Thứ Năm, 23 tháng 6, 2011

300 NĂM TRƯỚC, CHA ÔNG TA TỪNG XỬ TRÍ VẤN ĐỀ LAO ĐỘNG TRUNG QUỐC


Cha ông ta xử trí vấn đề lao động Trung Quốc

Gần đây, dư luận xã hội và báo chí rất bức xúc và lo ngại trước tình hình người lao động Trung Quốc tràn vào Việt Nam ngày một nhiều, nhất là tại các công trường khai thác bauxite tại Tây Nguyên.

Xem trong sử sách, thấy rằng đây cũng là một vấn đề mà cha ông chúng ta đã từng vấp phải. 300 năm trước, lo ngại việc lao động Trung Quốc ào ạt tràn sang, đe doạ đến sự an nguy của đất nước, triều đình nhà Lê đã thể hiện trách nhiệm cao trước tổ tiên và trăm họ, đã tìm được cách xử trí khôn khéo và cương quyết, dần đưa vào ổn định.

Toàn văn tài liệu cho biết việc này như sau:
Tháng 12 [năm Đinh Dậu, niên hiệu Vĩnh Thịnh 2 (1706) đời vua Lê Dụ Tông] định thể lệ hạn chế số lao động (nước ngoài) trên các công trường khai mỏ tại các trấn.
Lúc ấy, các mỏ vàng, bạc, đồng, thiếc ở các trấn phần nhiều mộ người nhà Thanh (Trung Quốc) khai quật để lấy, phu mỏ quần tụ mỗi ngày một nhiều. Triều đình e rằng sẽ sinh sự biến động, bèn định thể lệ: Số phu mỏ nhiều nhất 300 người, thứ đến 200 người và ít nhất là 100 người, không mỏ nào được dùng quá số đã định.
Từ đấy, số phu (người Trung Quốc) làm ở các công trường khai mỏ mới có hạn chế”. (Chính biên, XXXV, 21).
Thiết nghĩ, sử liệu này có thể làm một tham khảo để Đảng và Nhà nước ta đưa ra cách xử trí đối với tình hình người lao động Trung Quốc đang ngày một nhiều tại các công trường khai thác khoáng sản ở Việt Nam hiện nay. 
.
Nguyễn Xuân Diện (Viện Nghiên cứu Hán Nôm).
Nguồn: Khâm định Việt sử thông giám cương mục.
Bản dịch của Viện Sử học. Nxb, Giáo dục, Hà Nội, 1998, Tập II, tr. 410. 
Bài đăng ngày 28.4.2009, tại đây.

SỐNG CHẾT MẶC BAY, TIỀN TÀU BỎ TÚI

Tranh sưu tầm

SOS: Cái giá phải trả sẽ không lường hết được

Nguyễn Duy Xuân

Theo các báo có đến 90% các gói thầu xây lắp thực hiện theo phương thức chìa khóa trao tay (EPC) đã thuộc về các công ty Trung Quốc, trong đó phần lớn là các dự án năng lượng, luyện kim, hóa chất.

Còn theo thống kê của Bộ Kế hoạch và Đầu tư, gần một nửa trong tổng số 248.000 tỉ đồng giá trị các gói thầu xây lắp bằng vốn nhà nước và vay của nước ngoài trong năm 2010 (chỉ một năm thôi đấy!), do công ty Trung Quốc thực hiện.

Đặc biệt, hai doanh nghiệp nhà nước đang đầu tư lớn vào nhiệt điện là EVN và tập đoàn Than và Khoáng sản Việt Nam (TKV) thì các nhà thầu Trung Quốc thắng thế. Riêng với TKV, hầu hết các dự án lớn của tập đoàn này, gồm sáu nhà máy nhiệt điện và các dự án luyện kim như đồng Sin Quyền, bauxite ở Tây Nguyên đều do các công ty của Trung Quốc đảm nhận.

Tại sao lại thế ? Tại sao những nhà thầu uy tín, công nghệ hiện đại của Nhật Bản hay của các nước tiên tiến khác không thể trúng thầu ? Lý giải điều này, người ta bèn đổ lỗi nào là do luật pháp của ta chưa chặt chẽ, nào là do các nhà thầu Trung Quốc chào giá quá thấp. Ôi, thật hết chỗ nói. Tất cả chỉ là ngụy biện.

Qua những hành động gây hấn, xâm phạm chủ quyền Biển Việt Nam của Trung Quốc vừa qua, thấy càng giật mình trước những thông tin nói trên. Không chỉ trên đất liền, trên biển mà cả trong lĩnh vực kinh tế, văn hóa (như phim ảnh) Trung Quốc đang lộ rõ ý đồ của họ. Điều đó, một người dân bình thường ở cái tầm rất chi là vi vi mô như tôi cũng biết. Thế nhưng các vị có quyền quyết định những cái dự án to đùng ở tầm vĩ vĩ mô nói trên lại không biết ? Đúng ra là không phải không biết. Họ biết rõ đối tác lắm, từ bản chất, công nghệ đến cách hành xử.

