Hiển thị các bài đăng có nhãn Hoàng Khương. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hoàng Khương. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 27 tháng 12, 2012

Y ÁN 4 NĂM ĐỐI VỚI PV HOÀNG KHƯƠNG

Y án 4 năm tù đối với Nguyễn Văn Khương


 

(TNO) Ngày 27.12, Tòa phúc thẩm TAND Tối cao tại TP.HCM mở phiên tòa xét xử phúc thẩm vụ giải cứu xe đua trái phép liên quan đến sai phạm của Nguyễn Văn Khương.


Sau khi xử sơ thẩm, có năm bị cáo kháng cáo. Trong đó, Huỳnh Minh Đức, Trần Minh Hòa, Nguyễn Đức Đông Anh, Trần Anh Tuấn kháng cáo xin giảm nhẹ hình phạt, Nguyễn Văn Khương kháng cáo xin xem xét toàn bộ bản án, tội danh.

Theo Hội đồng xét xử, lời khai của các bị cáo phù hợp với nhau, phù hợp với chứng cứ cơ quan điều tra thu thập được chứng tỏ có việc Huỳnh Minh Đức (nguyên cán bộ đội CSGT - Trật tự - Phản ứng nhanh Công an Q.Bình Thạnh) nhận 3 triệu đồng để giải quyết trả chiếc xe đầu kéo gây tai nạn và nhận 15 triệu đồng của Trần Minh Hòa đưa thông qua Nguyễn Đức Đông Anh và Nguyễn Văn Khương để giải quyết trả chiếc xe đua cho Minh Hòa sai quy định. Hành vi này đã cấu thành các tội đưa, nhận hối lộ.
.
Nguyễn Văn Khương (giữa) trao đổi với luật sư sau buổi xét xử sáng nay

Hội đồng xét xử cũng bác bỏ lời khai đưa tiền để thu thập chứng cứ viết bài là tác nghiệp vì Ban Biên tập Báo Tuổi Trẻ không có chủ trương này. Đồng thời Hội đồng xét xử cho rằng có những chứng cứ chứng minh Khương đã lợi dụng nghề nghiệp để gây ảnh hưởng, sử dụng sức mạnh báo chí buộc Đức phải trả giấy tờ xe nếu không trả sẽ viết bài… là nhằm bảo vệ người thân, vì mục đích cá nhân (Trần Minh Hòa là bạn của em vợ Khương).

Chủ Nhật, 9 tháng 9, 2012

RSF ĐÒI TRẢ TỰ DO NGAY LẬP TỨC CHO HOÀNG KHƯƠNG

RSF đòi trả tự do cho Hoàng Khương

Cập nhật: 12:57 GMT - thứ bảy, 8 tháng 9, 2012 
 
Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (Reporters Without Borders - RSF) gọi bản án tù bốn năm cho phóng viên Hoàng Khương là "bất công và đáng hổ thẹn".

Tổ chức bảo vệ quyền lợi cho các nhà báo, trụ sở chính tại Paris, vừa ra thông cáo sau khi tòa sơ thẩm tại TP Hồ Chí Minh tuyên án tù đối với Hoàng Khương và hai người khác trong phiên xử tội đưa và nhận hối lộ kéo dài hai ngày 6/9-7/9.
RSF viết trong thông cáo rằng tổ chức này "phẫn nộ" về án tù bốn năm dành cho ông Hoàng Khương, tên thật là Nguyễn Văn Khương, phóng viên tờ Tuổi Trẻ TP HCM.

Hoàng Khương bị bắt hồi tháng 1/2012 sau khi thực hiện hai bài viết về nạn tiêu cực trong lực lượng cảnh sát giao thông.

Để viết hai bài “Đồng tiền xóa sạch hồ sơ” và “Giải cứu xe đua trái phép”, ông Khương thông qua trung gian đã đưa tiền để chuộc xe máy bị cảnh sát giao thông tạm giữ, rồi đưa hình ảnh và quá trình làm việc lên mặt báo.

Cảnh sát viên nhận tiền để giải cứu xe cũng như người trung gian cũng cùng phải ra tòa với ông Khương và bị án tù.

Tổng giám đốc RSF Christophe Deloire nói trong thông cáo rằng bản án dành cho ông Khương là "bất công và đáng hổ thẹn".

"Với việc trừng phạt ông Khương vì công tác điều tra của ông cũng như vì hai bài báo phơi bày nạn tham nhũng trong ngành công an, Chủ tọa phiên tòa Nguyễn Thị Thu Thủy đã biến việc phụng vụ quyền lợi của công chúng thành tội phạm".

