Hiển thị các bài đăng có nhãn Hồ Trung Tú. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hồ Trung Tú. Hiển thị tất cả bài đăng
Thứ Năm, 2 tháng 10, 2014
Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012
TRƯỜNG SA TRONG LÒNG BẢY BÀ MẸ HÒA CƯỜNG
![]()  | 
| Mẹ Lê Thị Muộn với kỷ vật chiếc áo hải quân của con trai là liệt sĩ Phan Văn Sự. | 
TRƯỜNG SA TRONG LÒNG BẢY BÀ MẸ HÒA CƯỜNG
Lời dẫn của Hồ Trung Tú: Báo Đà Nẵng số tết có bài viết về bảy bà mẹ liệt sĩ Gạc Ma năm 1988 đọc thật cảm động, nhưng không hiểu sao lại không được đưa lên online. Tui ngồi gõ lại, các bạn đọc.
Nói thêm, cuộc gặp gỡ các cựu binh Trường Sa "Vòng tròn bất tử - Vòng tay đồng đội"do Trung tâm dữ liệu Hoàng Sa tổ chức ở Suối Lương ngày 3/9/2011 cả 7 mẹ cũng đều được mời nhưng không hiểu sao không một ai tới.
-------------------
 Ký của Hồng Hạnh
Trở lại mảnh đất Hòa Cường trong một sớm đầu Xuân, trong miên man sắc hoa rực rỡ của chợ hoa Xuân dưới chân Đài tưởng niệm, tôi chợt nhớ, nơi đây đã từng hiện hữu một con đường mang tên Trường Sa. Sự tích của cái tên này bắt nguồn từ một câu chuyện thật cảm động tưởng như là huyền thoại về bảy người lính hải quân cùng sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Hòa Cường, cùng nhập ngũ một ngày, cùng hy sinh trên một chuyến tàu bảo vệ bình yên cho quần đảo Trường Sa tháng 3 năm 1988.
             
Tôi đã có một chuyến đi tìm gặp các bà mẹ Hòa Cường cũng trong một buổi sáng Mùa Xuân ngập tràn nắng ấm. Người dẫn đường cho tôi đến với các mẹ chính là anh Dương Văn Dũng, người lính hải quân còn sống sót duy nhất trở về trong tám người con của phường Hòa Cường ra đi trên chuyến tàu năm ấy. Bên cạnh gốc mai vàng cổ thụ lấm chấm những nụ vàng sắp nở trong khu vườn cổ thụ nhà Mẹ Hồ Thị Lai, tôi, anh và các mẹ đã có cuộc chuyện trò thật đặc biệt.
Trở lại mảnh đất Hòa Cường trong một sớm đầu Xuân, trong miên man sắc hoa rực rỡ của chợ hoa Xuân dưới chân Đài tưởng niệm, tôi chợt nhớ, nơi đây đã từng hiện hữu một con đường mang tên Trường Sa. Sự tích của cái tên này bắt nguồn từ một câu chuyện thật cảm động tưởng như là huyền thoại về bảy người lính hải quân cùng sinh ra và lớn lên trên mảnh đất Hòa Cường, cùng nhập ngũ một ngày, cùng hy sinh trên một chuyến tàu bảo vệ bình yên cho quần đảo Trường Sa tháng 3 năm 1988.
Tôi đã có một chuyến đi tìm gặp các bà mẹ Hòa Cường cũng trong một buổi sáng Mùa Xuân ngập tràn nắng ấm. Người dẫn đường cho tôi đến với các mẹ chính là anh Dương Văn Dũng, người lính hải quân còn sống sót duy nhất trở về trong tám người con của phường Hòa Cường ra đi trên chuyến tàu năm ấy. Bên cạnh gốc mai vàng cổ thụ lấm chấm những nụ vàng sắp nở trong khu vườn cổ thụ nhà Mẹ Hồ Thị Lai, tôi, anh và các mẹ đã có cuộc chuyện trò thật đặc biệt.
Mẹ Lê Thị Khả- mẹ của liệt sĩ Trần Văn Tài mái tóc bạc phơ, giọng nói ngắt khúc, nghẹn ngào của mẹ đưa chúng tôi về một thời quá khứ tuổi thơ ngọt ngào của cậu bé Tài.
- Thằng Tài của má là con út, ba thằng anh đã lần lượt đi bộ  đội rồi  xuất ngũ, má muốn nó ở nhà sớm hôm với má, nhưng nó cứ nằng nặc  xin đi  bộ đội. Các con có biết nó ước mơ điều gì không? Làm lính hải  quân để đi  ra biển. Đó là khát khao cháy bỏng suốt một thời tuổi thơ  của nó. Nó đã  thực hiện được ước mơ ra đến biển. Nhưng lại không bao  giờ được trở về  với má 
Vừa ngoáy cối trầu vừa lần từng quả cau, chậm rãi bổ ra từng miếng, mẹ Lai chỉ vào gốc mai già thủ thỉ : 
Đăng ký:
Nhận xét (Atom)


