Nhân kỷ niệm 35 năm Trung
Quốc mở cuộc xâm lược ngày 17/2/1979 trên toàn tuyến biên giới phía Bắc, chúng
tôi giới thiệu tiếp chương 17 của tác phẩm "Nguyên Khí" của Hoàng
Minh Tường - hiện đang bị cấm xuất bản.
Chương 17
CHỦ NHIỆM ĐẠO TÙNG
Thế sự trai
yêu thiếp mọn
Nhân tình gái
nhớ chồng xưa.
(Bảo kính cảnh giới - 52 -
Quốc âm thi tập - Nguyễn Trãi)
Chương“Sử thần Ngô Sỹ Liên” vừa dịch xong đã
gây chấn động trong “Nguyễn Trãi Club”. Mặc dù Đỗ Chí Cao và Ngô Tháp rất nguyên tắc,
kiên quyết bảo vệ bản quyền và chỉ cho lưu hành khi sách được chính thức xuất
bản, nhưng ông Đạo Tùng vẫn có cách “đi đêm riêng” để “Thọt bỉ nhân” post cho
mình một bản làm tư liệu cho cuộc sinh hoạt Câu lạc bộ sắp tới.
Hầu như ít có
một tổ chức xã hội tự nguyện nào lại bao chứa được nhiều loại người, nhóm người
với những sở thích, chính kiến, quan điểm khác nhau, thậm chí đối nghịch nhau
như “Nguyễn Trãi Club”. Có thể nói, đây chính là điển hình của sự thống nhất trong đa
dạng. Chỉ bằng hệ thống mạng internet, qua các Blogger, Facebook,
Twitter…, hàng trăm chi nhánh “Nguyễn
Trãi Club” các tỉnh, các châu lục có thể liên hệ với nhau, thông báo cho nhau
những thông tin, bài viết, tư liệu liên quan đến Nguyễn Trãi, Nguyễn Thị Lộ. Có
người nói vui với ông chủ nhiệm Đạo Tùng rằng, sau này “Nguyễn Trãi Club” thậm
chí có thể phát triển thành một tôn giáo, gần giống với đạo Phật, đạo Cơ đốc,
hay đạo Hồi, đạo Cao Đài, Hoà Hảo... Khác chăng là, tín đồ của các tôn giáo kia
là quảng đại quần chúng, và phần đông là tầng lớp bình dân, thì “Nguyễn Trãi Club” lại hầu hết là giới trí
thức. Từ giới trí thức cận thần, bổng
lộc quyền lợi gắn với số ít chóp bu quyền lực và các nhóm lợi ích, tới giới dân chủ dấn thân mà lý tưởng là tự do và dân chủ, công bằng
cho mọi người, tiến tới xây dựng một đất nước hùng cường…, đều tìm thấy ở Ức
Trai, từ con người đến sự nghiệp thơ văn, một danh nhân văn hoá kiệt xuất, một chiến lược gia vĩ đại,
một tấm gương sáng chói, một nhân cách tuyệt vời.