Thứ Ba, 13 tháng 9, 2011

TÔI VỪA TRẢI QUA MỘT ĐÊM TRUNG THU TUYỆT VỜI

Đêm Trung Thu ở đảo Phú Quý. Ảnh: Nguyên Toàn
Thưa chư vị,
Một độc giả vui mừng cho biết, trong đêm Trung thu ở Phan Thiết:

1.Các cháu đã làm những lồng đèn rất lớn: CỘT MỐC CHỦ QUYỀN TRƯỜNG SA - HOÀNG SA; DANH TƯỚNG LÝ THƯỜNG KIỆT VỚI BÀI THƠ NAM QUỐC SƠN HÀ; TRẦN HƯNG ĐẠO + CÂU NÓI VỚI VUA TRẦN trước họa ngoại xâm v.v....Đoàn rước đèn rất dài, rất đông (sáng nay tôi tìm để download bản tin này nhưng không tìm đâu được , kể cả vào trang web của BTV).
2. Nghe nói lễ hội này do chính quyền tp.Phan Thiết tổ chức.
Nếu cuộc rước đèn này đem ra Thủ đô Hà Nội thì rất tuyệt.

Bác nào tìm được bản video này xin cho bà con xem thì thấy ...rất tuyệt !

Thật tuyệt với! Một độc giả khác đã cung cấp video clip Đêm Trung thu 2011 ở Phan Thiết!



Xem xong video clip này, đến bây giờ Nguyễn Xuân Diện mới có cảm giác vừa trải qua một đêm Trung thu với vẻ đẹp thuần khiết của nó. Chao ơi! Xem clip này, thì biết chắc chắn là Hà Nội phải chào thua rồi! Hà Nội chưa bao giờ có được đêm Trung thu như thế! Ở Hà Nội, không một ai có thể làm được cho trẻ con một đêm Trung thu như thế!

Và hình ảnh từ trang FB Phan Thiết Mũi Né:






































 Thật là một đêm Trung thu đẹp nhất nước Nam!
Còn đây, một độc giả khác, gửi bài và ảnh cho Nguyễn Xuân Diện-blog về Đêm Trung thu ở đảo Phú Quý:


Tết Trung thu trên đảo Phú Quý
Nguyên Toàn 

Mấy ngày trước đảo Phú Quý mưa suốt, trời lộng gió, sóng biển cao tàu bè không cập cảng được.

Nhưng tới sáng qua, ngày rằm Trung thu, trời hết mưa, lặng gió.

Buổi chiều, ở đầu các thôn, thấy nhiều thanh niên trang tri đèn sao, loa, đèn chiếu sáng chuẩn bị cho việc mừng lễ đón trăng Trung thu trên đảo.
Trước khi trời tối rất đông các cháu nhỏ đã tụ nhau, rối rít, quấn quít quanh chỗ tổ chức vui chơi. Các bậc phụ huynh lớn tuổi cũng bế con cháu nhỏ ra chơi chờ đợi trời tối.

Khi trời tối, đèn được bật sáng, loa phát nhạc vui vẻ rộn ràng đường thôn, các cháu thanh niên tổ chức cho các em nhỏ tập trung lại thành hàng, phát túi quà cho các em. Nhìn các cháu hân hoan bên nhau, trong long người lớn cảm thấy vui lây và những mong các cháu luôn được hưởng những ngày lễ hội truyền thống yên bình và hạnh phúc như vậy.
Khoảng độ nửa tiếng sau, tiếng trống rộn ràng và tiếng người dần gần tới, một lát sau là một hàng rất dài khoảng ba bốn trăm cháu nhỏ bậc tiểu học trong đồng phục đeo khăn quàng đỏ và trên tay mỗi cháu là đèn ông sao sáng đi diễu hành khắp trục đường thôn vòng ra trục chính của huyện đảo và quay về trường. 

