Chủ Nhật, 24 tháng 7, 2011

24.7: TƯỜNG THUẬT TRỰC TIẾP TỪ HỒ GƯƠM

Dưới chân tượng đài Cảm tử cho Tổ Quốc quyết sinh. Ảnh: Trang Anh Ba Sàm

TƯỜNG THUẬT TRỰC TIẾP TỪ HỒ GƯƠM - TRÁI TIM CỦA HÀ NỘI
THỦ ĐÔ NƯỚC CỘNG HÒA XHCN VIỆT NAM

Tràng Tiền - Hà Nội
Bờ Hồ Hoàn Kiếm. Hà Nội

Xe  cảnh sát trước tượng đài Lý Thái Tổ, 07h 25
Khu vực tượng đài Cảm tử cho Tổ quốc quyết sinh


Quàng trường Đông Kinh Nghĩa Thục
Tòa nhà Hàm Cá Mập
Trụ sở Công An quận Hoàn Kiếm
Sáng nay, sau cơn mưa rào lúc 07h, trời Hà Nội đã dịu mát. Đã khởi lên, một ngày nắng đẹp. Trên đây là những hình ảnh trước 07h30 sáng 24 tháng 7 năm 2011.

08h30, biểu tình và tưởng niệm bắt đầu
Với sự hiện diện của các vị: Phạm Duy Hiển, Ngô Đức Thọ, Phạm Xuân Nguyên, Trần Nhương, Vũ Ngọc Tiến, Nguyễn Xuân Diện, Nguyễn Quang Thạch...và đông đảo người dân.





























Trên tay mỗi người là tên 01 LIỆT SĨ VIỆT NAM ĐÃ HIẾN DÂNG THÂN MÌNH CHO TỔ QUỐC, hy sinh tại Hoàng Sa và Trường Sa các năm 1974 và 1988.


Khẩu hiệu lớn:

- ỦNG HỘ BÁO ĐẠI ĐOÀN KẾT ĐỀ NGHỊ VINH DANH NHỮNG BINH SĨ VIỆT NAM HY SINH TẠI HOÀNG SA NĂM 1974

- ỦNG HỘ QUỐC HỘI RA NGHỊ QUYẾT VỀ BIỂN ĐÔNG

- ĐỜI ĐỜI TƯỞNG NHỚ NHỮNG LIỆT SĨ VIỆT NAM
74 binh sĩ hy sinh tại Hoàng Sa năm 1974
64 binh sĩ hy sinh tại Trường Sa năm 1988

08h50: Đoàn biểu tình đang tiến gần đến Thủy Tạ tay giơ cao biểu ngữ, miệng hô vang dội cả một góc Hồ Gươm. Từng người trong đoàn hát vang, tưởng chừng như vỡ tung lông ngực, những bài ca ái quốc.

Không khí ở Hà Nội cực kỳ hoánh tráng! Ước có khoảng 2.000 người tham gia biểu tình.

09h30: Đoàn đi đến trước cửa UBND Tp Hà Nội và HÁT QUỐC CA.

09h35: Bắt đầu hát bài DẬY MÀ ĐI. 
Bắt đầu đi vòng quanh Bờ Hồ, vòng thứ hai.




























 

















Từ 8h45, đã có sự tham gia của TS Nguyễn Quang A, TS Mai Thanh Sơn, ...
Từ 09h00 đã có sự tham gia của GS. TS Lâm Quang Thiệp và phu nhân. Giáo sư Thiệp nguyên là Vụ trưởng vụ Đại học của Bộ Giáo dục và Đào tạo.

"Đằng Giang tự cổ huyết do hồng"(Sông Bạch Đằng đến nay còn đỏ tanh máu giặc Tàu)
Giáo sư Tiến sĩ Lâm Quang Thiệp và phu nhân.
 09h50: Đoàn biểu tình đi ngang qua tòa nhà BƯU ĐIỆN TP HÀ NỘI. 

