài phản biện rất thuyết phục, đã rũ sạch một cách thấu tình đạt lý cái tội mà những kẻ ác mượn danh "thi hành công vụ" đã buộc cho gia đình anh Đoàn Văn Vươn - anh Pha của "Bước đường cùng" thời nay. Mà ngày xưa, học Bước đường cùng, Tắt đèn, có ai kết tội anh Pha, chị Dậu đâu nhỉ? Chỉ chế độ thực dân phong kiến mới bị kết tội đã đẩy những người nông dân vốn hiền lành, cam chịu đến bước đường cùng, khiến họ quá phẫn uất mới phải phản kháng lại.
    Cảm ơn GS. Hoàng Xuân Phú. Ông thật là một trí thức chân chính, dám lên tiếng vì công lý, lẽ phải.
    Hi vọng luật sư của gia đình anh Vươn cũng sẽ có bài phản biện đanh thép trước Toà để bảo vệ nguời bị hại khỏi lũ sâu mọt Hiền, Liêm, Anh, Thoại.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh Pha cầm đòn càn phang vào bọn người nhà Nghị Lại (khi bọn này đến gặt lúa ruộng nhà anh); chị Dậu đánh nhau với cai lệ và người nhà lý trưởng (khi chúng đến hành hạ anh Dậu để tróc sưu). Thế mà ngay từ khi tác phẩm ra đời (dưới thời thực dân cai trị) không ai coi họ là "chống người thi hành công vụ". Trái lại đều coi đó là hành động phản kháng tất yếu và đáng ca ngợi.

      Xóa
  26. Cám ơn tấm lòng của GS Hoàng Xuân Phú, quan điểm và lý luận của GS sắc bén vững vàng, và minh bạch, không một điều ngụy biện nào có thể chống trả lại.
    Quý mến anh Xuân Diện và các bác các anh chị đang giúp đỡ những người dân lao đao cùng khổ.

    Trả lờiXóa
  27. Bài viết phân tích thấu tình đạt lý
    Cám ơn GS Hoàng Xuân Phú và TS Nguyễn Xuân Diện đã cho đăng để mọi người được đọc
    Hy vọng sự việc diễn tiến tốt đẹp cho gia đình anh Vươn, anh Quý.

    TH

    Trả lờiXóa
  28. Thật là:

    Chở bao nhiêu đạo thuyền không khẳm.
    Đâm mấy thằng gian bút chẳng tà.

    Trả lờiXóa
  29. không tiếp cận ngôi nhà của ông Quýlúc 18:00 31 tháng 1, 2012

    Nếu lực lượng cưỡng chế chỉ tới diện tích 19,3 ha ghi trong Quyết định thu hồi số 461/QĐ-UBND và Quyết định cưỡng chế số 3307/QĐ-UBND, không tùy tiện tiến vào khu vực 21 ha mà quyền quản lý và sử dụng hợp pháp hoàn toàn thuộc về anh em họ Đoàn, không tiếp cận ngôi nhà của ông Quý, thì mìn đã không nổ, súng đã không bắn và do đó không có ai bị thương cả.

    Vậy thì, nói cho cùng, ai mới là người phải chịu trách nhiệm về việc 4 cán bộ, chiến sĩ công an và 2 cán bộ quân đội bị thương? Nếu có tội giết người trong vụ này, thì ai mới là người phải chịu tội ấy?

    Trả lờiXóa
  30. Đúng là xúc động đến nghẹn ngào khi đọc bài của GS Hoàng Xuân Phú! Tôi đếm trong bài, có đến 44 nguồn trích dẫn tài liệu và thông tin được trưng ra, chứng tỏ cách làm việc hết sức tận tâm, lương thiện, nghiêm túc, và nhất là tấm lòng của GS đối với người dân thấp cổ bé miệng. Trí thức là như thế, dấn thân vì nước vì dân một cách tự giác tự nguyện, không đợi ai sai phái hay cắt đặt.

    Chợt đau lòng và phẫn uất nhớ đến cái ông là đại biểu Quốc hội (lại còn phụ trách mảng pháp luật nữa), trả lời ngon ơ với báo chí rằng "tôi không theo dõi vụ Đoàn Văn Vươn"!

