Thứ Bảy, 7 tháng 1, 2012

GIẤY BÁO CỦA TÒA ÁN NHÂN DÂN TP HÀ NỘI

Thông báo từ Tòa án

Trịnh Kim Tiến

bởi Trinh Kim Tiến  vào ngày 7 tháng 1 2012 lúc 4:48 chiều

Sau gần mười tháng chờ đợi, kể từ khi xảy ra sự việc đau lòng của bố tôi – ông Trịnh Xuân Tùng, hồi cuối tháng 02 /2011, đến sáng hôm nay, ngày 07/01/2012, gia đình chúng tôi đã nhận được giấy thông báo từ Tóa án nhân dân thành phố Hà Nội thông báo về phiên tòa xét xử sơ thẩm.

Thời gian diễn ra phiên tòa: 8 giờ 30 phút, thứ 6 ngày 13/01/2012 (tức 20 tháng Chạp năm Tân Mão)

Tại: Trụ sở Tòa án nhân dân TP Hà Nội, 43 phố Hai Bà Trưng, HN.

Những người nhận được giấy báo gồm bà tôi: Nguyễn Thị Cúc, em gái tôi: Trịnh Cẩm Tú và tôi: Trịnh Kim Tiến. Như vậy là trong thông báo không có tên mẹ tôi và cũng là vợ của nạn nhân: Nguyễn Thị Miền.

Theo tôi được biết  vụ án liên quan đến vụ việc của bố tôi không thuộc diện xử kín. Theo điều 18, Bộ luật Tố tụng hình sự đã quy định như sau: “Việc xét xử của Toà án được tiến hành công khai, mọi người đều có quyền tham dự, trừ trường hợp do Bộ luật này quy định. Trong trường hợp đặc biệt cần giữ bí mật nhà nước, thuần phong mỹ tục của dân tộc hoặc để giữ bí mật của đương sự theo yêu cầu chính đáng của họ thì Toà án xét xử kín, nhưng phải tuyên án công khai.”

Như  vậy bất cứ ai cũng đều có thể tham dự phiên tòa, chỉ cần mang theo chứng minh nhân dân.

Qúa đau đớn trước nỗi đau mất chồng, không còn đủ tinh thần, mẹ tôi đã ủy quyền cho tôi để giải quyết các thủ tục dân sự liên quan đến vụ việc. Phải chăng vì lý do này mà Tòa án tước luôn quyền tham gia phiên tòa với tư cách là người đại diện hợp pháp của mẹ tôi?

Như tôi đã từng lo sợ, đây có thể sẽ là một vụ án nạn nhân bị đánh chết mà ngay đến cả vợ nạn nhân cũng không được tham dự phiên tòa ?

Liệu đây có đúng là một phiên tòa công khai minh bạch ?




Nguồn: Fb Trinh Kim Tiến.
Nguyễn Xuân Diện:
+ Bọn đánh máy chết tiệt ở Tòa án Nhân dân TP Hà Nội hình như có vấn đề: 
- Trịnh Kim Tiến thì đánh thành Trịnh THỊ Kim Tiến. 
- Trịnh Cẩm Tú thì đánh thành NGUYỄN Cẩm Tú. 
- Phố Trần Khát Chân thì đánh thành đường Trần Khát TRÂN.
Bà Thẩm phán cũng cứ nhắm mắt mà ký! 
(Hôm nọ thì đánh Nguyễn Xuân Diện thành PHẠM Xuân Diện).
Đúng là tốn cơm của Dân!
+ Hình như có coi ngày để chọn ngày xử hay sao mà chọn được cái độc Thứ Sáu, ngày 13?



THÁI NGUYÊN: NỔ LỚN GIỮA ĐÊM TẠI NHÀ GIÁM ĐỐC CÔNG AN TỈNH

Thái Nguyên:
Nổ lớn, thổi bay tầng 1 nhà GĐ Công an tỉnh 

Vụ nổ đã làm tầng 1 nhà Đại tá Nguyễn Như Tuấn ở đường Lương Ngọc Quyến, TP. Thái Nguyên, tỉnh Thái Nguyên bị thổi tung, các nhà xung quanh cũng bị ảnh hưởng nặng nề.

Vụ nổ xảy ra vào khoảng 2h sáng nay (ngày 7/1) tại nhà Đại tá Nguyễn Như Tuấn, Giám đốc Công an tỉnh Thái Nguyên. Sau tiếng nổ kinh hoàng, toàn bộ khu vực tầng một của ngôi nhà bị phá tan, hệ thống cửa sắt ngoài cũng bị thổi bay.

Hiện trường vụ nổ (Ảnh: Dân trí)

Các nhà hàng xóm của Đại tá Tuấn cũng bị sức ép của vụ nổ làm cửa kính vỡ vụn. Nhiều tấm bạt, biển quảng cáo, mái hiên di động của các cửa hàng xung quanh… bị nổ tung.

Tiếng nổ lớn đã làm người dân trong khu vực hoảng hồn, rất may, vụ nổ không gây ra thiệt hại về người . Hiện tại, lực lượng chức năng đang phong toả hiện trường để điều tra, làm rõ vụ việc.

Hiện tại, lực lượng chức năng đang phong toả hiện trường để điều tra, làm rõ vụ việc (Ảnh: VTC News)

Được biết, Đại tá Tuấn mới được điều lên làm Giám đốc công an tỉnh Thái Nguyên cách đây vài tháng và là người nổi tiếng “mạnh tay” trong việc trấn áp tội phạm về trật tự xã hội trên địa bàn tỉnh.

Trước đó, vào cuối năm 2006, tại Thái Nguyên cũng xảy ra một vụ nổ kinh hoàng tại nhà một vị cán bộ. Vụ nổ xảy ra vào đêm khuya 12/2/2006, tại phòng khách nhà ông Đặng Công Tỉnh, Phó chủ tịch UBND phường Trung Thành, TP Thái Nguyên. Tiếng nổ rung chuyển khu vực và  khiến kính cửa gỗ phòng khách vỡ vụn, cửa sắt xếp tầng trệt cũng méo mó, nhiều vật dụng trong gia đình bị hỏng... Tiếng nổ được gây ra bởi khối lượng chất nổ khá lớn, được cho là chủ ý nhằm vào gia đình ông Tỉnh. 

Lê Minh (Tổng hợp)
Nguồn: VNN.

Thứ Sáu, 6 tháng 1, 2012

TS. Lê Bạch Dương: SỰ BỨC XÚC BUỘC DÂN PHẢI THỂ HIỆN

"Sự bức xúc buộc dân phải thể hiện" 
Cập nhật: 16:37 GMT - thứ sáu, 30 tháng 12, 2011
 
Tiến sỹ Lê Bạch Dương, đồng Viện trưởng Viện Nghiên cứu Phát triển Xã hội (ISDS) cho rằng nhiều phản ứng được cho là mạnh mẽ, thậm chí có tính chất bạo lực của người dân trong năm 2011 vừa qua bắt nguồn từ sự 'bức xúc' của người dân.

Trao đổi với Quốc Phương của BBC hôm 30/12/2011, nhà xã hội học nói: "Tôi nghĩ năm vừa rồi ở Việt Nam nhiều mối lo hơn là tín hiệu đáng mừng... So với năm trước, gần đây những bức xúc xã hội càng ngày càng gia tăng và niềm tin cũng suy giảm ở trong người dân.

"...Trước đây chưa từng thấy những hiện tượng như người dân chống lại người thi hành công vụ đánh lại cảnh sát, lao xe vào cảnh sát. Tất cả những cái đó không phải là những hành động mang tính tự nhiên mà có."

Chuyên gia cảnh báo về dấu hiệu mới đáng lưu ý này: "...Những cái đó bắt đầu trở nên những hiện tượng lặp đi lặp lại, chưa dám nói là phổ biến... Nhưng nó thể hiện sự bức xúc của người dân. Và niềm tin vào bộ máy nhà nước có thể bảo vệ người dân hay thực thi luật pháp cho đúng đã bị suy giảm, nên người ta mới có những hành động như vậy."