Trả tự do ngay lập tức

RSF bình luận: "Giới chức chỉ biết về sự việc sau khi ông Khương đã đăng báo các bài viết của mình và điều này chứng tỏ ông trung thực". Bản thân hội đồng xét xử cũng đã lấy quá trình công tác của ông Hoàng Khương làm tình tiết giảm nhẹ.

"Chúng tôi kêu gọi tòa án xóa bỏ án tù và sớm trả tự do [cho ông Khương]."

Phóng viên Hoàng Khương bị bắt khẩn cấp ngày 2/1/2012. Trước đó, Công an TP.HCM đã có văn bản gửi đến Cục Báo chí - Bộ Thông tin - truyền thông và tổng biên tập báo Tuổi Trẻ đề nghị “kiểm điểm và thu hồi thẻ nhà báo của Nguyễn Văn Khương” (tức PV Hoàng Khương).

Ngày 28/11, Báo Tuổi Trẻ đã tạm đình chỉ công tác Hoàng Khương vì “sai sót nghiệp vụ” khi viết loạt bài “Đồng tiền xóa sạch hồ sơ” và “CSGT giải cứu xe đua trái phép”.

Bốn bị cáo khác trong vụ án liên quan ông Hoàng Khương đều nhận án từ 1 tới 5 năm tù, trong đó em vợ ông Khương là Nguyễn Đức Đông Anh bị 4 năm tù về tội đưa hối lộ.

Ông Khương sẽ có 15 ngày để quyết định kháng cáo.
Nguồn: BBC Tiếng Việt.

LÀM BÁO Ở VIỆT NAM THẬT NGUY HIỂM !

Điều tra tham nhũng, công việc đầy rủi ro của phóng viên VN 

Thanh Phương

Nhà báo Hoàng Khương bị toà kết án 4 năm tù (DR)
Nhà báo Hoàng Khương bị toà kết án 4 năm tù (DR)

Vụ nhà báo Hoàng Khương bị tuyên án 4 năm tù vì tội đưa hối lộ dĩ nhiên đã gây nhiều phản ứng bất bình trong giới báo chí cũng như trong công luận Việt Nam nói chung. Vụ này cũng cho thấy điều tra về hành vi tham nhũng là một công việc đầy rủi ro của phóng viên ở Việt Nam, một phần do chưa có những quy định luật lệ rõ ràng về phạm vi tác nghiệp báo chí.

Trong phiên xử kéo dài hai ngày vừa qua tại Tòa án Nhân dân Thành phố Hồ Chí Minh, đã có rất nhiều đồng nghiệp của Hoàng Khương ở báo Tuổi Trẻ cũng như một số đồng nghiệp từ các báo khác đến, để vừa đưa tin, vừa ủng hộ tinh thần cho một nhà báo bị vướng vào vòng lao lý chỉ vì phanh phui các vụ tiêu cực trong công an. 

Theo tường thuật của tờ Tuổi Trẻ, hôm qua, sau khi Hoàng Khương kết thúc lời nói sau cùng trước khi tòa tuyên án, đồng nghiệp, bạn bè, người thân của anh ở phía ngoài phòng xử án, theo dõi qua màn hình, đã đồng loạt đứng dậy vỗ tay. Đây là một hình thức gián tiếp bày tỏ sự bất bình của họ về vụ xử này. 

Qua cách tường thuật phiên xử, ban biên tập báo Tuổi Trẻ cũng đã gián tiếp tỏ thái độ không đồng tình với tòa, khi nhấn mạnh đến những lập luận của luật sư và của bị cáo, rằng Hoàng Khương chỉ sai sót về tác nghiệp, chứ không có động cơ cá nhân và như vậy không đáng bị buộc tội đưa hối lộ.

Trong bài báo đăng trên Tuổi Trẻ Online hôm nay, ban biên tập tờ báo này một lần nữa khẳng định đây chỉ là hoạt động tác nghiệp báo chí của Hoàng Khương và tuyên bố « Tuổi Trẻ vẫn luôn bên cạnh Hoàng Khương, chung vui với những bài báo đầy nhiệt huyết của anh và chia sẻ với những rủi ro nghề nghiệp của anh ». 

