FB Siêu Nguyễn
11-11-2016
Gửi những người bạn ở Việt Nam,
Mong các bạn có thể đọc hết những dòng này. Những điều mình viết là những suy nghĩ chân thành của một du học sinh Việt Nam tại Mỹ, đã và đang trải qua những hệ quả của cuộc bầu cử Tổng thống vừa qua.
Đầu tiên, mình mong các bạn hiểu và đồng cảm với nỗi lo sợ của cộng đồng du học sinh. Trong 48 giờ vừa rồi, mình đọc được những dòng status nói rằng chúng mình đang phản ứng thái quá. Mình thực lòng mong các bạn hãy rút lại những lời nói đó, vì đây không phải là một trò đùa.
Rất nhiều người Mỹ đang sống trong sợ hãi và nước mắt. Những người da màu, phụ nữ, người thuộc cộng đồng LGBTQ+, người khuyết tật đang phải đối mặt với nguy cơ bị kỳ thị, bị áp bức bởi một chính phủ chỉ ưu tiên những người da trắng, người giàu và nam giới. Em trai một người bạn của mình ở Texas đã bị lũ bạn cùng lớp sỉ nhục vì em là người đa đen sáng hôm nay.
Trong một câu chuyện được share rất nhiều trên Facebook, chị Kathy Mirah Tu, một người Mỹ gốc Việt tại Minnesota, đã bị một tên đàn ông da trắng tóm lấy cổ tay và hét vào mặt rằng “Go back to Asia!” Một lá cờ lục sắc, biểu tượng của cộng đồng LGBTQ+ đã bị đốt cháy tại thành phố Rochester, New York. Những dòng chữ, “Hôn nhân đồng giới phải bị bác bỏ. Bọn gay hãy chết hết dưới địa ngục đi” được dán lên một chiếc ô tô tại North Carolina. Các bạn hãy hiểu rằng, rất nhiều người đang khóc, nhiều gia đình đang run sợ, rằng nỗi đau từ những lời xúc phạm, từ bạo lực là những nỗi đau có thật, và chúng đang diễn ra ngày một nhiều hơn.
Làm ơn đừng nói vì chúng mình chỉ là du học sinh Việt Nam, chúng mình không nên khóc than cho các bạn Mỹ hay bình luận về chính trị Mỹ. Dù không phải công dân Mỹ, nhưng với màu da vàng của người châu Á, chúng mình hoàn toàn có thể bị những người Mỹ trắng sỉ nhục, bắt nạt, quát vào mặt đuổi về nước. Với những ai muốn ở lại kiếm công ăn việc làm, họ đang lo lắng vì Trump nói sẽ không cấp visa H1B nữa. Và kể cả những chính sách của Trump không ảnh hưởng nhiều tới du học sinh đi chăng nữa, chẳng lẽ chúng mình không được lo lắng cho những người bạn Mỹ, cho gia đình của họ, trước những khó khăn mà họ sắp gặp phải sao? Trong hai ngày qua, rất nhiều bạn bè của mình đã khóc. Những nhà báo mình làm việc cùng tại ABC cũng khóc. Cha mẹ của họ khóc trên điện thoại vì sợ hãi, gọi điện cho họ lúc 2h sáng để đảm bảo họ không bị bắn khi những kẻ bạo lực da trắng vùng lên. Với tư cách cơ bản nhất là một con người, mình có quyền lo lắng cho họ, vì YÊU THƯƠNG NGƯỜI KHÁC CHƯA BAO GIỜ CẦN PHẢI ĐẾN TỪ LỢI ÍCH CÁ NHÂN.
Thứ ba, làm ơn đừng nói rằng “Kết quả đã rồi. Đừng khóc nữa, chấp nhận sự thật thôi.” Bạn có thể là người mạnh mẽ, nhưng những người khác thì không. Bạn có thể không bị ảnh hưởng bởi kết quả bầu cử, nhưng nhiều người khác thì có. Những người phụ nữ sợ hãi vì vị Tổng thổng của họ là một tên hiếp dâm. Cộng đồng LGBTQ+ sợ hãi vì Phó Tổng thống Mike Pence tin rằng người đồng tính có thể “biến trở lại” thành người dị tính. Họ được quyền buồn, được quyền khóc, vì quyền bình đẳng, tự do của họ đang bị đe doạ. Mình chưa bao giờ an ủi người khác bằng câu, “Đừng khóc nữa,” vì trong thời khắc hoảng loạn, bộc lộ những cảm xúc tự nhiên là một cách để chúng ta cân bằng. Hơn nữa, khi cuộc sống của họ bị đe doạ, họ được quyền không bằng lòng với kết quả bầu cử và tiếp tục đấu tranh. Thầy giáo của mình đang chuẩn bị một cuộc biểu tình ôn hoà ngày 20/1/2017 tại thủ đô Washington, D.C. ngay trong lễ nhậm chức của Trump. Ông cũng giúp tổ chức một cuộc biểu tình tại Los Angeles cùng thời điểm. Đêm ngày hôm qua, biểu tình đã diễn ra xuyên suốt tại San Francisco, New York, Chicago, Los Angeles, Philadelphia, Boston, Portland, Washington, D.C., một sự nổi dậy toàn quốc mà thầy bảo rằng chưa từng thấy trong suốt 30 năm qua. Đừng bảo người khác bỏ cuộc, chấp nhận, mà hãy động viên họ tiếp tục chiến đấu cho cuộc sống của mình.