Ông Dương cũng đưa đánh giá về triển vọng trong năm mới của Việt Nam, đặc biệt liên quan tới người nghèo: "Việt Nam hiện nay đứng trước những thách thức rất lớn về mặt kinh tế.

"Kinh tế có khả năng sụt giảm sâu nữa. Nhiều báo cáo kinh tế ở Việt Nam cho thấy kinh tế đang đi vào những ngõ cụt. Nên tôi e rằng trong năm tới, những vấn đề cải thiện đời sống cho người nghèo, nếu như không thụt lùi thì cũng không có bước tiến nào đáng kể cả," nhà xã hội học dự đoán.

HẢI PHÒNG: 4 CẢNH SÁT BỊ BẮN TRỌNG THƯƠNG KHI THAM GIA CƯỠNG CHẾ

Hải Phòng: Sáu cán bộ bị bắn khi tham gia cưỡng chế

Một số người dân nuôi trồng thủy sản đã phản ứng quyết định cưỡng chế bằng cách gài mìn, bắn trả vào lực lượng cưỡng chế.
Sáng 5-1, trong khi tiến hành cưỡng chế thu hồi đất đầm nuôi trồng thủy sản tại khu cống Rộc (xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, Hải Phòng), sáu người trong lực lượng cưỡng chế (gồm bốn công an, hai bộ đội công binh) đã bị bắn trọng thương.

Gài mìn, nổ súng và cố thủ

Trước đó, tại trụ sở UBND xã, ông Đoàn Văn Vươn (49 tuổi, ngụ xã Bắc Hưng, huyện Tiên Lãng) không chấp thuận ký biên bản cưỡng chế thu hồi diện tích 38 ha đầm nuôi thủy sản và bỏ ra về. 

Khi lực lượng cưỡng chế đến khu đầm, bất ngờ một quả mìn tự tạo cài dưới một bình gas phát nổ, rất may bình gas đã không nổ theo. Bốn cán bộ chiến sĩ công an huyện Tiên Lãng cùng hai bộ đội công binh tiếp cận khu đầm để tháo dỡ mìn tự tạo. Tới gần căn nhà ở góc đầm thì có một số người núp trong nhà bắn nhiều phát súng hoa cải về phía lực lượng cưỡng chế khiến sáu người bị thương, trong đó có Thượng tá Lê Văn Mải (Trưởng Công an huyện) phải đi cấp cứu.

Công an TP Hải Phòng đã điều động hàng trăm cán bộ, chiến sĩ cảnh sát hình sự, đặc nhiệm cùng chó nghiệp vụ phong tỏa khu đầm. Công an chia làm ba mũi khép chặt vòng vây quanh căn nhà trong khu đầm kêu gọi và nổ súng cảnh cáo nhưng những người bên trong vẫn cố thủ. 

Trưa cùng ngày, sau khi tháo dỡ các bình gas, xăng, dây điện (nghi là dây điện kích nổ mìn) được cài trên đường vào, công an tiến sát, ném lựu đạn cay vào trong căn nhà. Tuy nhiên, khi cảnh sát đặc nhiệm tung cửa xông vào căn nhà thì không còn người nào bên trong, họ đã rút khỏi nhà, trốn ra khu vực rừng ngập mặn mé biển. Chiều cùng ngày, công an tiếp tục truy bắt những người nổ súng bắn vào lực lượng cưỡng chế. 



Bình gas, dây điện được cài xung quanh khu đầm bị cưỡng chế. Ảnh: HH
Lực lượng công an áp sát vào căn nhà giữ đầm nơi người nhà ông Vươn cố thủ. Ảnh: HH

Việc cưỡng chế vẫn tiếp tục

Theo người dân địa phương, khu đầm vốn là bãi bồi ven biển rộng khoảng 200 ha được UBND huyện Tiên Lãng giao cho hàng chục người dân nuôi trồng thủy sản từ nhiều năm nay. Trong đó, hộ ông Đoàn Văn Vươn đã bỏ rất nhiều tiền bạc, công sức cải tạo đầm. Đến năm 2004, khi chưa hết thời hạn giao đất, UBND huyện đã ra quyết định thu hồi đất khiến các hộ nuôi trồng có nguy cơ phá sản. Các hộ này đã khởi kiện quyết định hành chính của UBND huyện Tiên Lãng. Tháng 4-2010, TAND TP Hải Phòng hòa giải thành với nội dung huyện cho người dân thuê lại một phần diện tích đầm bị thu hồi. Thế nhưng ngày 24-11-2011, ông Lê Văn Hiền - Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng, đã ra quyết định cưỡng chế thu hồi toàn bộ khu đầm. 

Ông Hiền thừa nhận quyết định thu hồi đất của UBND huyện bị dân kiện và tòa án đã ra quyết định hòa giải thành. Tuy nhiên, ông Hiền khẳng định việc cưỡng chế do UBND huyện thực hiện là đúng bởi huyện không cưỡng chế theo quyết định hòa giải thành mà theo quyết định thu hồi đất đã ban hành. 

Theo ông Hiền, sau khi xảy ra vụ nổ súng, huyện đã bàn giao việc thực hiện cưỡng chế cho UBND xã Vinh Quang thực hiện.


Chiều 5-1, thông tin về vụ nổ súng bắn trọng thương lực lượng cưỡng chế, ông Lê Văn Hiền, Chủ tịch UBND huyện Tiên Lãng, cho biết lý do thu hồi đất khu đầm vì đã hết thời hạn giao đất. Huyện thu hồi đất của chủ đầm cũ để tổ chức đấu thầu cho những người khác thuê lại. Theo ông Hiền, khu đầm nằm trong vùng quy hoạch sân bay quốc tế Tiên Lãng đã được cấp thẩm quyền phê duyệt, tạm thời huyện cho thuê để “phát triển kinh tế-xã hội của địa phương”. Trả lời câu hỏi của các phóng viên việc thu hồi đất đầm để giao cho những ai, ông Hiền nói “việc này không thể công khai”.
HUY HOÀNG

Cận cảnh vụ cố thủ trong nhà, bắn trọng thương 4 cảnh sát

 

Trước việc 4 cảnh sát và 2 quân nhân bị những người cố thủ trong ngôi nhà giữa đầm nuôi thủy sản bắn trọng thương, Công an Hải Phòng huy động cả trăm cảnh sát tới ứng cứu, truy bắt hung thủ.

> Truy lùng 3 hung thủ bắn trọng thương cảnh sát
> 4 cảnh sát bị bắn trọng thương khi tham gia cưỡng chế