Rõ ràng vụ Hoàng Khương cho thấy là trong việc điều tra về tham nhũng ở Việt Nam, phóng viên rất khó biết được biết đâu là ranh giới giữa hợp pháp và bất hợp pháp, do vẫn chưa có những quy định rõ ràng về quy trình tác nghiệp báo chí. Vì quá nhiệt tình, say sưa với việc điều tra, nhiều khi nhà báo phải « nhập vai », thực hiện những hành vi bất hợp pháp, để có thể tiếp xúc với các đối tượng bị điều tra và qua đó thu thập chứng cứ. Cũng như có phóng viên đã đóng vai khách làng chơi để tìm hiểu về các ổ mại dâm hay giả làm dân nghiện để phanh phui các đường dây buôn bán ma túy. 

Nhưng đối với tòa, hành vi của nhà báo Hoàng Khương trực tiếp đưa tiền hối lộ cho cảnh sát giao thông Huỳnh Minh Đức để nhận lại xe vi phạm giao thông không phải là tác nghiệp báo chí, mà là vi phạm luật hình sự, cho nên phải xét xử theo luật. 

Thật sự, nếu xét thuần tuý về lý, thì đúng là khó mà phản bác lập luận cứng nhắc này của tòa, nhất là vì bản thân nhà báo Hoàng Khương đã không báo cáo cho ban biên tập báo Tuổi Trẻ về việc trực tiếp đưa tiền hối lộ trong quá trình điều tra viết bài. 

Nhưng xét về tình, thì rõ ràng nhà báo Hoàng Khương không đáng bị xử nặng như thế, nhất là vì chính tòa đã công nhận rằng Hoàng Khương đã có công giúp cơ quan điều tra phát hiện các vụ tiêu cực của cảnh sát giao thông Bình Thạnh. Vụ xử Hoàng Khương 4 năm tù chắc chắn sẽ làm ngán ngại bất cứ phóng viên nào muốn điều tra về tham nhũng ở Việt Nam. Ấy là chưa kể vụ này khiến người có cảm tưởng là chính quyền một lần nữa muốn dằn mặt ban biên tập báo Tuổi Trẻ, một tờ báo đã biết bao lần nằm trong tầm ngắm của chính quyền. 

Vấn đề là liệu một khi có những quy định rõ ràng về tác nghiệp báo chí khi điều tra tham nhũng, thì phóng viên có sẽ được an toàn hơn hay không ? Đây lại là chuyện khác, bởi vì ở Việt Nam, đụng vào tham nhũng cũng giống như rút dây động rừng, nhà báo phải biết đến đâu là nên dừng, bằng không sẽ lại trở thành những Nguyễn Việt Chiến, những Hoàng Khương khác.


Làm báo ở Việt Nam thật 'nguy hiểm'

BBC - Nhân chuyện phóng viên Hoàng Khương bị tuyên án bốn năm tù, nhà phê bình, nhà báo Phạm Xuân Nguyên nói với BBC Việt Ngữ về những nguy hiểm khi làm phóng viên ở Việt Nam.

Theo ông, “các phóng viên, nhà báo làm về mảng đó [tham nhũng] luôn luôn là mảng nguy hiểm.” “Vì càng dấn sâu vào sự tham nhũng đó, vì quyền lợi của họ, họ sẽ không từ một thủ đoạn nào.

“Mà nhà báo muốn tác nghiệp một các khách quan, tiếp cận được sự việc, phanh phui ra để pháp luật xử lý, để xã hội biết được, thì đôi khi họ cũng phải đổi bằng tính mạng.”

Ông cũng lấy ví dụ về trường hợp hai nhà báo của VOV bị đánh khi đang thi hành nhiệm vụ dù đã trình thẻ nhà báo.

Bình luận về vụ phóng viên Hoàng Khương, ông nói: “Ở đây có hối lộ hay không hay là tác nghiệp”, và ông cũng cho bày tỏ ý kiến nghiêng về phía phóng viên Hoàng Khương “không làm gì khuất tất” mà chỉ làm việc theo yêu cầu của ban biên tập báo Tuổi Trẻ.

Ông Phạm Xuân Nguyên nhấn mạnh, "ở Việt Nam, khi mà pháp luật chưa được tôn trọng tối đa, chưa được thực thi triệt để, thì các nhà báo luôn luôn phải đối chọi với thách thức".

Mời quý vị nghe cuộc phỏng vấn với ông Phạm Xuân Nguyên trong phần âm thanh đi kèm.

BỐN NĂM TÙ CHO NHÀ BÁO HOÀNG KHƯƠNG - ĐÓ LÀ CÔNG LÝ?