Nơi đây, trước kia là ngôi chùa do Nguyễn Đăng Giai xây dựng. Dân gian quá đau khổ đã có thơ: "Phúc đức gì mày bố đĩ Giai/ Làm cho tổn Bắc lại hao Đoài"...Ít lâu sau, chùa bị thực dân Pháp san phẳng để xây nhà Dây thép (bưu điện), và hiện chỉ còn tòa Tháp Hòa Phong sát bên bờ hồ.

10h00: ĐOÀN DỪNG LẠI TRƯỚC TRỤ SỞ CÔNG AN QUẬN HOÀN KIẾM ĐỂ HÔ VANG CÁC KHẨU HIỆU.
Không khí cực kỳ hoành tráng, mãnh liệt. Mọi người như được tiếp sức bởi các anh hùng dân tộc và các liệt sĩ đã bỏ mình vì TỔ QUỐC.


(Được biết, sáng nay, anh Nguyễn Chí Đức đã ra đến Bờ Hồ, nhưng bị yêu cầu đi về nhà! Vô lý ! Vô lý!)

10h11: Đoàn mới rời khỏi trụ sở Công an quận Hoàn Kiếm. Tiếng hát DẬY MÀ ĐI vang động cả góc trời Hà Nội. Hồ Gươm nơi! Nơi lắng hồn núi sông ngàn năm! Hồ Gươm ơi!  

Đây Hồ Gươm, Hồng Hà, Hồ Tây.
Đây lắng hồn núi sông ngàn năm.
Đây Thăng Long, đây Đông Đô, đây Hà Nội, Hà Nội mến yêu!
Hà Nội cháy, khói lửa ngập trời.
Hà Nội hồng ầm ầm rung,
Hà Nội vùng đứng lên! Hà Nội vùng đứng lên! Sông Hồng reo Hà Nội vùng đứng lên!


10h11: Dừng lại trước tòa báo Hà Nội Mới.  Tờ báo này đã từng đăng tải bài viết ca ngợi viên tướng Tàu Hứa Thế Hữu  - và nhận được sự khinh bỉ của bạn đọc và dư luận xã hội.

Tiến sĩ Nguyễn Quang A (đầu tiên bên trái) và các nhân sĩ trí thức
10h17: Đoàn người đi đến trước cửa tòa nhà Hội Khai trí Tiến Đức, cạnh Tượng đài LÊ THÁI TỔ. Nơi đây, các sĩ phu Hà Nội từng diễn thuyết về tinh thần ái quốc và chấn hưng văn hóa dân tộc. Cụ Thượng Chi Phạm Quỳnh cũng đã từng diễn thuyết tại đây.


Đoàn người hô vang, át cả tiếng loa. Mọi phương tiện xe ô tô, xe máy đi đường đã dừng lại, gửi xe và tham gia vào đoàn biểu tình. Không khí cực kỳ sôi nổi, hào hùng , tràn đầy tinh thần yêu nước, yêu nòi giống, yêu thương con người. Có một thanh niên đã nhanh chóng tiếp cận đoàn biểu tình, cung cấp các thùng nước suối cho đoàn biểu tình.

10h24: Đoàn biểu tình đang đứng trước TƯỢNG ĐÀI VUA LÊ LỢI. Ngài dường như đang muốn ném thanh kiếm cho con dân của Ngài để chém đầu lũ cướp nước!

10h26: Đoàn vây quanh người nghệ sĩ già Tạ Trí Hải, cùng hát vang bài NỐI VÒNG TAY LỚN trên nền nhạc violin của nghệ sĩ. Từ KS Phú Gia đến Thụy Tạ, tất cả các xe cộ đã dừng lại để hướng ứng cuộc biểu tình, cùng hô vang các khẩu hiệu và hát các bài ca ái quốc.

Rất nhiều học sinh các trường phổ thông đang kéo đến hòa vào cuộc biểu tình. 

10h30: Đoàn đi ngang qua Ngân hàng AZN. Một đoàn khách du lịch Hàn Quốc đứng vẫy tay chào. Không khí cực kỳ khí thế, hào hùng.


