Hiển thị các bài đăng có nhãn Đào Hiếu. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đào Hiếu. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Bảy, 17 tháng 6, 2017

HIỆN TƯỢNG LẠ TẠI CÁC BỆNH VIỆN




HIỆN TƯỢNG LẠ TẠI CÁC BỆNH VIỆN

Đào Hiếu

Mấy hôm nay, tại một số bệnh viện lớn ở Sài Gòn như Chợ Rẫy, Trung tâm Chấn thương Chỉnh hình, bệnh viện Ung bướu Gia Định… đã đồng loạt xảy ra hiện tượng các nhân viên y tế như y công, y tá và cả bác sỹ nữa… đều không chịu làm việc.

Chúng ta đều biết, tại các bệnh viện này, bệnh nhân rất đông: một giường nằm hai, ba người mà vẫn không đủ chỗ, các bệnh nhân phải chui dưới gầm giường mà nằm, hoặc phải vác chiếu ra nằm ngoài hành lang…

Thứ Hai, 30 tháng 5, 2016

Đào Hiếu: MỘT CÁCH NHÌN KHÁC VỀ CHUYẾN THĂM VN CỦA TT OBAMA


MỘT CÁCH NHÌN KHÁC VỀ CHUYẾN VIẾNG THĂM VIỆT NAM CỦA TỔNG THỐNG BARACK OBAMA
 
Đào Hiếu
27.05.2016

Có lẽ khi anh Trần Huỳnh Duy Thức đưa ra quyết định “tuyệt thực vô thời hạn” một phần là vì anh đã quá kỳ vọng vào chuyến viếng thăm Việt Nam của ông Obama. Tôi cũng kỳ vọng như anh. Và có lẽ hàng chục triệu người Việt Nam cũng có chung một niềm tin như thế.

Thứ Bảy, 11 tháng 7, 2015

CƯỚP ĐẤT – TÀN BẠO ĐẾN MẤT NHÂN TÍNH


Đào Hiếu
10-07-2015


Tại khu CN Cẩm Điền (Cẩm Giàng, Hải Dương) hôm nay đã xảy ra vụ biểu tình xô xát giữa đơn vị thi công dự án với người dân vì chính sách đền bù không thỏa đáng. Trong lúc đơn vị thi công đem xe ủi đất đến để tiến hành thi công thì khoảng khoảng hơn trăm người dân lao tới vây quanh máy ủi nhằm phản đối việc san lấp.

Thứ Ba, 7 tháng 7, 2015

Đào Hiếu: VỀ CHUYẾN ĐI MỸ CỦA TBT NGUYỄN PHÚ TRỌNG

VỀ CHUYẾN ĐI MỸ 
CỦA TỔNG BÍ THƯ NGUYỄN PHÚ TRỌNG

05-07-2015


Một số người Việt Nam, kể cả trí thức trong và ngoài nước, vẫn kỳ vọng vào chuyến đi của ông Nguyễn Phú Trọng sang Mỹ sắp tới. Họ nói: Đây là một cơ hội “ngàn năm một thuở” để Việt Nam “bẻ lái” sang Mỹ, để Việt Nam “đổi đời” sang một chế độ dân chủ, tự do…

Thứ Bảy, 30 tháng 5, 2015

Nhà văn Đào Hiếu: NGÀY NAY, MỌI VẤN ĐỀ ĐỀU NẰM Ở BẮC KINH

Nhà văn Ðào Hiếu:
Ngày nay, mọi vấn đề đều nằm ở Bắc Kinh

Liêu Thái thực hiện
28-05-2015

 
Lời Tòa Soạn: Hôm 11 tháng 5 vừa qua, 20 nhà văn, nhà thơ tại Việt Nam cùng tuyên bố từ bỏ Hội Nhà Văn Việt Nam, một cơ quan ngoại vi của Ðảng CSVN. Sự kiện này gây chấn động trong giới văn nghệ tại Việt Nam. Ðể tìm hiểu thêm, báo Người Việt lần lượt phỏng vấn các nhà văn, nhà thơ về sự kiện này. Loạt bài phỏng vấn do Liêu Thái thực hiện. Bài này, Người Việt phỏng vấn nhà văn Ðào Hiếu (ảnh bên), một người vẫn đang là hội viên Hội Nhà Văn Việt Nam (HNVVN).

Người Việt (NV): Thưa ông, được biết ông là hội viên Hội Nhà Văn Việt Nam, sau đó ông im lặng trước mọi hoạt động của hội này một thời gian dài cho đến bây giờ, ông không hề có tương tác nào với Hội Nhà Văn. Ðó cũng là một cách từ bỏ hội. Ông vui lòng cho một vài nhận xét về HNVVN cũng như cuộc từ bỏ của hai mươi nhà văn vừa rồi?

Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014

VÕ THỊ THẮNG - có một nụ cười khác

VÕ THỊ THẮNG: có một nụ cười khác

23-08-2014
Ghi chép của Đào Hiếu

Tám giờ mười lăm phút sáng ngày 22/8/2014 chị Võ Thị Thắng, uỷ viên trung ương đảng CS Việt Nam, nguyên Tổng Cục Trưởng Tổng cục Du lịch Việt Nam đã từ trần tại TPHCM sau một thời gian dài bị bệnh nan y.

Với tư cách là “người nhà” của chị, tôi xin ghi lại đôi điều mà tôi từng được nghe chị kể cùng với những kỷ niệm nhỏ giữa tôi và chị như một sự bày tỏ lòng thương tiếc và yêu mến.

*
H1Trước đây tôi không từng hoạt động chung với chị vì hai người ở hai đơn vị khác nhau nhưng do sự sắp xếp ngẫu nhiên của xã hội mà sau này chúng tôi trở thành người nhà với nhau: chị làm dâu, còn tôi làm rể họ Trần.

Trong chuyến về quê chồng (Bình Định) tảo mộ, gia đình chị và tôi cùng đi trên một chiếc xe mười sáu chỗ của ngành du lịch. Suốt hai ngày đường, chúng tôi nghỉ lại nhiều nơi và đó là dịp mà chị đã kể lại những “biến cố đầy kịch tính” mà chị đã phải trải qua trong suốt thời gian làm Tổng Cục Trưởng. Những biến cố ấy có thể viết thành một cuốn sách dày, li kỳ hấp dẫn như phim hình sự Mỹ. Nhưng chị không dám viết, cũng không dám nhờ tôi viết dù tài liệu thì có rất nhiều. Tôi nghĩ rằng một ngày nào đó những tài liệu ấy sẽ được công bố, hoặc là cuốn sách ấy sẽ được viết ra, nhưng bây giờ thì không.

Bây giờ chỉ có ký họa.

Bây giờ chỉ vài đường nét bằng bút chì, bằng ngón tay nguệch ngoạc trên cát biển Qui Nhơn, bằng hòn than vẽ  trên bức tường cũ… phác thảo bi kịch của một người đàn bà có địa vị ngang hàng với bộ trưởng, một người từng gan lì đuổi theo địch thủ của mình với một khẩu súng rỉ sét, một nữ sinh trường Gia Long đã nghĩ ra được câu tuyên bố để đời. Rồi cuối cùng chiếc ghế Tổng Cục Trưởng mà người ta trao cho chị cũng bị đặt trên bốn trái mìn nổ chậm được làm bằng lòng đố kỵ, bằng thù oán cá nhân, bằng những mưu đồ ma quỷ.