Thứ Ba, 10 tháng 10, 2017

NÓNG: THƯ NGỎ GỬI NHÀ THƠ TRẦN ĐĂNG KHOA


Báo Văn Nghệ - 17 Trần Quốc Toản.

Thư ngỏ gửi nhà thơ Trần Đăng Khoa

Hà Nội ngày 10/10/2017

Thưa anh,

Đầu tiên phải nói là khi viết lá thư này, tôi đã vô cùng thất vọng về những chuyện không hay xảy ra trong thời gian hơn 1 năm vừa qua đã ảnh hưởng đến quan hệ giữa tôi với anh. Trước kia, dù không phải là bạn bè thân thiết, nhưng anh luôn là người tôi yêu mến, kính trọng. Khi anh về công tác tại Hội Nhà văn Việt Nam, tôi cũng thực sự hy vọng như rất nhiều người khác, rằng anh sẽ đem về một không khí làm việc mới tươi trẻ, hào hứng và đầm ấm. Thế nhưng không ngờ văn chương là một chuyện, còn công việc lại là chuyện khác. Chỉ một cách hành xử rất nhỏ so với vị thế và trách nhiệm của mình ở nơi này, anh đã không còn được như những gì tôi vẫn nghĩ về anh. 


Sự thất vọng ấy, lẽ ra tôi sẽ vẫn im lặng và chờ đợi, xem anh và Ban Chấp hành HNV sẽ xử sự thế nào, như xem một góc tối tăm khác của cuộc đời. Thế nhưng vì mới đây trong một ý kiến anh trả lời anh Nguyễn Trọng Tạo trên fb liên quan đến việc của tôi, tôi thấy cần phải nói ra điều này.

Anh nói “Không thể kết tội An in bài báo về chuyện xe cộ này. Nó cứ lằng nhằng ở những chuyện khác...”. Vâng. Cho đến giờ phút này khi mọi việc đã rõ ràng thì ai cũng đều có thể nói thế. Thế nhưng suốt nửa năm qua, cho đến tận ngày hôm nay, cách xử lý của HNV và Chi bộ báo Văn nghệ đối với tôi thế nào, mấy hôm nay mọi người đều đã biết. Đó là riêng chuyện bài báo. Còn nếu nói như anh, rằng “Nó cứ lằng nhằng ở những chuyện khác...”, thì phải thẳng thắn với nhau thế này: Trong suốt hơn một năm qua, đã hai lần anh, với cương vị là Bí thư Đảng ủy, đã không thèm trả lời những Kiến nghị chính thức bằng văn bản của tôi, với tư cách là một Đảng viên đang sinh hoạt trong một chi bộ thuộc Đảng bộ mà anh là Bí thư, theo đúng quy định của Điều lệ Đảng.

Lần thứ Nhất cách đây 1 năm về trước, hẳn anh còn nhớ. Xuất phát từ việc một số cán bộ đảng viên trong chi bộ báo Văn nghệ, trong đó có cả Bí thư chi bộ và Phó Tổng biên tập, đã làm ĐƠN ĐỀ NGHỊ, gửi lãnh đạo Hội Nhà văn Việt Nam, bày tỏ thái độ và tuyên bố nghỉ việc để phản đối Tổng Biên tập. Trước tình hình đó, với tư cách là một Chi ủy viên của chi bộ, tôi đã có văn bản đề nghị gửi anh cùng tập thể Đảng ủy cơ quan Hội Nhà văn Việt Nam, đề nghị bố trí một cuộc làm việc với Chi ủy, chi bộ báo Văn nghệ để tìm cách tháo gỡ vấn đề. Thế nhưng các anh chưa hề có buổi gặp gỡ hay làm việc chính thức nào với cá nhân người có đơn cũng như với tập thể chi ủy, chi bộ của báo mà đã vội vã ra Công văn để thông báo kết luận về đề nghị của tôi, với nhiều ý kiến hết sức áp đặt so với nội dung trong đơn đề nghị cũng như diễn biến thực tế của tình hình cơ quan báo Văn nghệ, nên tôi buộc phải có Kiến nghị gửi lại cho anh và cơ quan Đảng ủy, nhưng cho đến tận hôm nay, nghĩa là sau hơn 1 năm, các anh vẫn chưa trả lời… 

Dựa vào những kết luận này của Đảng ủy, tôi trở thành đối tượng “đấu tố” của một số đảng viên từng ký tên trong ĐƠN ĐỀ NGHỊ phản đối Tổng biên tập trước đó. Những người này thường xuyên biểu quyết yêu cầu chi bộ phải kỷ luật tôi về những lý do không hề có căn cứ.