10h34: Đoàn biểu tình rất phấn khích. Tiếng hô càng ngày càng vang dội. Tiếng loa của lực lượng an ninh đã dừng hẳn. Chỉ còn tiếng hô của đồng bào yêu nước!

10h36: Đoàn biểu tình dừng lại ở THỦY TẠ. GIẢI LAO ĂN KEM ĐỂ LẤY SỨC.  

10h45: Đoàn đến chân tượng đài Cảm Tử cho Tổ Quốc quyết sinh: Hô vang khẩu hiệu, hát Quốc ca, chào cờ và dành 1 phút cúi đầu tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ.  

11h00: Đoàn biểu tình tự giải tán. 

HẾT

TIN NÓNG CÓ LIÊN QUAN ĐẾN TS NGUYỄN QUANG A


TS NGUYỄN QUANG A: 
CÔNG AN ĐANG QUẤY RẦY TÔI

Gần 8h tối, ngày 23-7-2011 vừa về đến nhà, tắm rửa và thay đồ chuẩn bị ăn cơm vợ tôi gọi lên: “Anh xuống có 2 an ninh đến khuyên anh ngày mai không đi biểu tình”.

À ra thế. Đã nhiều năm tôi biết người ta theo dõi mình. Đó là công việc của họ, nghề của họ, họ phải làm những việc đó với chi phí từ tiền thuế của người dân đóng góp trong đó có tôi. Nếu họ không cản trở, can thiệp vào công việc riêng của tôi, tôi để yên và không muốn bận tâm chú ý.

Suốt vài chục năm qua là thế. Nhưng tình thế đã thay đổi từ 8h tối ngày 23-7-2011.

Tôi chỉ mặc quần đùi đi xuống và bảo 2 cậu an ninh quận Long Biên đã ngồi sẵn trong phòng khách rằng tôi không tiếp khách, nhà tôi đang sắp ăn tối nên các cậu về đi.

Chín giờ tối tôi tưởng họ đã về để xuống ăn cơm, xuống nhà thấy thêm một công an khu vực tên là Quân cùng 3 bác ở tổ dân phố.

Tôi lên nhà mặc áo và quay xuống nói rõ cho họ biết.

Muốn gặp hay làm việc với tôi xin các vị cho hẹn trước và nếu tôi đồng ý tôi sẽ hẹn quý vị làm việc. Tôi nói nếu không hẹn trước mà đến nhà tôi và tự cho mình là “khách” thì đó là khách không mời và tôi sẽ yêu cầu những khách như thế ra về. Tôi hỏi tên các công an tự xưng là anh ninh quận tên là gì ở đơn vị nào? (chưa cần hỏi đến giấy tờ chứng minh rằng đúng là họ là người ấy và khi đến gặp tôi họ có báo trước cho tôi không? Có được tôi đồng ý cho gặp hay không). Một cậu ấp úng nói tên, tôi cũng không để ý. Tôi hỏi thuộc đơn vị nào thì anh ta chỉ nói là an ninh.

Tôi bảo 3 bác người trong làng, cậu Quân gia đình tôi biết tôi sẽ nói chuyện với họ còn xin mời 2 cậu an ninh đi về. Sau 1 lúc họ xin phép đi về.

Với bốn người còn lại (3 người ở tổ dân phố và anh công an khu vực) tôi giải thích vì sao không nên khuyên tôi ngày mai đừng đi biểu tình. Tôi hỏi họ có biết thong tin gì không? Họ có biết thông tin về biển đảo như báo chí nhà nước nói. Một bác, chắc là cựu chiến binh, nói mình cũng rất bức xúc. Tôi nói lại cho họ một số tình hình, kể cả diễn biến của cuộc đàn áp tuần trước ngày 17-7 và sự bức xúc của dân chúng. Tôi khuyên họ nên cùng tôi đi biểu tình sang ngày mai 24-7-2011.

Họ ra về lúc 9h55 phút. Thế là mất không 2 giờ.

Sáng 24-7 vợ tôi, như lệ thường dậy sớm và tụng kinh.