Không như người Tây, người Trung Quốc sau khi trúng thầu thì mang sang Việt Nam từ những thiết bị lớn cho đến những con bù lon, ốc vít. Từ công nhân vận hành đến cả người quét dọn vệ sinh. Tôi nghe nói họ còn khuyến khích công nhân Trung quốc lấy vợ Việt và sẽ được thưởng, được cấp nhà (một kiểu đồng hóa cho tương lai đấy). Họ thầu ở đâu thì ở đó thành biệt khu riêng, bất khả xâm phạm. Làng Tàu, phố Trung Quốc đang mọc lên bất hợp pháp như nấm ở Hải Phòng và nhiều nơi khác. Vân và vân. Người ta nói “thâm” như Tàu quả đúng thật. Biết thế mà vẫn phải làm thế. Kể cũng khó cho các vị khi đặt bút kí thật. Viết đến đây, tôi lại nhớ cái tặc lưỡi buông tiếng “kệ” của anh cu Tràng, nhân vật trong truyện ngắn Vợ nhặt của Kim Lân khi quyết định chấp nhận cái cô “vợ nhặt” làm vợ giữa lúc cái đói, cái chết cận kề. Có lẽ các vị cũng đã chậc kệ trước khi đặt bút phê duyệt các dự án chăng ? Kệ con cháu vì vốn ODA (ông đòi ai?) mà. Cứ xài. Miễn là nặng túi. Ai trả ? Kệ! An ninh đất nước? Kệ!

Ngày xưa, cụ Phạm Duy Tốn chẳng đã viết một cái truyện ngắn rất hay với cái tựa đề không thể nào quên đó sao: Sống chết mặc bay!

Dân gian thì đã nói từ đời nào: Sống chết mặc bay, tiền thầy bỏ túi!

Ngẫm chuyện nay nghe câu ngạn ngữ cũ mà thấy nổi hết gai ốc. Ai mà biết được cái giá con cháu phải trả trong nay mai sẽ ra sao?

18-6-2011
N.D.X


*Bài do tác giả gửi trực tiếp cho NXD-Blog.
Xin chân thành cảm ơn tác giả!

DƯ LUẬN QUỐC TẾ KẾT LUẬN: TRUNG QUỐC VI PHẠM LUẬT QUỐC TẾ

Trung Quốc vi phạm luật quốc tế

Thứ Tư, 22/06/2011 22:36

 

Theo thượng nghị sĩ Mỹ James M. Inhofe, Trung Quốc cần phải nhận được một thông điệp rõ ràng rằng những hành vi quấy rối tiếp diễn của họ ở biển Đông sẽ không còn được dung thứ nữa


Cuộc hội thảo về an ninh biển Đông do Trung tâm Nghiên cứu các vấn đề chiến lược và quốc tế (CSIS) của Mỹ tổ chức tiếp tục diễn ra tại Washington hôm 21-6 với các phiên thảo luận đánh giá tính hiệu quả của các cơ chế an ninh trên biển hiện có tại biển Đông và đề xuất chính sách nhằm tăng cường an ninh khu vực. 

Bắc Kinh từ chối DOC

Đánh giá về các cơ chế hiện có để giải quyết tranh chấp, giáo sư Peter Dutton của Đại học Hải quân Mỹ cho rằng hiện có hai cơ chế là Công ước Liên Hiệp Quốc về Luật Biển (UNCLOS) và Tuyên bố về ứng xử của các bên ở biển Đông (DOC). Ông Dutton nói: “UNCLOS nói rõ rằng tuyên bố về quyền tài phán của một quốc gia đối với tài nguyên phải dựa trên yếu tố địa lý của đường bờ biển. Việc Trung Quốc tuyên bố quyền tài phán trong đường chữ U, hay đường 9 khúc, mà không đề cập dù là gián tiếp đến các đặc điểm địa lý từ bờ biển hay đường cơ sở là một vi phạm căn bản luật quốc tế”. Theo website Vietnamplus, ông Dutton nhấn mạnh thêm rằng đường chữ U là một trong hai nguồn chính gây căng thẳng trên biển Đông.

Liên quan đến DOC, trong cuộc thảo luận trước đó, Giám đốc Chính trị và An ninh của Ban Thư ký ASEAN, ông Termsak Chalermpalanupap, cho biết ASEAN đã 20 lần đưa ra dự thảo về hướng dẫn thực hiện DOC nhưng đều bị Trung Quốc từ chối và hiện ASEAN đang chuẩn bị dự thảo thứ 21.
Thượng nghị sĩ  James M. Inhofe chỉ trích những hành động quấy rối của Trung Quốc ở biển Đông trong một cuộc điều trần tại Hạ viện Mỹ. Ảnh: Getty Images

Tiến sĩ Dutton cho rằng không bao giờ thiếu những ý tưởng để giải quyết vấn đề, mà chỉ thiếu ý chí chính trị. Ông nói: “Các bên đều phải có nhượng bộ về chính trị, nếu không sẽ dẫn đến việc nước mạnh hơn sẽ làm những gì có thể làm và nước nhỏ làm điều phải làm”. Chung quan điểm này, tiến sĩ Stein Tonnesson thuộc Viện Hòa bình Oslo của Na Uy đề xuất một số điểm, trong đó ông cho rằng các quốc gia có thể nhượng bộ để giải quyết tranh chấp.