Đến cuộc họp tháng 3/2017, liên quan đến bài báo về chiếc xe của Thành ủy Đà Nẵng, dựa vào tinh thần công văn chỉ đạo (cv số 11) của Thường trực HNV, bằng những quy chụp vô lý và vô nguyên tắc, sau đó lại được những cá nhân nói trên đưa vào nghị quyết của chi bộ, một lần nữa tôi buộc phải có Báo cáo và kiến nghị gửi anh và lãnh đạo các cơ quan Đảng, Chính quyền của Hội Nhà văn, để bảo vệ quyền lợi và danh dự của mình. Song cũng như lần trước, các anh lại tiếp tục im lặng không xử lý, cũng không trả lời. Ấy là lần thứ Hai.

Cách xử sự như vậy dẫn đến tháng 8 năm 2017, tôi đã phải nhận Quyết định thi hành kỷ luật Đảng của Bí thư chi bộ. Vậy là tôi trở thành người bị kỷ luật và đứng trước nguy cơ có thể bị khai trừ khỏi Đảng (theo nội dung quyết định)… mà không có cơ hội được tự đấu tranh cho mình.

Người ký quyết định kỷ luật tôi cũng là người đầu tiên ký tên vào ĐƠN ĐỀ NGHỊ tuyên bố nghỉ việc nhằm phản đối Tổng Biên tập một năm về trước.

6 người biểu quyết kỷ luật tôi trong chi bộ cũng là những người tham gia việc này, nhưng cho đến nay chưa một lần bị nhắc nhở trong bất kỳ cuộc họp nào của chính quyền hay của Đảng.

Hai lá đơn kiến nghị của tôi gửi cho anh và lãnh đạo Hội Nhà văn Việt Nam cho đến nay, dài thì đã hơn 1 năm, ngắn thì đã hơn 6 tháng mà vẫn không được trả lời. Ngay đến cả yêu cầu của Đảng ủy Khối gửi xuống từ cuối tháng 8 vừa rồi, yêu cầu Đảng ủy HNV giải quyết sự việc này theo thẩm quyền và trách nhiệm của Hội, các anh cũng không có một động thái gì. Sự im lặng vô cảm và vô trách nhiệm của anh và Đảng ủy Hội Nhà văn đã khiến tôi, nếu thực sự mắc khuyết điểm, thì cũng không nhận ra khuyết điểm của mình, cho đến tận lúc này.

Và cũng sự im lặng vô cảm và vô trách nhiệm ấy sẽ khiến cho những Đảng viên khác trong chi bộ trở thành người mắc khuyết điểm khi họ đã cố tình hoặc vô tình ra những quyết định, nghị quyết trái với nguyên tắc sinh hoạt Đảng mà không được cảnh báo, trong trường hợp tôi không có sai phạm.

Vậy nên không thất vọng sao được.

Anh nói anh chỉ là người giúp việc. Vậy trách nhiệm này thuộc về ai?

Và càng thất vọng hơn nữa khi mà Hội ta mang danh là một tổ chức Chính trị, xã hội, nghề nghiệp, vậy mà cái vai trò Chính trị lại chẳng thấy đâu ngay trong một công tác cơ bản nhất là công tác Đảng ở cơ quan Hội.

