Thứ Ba, 11 tháng 10, 2011

ĐÀI LOAN BÁC BỎ ĐỀ NGHỊ THỐNG NHẤT CỦA BẮC KINH

Đài Loan bác bỏ đề nghị thống nhất cuả Bắc Kinh

 
clip_image001
Tổng thống Mã Anh Cửu. Ảnh chụp ngày 10/10/2011. REUTERS/Pichi Chuang
Tổng thống Đài Loan Mã Anh Cửu hôm nay 10/10/2011 đã thẳng thừng bác bỏ lời kêu gọi thống nhất với Trung Quốc, được Chủ tịch Hồ Cẩm Đào đưa ra vào hôm qua. Ông Mã Anh Cửu chủ trương giữ nguyên trạng Đài Loan, và dân chủ hóa Trung Hoa lục địa.

«Chúng tôi duy trì nguyên trạng như hiện nay, không thống nhất với Trung Quốc, không tuyên bố độc lập và không sử dụng vũ lực». Người đứng đầu Đài Loan đã phát biểu như trên nhân dịp lễ Song Thập, tức ngày Quốc khánh của Trung Hoa Dân Quốc - quốc hiệu của Đài Loan. Ông nói thêm, việc giữ nguyên tình trạng hiện nay đã «góp phần rất lớn trong việc làm giảm căng thẳng ở đôi bờ eo biển Đài Loan, và được sự ủng hộ của cộng đồng quốc tế».

Hôm qua, Chủ tịch Trung Quốc Hồ Cẩm Đào đã cho rằng: «Thống nhất lãnh thổ bằng biện pháp ôn hòa là giải pháp tối ưu cho quyền lợi cơ bản của nhân dân Trung Hoa, kể cả các đồng bào Đài Loan». Còn Tổng thống Mã Anh Cửu hôm nay nhắc lại, tinh thần của các nhà lập quốc Đài Loan là «Thiết lập một quốc gia tự do dân chủ, phân phối công bằng các nguồn lực». Ông nói thêm: «Trung Hoa lục địa cần phải can đảm đi theo con đường này».

Đúng một trăm năm trước, cuộc Cách mạng Tân Hợi ngày 10/10/1911 do Quốc dân đảng lãnh đạo nổ ra tại Vũ Xương, đã làm sụp đổ hoàn toàn chế độ phong kiến nhà Thanh, khai sinh ra nước cộng hòa Trung Hoa Dân Quốc. Đến năm 1949 do bị thua trong cuộc nội chiến Quốc – Cộng, phe Quốc dân đảng và khoảng hai triệu người quốc gia phải chạy ra đảo Đài Loan, còn Mao Trạch Đông tuyên bố thành lập nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.

Đài Loan trên thực tế vốn là một quốc gia độc lập từ 62 năm qua, nhưng vẫn bị Bắc Kinh coi là một hòn đảo ly khai, và không loại trừ việc sử dụng vũ lực để sáp nhập đảo quốc này vào Trung Quốc. Từ khi ông Mã Anh Cửu đắc cử Tổng thống năm 2008, quan hệ đôi bên đã trở nên tốt đẹp hơn bao giờ hết, vì đương kim Tổng thống Đài Loan chủ trương cải thiện quan hệ với Trung Quốc.
T.M.
Nguồn: Viet.rfi.fr

CHÀO MỪNG NỮ THỦ TƯỚNG ĐỨC THĂM VIỆT NAM!

Hôm nay Thủ tướng Đức thăm Việt Nam


Bà Angela Merkel hôm nay sẽ tới Hà Nội, bắt đầu chuyến thăm Việt Nam với mục đích tăng cường hợp tác song phương, đặc biệt trong vấn đề đầu tư.
> Angela Merkel – ‘Người đàn bà thép’ của nước Đức
> Các hoạt động dự kiến của Merkel tại VN

Lễ đón Thủ tướng Đức Angela Merkel tại Hà Nội sáng nay Ảnh: Nguyễn Hưng.


Tháp tùng Thủ tướng Merkel là một phái đoàn hùng hậu gồm 27 quan chức cấp cao của chính phủ Đức, 15 đại diện từ các doanh nghiệp hàng đầu của cường quốc kinh tế số một châu Âu, 21 phóng viên báo đài cùng 5 đại biểu quốc hội thuộc 5 đảng khác nhau trên chính trường Đức.

Sau lễ đón chính thức tại Phủ Chủ tịch sáng nay, Thủ tướng Merkel sẽ hội kiến Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng và cùng ký kết các văn kiện. Trong cuộc hội đàm với Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, bà Merkel sẽ cùng nhà lãnh đạo Việt Nam bàn về các vấn đề hợp tác chính, gồm: chính trị và chiến lược; thương mại và đầu tư; pháp luật và tư pháp; phát triển và bảo vệ môi trường; giáo dục và đào tạo; khoa học công nghệ, văn hóa và du lịch.

Sau đó bà Merkel hội kiến Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng. Thủ tướng Đức sẽ thăm Văn Miếu - Quốc Tử Giám và nhà máy dược B.Braun, trước khi tới thăm đại sứ quán Đức tại Hà Nội. Bà Merkel cũng dành thời gian để gặp gỡ những người Việt Nam từng học tập và làm việc tại nước Đức, đại sứ quán tại Hà Nội cho biết.

Sáng 12/10, thủ tướng Đức bay vào thành phố Hồ Chí Minh để dự Diễn đàn Doanh nghiệp Việt - Đức. Chiều cùng ngày, bà Merkel rời Việt Nam để tới Mông Cổ.

Đức là đối tác thương mại trong EU lớn nhất của Việt Nam, với kim ngạch thương mại hai chiều tăng trưởng khoảng 15% mỗi năm, đạt trên 4,1 tỷ USD trong năm 2010, tức là bằng tổng kim ngạch hai chiều giữa Việt Nam và nhiều nước châu Âu khác cộng lại. Theo số liệu của Đức có tính cả sự trung chuyển qua nước thứ ba, kim ngạch song phương thậm chí lên tới 6 tỷ USD. Trong bối cảnh khó khăn chung của nền kinh tế thế giới, Đức cam kết 400 triệu USD tài trợ phát triển cho Việt Nam.

Cộng đồng người Việt Nam lao động và học tập tại Đức hiện có gần 100.000 người, theo số liệu của Văn phòng thống kê Liên bang Đức, và được nước sở tại đánh giá là một cộng đồng tích cực, có nhiều đóng góp cho sự phát triển chung của nước Đức. Ngoài ra, có một số lượng gần tương đương những người Việt Nam từng học tập hoặc làm việc ở Đức nay đã về nước. Đức hiện là nước tích cực nhất trong việc giúp Việt Nam đào tạo tiến sĩ, với khoảng 100 học bổng đào tạo mỗi năm. Những cộng đồng này chính là cầu nối quan trọng làm nên mối quan hệ tốt đẹp giữa hai nước trong suốt 36 năm qua, kể từ khi thiết lập quan hệ ngoại giao vào năm 1975.

Phan Lê
Nguồn: VNExpress


Hãng RFI cho biết: 
Công du Việt Nam,Thủ tướng Đức sẽ đặt vấn đề nhân quyền

Theo nguồn tin chính phủ Đức, nhân chuyến công du Việt Nam trong hai ngày kể từ ngày 11/10/2011, hai bên sẽ thảo luận về một hiệp ước thương mại song phương. Phía Đức cho biết thêm là bà Merkel sẽ nêu vấn đề nhân quyền với Hà Nội và sẽ tiếp xúc với đại diện xã hội công dân và tôn giáo.