4 năm tù cho nhà báo Hoàng Khương

 – đó có phải là công lý ?

Tân Châu

8 tháng tạm giam tại Chí Hòa; về mặt thể xác, Hoàng Khương gầy thấy rõ, đó cũng là lời giải thích trên status, những đồng nghiệp của anh treo câu: 8 tháng mà như vậy, làm sao sống cho hết 4 năm trong tù hởi Hoàng Khương!

Nhưng đó cũng chỉ là thể xác, cái ẩn sâu trong con người anh – một nổi đau lớn hơn: Mẹ già hấp hối, con dại không cha.

Nhưng lời nói sau cùng của anh trước tòa vẫn là: “Nếu được viết, tôi sẽ tiếp tục phanh phui tiêu cực…”

Đã bị tạm giam 8 tháng và hôm nay đứng trước vành móng ngựa, đối diện với bản án tù lâu hơn, mà vẫn ước vọng cháy bỏng chống tiêu cực, liệu có phải hàng hiếm trong cái thời mà như Chủ tịch nước Trương Tấn Sang từng nói: Sâu đàn!

Qui trình tác nghiệp của anh, bây giờ tòa nói là sai, nhưng khi thực hiện, anh và ban biên tập báo Tuổi Trẻ chắc hẳn không nghỉ thế. Và những gì diễn ra tại tòa, cũng như  việc “dành” trách nhiệm về sai phạm của vụ này về cho báo, mà ông Xuân Trung – Tổng thư ký tòa soạn báo Tuổi Trẻ đã nói, thì ít ai tin bản án của tòa có tính răng đe, giáo dục cho Hoàng khương cũng như những nhà báo đang còn cầm bút. Và nếu vậy thì 4 năm tù, Hoàng Khương khó mà “nuốt” được gì từ  môi trường giáo dục, rèn luyện nhà tù. Có chăng là nỗi đau vầy vò thân xác anh vì “mất” 4 năm không phụng sự xã hội với tư cách một nhà báo chống tiêu cực.

Theo dõi hai ngày xử án, không thấy từ nào xin được khoan hồng của anh. Ngay cả khi anh nói tòa xem xét công anh vì những đóng góp cho những tờ báo lớn như Pháp luật Việt Nam, Phụ Nữ TP, Tuổi Trẻ… thì cũng là hàm ý: Bao nhiêu cán bộ, chiến sỷ CA “tử” vì anh là giảm bớt cho xã hội bấy nhiêu sâu mọt mà thôi.

Uy lực là “nhà báo lớn” cộng với “tờ báo lớn”, khiến người ta liên tưởng “kịch bản”Hoàng Khương dạ thưa tại tòa, sẽ khớp với sự khoan hồng kiểu “nhìn mặt mà xử” đã không xãy ra. Trái lại anh chỉ nhìn nhận một lỗi duy nhất là tác nghiệp quá đà. Một lỗi mà khi nghe lời xin lỗi của anh tại tòa thì chắc báo Tuổi Trẻ, bạn đọc tờ báo này chắc hẳn sẽ dễ dàng chấp nhận.

Phiên sơ thẩm khép lại, mở ra cho tòa phúc thẩm “bọc lót” cho hệ thống tòa tròn trịa hơn. Đó là điều mà phiên tòa sơ thẩm chưa làm được;

Vì sao khi tờ Tuổi Trẻ cho rằng Hoàng Khương tác nghiệp theo qui trình của tờ báo và chính tờ Tuổi Trẻ “xin” mấy lần mà tòa bác thẳng thừng – dù họ chỉ “xin” dự tòa – góp phần cùng tòa tìm ra sự thật? phải chăng xử một nhà báo dễ hơn là xử cả tờ báo?

Những ngày dự tòa, cánh báo chí xì xào: không biết ăn nói với vợ con thế nào khi ngày dự tòa, tối về vợ hỏi: Hoàng Khương tội gì? Ăn hối lộ? không. Hù dọa trục lợi? Không. Vậy tội đưa hối lộ của anh mà tòa qui để làm gì – nếu không là động cơ duy nhất dễ chấp nhất: Tìm chứng cứ, tư liệu viết bài cho báo!