Thứ tư, làm ơn đừng nói rằng Trump phù hợp làm Tổng thống vì ông ta giàu. Việt Nam là một nước đang phát triển, nên trong trường lớp, trên báo đài, chúng mình chỉ nói nhiều về “kinh tế,” chỉ nghĩ về việc kiếm tiền chứ không quan tâm nhiều lắm tới quyền con người. Những điều ấy có thể khiến bạn nghĩ kinh tế là tất cả, nhưng không! Có tiền, có công ăn việc làm là tốt, nhưng cách đối nhân xử thế mới làm nên giá trị con người. Trump có thể giàu, có thể tạo công ăn việc làm cho người dân Mỹ, nhưng ông ta đi lên bằng cách chà đạp người khác xuống, bằng cách bóc lột người lao động, xúc phạm phụ nữ, thì chẳng có gì đáng tự hào. Hơn nữa, bạn cũng là người châu Á như chúng mình thôi. Ở Việt Nam, bạn có thể nói bạn ủng hộ Trump, okay, vì bạn sống trong một xã hội toàn người châu Á và không trực tiếp trải nghiệm sự phân biệt chủng tộc. Nhưng nếu bạn sống ở Mỹ, bạn cũng sẽ trở thành nạn nhân của những kỳ thị, bóc lột ấy thôi, thì tới lúc ấy bạn mới thấu hiểu những gì những người tại đây đang chịu đựng.
Thứ năm, làm ơn đừng nói “Chưa gì đã kêu, phải đợi xem ông ta làm gì rồi mới đánh giá.” Việc Trump ban hành những chính sách nào trên tư cách Tổng thống là một chuyện, nhưng chiến thắng của Trump còn có một ý nghĩa biểu tượng lớn hơn. Những người da trắng, những người giàu, nam giới từ giờ sẽ nghĩ rằng việc xúc phạm và ức hiếp người khác là chuyện bình thường. Họ sẽ lấy chiến thắng của Trump ngày 9/11 làm động lực để tiếp tục bắt nạt những người yếu thế. Chúng mình không lo lắng và sợ hãi vì Trump, mà vì những người sống ngay cạnh mình sẽ ứng xử, hành động như Trump. Và điều đó đã bắt đầu diễn ra rồi, chứ không cần phải đợi tới tận ngày 20/1.
Cuối cùng, làm ơn đừng nói đây chỉ là một câu chuyện chính trị, rằng những người phản đối Trump chẳng qua vì họ bị “tẩy não” bởi những giáo lý của Đảng Dân Chủ, của chủ nghĩa liberalism. Người ta ghét Trump không phải vì hắn là ứng viên của Đảng Cộng Hoà, mà vì hắn là một người tồi tệ, dù là đảng viên bên nào chăng nữa. Ai cũng có quyền được đối xử bình đẳng, quyền được sống tự do, được theo đuổi những ước mơ chính đáng của họ. Đây là một thứ cơ bản, mình tin rằng các bạn phải công nhận, và Trump thì giẫm đạp hoàn toàn lên những giá trị ấy. Mình là một người có giáo dục, có tìm hiểu, có nền tảng kiến thức đủ để hiểu rằng chính Đảng Dân Chủ cũng có nhiều chính sách không tốt, vì thế việc phản đối Trump không hề đến từ một quan điểm chính trị nào cả. Nó đến từ nhận thức phổ thông, từ common sense của một người tử tế.
Mình đã viết khá nhiều chữ “Đừng” trong những đoạn trên, vì mình cảm thấy nhiều status của các bạn ở Việt Nam trong hai ngày vừa qua khá vô cảm. Các bạn ở Việt Nam, các bạn chỉ theo dõi cuộc bầu cử trên báo đài. Các bạn không thật sự “sống” trong sự kinh hoàng mà cuộc bầu cử này mang lại. Các bạn không tiếp xúc trực tiếp với những người mà cuộc sống của họ bị ảnh hưởng nặng nề. Các bạn đùa rằng chúng mình sắp phải về nước. Những con chữ các bạn viết có thể vô tình làm tổn thương những du học sinh ở bên này, những người đang thật sự sợ hãi, hoặc chứng kiến bạn bè của họ sợ hãi. Đang học tập dang dở, làm sao chúng mình về nước đây? Kể cả học xong và về nước, làm sao chúng mình cam lòng nhìn những người bạn Mỹ bị xúc phạm, bị đàn áp? Chạy trốn là một giải pháp, nhưng nó không làm vấn đề biến đi đâu cả. Mình viết những dòng này để mong các bạn nghĩ lại, và một cách vô cùng khiêm tốn, khuyến khích các bạn làm những điều sau:
Một, hãy hỏi thăm những người bạn của mình đang du học ở Mỹ. Thay vì viết status, hãy gửi tin nhắn tới ai đó, hỏi người đó có ổn không, có an toàn không. Bạn bè của mình rất nhiều người đang sống trong vùng biểu tình, không đến lớp được. Có những người sợ sự phân biệt chủng tộc sẽ trỗi dậy, khiến họ không dám ra khỏi nhà. Hôm nay, một người bạn của mình ở Vassar đã ôm mình rất chặt trước khi vào lớp, nói rằng, “I read what you wrote, and just want to tell you how much I love you.” Những lời nói đó thật sự rất ấm áp và đáng trân trọng trong thời khắc hỗn loạn thế này.
Hai, hãy lắng nghe du học sinh chúng mình bộc lộ cảm xúc, hãy đọc những trải nghiệm chúng mình chia sẻ. Thay vì cố gắng dùng lý thuyết và phán đoán để phân tích chuyện gì sẽ xảy ra với nước Mỹ, tại sao bạn không trực tiếp lắng nghe từ chính những người đang sinh sống ở đây? Du học sinh chúng mình rất nhiều người vẫn chưa khỏi sốc và bàng hoàng. Tất cả những gì chúng mình cần ngay bây giờ là được lắng nghe, được chia sẻ với các bạn ở nhà, chứ không phải đọc những bài viết phân tích trống rỗng và tỏ ra rằng mình thông minh. Mình nói vậy không có nghĩa bảo các bạn “không thông minh,” nhưng trong thời điểm nhạy cảm, hãy tình nguyện trở thành “nhân vật phụ” để lắng nghe câu chuyện của người khác, hãy tình nguyện không nói gì một vài ngày để trở thành chỗ dựa đáng tin cho những người các bạn yêu thương.
