.
.
. .
.
..
Chúng tôi vô cùng bàng hoàng
và kính tiếc báo tin Nhạc sĩ TÔ HẢI (Tô Đình Hải)
Sinh ngày 24 tháng 9 nǎm 1927 tại
Hà Nội,
quê gốc Tiền Hải Thái Bình. Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật,
Đợt 1, năm 2001.
Đã từ bỏ đảng Cộng sản Việt Nam,
gia nhập Công giáo, lấy tên Thánh là Phanxico.
Đã trút hơi thở cuối cùng hồi 19h40 ngày 11-8-2018
(nhằm ngày mùng một tháng 7 năm Mậu
Tuất)
tại nhà riêng ở Sài Gòn. Hưởng thọ 92 tuổi.
Lễ viếng bắt đầu lúc 9:00 ngày 12/08/2018 tại nhà riêng của ông: Phòng số 8, lầu 9, khu A, chung cư Miếu Nổi, P7, quận Bình Thạnh, Sài Gòn. Ngày 13.8.2018 07h00: Lễ động quan và di quan Linh cữu của Nhạc sĩ Tô Hải quàn ở Nhà Nguyện, cổng Bà Huyện Thanh Quan, Dòng Chúa Cứu Thế, Q3. (Gần góc ngã ba Rạch Bùng Binh - Bà Huyện Thanh Quan). Bạn bè và người mến mộ ông có thể ghé tạm biệt ông tại địa chỉ trên từ 07:30 sáng đến 14:00 cùng ngày. 14h00: Cử hành Thánh lễ An táng Hóa thân về cõi vĩnh hằng tại Đài hỏa táng Bình Hưng Hòa, Sài Gòn cùng ngày.
❆ ❆ ❆
|
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tô Hải. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tô Hải. Hiển thị tất cả bài đăng
Chủ Nhật, 12 tháng 8, 2018
TIN BUỒN: THƯƠNG TIẾC VĨNH BIỆT NHẠC SĨ TÔ HẢI
NHÀ BÁO LÊ PHÚ KHẢI TIỄN BIỆT NHẠC SĨ TÔ HẢI
Vĩnh biệt tác giả “Tiếng hát người chiến sỹ biên thùy” - Tô Hải.
Lê Phú Khải
Nhân dân Sài Gòn không bao giờ quên buổi sáng đẹp trời ngày 16 tháng 12 năm 2007, trong cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lược biển đảo Việt Nam, có ông già 80 tuổi, chống gậy đứng giữa cuộc biểu tình vẻ mặt đầy phẫn nộ khua gậy lên chỉ vào mặt một người đàn bà mặc áo xám hét to: "Con này là chỉ điểm cho công an bắt người…”. Con này" mà Tô Hải chỉ mặt là người phụ nữ cao to, đứng quan sát xem ai la to, ai hăng hái nhất, rồi chỉ cho công an chìm, công an nổi “ẵm" đi! Cái “con này" ấy là Nguyễn Thị Quyết Tâm, sau này được thăng chức Chủ tịch Hội đồng nhân dân t/p Hồ Chí Minh, đại biểu Quốc hội.
Hoàng Hưng: VĨNH BIỆT TÔ HẢI - CON NGƯỜI TRUNG THỰC
Hoàng Hưng
Vĩnh biệt nhạc sĩ Tô Hải, con người trung trực.
Tôi có quen biết nhạc sĩ Tô Hải và theo dõi các bước đường sáng tác âm nhạc cũng như chuyển biến tư tưởng của ông. Ông là một nhân vật khá tiểu biểu cho những trí thức, văn nghệ sĩ trong giới “tiểu tư sản thành thị” có lòng yêu nước, trung thực và tự trọng trong lịch sử VN hiện đại. Do yêu nước mà hăm hở đi theo Việt Minh, vì chỉ biết VM đánh Tây giành độc lập, rồi tiếp tục hăng hái phục vụ công cuộc “đấu tranh giải phóng miền Nam” cũng vì bị bưng bít thông tin, cho miền Bắc là chính nghĩa vì độc lập thống nhất quốc gia. Các ca khúc của ông, từ một “Nụ cười sơn cước” lãng mạn trước 1945 đến những bài kháng chiến vui tếu “trường lục quân đang cần lính đanh Tây”, “nhà sư giết giặc”… và đỉnh cao là “Tiếng hát người chiến sĩ biên phòng”, thể hiện bước chuyển lớn từ anh chàng “tạch tạch xè” mơ màng mây gió qua người chiến sĩ “lạc quan cách mạng” vô tư lự. Cả đến sau Đổi mới những năm 1980, 1990, mặc dù bản thân là một nhạc sĩ hiếm hoi thông thạo ngoại ngữ, biết nhiều thông tin thế giới, ông vẫn viết hàng loạt bài chê trách nền âm nhạc thị trường thoát khỏi truyền thống “yêu nước, cách mạng”. Nhưng đến cuối đời, trước thực tế đất nước và nhờ internet, ông đã có bước chuyển đột ngột về tư tưởng. Nó đã âm thầm trong nhiều năm, và bùng ra công khai khi ông từ bỏ đảng CS và công bố cuốn “Hồi ký của một thằng hèn” mà ông chủ động gửi in ở Mỹ năm 2007. Đó là những hành động thật dũng cảm vào thời điểm ấy. Ông đã mở con đường công khai từ bỏ đảng cho nhiều người, mở đường công bố bản thảo ở nước ngoài cho nhiều cây bút “phản tỉnh”, như Trần Đĩnh, Lê Phú Khải… Và từ đó, cái tên “nhát sĩ” Tô Hải đã nổi bật trên không gian mạng với hàng loạt bài viết sắc bén, có lửa, có thép, tố cáo, phê phán, phản biện rất kịp thời và hấp dẫn bởi lối viết có kiến thức, có tâm huyết, có trải nghiệm bản thân.
