Chủ Nhật, 1 tháng 7, 2018

BỨC THƯ GỬI THẦY HIỆU PHÓ GÂY SỐT TRÊN MẠNG XÃ HỘI

TS Phạm Tấn Hạ, phó hiệu trưởng trường ĐH Khoa học XH&NV. Ảnh trên mạng

Em đau vì thầy lặng im
trước hành vi chà đạp nhân phẩm của công an

29-6-2018

From: Sinh viên năm 2 Trương Thị Hà, mã sinh viên 1767010064, khóa 2017- 2020, Lớp trưởng lớp 17/2, Khoa Ngôn ngữ Anh, trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn.

To: Tiến sỹ Phạm Tấn Hạ, Phó Hiệu trưởng trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn, Trưởng phòng đào tạo; và Thầy Nam (đi cùng thầy Hạ chứng kiến sự việc).
____________

Thầy Hạ kính mến,

Khi viết những dòng này, nước mắt em không ngừng tuôn rơi khi nghĩ về thầy. Em khóc chỉ vì em thấy cô đơn và bị bỏ rơi tại trại tập trung Tao Đàn ngày 17/06/2018 với những con người đáng sợ mang danh “công an nhân dân”. Em không giận thầy cả, vì nếu có giận, những kẻ đã xúc phạm danh dự và xuống tay đánh em mới là kẻ đáng giận thầy ơi.

Em là lớp trưởng lớp 17/2 ngành ngôn ngữ Anh, trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn thành phố Hồ Chí Minh. Em luôn mang lại niềm vui và động lực học cho các bạn trong lớp. Em luôn cố gắng kết nối các bạn trong lớp, các thầy cô và Giáo vụ. Tháng này, lớp em thi cuối kỳ, em đang chuẩn bị viết thư cảm ơn các thầy cô bộ môn đây ạ. Lớp 17/2 có thể tự hào rằng, lớp em là một trong những lớp học chăm chỉ nhất, đoàn kết nhất và có thành tích học tập cao nhất khóa học. Thầy có thể hỏi thầy Triết, thầy Triều, cô Hạnh và cô Nguyên trực tiếp dạy lớp em ạ.

Em nói như vậy, chỉ muốn thầy biết rằng, em là sinh viên ngoan và đáng tự hào của thầy, em là một Lớp trưởng có trách nhiệm với lớp. Chứ không phải như những người “công an nhân dân” kia nói em là: “con điếm”, “con đĩ”, “con phản động”, “bị đuổi học.”….

Tao Đàn, ngày 17/06/2018.

Thầy ơi, chỉ thầy có thể mới cứu được em lúc này thôi ạ…

Công an 1: Tôi sẽ gọi thầy Phó Hiệu trưởng của em đến đây.

Thầy ơi, khi nhìn thấy thầy, em đã khóc vì sung sướng. Vì em biết rằng, thầy sẽ làm gì đó để giúp em ra khỏi nơi đáng sợ này ạ. Nhưng…

Công an 1 (đe nẹt): Sinh viên của thầy đây. Là một kẻ phản động, thầy nhìn những gì nó làm này, kêu gọi biểu tình, hướng dẫn người dân đối phó với công an…

Công an 2 (liên tục sỉ nhục): Loại này làm đĩ, làm điếm, chứ Lớp trưởng gì. Tao khịnh!

Công an 3 (vỗ về): Em “hợp tác” đi là được về ngay mà. Bọn anh có làm gì đâu mà em mời Luật sư.

Hà (nhìn vào thầy khóc): Thầy ơi, chỉ có thầy mới cứu được em lúc này thôi ạ. Thầy hãy báo cho Luật sư Trần Vũ Hải và Luật sư Lê Công Định giúp em là em đang bị bắt ở đây ạ. Số điện thoại của 2 Luật sư đây ạ.