THẾ VÀ LỰC VIỆT NAM TRÊN BIỂN

Thế và lực của Việt Nam trên biển
Lê Ngọc Thống


Trong bài “Việt Nam trước hình thái chiến tranh mới” với cái suy luận của lão nông chất phác, thấy sao nói vậy về đối tượng tác chiến của HQNDVN là ai. Vấn đề tiếp theo là so sánh thế và lực của hai bên ra sao, nếu như họ tấn công (nôm na so sánh lực lượng mạnh yếu) để từ đó hạ quyết tâm: Xin hàng. Hoặc nếu “Bệ hạ muốn hàng hãy chém đầu thần trước”. Không sợ, dám đánh, có cách đánh và quyết thắng.

Có một điều mà lịch sử luôn lặp đi lặp lại: Đối tượng tác chiến của Việt Nam trong chiến tranh bao giờ cũng hùng mạnh, và Việt Nam cuối cùng… vẫn thắng.

Tại sao đối phương lúc nào cũng có lực lượng hùng mạnh mà lúc nào cũng cứ thua không sớm thì muộn? Vậy điều gì xảy ra ở đây? Câu trả lời: Việt Nam không chỉ đánh giặc bằng “Dũng” mà còn phải đánh bằng “Trí”. Trí dũng song toàn. “Trí” ở đây là nghệ thuật quân sự độc đáo, đánh bằng mưu, kế; thắng bằng thế, thời. Còn dàn quân ra mà nghênh chiến với những lực lượng đó thì như Tướng Giáp từng nói với McNamara … “quân đội VN mà dàn quân ra nghênh chiến với Mỹ thì không chịu nổi 1 tuần”.

Mưu là lừa địch, đánh vào chỗ yếu, chỗ sơ hở, chỗ ít phòng bị của địch làm cho chúng lúng túng, bị động dẫn đến vỡ trận.

Kế là điều địch theo ý định của ta, giành quyền chủ động, buộc địch phải đánh theo cách ta lựa chọn. 

“Thế” trong nghệ thuật quân sự là tình thế, thế nước, thế trận, thế bố trí lực lượng trên địa hình địa lý. Thế lấy lực làm cơ sở, do lực quyết định, nhưng thế lợi, thế hiểm thì biến lực nhỏ thành lớn và ngược lại một lực lớn nhưng ở vào thế bất lợi, mất thế thì bị suy yếu.

Hiện nay Việt Nam ở vào tình thế (bối cảnh trong khu vực và thế giới) rất có lợi, hoàn toàn ngược lại với năm 1979. Thế nước thì ổn định, phát triển. Nhân dân Việt Nam hoàn toàn tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng CSVN – Tổ chức đầy bản lĩnh, dày dạn kinh nghiệm trong chiến tranh giữ nước. Nói thật cho đến bây giờ và ít ra vài thập niên nữa sẽ không có một tổ chức nào đủ tâm và đủ tầm ngoại trừ Đảng CSVN làm tròn sứ mạng này.
[.....NXD-Blog lược bỏ 1 đoạn] 

Nếu hải chiến xảy ra, đôi bên dứt khoát sẽ phải tác chiến với 5 hình thức sau:
1.  Các đòn tấn công tiêu diệt các căn cứ trên bờ bằng pháo hạm, tên lửa (chủ đạo).
2.  Tìm diệt các loại tàu ngầm.
3.  Tìm diệt các tàu chiến mặt nước.
4.  Tìm diệt các tàu vận tải, cắt đứt tuyến vận tải.
5.  Phòng thủ bờ biển, đảo, bảo vệ các căn cứ quân sự, kinh tế quan trọng và hệ thống thông tin liên lạc.
Với cơ sở lí luận như trên, so sánh thế và lực của Việt Nam trên biển với Trung Quốc trong hoạt động tác chiến thứ nhất ta thấy rõ ràng về lực lượng Trung Quốc vượt trội, họ có nhiều tàu ngầm, tàu chiến to và hiện đại. trên bờ thì có nhiều tên lửa tầm xa, tầm gần. Do đó chỉ cần ấn nút thì loạt đầu cũng đã có hàng ngàn quả tên lửa các loại bay vào lãnh hải, lãnh thổ Việt Nam. Tuy nhiên cũng không đáng ngại vì mức độ khủng khiếp chưa thấm vào đâu so với Hạm đội 7 và Không lực Mỹ đã từng dội xuống Hà Nội, Hải Phòng và một số thành phố khác. Và nếu nói rằng với loạt đầu tiên sẽ làm cho hệ thống phòng thủ của Việt Nam bị tê liệt hoàn toàn thì e quá sớm.

Sĩ quan Hạm đội 7 Mỹ sau khi ấn nút xong thì tay mở rượu Uých ki, tay ôm gái khiêu vũ; Phi công B52 sau khi rải hàng ngàn tấn bom mà thoát lưới lửa hạ cánh xuống Guam là có quyền ôm vợ, bật TV xem chiến sự, thậm chí phóng xe đến sân xem trận bóng bầu dục… vì họ biết Việt Nam chưa đủ khả năng giáng trả đến nước Mỹ. Nhưng sự kiện 2 chiếc pháo đài bay B52 ở căn cứ Utapao-Thái Lan của Mỹ cũng bị đặc công Việt Nam làm tan xác đã nói lên một thông điệp rằng sẵn sàng giáng trả vào sào huyệt của đối phương không phải là ý tưởng quá mới mẻ trong giới quân sự Việt Nam.

Trung Quốc thì khác Mỹ, ấn nút xong thì không thể bật rượu Mao Đài hảo lớ hảo lớ được đâu. Hàng ngàn quả tên lửa bay sang VN thì ít ra cũng có hàng trăm quả tên lửa từ Việt Nam bay sang chỗ họ. Các chính khách, học giả nói trên có biết chắc tên lửa Việt Nam có loại nào có tầm bắn đủ để lao vào phòng ngủ của mình ở Bắc Kinh không? Tuy nhiên 1 trăm hay 1 vạn quả của Việt Nam cũng chẳng là gì với Trung Quốc, cái nguy hiểm và khủng khiếp nó không nằm ở đó mà ở chỗ nó kích nổ các quả bom cực lớn khác, lớn hơn bom nguyên tử, trong nội địa Trung Quốc đang chờ phát nổ. Như vậy nếu chỉ xét việc phóng tên lửa qua nhau thôi tức tên lửa đất đối đất thì Việt Nam vẫn ở trong thế có lợi, thế hiểm. Thế này giống như “điểm tựa” mà Acsimet cần để “bẩy quả đất”. Ngày nay một điều khẳng định chắc chắn là Việt Nam không ít thì nhiều cũng có thứ với tới được Trung Quốc trên đất liền (dĩ nhiên rồi) và cả trên biển.

