Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

Tuấn Khanh: CHIA SẺ TRÊN MẠNG ĐỂ LÀM GÌ?

Chia sẻ trên mạng để làm gì?
Tuấn Khanh
31-5-2016

Giữa tháng 5/2016, em Huỳnh Thành Phát ở Sài gòn bị bắt về đồn công an do xuống đường cùng nhiều người khác để yêu cầu chính phủ Việt Nam phải sớm tìm ra lý do vì sao cá chết hàng loạt ở dọc bờ biển 4 tỉnh miền Trung. Em bị các công an viên tra vấn nhiều giờ liền, với các câu hỏi “động cơ nào khiến quan tâm đến cá chết”. Sau khi tra vấn và không tìm được điều gì sai phạm, công an thả em ra vào đêm khuya. Nhưng vừa ra khỏi đồn, em Phát bị những người to khỏe, mặc thường phục, đeo khẩu trang chận lại, đánh đập dã man. Lúc đó, em Phát chỉ là trẻ vị thành niên.

Cuối tháng 5/2016, anh Phan Anh, một người dẫn chương trình trên truyền hình ở Hà Nội bất ngờ được mời vào buổi tọa đàm, mà trong đó anh bị chất vấn bởi một nhóm người, được dẫn dắt bởi bà Tạ Bích Loan, trong suốt 2 giờ liền (cắt lại chỉ còn 60 phút) để truy vấn rằng “mục đích nào, động cơ nào…” trong việc chia sẻ các thông tin về vụ cá chết mà anh đưa trên facebook của mình. Những câu hỏi mang tính tấn công, diễn dịch sai hiện thực… cũng như thái độ muốn áp đảo anh tại trường quay đã khiến hàng triệu người Việt sững sờ. Sự phản ứng nhanh chóng và dữ dội ngay trong đêm đã thành một áp lực lớn, khiến đài truyền hình VTV phải lấy xuống bản phát trên youtube. Khác với trường hợp của em Huỳnh Thành Phát, cuộc đánh nguội vào Phan Anh đã hoàn toàn thất bại.

Có cái gì đó khá giống nhau trong 2 trường hợp điển hình nêu trên. Bởi thủ pháp và lý luận của phía những người đứng về phía chính quyền – từ hành chánh công quyền đến giải trí tuyên truyền – đều tương đồng.

Câu hỏi “mục đích gì, động cơ nào…” cũng không xa lạ gì với tôi. Từ những bài viết đầu tiên về hiện thực xã hội, tôi đã nhiều lần phải làm việc với những người luôn lặp đi lặp lại câu hỏi đó. Nhận thức trở thành một loại tội danh đối với những ai không chọn ăn đong khẩu phần thực tế trên đất nước này.

Nhưng đó là thủ pháp đặc biệt của phía an ninh văn hóa. Giờ thì tôi thấy thủ pháp đó đã phổ thông ở khắp nơi, leo lên đến tận truyền hình với những nụ cười giả văn minh. Không biết động cơ nào đã khiến một lớp người nói trên luôn biết cách né tránh gọi tên đúng những kẻ luôn gây sai lầm và khổ nạn với tổ quốc – dân tộc, nhưng rất giỏi học đòi thủ pháp của công an để truy vấn người dân mình.

Xã hội Việt đang suy đồi với một lớp người như vậy. Họ luôn tin rằng bất kỳ ai có ý thức về hiện thực, ai nói và tin vào sự thật, khác với những điều mê mị mà truyền thông nhà nước gieo rắc, đều là kẻ thù của họ. Dựa vào quyền lợi và sự bình an tạm thời mà họ đang hưởng thụ, tất cả những người quan tâm đến vận mệnh đất nước, đến đồng bào… đều là kẻ âm mưu lật đổ sự tận hưởng máng ăn mỗi ngày trong trang trại.