Vĩnh biệt nhạc sĩ Tô Hải, con người trung trực.
Tôi có quen biết nhạc sĩ Tô Hải và theo dõi các bước đường sáng tác âm nhạc cũng như chuyển biến tư tưởng của ông. Ông là một nhân vật khá tiểu biểu cho những trí thức, văn nghệ sĩ trong giới “tiểu tư sản thành thị” có lòng yêu nước, trung thực và tự trọng trong lịch sử VN hiện đại. Do yêu nước mà hăm hở đi theo Việt Minh, vì chỉ biết VM đánh Tây giành độc lập, rồi tiếp tục hăng hái phục vụ công cuộc “đấu tranh giải phóng miền Nam” cũng vì bị bưng bít thông tin, cho miền Bắc là chính nghĩa vì độc lập thống nhất quốc gia. Các ca khúc của ông, từ một “Nụ cười sơn cước” lãng mạn trước 1945 đến những bài kháng chiến vui tếu “trường lục quân đang cần lính đanh Tây”, “nhà sư giết giặc”… và đỉnh cao là “Tiếng hát người chiến sĩ biên phòng”, thể hiện bước chuyển lớn từ anh chàng “tạch tạch xè” mơ màng mây gió qua người chiến sĩ “lạc quan cách mạng” vô tư lự. Cả đến sau Đổi mới những năm 1980, 1990, mặc dù bản thân là một nhạc sĩ hiếm hoi thông thạo ngoại ngữ, biết nhiều thông tin thế giới, ông vẫn viết hàng loạt bài chê trách nền âm nhạc thị trường thoát khỏi truyền thống “yêu nước, cách mạng”. Nhưng đến cuối đời, trước thực tế đất nước và nhờ internet, ông đã có bước chuyển đột ngột về tư tưởng. Nó đã âm thầm trong nhiều năm, và bùng ra công khai khi ông từ bỏ đảng CS và công bố cuốn “Hồi ký của một thằng hèn” mà ông chủ động gửi in ở Mỹ năm 2007. Đó là những hành động thật dũng cảm vào thời điểm ấy. Ông đã mở con đường công khai từ bỏ đảng cho nhiều người, mở đường công bố bản thảo ở nước ngoài cho nhiều cây bút “phản tỉnh”, như Trần Đĩnh, Lê Phú Khải… Và từ đó, cái tên “nhát sĩ” Tô Hải đã nổi bật trên không gian mạng với hàng loạt bài viết sắc bén, có lửa, có thép, tố cáo, phê phán, phản biện rất kịp thời và hấp dẫn bởi lối viết có kiến thức, có tâm huyết, có trải nghiệm bản thân.
NHÀ VĂN VŨ THƯ HIÊN TIỄN BIỆT NHẠC SĨ TÔ HẢI
Vũ Thư Hiên
TÔ HẢI ĐÃ ĐI XA
Tô Hải đã giã biệt chúng ta!
TÔ HẢI ĐÃ ĐI XA
Tô Hải đã giã biệt chúng ta!
Chúng ta mất một chiến sĩ can trường đấu tranh không mệt mỏi cho tương lai đất nước tự do và dân chủ. Tôi mất người bạn già với những kỷ niệm không bao giờ quên – những chiều hành quân qua những đồi tím hoa sim: Kim Bôi, Kim Tân, Kiểu, Nho Quan … trong những vần thơ chan chứa buồn đau một thời chinh chiến của Hữu Loan. Nhắc tới anh lại nhớ đến những nụ cười thơ ngây của các nàng sơn nữ bên đường trong tình yêu trong mơ của người lính Tô Hải.
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)