Thầy: Im lặng…

Hà (khóc to hơn): Em là người hành nghề Luật, em có quyền được mời Luật sư…Thầy có thể hỏi các thầy cô đại học Luật Hà Nội của em. Họ sẽ nhắc đến em là một đứa sinh viên ngoan. Ngày xưa, các thầy cô đại học Luật yêu quý và bảo vệ em như thế nào mà ngày nay, thầy lại đối xử với em như vậy. Nếu các thầy cô đại học Luật ở đây, các thầy cô sẽ cứu em. Em biết thầy không có nghĩa vụ phải thông báo Luật sư giúp em. Nhưng em là sinh viên của thầy, em đang cầu xin thầy. Thầy ơi, thầy hãy nhìn vào mắt em. Em có giống một đưa sinh viên hư không ạ. Thầy ơi, thầy hãy cứu em thầy ơi. Thầy đừng im lặng như vậy mà. Thầy chỉ cần thông báo cho các Luật sư của em thôi, chỉ cần vậy thôi, thầy ơi. Em sẽ biết ơn thầy suốt đời ạ.

Công an 1: Có phải điều tra tội phạm đâu mà mời Luật sư, Luật sư không có quyền đến đây cả! Vô ích thôi.

Thầy: Thầy không biết về Luật.

Hà (khóc và bất lực): Thầy ơi, chỉ có thầy mới cứu được em thôi. Sinh viên của thầy nghi bị người của Báo Tuổi trẻ hiếp dâm, thầy cô trường Đại học Xã hội và Nhân văn đã lên tiếng và Luật sư của em đã bảo vệ quyền lợi của em sinh viên ấy. Em cũng là sinh viên của thầy, em xin thầy hãy đối xử công bằng với em như em sinh viên kia. Hãy báo cho các Luật sư của em là em đang ở đây ạ.

Công an 4: Mệt con này quá. Giờ ký nhận được chưa?

Hà: Im lặng và nhìn thầy.

Công an 4 (Vả vào mặt Hà): Bốp. Mày không “hợp tác” à. Mày nhắc đến 3 từ “mời Luật sư” nữa, tao vả cho vỡ mồm.

Thầy: Im lặng…

Thầy ơi, công an tát em, em không đau cả, em đau vì thầy không bênh em, em đau vì thầy không ôm em, em đau vì thầy không che chở em. Em đau vì thầy lặng im trước hành vi chà đạp nhân phẩm và xâm phạm thân thể trắng trợn của công an Quận 1. Có lẽ, thầy sẽ không bao giờ quên gương mặt đáng thương của em tại trại tập trung Tao Đàn ngày hôm đó đâu.

Tại sao thầy ký vào Biên bản do công an soạn sẵn? Tại sao thầy nói với em là thầy không biết Luật, nhưng thầy lại tin những gì Công an nói, chứ không tin đứa sinh viên ngoan của thầy? Tại sao thầy lại quay lưng bỏ lại em một mình ở đấy ạ?

Xin thầy hãy trả lời giúp em những câu hỏi này hoặc đơn giản là tâm sự thật lòng với em vào email: htruong692669@protonmail.com ạ.

Em tin rằng lúc đó có Công an nên thầy không thể làm những điều thầy muốn. Giống như các thầy cô đại học Luật ngày xưa, các thầy cô đã âm thầm che chở em và bảo vệ em. Công an đánh em, sỉ nhục em, em không đau vì đó là nhiệm vụ của họ. Nhưng các thầy cô của em không bảo vệ và che chở cho em, em sẽ đau khổ lắm thầy ơi.

Thầy ơi, chỉ có thầy mới cứu vớt được tâm hồn yếu đuối của em lúc này được thôi ạ. Hãy nói cho em suy nghĩ thật lòng của thầy. Thầy có thương em không? Chỉ cần vậy thôi là em thấy yên lòng rồi thầy ơi. Em cám ơn thầy và luôn tự hào là sinh viên Khoa Ngôn ngữ Anh, trường Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn ạ.

Hà Nội, 21h20′ ngày 29/06/2018.
.
Sinh viên Trương Thị Hà. Ảnh: FB nhân vật

38 nhận xét :

  1. "Em ơi, thầy chỉ là con cừu trong Trại Súc Vật thôi..."

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi cũng là GV nhưng có thể khẳng định:Thầy Hạ đúng là...hạ đẳng, một sản phẩm tiêu biểu của "trí thức XHCN"

      Xóa
  2. Chính quyền này chỉ phù hợp với loại người vô liêm sỉ .

    Trả lờiXóa
  3. Thật đau sót thân phận một nữ sinh trước bày quỷ dữ . Em vẫn nhận thức bày quỷ chỉ làm nhiệm vụ ( đúng bản chất của quỷ ); Nỗi đau của em là " thày " đã làm lơ , không bảo vệ được học trò ( vốn ngoan hiền ) của mình ! Nỗi đau này không chỉ của riêng em !