Từ câu chuyện của em Huỳnh Thành Phát đến anh Phan Anh, cho thấy tư duy và hành động của phía một phía vẫn không đổi, nhưng nhận thức và ý thức của phía nhân dân đã vùn vụt đổi thay. Chuyện của em Huỳnh Thànn Phát chỉ có hàng trăm lượt share, hàng ngàn like nhưng đến chuyện của Phan Anh đã là hàng ngàn lượt share, hàng chục ngàn like. Vấn đề không phải là Phan Anh nổi tiếng hơn, mà vấn đề ở chỗ cấp số nhân của thái độ đó, cùng một ý nghĩa là phẫn nộ cho sự thật.

“Chia sẻ trên mạng để làm gì?” – câu hỏi là chương trình 60 phút mở của VTV dàn dựng rất công phu về chuyện thảm họa cá chết đã không có được lời đáp, thì hôm nay, mạng xã hội đã giúp trả lời thay: để vùng đứng dậy, để biết mình còn mang giá trị một con người.

“Thoạt đầu họ, phớt lờ bạn, sau đó chế giễu bạn. Rồi họ chuyển sang tấn công bạn. Cuối cùng thì bạn chiến thắng”, Mahatma Mohandas Gandhi (1869-1948), nhà lãnh đạo tranh đấu dân quyền lừng danh của Ấn Độ đã để lại di huấn như vậy về những cuộc đối đầu giữa sự thật và xảo biện, giữa con người tự do và công dân chuồng trại.

Thoạt đầu những kẻ xảo biện trung thành phớt lờ em Phát hay Phan Anh vì cho rằng điều của Phát hay Phan Anh suy nghĩ là thiểu số. Đến khi nhận ra sức mạnh của suy nghĩ đó, thì họ chọn cách diễu cợt vô căn “nhận tiền của thế lực xấu”, “muốn làm người nổi tiếng”… để nhằm dập tắt. Rồi khi ngay cả những lời diễu cợt ấu trĩ đó thất bại, họ lại tổ chức tấn công. Em Phát bị đánh đập đến thâm tím mặt mày, Phan Anh bị đưa vào đấu trường Đỏ. Và cuối cùng thì những con người có suy nghĩ độc lập và chân chính lại chiến thắng. Họ làm cho giòng dõi Việt Nam ngập tràn sự tự hào và mạnh mẽ, rằng thành phần nặc nô trộn lẫn trong dân tộc này chỉ là số ít đáng thương hại mà thôi.

Đã 2 tháng, kể từ khi thảm họa môi trường phát đi từ Vũng Áng, Hà Tĩnh. Hàng trăm tấn cá chết, tài nguyên, con người bị thiệt hại. Những người có trách nhiệm đã cố tình im lặng, thậm chí chọn cách đối đầu với nhân dân để kéo dài thời gian, bịt chặt thông tin. Giữa việc mở rộng cửa sự kiện, thúc đẩy các biện pháp khoa học để tìm ra nguyên nhân, thì họ chọn cách bít lối, lùa dân xuống biển, ăn cá như một tập tục hoang dã nhằm chứng minh sự tồn tại của chính quyền. Hành động này nhắc cho người ta nhớ lại hành động của nhà lãnh đạo Cộng sản Nam Tư Slobodan Millosevic khi ông xua dân bắt buộc phải qua lại cây cầu mà NATO đã thông báo trước sẽ đánh sập, nhằm triệt hạ sử dụng quân sự bừa bãi của ông Millosevic vào năm 1999.

Tại sao một thảm họa quốc gia lại được bưng bít đến mức, khiến nhân dân bị hăm dọa, vây hãm, đánh đập, gán án tù… chỉ vì muốn biết điều gì đang xảy ra trên đất nước mình? 60 phút mở ấy, lại đóng sập những câu hỏi chính cần có, quay lưng một cách nhục nhã với tình trạng của đất nước.

Một Gạc Ma khác trên đất liền đang diễn ra. Hàng hàng tấn cá chết tràn bờ, những thợ lặn thoi thóp và những ngư dân nhiễm độc và khốn cùng đường sinh sống, đang bị bức tử một lần nữa bởi truyền thông nhà nước và các kiểu công dân máng ăn. Gạc Ma ở tọa độ 9°43’9″N -114°16’57″E thì người Việt bị thảm sát bởi giặc xâm lược Trung Quốc. Còn chương trình 60 phút mở lại cho thấy một Gạc Ma khác chạy dài dọc bờ biển miền Trung. Cuộc thảm sát tài nguyên và tương lai con người Việt Nam đang công khai diễn ra bởi những kẻ nhân diện thú tâm, có cùng tiếng nói và dòng máu Lạc Hồng.