Một điều rất vui là tất cả những đèn sao mang trên tay các cháu đều là đồ chơi tự làm, không phải là thứ đồ chơi độc hại Trung quốc thấy bầy đầy trên phố hoặc chợ ở khắp nơi trên cả nước mới thấy rằng các bậc cha mẹ trên đảo, các thôn xóm và nhà trường đã quan tâm tới các con cháu của mình và tổ chức đêm vui cho các cháu đầy ý nghĩa.

Tôi có hỏi vài bậc đứng tuổi và được cho biết là hàng năm đảo vẫn tố chức vui Trung thu cho các cháu.

Nhìn khuôn mặt các cháu hớn hở trong ngày vui, lòng người lớn cũng ngập tràn hạnh phúc hòa vào cùng niềm vui trẻ thơ. 

Phú Quý tết Trung thu 2011
Nguyên Toàn 

NXD Xin chân thành cảm ơn các chư vị đã gửi đến NXD-Blog để chia sẻ những hình ảnh đẹp của đêm Trung thu Phan Thiết và đảo Phú Quý! Xin chúc chư vị một mùa thu đẹp và an lành!

CHÚC MỪNG BLOGGER PHƯƠNG BÍCH

Trân trọng giới thiệu Blog của Phương Bích: http://chimkiwi.blogspot.com/   
cùng bài viết:

Giọt máu đào và ao nước lã

Phương Bích

 

Tối thứ bảy, ngày 2/9, anh công an khu vực lại ghé qua nhà. Qua vài lần tiếp xúc, anh ấy cũng ít nhiều hiểu tính tôi nên hỏi luôn:
-  Mai chị có đi không?
Tôi trả lời là nếu có đi thì tôi sẽ chỉ đi uống cà phê cho đỡ nhớ Bờ Hồ, sẽ đèo chị tổ phó tổ dân phố đi cùng cho chị ấy chứng kiến là tôi không làm gì “gây rối”. Anh công an khu vực yên tâm lắm, tin tôi là kẻ nói sao làm vậy. Anh ấy ân cần bắt mạch cho cụ nhà tôi, khen cụ khỏe. Đang lúc thì điện thoại có tin nhắn, tôi nói với anh công an:
-  Chúng tôi đang rủ nhau đi Đường Lâm dã ngoại đây này, thế là không ra Bờ Hồ nữa, anh yên tâm chưa?
-  Ừ đúng rồi, chị đi Đường Lâm đi.
Tôi tủm tỉm cười:
-  Tôi nói thật nhé, vì anh rất tốt với gia đình tôi nên tôi mới nói chân thành thế này: làm sao mà chính quyền sợ dân chúng tôi đến thế? Chủ nhật trước có hơn 10 người uống cà phê ở Thủy Tạ, mà công an chìm nổi đông đặc cả trong lẫn ngoài nhà hàng, huy động cả xe cảnh sát lẫn sẽ thùng chờ sẵn dưới đường. Dân tình đi đường người ta chẳng hiểu gì, chính thế trông vào nó phản cảm lắm, người uống cà phê cũng thấy mất ngon.
Anh ấy cũng chỉ cười. Đương nhiên tôi biết anh ấy hỏi tôi là vì nhiệm vụ. Thế là anh yên tâm rồi nhé, mai chúng tôi đi thăm đất hai vua, nơi mà tôi mới chỉ được nghe kể lại.
Tin tưởng là nhau thế, vậy mà sáng chủ nhật, đang ngồi ăn bún cá ở gần Big C với cả nhóm “phượt”, anh công an khu vực lại gọi điện hỏi:
-  Chị đang ở đâu đấy?
Tôi không nhận ra anh ấy ngay vì không lưu số:
-  Đang ở cà phê.
-  Cà phê Bờ Hồ á?
-  Ơ ai đấy?
-  Tôi công an khu vực đây mà.
-     Ôi không, tôi đã bảo hôm nay tôi đi Đường Lâm, đang ăn sáng ở cà phê gần Big C đây.
-  Vâng vâng, thế thì chị đi đi.

