Thứ Tư, 17 tháng 1, 2018

Chu Mộng Long: CHỦ NGHĨA HẬU HIỆN ĐẠI CHƠI NGU


Chu Mộng Long

CHỦ NGHĨA HẬU HIỆN ĐẠI CHƠI NGU

Các bạn đã chuyển toàn bộ nội dung bài văn chửi của nghệ sĩ "hậu hiện đại" Lê Anh Hoài cho tôi xem. Thú thật, tôi rất thích văn chửi. Những áng văn hay nhất văn chương Việt Nam là văn chửi. Nhà thơ cổ điển đã biết chửi. Lý Thường Kiệt chửi: Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm/ Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư. Nguyễn Trãi chửi: Thằng nhãi con Tuyên Đức động binh không ngừng. Đồ nhút nhát Thạnh, Thăng đem dầu chữa cháy. Nguyễn Du chửi: Chém cha cái số hoa đào/ Gỡ ra rồi lại buộc vào như chơi. Hồ Xuân Hương chửi: Chém cha cái kiếp lấy chồng chung. Nguyễn Khuyến chửi, Tú Xương chửi,... Nhà thơ hiện đại càng chửi. Vũ Trọng Phụng chửi, Nam Cao chửi, Nguyễn Công Hoan chửi. Đến nhà thơ cách mạng càng chửi dữ. Như Nguyễn Ái Quốc nhổ thẳng vào mặt vua Khải Định…

Chửi tạo nên hào khí văn chương.

Nhà văn chửi phải có trí tuệ và tâm hồn, nếu không chẳng ra văn chương.

Thật thất vọng khi nghe Lê Anh Hoài chửi. Không thấy hào khí mà chỉ thấy tiếng kêu làng của một kẻ hèn: chửi đổng để lấp tội ăn cắp. Nó đúng với chất nghệ sĩ “hậu hiện đại” của anh ta: tự cởi trần truồng ra, mặc xì lip phụ nữ có Kotex, cho các em nó băng bó đầy mình như mới bị bỏng rồi lăn ra đường kêu khóc giữa vũng máu (giả) rằng, ối giời ơi vợ tôi nó đốt tôi!
.

Lý luận của “chủ nghĩa hậu hiện đại” mà Lê Anh Hoài truyền bá cho Việt Nam là thứ chủ nghĩa phá bĩnh, ăn cắp hèn mạt mà anh ta gọi là “cắt”, “cúp”, nghe giống như điện giật vậy. Trong bài chửi, để bênh vực cho truyện ngắn cải lương của em Trần Quỳnh Nga, không thấy anh ta có lý luận gì ngoài cụm từ “lý thuyết trò chơi”, không cần giải thích. Mà anh ta biết rõ ngọn ngành lý thuyết trò chơi thế nào đâu mà giải thích. À, té ra, khi chộp giật được mệnh đề "văn học là trò chơi ngôn ngữ" cùng với hóng hớt một số thực hành ở Mỹ, nhóm "hậu hiện đại" Lê Anh Hoài cứ tưởng trò chơi văn học nghệ thuật là chơi lập lờ đánh lận con đen: kẻ cướp nước và bán nước thành anh hùng và người có công với dân với nước thành tội phạm. 

Tôi thề không có chủ nghĩa hậu hiện đại nào như thế!

Trò này có gì là mới để gọi là chủ nghĩa hậu hiện đại? Những kẻ chẳng biết gì về chủ nghĩa hậu hiện đại vẫn chơi hàng ngày đấy thôi. Chúng bán rừng, bán đất, bán biển cho giặc nhưng vẫn la to lên là vì sự nghiệp phát triển đất nước, và ai chống lại đều quy là "phản động", "có hại cho đất nước" đấy! 

Chơi như thế dân gian gọi là chơi ngu! Giống như trẻ con bị đao ăn cứt gà mà cứ tưởng là đường! 

Muốn biết chủ nghĩa hậu hiện đại đúng nghĩa thế nào, tôi giảng cho một bài rồi hãy bắt chước, Lê Anh Hoài ạ! Lối chửi hậu hiện đại không cần hào khí mà giễu nhại dí dỏm và sâu cay chứ kêu ca như cải lương, rên rỉ như văn tế Ô hô thương thay thì cổ lỗ và kém cỏi lắm!
__________________

Đặng Tiến

HẬU HIỆN ĐẠI 
 
Mấy ngày nay, trên các mạng xã hội thấy nhiều người tranh luận với nhau, có khi là khá gay gắt, ít nhiều những tranh luận ấy, về văn học, văn hóa, tư tưởng..., đều có liên quan đến Hậu hiện đại. 

Hậu hiện đại như là một hiện tượng văn chương, nghệ thuật, văn hóa, triết học, mĩ học hoặc rộng hơn nữa là khoa học luận đối với thế giới hiện đại ở các nước Âu - Mĩ không còn là lạ, thậm chí họ còn tiến tới hậu-hậu hiện đại rồi cơ, nhưng ở ta thì vẫn còn là mới lạ.

Giải trung tâm, giải hoặc (huyền thoại), lí thuyết trò chơi, hiện thực phân mảnh, phi/giải trung tâm hóa, ngoại biên hóa, tính dục, cổ mẫu, hậu - thực dân, nữ quyền luận, phê bình sinh thái, diễn ngôn....Tóm lại là có rất nhiều thứ tri thức mới chưa từng xuất hiện trong đời sống tinh thần (nói chung) ở xứ mình, ngay trong môi trường đại học nhiều người cũng khá là ù ù cạc cạc. 

