Hiển thị các bài đăng có nhãn Đặng Huy Văn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đặng Huy Văn. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2013

XIN ÔNG HÃY NGẪM LẠI LỜI MÌNH NÓI - thơ Đặng Huy Văn

XIN ÔNG HÃY NGẪM LẠI LỜI MÌNH NÓI!
TS. Đặng Huy Văn

Lời Dẫn: Chương trình Thời sự VTV1, 19h, ngày 25/2 đưa phát biểu tại Vĩnh Phúc của TBT ĐCS Việt Nam Nguyễn Phú Trọng như sau:

“Các đồng chí phải lãnh đạo cái việc góp ý kiến dự thảo sửa đổi hiến pháp. Cái này quan trọng lắm đấy.Vừa rồi đã có các luồng ý kiến cũng có thể quy vào được là suy thoái chính trị, tư tưởng, đạo đức lối sống chứ còn gì nữa. Xem ai có tư tưởng muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp không, phủ nhận vai trò lãnh đạo của đảng không? Muốn đa nguyên đa đảng không? Có tam quyền phân lập không? Hả? Có phi chính trị hóa quân đội không? Người ta đang có những quan điểm như thế, đưa cả lên phương tiện thông tin đại chúng đấy. Thì như thế là suy thoái chứ còn gì nữa, chỉ ở đâu nữa nào? Tham gia đi khiếu kiện, biểu tình, kí đơn tập thể...thì nó là cái gì? Cho nên các đồng chí phải quan tâm xử lý cái này.”

.

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

NHỮNG "THIÊN ĐƯỜNG BỎ HOANG" - thơ Đặng Huy Văn

Lời Tác Giả: Tôi vô cùng ngạc nhiên vì một nước nghèo với GDP hàng năm chỉ đạt hơn 100 tỷ USD mà đã đổ ra trên 30 tỷ USD tiền của “chôn” vào bất động sản (BĐS), trong đó có đến hơn 70% các Khu Đô Thị là “của để dành” của các nhà đầu cơ hoặc không thể bán được, tạo ra trên đất nước những “thiên đường bỏ hoang” nhiều năm trời, làm lãng phí tài nguyên đất đai và tiền bạc của nhân dân. Trong khi hiện nay, phải có tới gần 400 ngàn doanh nghiệp tư nhân đang bên bờ vực phá sản vì không có tiền để đầu tư cho sản xuất khiến hàng triệu người đang có nguy cơ thất nghiệp! Vậy mà, nhiều vùng đất lúa màu mỡ vẫn đang bị các chủ dự án BĐS Tư Bản Đỏ tiếp tục cưỡng chế giải phóng mặt bằng để triển khai xây dựng các Sân Golf và nhiều khu vui chơi giải trí cho bọn nhà giàu thừa tiền rưỡng mỡ.

Thương thay! Đa số cán bộ công nhân viên chức nghèo, những cán bộ lão thành cách mạng đã về hưu hoặc cựu chiến binh và người dân...vẫn đang phải chui rúc trong các “căn hộ ổ chuột” ở các khu tập thể cũ chật chội xuống cấp vì không lấy đâu ra tiền để mua nhà trong những “thiên đường bỏ hoang” đó!

NHỮNG “THIÊN ĐƯỜNG BỎ HOANG”
(Kính viếng hương hồn cha dấu yêu)

Con còn nhớ
Lúc sắp qua đời
Cha nằm trong gian nhà nhỏ
Trước khi nhắm mắt xuôi tay
Cha thì thào, “Con gắng kiếm căn nhà!
“Để cho vợ con được chui ra chui vào đỡ khổ!”
Nhưng đồng lương của con chưa đủ ăn
Mua sao nổi thưa cha?

Bao nhiêu năm chui rúc tám mét vuông, nửa gian nhà tập thể
Dăm bảy tháng một năm “nhà” phải chuyển đôi lần
Cái “Thiên Đường Trên Mặt Đất” của cha sao con chờ lâu thế?
Phải ăn bo bo đợi hoài mà vẫn cứ biệt tăm!

Với chúng con
Căn phòng nhỏ biệt lập thôi đã là một thiên đường hạnh phúc
Đã nhiều năm trên bục giảng rồi mà vẫn hồi hộp mong chờ
Rồi Đổi Mới bung ra, con đã được chia một “căn hộ” nhỏ
Trong khu tập thể của trường sung sướng đến ngẩn ngơ!

Nhưng rồi con cháu rể dâu chen chúc nhau chật chội
Đành tính chuyện bán cái nọ cái kia để gom góp ít tiền
Mua nội thành thì đắt, về Hà Nội Hai dòm ngó(*)
Nhiều Khu Đô Thị vừa xây đẹp như cõi thần tiên!

Đây “thiên đường Lideco” cạnh đường 32 dang dở
Rồi “thiên đường Tân Tây Đô” những biệt thự, liền kề
Sao con chưa thấy có gia đình nào dọn về đây để ở?
Những căn nhà bỏ hoang đi qua thấy ghê ghê!

Từ Hòa Lạc quay về hai bên đường lỗ chỗ
Những An Khánh, Bảo Sơn...đây đồng lúa xưa ư?
Các dãy nhà liền kề xen nhà vườn biệt thự
Giữa “thiên đường bỏ hoang” cao vút những chung cư!