Sáng 5/1, đoàn công tác của UBND huyện Tiên Lãng, Hải Phòng gồm hơn 100 cảnh sát, quân đội và bộ đội biên phòng... tổ chức cưỡng chế thu hồi hơn 50ha đầm nuôi thủy sản, trồng cây ăn quả tại vùng bãi bồi ven của gia đình Đào Văn Vươn (52 tuổi, xã Vinh Quang). Nhà chức trách xác định, ông Vươn đấu thầu khu vực này nhiều năm hiện đã hết hạn và không chịu đóng thuế trong thời gian dài.
Sáng 5/1, hơn 100 cảnh sát, bộ đội... ở huyện Tiên Lãng (Hải Phòng) tham gia cưỡng chế thu hồi hơn 50ha đầm nuôi thủy sản, trồng cây ăn quả tại vùng bãi bồi của gia đình Đào Văn Vươn (52 tuổi) do đã hết hạn thuê và người này không chịu đóng thuế trong thời gian dài. Ảnh: Petrotimes.
Khi một tổ công tác tiếp cận ngôi nhà thì một quả mìn tự chế Vươn gài trong vườn phát nổ khiến 2 cảnh sát huyện Tiên Lãng bị hất văng, bất tỉnh. thượng tá Phạm Văn Mải (Trưởng công an huyện Tiên Lãng) dẫn đầu tổ công tác khác tiếp cận lại ngôi nhà và kêu gọi Vươn tự nguyện giao nộp vũ khí, chấp hành lệnh cưỡng chế. Bất ngờ từ bên trong, ông Vươn cùng người nhà liên tiếp bắn súng đạn hoa cải khiến
Khi tổ công tác tiếp cận ngôi nhà, một quả mìn tự chế Vươn gài trong vườn phát nổ khiến 2 cảnh sát bị hất văng, bất tỉnh. Trưởng công an huyện Tiên Lãng Phạm Văn Mải dẫn đầu tổ công tác khác tiếp cận ngôi nhà, kêu gọi Vươn giao nộp vũ khí, chấp hành lệnh cưỡng chế. Bất ngờ từ bên trong, Vươn cùng người nhà liên tiếp bắn súng đạn hoa cải khiến 6 người bị thương. Ảnh: VOV.
Giám đốc Công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca, hàng trăm cảnh sát phối hợp với các lực lượng được huy động đến giải quyết.
Hàng trăm cảnh sát phối hợp với các lực lượng được huy động đến bao vây khu vực giải tỏa. Ảnh: VOV.
Giám đốc Công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca
Giám đốc Công an Hải Phòng Đỗ Hữu Ca (người cầm loa) trực tiếp chỉ huy lực lượng tiếp cận ngôi nhà. Ảnh: NLĐ.
Dù lực lượng chức năng thuyết phục, vận động, ông Vươn và một số người thân vẫn cố thủ trong nhà.
Dù lực lượng chức năng thuyết phục, vận động, Vươn và một số người thân vẫn cố thủ trong nhà. Ảnh: Pháp luật TP HCM.
Đến 12h trưa, sau nhiều tiếng các lực lượng mới tiếp cận được ngôi nhà. Lúc này, ông Vươn cùng người thân đã kịp bỏ trốn.
Sau 4 tiếng giằng co, 12h trưa ngày 5/1, các lực lượng mới tiếp cận được ngôi nhà. Lúc này, Vươn cùng người thân đã kịp bỏ trốn, ngôi nhà trống không.
Bình ga có lắp kíp nổ nhưng chưa bị kích nổ.
Trong đầm, công an tìm thấy bình ga có lắp kíp nổ nhưng chưa hoạt động. Ảnh: Báo Hải Phòng.
thu tại hiện trường 2 bình ga loại 12kg, nhiều dây điện, kíp nổ, dao, kìm dùng để gây án.
Tại hiện trường, cảnh sát thu 2 bình ga loại 12kg, nhiều dây điện, kíp nổ...
dao, kìm dùng để gây án được tìm thấy.
... dao, kìm dùng để gây án được tìm thấy. Ảnh: Báo Hải Phòng.
6 cán bộ bị thương đang được cấp cứu tại Bệnh viện Việt Tiệp Hải Phòng, Bệnh viện Việt Đức (Hà Nội) và Viện Mắt trung ương.
4 cảnh sát và 2 cán bộ huyện đội bị thương được cấp cứu tại Bệnh viện Việt - Tiệp (Hải Phòng), Bệnh viện Việt Đức (Hà Nội) và Viện Mắt trung ương. Ảnh: Báo Hải Phòng.
Xe chở lực lượng chức năng
Xe chở lực lượng chức năng tới giải quyết vụ việc xếp chật kín hai bên đường. Ảnh: Báo Hải Phòng.
Hàng trăm người dân cũng kéo đến xem.
Hàng trăm người dân cũng kéo đến xem.
Nguyễn Lê
Nguồn: VNExpress.

THIẾU TƯỚNG CÔNG AN CHẾT ĐUỐI

CHUYỆN QUÁ THƯƠNG TÂM XẢY RA GIỮA LÒNG HÀ NỘI


Bạo hành Osin như thời trung cổ? 

TP - Xối nước nóng vào chỗ kín, bắt ô sin dùng miệng dọn bỉm, ép nhai cả bát ớt cay... Đó là nội dung tố cáo của bà Phạm Thị Phương (SN 1953, ở huyện Ứng Hoà, Hà Nội). Theo đó, vụ việc xảy ra ngay tại địa bàn phường Kim Mã, quận Ba Đình (Hà Nội).

BS đang kiểm tra các vết bỏng trên người bà Phương
BS đang kiểm tra các vết bỏng trên người bà Phương.
Từ thông tin qua đường dây nóng, tối qua nhóm PV Tiền Phong có mặt tại BV Đa khoa Vân Đình, huyện Ứng Hoà, chứng kiến cảnh bà Phương vừa được người nhà đưa vào cấp cứu với nhiều vết bỏng khắp vùng lưng, bụng, vùng kín, cùng nhiều vết thâm tím trên mặt...

Bà Phương gắng gượng kể lại câu chuyện bị bạo hành với các PV. Theo lời kể đứt quãng của nạn nhân, giữa tháng 9-2011, qua người giới thiệu, bà Phương đến giúp việc cho gia đình bà M. (ở ngõ 95 Kim Mã, Ba Đình, Hà Nội). 

Do đã có tuổi, làm việc chậm chạp, bà Phương thường xuyên bị bà chủ chửi bới, không cho ăn, dùng tay chân đánh, dùng dép ghè vào mặt, hoặc tiện vớ được cái gì cũng đánh... Thậm chí, có lần bà Phương còn bị bà M. bắt phải ăn... phân của cháu ngoại bà ta ở trong bỉm.

Bà Phương kể tiếp, đỉnh điểm, cách đây khoảng một tuần, bà M. bật bình nước nóng rồi ép bà Phương vào nhà tắm, lột sạch quần áo. 

Sau đó, bà chủ bật nước nóng hết cỡ, xối vào ngang bụng bà Phương và vào bộ phận sinh dục. “Sau lần đó, tôi bị bỏng nặng, đi vệ sinh rất đau đớn, song không được bà chủ cho đi BV. Bà M. mua về một lọ thuốc rồi xịt vào chỗ bỏng của tôi, giam tôi ở trong nhà” - bà Phương nói.

Đến sáng qua (5-1), bà Phương được bà chủ gọi xe ôm, cho ra bến xe để về quê. “Bà ta đưa cho tôi 1 triệu đồng, doạ không được nói với người nhà là bị đánh đập, tra tấn, phải nói là bị ngã cầu thang và bỏng mỡ, không sẽ cho người về tận xã “xử” cả nhà tôi” - bà Phương tiếp chuyện. Đến chiều cùng ngày, phát hiện bà Phương có dấu hiệu không bình thường, gia đình bà Phương gặng hỏi mới hay chuyện, liền tức tốc đưa bà vào BV Vân Đình cấp cứu.

Bị đánh do nghi trộm tiền
Rất đông người nhà bà Phương bày tỏ sự phẫn nộ với phóng viên Tiền Phong
Rất đông người nhà bà Phương bày tỏ sự phẫn nộ với phóng viên Tiền Phong.
Vẫn theo bà Phương, ngoài nguyên nhân do bà làm việc chậm chạp, gần đây bà M. dựng chuyện bị mất trộm 5 triệu đồng, đổ cho bà lấy cắp và tra khảo hằng ngày. Đáng chú ý, bà Phương cho biết dưới sức ép của bà M., trước khi được rời thoát khỏi “địa ngục trần gian” này, bà Phương đã phải viết giấy nhận nợ số tiền trên và bị gia chủ tịch thu chứng minh thư.

“Bà ta tuyên bố không trả tiền công giúp việc 4 tháng qua của tôi, thậm chí còn khám xét đồ đạc, trấn lột 1,9 triệu đồng tiền công tôi làm giúp việc cho một gia đình khác trước đó mà tôi dành dụm để chi tiêu cá nhân” - bà Phương khóc.