Ông Đặng Đình Quý, Giám đốc Học viện Ngoại giao Việt Nam, cho rằng cần thúc đẩy hợp tác về biển và quân sự dưới hình thức tuần tra chung, diễn tập chung với sự tham gia của Trung Quốc, ASEAN và các nước có liên quan; đồng thời các bên cần công khai, minh bạch, giảm mua sắm vũ khí và thực hiện các biện pháp xây dựng lòng tin.

Về cơ chế “khai thác chung,” hầu hết các học giả đều nhận định rằng cơ chế này đã không phát huy tác dụng, bởi các bên không thống nhất với nhau trong việc xác định đâu là khu vực tranh chấp, đâu là khu vực không tranh chấp.

Sự quấy rối “không thể chấp nhận”

Vấn đề biển Đông tiếp tục là vấn đề thu hút sự quan tâm của các chính khách Mỹ. Sau bài diễn văn của thượng nghị sĩ John McCain tại hội thảo nói trên, đến lượt thượng nghị sĩ James  M. Inhofe bày tỏ quan điểm của mình trong một bài viết đăng trên blog The Hill của Quốc hội Mỹ hôm 21-6. Mở đầu bài viết, ông James M. Inhofe khẳng định: “Trong 12 tháng qua, Trung Quốc đã tiến hành những hành vi quấy rối có tính toán ở biển Đông. Đây là động thái mới nhất từ Trung Quốc, nước trong vài năm qua đã tuyên bố phần lớn biển Đông là vùng đặc quyền kinh tế của mình. Điều này đe dọa tất cả những nước và vùng lãnh thổ khác đang có tuyên bố chủ quyền đối với vùng biển này… Trung Quốc cần phải nhận được một thông điệp rõ ràng rằng những hành vi quấy rối tiếp diễn của họ sẽ không còn được dung thứ nữa…”. 

Trong bài viết, ông Inhofe đã liệt kê một loạt “hành động không thể chấp nhận được” của Trung Quốc đối với tàu thuyền Việt Nam và Philippines ở biển Đông trong khoảng thời gian từ tháng 2 đến tháng 6 qua. Theo ông Inhofe, những hành động nói trên là lý do ông và thượng nghị sĩ Jim Webb trình lên thượng viện một nghị quyết (hôm 13-6) kêu gọi chính phủ Trung Quốc chấm dứt quấy rối tàu thuyền đi lại ở biển Đông. Ông Inhofe thúc giục thượng viện nhanh chóng thông qua nghị quyết nói trên để thể hiện “sự hậu thuẫn dành cho những đồng minh của chúng ta”, đồng thời bày tỏ “sự bất bình mạnh mẽ của chúng ta đối với những hành động của Trung Quốc”. Một động thái như thế, theo ông Inhofe, cũng sẽ chứng tỏ thượng viện ủng hộ sự tự do và một giải pháp hòa bình cho vấn đề biển Đông. 

Bắc Kinh đề nghị Mỹ tránh xa vấn đề biển Đông
Trung Quốc hôm 22-6 đã thúc giục Mỹ tránh xa vấn đề tranh chấp lãnh hải ở biển Đông hiện nay. Trả lời phỏng vấn các phóng viên, Thứ trưởng Ngoại giao Trung Quốc Thôi Thiên Khải nói: “Mỹ không phải là nước có tuyên bố chủ quyền ở biển Đông vì thế tốt hơn là nước này nên để vấn đề biển Đông cho các bên liên quan giải quyết”. Theo ông Thôi, sự can thiệp của Mỹ vào vấn đề này có thể khiến tình hình tồi tệ hơn.
Đài truyền hình Phoenix (Hồng Kông) cho biết những tuyên bố trên của ông Thôi Thiên Khải là nhằm trả lời các câu hỏi về thông điệp mà Trung Quốc sẽ mang tới vòng tham vấn đầu tiên giữa Washington và Bắc Kinh về tình hình khu vực châu Á – Thái Bình Dương và những vấn đề cùng quan tâm. Cuộc tham vấn sẽ bắt đầu vào ngày 25-6 ở Honolulu, bang Hawaii (Mỹ). Ông Thôi Thiên Khải cho biết: “Vấn đề biển Đông không nằm trong chương trình nghị sự của cuộc tham vấn. Tuy nhiên, nếu phía Mỹ nêu vấn đề này, Trung Quốc sẵn sàng tiếp tục bày tỏ lập trường của mình – đó là chúng tôi không phải là phía tạo ra những tranh chấp”.