Khổ thân anh ấy không. Sau này chị tổ phó tổ dân phố kể có gặp anh ấy, được anh ấy dặn, nếu có đi ra Bờ Hồ cùng tôi, thấy tôi hăng quá thì “chị phải kéo nó lại cho em nhé”. Quả là anh ấy tốt thật, bởi vì khi tôi ra đến Bờ Hồ rồi thì hình như anh ấy đã hết phận sự. Vậy mà anh ấy vẫn cứ lo cho tôi, và tôi tin là anh ấy thật lòng. Anh ấy lớn hơn tôi hai tuổi, nhưng nhất mực gọi chị xưng tôi, thái độ rất lịch sự và cả chân tình nữa. Thế thì tôi làm khó anh ấy làm gì?

Nhóm chúng tôi ban đầu có 12 người, đi 2 xe ô tô. Vì chùng chình chờ nhau hơi lâu nên hơn 9 giờ mới xuất phát. Thời tiết khá lý tưởng, mát dịu. Mới ra đến ngoại thành đã thấy mê mẩn vì không thấy bóng những tòa nhà cao tầng đâu, chỉ toàn là màu xanh ngăn ngắt của ngút ngàn những cây lá và ruộng vườn.

Đám chúng tôi đang phàn nàn rằng, bây giờ bọn biểu tình yêu nước không khéo bây giờ lại quay ra yêu lẫn nhau mất. Một tuần không được gặp nhau như mọi khi là thấy nhớ nhau lắm, cứ phải có cái cớ gì để mà được gặp nhau một tý. Chuyện trò trên xe như pháo rang nên chả mấy chốc xe đã đến nơi. Chờ một chốc thì Xuân Diện, bác Ức Trai, Trí Đức, Nguyễn Vỹ, Quách Đạt, Dũng Aduku, đến bằng xe máy, Minh Hằng và Lee Nguyễn đến bằng taxi. Cả bọn lần lượt chào hỏi bằng cách… ôm nhau cho đỡ nhớ. Gặp lại Dũng Aduku, tôi phải xin lỗi ngay lập tức vì đã hiểu nhầm thái độ rụt rè của cậu ấy khi ở trong Hỏa Lò. Dũng vẫn thế, cười hiền lành nhỏ nhẹ như mọi khi. Một chốc nữa thì có thêm cặp vợ chồng son Nguyễn Lân Thắng, đi xe máy từ Hà Nội đuổi theo đoàn.

Cả buổi sáng, chúng tôi đi thăm các di tích về hai vua Ngô Quyền và Phùng Hưng, thăm làng cổ Đường Lâm, nghe kể chuyện về cụ Thám hoa Giang Văn Minh đi “sứ” Tàu ngày xưa. Cảnh vùng bán sơn địa đẹp như trong tranh. 

Con đường dẫn vào làng Đường Lâm một bên là ao sen, một bên là ruộng lúa, tưởng đâu như đang trong mơ đối với đám dân thị thành, vốn quanh năm sống trong khói bụi công nghiệp và những bức tường bê tông. Điều ấn tượng nhất ở đây là các di tích đều rất giản dị, chưa bị thương mại hóa mấy.
.
 
 
Xuân Diện đóng vai hướng dẫn viên, thuyết minh tường tận, rất chuyên nghiệp cho cả đoàn nghe về lịch sử của các di tích.

Khi đến giếng sữa, theo tương truyền thì những người phụ nữ sinh con bị tắc sữa, hoặc không có sữa, sau khi dâng lễ vật và uống nước ở giếng này đều có sữa hoặc thông được sữa. “Hướng dẫn viên” nói các nhà khoa học nước ngoài cũng rất làm lạ trước hiện tượng này, nên đã lấy các mẫu nước về nghiên cứu. Thì ra, nước ở vùng này có chứa một loại khoáng chất kích thích tuyến sữa. Hàm lượng khoáng chất này ở giếng sữa là cao nhất. Tuy nhiên riêng đối với dân ở trong vùng, do đã quá “quen” với khoáng chất quý giá này qua việc sử dụng nó hàng ngày, nên không còn hiệu nghiệm nữa.