Sau nghe bà kể lại lúc 5h13 phút có 1 cú điện thoại hỏi ai thì nói là bên an ninh. Hỏi tôi có nhà không? Bà nói tôi thường đi sớm, chắc là đi rồi.

Nửa giờ sau khoảng 5h45 phút anh Quân (công an hộ khẩu) lại gọi điện nói theo lệnh trên chúng cháu phải báo cáo chú đã đi chưa và hỏi vợ tôi. Vợ tôi trả lời là đang tụng kinh và tôi thường đi sớm.

Rồi vợ tôi xuống và thấy tôi vẫn ở nhà nên kể lại cho tôi như vậy và nói có 4 người đang canh  ở ngoài đầu đường.

Tôi bảo người nhà không cho ai lạ vào, đầu tiên phải hỏi họ là ai? Họ muốn làm gì? Rồi hỏi họ có giấy tờ gì chứng minh điều họ nói. Nếu thấy hợp lý thì mới cho họ vào và tiếp họ hay không là quyền của mình. Đó là quyền tự do tối thiểu mà bất cứ nhà nước nào cũng phải tôn trọng.

Tôi nghĩ họ sẽ tìm cách cản trở tôi nhưng tôi sẽ vẫn đi và chắc sẽ có sự cố ở ngoài. Tôi muốn có bạn nào trong những người tôi biết có thể đến để chứng kiến cảnh này.

Địa chỉ nhà tôi: số 17 ngách 43 ngõ 640 Nguyễn Văn Cừ, Long Biên Hà Nội, tel 04-39422096 (Đến số 640 Nguyễn Văn Cừ - từ Cầu Chương Dương ra Cầu Chui và cách cầu Chui khoảng 300m) rẽ vào làng Gia Thụy, tìm ngách 43 và số nhà 17.
6h38 ngày 24-7-2011
Nguyễn Quang A

NGÀY NÀY CÁCH ĐÂY 43 NĂM TRƯỚC

MƯỜI CÔ GÁI NGÃ BA ĐỒNG LỘC
Ngày này cách đây 43 năm
Quốc Toản

Tháng 6 vừa qua, tôi lại có dịp được về thăm và thắp nén hương lòng, tưởng nhớ tới các chị. Nơi các chị yên nghỉ lúc nào cũng nghi ngút khói hương. Nơi các chị yên nghỉ là điểm đến của  tất cả những người Việt Nam yêu nước. Nhân dân không bao giờ quên quá khứ. Một quá khứ đau thương và hào hùng của dân tộc.

Vậy là đã 43 năm. Ngày 24-7-1968, Mười cô gái TNXP đã ngã xuống tại cung đường huyền thoại. Ngã ba Đồng Lộc. Mười bông hoa bất tử. Mười ước vọng, mong mỏi một ngày đất nước được độc lập, tự do.

Các chị đã hiến dâng tuổi thanh xuân của mình cho đất nước. Các chị đã để lại cho thế hệ trẻ hôm nay những nghĩ suy và cách thể hiện về lòng yêu Tổ quốc.

Bom Mỹ không làm các chị sợ hãi. Các chị chẳng ngại gian khổ hy sinh. Mười bông hoa ngát hương trong vườn hoa tuổi trẻ, một thời “Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước/ Mà lòng phơi phới dậy tương lai”

Đến thăm viếng các chị thêm một lần đọc những câu thơ đầy xúc động của nhà thơ Vương Trọng được khắc lên bia đá:

“Mười bát nhang hương cắm thế đủ rồi
Còn hương nữa hãy dành phần cho đất
Ngã xuống nơi này đâu chỉ có chúng tôi
Bao xương máu mới làm nên Đồng Lộc
Lòng tưởng nhớ xin chia đều khắp
Như cỏ trong thung, như nắng trên đồi.
...

Hai mươi bảy năm qua chúng tôi không thêm một tuổi nào
Ba lần chuyển chỗ nằm lại trở về  Đồng Lộc
Thương chúng tôi, các bạn ơi, đừng khóc
Về bón chăm cho lúa được mùa hơn
Bữa ăn cuối cùng mười chị em không có gạo
Nắm mì luộc chia nhau rồi vác cuốc ra đường.