Hơn 1 năm nay, tôi đã tin cậy, kiên trì và nghiêm túc khi gửi tất cả những trăn trở, bức xúc và những kiến nghị của mình lên anh, lên Đảng ủy và Ban Chấp hành Hội, và cũng chỉ mong mọi chuyện được xử lý tốt đẹp ở đây. Thế nhưng cho đến giờ phút này, trước sự im lặng đến thành đồng loã của các anh, trước những vô lý và bất công mà tôi đã và vẫn đang tiếp tục phải gánh chịu, tôi thấy cần phải lên tiếng và tiếp tục chuyển tất cả những ý kiến này lên cấp trên để xem xét giải quyết. Đây cũng là danh dự và quyền lợi chính đáng mà tôi phải bảo vệ. Làm thế hình như cũng có gì đó không phải với các anh, nhưng còn sự công bằng cho tôi, còn lẽ phải thì sao?...

Vài lời với anh trong một ngày thật nhiều băn khoăn…

Kính thư
Lương Ngọc An

67 nhận xét :

  1. Cảm phục những gì Lương Ngọc An đã làm. Nhưng thương cho An vì vẫn còn tin những người như Hữu Thỉnh, Trần Đăng Khoa.

    Trả lờiXóa
  2. Trả lời
    1. Anh Thỉnh ơi, hãy hòa hợp hòa giải với các đ/c của mình trong nước đã, sau đó chúng tôi sẽ về- Tất cả cùng về VN, khi mà...

      Xóa
    2. Tóm lại giải tán cái hội vô tích sự ấy đi là ổn, cái thời dùng văn chương để lừa đảo như trước đây không tác dụng nữa đâu.

      Xóa
  3. Trần Đăng Khoa suýt trở thành một "nhà thơ lớn thiếu nhi" nếu như những "hạt gạo làng ta" được gieo mãi trên những cánh đồng thơm tho vô lự, chứ không phải được nghiền ra để làm cái bánh vẽ Bí thư đảng ủy.

    Trả lờiXóa
  4. ái chà, vướng víu với chi bộ với đảng uỷ thế này thì nhà văn còn làm ăn sáng tác, biên tập gì nữa. Trần Đăng Khoa vốn là tay nông dân láu cá mà (lời GS NGuyễn Đăng Mạnh)

    Trả lờiXóa
  5. Im lặng là vàng . Ông Khoa tuyệt vời luôn

    Trả lờiXóa
  6. Ông An làm văn chương,, sao lại thắc mắc quy trình này của đảng, hả

    Trả lờiXóa
  7. Ông Khoa sao giống Kim Jong Un vậy? Vương vào đấy nguyên tử đấy

    Trả lờiXóa
  8. Như vậy vấn đề ở bác Thỉnh rồi. Mà bác ấy đang bực mình vì No Ben Văn học năm nay lại chạy sang người Anh gốc Nhật

    Trả lờiXóa
  9. An muốn được yên ổn thì hãy viết ca ngợi Hoàng Quang Thuận giải Nô Ben năm sau là bác Thỉnh cho xong ngay

    Trả lờiXóa
  10. Sinh ra cái hội ăn hại mà làm gì?

    Trả lờiXóa
  11. Trần Đăng Khoa là cái loa Hữu Thỉnh mà

    Trả lờiXóa
  12. An hãy đem việc đến Thụy Kha là xong ngay

    Trả lờiXóa
  13. Thế mà đòi ra ngước ngoài hòa hợp!

    Trả lờiXóa
  14. Ông Phan Nhật Nam mà nghe lời Kha về nước thì giờ đã vào Hỏa Lò rồi

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. PNN.có phải trẻ con đâu mà nghe lời dụ khị,bác ơi ?
      Đời thuở nào chim ngoài lồng lại chui vào lồng son
      mà đảng cố sơn phết với HT.là chim mồi cơ chứ ?!

      Xóa
  15. Hây-za cái bả vật chất với chút "vinh hoa" cỏn con nó làm hư hỏng cả những người mà trước đây ta cho là có hiểu biết. "Nhà thơ thần đồng Trần Đăng Khoa" mới đáng tôn trọng chứ cái gọi là "chủ tịch hội" với "bí thư đảng ủy" gì đó thì chỉ là đồ ...vất đi.

    Trả lờiXóa
  16. Các ông nhà văn, nhà thơ cứ gọi nhau là "đồng nghiệp" thì còn thân thiết, chứ gọi nhau bằng "đồng chi" thì coi như .... xong phim.