Trong tối qua, rất đông người nhà bà Phương có mặt bên giường bệnh, bày tỏ sự bức xúc cao độ với PV Tiền Phong. Một số y bác sỹ Khoa Ngoại BV Vân Đình cũng lên tiếng mong muốn cơ quan chức năng sớm vào cuộc làm rõ vụ việc.


Ngay trong tối qua, bà Phương cũng đã hoàn thiện lá đơn tố cáo khẩn cấp, có dấu đỏ xác nhận của Công an xã Đại Cường, Ứng Hoà. Dự kiến, sáng nay người nhà bà Phương sẽ chuyển lá đơn trên đến Công an phường Kim Mã và Công an quận Ba Đình.

Trao đổi với PV Tiền Phong, bác sỹ Nguyễn Văn Phú (Trưởng khoa Ngoại BV Vân Đình) cho biết, bà Phương nhập viện chiều cùng ngày, với thương tích bỏng độ 2 và 3, diện tích bỏng 18%, tập trung ở vùng bụng dưới, mông, đùi, nguy hiểm nhất là bỏng ở bộ phận sinh dục, rất dễ để lại di chứng...

Kíp trực đã tiêm thuốc chống sốc bỏng, kháng sinh và truyền dịch cho bệnh nhân. Nếu những ngày tới diễn tiến bệnh nhân nặng hơn, sẽ phải chuyển tuyến trên.

BS Tuấn (khoa Ngoại) cho biết thêm, vùng miệng nạn nhân cũng bị bỏng (khá phù hợp với lời tố cáo của bà Phương là do bị ép nhai ớt và uống nước sôi - PV). Cũng theo BS Tuấn, 2 bàn chân bệnh nhân bị phù nặng, có dấu hiệu phù do thiếu dinh dưỡng (phù hợp với lời bà Phương rằng thường xuyên bị gia chủ bỏ đói - PV)...


Gia đình nạn nhân bị nhắn tin đe doạ

Theo gia đình bà Phương, sau khi bà Phương được thả về nhà, gia đình bà liên tục nhận được điện thoại và tin nhắn de doạ từ số máy 09... 610. Ngay trong tối qua, lúc PV Tiền Phong có mặt tại BV Vân Đình, số máy trên tiếp tục gọi và nhắn đến 6 cuộc có nội dung đe doạ vào máy điện thoại của bà Nguyễn Thị Vĩnh, em dâu bà Phương.

Xin trích đăng một số tin nhắn: “Tao không giải quyết được vụ này thì kiểu gì đêm 30 Tết và sáng mồng Một bọn tao sẽ đến xông nhà cho mày đấy”; “Mày không nghe máy thì tốt nhất mày ra mở cửa cho bọn tao ngay. Đừng để tao đổ xăng vào nhà đấy”; “Mày không dám nghe máy à. Tao lấy địa chỉ ở chứng minh thư của con Phương tao cho người về tận nhà mày, lôi cổ con kia (bà Phương - PV) ra đập cho một trận, mày nên nhớ 3 chữ XÃ HỘI ĐEN nó như thế nào hiểu không”... Con mày làm kế toán ở Hà Nội tao biết rồi”... 
Công an vào cuộc

Ngay trong đêm qua, từ địa chỉ do bà Phương cung cấp, một mũi PV Tiền Phong đã tìm đến nhà bà M. trong ngõ 95 Kim Mã để xác minh thông tin 2 chiều. Tuy nhiên, gia đình này khóa trái cửa, đi vắng.

Tại trụ sở Công an phường Kim Mã, ngay sau khi tiếp nhận thông tin về vụ việc từ PV Tiền Phong, Trung tá Lê Hùng, Trưởng Công an phường đã yêu cầu cảnh sát khu vực xuống ngõ 95 Kim Mã xác minh, song cũng không gặp được gia chủ. Theo người cảnh sát khu vực, gia đình bà Phương làm giúp việc mới thuê lại ngôi nhà trên được vài tháng, người chồng thường xuyên đi công tác xa. Gia đình này cũng chưa gây mất an ninh trật tự tại khu vực sinh sống.

Trung tá Hùng cũng cho hay, tính đến đêm 5-1, Công an phường chưa nhận được bất kỳ đơn thư, hay phản ánh nào của người dân về việc gia đình trong ngõ 95 bạo hành, gây thương tích cho người giúp việc. Công an phương sẽ lập tức xác minh, điều tra làm rõ thông tin PV Tiền Phong phản ánh.

Công Minh - Lê Dương - Bảo Thắng
Nguồn: Tiền Phong.

PHÁT NGÔN TUẦN VIỆT NAM: SỰ HƯ HỎNG !

Phát ngôn Tuần Việt Nam: Sự hư hỏng!

Kỳ Duyên


Bỗng nhớ tới câu của ai đó từng biện bạch: Đừng nhìn vào một vài cái cây, sẽ không thấy cả cánh rừng. Nhưng niềm tin của người dân về cánh rừng sẽ ra sao đây, nếu như xung quanh mình, thấy không ít những cái cây đã bị sâu đục như Nguyễn Thanh Lèo, Trần Văn Tân... và còn biết bao cái cây đã lộ và chưa bị lộ, trước đó và sau này...

Ai thua lỗ?

Có một vụ việc cách nay hơn tuần, của hai quan chức, cấp "vừa trung vừa gian", ở một tỉnh nghèo- Sóc Trăng, làm tên tuổi họ bỗng nổi như cồn khắp thiên hạ. Phát ngôn Tuần Việt Nam cuối tuần này, xin được lấy làm chủ đề bàn luận, với tên gọi đích danh: Sự hư hỏng!

Đó là vụ đánh cờ tướng của ông Nguyễn Thanh Lèo (Phó Giám đốc Sở Giao thông Vận tải Sóc Trăng), với ông Trần Văn Tân, (Giám đốc Trung tâm sát hạch và cấp giấy phép lái xe hạng 3- thuộc Trường trung cấp Nghề khu vực ĐBSCL).

Hai "kỳ thủ" nổi tiếng bất đắc dĩ này được biết đến chẳng phải vì tài cờ cao thấp, mà là ở... tiền cược cao thấp. Mỗi ván thắng thua, trị giá từ 1-5 tỷ đồng. Một giá tiền thoạt đầu, ai cũng tưởng mình nghe nhầm.

Đánh thế nào mà ông Lèo nợ ôngTân tới 22 tỷ đồng, và mới trả nợ được 5 tỷ. Khi không có cơ trả nợ nổi, ông Lèo bị ông Tân thuê hai cha con Nguyễn Thanh Hùng (Hùng "cải lương") và con ruột là Nguyễn Thanh Truyền (đều ngụ tại Sóc Trăng) đến xiết nợ, đe dọa tính mạng cả gia đình. Cùng đường hoảng quá, Lèo phải tự thú với cơ quan điều tra.

Cách hành xử của hai kẻ, từ quan chức đến... giang hồ, chỉ cách nhau một... bàn cờ tướng. Chao ôi, thời kim tiền! Chẳng sự hư hỏng nào giống sự hư hỏng nào.

Đương nhiên, đến thời điểm này, cả bốn kẻ quan chức lẫn giang hồ đều chung nhau hình thức- tạm giam của cơ quan chức năng để suy nghĩ về "nước cờ" mới, hòng thoát tội như thế nào.

Mà họ từng là đôi bạn "công nông" cùng tiến đó. Cùng học hết lớp 9 bổ túc công nông, và rất nhanh, mỗi người một cách thăng tiến trên con đường hoạn lộ. Đương nhiên, tài năng thăng tiến của họ, chỉ họ và người cất nhắc họ tường tận nhất.

Còn phẩm cách họ, giờ mới là lúc bộc lộ "toàn phần"? Cũng chưa hết. Tại cơ quan điều tra, ông Lèo khai nhận ngoài ông Tân, ông Lèo còn nhiều lần đánh cờ cùng một cán bộ cấp phó của cơ quan trực thuộc Thành ủy Sóc Trăng.