Báo chí khá đông trong hai ngày tòa xử, cũng như tường thuật khá chi tiết phiên tòa. Chứng tỏ vụ án đã gây sự chú ý cao của dư luận. Nói như luật sư Phan Trung Hoài: 8 tháng kể từ ngày Hoàng Khương bị tạm giam, nay dư luận vẫn còn hoài nghi về việc bắt giam Hoàng khương. Cánh nhà báo dự tòa còn tìm câu hỏi cho chính mình, bởi ai cũng thấy mình trong vụ Hoàng Khương: Giới hạn nào cho nhà báo khi tác nghiệp. Nói đâu xa, đương kim Tổng thư ký tòa soạn báo Pháp Luật TP.HCM – nhà báo Đức Hiển – cũng đã từng nhập vai “lơ xe” để tìm chứng cứ vi phạm của CSGT. Nếu chứng cứ “tại hồ sơ” thì trên đầu Đức Hiển hiện nay chẳng khác nào cái thong lọng?

Cầm tiền đưa cho người khác, rồi “chụp” làm tư liệu là rõ sai. Tòa đã áp dụng điều 289 Bộ luật Hình sự với Hoàng Khương tội danh “đưa hối lộ”. Nhưng cũng chính trong điều luật này có nêu: Người đưa hối lộ tuy không bị ép buộc nhưng đã chủ động khai báo trước khi bị phát giác, thì có thể được miễn trách nhiệm hình sự và được trả lại một phần hoặc toàn bộ của đã dùng để đưa hối lộ. Với Hoàng Khương, áp dụng miễn truy tố anh là hợp lý khi mà chính anh và cả tờ báo “khai báo trước khi bị phát giác” bằng hai bài báo trên tờ Tuổi Trẻ. Nhưng nghịch nỗi, để chứng minh sự “khai báo” đó, Hoàng Khương cần “chứng cứ” là đại diện tờ Tuổi Trẻ “mang cả qui trình” tác nghiệp của tòa soạn tới tòa thì đã bị tòa từ chối, như đã nói ở trên.

Khi qui tội Hoàng Khương với điều 289, tòa đã bỏ qua những nội dung cơ bản, đó là không chứng minh được hành động đưa hối lộ của Hoàng Khương gây thiệt hại ra sao. Nhưng người dân thì thấy ngược lại: Chính vì “đưa hối lộ” mà Hoàng Khương cho người dân thấy những con sâu trong ngành ra sao, cách thức mà họ kiếm tiền, cũng như trong màu áo ngành, họ đã thực thi và bảo vệ pháp luật như thế nào!

4 năm tù cho nhà báo Hoàng Khương – đó có phải là công lý ? Câu hỏi này nên dành cho tòa phúc thẩm. Bởi người dân mà tôi gặp trực tiếp tại tòa thì họ chỉ biết chảy nước mắt cho một nhà báo điều tra chóng tiêu cực, khi nhìn nhà báo này trong cái còng số 8 và lên xe về nhà tù – nơi đúng ra phải dành cho đàn sâu – như lời Chủ tịch nước từng nói.

Tác giả gửi cho Quê choa
Nguồn: Quê Choa.

Thứ Bảy, 8 tháng 9, 2012

Đào Tuấn: ĐÒN DẰN MẶT SỰ THẬT VÀ NHỮNG AI CÓ Ý ĐỊNH CÔNG BỐ SỰ THẬT

Đòn dằn mặt sự thật và những ai có ý định công bố sự thật

Đào Tuấn

Cuối năm ngoái, sau hàng loạt những quy định, nào là CSGT không được mang kính đen, không được “anh hùng Núp”, CA TP đặt ra một quy định nghe rất tức cười: CSGT không mang theo quá 100 ngàn đồng tiền mặt lúc làm nhiệm vụ. Thậm chí, một lãnh đạo CSGT còn nói: Trong trường hợp, CSGT muốn mang theo tiền để sau khi hoàn thành nhiệm vụ đi xử lí việc cá nhân thì số tiền đó phải niêm phong và có chữ kí của lãnh đạo Đội CSGT.

Quy định này đã lâu rồi mà giờ nhắc đến không thể nhịn cười vì sự ngộ nghĩnh, nhảm nhí và ngớ ngẩn của nó. Liệu cần có một lực lượng “Cảnh sát ví” để thực thi mệnh lệnh này? Và liệu sẽ phải có thêm quy định “Cảnh sát ví” không mang theo quá 100 ngàn khi kiểm soát ví?