Giếng sữa nằm cao hơn mặt ao bên dưới cách chừng hơn 1 mét. Miệng giếng rộng chừng hơn  40 cm, sâu khoảng hơn 1 mét. Trong khi nước dưới ao cạnh đó đục, thì nước giếng lại trong vắt, khi uống thấy thoang thoảng vị ngọt đậm (hay là cảm giác vì có khoáng chất thế không biết?).

Khuôn viên của giếng chỉ rộng chừng 4 mét vuông. Bên trên có bóng cây che phủ, bên cạnh là một miếu nhỏ để khách dâng lễ vật. Khi chúng tôi đến, thấy người ta mới đang xây bậc lên xuống cho khách, vữa xây còn chưa khô hẳn. Xuân Diện giơ tay trỏ, ý muốn tôi ngồi xuống bên cạnh, trên một cái bệ gạch, bảo muốn dành tặng tôi một bài hát văn.
.
Tôi đã biết tài hát văn của chàng tiến sĩ nên rất hào hứng. Ngoài giọng hát truyền cảm của “ca sĩ”, lời ca da diết của bài hát mỗi lúc lại khiến tôi cảm động hơn. Tất cả mọi người đứng xung quanh, yên lặng lắng nghe. Dư vị của những ngày bị giam giữ cách biệt vẫn còn chưa nguôi ngoai trong tất cả mỗi chúng tôi, kể cả kẻ ở trong lẫn người ở ngoài, nên sự thương cảm qua lời bài hát “…đình bao nhiêu ngói, thương mình bấy nhiêu….ru hời hời hỡi…ấy mấy ru tình ru…” làm tôi đang vui bỗng ứa nước mắt. 

Người ta vẫn bảo, “một giọt máu đào còn hơn cả ao nước lã”, hay “bán anh em xa, mua láng giềng gần”. Ngày nay, trên các mặt báo nhan nhản những thông tin về chuyện cha con, vợ chồng, anh em ruột thịt tranh giành của cải, lừa lọc, đánh chửi, thậm chí giết nhau. Một cái nhìn bị cho là nhìn “đểu” cũng dẫn đến án mạng, một cái giẻ lau vắt lên tường rào giữa hai nhà chung vách cũng xảy ra án mạng, va chạm nhỏ ngoài đường cũng lao vào đánh nhau, người ngoài bu lại đứng nhìn, không một ai đứng ra can ngăn…Tất cả những cái đó được gọi là tình trạng xuống cấp trầm trọng về đạo đức xã hội.

Vậy mà khi tôi bước ra khỏi cái vỏ ốc của mình – vốn vì quá chán ngán cuộc sống bon chen, đầy ắp những muộn phiền về chuyện nhân tình thế thái – để tham gia biểu tình chống Trung Quốc xâm lược, tôi như được thấy lại cái tình người nó vẫn còn chan chứa trong mỗi con người nơi đây. Không có ai vụ lợi, tranh giành kiếm chác cái gì ở chốn này. Chỉ là đổ những giọt mồ hôi, là đầu trần dưới nắng hè gay gắt, là đứng sát lại che trở cho nhau khi thấy hiểm nguy, là lăn xả vào để bảo vệ cho nhau…hình ảnh một ông bố quên cả bảo vệ 2 đứa con và chính bản thân mình, lao vào đám đông để giành lại đồng đội. Hoặc có người đã bị bắt lên xe buýt rồi, vẫn che trở cho nhau (sự kiện ngày 17/7) là một trong những minh chứng cho điều tôi muốn nói *.
.
Trong những ngày bị giam giữ, tôi không chút nghi ngờ khi nói với những người bạn tù, về sự tin tưởng rằng những người bạn của tôi ở bên ngoài đang hết lòng vì chúng tôi, dẫu đó chỉ là sự chờ đợi ngày chúng tôi trở về. Sau này về đọc trên mạng, tôi mới biết ngày nào một số anh chị em cũng chầu chực bên ngoài từ  công an Quận Hoàn Kiếm đến nhà tù Hỏa Lò để ngóng tin. Có người sau cuộc “săn lùng” tin tức không có kết quả, đến 2 giờ sáng mới trở về nhà,. Trong khi tôi lo lắng không biết làm sao báo tin cho bạn bè tôi biết về việc tôi được thả, thì họ đã chờ sẵn chúng tôi ở cửa trại giam trước hàng tiếng đồng hồ. Chẳng phải là “giọt máu đào”, chẳng phải là “láng giềng gần”, mà là ao nước lã đấy. Là ao nước lã!