    Lời nói của bậc trí thức chí tình và sáng suốt đến mức này mà Chính phủ còn không nghe ra nữa thì thật... hết thuốc chữa!

    Trả lờiXóa
  31. Cảm ơn anh Phú - nhà khoa học hạt nhân đã có những bài viết rất sâu sắc và thuyết phục- đã từ lâu tôi đọc và rất tâm phục.
    Qua những sự kiện cưỡng chế ở Dương nội (quận Hà đông của Hà nội) và Yên Lãng cũng như rất nhiều, rất nhiều nơi khác mà có lẻ chưa có cá nhân hay tổ chức nào thống kê hết. Đọc những tin không vui này làm tôi nghĩ đến lí tưởng cuộc cách mạng nước ta năm 1945 thể hiện trong bản tuyên ngôn độc lập do bác Hồ dõng dạc đọc trước toàn dân và thế giới phải chăng đã không còn nữa. Thật buồn biết bao...

    Trả lờiXóa
  32. Một bài viết thấu lý thấu tình! Xem ra, trí thức thực sự của ta không thiếu, vấn đề là chính quyền xử dụng nguồn lực trí thức đó như thế nào để đem lại lợi ích thật sự cho dân chứ không phải trên đầu lưỡi!

    Trả lờiXóa
  33. “Trí thức không nhất thiết phải là người đưa ra phản biện xã hội. Tuy nhiên, họ là những người hiểu biết, nhạy cảm thì việc đưa ra phản biện là điều cần thiết và cần được khuyến khích. Có điều, xã hội ta chưa cởi mở về tư tưởng. Xã hội đó là dở chứ không phải là hay. Phản biện đâu phải chỉ có chê? Nếu chỉ thích nghe khen thì không ổn”, GS Nguyễn Minh Thuyết.

    Trả lờiXóa
  34. "Các báo của Đảng và Nhà nước nên đăng bài này.
    Các vị lãnh đạo Đảng và Nhà nước ở tất cả các cấp nên đọc bài này.
    Các luật sư bào chữa cho gia đình anh Đoàn Văn Vươn nên đọc bài này.

    Bởi đây là tiếng nói đầy lương tâm và trí tuệ của người trí thức trước vấn nạn đất nước.

    Bởi chính quyền huyện Tiên Lãng chính là kẻ phá hoại Đảng và Nhà nước tệ hại nhất"

    Chuẩn không cần chỉnh - Chỉnh là mất chuẩn!

    Trả lờiXóa
  35. Bác Phú ơi cảm ơn Bác !Nhưng luật là cho dân chứ đâu phải cho cán bộ ! Bác chỉ là anh làm khoa học mà còn viết được như vậy về luật ,về xã hội thế thì hỏi Bác rằng các cán bộ huyện,tỉnh ,tw cũng tiến sĩ ,cũng luật,cũng học viện ,chính trị,lý luận trung cao cấp ,tập huấn nọ kia chứ kém gì !? Họ biết quá đi chứ !Sao họ vẫn làm !? Họ có lý của họ !Và trên hết những điều bác viết là họ có súng !

    Trả lờiXóa
  36. Các Quý vị đã đọc báo Pháp luật TP HCM chưa? nếu chưa thì tôi sao lại luôn vì cũng ngắn:
    Ủy viên Bộ Chính trị Đinh Thế Huynh: Xử lý nghiêm cán bộ sai phạm
    Trao đổi với Pháp Luật TP.HCM trong buổi giao ban báo chí đầu xuân, ngày 31-3, ông Đinh Thế Huynh, Ủy viên Bộ Chính trị - Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương, nhận xét việc báo chí đưa tin, phân tích đa chiều vụ cưỡng chế thu hồi đầm thủy sản ở huyện Tiên Lãng, Hải Phòng là đúng đắn và cần thiết.
    Báo chí cần tiếp tục theo dõi, phản ánh quá trình xác minh, giải quyết vụ việc của cơ quan chức năng.
    “Tôi đã điện thoại cho Thành ủy Hải Phòng, yêu cầu làm rõ vụ việc. Hành vi chống người thi hành công vụ là phải lên án, xử lý nhưng cán bộ mà cấp đất sai, thu hồi đất sai thì phải điều tra, xử lý nghiêm” - ông Huynh nói.
    TG NGHĨA NHÂN