Người viết bài tự hỏi: Trong xã hội này, có bao nhiêu trường hợp như ông Lèo, ông Tân? Và sẽ còn bao nhiêu vụ quan chức "cháy túi ra...con bạc" đây? Câu trả lời chắc chắn- không hiếm!

Vì nói đâu xa, vụ PMU 18 ầm ĩ và tai tiếng. Vụ một lãnh đạo Viện KSND Quảng Bình đánh bài ăn tiền. Rồi vụ một Phó Cục trưởng Cục thuế Hà Tĩnh đánh bạc với mấy lãnh đạo doanh nghiệp tại một khách sạn, bị bắt quả tang.... Cứ thỉnh thoảng, nhân dân lại nghe chuyện các quan chức đánh bạc bị bắt, hệt chuyện thường ngày ở huyện.


Ông Nguyễn Thanh Lèo (góc phải ảnh) - phó giám đốc Sở GTVT tỉnh Sóc Trăng và quán Thy Tài, nơi ông Tân và ông Lèo đánh cờ bạc tỉ. Ảnh: TTO

Cả xã hội sửng sốt. Vì sao, chỉ là cỡ quan chức nhỏ, không biết hai ông này thu nhập từ đâu để có thể đặt cược một khoản tiền bằng 10 đến 50 năm thu nhập (không ăn uống, chi tiêu) của một công nhân cầu đường bậc cao (8 triệu đồng/tháng) chỉ để vào cuộc đỏ đen?

Nghĩ cho kỹ, nếu là tiền túi, tiền do mồ hôi lao động một nắng hai sương tự kiếm ra, chắc chắn hai ông Lèo và Tân, chả đời nào dám vung như thế vì đồng tiền liền khúc ruột. Chỉ có là tiền thiên hạ...

Đến nỗi ông Trần Trinh Đức, con trai công tử Bạc Liêu Trần Trinh Huy (tay chơi nổi tiếng ở Sài Gòn và miền Nam những năm 1930, 1940 trước đây, người đã "đưa" cụm công tử Bạc Liêu trở thành một thành ngữ, một khái niệm về sự ăn chơi), hiện đang sống tại Bạc Liêu, cũng phải lắc đầu:

Cha tôi thời ấy cũng chỉ chơi một canh bạc 30.000 đồng mà thôi (tương đương 1,8 tỉ đồng tính theo giá lúa bây giờ). Chơi đến chừng ấy, chắc cha tôi cũng xin chào thua!

Không chỉ công tử Bạc Liêu chào thua. Nhân dân cũng xin .... chào thua hai ông!

Người ta bỗng nhớ đến câu chuyện nước Anh: Khi lấy Hoàng tử William làm chồng (tháng 4-2011) theo quy định của Hoàng gia, cô Kate Middleton không được làm 10 điều người dân thường có quyền làm. Trong đó, không được chơi Monopoly, cờ tỷ phú, một trò chơi kiểm tra trí tuệ vui vẻ nhưng có ăn tiền. Vì điều đó, sẽ làm mất đi sự trang nghiêm cao quý.

Đến xã hội tư bản, còn nghiêm cấm giới quý tộc Hoàng gia chơi cờ ăn tiền, ảnh hưởng đến hình ảnh phẩm cách nữa là... Phẩm cách ở đây chính là uy tín.

Rất vô tình, giữa lúc đó, cũng có một câu chuyện về tiền tỷ của hai người dân nghèo ở thị trấn Bến Lức (H. Bến Lức, Long An). Một người đàn bà bán vé số, và một người đàn ông chạy xe ba gác 25 năm, là khách hàng. Cả hai đều hy vọng kiếm tiền. Nghèo quá, đến tờ vé số, người đàn ông cũng phải mua chịu.


Ảnh minh họa

Thế nhưng, như cổ tích, chiếc vé số mua chịu lại trúng giải 6,6 tỷ, một số tiền cả đời người đàn bà bán vé số kia nằm mơ cũng không thấy. Vậy nhưng, chị vẫn gọi và trả lại cho người mua chịu. Rốt cục, một câu chuyện có hậu và ấm áp cho hai người trong cuộc, cho những người thân của họ. Và ấm áp cho xã hội, những ai được biết. Vì chữ phẩm hạnh làm người vẫn còn giá trị của nó.

Đặt hai câu chuyện "đánh cờ" của quan và dân cạnh nhau, người ta nhận ra, sự đối cực của hư hỏng và tử tế, của tham vọng và thiện lương, của tha hóa và nhân cách con người.

Có rất nhiều lời bình trên báo chí về vụ quan chức kiêm .... con bạc này. Nhưng người viết bài chú ý tới trả lời báo Nguoiduatin.vn (31/12/2011)của ông Nguyễn Đình Hương, nguyên Phó Ban Tổ chức Trung ương: Còn cơ chế xin- cho, còn "quan sâu" bạc tiền tỷ.

Trái với sự bàng hoàng của người dân, là người từng có chức trách và đầy kinh nghiệm về công tác cán bộ, ông Nguyễn Đình Hương thẳng thắn:

Tôi không sốc.... Ông Lèo không phải là hiện tượng cá biệt. Những người như thế này khá nhiều, chỉ là lộ và chưa lộ mà thôi. Còn cơ chế xin - cho, cơ chế độc quyền, quản lý không ai chịu trách nhiệm thì còn những con sâu như thế này.

....5 tỷ chứ 10 tỷ tôi cũng không bất ngờ. Bởi với tình trạng tham nhũng như hiện nay, người ta có thể chơi ván cờ lớn như vậy là chuyện bình thường....Tiền đó không có cách hiểu nào khác là tiền tham nhũng, tiền ăn cắp của nhân dân.

Ông Nguyễn Đình Hương chỉ băn khoăn: Cấp quản lý của các ông ấy ở đâu khi để tồn tại một cán bộ thoái hóa như thế này? Tổ chức Đảng ở đâu? ...Những ông đó là do Tỉnh uỷ quản lý, Ban Tổ chức Tỉnh uỷ, Chủ tịch tỉnh, Giám đốc Sở quản lý, vậy mà tại sao không biết gì?!

Một câu hỏi, không biết có quan chức nào ở Sóc Trăng có thể trả lời được không?

"Hậu thế" của ngành giao thông, quả không chịu kém các bậc "tiền nhân PMU 18". Nhưng cho dù có "nợ" nhau hay "thắng" nhau tới 22 tỷ, xét cho cùng, hai con bạc Nguyễn Thanh Lèo, và Trần Văn Tân, không ai thắng, cũng chẳng ai thua, vì tiền cá cược đâu phải tiền của họ?

Chỉ có nhân dân cuối cùng là ...thua lỗ. Khi buộc phải đặt niềm tin không đúng chỗ vào sự hư hỏng nhân danh...cán bộ.

Và ai thua thiệt?

Rất ngẫu nhiên, vào những ngày xảy ra vụ việc cờ bạc của hai quan chức Lèo và Tân, có một sự kiện, ngay lập tức được hàng loạt báo đưa tin, với những cái tít bài khá sốc: Chỉnh đốn Đảng vì sự tồn vong của chế độ; Đẩy lùi sự suy thoái trong Đảng; Góp ý xây dựng, chỉnh đốn Đảng...

Đó là sự thừa nhận thẳng thắn của người lãnh đạo cao cấp nhất trong Đảng- Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng, tại Hội nghị TƯ 4, ngày 26/12/2011, về mối nguy hiểm của tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống của một bộ phận không nhỏ cán bộ, đảng viên, nhất là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp.

Người viết bài bỗng nhớ tới câu của ai đó từng biện bạch: Đừng nhìn vào một vài cái cây, sẽ không thấy cả cánh rừng. Nhưng niềm tin của người dân về cánh rừng sẽ ra sao đây, nếu như xung quanh mình, thấy không ít những cái cây đã bị sâu đục như Nguyễn Thanh Lèo, Trần Văn Tân... và còn biết bao cái cây đã lộchưa bị lộ, trước đó và sau này...