"…Đình bao nhiêu ngói, thương mình bấy nhiêu…”, câu hát bên giếng cổ, trong không gian xanh mướt và êm đềm, tĩnh lặng, đâu phải chỉ dành riêng cho một ai.

Ai đó bình luận rất hay khi tôi kể về lòng tốt của những người bạn tù: “bất cứ vị Thánh nào cũng có một quá khứ, và bất cứ người tù nào cũng có một tương lai”.
Hà Nội ngày 11/9/2011
Phương Bích

P.B Xin dành những lời tâm sự trên cho tất cả những người dẫu quen hay chưa quen, đã gặp hay chưa gặp trong đời, nhưng ít nhiều có chung chí hướng.      Ảnh: B.T.V

500 TÀU CÁ TRUNG QUỐC NGANG NHIÊN HOẠT ĐỘNG TẠI TRƯỜNG SA

Tàu cá Trung Quốc tràn ngập Trường Sa

Khoảng 500 tàu cá Trung Quốc đang ngang nhiên hoạt động lâu dài ở khu vực Trường Sa của Việt Nam. Thông tin trên được Cục trưởng Cục Ngư chính Nam Hải (cách Trung Quốc gọi biển Đông) Ngô Tráng tiết lộ trên Tân Hoa xã. Ông này nói rằng sở dĩ có nhiều tàu đến vậy bởi chính quyền Trung Quốc đã tổ chức cho ngư dân phát triển dự án nuôi cá lồng tại đầm nhiệt đới khu vực Mỹ Tế (tức Đá Vành Khăn thuộc Trường Sa).

Con tàu đa chức năng Quỳnh Phú Hoa Ngư - 01 vừa được tung đến Trường Sa từ ngày 10.9 từ cảng Tam Á, tỉnh Hải Nam trực thuộc Công ty TNHH phát triển ngư nghiệp Quỳnh Phú Hoa Ngư. Công ty này mới thành lập vào tháng 3.2010. Với trọng tải 1.200 tấn, đây là con tàu lớn nhất trong số 500 tàu cá trên, có trang thiết bị hiện đại. Khi thông tin về tàu Quỳnh Phú Hoa Ngư-01 vừa được công bố, trên không ít các diễn đàn quân sự Trung Quốc như Wenhui.ch, T.qq.com, Xfjs.org, Picaes.com/topic... đã nảy sinh tranh luận sôi nổi. Nhiều ý kiến nghi ngờ con tàu này được trang bị vũ khí và có thể có cả tên lửa.

Ngọc Bi
Nguồn: Thanh Niên

Trong một bản tin khác của Thanh Niên ngày 11/9/2011.
Trung Quốc lại đưa tàu đến Trường Sa

BUỔI LÀM VIỆC ĐẦU TIÊN VỚI TÒA ÁN NHÂN DÂN QUẬN ĐỐNG ĐA

Thưa chư vị,
Sáng ngày 6 tháng 9 năm 2011, một nhóm các công dân Hà Nội, là các nhân sĩ trí thức, đã tham gia biểu tình yêu nước bị Đài PTTH Hà Nội  vu khống, xuyên tạc, đã gửi Đơn Khởi kiện tại Tòa án Nhân dân Quận Đống Đa, Tp Hà Nội.