Rất nhiều người tức giận đòi phải phản ứng đích danh từng người trong chương trình đấu trường Đỏ với Phan Anh, nhưng thật sự điều đó không cần thiết đâu, thưa các bạn. Tiếng gào rú từ chuồng trại dù lớn bao nhiêu, bộ lông bóng bẩy thế nào vẫn thấp hèn hơn những con người tự do sống giữa đồng xanh và mặt trời sự thật. Điều mà bạn cần ghi nhớ dứt khoát rằng, cột mốc hôm nay, là điểm dừng cuối của hành trình có thể đã dài hơn 41 năm, rằng truyền thông tuyên truyền nhà nước không bao giờ đáng tin cậy cả.

Và hơn nữa, đó là những kẻ phản bội tồi tệ, vì đã sử dụng tiền thuế của nhân dân để chống lại nhân dân.

.

15 nhận xét :

  1. Xin cám ơn anh Tuấn Khanh với bài viết sắc xảo!

    Trả lờiXóa
  2. Biển đảo , tây nguyên, vũng áng đang hiện rõ dần dần chiếc dây thòng lọng đang xiết vào cổ dân tộc này, đến lúc nào cái thòng lọng này thòng chặt vào thủ đô HN và Sài Gòn lúc đó dân tộc này làm gì được nữa.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi lại mong cái "lúc cái thòng lọng thòng chặt vào thủ đô HN" đến càng gần càng tốt.

      Đỗ Chí Việt

      Xóa
  3. Phần nào đó lại phải 'cám ơn' cái chương trình 60 phút mở đấu tố MC Phan Anh này của VTV, cũng như phải ' cám ơn' cái giàn khoan 981 ngày nào, bởi vì nó đã giúp cho dân ta hiểu dã tâm của TC. Còn cuộc đâu tố này cũng phơi bày dã tâm của truyền thông NN muốn dập tắt từ trong trứng nước mọi thông tin về thảm họa đầu độc cả vùng biển miền Trung! VTV, TBL ... chỉ là những kẻ thừa hành mang cái tâm của quỷ dữ! Hãy để luật nhân nào quả ấy sử họ, cái luật rất công bằng ấy của tạo hóa sẽ không tha cho một ai, nên chỉ sơ sơ có vài ngày mà mạng xã hội đã bùng lên như một đám cháy dữ dội thiêu rụi toàn bộ di sản của VTV và nhỮng kẻ hùa theo nó như TBL, PHT... Chúng sẽ còn dám nhìn mặt người thân gia đình bạn bè xóm giềng nữa không! Cũng nhờ chương trình này ta mới có một vị anh hùng mới của mạng xã
    hội VN, Phan Anh. Chỉ riêng lời nói nụ cười và ánh mắt của anh cũng đã đủ thiêu rụi VTV,TBL và đồng bọn. Cũng nhờ chương trình này ta mới thấy sự thảm bại của truyền thông NN trước cơn bảo mạng xã hội như thế nào, họ đã hết thời ngang dọc! Cũng nhờ chương trình này ta mới thấy một VN của tương lai, hàng triệu triệu Phan Anh sẽ xây dựng lại đất nước này:" Ôi đất nước ta yêu như máu thịt, như mẹ cha ta như vợ như chồng, Ôi tổ quốc nếu cần ta chết, cho mỗi ngôi nhà ngọn núi con sông"!

    Trả lờiXóa
  4. Vâng.Cám ơn nhạc sĩ. ĐÚNG, MÁNG ĂN CỦA TRẠI SÚC VẬT.Tấm gương cụ Trần Lâm sao tay quí tử không soi? Rồi con cái bà Tạ Loan,ông Hồng Thanh nghĩ gì,soi gì vào bố mẹ chúng.Đất nước đang đổi thay nhanh chóng ,chỉ có mờ mắt vì lợi lộc tiền bạc mới không nhận ra thôi...