Và vì mình tin rằng các bạn thông minh và rất hiểu biết, nên điều thứ ba, thay vì làm chính trị gia trên Facebook, hãy trở thành một chính trị gia thật sự. Hãy suy nghĩ cách làm thế nào để đất nước mình tốt hơn, để người dân mình sẽ không bị áp bức, không bị kỳ thị, để người dân mình được sống bình đẳng, để phụ nữ được tôn trọng, để cộng đồng LGBTQ+ được quyền theo đuổi hạnh phúc riêng, để người Việt Nam không bao giờ phải khóc lóc và run sợ như những người Mỹ bây giờ.
Mình viết status này không phải để chỉ trích các bạn. Những suy nghĩ, những lời nói của các bạn ĐỀU RẤT ĐÁNG TRÂN TRỌNG, nhưng ngay lúc này, du học sinh tại Mỹ mới là những người bị ảnh hưởng nhiều nhất, nên thay vì cố gắng phân tích, giải thích tại sao Trump thắng, hay phản đối quan điểm của ai đó, các bạn nên dành thời gian để hỏi thăm, để quan tâm tới những người đang phải tận mắt chứng kiến hệ quả của cuộc bầu cử này. Ai cũng muốn trở thành ngôi sao trên mạng xã hội, ừ, nhưng hãy đợi một thời gian, đợi nỗi đau tạm lắng xuống, rồi viết gì thì viết. Còn lúc này, hãy dành thời gian để YÊU THƯƠNG người khác, vì tình yêu thương là hoàn toàn miễn phí và là vũ khí mạnh nhất để chiến thắng những áp bức và hận thù.
LOVE TRUMPS HATE.
11-11-2016
Gửi những người bạn ở Việt Nam,
Mong các bạn có thể đọc hết những dòng này. Những điều mình viết là những suy nghĩ chân thành của một du học sinh Việt Nam tại Mỹ, đã và đang trải qua những hệ quả của cuộc bầu cử Tổng thống vừa qua.
Đầu tiên, mình mong các bạn hiểu và đồng cảm với nỗi lo sợ của cộng đồng du học sinh. Trong 48 giờ vừa rồi, mình đọc được những dòng status nói rằng chúng mình đang phản ứng thái quá. Mình thực lòng mong các bạn hãy rút lại những lời nói đó, vì đây không phải là một trò đùa.
Rất nhiều người Mỹ đang sống trong sợ hãi và nước mắt. Những người da màu, phụ nữ, người thuộc cộng đồng LGBTQ+, người khuyết tật đang phải đối mặt với nguy cơ bị kỳ thị, bị áp bức bởi một chính phủ chỉ ưu tiên những người da trắng, người giàu và nam giới. Em trai một người bạn của mình ở Texas đã bị lũ bạn cùng lớp sỉ nhục vì em là người đa đen sáng hôm nay.
Trong một câu chuyện được share rất nhiều trên Facebook, chị Kathy Mirah Tu, một người Mỹ gốc Việt tại Minnesota, đã bị một tên đàn ông da trắng tóm lấy cổ tay và hét vào mặt rằng “Go back to Asia!” Một lá cờ lục sắc, biểu tượng của cộng đồng LGBTQ+ đã bị đốt cháy tại thành phố Rochester, New York. Những dòng chữ, “Hôn nhân đồng giới phải bị bác bỏ. Bọn gay hãy chết hết dưới địa ngục đi” được dán lên một chiếc ô tô tại North Carolina. Các bạn hãy hiểu rằng, rất nhiều người đang khóc, nhiều gia đình đang run sợ, rằng nỗi đau từ những lời xúc phạm, từ bạo lực là những nỗi đau có thật, và chúng đang diễn ra ngày một nhiều hơn.
Làm ơn đừng nói vì chúng mình chỉ là du học sinh Việt Nam, chúng mình không nên khóc than cho các bạn Mỹ hay bình luận về chính trị Mỹ. Dù không phải công dân Mỹ, nhưng với màu da vàng của người châu Á, chúng mình hoàn toàn có thể bị những người Mỹ trắng sỉ nhục, bắt nạt, quát vào mặt đuổi về nước. Với những ai muốn ở lại kiếm công ăn việc làm, họ đang lo lắng vì Trump nói sẽ không cấp visa H1B nữa. Và kể cả những chính sách của Trump không ảnh hưởng nhiều tới du học sinh đi chăng nữa, chẳng lẽ chúng mình không được lo lắng cho những người bạn Mỹ, cho gia đình của họ, trước những khó khăn mà họ sắp gặp phải sao? Trong hai ngày qua, rất nhiều bạn bè của mình đã khóc. Những nhà báo mình làm việc cùng tại ABC cũng khóc. Cha mẹ của họ khóc trên điện thoại vì sợ hãi, gọi điện cho họ lúc 2h sáng để đảm bảo họ không bị bắn khi những kẻ bạo lực da trắng vùng lên. Với tư cách cơ bản nhất là một con người, mình có quyền lo lắng cho họ, vì YÊU THƯƠNG NGƯỜI KHÁC CHƯA BAO GIỜ CẦN PHẢI ĐẾN TỪ LỢI ÍCH CÁ NHÂN.