Trong nhiều nguyên nhân TBT đã chỉ ra, đó là một nguyên nhân rất căn cốt.

Nói cho công bằng, hơn 20 năm đổi mới, xã hội chúng ta đã rất nhiều lần phát động các cuộc vận động: "Sống, học tập và làm việc theo gương Bác Hồ vĩ đại". Rồi: "Sống, học tập và làm việc theo Hiến pháp và pháp luật".

Thế nhưng cho đến giờ, tham nhũng vẫn là quốc nạn, chưa thể đẩy lùi. Mà muốn tham nhũng, ít nhất phải có chức quyền, có vị thế. Và hiện tượng quan chức, cán bộ, đảng viên suy thoái đang trở thành một tình trạng.


Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng phát biểu tại Hội nghị TƯ 4. Ảnh: Cổng TTĐT Chính phủ

Vậy nên, mọi biện pháp vận động, phát động phong trào, nếu thiếu giải pháp, thì dễ nói hay, làm dở, thiếu hiệu quả.

Điều khiến nhiều người đọc quan tâm còn là câu chuyện của TBT kể về Bác Hồ trong phiên bế mạc Hội nghị TƯ4.

Có lần Bác Hồ nói: "Tôi làm điều xấu, các đồng chí trông thấy phải phê bình cho tôi sửa chữa ngay. Nếu tôi có vết nhọ trên trán, các đồng chí trông thấy lại lấy cớ "nể Cụ" không nói là tôi mang nhọ mãi. Nhọ ở trên trán thì không quan trọng nhưng nếu có vết nhọ ở trong óc, trong tinh thần mà không nói cho người ta sửa là hại người ta".

Câu nói về sự phê bình của Bác Hồ rất giản dị và thấm thía.

Nhưng câu tổng kết của dân gian, của cuộc đời cũng lại giản dị, thấm thía và đắng cay hơn: "Đấu tranh, tránh đâu?", "Thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng". Chỉ vì sợ cái sự tránh đâu, có không ít con người không dám chỉ ra vết nhọ trên trán, vêt nhọ trong óc, trong tinh thần đảng viên, vì người ta rất sợ cái vết nhọ định kiến. Điều đó còn có hại hơn.

Chỉnh đốn Đảng bằng cách nào?

Nếu thiếu một cơ chế quản lý minh bạch, công khai và công bằng.

Nếu không triệt phá được cái triết lý sống và ứng xử: Cái gì không mua được bằng tiền, sẽ mua được bằng rất nhiều tiền đang ngấm ngầm, nhưng lại ngông nghênh phổ biến trong xã hội. Chính triết lý này đã dẫm đạp lên tất thảy mọi giá trị.

Nếu thiếu một tư duy trẻ, mềm dẻo, trong lãnh đạo và chỉ đạo, biết đặt lợi ích dân tộc lên trên hết?
 

Nếu như những người đảng viên không phải là những người tiên phong chống lợi ích cá nhân, lợi ích gia đình, lợi ích nhóm... Nếu những người đảng viên làm việc gì cũng bị đụng đến lợi ích nhóm, lợi ích cá nhân, lợi ích gia đình thì không thể giải quyết nổi, như phát biểu của ông Lê Hiếu Đằng (nguyên Phó Chủ tịch Ủy ban MTTQ TPHCM)

Thì trên con đường phát triển để hội nhập, dân tộc sẽ tụt hậu. Chỉ dân tộc là thua thiệt!
Nguồn: Tuần Việt Nam.


SÁCH MỚI: HOÀNG SA - TRƯỜNG SA: LUẬN CỨ VÀ SỰ KIỆN

Xin trân trọng giới thiệu công trình mới của Nhà nghiên cứu Đinh Kim Phúc:

Chủ quyền biển Đông – đặc biệt là chủ quyền hai quần đảo Hoàng Sa – Trường Sa của Việt Nam là vấn đề được nhắc đến nhiều trong thời gian vừa qua.

Theo Thông tấn xã Việt Nam, ngày 20/10/2009, Bộ Ngoại giao nước ta đã trao công hàm cho Đại sứ Trung Quốc tại Việt Nam phản đối việc nhân viên vũ trang Trung Quốc có những hành động vô nhân đạo đối với ngư dân Việt Nam vào tránh bão tại đảo Phú Lâm (ngư dân Việt Nam thường gọi là đảo Trụ Cẩu), thuộc quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam đang bị phía Trung Quốc chiếm giữ. Cũng trong quãng thời gian này, ngày 17/10/2009, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã gặp và hội đàm với Thủ tướng Ôn Gia Bảo tại Thành Đô, thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên. Trong cuộc gặp này, Thủ tướng Ôn Gia Bảo khẳng định: “Việt Nam là láng giềng hữu nghị và là đối tác quan trọng của Trung Quốc. Đảng, Chính phủ và nhân dân Trung Quốc luôn coi trọng phát triển quan hệ hữu nghị, hợp tác với Việt Nam”. Đáp lại, Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng cam kết: “Đảng và Nhà nước Việt Nam sẽ làm hết sức mình để cùng với Trung Quốc xây dựng quan hệ đối tác hợp tác chiến lược toàn diện theo phương châm “mười sáu chữ và tinh thần bốn tốt”.

Theo thông báo của Tập đoàn Dầu khí quốc gia Việt Nam (PVN), ngày 26/5/2011, các tàu hải giám Trung Quốc đã vi phạm vùng biển thuộc quyền chủ quyền của Việt Nam, gây thiệt hại lớn về kinh tế và cản trở hoạt động bình thường của PVN. Tàu hải giám Trung Quốc đã đe dọa tàu Bình Minh 02, cắt cáp thăm dò địa chấn tại lô 148 Thềm lục địa Việt Nam, cách mũi Đại Lãnh (Phú Yên) 120 hải lý. Hoạt động thăm dò của tàu Bình Minh 02 đã diễn ra một cách bình thường từ năm 2010 mà không có tranh chấp nào xảy ra…

Nhà nghiên cứu Đinh Kim Phúc – tác giả cuốn sách chỉ ra rằng việc nghiên cứu những động thái của Trung Quốc cũng như các nước đang tranh giành chủ quyền ở vùng quần đảo Hoàng Sa - Trường Sa là một việc làm vô cùng cần thiết; đồng thời với những luận cứ cụ thể, các bản đồ chi tiết về biển Đông và hai quần đảo Hoàng Sa – Trường Sa được  vẽ bởi các nhà thám hiểm, các nhà hàng hải từ thế kỉ XIX trở về trước – sẽ cung cấp cho bạn đọc những thông tin cơ bản về vấn đề chủ quyền hai quần đảo Hoàng Sa – Trường Sa và vùng biển Đông của Việt Nam.


NHỮNG CUỐN SÁCH MỚI NHẤT TRÊN GIÁ

Lâm Khang thư viện vừa tiếp nhận các ấn phẩm do các thân hữu, tác giả gửi tặng. Chúng tôi chân thành cám ơn và xin trân trọng giới thiệu với chư vị






 Nguyễn Xuân Diện-Blog hân hoan giới thiệu cùng chư vị
 

BÁO TRUNG QUỐC VIẾT VỀ VẤN ĐỀ BIỂN ĐÔNG

BÁO TRUNG QUỐC VIẾT VỀ VẤN ĐỀ BIỂN ĐÔNG

 

Vừa qua, Tuần báo “Tin tức Trung Quốc” đăng bài phân tích “Biển Đông là sinh mệnh của Trung Quốc trong tương lai” ca tác giả Trịnh Vĩnh Niên, chuyên gia nghiên cứu Trung Quốc, Trưởng phòng nghiên cứu Đông Á thuộc trường Đại học công lập Xinhgapo, có nội dung đáng chú ý như sau:

Đối với Trung Quốc, tầm quan trọng của Nam Hải (Biển Đông) là điều không phải nghi ngờ. Một số người nói Nam Hải là lợi ích quốc gia của Trung Quốc, hoặc nói ở mức độ cao hơn là lợi ích quốc gia cốt lõi, vì nó liên quan tới vấn đề chủ quyền của Trung Quốc. Nhưng trên thực tế, Nam Hải không chỉ là vấn đề chủ quyền, mà còn là sinh mệnh của Trung Quốc. Một khi đánh mất Nam Hải, ưu thế địa hải dương của Trung Quốc có thể không tồn tại, sẽ không thể tránh khỏi phải trở thành một quốc gia lục địa. Vì sao có thể nói như vậy?
 