- Cần gì ư, lời ai hỏi trong chiều
Tất cả chưa có chồng và chưa ngỏ lời yêu...”


Vây mà hôm nay, nói về lòng yêu nước thì dễ, nhưng thể hiện thật khó. Ai cũng biết sống tốt, làm việc có ích cho đời đã là người yêu nước. Nhưng nếu im lặng, thơ ơ, vô cảm coi đó không phải là việc của mình, “đã có Nhà nước lo” mặc cho Trung Quốc gây hấn biển Đông, xâm phạm tấc đất của ông cha, liệu có còn là người yêu nước?

Những kẻ đã trấn áp, đánh đập người biểu tình chống Trung Quốc nghĩ gì? Họ đang bị sự trừng phạt từ phía nhân dân. Những kẻ đó phải bị nghiêm trị trước pháp luật.

Hãy nói sự thật, công khai, dân chủ để dân tin rằng: Những người thay mặt nhân dân mãi mãi xứng đáng là người đầy tớ trung thành.

Khi dân bức xúc, xuống đường biểu tình phản đối Trung Quốc xâm lược đó là lúc người dân không thể im lặng hơn được nữa. Người dân không muốn “sự im lặng đáng sợ” từ phía Nhà nước. Một tiếng nói chân thành, đầy phẩm giá, lương tri sẽ làm dân yên lòng.

Đừng bắt người dân chờ đợi sự hô hào để thể hiện lòng yêu nước.

Nhân ngày giỗ lần thứ 43 của các chị, thành kính thắp một nén tâm hương và tỏ bày những nghĩ suy của mình.

Ngày này, tại ngã ba Đồng Lộc, biết bao người đã đến đây để tri ân các chị. Để những ngày tháng bảy, mãi mãi là ngày đẹp nhất của lớp trẻ hôm nay. 


MỘT CUỐN SÁCH VIỆT TUYÊN TRUYỀN ĐƯỜNG LƯỠI BÒ TRUNG QUỐC


Thêm một cuốn sách Việt tuyên truyền đường lưỡi bò Trung Quốc
Nguyễn Duy Xuân

1. Theo thông tin phản ánh trên mạng, cuốn sách dạy tiếng Trung với tựa đề "Luyện kỹ năng đọc hiểu Tiếng Hoa" do Ngọc Huyên biên soạn, được Nhà xuất bản Thanh niên ấn hành, ở trang 274 có in hình bản đồ Trung Quốc với đường lưỡi bò liếm gần hết cả biển Đông.

Được biết, một cuốn sách muốn ra đời phải qua nhiều khâu kiểm duyệt. Chả nhẽ từ tác giả, người cấp phép cho đến nhà xuất bản lại “sơ suất” đến thế ư ? Biển của ta, đảo của ta mà ta lại không được quyền lên tiếng khi ngoại bang lấn chiếm, trong khi đó báo chí sách vở của ta lại mặc nhiên công nhận cái "chủ quyền" ăn cướp ấy của họ.

2. Trên Youtube đang lưu hành clip người Trung Quốc dạy cho trẻ tiểu học về Hoàng Sa, Trường Sa (http://www.youtube.com/watch?v=lmpagVeus0A&feature=player_embedded). Người ta đã nhồi sọ cho thế hệ trẻ về hai quần đảo không thuộc chủ quyền của họ, một sự tính toán lâu dài, thâm độc. Thế mà sách vở của ta, từ mẫu giáo cho đến lớp 12, kể cả sách đại lí, lịch sử, tịnh không có một bài học nào về hai quần đảo này của ông cha. Sao lại dạy “Đất quý, đất yêu” (Tiếng Việt 3, tập 1, trang 84) của nước Ê-ti-ô-pi-a tận đẩu tận đâu bên châu Phi chứ không phải là Hoàng Sa hay Trường Sa mà ông cha đã đổ máu xương gìn giữ ?