Trên biển, quả thật nếu dàn trận để hải chiến thì e rằng Việt Nam khó có thể chịu được vài trận bởi tàu chiến của Trung Quốc quá hiện đại. Với công nghệ cao thì không thể có một quả tên lửa, ngư lôi, máy bay nào… từ đâu đến mà không bị diệt. Với tính năng kỹ chiến thuật như vậy thì quả là những chiến hạm bất khả xâm phạm. Nhưng thực tế lại không cho nó “tròn trịa” như vậy. Một phương châm mà giới quân sự Việt Nam luôn nghiên cứu kỹ và hành động là: “Nếu những gì công nghệ không làm được thì chiến thuật làm được”. Việt Nam, công nghệ quân sự không đủ hiện đại, tiên tiến tương xứng để xé toạc lá chắn phòng thủ của những chiến hạm kia thì từ thế trận chiến tranh nhân dân, từ thế địa lý bờ biển, bằng nhiều lối đánh độc đáo (chiến thuật) sẽ thừa sức đánh tiêu diệt chúng. Trong bài “Việt Nam trước hình thái chiến tranh mới” tôi đã từng nêu một trong những lối đánh sở trường của Hải quân VN là cơ động nhanh, bí mật, tập kích bất ngờ với các đòn dồn dập, nhiều hướng, nhiều chiều, nhiều phương tiện hỏa lực vào một mục tiêu làm cho đối phương lùng túng, rối loạn dễ bị tiêu diệt hoặc bị thiệt hại nặng nề. Nhưng lối đánh này liên quan mật thiết với thế địa lý, thế biển. Thế này cũng như thế trận chiến tranh nhân dân là nguồn gốc, hỗ trợ cho lối đánh làm tăng gấp bội lực, một địch muôn người. Nếu trên đất liền, cha ông ta đã tìm ra được ải Chi Lăng; Rạch Gầm–Xoài Mút; sông Bạch Đằng… thì ngày nay Bộ Tham mưu HQVN cũng không khó khăn gì để thấy những thế đó trên bờ biển… Vài chiếc xuồng phóng tên lửa, phóng lôi tốc độ cao ở đâu đó trên bờ biển, hải đảo; vài chiếc máy bay cũ kỹ từ những sân bay dã chiến (chỉ dùng cất cánh) ở đất liền… là có thể tạo nên một trận tập kích bất ngờ theo ý muốn.

Vậy Trung Quốc có lợi thế gì? Do chủ động gây chiến nên họ có thế bất ngờ, luôn chủ động chọn lựa mục tiêu; lực lượng họ vượt trội nên họ có thế tấn công áp đảo, có khả năng làm đối phương tê liệt hoặc thiệt hại nặng bởi đòn phủ đầu. Tất nhiên những gì mà là lợi thế của Việt Nam thì Trung Quốc sẽ ngược lại, thất thế. Trung Quốc không thể sử dụng lực lượng và lối đánh giống Việt Nam dù muốn. Đặc biệt, Trung Quốc hay nước nào mang quân đi gây chiến cũng vậy, muốn đánh nhanh, chớp nhoáng để thắng nhanh nhưng khi không thể thì bắt buộc phải kéo dài, dằng co thì ngay về chiến lược cũng đã tự mâu thuẫn rồi, do đó lợi thế cũng mất dần vào tay đối phương…

Do trong khuôn khổ một bài viết thì không thể đánh giá tiếp tương quan thế và lực của Việt Nam và Trung Quốc trong các hình thái tác chiến tiếp theo, nếu ai có quan tâm đến đất nước thì tiếp tục. Nhưng chỉ cần đến thế cũng có thể nói: 

Không sợ, đánh được, có cách đánh và sẽ thắng. Nói như thế không có nghĩa là Hải quân Trung Quốc thế và lực trên biển Đông yếu, Mỹ cũng chưa dám coi thường nữa là Việt Nam. Không tin thì Việt Nam thử đưa Hải quân sang xâm chiếm lãnh hải của Trung Quốc xem. Vấn đề đặt ra ở đây chỉ là nếu Trung Quốc dùng Hải quân xâm chiếm biển của Việt Nam mà thôi. Còn nếu bệ hạ muốn hàng thì thần…dân coi như không viết bài này.

Tuy nhiên chiến tranh, thực chất là sự tranh dành lợi ích. Khi không có hoặc có ít thì không dại gì gây chiến tranh vì chiến tranh không phải trò đùa đâu mấy ông học giả, chính khách ạ. Chết chóc, tang thương lắm. Chắc lẽ các vị con cháu đã định cư sang Úc, Canada, Mỹ nên mới hò hét hiếu chiến, vô tâm, vô cảm, vô đạo đức, vô nhân đạo vậy chứ, đúng không?

Năm 1979 Trung Quốc tấn công Việt Nam để chứng tỏ với Mỹ và phương Tây là Trung Quốc không giống Việt Nam, hãy để Trung Quốc yên ổn làm ăn. Ngày nay mục đích tấn công Việt Nam không rõ ràng, lợi ích kinh tế, chính trị không đủ ảnh hưởng nhiều đến đất nước thì sẽ chẳng có cuộc tấn công nào trong tương lai gần. Hòa bình vẫn là xu hướng chính cho cả 2 dân tộc.

Lê Ngọc Thống 
Tác giả gửi cho viet-studies ngày 10-10-11

THẬT MỪNG VỀ CHUYẾN THĂM ẤN ĐỘ CỦA CHỦ TỊCH NƯỚC!

Chủ tịch Trương Tấn Sang hoan nghênh Ấn Độ và các nước thăm dò dầu khí ở vùng biển của Việt Nam

Chủ tịch Việt Nam Trương Tấn Sang trong chuyến công du Malaysia, 28/09/2011
REUTERS

Trọng Nghĩa

Vào hôm nay, 09/10/2011, hai ngày trước khi lên đường qua Ấn Độ, thực hiện chuyến thăm cấp Nhà nước, chủ tịch nước Việt Nam đã dành cho hãng tin Ấn Độ PTI một bài phỏng vấn. Lãnh đạo Việt Nam đã hoan nghênh hợp tác Việt - Ấn trong lãnh vực dầu khí, đồng thời, ông cho biết sẽ tăng cường quan hệ chiến lược và quốc phòng với New Delhi.

Bình luận về những tranh cãi vừa bùng lên liên quan đến việc Ấn Độ thăm dò dầu khi trong hai lô của Việt Nam ở Biển Đông, gần bờ biển miền Trung Việt Nam, nhưng lại bị Trung Quốc phản đối, cho rằng đó là khu vực của họ, chủ tịch Trương Tấn Sang đã lên tiếng bảo vệ hợp tác giữa Hà Nội và New Delhi.

Ông nói : “Thực tế là tất cả các dự án hợp tác giữa Việt Nam và các đối tác khác, bao gồm tập đoàn Ấn Độ ONGC trong lĩnh vực dầu khí đều nằm trên thềm lục địa, trong vùng đặc quyền kinh tế và thuộc chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam, hoàn toàn phù hợp với pháp luật quốc tế, đặc biệt là Công ước năm 1982 của Liên Hiệp Quốc về Luật biển”.

Trên cơ sở đó, chủ tịch nước Việt Nam xác định: “Chúng tôi hoan nghênh các công ty nước ngoài đến làm việc với đối tác Việt Nam trong các dự án dầu khí trên thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam và phù hợp với pháp luật Việt Nam”. Ông Sang đồng thời cho biết là Việt Nam cam kết bảo vệ lợi ích hợp pháp của các công ty nước ngoài đã đầu tư trong nước.

Cả Ấn Độ và Việt Nam đều bác bỏ các tuyên bố chủ quyền Trung Quốc trên Biển Đông với lý do là căn cứ theo luật của Liên Hiệp Quốc, các lô mà Ấn Độ khai thác thuộc chủ quyền của Việt Nam. Ấn Độ cũng đã nói rõ là công ty Nhà nước của họ sẽ tiếp tục thăm dò dầu khí tại Biển Đông.

_____________________

Tin nhà:

Thưa chư vị, chiều ngày 9.10, cha tôi đã tỉnh lại sau 08 ngày hôn mê sâu, do bị tai biến mạch máu não (đột quỵ não, xuất huyết não). Hiện cha tôi đang được điều trị tích cực tại Quân y viện. 

Thay mặt Mẹ tôi và các anh em tôi, tôi xin chân thành cảm tạ các bác, các anh chị em xa gần đã thăm hỏi, động viên, cầu nguyện, tiếp thêm nghị lực cho cha tôi và gia đình tôi trong cơn bạo bệnh của cha. 