Mặt phía Đông của Trung Quốc đã có khối đồng minh vững chắc Mỹ-Nhật-Hàn. Liên minh này lấy Mỹ làm thủ lĩnh, đã trở thành cơ chế hoá cao độ. Sau khi đảng Dân chủ Nhật Bản lên cầm quyền (năm 2009), Thủ tướng Nhật Bản Hatoyama khi đó đã tính toán theo đuổi quan hệ tương đối cân bằng với Mỹ, tuy nhiên đã sớm thất bại. Thất bại của Chính quyền Hatoyama đã cho thấy bất cứ một Chính phủ Nhật Bản nào cũng khó có thể thay đổi hiện trạng cơ chế hiện nay trong quan hệ Nhật-Mỹ. Sau sự kiện “tàu Cheonan” của Hàn Quốc bị đánh chìm tại vùng biển Hoàng Hải, xu hướng liên minh Mỹ-Nhật-Hàn được tăng cường. Liên minh này có ý nghĩa gì đối với Trung Quốc? Thứ nhất, Trung Quốc rất khó có thể thông qua phía Đông để trở thành quốc gia hải dương. Thứ hai, Nhật Bản, Hàn Quốc có thể lợi dụng liên minh này để tăng cường lợi ích bản thân, từ đó làm tổn hại lợi ích của Trung Quốc. Ví dụ Nhật Bản có thể tăng cường năng lực đàm phán của mình trong vấn đề Đông Hải. Nhật Bản quyết định tiến hành “quốc hữu hoá” những vùng biển có tính tranh chấp như đảo Điếu Ngư (Senkaku) chính là nhằm tranh thủ liên minh Mỹ-Nhật-Hàn hiện nay đang có lợi cho cục diện của Nhật Bản. Sau khi xảy ra sự kiện đảo Điếu Ngư gần đây, quan hệ giữa Nhật Bản và Mỹ cũng cho thấy rõ ý đồ của Nhật Bản trong vấn đề này. Thứ ba, liên minh này cũng có thể cấu thành mối đe doạ an ninh trực tiếp đối với Trung Quốc. Trong thời kỳ Chính quyền Bush (con), Mỹ đã hoàn thành ý đồ bố trí “tiểu NATO” tại châu Á, thông qua sự điều chỉnh lớn về chiến lược để nâng cao năng lực tấn công và phá hoại “các quốc gia thù địch” trên phạm vi toàn thế giới.

Mặt phía Tây Nam của Trung Quốc có Ấn Độ Dương. Ấn Độ Dương là phạm vi thế lực tranh chấp tất yếu của Ấn Độ. Trung Quốc và Ấn Độ Dương không có đường giao thông trực tiếp, hiện nay Trung Quốc muốn thông qua Mianma để mở đường qua Ấn Độ Dương. Điều này cho thấy Trung Quốc hầu như không có hy vọng thông qua Ấn Độ Dương để trở thành quốc gia hải dương. Vì tại vùng biển này tồn tại quá nhiều nhân tố không xác định. Thứ nhất, quan hệ giữa Trung Quốc và Mianma. Mianma là một quốc gia chủ quyền cũng mong muốn tìm kiếm lợi ích quốc gia lớn nhất, vì vậy Mianma duy trì quan hệ qua lại giữa Trung Quốc và Ấn Độ, thậm chí cả Mỹ. Thứ hai, quan hệ giữa Ấn Độ và Trung Quốc. Ấn Độ cũng là một nước lớn đang trỗi dậy, đồng thời có tinh thần dân tộc chủ nghĩa cao độ. Phái cứng rắn trong nước luôn coi Trung Quốc là đối thủ cạnh tranh và “kẻ thù tiềm tàng”. Ấn Độ không dễ dàng cho phép Trung Quốc biến Ấn Độ Dương thành tuyến đường biển quốc gia. Thứ ba, quan hệ Ấn-Mỹ. Một khi Mỹ coi Trung Quốc là đối thủ, vậy thì Ấn Độ rất dễ ngả theo Mỹ. Quan hệ giữa Mỹ và Ấn Độ mấy năm gần đây có những tiến triển mang tính thực chất, hơn nữa hợp tác và phối hợp quân sự đa phương cũng bắt đầu được thúc đẩy, trong đó có hợp tác quân sự Mỹ, Nhật, Ấn.
 
Vì vậy, đối với Trung Quốc, hy vọng duy nhất trở thành quốc gia hải dương nằm ở Nam Hải. Vì sao nói Nam Hải là sinh mệnh của Trung Quốc trong tương lai? Hiện nay, khi người Mỹ đề cập đến vấn đề an ninh và ổn định hàng hải tại Nam Hải, hầu như quyền phát ngôn đều nghiêng về phía Mỹ. Trên thực tế, điều này lẽ ra phải thuộc quyền phát ngôn của Trung Quốc. Bất luận được coi là một nền kinh tế định hướng xuất khẩu hay là một nước lớn phụ thuộc cao độ vào nhập khẩu tài nguyên, an ninh hàng hải tại Nam Hải đã quyết định vấn đề kinh tế Trung Quốc có thể vận hành bình thường hay không. Trong vấn đề Nam Hải, Đặng Tiểu Bình từng đề xuất chủ trương “gác tranh chấp, cùng khai thác” là nhằm tạo ra một môi trường quốc tế hoà bình cho xây dựng kinh tế trong nước của Trung Quốc. Trong môi trường quốc tế hiện nay, cách đề cập này lại có những hàm nghĩa mới, thậm chí còn quan trọng hơn. Rõ ràng, mối đe dọa đối với việc vận hành hệ thống nền kinh tế có thể trực tiếp đe dọa đến đời sống thường nhật của mỗi người dân Trung Quốc, vì vậy nó có hàm nghĩa xã hội và chính trị hết sức sâu sắc.

Mặc dù, tình hình Nam Hải hiện nay không hoàn toàn đến mức như một số người nói là “gươm súng sẵn sàng”, nhưng nếu không thể nhìn thẳng vào hiện thực, tình hình tương lai tất yếu sẽ ngày càng nghiêm trọng. Đối phó với thách thức này như thế nào? Đây chính là câu hỏi đầu tiên: Tình hình Nam Hải bắt nguồn từ đâu? Chỉ có lý giải nguồn gốc, mới có thể tìm được phương pháp để kiểm soát và giải quyết vấn đề. Rõ ràng, cục diện Nam Hải hiện nay không phải từ trên trời rơi xuống, mà là kết quả của quá trình lịch sử. Trên thực tế, đối với các nhà quan sát cục diện Nam Hải, xuất hiện tình hình hiện nay hoàn toàn không bất ngờ, mà đều nằm trong dự báo.