    Trả lờiXóa
  4. Nhập nhận xét của bạn...Nhìn hình thấy Tướng mạo của Thày ngon. Vậy mà . . . thật đáng tiếc. Tiền nhân dạy : . . . Uy vũ bất năng khuất. Chắc Thày chưa học bài này.

    Trả lờiXóa
  5. Chấp nhận cúi đầu trước bạo quyền,cúi đầu trước bất lương để giữ cái ghế của mình thì chưa xứng đáng làm người chứ đừng nói đến làm "thầy".
    Con chó còn biết cách cắn lại những ai dồn nó hoặc con cháu nó vào đường cùng.

    Trả lờiXóa
  6. Thầy cô hôm nay không xứng đáng nhận danh hiệu NGƯỜI THẦY . Toàn là bọn hèn ,nhục . Đơn thuần chỉ là 1 nghề kiếm cơm không hơn ,không kém !

    Trả lờiXóa
  7. Một bài học kinh nghiệm cho cháu Trương Thị Hà. Đừng bao giờ tin vào những người thầy thỏ đế và vô cảm như "thầy" Hạ kia và đừng bao giờ xin xỏ "lòng thương" của con người ấy.
    Sau này ra trường, có kiến thức luật, biết đâu có một ngày nào đó, cháu sẽ là quan tòa của "thầy" Hạ kia.
    Dũng cảm lên cháu! Không có "thầy" Hạ nhưng còn có hàng triệu người bên cháu. Cháu hãy tự hào vì hơn hẳn "thầy" một cái đầu.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. " Hạ "! Đúng là thuộc hàng hạ đẳng - Hèn .
      Mang danh làm " thày " mà nhân cách như vầy thì ...quá nhục . Vết nhơ này sẽ ám ảnh " thày " suốt cuộc đời .

      Xóa
  8. Thày đang chạy cái PGS rồi cái ghế Hiệu trưởng nữa chứ. Các em hãy đợi khi nào cái sổ hưu năm trong tay thày thì may ra thày mới thương các em được. Học mãi rồi sao chậm hiểu vậy em yêu.

    Trả lờiXóa
  9. Với cương vị phó HT , tất phải lương cao bổng nhiều ; Tương lai tiền đồ sáng lạn . Nay , bảo vệ học trò thì thày cũng khó bề yên thân , tất cả ân sủng sẽ chẳng còn . Đạo lý không đủ sức chống lại cám dỗ ,lợi quyền . Liệu trò có cảm thông cho hoàn cảnh khó của thày ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Không cần bảo vệ học trò gì cả. Chỉ cần nói lên sự thật thôi bạn ạ

      Xóa
  10. EmHaf ơi, em không biết thầy là loại trí thức cục phân sao?

    Trả lờiXóa
  11. Đây không chỉ là bức thư mà còn là một bản án , nó tố cáo sự tàn độc của con thú đội lốt người , sự nhẫn tâm của kẻ mang danh là thày ; Nó là tiếng kêu gọi lương tâm của những bậc làm cha mẹ và toàn xã hội lên tiếng bảo vệ lương dân trước bạo quyền .
    Con thú người , cậy quyền thế trấn áp một đứa trẻ thì quả là hèn hạ , khốn nạn . Gia đình nhà nó không thể yên . Trời có mắt . Ác giả sẽ có ngày ác báo .

    Trả lờiXóa
  12. Sao cháu không bảo mày cũng chui trong cãi đĩ ấy mà ra đấy!

    Người lính trong chiến tranh khi bắt được tù binh cũng không phép được đánh người.huống gì những người họ đánh đó là đồng bào của mình. Mà tài giỏi gì khi đánh người trên tay không tấc sắt, vui thú gì nhìn cảnh máu chảy trên thân thể người khác,cảnh đau đớn cảu người khác. Đừng để quả báo lại cho con cháu!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thằng đàn ông vạm vỡ . có võ thuật mà đánh đấm đứa con gái bé nhỏ thì , thì ... Hèn và khốn nạn quá .