    Trả lờiXóa
  17. Ừ màn cứ gọi nhau đồng chí có khi thành Yên Bái chưa chừng

    Trả lờiXóa
  18. Đây là cách hòa hợp của Trần Đăng Khoa đấy An ạ

    Trả lờiXóa
  19. Nghe không khí HNV mà cứ ngỡ như bên một tổ chức đảng nào đấy nhĩ

    Trả lờiXóa
  20. Nếu không làm như thế này thì bác Thỉnh, bác Khoa, bác Thiều có mà ngồi được đó à?

    Trả lờiXóa
  21. Trong nội bộ như thế mà bảo hội nhập tận đâu đâu

    Trả lờiXóa
  22. Thế nào cũng bị trảm sao An không học cụ GS Tương Lai?

    Trả lờiXóa
  23. Ký đơn kiện cùng An là Thành Đức Trình Bảo. Ký lệnh kỷ luật An cũng Thành Dức Trịnh bảo . Hây

    Trả lờiXóa
  24. Ra HNV là cái hội đấm đá nhau đấy chứ

    Trả lờiXóa
  25. Tôi chưa nghe xưa giờ ở đâu lại có cái hội nhà văn toàn lo chuyện đảng cả

    Trả lờiXóa
  26. Hãy noi gương các cụ Ngô Tất Tố, Nguyễn Công Hoan, Nguyen Hồng.. có đảng, đoàn gì đâu mà sách vở toàn hàng kinh điển kia kìa

    Trả lờiXóa
  27. Chả trách ngày thiếu nhi Trần Đăng Khoa đã viết thơ tuyên huấn

    Trả lờiXóa
  28. Bây giờ An mới biết Trần Đăng Khoa có quá muộn quá không đây

    Trả lờiXóa
  29. Chả trách báo Văn Nghệ không ai mua chứ nhà văn lo đánh nhau thế này cơ mà

    Trả lờiXóa
  30. Trần Đăng Khoa là một cây bút hiếm có thời nay. Một đặc sản của văn học và văn hóa VN hiện đại. TĐK có lẽ là trường hợp duy nhất của "Văn là người". Người thế nào thì văn thế ấy. Những Chế Lan Viên, Xuân Diệu, đặc biệt Tố Hữu, và gần nhất là Nguyễn Huy Thiệp, đã gần như chìm vào quên lãng. TĐK thì không. Thơ của Lão vẫn được tái bản liên tục. Văn xuôi, thì, Chân dung và đối thoại được hàng trăm người Việt ở nước ngoài khen ngợi; Hầu chuyện thượng đế, in lần đầu khoảng giữa 2015, đến cuối 2016, in lần thứ 4...Mà không có tí gì cướp hiếp giết đâu à...Bất kỳ bài viết nào của Lão được đưa lên facebook chẳng hạn, hàng chục hàng trăm trầm trồ thán phục...Nói được, làm được, đó là TĐK. Còn để hiểu người Việt chúng ta hôm nay, có lẽ chúng ta cần luôn luôn nhớ ("nhại" câu của Nguyễn Văn Thiệu về CS): Đừng nghe người Việt nói, hãy nhìn người Việt làm !
    TĐK chính là người phát ngôn của mỗi phó thường dân đấy. Chỉ cần đọc những trang cuối cùng của Hầu chuyện thượng đế là đủ. Dĩ nhiên, TĐK cũng là người, nên đôi khi phải du di chút đỉnh. Song đó là một ánh sáng, một tấm lòng, cần cho tất cả. Vụ LNA, đáng tiếc, lẽ ra LNA lớn tiếng yêu cầu Bộ gì đấy phạt báo VN xin lỗi VN và LNA, trả lại cho Khuất Quang Thụy 30 triệu đồng, thì LNA lại chĩa mũi dùi vào lãnh đạo Hội NV và ông bí thư, thực tế không có toàn quyền ! Cũng không trách Hữu Thỉnh được. Lúc ấy, HT không thể làm khác. HNV là một phương tiện, một công cụ mà thôi. TĐK không dám, HT càng không dám trái lệnh...LNA nên tập trung làm sao để trước hết tờ báo mà mình đang phục vụ trở lại "trông được" như Ngày Xưa. Ví dụ Văn Nghệ, số 40, ngày 7.10.2017, trang 2, có bài nhàn đàm: Giáo dục vì đâu lên nỗi ("nên" in thành "lên"), LNA có dám đề nghị TBT cho đăng lời xin lỗi độc giả không nào ? Hay ai đó nêu lỗi, nếu là nhà văn hay người nổi tiếng, thì VN nhất định không xin lỗi, mà vạch lá tìm sâu người đó để phản đòn - như chuyện trước đây nhà văn Vũ Ngọc Tiến chỉ lỗi của VN: mênh mônh; nếu là bạn đọc vô danh, thì VN bĩu môi: Có viết được văn không mà dám góp ý ?, hoặc thóa mạ, như Vi Thùy Linh từng sỉ vả một thanh niên dám chê văn Nguyễn Tham Thiện Kế, bạn hay người tình (?) của cô gái làm thơ tưởng mãi nổi như cồn ?... .