    Quan điểm của Ông Huynh về "hành vi chống người thi hành công vụ" xem ra vẫn nhìn nhận theo tư duy từ trước tới nay ở ta, không trùng quan điểm của Gs Phú mấy! Liệu những ý kiến chỉ đạo kiểu này có tác dụng đến đâu trong việc xem xét vụ Đoàn Văn Vươn ... thì chúng ta sẽ thấy sau này. Riêng tôi vẫn bảo lưu quan điểm thả ngay những người hiện đang bị bắt, và nếu có dấu hiệu phạm pháp nghiêm trọng của các quan chức Tiên Lãng, Xá Vinh Quang v.v. thì có thể tống giam ngay các vị thì có lẽ lòng dân mới tạm yên!

    Trả lờiXóa
  37. Học Viên Sát Hạch ( Lớp CHƯƠNG TRÌNH KHUNG MỚI )lúc 06:20 1 tháng 2, 2012

    Thiển nghĩ việc cần thiết là phải sửa đổi Hiến pháp và Pháp luật cho phù hợp và sát với thực tiễn, tránh những bất cập, chồng chéo...!!!. Nếu không có sự sửa đổi mà cứ thực hiện theo " 2 điều kiến nghị" của ông thì e rằng" LỢI BẤT CẬP HẠI" đấy ông Dũng Ks ạ !.
    Rất cám ơn GS Hoàng Xuân Phú và TS Nguyễn Xuân Diện, Quý vị đã giúp cho dân tộc này được rất nhiều !.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thưa bác, bác không hiểu ý tôi rồi. Theo tôi, trước hết phải đề cao tinh thần toàn bộ cán bộ công bộc của dân phải nắm luật pháp Nhà nước khi thi hành và thi hành thượng tôn pháp luật. Tôi tin rằng dù bác có học Lớp CHƯƠNG TRÌNH KHUNG MỚI sát với hạch gì đó và dù trí nhớ tốt đến mấy thì để vài tháng không ôn luyện thường xuyên là quên béng ngay phần lớn kiến thức đã học, hoặc nhớ mơ mơ hồ hồ, thì tránh sao được chuyện LUẬT là QUAN, QUAN là LUẬT và tránh sao được việc dùng LUẬT RỪNG. Ông bà xưa đã nói "văn ôn võ luyện" là thế chẳng sai. Nên tôi nghĩ tổ chức các kì sát hạch kiến thức luật pháp thường xuyên 2năm/lần để các vị "công bộc" của dân thường xuyên tự mình tìm hiểu, ôn luyện luật pháp để thực thi đúng pháp luật việc an dân cho đúng cũng là một ý tốt. Thực tế hiện nay cho thấy không ít kẻ làm quan phụ mẫu của dân mà chẳng hiểu nhiều về luật, chức vụ thì do "cơ cấu" đưa lên, nhiều ông thì học chính trị ra nhưng toàn đứng đầu ngành khoa học chuyên sâu vậy lấy đâu ra kiến thức chuyên môn mà lãnh đạo cho đúng... thời gian qua báo chí đã rất nhiều lần vạch lòi mặt nhiều vị QUAN PHỤ MẪU như thế. Trong quá trình thực thi luật pháp ở thực tiễn sẽ lòi ra các vấn đề điều luật "đá" nhau, chồng chéo nhau, phủ nhận nhau, đang bất cập,... thì đương nhiên phải kiên quyết điều chỉnh cập nhật cho hợp lí sát với thực tiễn. Pháp luật cũng có sự vận động theo đời sống hằng ngày để phù hợp với thực tiễn cuộc sống, thưa bác. Đụng đến vấn đề luật thì quá dài dòng không dễ gì mà am tường hết được, nhưng thiết nghĩ Nhà nước phải là Nhà nước PHÁP QUYỀN công bằng, dân chủ, công khai, minh bạch đúng bản chất cái đã, chuyện luật vẫn còn nhiều quy định sai trái, chồng chéo, bất cập.v.v.. sẽ từng bước điều chỉnh lại cho phù hợp. Nhà nước ta đang nghiên cứu soạn thảo lại Hiến Pháp 1992 cho phù hợp đời sống là gì thưa bác. Chỉ tiếc Hiến pháp nước Âu Mỹ tiến bộ soạn một lần xài cả trăm năm chưa sửa đổi mà Hiến pháp nước mình thì từ năm 1946 đến giờ đã sửa đổi nhiều lần nhưng vẫn chưa hoàn thiện được.
      Vài dòng thưa lại với bác!