      Xóa
  13. Tôi không tin người mà em gọi bằng thầy kia lại không biết phải trái , đúng sai , không biết cái thiện , cái ác ,... Nhưng vì miếng cơm manh áo của bản thân + của gia đình nên ông thầy đó đã cúi đầu chịu hèn , chịu nhục trước bọn côn đồ. Có thể cô sinh viên Trương Thị Hà còn ít tuổi nên chưa hiểu hết rằng : Trong cái chế độ " Dân chủ gấp vạn lần Tư Bản " này thì người thầy chỉ còn là " thợ chữ" thôi , tuy nhiên vẫn có thầy cô còn giữ được khí tiết của người Thầy( Thầy viết hoa ) nhưng số đó không nhiều . Mỗi năm em một trưởng thành hơn , Hà sẽ thấy niềm tin , sự kính yêu của em hôm nay đặt không đúng chỗ vào cái người mà em gọi bằng thầy Hạ. Có chăng tình yêu của em với tù nhân Lương tâm Phan Kim Khánh là đặt đúng nơi thôi Hà ạ . Chúc em đũng cảm vượt qua nỗi buồn này

    Trả lờiXóa
  14. Đọc xong sao mà sót xa đến thế . Sẽ đến lúc chính đồng chí của hạ sẽ sử hạ và lúc đó lại là HÀ ơi có thương thày không ? Nhục 1 nghìn lần hạ ơi

    Trả lờiXóa
  15. Thầy? Công an? Trò? Ai mới thực là đĩ điếm?!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Khi công an đã thành côn đồ thì chẳng nói làm gì. Điều đáng trách là thầy hạ hiệu phó một trường đại học. Ở đây phải nói cho rõ là con đĩ bán một phần thân thể của mình để kiếm sống còn thầy Hạ thì thua xa con đĩ, bởi thầy bán nhân cách của mình, bởi thầy có học.
      Thầy Hạ không xứng đáng gọi bằng "thầy", thầy hạ thua xa con đĩ về nhân cách.
      Thầy

      Xóa
  16. Trương Thị Hà , tuổi còn nhỏ đã có tâm trí của người quân tử .
    Cảm phục cháu .

    Trả lờiXóa
  17. Phạm Tấn Hạ không xứng đáng là người thầy. Cậu nên chuyển nghề đi. Ngay cả khi sinh viên của cậu có tội đi chăng nữa, thì hành vi CA đánh sinh viên của cậu trước mặt cậu mà cậu không há mồm ra được thì ngay cả với tư cách công dân tử tế cậu cũng không xứng đáng. Cô sinh viên là lớp trưởng. Tôi tin là sau này cô ấy sẽ rất có ích cho xã hội, cho đất nước. Các nhà sử học, trong đó có anh Dương Trung Quốc sẽ ghi lại đầy đủ các sự kiện. Sau bao nhiêu năm nữa thì những sự kiện ngày nay được coi là sự kiện lịch sử và được đưa vào giảng dạy trong hệ thống giáo dục? chưa biết, nhưng chắc chắn là có. Lịch sử sẽ rất trung thực. Một thời gian dài, tên tuổi nhà bác học Trương Vĩnh Ký bị vùi dập, sau năm 1975 đường phố mang tên Ông cũng bị xóa thay bằng tên khác. Nhưng có che được sự thật mãi đâu. Bây giờ phải thừa nhận ông, vì đó là sự thật lịch sử.

    Trả lờiXóa
  18. Khái niệm thày trò sao xa xỉ vậy?

    Trả lờiXóa
  19. sở hữu bằng tiến sĩ và sở hữu chức phó hiệu trưởng của một trường đào tạo mà hành xử không hơn gì kẻ ti tiện làm độc giả có nhiều băn khoăn về những bài giảng của Phạm Tấn Hạ là gì đây?

    Trả lờiXóa
  20. Đây là một trong những phẩm chất của nền giáo dục đương đại VN.

    Trả lờiXóa
  21. ĐẤT NƯỚC CẢM ƠN EM
    Em đã dạy cho bộ GD&ĐT và bộ Công an một bài học về nhân tính. Em là tấm gương để các thầy, cô và công an nhìn rõ bộ mặt thật của chính mình

    Trả lờiXóa
  22. Tấn Hạ - Tấn công xuống phía bên dưới, nơi đối thủ không đề phòng ! Đòn đánh dưới thắt lưng là đòn đánh Hạ tiện-hèn Hạ....của kẻ Hạ lưu !
    Sự đốn mạt nhất là : Đường đường chính chính là một thằng đàn ông, trước tiếng kêu cứu khẩn thiết của một người trẻ tuổi hơn mình, mà người đó lại là nữ giới, là học trò của mình, người gọi mình bằng " thầy giáo ." ! Súc vật cũng không nỡ đói xử với nhau như vậy ! " THỐ TỬ HỒ BI "- Thấy Thỏ chết Cáo khóc xót thương !