    Trả lờiXóa
  31. Ở nước ta thật lạ, cứ cái gì dây dưa đến nhà văn, nhà báo thì thật nhiều chuyện ỉ ôi, dài dòng, cãi vã, chê bai, trách móc, chửi vào mặt nhau, thậm chí còn tranh giành tí quyền lợi cỏn con mà đâm thù nhau nữa!
    Đã nói rồi! Dẹp cái hội nhà văn đi! Ai về nhà nấy! Ai viết hay thì bán sách sống được, ai không viết được thì đi buôn gánh bán bưng cho yên chuyện!

    Trả lờiXóa
  32. Bác nào đây ra chẳng hiểu TĐK tý nào. Thơ TĐK hồi con nít đã tuyên giáo hơn cả tuyên giáo. Đánh giậm về bắt được con cá nơi hố bom " Thằng phi công Mỹ rơi xuống " Quyết không ăn. Nhưng ngày nay " Tuyệt vời bác Ô ba ma, bác Trump vĩ đại!"

    Trả lờiXóa
  33. Tố Hữu đã nhận xét rôi. " Thơ TĐK thời con nít viết như người lớn, thời người lớn viết như con nít" không thể bình thêm

    Trả lờiXóa
  34. Chào NHÀ THƠ BÍ THƯ ĐẢNG ỦY Trần Đăng Khoa!

    Trả lờiXóa
  35. Ra hNV cũng là một cái Trung Ương thu nhỏ nhĩ

    Trả lờiXóa
  36. Từ trước tới nay cháu cứ tưởng HNV chỉ biết làm văn thôi đấy

    Trả lờiXóa
  37. Bác Thụy Kha, bác Trọng Tạo đâu. Ra tay đi

    Trả lờiXóa
  38. Ai đã đọc truyện tiếu lâm hồi những năm 80 của thế kỷ trước... có câu nói về các nhà văn Vietnam... HỌ ĂN NHƯNG KHI ỈA THÌ HỌ ỈA VÀO MỒM NHAU...
    Đau đến thế là cùng...

    Trả lờiXóa
  39. Đem cả cái hội cà ghém mắm tôm lên mạng cho thiên hạ thưởng thức !

    Trả lờiXóa
  40. Bác này nói chí phải. Đây là Hội Mắm Tôm Hữu Thỉnh

    Trả lờiXóa
  41. Nghe nói Trần Đăng Khoa sắp chuyển sang tuyên giáo đất

    Trả lờiXóa
  42. Chào nhà thơ lên đồng Trần Đăng Khoa

    Trả lờiXóa
  43. Theo gương Ý Nhi, Nguyễn Duy, Bùi Minh Quốc đi Ông An

    Trả lờiXóa
  44. Hỡi các nhà văn Việt Kiều, hãy nhìn vào đây

    Trả lờiXóa
  45. Mặc dầu thơ Trần Đăng Khoa chưa bao giờ thơ hay. Thế như ng sao lâu rồi bài dở cũng không thấy. giờ mới biết ra đang bận công tác đảng ủy!