Theo hẹn của Tòa án nhân dân quận Đống Đa, sáng nay, các ông Nguyễn Đăng Quang, Lê Dũng và Luật sư Hà Huy Sơn đã đến Tòa để làm việc. Đây là cuộc tiếp xúc làm việc đầu tiên giữa những người nộp đơn kiện và Tòa án.

Đoàn đã được Thẩm phán Nguyễn Văn Thắng tiếp. Ông nói, ông mới được giao hồ sơ vụ kiện cách đây một ngày. Ông yêu cầu các nguyên đơn cần có giấy ủy quyền cho người được ủy quyền. Ông hướng dẫn phía nguyên đơn nên có khiếu nại với cơ quan chủ quản của Đài PTTH Hà Nội theo QĐ 03/2007 của Bộ Văn hóa Thông tin.

Ông Thẩm phán hẹn 10h00 sáng ngày mai (14.9.2011) phía nguyên đơn đến Tòa để nhận văn bản hướng dẫn (yêu cầu bổ sung hồ sơ).

Cuộc làm việc kết thúc lúc 09h20, sau 20 phút làm việc.

Thứ Hai, 12 tháng 9, 2011

MẤT 42 TỶ, LÃNH ĐẠO CỤC ĐIỆN ẢNH TỪ CHỨC

Cục trưởng, cục phó Cục Điện ảnh cùng từ chức

Báo Tuổi trẻ - Thứ trưởng Bộ VH-TT&DL Huỳnh Vĩnh Ái xác nhận với Tuổi Trẻ rằng cả cục trưởng Cục Điện ảnh Lại Văn Sinh và cục phó Lê Ngọc Minh đã gửi đơn xin từ chức lên Bộ trưởng Hoàng Tuấn Anh, sau khi dư luận phản ứng mạnh mẽ về việc các ông này thiếu trách nhiệm gây hậu quả nghiêm trọng trong vụ việc thất thoát 42 tỉ đồng ở Cục Điện ảnh (“Lãnh đạo Cục Điện ảnh có vô can?”).

Ông Ái cho biết thêm ông Lại Văn Sinh đã bày tỏ ý định xin từ chức và đã viết đơn từ khá lâu, nhưng đến gần đây mới quyết định gửi đơn vì nhiều lý do khác nhau. 

Trước đó, ông Tô Văn Động, chánh văn phòng Bộ VH-TT&DL, cũng cho biết vụ thất thoát tiền (Phạm Thanh Hải - nhân viên kế toán của Cục Điện ảnh - ôm 42 tỉ đồng bỏ trốn - PV) không phải là một vụ tham ô, tham nhũng mà bước đầu xác định là một vụ lừa đảo, vụ việc vẫn đang được điều tra.

Theo ông Ái, từ đầu tháng 9 công việc điều hành tổ chức Liên hoan phim VN lần 17 diễn ra vào tháng 12 tại Phú Yên đã được bàn giao cho trưởng ban tổ chức (chính là Thứ trưởng Huỳnh Vĩnh Ái), hai phó ban là ông Tô Văn Động và TS Ngô Phương Lan - hiện là cục phó Cục Hợp tác quốc tế. Cục phó mới được bổ nhiệm của Cục Điện ảnh là ông Nguyễn Văn Thanh cũng nằm trong ban tổ chức liên hoan phim.

Trong một diễn biến khác, theo tin từ Bộ VH-TT&DL, bộ đã có chủ trương nhân sự mới để khắc phục tình hình khủng hoảng lãnh đạo tại Cục Điện ảnh. Sau liên hoan phim, phó ban tổ chức Ngô Phương Lan sẽ ở lại phụ trách công việc ở Cục Điện ảnh thay cục trưởng vừa từ chức. 