Điều đó không có gì khó hiểu. Bởi đó là khung tri thức ra đời từ các nước có trình độ phát triển (văn minh cao),chủ yếu là ở Phương Tây! Trong khi đó ở ta suốt một thời gian dài miền Bắc hầu như...đóng cửa với thế giới ấy, tiếp theo suốt từ 1975 đến gần cuối những năm 80 sự đóng cửa ấy diễn ra trên cả nước!

Từ ngày mở cửa, khung tri thức ấy được chuyển vào Việt Nam hình như cũng ... rất chậm chạp! Bây giờ thì có thể nhanh hơn nhưng theo quan sát của tôi thì việc làm này hãy còn tản mạn. Có thể do cái truyền thống "trống làng nào làng đó đánh thánh làng nào làng đó thờ" cho nên sự liên kết giữa các nhà khoa học về Hậu hiện đại chưa thực sự được như mong muốn!

Vì thế nghe mấy người bàn về Hậu hiện đại một cách rất...truyền thống mà thấy kì!

Trò chơi, văn chương như là một trò chơi nhưng các quý vị nhớ cho trò chơi luôn:

- Phải công khai, phải rõ ràng mình bạch;

- Luật lệ rất nghiêm chỉnh, thậm chí rất ...nghiệt ngã;

- Nó chấp nhận cái cá nhân, sự khác biệt nhưng không được ...ăn gian!

Trong quan sát của mình, hiện trong giới khoa học nước nhà, một trong những người am hiểu Hậu hiện đại bậc nhất là Chu Mộng Long, mình không hề ngượng ngùng gì khi khẳng định như thế. Vì nó là sự thật. Tất cả những bài viết lớn, nhỏ của anh đều toát lên tinh thần của sự thẳng thắn, tinh thần đối thoại và mang tính lí thuyết rất cao, triệt để. Thế nhưng một số người thì bảo anh là học phiệt! Điều đó chứng tỏ ngay cả từ học phiệt họ cũng dùng không đúng.

Từ cái vụ tranh luận xung quanh công trình nghiên cứu của Hoàng Tuấn Công người ta thấy:

- Nếu ông Hoàng Tuấn Công không có gan lên tiếng về những cái sai của bậc tiền nhân;

- Nếu không có những người như ông Chu Mộng Long lên tiếng vì lẽ phải;

- Nếu như tất cả đều sẵn sáng thoải hiệp?

Và bây giờ đến cái truyện ngắn của cô TQN nữa.

Tôi không dám tự cho mình là có hiểu biết nhưng có thể khẳng định: Hậu hiện đại quyết không phải là cái sân chơi để cho bất kì ai cũng nhảy vào ba hoa, nhăng nhít!

Tôi không hoan nghênh những người nói năng hàm hồ!

7 nhận xét :

  1. Hậu Bịnh dại.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đúng là đang có lớp người đưa ra những ý tưởng bệnh hoạn để nhằm che lấp những bất ổn trong xã hội.

      Xóa
  2. phải thừa nhận thầy Chu Mộng Long có sự am hiểu tương đối sâu sắc về văn chương hậu hiện đại. Tôi cũng đã đọc 1 số bài viết của thầy trên blog trước đây về mối quan hệ giữa cái trung tâm và cái bên lề (ngoại biên) trong lĩnh vực văn hóa. Cặp nhị nguyên này như 1 trục xuyên suốt lịch sử triết học, văn hóa, tư tưởng nhiều ngìn năm. Nó đã bị phê phán, bị đổ vỡ 1 cách xuất sắc bởi chủ nghĩa hậu hiện đại. Nhưng chủ nghĩa hậu hiện đại cũng gặp phải những nan giải về bản thể luận và nhận thức luận khi nó cắt đứt 1 cách hình thức, gò bó mối quan hệ mang tính lịch sử cặp nhị nguyên này, nó vứt bỏ đi Vật đc biểu đạt trong ngôn ngữ, thành ra hiện thực chỉ còn là những kí hiệu tự sinh. Dù k chỉ ra đc những hạn chế của nó, nhưng thầy Long vẫn là người có sự hiểu biết rộng lĩnh vực tri thức này là điều k thể phủ nhận

    Trả lờiXóa
  3. Tôi thấy tay LAH ăn đồ ăn TQ bị ngộ độc, vội kiếm được mấy cuộn giấy gia công,lăn ra ở ngoài đường kêu hảo hảo.

    Trả lờiXóa
  4. Lê Anh Hoài là kẻ ăn cắp! Ăn cắp cả khái niệm, cả ý nghĩa của hậu hiện đại để kiếm ăn! Đồ tồi!

    Trả lờiXóa
  5. Bùn vảy lê chỉ bắn trở lại kẻ đứng ở dưới bùn. Mong CML và NXD cẩn thận. LAH trâng tráo đến vậy, có thể là do chỉ đạo đấy. Tức là VN, đàng sau là Hội NV VN, không vô tình công bố truyện "bán nước" của TQN...

    Trả lờiXóa
  6. Chủ Nghĩa Hậu Hiện Đại ? Nghe xa lạ quá ! Hiện đại của họ là gì ? Nếu gọi Chủ Nghĩa Hậu Hiện Đại thì phải có Chủ Nghĩa Hiện Đại chứ ! CN hiện đại có phải là CNXH ? Đúng thật quái thai !

    Trả lờiXóa