Thứ Bảy, 3 tháng 3, 2018

Thư giãn cuối tuần: NHÂN NGÀY THƠ: CHUYỆN BÂY GIỜ MỚI KỂ


Chu Mộng Long

NHÂN NGÀY THƠ: CHUYỆN BÂY GIỜ MỚI KỂ

Có một lần một vị hàng xóm đến nhà chơi. Biết tôi là thầy giáo, nhưng không biết tôi dạy môn gì, bèn hỏi:

- Thưa thầy, thầy dạy môn gì vậy?

Định nói dạy môn Văn, nhưng ma xui thế nào, tôi trả lời:

- Dạy môn Mỹ học ạ.

Vị khách ấy nhìn tôi bằng con mắt ngạc nhiên, thán phục, mặc dù chưa hẳn đã biết dạy Mỹ học là dạy cái thứ gì trong đó. Anh ta huyên thuyên:

- Nhất thầy. Không dạy Mỹ học thì dạy Toán, dạy Lý, dạy Hóa... tệ nhất cũng dạy Sử , dạy Địa, chứ dạy Văn thì nhục lắm.

Tôi trố mắt:

- Dạy Văn cũng như dạy các tri thức khác, sao lại nhục?

Vị khách ấy vẫn nói tỉnh queo:

- Tôi không nghĩ dạy Văn là dạy tri thức. Dạy Văn là dạy nghề nịnh hót thì đúng hơn. Tôi thấy mấy thầy cô leo lẻo đọc cái thứ thơ văn nịnh hót, bình nịnh hót rồi chấm điểm nịnh hót cho học trò, ngẫm mà thấy nhục chứ ạ?

Vị khách ấy đọc lên mấy câu thơ ông này bà kia tán tụng ngợi ca quyền lực rồi bình theo cách của anh ta làm tôi cũng ngượng chín mặt. Bình xong, anh ta kết:

- Thường không đủ khả năng thi các môn học khác, học sinh mới thi vào ngành văn...

Đến đây thì tôi đành đánh trống lảng và vịn cớ tôi đang bận để đuổi khéo vị khách ấy về. Sau khi khách về, thằng con trai tôi cười khinh khỉnh:

- Dạy Văn thì ba nói dạy Văn cho dễ hiểu, nói dạy Mỹ học làm gì cho đẻ thêm chuyện?

Tôi mắng nó:

- Thằng giặc. Mày bôi thêm nhục vào mặt ba mày à. Nhưng tao dạy văn nhục một thì bọn làm văn làm thơ nhục mười. Nhưng bọn chúng vẫn tự hào thả thơ lên tận trời. Được chưa?
 
 

12 nhận xét :

  1. Thơ nịnh cứ bay bay
    Nhà thơ cứ như say
    Quan chức xoạc cẳng ...
    Ngây!

    Trả lờiXóa
  2. rất thâm thúy.tuyệt vời ạ

    Trả lờiXóa
  3. Cái gì cũng có thời của nó.
    Thời đã thế thế thời phải thế.
    Thời này không nịnh thì chỉ thì có mà "ăn cám".

    Trả lờiXóa
  4. Tui nhớ tết năm nào Nghệ An quê tui cũng đú đua với HN thả thơ lên giời! Năm đó họ thả câu LB " Lên cao mới biết trời cao; Khổ đau mới biết đồng bào khổ đau!", nhằm nịnh thối một ông làm cực to nhưng đã về hưu (RIP ông!) Dân mạng còm thế lày: " Gió đưa thơ dở về trời; Thơ hay ở lại chịu lời đắng cay!"; Và " Gió đưa ông Đ... về trời; Cùng câu thơ khú một đời ông Trương!" vưn vưn và vưn vưn....

    Trả lờiXóa
  5. Trần Thị Thảolúc 13:29 4 tháng 3, 2018

    Dí dỏm !

    Trả lờiXóa
  6. quá tuyệt cú mèo.tôi đề nghị chuyển lên ban tuyên giáo trung ương tranh giải búa liềm vàng.

    Trả lờiXóa
  7. Một ông hàng xóm nhà tôi có thằng con vừa lười học, lười lao động. Một hôm ông ấy chửi nó: Tiên sư bố mày, không chịu học chịu làm gì suốt ngày chỉ lêu lổng thì sau này lại trở thành nhà thơ thôi con ạ

    Trả lờiXóa
  8. May phúc nhà tôi không ai bị lây bệnh làm thơ. Bởi khi nói đến anh nào đó là nhà thơ mọi người nghĩ ngay là anh ta có nhân cách không bình thường.

    Trả lờiXóa
  9. giống thời buổi của TRƯƠNG TỬU VÀ TẢN ĐÀ quá

    Trả lờiXóa