Từ hôm nay, Nguyễn Xuân Diện - Blog tiếp tục đăng tải trở lại sau thời gian gián đoạn vừa rồi. 

Nguyễn Xuân Diện kính báo!
________________________


Thứ Ba, 4 tháng 10, 2011

BUỔI LÀM VIỆC THỨ 3 VỚI TOÀ ÁN NHÂN DÂN QUẬN ĐỐNG ĐA

Thưa chư vị,

Sáng nay, thay mặt những người khởi kiện Đài Phát Thanh và truyền hình Hà Nội về tội vu khống, các ông Nguyễn Đăng Quang, Vũ Ngọc Tiến, Lê Dũng và Luật sư Hà Huy Sơn đã đến làm việc lần thứ 3 với Toà án nhân dân Quận Đống Đa.

Nội dung buổi làm việc được Thông tin tại Blog Lê Dũng, tại địa chỉ:


Nguyễn Xuân Diện kính báo!

Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2011

THÔNG BÁO NGẮN


Thưa chư vị,
Cha tôi mệt nặng, tôi về quê chăm sóc Cha tôi mấy hôm. Trong thời gian đó (tính từ 13h hôm qua), NXD-Blog không cập nhật được bài vở mới. Kính mong chư vị thể tất!

Việc gặp gỡ theo các cuộc hẹn đã xếp lịch từ tuần trước, cũng xin đành gác lại.

Lâm Khang tôi xin kính trình.

Thứ Bảy, 1 tháng 10, 2011

BÙI CÔNG TỰ: TẢN MẠN NHÂN NGÀY QUỐC KHÁNH TRUNG QUỐC


TẢN MẠN NHÂN NGÀY QUỐC KHÁNH TRUNG QUỐC
Bùi Công Tự

Có lẽ trên thế giới này (trừ Trung Quốc ra) không có nơi nào mà đề tài Trung Quốc lại được đề cập đến  nhiều như ở Việt Nam? Từ đài Phát thanh đến đài Truyền hình, từ báo giấy đến báo mạng, từ TTX Quốc gia đến TTX vỉa hè, từ chợ khoáng sản đến chợ thủy sản, từ phòng văn của mấy ông hay chữ nhấc bút là “Đức Khổng Tử nói” đến những siêu thị sách bày la liệt tiểu thuyết dịch từ Hoa ngữ của những tác giả chân dài kể chuyện phòng the. Tuy nhiên cũng công nhận rằng văn học hiện đại Trung Quốc có nhiều tác phẩm rất giá trị phản ánh hiện thực xã hội đương thời, chỗ nào cũng thấy hiện diện Trung Quốc.

Nếu tôi nói Trung Quốc có mặt từ trại chăn nuôi cho đến trại giam thì cũng chẳng sai. Vì ở trại chăn nuôi thì còn vật được nuôi bằng thức ăn gia súc của các công ty Trung Quốc, còn ở trại giam thì giam giữ người biểu tình chống Trung Quốc xâm chiếm biển đảo.

Nếu tôi nói Trung Quốc có mặt cả nơi các cô gái Việt bán trôn nuôi miệng đến nơi các chàng trai Việt bán thận cứu nhà (tại Trung Quốc ) thì bạn đọc cũng đừng bảo tôi phá hoại tình hữu nghị Việt – Trung. Những chuyện đau xót ấy đã nhiều lần báo chí chính thống đưa tin và các cơ quan chức năng cũng đã phải nhiều lần vào cuộc.

Thật ra mấy cái “nếu” nói trên chỉ là những vết ghẻ lở. Nguy hiểm nhất là khuôn mặt Trung Quốc hằm hằm ở biển Đông và bàn tay Trung Quốc bí hiểm có thể luồn vào nơi “thâm cung bí sử”. Nhưng đấy lại là chuyện đại sự không bàn ở bài tản mạn này. Riêng chuyện hơn 70.000 người Trung Quốc làm việc trên các công trường xây dựng ở Việt Nam thì chúng ta cứ nghĩ rằng ta là ông chủ, họ là người làm thuê.  Nghĩ thế cho nó nhẹ nhàng. 

Về mối quan hệ Việt – Trung, vừa qua tôi được đọc nhiều bài viết của các học giả của cả hai nước về vấn đề này. Nhận xét của tôi là người Trung Quốc cho dù đầu tư rất nhiều vào việc nghiên cứu Việt Nam, thực tế hiểu biết của họ về chúng ta rất phiến diện và sai lệch. Những giá trị cơ bản làm nên sức mạnh Việt Nam thì họ hoàn toàn không hiểu hoặc cố tình không hiểu. Đặc biệt họ xuyên tạc lịch sử, như học giả Tôn Hồng Niên viết rằng trong lịch sử không có chuyện Trung Quốc xâm lược Việt Nam, nếu có xung đột thì chủ yếu do vua chúa Việt Nam đem quân xâm lấn đất đai Trung Quốc, cũng có đôi lần Trung Quốc đưa quân vào Việt Nam nhưng là theo yêu cầu của triều đình Việt Nam nhờ dẹp loạn, song việc lại nhanh chóng rút quân về.  Còn việc Việt Nam phải cống nạp thì học giả Trung Quốc nói rằng những thứ Việt Nam cống nạp đều ít giá trị (như quả vải thiều) nhưng lại được Hoàng đế Trung Hoa “lại quả” vàng bạc gấm vóc lụa là giá trị gấp bội. Tóm lại họ nói rằng trong quan hệ với Trung Quốc thì Việt Nam hoàn toàn được lợi, Trung Quốc bị thiệt thòi nhiều lắm nhưng rộng lượng bao dung v.v.. Bạn đọc có thể thấy rất nhiều luận điệu tương tự như thế của các học giả Trung Quốc trong loạt bài “Mối quan hệ Trung-Việt: Không thể không nói” đăng trên tạp chí “Tri thức thế giới” của bộ ngoại giao Trung Quốc tháng 7/2011 mà trang mạng Ba Sàm đã phiên dịch và giới thiệu.

Về phía Việt Nam, tôi có nhận xét là những nơi nhà nước đầu tư nghiên cứu về Trung Quốc như cái “Viện nghiên cứu Trung Quốc” của ông GS nổi (tai) tiếng Nguyễn Huy Quý trước đây thì lại cho ra những bài ít giá trị, giáo điều. Trái lại những học giả tự do thì lại có nhiều bài viết sâu sắc với nhiều dữ kiện, dữ liệu. Nó cho thấy chúng ta hiểu Trung Quốc hơn họ hiểu về chúng ta rất nhiều. Trong khi vẫn tôn trọng những giá trị Trung Hoa, các học giả Việt Nam đã phân tích sâu sắc “bản chất Trung Quốc”, cánh báo sự nguy hiểm họ đã, đang và sẽ gây ra cho đất nước ta.

Đúng là đối với Trung Quốc là một thách thức lớn. Cái vị trí địa lý “núi liền núi, sông liền sông” của hai quốc gia đã tạo nên cái địa chính trị khắc nghiệt mà chúng ta phải đương đầu.

Trong điện văn mừng quốc khánh Trung Quốc của lãnh đạo nước ta năm nay có hai chữ “anh em”. Nói thật tôi không ưng hai chữ này. Xin hỏi: Ai là anh, ai là em? Chỉ vì đất hẹp hơn, người ít hơn mà ta chịu là em ư? Là em theo văn hóa Trung Hoa thì “quyền huynh thế phụ”(anh có quyền thay cha đối với em). Trên phương diện quốc gia mà nhận là đàn em thì chấp nhận sao được!