Thứ ba, làm ơn đừng nói rằng “Kết quả đã rồi. Đừng khóc nữa, chấp nhận sự thật thôi.” Bạn có thể là người mạnh mẽ, nhưng những người khác thì không. Bạn có thể không bị ảnh hưởng bởi kết quả bầu cử, nhưng nhiều người khác thì có. Những người phụ nữ sợ hãi vì vị Tổng thổng của họ là một tên hiếp dâm. Cộng đồng LGBTQ+ sợ hãi vì Phó Tổng thống Mike Pence tin rằng người đồng tính có thể “biến trở lại” thành người dị tính. Họ được quyền buồn, được quyền khóc, vì quyền bình đẳng, tự do của họ đang bị đe doạ. Mình chưa bao giờ an ủi người khác bằng câu, “Đừng khóc nữa,” vì trong thời khắc hoảng loạn, bộc lộ những cảm xúc tự nhiên là một cách để chúng ta cân bằng. Hơn nữa, khi cuộc sống của họ bị đe doạ, họ được quyền không bằng lòng với kết quả bầu cử và tiếp tục đấu tranh. Thầy giáo của mình đang chuẩn bị một cuộc biểu tình ôn hoà ngày 20/1/2017 tại thủ đô Washington, D.C. ngay trong lễ nhậm chức của Trump. Ông cũng giúp tổ chức một cuộc biểu tình tại Los Angeles cùng thời điểm. Đêm ngày hôm qua, biểu tình đã diễn ra xuyên suốt tại San Francisco, New York, Chicago, Los Angeles, Philadelphia, Boston, Portland, Washington, D.C., một sự nổi dậy toàn quốc mà thầy bảo rằng chưa từng thấy trong suốt 30 năm qua. Đừng bảo người khác bỏ cuộc, chấp nhận, mà hãy động viên họ tiếp tục chiến đấu cho cuộc sống của mình.
Thứ tư, làm ơn đừng nói rằng Trump phù hợp làm Tổng thống vì ông ta giàu. Việt Nam là một nước đang phát triển, nên trong trường lớp, trên báo đài, chúng mình chỉ nói nhiều về “kinh tế,” chỉ nghĩ về việc kiếm tiền chứ không quan tâm nhiều lắm tới quyền con người. Những điều ấy có thể khiến bạn nghĩ kinh tế là tất cả, nhưng không! Có tiền, có công ăn việc làm là tốt, nhưng cách đối nhân xử thế mới làm nên giá trị con người. Trump có thể giàu, có thể tạo công ăn việc làm cho người dân Mỹ, nhưng ông ta đi lên bằng cách chà đạp người khác xuống, bằng cách bóc lột người lao động, xúc phạm phụ nữ, thì chẳng có gì đáng tự hào. Hơn nữa, bạn cũng là người châu Á như chúng mình thôi. Ở Việt Nam, bạn có thể nói bạn ủng hộ Trump, okay, vì bạn sống trong một xã hội toàn người châu Á và không trực tiếp trải nghiệm sự phân biệt chủng tộc. Nhưng nếu bạn sống ở Mỹ, bạn cũng sẽ trở thành nạn nhân của những kỳ thị, bóc lột ấy thôi, thì tới lúc ấy bạn mới thấu hiểu những gì những người tại đây đang chịu đựng.
Thứ năm, làm ơn đừng nói “Chưa gì đã kêu, phải đợi xem ông ta làm gì rồi mới đánh giá.” Việc Trump ban hành những chính sách nào trên tư cách Tổng thống là một chuyện, nhưng chiến thắng của Trump còn có một ý nghĩa biểu tượng lớn hơn. Những người da trắng, những người giàu, nam giới từ giờ sẽ nghĩ rằng việc xúc phạm và ức hiếp người khác là chuyện bình thường. Họ sẽ lấy chiến thắng của Trump ngày 9/11 làm động lực để tiếp tục bắt nạt những người yếu thế. Chúng mình không lo lắng và sợ hãi vì Trump, mà vì những người sống ngay cạnh mình sẽ ứng xử, hành động như Trump. Và điều đó đã bắt đầu diễn ra rồi, chứ không cần phải đợi tới tận ngày 20/1.
Cuối cùng, làm ơn đừng nói đây chỉ là một câu chuyện chính trị, rằng những người phản đối Trump chẳng qua vì họ bị “tẩy não” bởi những giáo lý của Đảng Dân Chủ, của chủ nghĩa liberalism. Người ta ghét Trump không phải vì hắn là ứng viên của Đảng Cộng Hoà, mà vì hắn là một người tồi tệ, dù là đảng viên bên nào chăng nữa. Ai cũng có quyền được đối xử bình đẳng, quyền được sống tự do, được theo đuổi những ước mơ chính đáng của họ. Đây là một thứ cơ bản, mình tin rằng các bạn phải công nhận, và Trump thì giẫm đạp hoàn toàn lên những giá trị ấy. Mình là một người có giáo dục, có tìm hiểu, có nền tảng kiến thức đủ để hiểu rằng chính Đảng Dân Chủ cũng có nhiều chính sách không tốt, vì thế việc phản đối Trump không hề đến từ một quan điểm chính trị nào cả. Nó đến từ nhận thức phổ thông, từ common sense của một người tử tế.
Mình đã viết khá nhiều chữ “Đừng” trong những đoạn trên, vì mình cảm thấy nhiều status của các bạn ở Việt Nam trong hai ngày vừa qua khá vô cảm. Các bạn ở Việt Nam, các bạn chỉ theo dõi cuộc bầu cử trên báo đài. Các bạn không thật sự “sống” trong sự kinh hoàng mà cuộc bầu cử này mang lại. Các bạn không tiếp xúc trực tiếp với những người mà cuộc sống của họ bị ảnh hưởng nặng nề. Các bạn đùa rằng chúng mình sắp phải về nước. Những con chữ các bạn viết có thể vô tình làm tổn thương những du học sinh ở bên này, những người đang thật sự sợ hãi, hoặc chứng kiến bạn bè của họ sợ hãi. Đang học tập dang dở, làm sao chúng mình về nước đây? Kể cả học xong và về nước, làm sao chúng mình cam lòng nhìn những người bạn Mỹ bị xúc phạm, bị đàn áp? Chạy trốn là một giải pháp, nhưng nó không làm vấn đề biến đi đâu cả. Mình viết những dòng này để mong các bạn nghĩ lại, và một cách vô cùng khiêm tốn, khuyến khích các bạn làm những điều sau:
Một, hãy hỏi thăm những người bạn của mình đang du học ở Mỹ. Thay vì viết status, hãy gửi tin nhắn tới ai đó, hỏi người đó có ổn không, có an toàn không. Bạn bè của mình rất nhiều người đang sống trong vùng biểu tình, không đến lớp được. Có những người sợ sự phân biệt chủng tộc sẽ trỗi dậy, khiến họ không dám ra khỏi nhà. Hôm nay, một người bạn của mình ở Vassar đã ôm mình rất chặt trước khi vào lớp, nói rằng, “I read what you wrote, and just want to tell you how much I love you.” Những lời nói đó thật sự rất ấm áp và đáng trân trọng trong thời khắc hỗn loạn thế này.