Hồi HĐND TP Hà Nội tổ chức kỳ họp thứ 3, PGĐ CA TP Hà Nội Lưu Quang Hợi bình luận về tính hiệu quả của “quy định 100 ngàn” này như sau: Chúng tôi không khám người nhưng trong quá trình tổ chức thực hiện có sự giám sát giữa đồng chí, đồng đội với nhau và có quy trình trong công tác được duyệt qua các Tiểu đội. Chúng tôi theo dõi, nói chung là có hiệu quả, ngăn chặn được nhiều hiện tượng tiêu cực. Chúng tôi chưa thống kê những trường hợp vi phạm nhưng, nói chung là có hiệu quả, chưa có trường hợp nào vi phạm.

Câu trả lời đá đấm nhau loạn xạ, quả thực cũng hồn nhiên và hài hước y như quy định 100 ngàn.

Nói đi nói lại, tiêu cực trong lực lượng CSGT bị phát hiện hầu hết là từ báo chí với “nghiệp vụ” rất đơn giản: Giả người vi phạm đưa tiền. Sau đó đưa lên báo.

Đến hôm qua, không ít các phóng viên điều tra đã tái mặt sau khi án văn tuyên ra con số 4 (năm tù) cho Hoàng Khương, một trong vô số các nhà báo, rất đơn giản: “Đưa tiền, sau đó đưa lên báo”.

Vụ án Hoàng Khương, dưới giác độ kinh tế, có thể nói là xoay xung quanh con số 15 triệu đồng. Cấu thành vật chất của tội nhận hối lộ là (của đưa hối lộ) có giá trị từ 2 triệu đồng trở lên. Chẳng hạn, nếu Hoàng Khương chỉ đưa 1,9 triệu, thì anh không đến nỗi phải ra tòa. Nhưng với lạm phát liên tục ở mức 2 con số, 2 triệu đồng giờ chỉ “đủ” cho lỗi đèn đỏ, sai làn, vượt tốc. Chẳng hạn Hoàng Khương có ý định “cứu xe” vi phạm với chỉ 1,9 triệu, không khéo anh đã bị viên cảnh sát lập biên bản, còng tay ngay lập tức vì tội…đưa hối lộ.

Bởi vậy, 15 triệu là số tiền cần và đủ, theo yêu cầu của viên cảnh sát, để có thể “cứu xe”, và dù không phải tiền túi của Khương, cũng là đắt đối với nhuận bút của hai bài điều tra. Nhưng cái giá đắt nhất cho 15 triệu và 2 bài điều tra chống tiêu cực mà Hoàng Khương phải trả là một kết cục không thể tồi tệ hơn: Gần 1.500 ngày tù, chính xác là 1460 ngày.

Nhất nhật tại tù, thiên thu tại ngoại. Có lẽ nếu được chọn lại, tôi tin Hoàng Khương sẽ không bao giờ chọn làm PV điều tra, thậm chí, không bao giờ làm nghề báo.

Cái giá mà Hoàng Khương phải trả cho sự ngây thơ vào “niềm tin công lý” của anh hôm nay, có lẽ cũng là một gáo nước lạnh cho những đồng nghiệp còn mơ ngủ của anh, bởi rất đơn giản là hầu như tất cả các nhà báo từng điều tra về mãi lộ đều đã “phạm tội”, chỉ là “chưa bị lộ”, bởi ai cũng từng phải “tay phải đưa tiền, tay trái thủ máy ghi âm”. Không đưa tiền thì làm sao chống được tiêu cực? Làm sao trả lời “cơ quan chức năng” câu hỏi to đùng “Bằng chứng đâu?”.

7 năm trước, sau buổi nói chuyện “hậu sự” về vụ PMU18 tại trụ sở Hội nhà báo, nhất là sau Hội nghị báo chí toàn quốc ở Quảng Ninh, những nhà báo điều tra kinh nghiệm nhất, lành nghề nhất, thiện chiến nhất (và có cái mũi thính nhất) ở hầu hết các tòa báo đã “quăng bút”, chuyển mảng công việc. Có khi chỉ bởi cái giá phải trả là quá đắt, so với đồng tiền cơm áo vẫn lĩnh ở tòa soạn, hoặc đơn giản hơn, trong khi nhuận bút ngày càng bèo thì tiền tiêu cực, để thực hiện điều tra- ngày càng cao.

Vậy thì ai sẽ làm hiệp sĩ? Ai sẽ ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng?

Đây là câu hỏi, từ ngày hôm nay sẽ không có câu trả lời.

Một án văn nhân danh nhà nước không thể không xem xét đến cái lợi, cái hại. 1.500 ngày tù, về tội đưa hối lộ- cho một nhà báo điều tra chống tiêu cực, sẽ được cái lợi gì?