      Xóa
  38. Cảm ơn bài viết chí lí của GS. Cho dù nó không được đăng trên chính luận nhưng chắc chắn những người làm luật, những người được dân bầu ra, ăn cơm của dân để cầm cân này mực sẽ đọc được. Chắc chắn dù ra mặt hay không, lương tri của họ phải thức tỉnh.

    Cũng mong rằng những nỗ lực của GS, của bác Diện và cộng đồng những người có lương tri sẽ sớm mang lại kết quả tốt đẹp, không chỉ cho anh Vươn và gia đình mà vì một xã hội ngày càng nhiều tri thức, ngày càng ít đất cho bọn ác bá làm càn.

    Trả lờiXóa
  39. Bài viết hay quá! Nhưng chính lỗi hệ thống đã dẫn đến hệ quả này. Những nhóm lợi ích đã lợi dụng cái lỗi hệ thống này để trục lợi đồng thời chúng cũng kiên quyết bảo vệ cái hệ thống mà chúng được hưởng lợi. Vì thế bất công còn nhiều và còn dài dài...

    Trả lờiXóa
  40. Cảm ơn GS Hoàng Xuân Phú đã có bài viết rất hay, chặt chẽ với đầy đủ lý luận và thực tế. Cảm ơn TS Nguyễn Xuân Diện đã đăng bài này. Bài nào của GS HX Phú cũng rất hay và qua đó thể hiện sự có trách nhiệm với nhân dân, với xã hội của GS. Riêng với cá nhân tôi, đọc các bài viết của anh đã làm tôi mở mang thêm đầu óc rất nhiều. Chúc GS nhiều sức khỏe.

    Trả lờiXóa
  41. xin hãy cứu tôi với bởi tôi đã dần mất hết đi niềm tin vào bộ máy chính quyền của đất nước VN, nơi tôi đang sống. sao những nhà trí thức như GS Phú lại không được có mặt trong bộ máy lãnh đạo? hãy xem cách thức làm giảm ùn tắc GT của các vị có học vị "Tiến Sĩ" đang ngối trên các ghế lớn là thay đổi giờ học vừa qua thì biết học vị ấy mua ở đâu và như thế thì đất nước này có làm được con rồng để sánh vai với các cường quốc năm châu như Bác Hồ mong đợi không. theo tôi đất nước chúng ta, dưới sự lãnh đạo của hàng loạt "Tiến Sĩ" thì đang biến thành những con giun thôi. tôi thất vọng và chán nản vô cùng.

    Trả lờiXóa
  42. Bài viết rất xuất sắc! Không thể khởi tố anh Vươn về tội "chống người thi hành công vụ". Phải trả tự do và bồi thường cho anh Vươn!!! Chúng ta hãy đấu tranh!

    Trả lờiXóa
  43. Cám ơn GS Hoàng Xuân Phú và TS Nguyễn Xuân Diện!
    Hi vọng luật sư cho anh Vươn sẽ sử dụng luận cứ này để đập vào mặt VKS và Tòa án !

    Trả lờiXóa
  44. Wikipedia là bách khoa toàn thư mở, nên mọi người sử dụng đều có thể thay đổi nội dung trong từ điển này. Vì thế chỉ nên lấy nó làm tài liệu tham khảo, không nên lấy dữ liệu trong đó làm căn cứ.

    Trả lờiXóa
  45. HOAN NGHÊNH GS Hoàng Xuân Phú và TS Nguyễn Xuân Diện!

    Thực tế và rất có tình có lý, trí tuệ, tâm huyết.

    Trả lờiXóa
  46. TS Nguyễn Xuân Diện!
    Chúng tôi bị chính quyền địa phương và tòa án chèn ép tôi phải làm thế nào để bảo vệ mình??? đi đâu cầu cứu sụ giúp đỡ. Mong ts Nguyễn Xuân Diện! giúp ý kiến cho tôi.

    Trả lờiXóa