Hai, hãy lắng nghe du học sinh chúng mình bộc lộ cảm xúc, hãy đọc những trải nghiệm chúng mình chia sẻ. Thay vì cố gắng dùng lý thuyết và phán đoán để phân tích chuyện gì sẽ xảy ra với nước Mỹ, tại sao bạn không trực tiếp lắng nghe từ chính những người đang sinh sống ở đây? Du học sinh chúng mình rất nhiều người vẫn chưa khỏi sốc và bàng hoàng. Tất cả những gì chúng mình cần ngay bây giờ là được lắng nghe, được chia sẻ với các bạn ở nhà, chứ không phải đọc những bài viết phân tích trống rỗng và tỏ ra rằng mình thông minh. Mình nói vậy không có nghĩa bảo các bạn “không thông minh,” nhưng trong thời điểm nhạy cảm, hãy tình nguyện trở thành “nhân vật phụ” để lắng nghe câu chuyện của người khác, hãy tình nguyện không nói gì một vài ngày để trở thành chỗ dựa đáng tin cho những người các bạn yêu thương.
Và vì mình tin rằng các bạn thông minh và rất hiểu biết, nên điều thứ ba, thay vì làm chính trị gia trên Facebook, hãy trở thành một chính trị gia thật sự. Hãy suy nghĩ cách làm thế nào để đất nước mình tốt hơn, để người dân mình sẽ không bị áp bức, không bị kỳ thị, để người dân mình được sống bình đẳng, để phụ nữ được tôn trọng, để cộng đồng LGBTQ+ được quyền theo đuổi hạnh phúc riêng, để người Việt Nam không bao giờ phải khóc lóc và run sợ như những người Mỹ bây giờ.
Mình viết status này không phải để chỉ trích các bạn. Những suy nghĩ, những lời nói của các bạn ĐỀU RẤT ĐÁNG TRÂN TRỌNG, nhưng ngay lúc này, du học sinh tại Mỹ mới là những người bị ảnh hưởng nhiều nhất, nên thay vì cố gắng phân tích, giải thích tại sao Trump thắng, hay phản đối quan điểm của ai đó, các bạn nên dành thời gian để hỏi thăm, để quan tâm tới những người đang phải tận mắt chứng kiến hệ quả của cuộc bầu cử này. Ai cũng muốn trở thành ngôi sao trên mạng xã hội, ừ, nhưng hãy đợi một thời gian, đợi nỗi đau tạm lắng xuống, rồi viết gì thì viết. Còn lúc này, hãy dành thời gian để YÊU THƯƠNG người khác, vì tình yêu thương là hoàn toàn miễn phí và là vũ khí mạnh nhất để chiến thắng những áp bức và hận thù.
LOVE TRUMPS HATE.
Bạn này lơ là phải . chưa thấy bóng dáng da màu nào xuất hiện trong nội các dự kiến của Đ. Trump ! Điều này khác với Nội Các của Barack Obama . Nhiều người Mỹ gốc Việt là những nhân vật quan trọng trọng CP Obama . Những nhân vật như NT J. Kerry rất ưu ái VN . Ông ta lấy làm hãnh diện vì đã giúp cho VN thay đổi nhiều . Còn Đ. Trump thì VN hãy đợi đấy . Chưa có một ưu tiên nào cho VN cả mà trái lại csVN đã bị dội một gáo nước khá lạnh : Đ. Trump hủy bỏ TPP đang được coi là cái phao cho kinh tế VN ! Biết bao giấc mơ Mỹ của người VN tự nhiên khựng lại . Có cái trở thành ác mộng vì số tiền đã đầu tư vào đó làm sao rút lại được ?
Trả lờiXóaVà vì mình tin rằng các bạn thông minh và rất hiểu biết, nên điều thứ ba, thay vì làm chính trị gia trên Facebook, hãy trở thành một chính trị gia thật sự. Hãy suy nghĩ cách làm thế nào để đất nước mình tốt hơn, để người dân mình sẽ không bị áp bức, không bị kỳ thị, để người dân mình được sống bình đẳng, để phụ nữ được tôn trọng, để cộng đồng LGBTQ+ được quyền theo đuổi hạnh phúc riêng, để người Việt Nam không bao giờ phải khóc lóc và run sợ như những người Mỹ bây giờ.
Trả lờiXóa(FB Siêu Nguyễn)
*
Trước hết phải có lời ngợi khen dáng vẻ thư sinh, đẹp trai, sáng sủa, tươi tắn của chú em Siêu Nguyễn.
Thứ đến là lời lẽ của chú em Siêu Nguyễn rất thuyết phục lòng người vì ngôn từ của chú em rất đẹp, hay và trong sáng như gương mạt của chú em vậy.
Thứ ba là chú em Siêu Nguyễn có đời sống tinh thần tình cảm thật nhân văn, biết nghĩ đến người khác trước khi nghĩ đến mình.