ASEAN cảm thấy bất an
Báo Philippine Daily Inquirer ngày 22-6 đã đăng bài bình luận về tranh chấp ở biển Đông với tiêu đề “Mối nguy trên biển”. Trong đó, tác giả cho rằng sự khẳng định chủ quyền mang tính gây hấn đáng ngạc nhiên của Trung Quốc (TQ) đối với biển Đông đã khiến các quốc gia trong khu vực bất an. Hành động đó đã đặt cường quốc mới nổi này vào thế xung đột với các nước đối tác của mình cũng như với quyền lợi của Mỹ, một cường quốc khác đã hình thành từ lâu.
Sự khẳng định chủ quyền mang tính gây hấn của Trung Quốc ở biển Đông khiến các nước ASEAN
bất an. Ảnh: REUTERS
TQ đã ngày càng khẳng định chủ quyền đối với khu vực này kể từ năm ngoái. Việc tranh chấp chủ quyền ở biển Đông giờ đây không chỉ gói gọn trong phạm vi các nước và vùng lãnh thổ có liên quan. Chẳng hạn, Singapore – quốc gia không khẳng định chủ quyền ở biển Đông – đã phá vỡ sự im lặng. Nước này đã yêu cầu Bắc Kinh làm rõ những đòi hỏi về tuyên bố chủ quyền của mình ở biển Đông.
Bên cạnh đó, báo The Nation của Thái Lan nhận định: ASEAN đang sống trong nguy hiểm ở biển Đông. Theo đó, môi trường ôn hòa trước đây ở biển Đông đã bị hủy hoại. Tờ báo nhận định: “Nếu như nhiệt độ tiếp tục gia tăng, sẽ có thể đạt đến điểm sôi. Có thể xảy ra xung đột vũ trang trong khu vực mà trước đây chưa bao giờ có”.
Trong khi đó, báo The Australian (Úc) quả quyết: Căng thẳng leo thang giữa TQ và các nước AESAN láng giềng về các quần đảo tranh chấp ở biển Đông là dấu hiệu mới nhất cho thấy đang mở ra một kỷ nguyên mới của tính bất ổn về chiến lược và sự đua tranh về địa chính trị ở châu Á.
Ngô Sinh
 
Hoàng Phương

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2011

TQ YÊU CẦU MỸ KHÔNG CAN THIỆP VÀO BIỂN ĐÔNG


Tàu Hải Tuần của Trung Quốc
Trung Quốc đã tăng cường tàu ra Biển Đông trong thời gian gần đây

Trung Quốc đã đưa ra cảnh báo trực tiếp với Washington rằng sự can thiệp của họ ở Biển Đông có thể làm tình hình xấu thêm. 

Trả lời phỏng vấn của Reuters, Thứ trưởng ngoại giao Trung Quốc Thôi Thiên Khải thúc giục Hoa Kỳ đứng bên ngoài các tranh cãi hiện nay và nói rằng Trung Quốc 'hết sức lo ngại' về sự 'khiêu khích' thường xuyên của các bên khác tại Nam Hải (Biển Đông).

Căng thẳng trên Biển Đông đã tăng lên trong tháng qua và một số nước trong khu vực lo ngại Trung Quốc đang ngày càng mạnh bạo trong việc tuyên bố chủ quyền với vùng biển mà người ta tin là có nhiều dầu và khí đốt.

Hiện Trung Quốc là nước đòi chủ quyền lãnh hải lớn nhất ở Biển Đông với đường hình chữ U họ vẽ trên bản đồ chiếm phần lớn diện tích 1,7 triệu km2 của vùng biển bao gồm cả hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa.

'Hành động quân sự

Chủ đề Biển Đông cũng được đề cập tới trong cuộc họp an ninh giữa bộ trưởng ngoại giao và bộ trưởng quốc phòng Hoa Kỳ và Nhật Bản tại Washington trong ngày hôm qua, theo báo Nhật Bấm Mainichi

Tờ này nói các bộ trưởng thúc giục các nước đảm bảo an toàn hàng hải và an ninh dựa trên cơ sở tự do giao thông.


Nhật Bản và Hoa Kỳ quyết định lui lại sau 2014 kế hoạch dời đi căn cứ Mỹ ở Futenma trên đảo Okinawa

Theo báo Nhật, Ngoại trưởng Nhật Bản Takeaki Matsumoto và Ngoại trưởng Hoa Kỳ Hillary Clinton đồng ý sẽ cùng giải quyết vấn đề tự do thông thương với các quốc gia Đông Nam Á.

Hai bộ trưởng Quốc phòng Nhật Bản và Hoa Kỳ cũng có mặt tại hội đàm về an ninh Mỹ - Nhật tại Washington 21/6 khi hai bên đồng ý về một chiến lược mới cho quốc phòng.

Một quan chức Nhật Bản được trích lời thuật lại rằng bà Clinton nói "hoạt động hải quân của Trung Quốc đang gây căng thẳng trong khu vực", gồm cả biển Hoa Đông và biển Nam Trung Hoa (Biển Đông).

Đặc biệt, các báo Nhật còn đưa tin Washington sẽ đồng ý bán ḥệ thống chống hỏa tiễn (missile interceptor) cho "quốc gia thứ ba" nếu Tokyo coi là việc đó ph̀ù hợp với an ninh của Nhật.

Người ta không nêu ra "các nước thứ ba" có nhu cầu mua hệ thống này của Mỹ là nước nào.

Trong ngày hôm qua các báo chí chính thống của Trung Quốc đã có những lời lẽ cứng rắn về căng thẳng mới đây trên Biển Đông.