Mọi người đều rõ tính phức tạp lịch sử của vấn đề Nam Hải. Hiện nay, các nước đều đang tìm kiếm chứng cứ lịch sử có lợi cho mình, nhưng khách quan mà nói, nếu giải quyết vấn đề xuất phát từ căn cứ lịch sử có thể là một sứ mệnh không thể thực hiện. Đặc điểm chủ yếu của vấn đề Nam Hải là chỉ có thể giữ quyền kiểm soát và quản lý, chứ không thể giải quyết. Chính vì vậy, khi đó Đặng Tiểu Bình mới đưa ra ý tưởng hiện thực chủ nghĩa là “gác tranh chấp, cùng khai thác”. Dưới sự chỉ đạo của tư tưởng này, Trung Quốc đã có những nỗ lực rất lớn trong bình diện song phương với các nước có liên quan khác trên vấn đề Nam Hải, nhưng hiệu quả không lớn. Các nước liên quan hầu như không có động lực và động cơ lớn để thực hiện hợp tác với Trung Quốc. Trong quá trình này, Trung Quốc đã quên mất một vấn đề đưa ra: vì sao các nước liên quan không có động lực và động cơ hợp tác? Nguyên nhân có lẽ cũng rất rõ ràng, sức ảnh hưởng của Trung Quốc đối với các nước này chưa đủ, hoặc có thể nói, các quốc gia này cho rằng không cần thiết phải đưa vấn đề này vào chương trình nghị sự.

Thật ra, so với Trung Quốc, những nước liên quan đến Nam Hải khác có thể nói là nước nhỏ. Lo lắng bản năng của các nước nhỏ này lại chính là đơn độc đối diện với một nước lớn, cho dù nước lớn đó có nhiều thiện ý. Vì thế, những nước này đã chuyển hướng sang chủ nghĩa đa phương. Đối với những nước này, mong muốn đa phương hoá là nhằm ràng buộc hành vi của Trung Quốc. Đây chính là nguyên nhân khiến một số nước nhỏ luôn cố gắng đưa vấn đề Nam Hải vào khung đa phương của ASEAN trong nhiều năm qua. Lần này, dưới sự ủng hộ của Mỹ, những nước này bắt đầu được toại nguyện. Mặc dù, Trung Quốc hoàn toàn không chấp nhận chủ nghĩa đa phương trong vấn đề này, nhưng phân tích cụ thể, cách làm này cũng phù hợp với lợi ích của Trung Quốc. Cho dù đa phương không thể giúp giải quyết vấn đề, nhưng đa phương là một sự ràng buộc đối với tất cả các nước liên quan. Hoặc có thể nói, nếu đa phương trói buộc Trung Quốc, vậy thì các quốc gia liên quan khác cũng bị trói buộc. Trong bối cảnh song phương không thể giải quyết, quan hệ đa phương chính là cơ chế hữu hiệu duy trì cục diện hoà bình tại Nam Hải. Trung Quốc hoàn toàn không muốn đa phương hoá vấn đề Nam Hải, cho rằng đa phương hoá có thể khiến vấn đề trở nên phức tạp. Mặc dù lo ngại của Trung Quốc không hẳn không có lý nhưng vấn đề ở chỗ quan hệ song phương không có tiến triển trong suốt thời gian dài.
 
Ngoài đa phương hoá, các quốc gia liên quan cũng cố gắng khiến vấn đề Nam Hải trở thành “quốc tế hoá”, một số nước (Việt Nam và Malaixia) đã đưa khu vực tranh chấp lên Toà án quốc tế, hy vọng thông qua sự can thiệp của tổ chức quốc tế để giải quyết vấn đề. Trung Quốc đương nhiên cũng không mong muốn đi theo con đường này.
 
Trong bối cảnh song phương không giải quyết được vấn đề, Trung Quốc lại không chấp nhận “đa phương” và “quốc tế hoá”, vậy phải giải quyết thế nào? Vấn đề này đã phát triển thành “chính trị hoá nước lớn” như hiện nay, tức sự can dự của Mỹ. Một khi “chính trị hoá nước lớn” xuất hiện, sẽ đẩy cục diện Nam Hải trở nên khó lường hơn bao giờ hết. Bất luận là quan hệ song phương, quan hệ đa phương hay là quốc tế hoá, nếu có thể giải quyết vấn đề, các quốc gia Đông Nam Á đều có thể chấp nhận. Mặc dù, không phải tất cả các quốc gia Đông Nam Á đều có tranh chấp với Trung Quốc trong vấn đề Nam Hải, song Việt Nam, Malaixia, Philíppin… đều là thành viên của ASEAN, các nước thành viên khác có nghĩa vụ và trách nhiệm phải quan tâm. Nhưng “chính trị hoá nước lớn” lại không như vậy. Rất nhiều quốc gia Đông Nam Á đều có quan hệ rất khăng khít với cả Trung Quốc và Mỹ, hai nước Trung-Mỹ cùng chung sống hoà bình là lợi ích lớn nhất của các quốc gia này, nhưng một khi hai nước Trung-Mỹ xảy ra xung đột, một số nước sẽ đứng trước vấn đề là ngả về bên nào, điều này sẽ diễn ra giống như thời kỳ Chiến tranh Lạnh. Chính vì vậy, trong vấn đề Nam Hải, “chính trị hoá nước lớn” hoàn toàn không phải là lợi ích lớn nhất của các quốc gia Đông Nam Á./.

theo TTXVN

 

Thứ Năm, 5 tháng 1, 2012

ĐSQ MỸ RA THÔNG CÁO BÁO CHÍ VỀ VIỆC BẮT GIỮ BÀ BÙI THỊ MINH HẰNG

Thông cáo báo chí của Đại Sứ quán Mỹ về việc bắt giữ bà Bùi Thị Minh Hằng
Posted by basamnews on 05/01/2012
PRESS RELEASE:

Detention of Bui Thi Minh Hang 

 

HANOI, January 5, 2012 – The U.S. Embassy is deeply concerned by reports that Bui Thi Minh Hang has been sentenced without trial to up to two years in a reeducation camp in Vietnam for participating in a peaceful protest.  This lack of due process contradicts Vietnam’s commitment to the Universal Declaration of Human Rights.  Bui Thi Minh Hang participated in peaceful protests related to the South China Sea last year.


We call on the Vietnamese government to release Ms. Hang and all political prisoners, and affirm that no person should be imprisoned for exercising their freedoms of expression or peaceful assembly, or any internationally recognized human right.  The United States regularly urges the Government of Vietnam to release unconditionally all individuals imprisoned for expression of their views.

Cooperation on human rights remains an important facet of our bilateral relationship.  We continue to urge the Government of Vietnam to respect internationally recognized human rights.


# # #
THÔNG CÁO BÁO CHÍ:

Việc bắt giữ Bùi Thị Minh Hằng 

 

Hà Nội, 5/1/2012 – Đại sứ quán Hoa Kỳ quan ngại sâu sắc bởi những tin tức tường thuật rằng Bùi Thị Minh Hằng đã bị kết án không qua xét xử tới 2 năm giam giữ tại một trại cải tạo ở Việt Nam vì đã tham gia vào một cuộc biểu tình ôn hoà. Sự việc không theo trình tự chuẩn mực này mâu thuẫn với cam kết của Việt Nam đối với Tuyên ngôn Nhân quyền Toàn cầu. Bùi Thị Minh Hằng đã tham gia vào các cuộc biểu tình ôn hoà liên quan đến Biển Đông hồi năm ngoái.


Chúng tôi kêu gọi Chính phủ Việt Nam thả bà Hằng và tất cả các tù chính trị, và khẳng định rằng không ai đáng bị bỏ tù vì thực hiện quyền tự do ngôn luận hay quyền hội họp ôn hoà hay bất cứ quyền con người nào được quốc tế công nhận. Hoa Kỳ vẫn thường xuyên thúc giục Chính phủ Việt Nam thả vô điều kiện mọi cá nhân bị bỏ tù vì bày tỏ quan điểm của mình.

Hợp tác về nhân quyền vẫn là một mặt quan trọng trong mối quan hệ song phương giữa hai nước. Chúng tôi tiếp tục thúc giục Chính phủ Việt Nam tôn trọng nhân quyền được quốc tế công nhận.

(hết thông cáo)

Nguồn: Embassy of the US – Hanoi, Vietnam và email 2 trang Press Release.
Nguồn: Ba Sàm.