Cha ông chúng ta đã quan niệm rõ ràng: Bắc là Bắc. Nam là Nam! “Núi sông bờ cõi đã chia, phong tục Bắc - Nam cũng khác”(Nguyễn Trãi). Điều đó đã định rành rành tại thiên thư (Lý Thường Kiệt). Đối diện với Bắc đế là Nam đế (Lý Nam Đế). Đối diện với Đại Hán là Đại Việt. Chúng ta phải kế thừa tinh thần tự cường ấy của cha ông. 

Tôi hiểu rằng có cái gọi là “ngôn ngữ ngoại giao, phát ngôn nên lịch sự nhưng không thể làm mất thể diện quốc gia. Ông Lê Hiếu Đằng đã nói thẳng: “Không thể quỵ lụy Trung Quốc”. Vả lại tôi nói thật cái ngôn ngữ ngoại giao mà hai nước vẫn dùng tôi thấy nói giả dối lắm.

Người Việt Nam có những câu nói cửa miệng: “Bán anh em xa mua láng giềng gần, hàng xóm láng giềng tắt lửa tối đèn có nhau”. Ông bà cha mẹ dạy dỗ con cháu như thế, anh em bè bạn nhắc nhở nhau như thế. Những câu châm ngôn ấy thể hiện đạo đức và cách ứng xử của nhân dân ta. Mở rộng ra có thể nói rằng đó là quan niệm của dân tộc ta về mối quan hệ với các quốc gia láng giềng. Với Trung Quốc nhà thơ Tố Hữu đã viết:

Đồng Đăng đây, nọ Bằng Tường
Song song đôi mặt như gương với hình
Bên ni biên giới là mình
Bên tê biên giới cũng tình quê hương.

Chắc người Trung Quốc không biết đến những câu châm ngôn và thơ ca của ta nên họ mới bảo “Việt Nam mất dạy”, “đập vào mặt Việt Nam”. Chi một câu nói của lãnh tụ của họ “dạy cho Việt Nam bài học”(Đặng Tiểu Bình) cũng đủ thấy bản chất Đại Hán láo xược khinh người đến mức nào. 

Bài tản mạn viết đến đây thì bị mất điện. Tôi không đổ cho mấy bác Trung Quốc trúng thầu các dự án điện đã làm chậm tiến độ quá nhiều ở nơi nay nơi khác đâu.

TPHCM, 01/10/2011.

Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2011

NHẬT KÝ NGÀY 30 THÁNG 9 NĂM 2011


Thưa chư vị,
Sáng nay, ngài Michael Orona, viên chức chính trị của Tòa Đại sứ Hoa Kỳ cùng một phiên dịch (ông Vũ Tú Mạnh) tới thăm tôi ở Viện Nghiên cứu Hán Nôm.

Theo như lịch đã hẹn, 10h00, hai vị khách có mặt. Sau khi trình danh thiếp, nhấp ngụm trà nơi văn phòng, ngài Michael Orona nói về mục đích của chuyến thăm. Trước đó tôi đã mở toang tất cả các cửa lớn nhỏ và nói rằng toàn bộ cuộc nói chuyện hôm nay tôi sẽ trình cả lên Blog cá nhân của tôi. Hai ngài ấy vui lắm, nói rằng việc này rất sáng rõ, xin mặc ý tôi làm.



Tôi vui vẻ tiếp lấy hai tấm danh thiếp và sẵn sàng trả lời những câu hỏi của ngài Michael Orona. Câu chuyện được cả 3 chúng tôi đều ghi vào sổ tay; tôi ghi được như dưới đây:

Hỏi: Thưa ông, xin ông cho biết công việc của ông hiện nay?

Trả lời: Tôi hiện nay làm công tác quản lý thư viện Viện Nghiên cứu Hán Nôm, là tàng thư lớn nhất lưu trữ các văn bản cổ của Việt Nam. Tôi đang là Phó giám đốc của thư viện. Giám đốc thư viện đã nghỉ hưu từ tháng 12 năm 2009.

Hỏi: Được biết, ông đã tham gia một số cuộc biểu tình ở Hà Nội trong thời gian qua. Ông cho biết công việc của ông có liên quan gì đến các cuộc biểu tình không?

Trả lời: Tôi có tham gia 11 cuộc biểu tình yêu nước tại Hà Nội suốt từ tháng 6 đến tháng 8 vừa rồi ở Hà Nội là để phản đối việc nhà cầm quyền Trung Quốc liên tục gây hấn trên Biển Đông. (Chỉ có cuộc hôm 10 tháng 7 là không tham gia, nhưng có đến khu vực biểu tình để quan sát). Ông Giám đốc công an Tp HN cũng khẳng định đó là các cuộc biểu tình yêu nước.

Trước đây, Hoàng Sa – Trường Sa là một đề tài mà báo chí nhà nước không nói đến. Nhưng thật mừng là sau cuộc hội thảo quốc gia về Biển Đông họp ngày 17.3.2009, tại Hà Nội, do Học viện Ngoại giao (Bộ Ngoại giao VN) tổ chức thì báo chí bắt đầu nói nhiều đến Hoàng Sa – Trường Sa. Tôi học về ngành Hán Nôm, tôi cũng muốn tìm hiểu các tài liệu cổ nói gì về Hoàng Sa và Trường Sa. Tài liệu cổ viết bằng chữ Hán và chữ Nôm, nay ít người còn đọc được, vì vậy tôi cũng muốn dịch và giới thiệu những tài liệu này để mọi người cùng hiểu. Tôi còn mong những tài liệu như thế được dịch sang tiếng Anh để những người Mỹ như ngài có thể hiểu được cha ông chúng tôi nói gì về chủ quyền của VN tại HS – TS.

Ngày 30.03.2009, khi báo chí đưa tin về việc phát hiện một văn bản chữ Hán Nôm được phát hiện ở đảo Lý Sơn có liên quan đến chủ quyền VN, tôi rất mừng. Tôi đã bỏ tiền túi, tự đi vào Quảng Ngãi rồi ra đảo Lý Sơn để tiếp cận văn bản này, dịch và nghiên cứu nó, sau đó công bố trên báo Thanh Niên và cả trong Hội nghị khoa học của Viện tôi.

Văn bản ấy nói rằng vào năm 1834, chính quyền tỉnh lúc đó đã vâng theo sắc lệnh của nhà vua, cử 24 người ra Hoàng Sa để: đo đạc các đảo, thu lượm hải vật (hải sản quý và các vật của các con tàu đắm dạt vào) đưa về triều đình Huế. Mỗi lần đi 6 tháng. Hàng năm đều có đi. Đây là việc mà nhà nước phong kiến VN đã cho làm cả từ mấy trăm năm trước đó. Hay nói khác đi, cha ông chúng tôi đã thực thi chủ quyền của mình tại Hoàng Sa và Trường Sa lâu đời lắm rồi. Văn bản ấy có câu rằng: Đường biển ấy là nơi quan yếu, phải dốc sức mà thừa hành để cho công việc được mười phần trọn vẹn. Nếu bất cẩn, sẽ phạm trọng tội.

Hay như cái bản đồ này (tôi chỉ vào bản đồ treo trên tường), do giám mục Taberd (Pháp) lập và xuất bản năm 1838. Bản đồ này có 2 điểm rất quan trọng. Thứ nhất, nó đã vẽ rất chính xác về tọa độ của Hoàng Sa mà đến nay vẫn chính xác. Thứ hai, nó ghi rõ hai chữ tiếng Việt “Cát vàng” chứ không ghi Hoàng Sa, bên cạnh có chữ Pháp là Paracel. Tấm bản đồ này được in hàng loạt và đính đằng sau cuốn từ điển do giám mục Taberd soạn.