Thứ tư là chú em Siêu Nguyễn rất am hiểu đời sống ở xứ Mỹ xa xôi, nơi chú em đang theo học.
Với những điều trên, có thể nói chú em Siêu Nguyễn là một người trẻ Việt nam xuất thân trong môi trường giáo dục gia đình rất tốt. Nói chung chú em là một người trẻ tuyệt vời đúng theo tiêu chuẩn quốc tế. Không thể chê chú em vào đâu được.
Tuy vậy, chú em lại chưa hiểu hết người bên này đất nước, nơi quê mẹ của chú em.
Thế này nhé, có mấy chuyện như sau:
_ Thứ nhất: chú em nói: " thay vì làm chính trị gia trên Facebook, hãy trở thành một chính trị gia thật sự. ". Ở xứ mình làm chính trị gia trên phây búc là đã can đảm lắm rồi, đã là yêu nước lắm rồi! Có mấy vị viết bâng quơ đôi dòng đã bị bỏ bóp, không có ngày về bú mẹ!
_ Thứ hai: chú em nói: "hãy trở thành một chính trị gia thật sự". Chưa trở thành chính trị gia thật sự đã bị mời vào uống chè xanh trong nhà đá rồi!
Thứ ba: "Hãy suy nghĩ cách làm thế nào để đất nước mình tốt hơn". Thì đấy, muốn đất nước tốt hơn thì đuổi Fomosa: vào bóp!
Thứ tư: "để người dân mình sẽ không bị áp bức": dân oan đầy đường chỉ vì cái tội có đất cày cấy!
Thứ năm: "không bị kỳ thị, để người dân mình được sống bình đẳng,". Cái này thì dân ta, nòi giống ta là da vàng nên chuyện màu da không có gì để nói. Còn cái bình đẳng thì chia hai khái niệm: bình đẳng của đảng viên khác với cái bình đẳng của dân thường.
Thứ sáu: "để người Việt Nam không bao giờ phải khóc lóc và run sợ như những người Mỹ bây giờ.". Mất đất canh tác, mất biển đánh cá mà không khóc lóc thì cái gì mới run sợ, chú em?
vài lời gửi tới chú em với tình cảm chân thành nhất.
Chúc chú em luôn luôn học giỏi và giữ mãi tấm lòng nhân văn, rộng mở.
Bạn Siêu Nguyễn viết như Dư luận viên.
XóaMục đích là làm người ta sợ đừng đến Mỹ nữa.
Ngụ ý đi du học thì qua Tàu cộng, Nga sô, Bắc Hàn thì
an toàn hơn.
FB Siêu Nguyễn "lo lắng" như dân Mỹ ? tôi cho là không !
Xóabài viết này nó mang dáng dấp hàng đặt của tuyên giáo đảng csVN :
-Cái lo của người dân Mỹ là nỗi lo cho chính vận mênh của mình, của đất nước mình- Và họ được quyền "tâm tư" để tìm ra cơ hội phát triển cho mọi người trong xã hội- chế độ Mỹ dù còn nhiều khiếm khuyết, nhưng nó cho phép mọi người dân được quyền "biết việc gì dân cần để tự do mưu cầu hạnh phúc"
Cái nỗi khổ sơ đẳng ấy mà người dân VN cũng không có được thì tâm tư mà Siêu Nguyễn đưa ra cũng chỉ là những "lo lắng" kiểu "con bò trắng răng"- nếu vậy bạn hãy về VN cho nó có môi trường XH tốt đẹp?
Chê nó, rồi vẫn bám lấy nó để lợi dụng thì có gì hay ho?
Đừng giở giọng dạy đời của Tuyên giáo đảng ra - dân mạng nghe nhàm và chối tai lắm, nay không ngu như xưa đâu bạn Siêu NGuyễn ạ.
(dân Hà nội)
Hoan nghênh Nguyễn Siêu!Mọi người hãy hành động theo lời kêu gọi của NS! Hãy cảnh giác: Từ chủ nghĩa Dân túy sẽ lần lượt đến Dân tộc dân túy ( như Trump đang là ), rồi Dân tộc cực đoan và Phát xit. Chúng ta chống lại gian dối và bạo tàn bắt đầu bằng tình yêu thương đồng loại như NS đã nói.
Trả lờiXóaChu Hảo
Tôi thông cảm với nỗi sợ hãi của những du học sinh nhưng cũng nghi ngờ người viết bài này . Hàng năm có đến hơn 14 nghìn ngưòi bị bắn chết vô cớ do súng đạn được sử dụng tự do tại Mỹ chưa kể đến những cái chết khác , thế nhưng số đơn xin nhập cư vào Mỹ đang gia tăng gần đây ( đáng kể là số người giàu từ Vietnam và China ) việc này nói lên điều gì??
Trả lờiXóaXứ tư bản giẫy chết vẫn thu hút thế giới vào sinh sống và học tập .
Đọc xong bài này mình đã chia sẻ về trang facebook của mình . Nhưng sau khi tìm hiểu kỹ hơn thì mình thấy nỗi lo lắng của bạn sv -tác giả - là chưa có cơ sở . Tình hình có một số chính trị gia muốn đưa đất nước họ theo đường lỗi dân tộc chủ nghĩa ,thậm chí dân tộc cực đoan là có thật ,như Pu tin .Tuy nhiên với một quốc gia đã đạt được hầu hết quyền tự do ,dân chủ ,bình đẳng cho nhân dân ,lại có một nền tảng pháp luật vững chắc như nước Mỹ thì tôi tin rằng chủ nghiaX phân biệt chủng tộc sẽ không thể ngóc đầu dậy .Lịch sử Mỹ gần đây ,người da màu đã làm Tổng thống ,làm cố vấn an ninh mlamf bộ trưởng ngoại giao ,làm chủ tịch viện hàn lâm v.v...Lẽ nào những người ấy và nhân dân Mỹ để đất nước họ trở lại thời mông muội ?