Tờ Hoàn cầu Thời báo thậm chí nói Trung Quốc phải tính tới cả phương án có 'hành động quân sự' chống lại Việt Nam.

Báo chí Việt Nam cũng đăng lại tin này, một diễn biến cho thấy quan hệ giữa hai bên xấu đi trông thấy trong những tuần gần đây.

Đọc thêm 
Japan, U.S. agree to drop 2014 deadline to relocate Futenma base

From left to right, Japan's Defense Minister Toshimi Kitazawa, Defense Secretary Robert Gates, Japanese Foreign Minister Takeaki Matsumoto, and Secretary of State Hillary Rodham Clinton arrive for the
From left to right, Japan's Defense Minister Toshimi Kitazawa, Defense Secretary Robert Gates, Japanese Foreign Minister Takeaki Matsumoto, and Secretary of State Hillary Rodham Clinton arrive for the "2 plus 2" talks at the State Department in Washington, Tuesday, June 21, 2011.(AP Photo/J. Scott Applewhite)

WASHINGTON (Kyodo) -- Japan and the United States agreed at security talks between their defense and foreign ministers in Washington on Tuesday to drop their deadline for the relocation of a key U.S. base within Okinawa Prefecture by 2014, a move that will likely further stall the already protracted negotiations over the base.

Japanese Defense Minister Toshimi Kitazawa and Foreign Minister Takeaki Matsumoto also agreed with U.S. Defense Secretary Robert Gates and Secretary of State Hillary Clinton on a new set of "common strategic objectives" in a joint statement, which called for China to play a constructive role in regional stability.

In the statement issued after the "two-plus-two" defense and security meeting, the four ministers reaffirmed a bilateral accord reached in May last year on the relocation of the U.S. Marine Corps' Futenma Air Station, which is a key point in implementing the overall realignment of U.S. forces in Japan, and finalized the configuration of Futenma's replacement facility.

"This is a very important progress toward relocation," Kitazawa said in a joint news conference after the two countries' first face-to-face, two-plus-two meeting in four years, referring to an accord to build the facility with two runways in a V-shaped formation.

The ministers committed to completing the relocation "at the earliest possible date after 2014," but provided no specific timeline or steps to address the concerns in Okinawa and U.S. Congress regarding the feasibility of the plan.

Okinawa, which has long hosted the bulk of U.S. forces in Japan, strongly opposes the relocation of the Futenma base from Ginowan to the less populated coastal area of Nago's Henoko district, seeking it to be moved out of the prefecture.

Air Station Futenma.(Mainichi)
Air Station Futenma.(Mainichi)

Gates said, "It is critical that we move forward with the relocation of Futenma," stressing the importance of making "concrete progress over the course of the next year."

While the Futenma relocation remains a pending issue that needs to be worked out, the Japanese and U.S. defense and foreign chiefs agreed on the key role of U.S. forces' participation in disaster drills held by local authorities to enhance ties between the forces and base-hosting communities.

They also agreed to improve contingency access for U.S. forces and Japan's Self-Defense Forces to facilities in Japan.

Cooperation between the U.S. military and the SDF have been notable on disaster relief operations in the wake of the March 11 earthquake and tsunami in northeastern Japan. U.S. forces had engaged in relief activities under Operation Tomodachi, named after the Japanese word for "friend," with more than 24,000 personnel involved.

For humanitarian assistance and disaster relief missions, the ministers agreed on the importance of setting up a regional logistics hub in Japan.

Based on the "common strategic objectives," which were originally drawn up in February 2005 and updated in May 2007, the two nations said they will boost the bilateral security alliance amid regional security challenges such as the threat posed by North Korea's nuclear and missile programs.

In view of the uncertain security environment in the region, Gates said the United States will maintain a strong presence with forward deployment in East Asia, claiming that the latest accord on Futenma marks "steady progress" in modernizing U.S. forces in the region.

Kadena Air Base.(Mainichi)
Kadena Air Base.(Mainichi)

Japan and the United States agreed to deter provocative actions by North Korea, apparently in light of incidents last year including the North's fatal artillery attack on a South Korean island, and to seek the denuclearization of North Korea, including its uranium enrichment program, in a verifiable manner.

As for China, the two countries urged it to take a "responsible and constructive role in regional stability and prosperity," and called for "its cooperation on global issues, and its adherence to international norms of behavior."

They also asked Beijing to be more open and transparent in its military modernization.
Apparently alluding to the territorial rows in the South China Sea involving China and some Southeast Asian nations, the ministers urged the maintenance of maritime safety and security based on freedom of navigation.

During the talks, Matsumoto and Clinton agreed to deal with the matter together with Southeast Asian nations, with Clinton saying that China's naval activities are creating tension in the region, a Japanese official said.

The ministers also agreed that the United States can export a jointly developed ballistic missile interceptor, known as the new Block 2A type of the sea-based Standard Missile-3 interceptor, to third countries if the transfer would contribute to Japan's national security or global peace and stability.

(Mainichi Japan) June 22, 2011


CHIỀU BUỒN, ĐẮNG LÒNG ĐỌC MỘT BỨC THƯ BUỒN

 
Thư Sài Gòn 
Nhà văn Vũ Ngọc Tiến gửi Nhà văn Trần Nhương

Anh Trần Nhương thân kính! 