Rồi Văn Phú, Văn Khê, qua Vân Canh, Dương Nội...
Xưa ruộng lúa Hà Tây nay Đô Thị dọc ngang
Bỏ hoang đó, nhưng quả bóng BĐS này không thể nổ
Vì đây là “sân sau” của Phủ Chúa, Nhà Quan!

Chúng con may chỉ đủ tiền mua một căn hộ chung cư gần bên đường Hòa Lạc!
Nhưng ở sao được nơi đây khi trường chưa xây, không BV, khó đường về?
Chúng con lại qua Xuân Quan, Văn Giang xem “thiên đường Ecopark”
Nơi ba ngàn Công An đàn áp một ngàn dân cướp đất để ăn chia!

Ai sẽ ở các nơi này thưa cha? “Con cháu của các lão thành cách mạng!”
Như con cháu các đồng chí của cha xưa cùng bị đày đọa ở trong tù?
Ôi không phải đâu! Đây là “thiên đường” của ông Tiền, bà Của
Còn “thiên đường” của bạn bè cha nay đã quay lại Chiến Khu!

Quay lại nơi hôm nay cơm chưa đủ ăn, áo chưa đủ mặc
Các “thiên thần nhỏ” trên lưng trâu chỉ ăn sắn, ăn ngô
Còn khổ hơn cả thời cha ngủ nhà sàn trên Việt Bắc!
Nơi Tố Hữu đến thăm Cụ Hồ và tức cảnh làm thơ

“Thiên đường bỏ hoang” là “của để dành” của cả bầy Tư Bản Đỏ
Chúng thừa thải tiền nong nên đầu cơ Khu Đô Thị để chờ thời
Dân nghèo đói mặc dân, quan còn bận, ai sức đâu mà lo hộ?
Nghèo thì tìm “nhà ổ chuột” mà chui cho hợp cảnh hợp nơi!

Con đã đi qua khắp Ba Miền trên đất nước mình rồi
Đâu cũng thấy các “thiên đường bỏ hoang” như thế
Đà Lạt, Nha Trang, Sài Gòn, Vinh, Đà Nẵng, TT Huế...
Những “thiên đường” đêm nối đêm nhấp nháy ánh ma trơi!

Tiền bạc “chôn” vào đây đã hơn ba chục tỷ Mỹ Kim rồi
Không biết tiền ấy lấy ở đâu ra để xây nên “các thiên đường” đó?
Trong khi các doanh nghiệp tư nhân cần tiền để sản xuất mà không có
Làm hàng triệu người làm công đang sắp thất nghiệp khắp nơi!

Hỡi những Bà Chúa, Ông Vua đầu tư và đầu cơ bất động sản!
Các người lấy đâu ra những núi tiền trên đất nước lầm than?
Khi dân đang phải bán đợ lúa non để đưa con đi bệnh viện
Thì chủ các dự án này đang cưỡng chế dân cướp đất để bỏ hoang!

Các người “chôn” cả núi tiền vào đây để nợ nước ngoài chồng chất
Ai sẽ phải trả đống nợ này hay chính xương máu của nhân dân?
Kẻ đã điều hành các dự án kia sao dám mạo danh Tổ Quốc?
Để đàn áp những người dân chống tham nhũng bất nhân!

Thôi cha ơi!
Con xin phép cha lại trở về “căn hộ” nhỏ
Bàn thờ tổ tiên cùng mẹ cha vẫn ấm áp khói hương!
Con tạ tội cùng cha vì chưa mua được nhà to để ở
Để con được rước bàn thờ mẹ cha về
Căn nhà mới yêu thương!

Hà Nội, 12/12/2012
TS. Đặng Huy Văn

(*) Hà Nội Hai là vùng đất các huyện thị tỉnh Hà Tây cũ nay vừa sáp nhập vào Hà Nội.

Chủ Nhật, 25 tháng 11, 2012

CHO TÔI VỀ VỚI THIÊN ĐƯỜNG CỔ TÍCH - thơ Đặng Huy Văn


 










Cho tôi về với thiên đường cổ tích
Đặng Huy Văn

Cho tôi về với hương đồng gió nội
Để bay theo cánh diều tuổi thơ ngây
Cho tôi về khúc sông quê ngàn tuổi
Để tắm trong dòng nước mát vơi đầy

Cho tôi về tuổi thơ xưa hờn tủi
Đi ăn xin từng mẩu sắn củ khoai
Rồi đi ở, ngày chăn trâu cắt cỏ
Đêm ổ rơm nằm mơ mảnh chăn dày

Cho tôi về mẹ tôi xưa tần tảo
Nuôi năm con cơm độn thấy toàn khoai
Cho tôi về ngôi trường xưa nhỏ bé
Thầy giáo già trên bục giảng khoan thai

Cho tôi về với vầng trăng thương nhớ
Chị Hằng Nga âu yếm giữa đêm rằm
Cùng các bạn hoan ca ngoài Đình Miệu
Đêm Trung Thu từ giã tuổi mười lăm

Cho tôi về thời học ngoài Thị Xã
Đi bộ xa bảy cây số tới trường
Nắm cơm độn buổi trưa ăn với muối
Thương mẹ nghèo nước mắt bỗng rưng rưng!

Cho tôi về với Thiên Đường cổ tích
Bên Mái Chùa che chở tuổi thơ tôi
Giữa Rú Trò nơi Tịnh Lâm cổ tự
Đêm Bồng Lai thánh thót tiếng chuông rơi