Trả lờiXóa8 năm trước, Mỹ có tổng thống da đen tooi yêu họ vô cùng. 8 năm sau họ bầu Trump , tên côn đồ làm tổng thống, tôi ghét họ
Trả lờiXóaEm học sinh nầy nên quan tâm các bạn mình , dân tộc mình hơn là lo cho các bạn Mỹ , nhân dân Mỹ. Mỹ là một nước dân chủ , tự do và có luật pháp.Ông Trump , tuy là tổng thống Mỹ tương lai nhưng không thể làm gì cũng được , chỉ cần sơ hở phạm luật thì Quốc Hội Mỹ sẽ cách chức ông ta ngay. Đảng CH tuy chiếm đa số trong cả hai viện nhưng nhớ một điều , ông Trump không được lòng nhiều người trong QH ngay trong đảng của ông nên những gì ông Trump định làm không dễ dàng gì được mọi người ủng hộ. Hơn nữa , dân biểu Mỹ bỏ phiếu theo lương tâm của mình , nhiều khi không hoàn toàn theo đảng phái. Người da trắng họ rất sợ bị kết tội kỳ thị , nhất là kỳ thị chủng tộc , an tâm đi luật pháp Hoa Kỳ sẽ không dung thứ nạn kỳ thị nếu thật sự đã xãy ra như em nói !
Trả lờiXóa“I read what you wrote, and just want to tell you how much I love you.”
Trả lờiXóa- Những tình cảm chân thành làm tăng giá trị con người tròng cuộc sống! Vì vậy tôi cám ơn bạn về bài viết này.
Yêu Thương là cái quái gì ? Có ai yêu thương dân Việt đang khổ nạn mấy chục năm nay ? Du học bằng tiền của ai đó , du học nơi bình yên ,xa hoa tráng lệ ,tự do nhân quyền ...lại còn réo rắc "ai cũng được quyền đối xử bình đẳng , quyền sống tự do , theo đuổi ước mơ chính đáng .." còn thân phận người Việt nơi đây ai khóc cho ? may mà du học tạm thời , chứ có thẻ xanh hay nhập tịch rồi thì sự vong thân nguồn cội còn to tát đến thế nào !...Thất nhà giàu đứt tay còn hơn nhà nghèo đổ ruột .
Trả lờiXóaAnh bạn trẻ này mủi lòng tiểu tư sản! Làm gì mà ủy mị thế? Có nghe nhạc vàng Chế Linh nhiều không?
Trả lờiXóaCó ai biết được có mình tôi buồn
Dẫu trong tiếng cười ngấn lệ thoảng qua hồn
Để rồi ngưng cung đàn cuối
Khách về khách ấm tình đôi
Tôi về tôi sống đêm dài..
Nước Mỹ có thế nào thì nó cũng phải tôn trọng Bản Tuyên Ngôn Quốc tế Nhân Quyền (The Universal Declaration of Human Rights__UDHR) chú em ạ!
Đừng ủy mị quá thế! Khéo dư nước mắt khóc người đời ...nay! nhé!
Chúc chú em về làm chính khách quê nhà!
Chú em không nên quá lo lắng! Nhé! Mích-tờ Trâm- pờ không phải là người "Giết giết nữa! Bàn tay không phút nghỉ.".
Trả lờiXóaTake it eassy đi, chú em!
Donald Trump sẽ là nhà phát minh chính trị Edison mới :
Trả lờiXóaNày nhé! Trump làm cú lội ngược dòng vào phòng bầu dục thì chuyện gì xảy ra? Các cậu ấm cô chiêu của Trung Quốc (và có thể là của Việt nam) sẽ không chịu nổi thái độ kỳ thị của người dân da trắng nghèo khổ thì tất nhiên phải tính đến chuyện mua vé máy bay trở về cố quận. Nhưng một thời gian dung dăng dung dẻ trên đất Mỹ, động một tí là giở luật thì các cậu ấm cô chiêu ấy có thể sống ở quê nhà theo cơn "tám nóng mười hai lạnh" của đảng không? Dứt khoát là không? Các "con cô con cậu" phải sống có luật cơ! Thế thì các bác nhà mình phải cải tổ chính trị thôi! Cải tổ để con cháu mình nó có hạnh phúc! Lúc ấy thường dân, loại dân ngu khu đen, cũng dễ thở hơn một tẹo nhé!
Phát minh của Donald Trump hay đấy!
Tưởng bức thư gây chấn động thế nào hóa ra anh sinh viên này đang lo sợ bị đuổi về nước. Đúng là "ốc không mang nổi mình ốc lại mang cọc cho rêu", " Chuột không hay lại hay ỉa bếp". Chính trị VN thối còn hơn cứt, người VN sống không bằng con chó Mỹ, anh ta lại đi lo cho một nền chính trị, nhân quyền và chế độ phúc lợi xã hội của đất nước hàng đầu thế giới:"làm sao chúng mình cam lòng nhìn những người bạn Mỹ bị xúc phạm, bị đàn áp? Chạy trốn là một giải pháp".
Trả lờiXóaNếu anh bạn vì dân, vì nước hãy viết thư cho nguyễn phú trọng cải cách thể chế, trả lại quyền bầu cử cho dân Việt Nam như dân Mỹ. Bạn nên nhớ rằng bạn là con ếch ngồi đáy giếng " lo bò trắng răng", bạn đang sang theo học nền văn minh của người ta thì bạn không nên cầm đèn chạy trước ô tô. Hãy học cho tốt bằng tiền tham nhũng của bố bạn, đừng ba hoa nữa, hàng triệu TN Việt Nam còn đang khổ sở vì miếng cơm manh áo dưới chế độ cai trị của cộng sản.