Lẽ ra thư này viết gửi anh ngay từ đêm 12/6/2011, nhưng tôi lại bận đi huyện Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp, thăm vùng quê Định Yên, nơi có chợ Ma, làng nghề dệt chiếu cói và một thời từng nổi danh là Định Yên Quốc- một nước riêng của người theo đạo Hòa Hảo.

Mà thôi, chuyện này kể sau. Tôi đi miền Tây sông nước với tâm trạng bất an bởi nỗi ám ảnh vì trước đó tận mắt chứng kiến cháu sinh viên Phan Nguyên bị đuổi bắt trên sân nhà thờ Đức Bà. Cảnh tượng nom kinh hãi không sao tưởng tượng nổi cái gọi là sự “chuyên chính…” đối với lớp trẻ đi biểu tình thể hiện lòng yêu nước, bảo vệ chủ quyền biển đảo đang bị xâm phạm. Lại nữa, trong ngày 12/6 ấy còn có hai người bạn của tôi cũng bị bắt giữ, càng làm tôi bất an suốt dọc đường đi huyện Lấp Vò...

Nhà văn Nguyễn Viện, sau khi chở Bloger Mẹ Đốp về nhà, vừa quay xe ra đầu ngõ thì lập tức có 2 chiếc xe máy chở theo 4 người hùng hổ chặn trước chặn sau, mời về trụ sở công an phường Bến Nghé làm việc. Họ chẳng có cớ gì bắt giữ một ông lão viết văn gần 60 tuổi, người nhỏ thó, đi biểu tình ôn hòa và lịch lãm nên chỉ câu lưu anh Viện đến 12h30’ thì tha, kèm riết về tận nhà riêng của anh. Thế thôi cũng đủ để tôi cảm thấy bất an, lo cho số phận bạn mình sau này.

Trường hợp với nhà nghiên cứu biển Đông - Đinh Kim Phúc thì khác, phức tạp và tế nhị hơn nhiều. Phúc khá nổi tiếng vì những bài viết hay trả lời phỏng vấn với nhiều lập luận sắc bén, chứng cứ hùng hồn, hành văn khúc chiết về chủ quyền của ta trên biển Đông và dã tâm xâm lược của bọn bành trướng phương Bắc từ xưa cho đến bây giờ không hề thay đổi. Khoảng 9h30’ ngày 12/6, họ kèm Phúc về trụ sở công an Quận Nhất, đưa giấy triệu tập và sau đó làm việc với 3 cán bộ an ninh hình như từ Hà Nội vào, rất giỏi ngoại ngữ, kiến thức uyên bác. Cuộc làm việc giữa 3 cán bộ an ninh với Phúc hôm đó khá căng thẳng, đề cập đến rất nhiều vấn đề, sự kiện mà tôi không tiện nói ra đây. Chỉ biết rằng, qua lời thuật lại của bạn mình, tôi có cảm nhận dường như một số người có trách nhiệm hiện nay không tin dân, không phân biệt nổi giữa người yêu nước chân chính với “thế lực thù địch” rất mơ hồ. Trong mắt họ, hễ ai biểu tình chống sự bành trướng trên biển Đông của ông bạn láng giềng phương Bắc đều có thể đã bị một tổ chức cực đoan, quá khích nào đó ở bên ngoài lợi dụng hoặc tuyên truyền kích động nên cứ răn đe, bắt nhầm còn hơn bỏ sót! Lấy trường hợp bạn tôi, anh Đinh Kim Phúc làm minh chứng cụ thể. Phúc từng là chiến sĩ cảm tử ở mặt trận Căm-pu-chia (1977- 1980). Anh xuất ngũ và theo học khoa Lịch sử, trường Đại học Khoa học xã hội& nhân văn Tp Hồ Chí Minh. Năm 1986- 1988, anh  ra Hà Nội làm luận văn cao học về những cứ liệu lịch sử xác lập chủ quyền của Việt Nam ở hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Được các Giáo sư tận tình giúp đỡ, lại mạnh dạn mở rộng giao lưu với các học giả nước ngoài, nhất là các học giả Việt kiều ở hải ngoại nên trong đầu Phúc là cả một kho tư liệu quý giá về biển Đông. Phúc như anh thợ cắt tóc xứ Ba Tư, biết vua Đặc La Vương có tai lừa, không nói ra không nhịn được. Nhiệt tình yêu nước và lương tâm nghề nghiệp thôi thúc anh kiên trì phát ngôn, lập thuyết để bảo vệ chủ quyền biển đảo nước nhà là lẽ đương nhiên. Thế nhưng không hiểu vì lý do gì, đang là người phụ trách khoa Đông Nam Á của trường Đại học KHXH&NV thành phố Hồ Chí Minh, Phúc bị buộc nghỉ đứng lớp, làm công tác nghiên cứu, thực chất là ngồi chơi xơi nước?! Vợ anh- chị Lý Lan Phương là con gái ông Lý Chánh Đức, một nhân sĩ nổi tiếng và là anh ruột GS Lý Chánh Chung. Chị vốn là người trụ cột kinh tế thay chồng kiếm tiền nuôi cả gia đình với 3 đứa con (Đinh Phương Mai, Đinh Phúc Nguyên, Đinh Phương Thảo) vẫn còn đang đi học, thì không may mắc bệnh ung thư đã gần 10 năm nay. Trong hoàn cảnh ngặt nghèo, bế tắc như thế mà Đinh Kim Phúc vẫn quên mình, dấn thân đi đấu tranh bảo vệ chủ quyền biển đảo của Tổ quốc, hỏi còn gì đáng trân trọng hơn? Tôi không rõ 3 cán bộ an ninh rất uyên bác kia, sau 2 buổi làm việc với Đinh Kim Phúc đã đánh giá thế nào về nhiệt tình yêu nước của anh hay vẫn còn nghi ngờ? Cuộc đấu tranh về mặt pháp lý về chủ quyền biển Đông với ông bạn láng giềng “16 chữ vàng” lúc này đang rất cần những người như Đinh Kim Phúc. Sao Nhà nước không tin anh, mạnh dạn giao nhiệm vụ cho anh tập hợp một đội ngũ các học giả trong và ngoài nước để thu thập và xử lý hàng triệu trang tài liệu về biển Đông Nam Á đang nằm ứ trong kho lưu trữ của Quốc hội Mỹ và kho lưu trữ thuộc địa của Pháp ở ngoại ô Paris?...

