Thứ Sáu, 11 tháng 5, 2018

Nhà báo Khải Đơn: VỀ PHẢN ĐỘNG


(Khải Đơn)

Về phản động

Hồi mới vào nghề báo, một nhà báo trong nghề dắt tôi đến Thủ Thiêm, chạy xe máy qua đường Lương Định Của đầy đổ nát. Anh hỏi: “Giờ mình viết gì về nơi này?” - Là người mới ra trường, tôi về và trò chuyện để thảo luận đề tài.

Những đàn anh trong tòa soạn nói: “Viết làm gì. Ở đó dân nhận tiền phản động rồi đi biểu tình thôi.”

Vài năm sau, tôi nghe về Dòng Mến Thánh Giá và cái nhà thờ 178 năm tuổi ở Thủ Thiêm, và lại đề xuất đề tài. Một dặn dò khác được đưa ra: “Em phải cẩn thận với mấy chuyện tôn giáo. Bọn phản động tài trợ, cho mấy cái nhà thờ biểu tình.” - Đó là hồi những masoeur nữ ngồi tọa kháng không cho phá dỡ nhà thờ.

Và chẳng biết vì cơ duyên gì, tôi lại dọn đến ở trong một chung cư tái định cư của dân Thủ Thiêm, ở đối diện ngôi nhà mà nhà thờ mua để làm phòng khám cho Mẹ Bề Trên ở và khám bệnh cho người nghèo. Một bữa phòng tắm nhà tôi bị vỡ ống nước, nước chảy khắp nhà và lan ra hành lang. Bà điện thoại cho tôi từ công ty chạy về dọn sách bị ướt.

Ở đó nhiều năm, tôi nhìn thấy “mặt khác” của những con người bị cánh nhà báo đàn anh của tôi gọi là “nhận tiền tài trợ của phản động”. Họ chữa bệnh cho những người chẳng còn gì để mất, từ anh giang hồ, bà lão nghèo, đến người bán trái cây trên xe đẩy bị tai nạn. Họ đi chợ và mua những phần thực phẩm tươi, dúi vào tay người nghèo tìm đến họ giữa tháng ngày dặt dẹo. Họ gọi cửa mời tôi một nửa quả xoài mới được người dân nào đó từ Thủ Thiêm cũ mang từ quê lên cho.

Sống với họ, tôi nhìn thấy một Thủ Thiêm khác, chẳng giống với những buổi thẩm định đề tài chẳng có gì để cãi trên tòa soạn. Dân Thủ Thiêm dặt dẹo về chung cư, và bắt đầu một cuộc sống chưa từng là của họ. MIếng đất họ đang ở yên lành ngoài kia bị san phẳng, bán với giá cao gấp vài trăm lần. Họ không có quyền gì. Nhà thờ 178 tuổi, là nơi thành tựu và yên nghỉ của bao nhiêu đời con người tôn giáo, cũng bị đem ra để đấu chiến giành giật. Đất vàng sát sông. Đẹp như mơ để xây cao ốc.

Có một buổi tôi đi làm sáng qua, thấy những thanh niên trật tự áo xanh mang xe cẩu tràn vào một nhà, người trong nhà la hét, bị giật kéo, trấn áp. Sau hôm đó, maseour kể anh chủ nhà đòi tự thiêu, đổ xăng lên người. Áo xanh lùi lại. Căn nhà đó vài tháng sau tôi không thấy quần áo treo phơi như mọi lần. Cuộc chiến âm thầm ở Thủ Thiêm diễn ra trước mắt gần như hàng ngày. Tất nhiên, tôi không viết về họ. Chẳng báo nào viết về họ.

Những ngày như hôm nay, báo buổi sáng viết về người dân Thủ Thiêm khóc. Các báo cao giọng bảo vệ dân Thủ Thiêm, chụp ảnh người đàn bà gục xuống ngay trên bàn hội nghị. Báo chí đăng những phát biểu đầy mùi xông pha, thẳng thắn của thành phố. Nhiều khi sự đau khổ của người dân cũng là một mốt thời thượng của tường thuật.

Điều duy nhất tôi nhớ được suốt nhiều năm sống ở Thủ Thiêm là sẽ không bao giờ dạy học trò mình rằng ai đó là “phản động”, “nhận tiền nước ngoài”, hay “biểu tình lấy tiền”. Tôi sẽ không bao giờ đủ miệng mồm để kết luận một người đàn ông đổ xăng lên người là “nhận tiền nước ngoài” để đánh đổi sinh mạng. Chỉ có nhà cửa, tổ ấm, và con cái mới khiến người ta sẵn sàng đánh đổi sinh mạng.