Bạn nên nhớ dân tộc Mỹ là dân tộc anh hùng, sứng đáng là thành trì bảo vệ hòa bình và nhân quyền trên trên thế giới. Người dân Mỹ thông minh, sáng tạo bậc nhất thế giới. Cách mà họ bầu Tổng thống có một không hai, dân Mỹ luôn luôn đúng. Sức mạnh của nước Mỹ là sự sáng tạo và sự quyết đoán. Nếu là tôi tôi sẽ bầu cho ông Trump.
Một thằng nhóc nói chuyện chính trị. Cần phải thay đổi đầu đề, hoặc bỏ vào sọt rác.
XóaToi nghĩ hơi khác với bác ND.20:49
XóaBạn trẻ này mượn cớ "chỉ trích" tân tổng thống DT.
để gián tiếp trình bày khát vọng dân chủ cho nước
VN.ta.Tuy nhiên,lý lẽ chưa được thuyết phục lắm vì
cậu chưa đủ kiến thức chính trị vững vàng nên vẫn chưa thoát khỏi luận điệu "nhồi sọ" và "tẩy não" của phe CS.về...đế quốc Mỹ !
Ối giời! Đừng nghi hoặc, đừng bàn tán làm gì cho mất công mất việc!
Trả lờiXóahttp://www.infowars.com/political-science-prof-trump-has-87-of-winning-the-election/
Giáo sư khoa học chính trị Helmut Norpoth, tác giả của mô hình bầu cử đã dự đoán chắc chắn đến 5 lần rằng Donald Trump có 87 phần trăm cơ hội chiến thắng trong cuộc bầu cử tổng thống Hoa kỳ!
*
Political science professor Helmut Norpoth, whose election model has accurately predicted the outcome of the popular vote five times in a row, asserts that Donald Trump has an 87% chance of winning the presidency.
Bạn Siêu Nguyễn Nguyễn có vẻ non nớt về chính trị quá, bạn ở Mỹ mà thực ra chưa hiểu nhiều về Mỹ cũng như không hiểu về TT Trump.
Trả lờiXóa- Trước hết phải khẳng định nhân dân Mỹ bầu Trump tuy có bất ngờ, nhưng hoàn toàn đúng và sáng suốt, bởi thời gian qua báo chí tự do đã nặng khai thác đời tư của TT Trump mà không nói rõ những đường lối mới, táo bạo, đột phá đúng đắn của TT Trump khiến cho dư luận như chệch hướng, và làm lu mờ Trump thậm chí khắc hoạ một Trump gàn dở. Ví dụ về chính sách nhập cư của TT Trump là hợp lý, ông ta tuyên bố sẽ tống cổ bọn nhập cư phi pháp (trong đó có nhiều tên tội phạm), đồng thời mở rộng diện nhập cư những người có tài, trung thực, ...
- Bạn hiểu nhầm rằng TT có thể làm và xoay chuyển tất cả, không đâu ở một thể chế dân chủ đa đảng và tam quyền phân lập thì mặc dù TT có quyền và trách nhiệm rất lớn nhưng không có nghĩa là tất cả, bởi còn có đảng đối lập, hạ viện, thượng viện, và hệ thống tư pháp độc lập nữa.
Du học sinh này rên rỉ quá...
Trả lờiXóaDonald Trump làm tổng thống thì các quý ông ở Trung Quốc có quyền lo lắng.
Trả lờiXóaVới chính sách xiết chặt nhập cư, Trump sẽ "nghía" đến các quý ông ôm bọc tiền to đùng chạy sang Mỹ từ mấy năm trước, vì Trump sẽ cho rằng tiền này là do "ăn cắp việc làm của dân Mỹ" mà có. Trump làm việc này có lợi đôi đường, vì từ lâu người dân Trung quốc đã từng ta thán "cái triều đại này tham nhũng nhất trong lịch sử nhân loại", do đó người dân nghèo Trung Quốc sẽ hả hê và có thiện cảm với Trump. Ngay cả nếu Trump có đánh thuế hàng hóa Trung Quốc nhập vào Mỹ đến 45% thì người dân Trung Quốc cũng không bị mất lòng vì họ hiểu rằng đã bao lâu nay họ không được hưởng lợi gì từ chính sách mở cửa của nhà nước độc đảng Trung Quốc cả! Chỉ có tầng lớp trên hưởng thụ mồ hôi nước mắt của họ mà thôi. Từ đó họ thôi không ghét người Mỹ nữa mà quay ra xét nét đến cách điều hành nền kinh tế của chính phủ và đảng cộng sản Trung Quốc.
Cứ chờ xem!
Từ mấy thập niên qua, Trung Quốc kiếm được nặng túi từ quan hệ mậu dịch với Mỹ. Số tỉ phú Trung Quốc ngày càng đông, có tiền rồi, các ông tàu bà tàu quậy phá cái thị trường địa ốc Mỹ, khiến cho người Mỹ thấy giấc mơ có một cái nhà ngày càng xa vời, cái "giấc mơ Trung Hoa" đe dọa cái "giấc mơ Mỹ:". Đã đến lúc người Mỹ nói với Trung Quốc rằng That's all _ Thôi, đủ rồi!
Trả lờiXóaAre you sure, chú Tễu? I am in America but haven't heard about this in the media. Just checked CNN after reading this. "Man beaten, bystander yells 'you voted Trump'.
Trả lờiXóaCháu là một du học sinh. Nếu không thích Mỹ thì cứ chọn nơi khác mà học, như Trung Quốc hay Nga. Chúng tôi chẳng cần cháu góp ý về Tổng Thống mới đắc cử mà người dân chúng tôi đã bầu. Mong cháu sớm ra khỏi Mỹ and never come back.
Trả lờiXóaLê Hoàng
San Jose, CA
thằng này viết thuê nó ăn cháo đái bát nó tưởng thời buổi này vẫn đi lừa được người đọc sao.
Trả lờiXóa