Các nhà nghiên cứu Việt Nam, mặc dù dụng công tìm hiểu nghiên cứu với tấm lòng nồng nhiệt, nhưng lại vẫn rất khách quan, trung thực trong thao tác và trong công bố.

Hỏi: Đề tài mà ông làm luận án Tiến sĩ là gì?

Trả lời: Luận án tiến sĩ của tôi là về Ca trù. Luận án đã được Quỹ Thụy Điển – Việt Nam phát triển văn hóa tài trợ kinh phí để xuất bản ngay sau khi bảo vệ thành công. Khi Việt Nam tiến hành xây dựng hồ sơ để trình lên UNESCO đề nghị vinh danh Ca trù là Kiệt tác văn hóa phi vật thể và truyền miệng của nhân loại, thì toàn văn luận án tiếng Việt được gửi trong Hồ sơ và kèm theo là bản dịch tiếng Anh tóm tắt luận án, gồm 40 trang.

Hỏi: Ông nghĩ như thế nào về vai trò của người trí thức?

Trả lời: Tôi cũng đã từng nói với BBC về trí thức. Rằng người trí thức có bổn phận phải đem hết hiểu biết của mình để phụng sự đất nước, với tinh thần tự nhiệm (tự gánh vác), trong lĩnh vực và phạm vi của mình, không chờ sai bảo, bổ nhiệm. GS.TS Nguyễn Minh Thuyết, thầy giáo của tôi gọi đó là sự dấn thân. Ông nói: Đã là trí thức thật thì ai cũng dấn thân. Tôi còn nhớ có người nói, thuộc tính của trí thức là phản biện xã hội.

Hỏi: Trong các cuộc biểu tình vừa rồi, những người trí thức tham gia biểu tình có điều gì khác nhau không?

Trả lời: Tôi thấy những nhà trí thức tham gia biểu tình rất nhiều người là những chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực của họ. Nhưng có một điểm chung là họ đều là những người yêu nước, đều có mục đích chung là phản đối Trung Quốc gây hấn, xâm phạm lãnh hải Việt Nam trên Biển Đông, bắt giữ tàu thuyền của ngư dân Việt Nam, đánh đập và cướp tài sản của họ.

Hỏi: Vậy khi đi biểu tình, người trí thức nói riêng và mọi người nói chung muốn điều gì?

Trả lời: Họ muốn 3 điều. Một: Hoàng Sa và toàn bộ những gì ở Trường Sa mà Trung Quốc đang chiếm giữ trái phép trở về với Việt Nam. Hai là, nhà cầm quyền Trung Quốc chấm dứt hoàn toàn mọi việc gây hấn, đánh đập, bắt giữ, cướp tài sản của ngư dân Việt Nam. Và ba là, Trung Quốc hoàn toàn chấm dứt việc tuyên truyền và hiện thực hóa đường lưỡi bò phi pháp của mình trên Biển Đông.

Hỏi: Sau khi có Thông báo của UBND Tp HN, theo ông liệu có cuộc biểu tình nào nữa không?

Trả lời: Quyền biểu tình là quyền đã được Hiến pháp nước tôi ghi nhận tại điều 69. Hiến pháp khẳng định quyền này thì ai cũng có quyền thực thi quyền này.

Hiện nay, không một ai có thể dám chắc là có hay không các cuộc biểu tình diễn ra trong tương lai. Vì các cuộc biểu tình không do ai tổ chức. Nếu Trung Quốc chấm dứt gây hấn, chấm dứt việc bắt giữ, đánh đập, cướp tài sản của ngư dân Việt Nam trên Biển Đông thì mới chắc là không có biểu tình.

Hỏi: Vì sao lại cấm biểu tình?

Trả lời: Cái này tôi không biết. Nhưng theo lời giải thích của một số người thì các cuộc biểu tình vừa rồi có các thế lực thù địch lợi dụng. Tôi cũng không biết cụ thể là thế lực nào, đến từ đâu và đã lợi dụng được ai và lợi dụng như thế nào. Báo chí Trung Quốc thì cho rằng các cuộc biểu tình vừa rồi ở Hà Nội là do có Hoa Kỳ đứng đằng sau. Tôi nhờ ngài tìm hiểu vấn đề này xem cụ thể ra sao.

Hỏi: Ngoài chuyện biểu tình, các nhà trí thức còn tổ chức các hoạt động khoa học như: hội thảo, tọa đàm, thuyết trình?

Trả lời: Vâng, đúng thế. Nhưng cuộc tọa đàm Vì Hòa bình và công lý trên Biển Đông do CLB Phaolo Nguyễn Văn Bình và NXB Trí thức vừa rồi bị cấm tổ chức. Trước đó, Cụ Nguyễn Đình Đầu (một học giả lão thành, đã 92 tuổi, đi đầu trong cuộc biểu tình ở Sài Gòn hôm 5.6) tổ chức một cuộc triển lãm các bản đồ cổ tại Thư viện Tổng hợp Tp HCM thì bị dừng, chỉ trước giờ khai mạc vài chục phút. Rồi mới đây là buổi thuyết trình của Tiến sĩ Nguyễn Nhã tại Hà Nội cũng bị ngăn cản, mà ngài đã biết.

Hỏi: Vì sao thế, thưa ông? Các cơ quan của chính quyền có đưa ra lý do gì không?

Trả lời: Tất cả chỉ có hai chữ thôi, thưa ngài. Hai chữ đó là “nhạy cảm”.

Sau đó, tôi thuật lại cuộc thuyết trình của TS Nguyễn Nhã, đúng như đã đưa trên Blog.

Hỏi: Theo ông, thì rồi đây tình hình này có cải thiện được không?

Trả lời: Tôi tin chắc rằng, rồi đây, những ai chưa hiểu về chúng tôi thì sẽ hiểu thôi. Vì sao? Vì chủ quyền là một điều rất thiêng liêng đối với mọi người Việt Nam. Và lòng yêu nước là tự nó có trong lòng rồi, không phải xin ai, cũng chẳng ai có thể cho được. Nó rất thiêng liêng và có trong huyết quản mọi người.

Tôi hy vọng rằng, qua các cuộc gặp gỡ, đối thoại và lắng nghe nhau, rồi thì tất cả mọi người sẽ hiểu nhau hết!

Cuộc trò chuyện bắt đầu từ 10h00, kết thúc lúc 11h45. Nội dung chỉ có từng ấy. Nay xin ghi lại để mọi người cùng rõ.

Có một điều đáng tiếc là hôm nay, vợ tôi mang máy ảnh đi hội nghị Khảo cổ học, nên tôi không chụp được tấm hình nào làm kỷ niệm và các ngài ở Tòa Đại sứ Mỹ cũng không mang theo máy chụp hình, nên chỉ bắt tay nhau rồi ra về mà không có hình lưu niệm.

Hết

Tái bút: Chiều hôm qua (29.09.2011), lãnh đạo công an Tp Hà Nội đã cử cán bộ đến gặp tôi tại Viện Hán Nôm. Buổi làm việc có 2 nội dung:

1- Lấy lý lịch cá nhân của tôi. Mặc dù cơ quan công an Hà Nội đã có 2 lần lấy lý lịch trực tiếp từ tôi. Hai người đã lấy lý lịch của tôi là Trung tá Ngô Văn Đáp và Trung tá Đàm Văn Khanh. Tôi nói sẽ tự khai lý lịch và gửi qua Email để ông nắm được. 

Qua việc này, tôi biết công an HN có rất nhiều bộ phận khác nhau, và khi xử lý công việc thì không kết nối được với nhau để tránh mất thời giờ cho cả hai bên.