    Trả lờiXóa
  23. Thầy Hạ ơi thầy hèn quá, thầy không đáng là một con người. Thầy hãy giám nhìn thẳng vào sự thật, có đúng vậy không?

    Trả lờiXóa
  24. Lũ công an bây giờ sao mà hồ đồ thế? Sao lại ngoa ngắt thế? Ai đẻ ra chúng? Ai đào tạo ra chúng? Sao lại vô cớ chửi một sinh viên giỏi ngoan hiền là đĩ điếm?
    Nhưng đáng trách nhất vẫn là thầy Hạ, thầy hèn thế? Vì chén cơm manh áo, vì sợ hãi hay vì lý lịch của thầy là 3 đời bần cố nông mà thầy không nói được một lời sự thật? Tôi thấy công an chửi học trò của thầy là đĩ điếm, lời đó dùng cho thầy có đúng hơn không?
    Thầy Hạ ơi, thầy đẹp trai đấy chứ, nhưng thầy con ai, thầy bao nhiêu tuổi, ai dạy thầy?

    Trả lờiXóa
  25. Sinh viên Trương thị Hà đi biểu tình là thể hiện trách nhiệm công dân trước lúc sơn hà nguy biến lại bị đàn áp . Non sông Việt nam có trở nên vẻ vang , sánh vai với các cường quốc năm châu hay không là nhờ công của các thanh niên ưu tú như cháu , (chứ không chờ gì ở mấy người như anh công an và ông thầy giáo kia .)

    Trả lờiXóa
  26. TS Hạ tuy là thầy nhưng lại là UV BCH Đảng ủy trường ĐH KHXHNV TP.HCM nên đâu dám nói gì. Tóm lại tay này không xứng đáng được gọi là thầy mà phải nói đúng bản chất là "thằng hèn". Mà loại này trong nhà trường bây giờ còn đông hơn quân Nguyên ngày xưa!

    Trả lờiXóa
  27. sự khác biệt giữa người thày với tụi lưu manh đó chính là sự trung thực với dối trá. không lẽ, phạm tấn hèn hạ thuộc nhóm lưu manh mà lại phủ nhận sự thật về sinh viên Trương Thị Hà???

    Trả lờiXóa
  28. Con ơi, ông ta không phải là thầy của con!

    Trả lờiXóa
  29. Các em thông cảm cho Thày, Cũng ví bát cơm manh áo, vì vợ con mà thày phải im lặng không giúp em được. Cái chế độ này nó thế mà không riêng thày đâu, nói trái ý nó thì thày cũng chết.

    Trả lờiXóa
  30. Đọc bài này tôi lại nhớ THẦY tôi, cũng là giảng viên đại học Nhân văn nhưng ở Hà Nội, nơi khi tôi học là trường Tổng hợp Hà Nội. Tôi cũng vì thơ ca và nghịch ngộ mà bị bắt. Thầy tôi đi công tác về đã chạy vội ra phường, lên quận và tìm ra đến Hỏa Lò để cứu giúp tôi. Ổ bánh mỳ thầy gửi vào làm tôi ấm lòng, bức thư thầy viết cho bố mẹ tôi, khẳng định tôi là người tốt, tôi vẫn cất giữ như báu vật. Khi tôi ra trại, thầy đón tôi về khoa dạy dỗ và tôi đã thành người. Nay tôi đã là đảng viên, là tiến sĩ và chức vụ to hơn cả một đời thầy tôi có. Nhưng NGƯỜI THẦY viết hoa ấy mãi mãi là biểu tượng nhà giáo trong tim nhiều thế hệ học trò. Thầy đã về hưu nhưng sống trong niềm kính trọng và thương yêu của nhiều người.
    Thầy Hạ nên học lấy tấm gương đó.

    Trả lờiXóa
  31. Một bài học ngoại khoá lớn cho tất cả các SV !

    Trả lờiXóa