Anh Trần Nhương thân kính!

Thư đã dài, hẹn dịp khác tôi sẽ lại viết thư, kể tiếp anh nghe về những suy nghĩ của mình trong chuyến đi huyện Lấp Vò, thăm Định Yên Quốc xưa của những người theo đạo Hòa Hảo. Ở đó, tôi đã ngộ ra bài học đắt giá về sự không tin dân của mấy ông lãnh đạo Việt Minh thời kỳ đầu kháng chiến chống Pháp và còn nhiều chuyện khác liên quan đến hành tung và số phận của 4 ông tướng Hòa Hảo là Long Thành Nguyên, Lê Quang Vinh (Ba cụt), Trần Văn Soái (Năm lửa), Nguyễn Giác Ngộ.

Chúc anh và bạn bè ngoài đó khỏe, nhiều may mắn! 

Sài Gòn đêm 21/6/2011
VNT
Nguồn: Trần Nhương.com.

Nguyễn Xuân Diện đọc xong lá thư mà cảm thấy đau buồn quá! Một người như anh Đinh Kim Phúc từng tả xông hữu đột, phản ứng tức thì trước các luận điệu của bọn học giả và chính khách Tàu - trong khi các nhà sử học mũ cao áo dài hưởng đủ mọi bổng lộc thì vẫn làm thinh một cách khó hiểu. Vậy mà Nhà nước vẫn cứ nghi ngờ, an ninh vẫn cứ gây khó dễ anh ấy. Không hiểu Nhà nước cần một nhà trí thức như thế nào? Buồn quá! Lại càng buồn hơn khi biết sáng mai chị Phương - vợ anh, lại nhập viện. Bao giờ thì an ninh buông tha anh Phúc?

Nguyễn Xuân Diện-Blog trân trọng giới thiệu cuốn sách 
do Nhà nghiên cứu Đinh Kim Phúc chủ biên


CHỦ QUYỀN QUỐC GIA VIỆT NAM  
TRÊN HAI QUẦN ĐẢO HOÀNG SA – TRƯỜNG SA

Chủ biên: Đinh Kim Phúc
Nhóm biên soạn: Đinh Kim Phúc – Dương Danh Huy – Nguyễn Xuân Diện
Hoàng Việt – Đinh Ngọc Thu

Số trang: 152  -  Giá bìa: 30.000 đ
Khổ sách: 13 x 19 cm -  Loại bìa: mềm, tay gấp
Nxb. Tri thức, Hà Nội, 2010.

LỜI GIỚI THIỆU SÁCH CỦA NXB TRI THỨC
Việc nghiên cứu chủ quyền của Việt Nam ở vùng biển Đông là một việc làm vô cùng cần thiết, tập tư liệu này sẽ cung cấp cho bạn đọc một số thông tin cơ bản vấn đề chủ quyền hai quần đảo Hoàng Sa-Trường Sa. Đây sẽ là khởi đầu để những ai quan tâm tiếp tục tìm hiểu, tạo ra một ý thức mạnh mẽ hơn nữa trong sự nghiệp bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ trên đất liền cũng như ở biển đảo của dân tộc ta.
Đề từ trên bìa 4:

“Đối với biên giới, lãnh hải, chúng ta luôn muốn hòa bình hữu nghị giữa hai dân tộc, giữa các dân tộc có biên giới với chúng ta, đó là mong muốn của nhân dân. Có hòa bình, hữu nghị thì nhân dân mới có cuộc sống ổn định, đó là thiện chí của cả dân tộc Việt Nam suốt hàng ngàn năm đấu tranh dựng nước và giữ nước. Làm việc này trên cơ sở thương lượng, trao đổi, vận động, thuyết phục. Không để bất cứ ai xâm lấn bờ cõi của mình, biển đảo của mình. Khẳng định đây là chủ trương đúng đắn, quyết tâm không gì lay chuyển được của Đảng, Nhà nước. Chúng ta không tham của ai, nhưng một tấc đất quê hương chúng ta cũng không nhân nhượng”. 
Chủ tịch nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam Nguyễn Minh Triết.