    Trả lờiXóa
  5. Vài năm trở lại đây, xuất hiện một nhóm nhà báo, xuất hiện một huynh hướng mới của truyền thông nhà nước, họ không còn "đội lốt" văn hóa, văn minh nữa. Họ đang "cởi" hết, dựa vào quyền lực nhà nước họ nhẩy vào hiếp dâm sự thật, hiếp dâm sự tiến bộ xã hội. Kết quả là, sự tiến bộ xã hội lan truyền và phát triển nhanh chóng. Cám ơn các vị "Điếm" đó.

    Trả lờiXóa
  6. Hồng tiên sinh nói Phan Anh ngụy biện nhưng đúng ra là toàn bộ chương trình này là một cuộc ngụy biện:
    - Ngụy biện kiểu phủ đầu: mặc định người đối thoại là có động cơ sai.
    - Trong tranh luận, thỉnh thoảng Tạ cô nương lại "gài vào mồm" Phan Anh những câu không phải của Phan Anh.
    - 1 thành viên Ban đấu tố nói là tỉ lệ thông tin tiêu cực gấp 4 lần thông tin tích cực. Căn cứ nào để anh ta phân loại tiêu cực, tích cực?
    ....
    Thế sao không hỏi thông tin "Việt Tân phát 300K" được các vị share là thông tin tiêu cực hay tích cực nhỉ? Và trước khi share, các vị có kiểm chứng đúng/sai hay không?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Công nhận, bên cạnh đòn "chổi quét rau" nếu Phan Anh oánh thêm đòn Việt Tân trả 300K mỗi người biểu tình thì quá đã. Không tin đài chính thống thì tin ai

      Xóa
  7. Ngay từ đầu tôi đã dám chắc thủ phạm cá chết là Formosa, nhà nước cố tình chần chừ, sau thấy dư luận bức xúc quá nên mới lập đoàn điều tra nguyên nhân, với ý đồ hướng tới một nguyên nhân trời ơi gì đó miễn sao làm nhẹ trách nhiệm cho Formosa. Tại sao phải bao che cho For? Bởi những gì For. thải ra biển không vi phạm những hợp đồng đã ký kết với CQ. Những yếu kém của CQ bị For.gài bẫy dành cho nó nhiều ưu đãi chết người, bây giờ lộ ra sẽ dẫn đến hậu quả khó lường trong dân. Bao che cho For. cũng là cứu nguy cho CQ?

    Trả lờiXóa
  8. Cảm ơn tiếng nói của nhạc sĩ đã hét thay cho bao triệu con tim !!!

    Trả lờiXóa
  9. Khi tôi thu thập tư liệu để viết về CCRĐ, ở vung Bắc Ninh và Hà Đông quê tôi có câu đông giao thế này muốn được hỏi các vị:
    Gió đưa con cua vào niêu,
    Mấy đứa tố điêu thì thành cốt cán,
    Mấy người cách mạng thì cho vào gông,
    Mấy đứa nói không thì thành chi ủy,
    Mấy con làm đĩ thì làm quan tòa,
    Việt Nam dân chủ cộng hòa.

    Trả lờiXóa
  10. trời ơi, quá hay luôn Tuấn Khanh ơi

    Trả lờiXóa
  11. "Chia sẻ trên mạng" bởi vì "dân cần biết"; "dân cần bàm. dân cần làm, dân cần kiểm tra" người cầm quyền làm ăn có đúng không, có tử tế không hay tham nhũng và bán nước?

    Trả lờiXóa
  12. Bài viết sắc sảo, chính xác ...! chúc Tuấn Khanh có nhiều sức khỏe tốt, bình an, chân cứng hơn và đá cũng mềm hơn! Trân trọng cám ơn!

    Trả lờiXóa
  13. Trần Thị Thảolúc 11:11 1 tháng 6, 2016

    Tôi thích nhất những cụm từ mới của Tuấn Khanh như " công dân chuồng trại ", " kiểu công dân máng ăn ", " Đấu trường đỏ ". Xin phép tác giả : từ nay tôi sẽ sử dụng những từ này . Cám ơn tác giả nhiều .

    Trả lờiXóa