Cách đây chưa lâu, lấy cớ là vấn đề nhạy cảm, người ta “stop” những bản tin hoặc bài viết về chủ quyền của đất nước đối với Hoàng Sa trên các phương tiện thông tin đại chúng.

Than ôi! Của ta đường đường chính chính mà ta không được lên tiếng bảo vệ, không truyền dạy cho con trẻ thì làm sao nuôi dưỡng, làm sao khơi dậy ở các thế hệ tương lai lòng yêu nước thương nòi?

3. Trả lời báo chí bên lề phiên họp khai mạc Quốc hội khóa XIII sáng  21-7, ông Nguyễn Mạnh Cầm, nguyên Phó Thủ tướng đề xuất phải đưa Hoàng Sa, Trường Sa vào chương trình dạy học phổ thông cho học sinh. Không biết ông Bộ trưởng Bộ Giáo dục-Đào tạo có nắm được thông tin này không? Nếu có thì Bộ và các nhà soạn sách hãy đưa bài học Hoàng Sa, Trường Sa vào cái dự án khổng lồ 70 ngàn tỉ kia. Trước mắt, trong năm học tới có thể thực hiện nội dung này bằng một bài học ngoại khóa bắt buộc cho học sinh các cấp. Giảm tải những kiến thức chưa thiết thực với cuộc sống hiện tại của các em chứ không thể giảm tải những bài học dạy cho các em biết thế nào là chủ quyền đất nước, là lòng yêu nước thực sự.

4. Chủ quyền và sự toàn vẹn lãnh thổ của đất nước chỉ có thể được bảo toàn bằng sức mạnh tổng hợp của toàn dân tộc, chứ không một ai, một cá nhân nào có thể lo nổi. Đảng và Nhà nước có trách nhiệm nhưng không thể chỉ có Đảng và Nhà nước lo. Nói như vậy là xóa bỏ trách nhiệm công dân, tạo nên khoảng cách xa vời giữa nhân dân với Đảng và Nhà nước; vô hình trung phá vỡ sức mạnh dân tộc, xói mòn lòng yêu nước.

Hãy để cho nguồn sức mạnh ấy được phát huy, được lan tỏa từ mỗi con người, mỗi góc phố, mỗi xóm làng trên khắp đất nước Việt Nam thân yêu. Có như thế, chúng ta mới bảo vệ được toàn vẹn lãnh thổ đất nước và chủ quyền dân tộc.

22-7-2011
N.D.Xuân

TRẦN VŨ LONG: CÚ ĐẠP "THẦN SẦU"
















Cú đạp “thần sầu”
Trần Vũ Long

Tổ quốc ơi
Họ đã đạp lên mặt bạn con
Những người yêu nước
Than ôi cú đạp “thần sầu”
Giáng thẳng vào lòng kiêu hãnh
Vào lương tâm phẩm giá con người
Từ bàn chân của đầy tớ nhân dân
Đạp lên mặt ông cha đã hy sinh giữ mảnh đất này

Giá như bộ mặt đó không phải của người yêu nước
Không phải là gương mặt Việt thân thương
Là bộ mặt của kẻ thù xâm lấn
Thì cú đạp kia rất đỗi tự hào

Tổ quốc ơi sao lòng con đắng chát
Tim con đau như dính đạn kẻ thù
Mặt con rát như sóng biển Đông giận giữ thét gào
Máu con sôi như trăm nghìn dấu hỏi
Những dấu hỏi khiến lòng con ngơ ngác

Cúi xin các anh hùng dân tộc
Anh linh các liệt sĩ
Cúi xin các mẹ Việt Nam anh hùng
Xin triệu triệu tấm lòng yêu nước
Cúi xin Người – ơi tổ quốc thân thương
Hãy nuốt giận và đừng quá bận lòng
Bởi chúng con vẫn hiên ngang vững bước
Đạp lên sự đê hèn
Đạp lên sự dối trá
Đạp lên thói gian manh, vô cảm đớn hèn khi tổ quốc lâm nguy
Chúng con đi khi dòng máu trào dâng
Mong rạng danh người - Tổ quốc Việt Nam