Cái lợi, thực ra là rất khó nhìn thấy, trừ phi sự trả đũa, đòn dằn mặt sự thật và những ai có ý định công bố sự thật- cũng “nhân danh nước cộng hòa”- được coi là một cái lợi.
 
Nguồn: Quê Choa.

Thùy Linh: SỰ THẬT GIÁ RẺ?

Sự thật giá rẻ? 

Thùy Linh

Cả ngày hôm nay mình ám ảnh nụ cười của Khương trong tòa án mà phóng viên chụp được. Nụ cười rất hiền, dịu dàng và quyến rũ. Nụ cười của người biết mình đang ở đâu, đã làm gì và cái gì đang chờ đợi bạn. Không chứa đựng một tia hy vọng nhưng cũng không hề thấy một sự thất vọng trong nụ cười và gương mặt ấy…Với mình bạn đã chiến thắng.

Những người dấn thân đi tìm sự thật ở một đất nước có quá ít sự thật và sự thật luôn bị che dấu đã tự nhận về mình những nguy cơ đầy tiềm ẩn cho an nguy của mình. Chính thế nghề báo tự thân đã hàm chứa lòng can đảm, dấn thân, hy sinh vì khao khát tìm ra sự thật và nói lên sự thật. Khương là số ít nhà báo đã làm được điều đó, dám làm điều đó. Bạn đã đổi tự do của mình để vạch mặt ít nhất được một kẻ sâu mọt – một cái giá không hề rẻ. Nhưng sự thật có bao giờ là giá rẻ? 

Mới đây thôi dân cư mạng sôi sục vì cái án 4 năm tù cho trung tá Nguyễn Văn Ninh do tội đánh chết ông Trịnh Xuân Tùng chỉ vì cái mũ bảo hiểm. Một mạng người chỉ đổi bằng cái án 4 năm. Sự thật vụ án hiển nhiên như thể ban ngày thì không cần thắp đèn đọc sách. Nhưng Kim Tiến, con gái ông Tùng, đơn độc một mình chiến đấu lại cả bộ máy hành pháp, tư pháp đồ sộ để chỉ nói lại sự thật, và cô đã không thể chiến thắng. Sự thật trong vụ án này đã bị chà đạp, đã bị làm nhục. Kẻ chiến thắng có tên là tội ác.

Cách đây chưa lâu, một cô gái đã bị chín tháng tù vì tát cảnh sát giao thông đang làm nhiệm vụ. Cô bé còn rất trẻ, nông nổi, nóng nảy, thiếu suy nghĩ. Cô bị đưa ra tòa và bị kết án dù khóc như mưa, rồi xin lỗi, ân hận…Một cái tát đổi 9 tháng tù giam so với một mạng người là 4 năm. Mạng người quá rẻ so với cái má anh cảnh sát. Sự thật đã bị phóng đại lên quá lớn.

 Cách đây mấy năm, anh Nguyễn Công Nhật cũng đến trụ sở công an rồi không trở về. Gần đây đã có kết luận của cơ quan điều tra: Anh Nhựt treo cổ chết vì ân hận? Một người đang làm việc bình thường, có một người vợ để yêu thương, một gia đình ấm cúng, cớ sao ân hận đến mức treo cổ, mà lại treo cổ trong cơ quan công an? Sự thật này mãi mãi được bao che chôn vùi trong bóng tối, trừ khi có phép màu khiến anh Nhựt tái sinh và kể lại.

Gần đây nhất, một người dân vào trụ sơ công an xã đã bị đánh chết chỉ vì mâu thuẫn nho nhỏ với hàng xóm. Bốn công an xã đã bị bắt. Sắp tới hãy chờ xem bản án dành cho bốn người này. Để xem sự thật có đúng là sự thật?

Khi kết án Khương, nhà giam mất 4 năm để cầm giữ bạn. Khương cũng mất ngần ấy năm tự do. Nhưng chính thể sẽ mất rất nhiều năm để xóa đi vết nhơ đã tự gây ra như các vụ án trước đây. 

Bốn năm án tù cho Khương nghe thì dài nhưng cũng nhanh thôi để bạn trở lại với nghề cầm bút. Thời gian đó đủ để bạn chiêm nghiệm về một thời khốn khổ, tang thương của lũ cầm bút chúng ta. Hãy ngẩng cao đầu đi Khương. Hãy giữ nụ cười hiền và tĩnh tại như khi bạn đến tòa án. Và quan trọng khi trở về, bạn có còn nhuệ khí, dũng cảm để cầm lại cán bút mà lúc đó sẽ trở nên quá nặng nếu bạn không vượt qua được nỗi ám ảnh?