2 - Chuyển lời mời của Ông Phó Giám đốc Công an Tp Hà Nội Bạch Thành Định mời tôi lên gặp gỡ tại trụ sở CA TPHN, 87 Trần Hưng Đạo, HN vào lúc 10h00 sáng mai (30.09.2011). Tuy nhiên, vì sáng mai có việc bận nên tôi đề nghị sẽ gặp vào đầu tuần tới. 

Tôi cũng mong có cuộc gặp với lãnh đạo công an Tp HN để trao đổi thêm, tìm hiểu ý kiến của các anh ấy và trân trọng đề nghị giúp đỡ cho các cuộc thuyết trình khoa học về chủ quyền biển đảo sắp tới. 

Cuộc trò chuyện này từ 14h00 đến 16h00.
Nguyễn Xuân Diện

                                                   


Thứ Năm, 29 tháng 9, 2011

BÀ BÙI THỊ MINH HẰNG YÊU CẦU KHỞI TỐ HÌNH SỰ

  
Thưa chư vị,

Tiếp theo bà Đặng Bích Phượng (Phương Bích) gửi đơn Yêu cầu Khởi tố hình sự:

1- Trưởng công an quận Hoàn Kiếm Hoàng Quốc Định;

2- Giám thị trại giam số 1 Tp Hà Nội Bùi Ngọc Bình.

 
Lúc 10h02 sáng nay, 29.09.2011, bà Bùi Thị Minh Hằng cũng đã gửi đơn
Yêu cầu Khởi tố hình sự đối với hai ông Hoàng Quốc Định và Bùi Ngọc Bình. 

Trong lá thư gửi Nguyễn Xuân Diện, bà Bùi Thị Minh Hằng viết:
Thưa tiến sĩ Nguyễn Xuân Diện!
Sau hơn 1 tháng bị bắt bớ giam cầm trái pháp luật chỉ vì muốn thể hiện lòng yêu nước cháy bỏng và tham gia biểu tình chống Trung Quốc xâm lược;
Hôm nay Minh Hằng mới quyết định gởi lá đơn đề nghị này với hy vọng và niềm tin vào PHÁP LUẬT THƯỢNG TÔN cũng như 1 sự thay đổi kỳ diệu trong những hành xử của những vị mang danh "công bộc ND".
Kính nhờ Blogger Nguyễn Xuân Diện cho đăng tải để rộng đường công luận.
Luôn hy vọng và đặt niềm tin vào chính nghĩa và SỰ THẬT.
Kính chúc tiến sĩ cùng gia đình: Sức khoẻ và tinh thần vì Dân tộc- Nhân dân.
Thân kính!
Minh Hằng
Được biết, bà Bùi Thị Minh Hằng vừa rời khỏi Bưu điện Bờ Hồ cách đây ít phút. 
Toàn văn bản Yêu cầu Khởi tố dưới đây:


CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
Độc lập – Tự do – Hạnh phúc
________________________

Hà Nội, ngày 29 tháng 9 năm 2011

YÊU CẦU KHỞI TỐ HÌNH SỰ
            
             Kính gửi: Giám đốc Công an thành phố Hà Nội Nguyễn Đức Nhanh

I. Người bị hại:

Tôi, Bùi Thị Minh Hằng sinh ngày 20 tháng 7 năm 1964. CMND số  273278857 do công an TP Vũng Tầu cấp ngày 25/11/2004. Hộ khẩu thường trú: 106 Lê Hồng Phong, phường 4 TP Vũng Tàu, tỉnh Bà Rịa Vũng Tàu.
Hiện trú tại 92 Hoàng Diệu, thị xã Sơn Tây, thành phố Hà Nội

II. Người bị yêu cầu khởi tố:

1. Trưởng Công an quận Hoàn Kiếm, Hoàng Quốc Định.
- Điều 123. Tội bắt, giữ hoặc giam người trái pháp luật; 
- Điều 296. Tội ra quyết định trái pháp luật;
- Điều 303. Tội lợi dụng chức vụ, quyền hạn giam, giữ người  trái pháp luật; 
- Điều 124. Tội xâm phạm chỗ ở của công dân;
- Điều 125. Tội xâm phạm bí mật hoặc an toàn thư tín, điện thoại, điện tín của người khác;
- Điều 141. Tội chiếm giữ trái phép tài sản.
2. Giám thị trại tạm giam số 01 thành phố Hà Nội, Bùi Ngọc Bình
  – Điều 121. Tội làm nhục người khác. 