    Trả lờiXóa
  46. Tôi là người ở trong cuộc nên biết rất rõ sự tình. Ông An hay đánh tráo hiện trường nên nhiều người tưởng ông dũng cảm chống tiêu cực, rồi lại bị chi bộ báo Văn nghệ trù úm. Sự thực là thế này:
    1. Vụ xe của Nguyễn Xuân Anh không phải bài và tin có tính phát hiện của Lương Ngọc An. Có rất nhiều báo đưa in. Ông an là người copy lại đưa vào trang của mình.
    2. Khi có dư luận quần chúng ở Đà Nẵng và nhiều nơi khác phản hồi về Hội Nhà văn, vì chưa được kiểm chứng, nên chủ tịch Hữu Thỉnh đề nghị báo tạm bóc bài xuống để xem xét. Điều đó cũng là bình thường.
    3. Báo của ông Lương Ngọc An bị phạt không phải vì đưa tin xe ông Nguyễn Xuân Anh mà vi phạm dùng không đúng tên miền đăng ký (Xem công văn từ dạo đó của Bộ TTTT)
    4. Ông An bị chi bộ báo VN kỷ luật vi vi phạm kỷ luật có hệ thống, như gây mất đoàn kết nội bộ cơ quan, đưa thông tin về cơ quan không đúng sự thật, cưỡng hiếp nhân viên cơ quan không chỉ một lần, một người. Ấy là chưa kể ông còn khiếu kiện lung tung, làm nhiễu loạn cơ quan. Đấy là tất cả những gì thật nhất về ông An mà ở báo VN hầu như ai cũng biết.

    Trả lờiXóa
  47. Xem chừng muốn vào HNV phải qua Lò Bát Quái mới chịu nổi

    Trả lờiXóa
  48. Hội nhà văn VN cũng nhóm lò rồi

    Trả lờiXóa
  49. Chào thần đồng chính trị Trần Đăng Khoa

    Trả lờiXóa
  50. Tôi xin chỉnh lại lời bác Nặc Danh trên là:
    " Chào lên đồng thơ Trần Đăng Khoa"

    Trả lờiXóa
  51. Câu ấy là câu chuẩn không cần phải chỉnh

    Trả lờiXóa
  52. HNV mà sát khí đằng đằng

    Trả lờiXóa
  53. Em không tài cán Văn Chương chứ có em cũng chẳng dám xin vào cái họi này

    Trả lờiXóa
  54. Không khí thời chống nhân văn giai phẩm nhĩ

    Trả lờiXóa
  55. Nếu cụ Trần Dần sống lại chẳng sẽ phải viết;
    " Bục Đăng Khoa đặt giữa trái tim người" sao?

    Trả lờiXóa
  56. Bác Tạo, bác Kha đâu, ra giúp hòa hợp cái đi

    Trả lờiXóa
  57. Nếu bác PNN về chắc bác Khoa sẽ ra hòa hợp đầu tiên. Nhưng nếu lỡ bác PNN hỏi vụ này chẳng biết trả lời sao nhĩ

    Trả lờiXóa
  58. Không khí ở cái hội này sao đầy chết chóc thế không biết

    Trả lờiXóa
  59. Trạng Trình đã phán rồi:
    " Còn bạc, còn tiền, còn đệ tử
    Hết cơm, hết rượu, hết ông tôi" mà

    Trả lờiXóa
  60. Sao bác An không gửi sang hội luật sư xem

    Trả lờiXóa
  61. sống bằng định hướng và tiền ngân sách thì hội nào chẳng thế

    Trả lờiXóa
  62. Không nuôi HNV thì họ cho vài truyện ngắn hay bút ký thôi có mà chết à?

    Trả lờiXóa
  63. Mấy hôm nay xã hội rầu rĩ vì cái vụ các nghệ sỹ trong Hãng phim VN, giờ đến vụ Báo Văn nghệ và Hội nhà văn này... thì nghĩ mà buồn cho giới nghệ sỹ nước mình thật.

    Trả lờiXóa