Đề từ trên bìa gấp 1:

Ngày 7.9.1951, Thủ tướng kiêm Ngoại trưởng Trần Văn Hữu, trưởng phái đoàn Quốc gia Việt Nam, đã lên tiếng tái xác định chủ quyền của Việt Nam trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trước 51 phái đoàn ngoại giao tại Hội nghị San Francisco.

"Và để tận dụng không ngần ngại mọi cơ hội để dập tắt những mầm mống bất hòa, chúng tôi khẳng định chủ quyền của chúng tôi trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa từ xưa đến nay vẫn thuộc cương vực Việt Nam".

("Et comme il faut franchement profiter de toutes occasions pour e'touffer les germes de discorde, nous affirmons nos droits sur les iles Spratley et Paracels qui, de tout temps, ontfait du VietNam").

Đề từ trên bìa gấp 2:

Với công hàm ngày 7.5.2009 có kèm bản đồ thể hiện "đường lưỡi bò", có vẻ Trung Quốc đòi hỏi cộng đồng quốc tế phải thừa nhận "tính chất lịch sử của đường lưỡi bò, coi biển Đông như một vịnh lịch sử". Đường này sẽ được ngộ nhận là đường biên giới quốc gia trên biển của Trung Quốc. Họ cũng rất khéo kết hợp con đường này với các khái niệm đặc quyền kinh tế và thềm lục địa của luật biển quốc tế hiện đại bằng tuyên bố dưới dạng Trung Quốc có chủ quyền không thể tranh cãi với các vùng nước phụ cận của quần đảo Trường Sa.

Với luận điệu như vậy, toàn bộ biển Đông vô hình trung trở thành ao hồ của Trung Quốc. (Hoàng Việt).

Lời nói đầu
 Chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ là điều thiêng liêng của mỗi dân tộc. Biên giới của mỗi quốc gia là biểu hiện của nền độc lập dân tộc bất khả xâm phạm của mỗi quốc gia đó. Quốc gia bao hàm trong nó 3 vấn đề lớn: dân tộc, chủ quyền và lãnh thổ. Biên giới luôn luôn gắn liền với lãnh thổ nên luật pháp và tập quán quốc tế thừa nhận tính bất khả xâm phạm của biên giới quốc gia. Do đó, việc bảo vệ biên giới cũng chính là bảo vệ chủ quyền lãnh thổ chống lại mọi hình thức ngoại xâm. 
Ngày xưa

Xã tắc lưỡng hồi lao thạch mã
Sơn hà thiên cổ điện kim âu
Tạm dịch:
Xã tắc hai phen bon ngựa đá
Non sông nghìn thuở vững âu vàng.
Trần Nhân Tông (1258-1308)

Ngày nay

Ngày 1-4-2010, đến thăm trung đoàn HQ 953 đóng quân trên đảo Bạch Long Vĩ, và tại buổi làm việc với Bộ tư lệnh hải quân, Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết khẳng định, là một dân tộc yêu chuộng hòa bình, Việt Nam luôn muốn cùng các nước láng giềng giải quyết các vấn đề biên giới, nhất là biên giới trên biển, bằng con đường thương lượng hòa bình.
 
Chủ tịch nước nhấn mạnh: “Đối với biên giới, lãnh hải, chúng ta luôn muốn hòa bình hữu nghị giữa hai dân tộc, giữa các dân tộc có biên giới với chúng ta, đó là mong muốn của nhân dân. Có hòa bình, hữu nghị thì nhân dân mới có cuộc sống ổn định, đó là thiện chí của cả dân tộc Việt Nam suốt hàng ngàn năm đấu tranh dựng nước và giữ nước. Làm việc này trên cơ sở thương lượng, trao đổi, vận động, thuyết phục. Không để bất cứ ai xâm lấn bờ cõi của mình, biển đảo của mình. Khẳng định đây là chủ trương đúng đắn, quyết tâm không gì lay chuyển được của Đảng, Nhà nước. Chúng ta không tham của ai, nhưng một tấc đất quê hương chúng ta cũng không nhân nhượng”.
 
Việc nghiên cứu chủ quyền của Việt Nam ở vùng biển Đông là một việc làm vô cùng cần thiết, hi vọng tập tư liệu này sẽ cung cấp cho bạn đọc một số thông tin cơ bản vấn đề chủ quyền hai quần đảo Hoàng Sa-Trường Sa. 
 
Tuy chưa khai thác đầy đủ nguồn tư liệu phong phú hiện có về vấn đề biển Đông nhưng hi vọng tập tư liệu này sẽ là khởi đầu để những ai quan tâm tiếp tục tìm hiểu, tạo ra một ý thức mạnh mẽ hơn nữa trong sự nghiệp bảo vệ chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ trên đất liền cũng như ở biển đảo của dân tộc ta.



_______________________________________________________________