Bà Ngô Phương Lan thường được biết đến như một nhà phê bình điện ảnh có uy tín, từng là trưởng phòng nghệ thuật của Cục Điện ảnh trước khi chuyển sang Cục Hợp tác quốc tế.

TH.H.

VietNamnet đưa tin:

Mất 42 tỉ, lãnh đạo Cục Điện ảnh từ chức

VNN - Cục trưởng Cục Điện ảnh Lại Văn Sinh và Cục phó Lê Ngọc Minh đã chính thức đệ đơn xin từ chức lên Bộ trưởng Bộ VHTTDL Hoàng Tuấn Anh.



Ông Lại Văn Sinh 

Theo nguồn tin của VietNamNet, ông Lại Văn Sinh đã chính thức nộp đơn từ chức Cục trưởng Cục điện ảnh từ chiều thứ 6, ngày 9/9 vừa qua. Được biết, trước đó hai ngày, ông Lê Ngọc Minh cũng đã đệ đơn xin từ chức Cục phó Cục Điện ảnh lên bộ trưởng Bộ VHTTDL.

Nguyên nhân dẫn đến sự việc này là do những ngày qua, lãnh đạo Cục Điện ảnh đã vấp phải những phản ứng dữ dội từ phía rất nhiều nghệ sĩ tên tuổi. Họ cho rằng để xảy ra sự việc kế toán của Cục điện ảnh ôm 42 tỉ bỏ trốn, ông Lại Văn Sinh và ông Lê Ngọc Minh không thể tránh khỏi liên đới do thiếu trách nhiệm để xảy ra hậu quả nghiêm trọng.

Dù chưa có quyết định của lãnh đạo Bộ VHTTDL về việc xử lý hai đơn xin từ chức trên nhưng động thái của hai lãnh đạo Cục điện ảnh nhận được phản ứng tích cực của nhiều nghệ sĩ, dù hơi muộn. NBK Nguyễn Thị Hồng Ngát, phó Chủ tịch thường trực Hội điện ảnh VN, nguyên Cục phó Cục điện ảnh cho rằng đã đến lúc cần phải làm quen với văn hóa từ chức.


Ông Lê Ngọc Minh (phải) tại lễ trao giải Cánh diều 2011.

Chiều 26/8 vừa qua, thứ trưởng Bộ VHTTDL Huỳnh Vĩnh Ái đã có cuộc làm việc đột xuất với Cục Điện ảnh, quyết định để hai ông này thôi vị trí trưởng và phó ban tổ chức LHP Việt Nam 17 sẽ diễn ra tại Phú Yên vào tháng 12 tới đây. Theo đó, thứ trưởng Huỳnh Vĩnh Ái và TS.Ngô Phương Lan sẽ thay thế hai vị trí này. 

Hiện chưa có dự kiến nhân sự chính thức thay thế cho hai ông Lại Văn Sinh và Lê Ngọc Minh trong hai vị trí Cục trưởng và Cục phó Cục Điện ảnh. Tuy nhiên, ngay sau khi có thông tin về vụ việc thất thoát 42 tỉ ở Cục Điện ảnh, ông Phan Đình Thanh, người trước đó là Phó Giám đốc Hãng phim truyện VN đã được bổ nhiệm làm Cục phó phụ trách tài chính của Cục Điện ảnh.

Trong một diễn biến khác, theo nguồn tin riêng của VietNamNet, ngày 25/9 tới đây lãnh đạo Bộ VHTTDL sẽ tổ chức một cuộc gặp gỡ khoảng 50 nghệ sĩ trong lĩnh vực điện ảnh tại Hà Nội. Mục đích của cuộc gặp này là để tìm cách tháo gỡ khó khăn cho Hãng phim truyện Việt Nam cũng giới làm điện ảnh hiện nay.  

Hạnh Phương