Và bản án này có phải là thông điệp của chính quyền đưa ra cho những người cầm bút không chịu cúi đầu – những người muốn tìm hiểu sự thật, đi đến cùng sự thật? Họ muốn những người cầm bút nên mua sự thật với cái giá rẻ mạt do họ chào mời?

Và, bạn bè của tôi…Các bạn coi đây là tấm gương nên tránh hay là lúc trầm tĩnh lại, chuẩn bị cho mình tư thế để chấp nhận cuộc chơi với thứ “quyền lực thứ tư” đầy mạo hiểm với rất ít sự bảo hiểm cho an toàn cá nhân và gia đình?

NHÀ BÁO HOÀNG KHƯƠNG SẼ KHÁNG CÁO

Phiên tòa xét xử nhà báo Hoàng Khương:
Hoàng Khương sẽ kháng cáo

TUỔI TRẺ - Chiều 7-9, TAND TP.HCM đã tuyên bản án cho rằng nhà báo Hoàng Khương (tên thật là Nguyễn Văn Khương, phóng viên báo Tuổi Trẻ) đã phạm tội “đưa hối lộ” và phạt Hoàng Khương 4 năm tù giam.

Người thân, đồng nghiệp và bạn bè chia sẻ với Hoàng Khương khi anh lên xe rời khỏi tòa - Ảnh: Thuận Thắng

Luật sư Phan Trung Hoài, người bào chữa cho Hoàng Khương, cho biết khi nhận bản án trên, Hoàng Khương rất thất vọng và sẽ kháng cáo đề nghị cấp phúc thẩm xem xét lại toàn bộ bản chất vụ án cũng như những tình tiết chưa được làm rõ tại phiên tòa sơ thẩm. Luật sư Hoài nói ông sẽ tiếp tục bào chữa miễn phí cho Hoàng Khương tại phiên tòa phúc thẩm sắp tới.

RFA: DƯ LUẬN SAU BẢN ÁN CỦA PV HOÀNG KHƯƠNG

Dư luận sau bản án của phóng viên Hoàng Khương?

2012-09-07
Nhà báo Hoàng Khương, phóng viên báo Tuổi Trẻ vừa bị tuyên phạt mức án 4 năm tù giam trong phiên tòa sơ thẩm vì hành vi đưa hối lộ.

Courtesy tienphong
Phóng viên báo Tuổi Trẻ Hoàng Khương tại phiên xử ở TPHCM hôm 07-09-2012.

Nhiều người cho đây là một bản án không thuyết phục vì cho rằng hành động đưa hối lộ chỉ nhằm phục vụ cho các bài viết được giao.

Bản án “không cần thiết”


Bốn năm tù giam là mức án dành cho ông Nguyễn Văn Khương hay nhà báo Hoàng Khương – cây bút có tiếng mảng nội chính của tờ Tuổi Trẻ. Nhà báo này bị bắt từ tháng 1 năm nay vì bị tố có hành vi đưa hối lộ khi cầm tiền của người khác đưa cho CSGT Huỳnh Minh Đức nhằm lấy tư liệu viết hai bài “Đồng tiền xóa sạch hồ sơ” và “CSGT giải cứu xe đua trái phép”.

Kết thúc phiên tòa 2 ngày tại tòa án nhân dân TP.HCM, báo Tuổi Trẻ dẫn lời gia đình ông Hoàng Khương nói rằng đây là một bản án “quá nặng”. Đây không chỉ là ý kiến của người nhà ông Hoàng Khương mà còn của những đồng nghiệp trong ngành báo. Nhà báo tự do Văn Lang gọi đây là một bản án “không cần thiết”:
Nếu qui về pháp lý thuần túy thì người ta có thể cho rằng đó là dấu hiệu tội phạm. Nhưng để khuyến khích những nhà báo thì có lẽ nên tha bổng.
LS Trần Quốc Thuận
“Thật ra bốn năm là hơi nặng vì ông Hoàng Khương làm việc cho báo Nhà nước và việc làm này của ông thì cũng nằm trong chức trách của ông chứ không có gì gọi là quá giới hạn hay là vấn đề cá nhân. Trước tòa ông cũng nói việc này phục vụ công việc, nếu có sai lầm thì chỉ sai trong nghiệp vụ.”