III. Tóm tắt vụ việc:

Sáng ngày 21/8/2011, tôi ra Bờ Hồ để tham gia biểu tình phản đối Trung Quốc gây hấn giết hại ngư dân và xâm phạm lãnh hải, phá hoại tàu khảo sát địa chấn trong vùng biển Việt Nam. Khoảng 8 giờ 15 phút, khi tôi đi taxi ra tới gần tượng đài Lý Thái Tổ, thì đoàn biểu tình đã sang đường phía Bờ Hồ. Mọi người vừa đi về hướng Tràng Tiền vừa hô khẩu hiệu với nội dung phản đối Trung Quốc xâm lược và bảo vệ Tổ quốc, biển đảo...Tôi sang đường cùng nhập vào đoàn biểu tình, vừa đi vừa hô khẩu hiệu với mọi người. Nhưng đoàn biểu tình chỉ đi được một đoạn ngắn, thì một nhóm thanh niên đeo băng đỏ lao vào túm lấy những người biểu tình, lôi kéo một cách thô bạo và cưỡng bức họ lên xe buýt, trong đó có tôi. Quá trình bắt giữ người trái phép này, đều đã được chứng minh bằng các clip video đăng tải rộng rãi trên mạng internet vào thời điểm đó. Ngay cả khi xe đang chạy, những thanh niên đeo băng đỏ vẫn tiếp tục dùng vũ lực, giằng giật thô bạo những băng rôn, khẩu hiệu của người biểu tình rồi quăng xuống đường, khiến tất cả những người biểu tình chúng tôi hết sức phẫn nộ. Trong quá trình giằng co với nhóm người này, tôi đã bị họ kéo tuột mất 1 chiếc ví xách tay nhỏ, trong đó có hơn 3 triệu đồng, 1 dây chuyền bạch kim, 1 bằng lái xe 2 bánh mang tên Bùi Thị Minh Hằng,1 phô tô CMND mang số 273278857 do công an Bà Rịa- Vũng Tàu cấp mang tên tôi, và một số vật dụng khác.
Sau đó tôi và những người biểu tình bị đưa về đồn công an Mỹ Đình. Tại đây, họ tách riêng tôi ra 1 chỗ. Khi tôi phản đối thì bị một số công an mặc cảnh phục nhưng không hề đeo bảng hiệu tên tuổi đứng xung quanh, tỏ thái độ rất côn đồ với những lời lẽ thô tục như: “mày không có quyền yêu cầu...”, “đây không phải là chỗ cho mày yêu cầu này nọ...”.
Tôi bị đưa vào phòng riêng. Một số người không hề đeo phù hiệu ghi tên tuổi, chức danh thay phiên nhau làm việc với tôi. Nhưng vì tôi quá phẫn nộ trước việc bị bắt giữ vô cớ và thô bạo nên nhất định không trả lời những câu hỏi của họ. Thậm chí quá bức xúc tôi đã lớn tiếng quát: Các anh là ai? Là công an tay sai của Trung Quốc hay sao mà lại bắt nhưng người đi biểu tình chống TQ? Chúng tôi đã làm gì sai?
Khoảng hơn 10 giờ, tôi bị đưa lên xe ô tô đưa về trụ sở công an quận Hoàn Kiếm. Tại đây, khi họ muốn lập biên bản ghi lời khai thì tôi vẫn một mực khẳng định, tôi không làm điều gì vi phạm pháp luật, mà chỉ thể hiện lòng yêu nước và căm thù Trung Quốc xâm lược, nên họ không thể lập được biên bản với tôi.
Đến gần 23 giờ tối ngày 21/8, công an quận Hoàn Kiếm thả 1 trong số 8 người biểu tình bị bắt giữ đưa về đây. Sau đó, họ gọi tôi ra yêu cầu tôi ký nhận quyết định tạm giữ tôi 03 ngày với tội danh gây rối trật tự công cộng. Tôi không ký vào quyết định đó vì không chấp nhận việc bắt giữ tôi vô cớ và trái pháp luật. Sau đó họ định đưa tôi vào khu vực giam giữ tội phạm, nhưng tôi đã phản đối quyết liệt nên họ phải để tôi ở lại khu vực thẩm vấn.
Tôi bị giữ tại trụ sở công an quận Hoàn Kiếm đến chiều ngày 22/8. Trong thời gian này, tôi đã bị công an quận Hoàn Kiếm dùng vũ lực cưỡng ép lăn tay như tội phạm.
Khoảng hơn 16 giờ ngày 22/8, công an quận Hoàn Kiếm còng tay tôi và buộc tôi lên xe chuyên dụng chở tù, đưa tôi vào trại giam số 1 Hỏa Lò.
Tại Hỏa Lò, họ đưa cho tôi số hiệu tù là 4399 và giam tôi chung phòng với các phạm nhân phạm tội mại dâm.
Tôi tiếp tục bị giam giữ đến hơn 22 giờ ngày 24/8 (lúc đó mọi người trong phòng giam đã ngủ), thì tôi được gọi ra để ký nhận quyết định gia hạn tạm giữ tôi lần 1 thêm 03 ngày. Tôi đã không chấp nhận ký vào quyết định này.
Sang ngày 25/8, khoảng hơn 9 giờ sáng, tôi và chị Đặng Bích Phượng, anh Nguyễn Việt Dũng – là những người biểu tình cùng bị bắt với tôi - được gọi ra gặp điều tra viên. Cả 3 chúng tôi đều bị buộc phải mặc áo tù. Chúng tôi đợi cả buổi sáng nhưng không ai làm việc với chúng tôi. Buổi chiều, tôi không rõ là mấy giờ, tôi và chị Phượng, anh Dũng lại được đưa đi gặp điều tra viên. Họ vẫn hỏi xoay quanh chuyện đi biểu tình của ngày 21-8 và tôi hoàn toàn bảo lưu quan điểm thể hiện lòng yêu nước của chúng tôi là đúng, việc công an chính quyền ngăn trở người dân nói lên tiếng nói yêu nước là hoàn toàn trái pháp luật và vi hiến....Sau đó tôi vẫn yêu cầu họ phải ghi làm 2 bản thì chữ ký mới có giá trị và tất nhiên họ không “dám” làm những điều đúng đắn đó(?)
…......

Khoảng gần 17 giờ 30 ngày 25/8/2011, tôi được gọi ra lần nữa và nhận được 01 Quyết định số 33/KSHK ngày 25/8/2011 do bà Đào Thị Thành – Viện trưởng viện kiểm sát quận Hoàn Kiếm ký về việc hủy bỏ Quyết định gia hạn tạm giữ số 287 ngày 24/8/2011, của cơ quan cảnh sát điều tra công an quận Hoàn Kiếm. Đến nay trong tay tôi chỉ có duy nhất 01 Quyết định số 33/KSHK ngày 25/8/2011, hủy bỏ quyết định gia hạn tạm giam trên.

Như vậy, tôi đã bị tạm giam tổng cộng hơn 105 giờ gồm 05 ngày, 04 đêm. Từ 8 giờ 30 ngày 21/8/2011 đến hơn 17 giờ 30 ngày 25/8 (theo những người đi đón là tôi ra khỏi cổng Hỏa Lò lúc 18 giờ 25 phút)
Trong suốt thời gian bị giam giữ, do tôi không có người thân nên tôi đã nhiều lần đề nghị cho tôi mời luật sư, để biết về việc tôi bị giam giữ và bảo vệ quyền lợi hợp pháp cho tôi, nhưng không hề được đáp ứng.
Ngoài ra, tôi được biết trong khi tôi bị giam giữ tại trại giam Hỏa Lò, công an quận Hoàn Kiếm đã đến nhà mợ tôi ở 92 Hoàng Diệu, thị xã Sơn Tây, TP Hà Nội (là nơi tôi đăng ký tạm trú) để tiến hành khám nhà. Thậm chí đến cả nhà em dâu mợ tôi ở Tây Hồ đòi khám xét (trong khi người này không hề liên quan đến việc đi biểu tình chống Trung Quốc, mà chỉ là người tố giác tội phạm ở thị xã Sơn Tây?)
Ngoài ra, tôi có gửi chị Đặng Bích Phượng giữ hộ 01 máy ghi âm hiêu sony (trong đó có hơn 20 cuộc ghi âm là chứng cứ về những vụ việc tố cáo tội phạm), cùng một số đơn tố cáo những vụ việc tham nhũng, tố cáo tội phạm ở thị xã Sơn Tây gửi  ông Lê Hồng Anh và ông Nguyễn Đức Nhanh, cùng tất cả các phiếu báo đã chuyển đơn. Nhưng những thứ này cũng đã bị công an quận Hoàn Kiếm thu giữ khi khám xét nhà chị Phượng.

Kết luận: Tôi không vi phạm pháp luật. Tôi thực hiện quyền công dân của mình là quyền biểu tình được quy định tại Điều 69 của Hiến pháp năm 1992 sửa đổi bổ sung năm 2001, nhưng tôi lại bị các cơ quan công an quận Hoàn Kiếm và Giám thị trại tạm giam số 1 Hà Nội đối xử với tôi như một bị can, một tù nhân trong khi tôi chưa bị khởi tố, chưa có bản án phải thi hành.

IV. YÊU CẦU:
1- Yêu cầu Giám đốc Công an thành phố Hà Nội ra quyết định hủy Quyết định tạm giữ ngày 21/8/2011 của công an quận Hoàn Kiếm đối với tôi;
2- Buộc Cơ quan Công an quận Hoàn Kiếm ra thông báo xin lỗi tôi về các hành vi bắt giữ, khám xét, thu giữa tài sản trái pháp luật đối với tôi;
3- Buộc Cơ quan Công an quận Hoàn Kiếm  phải trả lại các tài sản thu giữ của tôi và bồi thường thiệt hại về tinh thần cho tôi 10 tháng lương tối thiểu tương đương 20 triệu đồng do việc bắt giữ, tạm giam tôi trái pháp luật;
4- Khởi tố trách nhiệm hình sự đối với người ký quyết định tạm giữ tôi về tội theo các Điều 123, 296, 303, 124, 125, 141 của Bộ luật hình sự năm 1999;
5-  Khởi tố trách nhiệm hình sự đối với Giám thị trại tạm giam số 01 thành phố Hà Nội Bùi Ngọc Bình về tội theo Điều 121 của Bộ luật hình sự năm 1999.
Trân trọng,

Tài liệu kèm theo:
1- CMND Bùi Thị Minh Hằng (photo);
2 - Quyết định số …./KSHK ngày 25/8/2011 (photo);
 

Nơi nhận:                                                                         Người làm đơn 
- Như trên
- Lưu.
                                                                                      Bùi Thị Minh Hằng