Làm nhà báo, có khi sự bất lực của việc thiếu kiến thức, khả năng và yếu đuối khiến mình không thể tường thuật và viết bài.

Nhưng đổ lỗi rằng nhân vật của mình “phản động” để không viết bài về họ là một tội ác.

Khải Đơn

6 nhận xét :

  1. Thôi thì nói thẳng ra cho thiên hạ biết:
    Ai cứ ngoác mõm ra kết tội người khác là "Phản động!" - chính là những kẻ BỊ TẨY NÃO, NHỒI SỌ!
    Mà không biết chúng có hiểu chúng bị như vậy không, bọn zombie?

    Trả lờiXóa
  2. Dạo xưa:""Đạo học lớn cốt để biết phát huy đức sáng đức tốt đẹp của con người; đổi mới khiến lòng dân bỏ cũ theo mới, bỏ ác theo thiện; khiến mọi người đạt đến mức độ đạo đức hoàn thiện nhất. Có hiểu được phải đạt đến mức độ đạo đức hoàn thiện nhất thì mới kiên định chí hướng. Chí hướng kiên định rồi, tâm mới yên tĩnh. Tâm yên tĩnh rồi, lòng mới ổn định. Lòng ổn định rồi, suy nghĩ sự việc mới có thể chu toàn. Suy nghĩ sự việc chu toàn rồi, mới có thể xử lý, giải quyết công việc được thỏa đáng."
    Làm nhà báo mà không dùng đến "não" của mình, mà dùng cái Não của kẻ khác: “Em phải cẩn thận với mấy chuyện tôn giáo. Bọn phản động tài trợ, cho mấy cái nhà thờ biểu tình.” thì là BÙ NHÌN LAM BÁO thôi!
    -Bạn phải xung trận, làm rõ những điều đồn đoán, xác định bản chất của sự việc sai trái thị phi, phản ánh nó trên tâm thế "cách vât trí tri" của não bộ để đưa những miền tăm tối ra ánh sáng. còn không bạn chỉ là bồi báo mà thôi!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Với cơ chế,tổ chức và cái vòng kim cô tuyên giáo tròng trên đầu "nền báo chí cách mạng VN",thì cho dù có đủ trí và dũng cũng không thể "đưa những miền tăm tối ra ánh sáng" được.
      Nhiều nhà báo dũng cảm đã làm như thế và họ đã "từ miền ánh sáng phải vào ở miền tăm tối" rồi.
      Súng,đạn,nhà tù đang nằm trong tay "miền tăm tối" đó và luôn sẵn sàng chụp lên đầu bất cứ ai dám mở miệng.

      Xóa
  3. Một phần nghìn hay một phần triệu sự thật thôi bạn...Chúc mừng và cảm ơn bạn đã dũng cảm lên tiếng. Các đồng nghiệp của bạn cũng chỉ là nạn nhân. "Đánh rắn phải đánh dập đầu", ai là nổi việc này, bạn hãy góp vào câu trả lời nhé...

    Trả lờiXóa
  4. Nếu vụ này ở nước ngoài thì cái tập đoàn Thaco lụm bại rồi .
    Vụ Thủ Thiêm có bàn tay Dương Thaco nhúng vào, và cũng chính là Thaco Trường Hải xe hơi .
    Những người giàu phản đối ko mua bất kỳ xe nào của Trường Hải vì nó ăn đất Thủ Thiêm thì nó sẽ không dám trục lợi.
    Không dám đối đầu các quan chức tham nhũng thì ít ra cũng phải dám đối đầu các tập đoàn ăn bẩn để bớt bị thịệt hại .
    Nhưng không , xứ đông Lào ra ngõ gặp anh hùng cũng chả dám tẩy chay các doanh nghiệp được chống lưng.
    Như vụ Tân Hòa Phát , hô hào tẩy chay cho sướng miệng nhưng cuối cùng thì nó sống vui sống khỏe sống vô trách nhiệm cũng vì bản tánh dân xứ đông Lào hèn với chúng nhưng ác với chính bản thân và mọi người xung quanh .
    Ca sĩ Phi Nhung , đài THVĩnh Long , Thúy Nga hải ngoại xúm vào quảng cáo cho nó , dân chúng hôm trước gào thét tẩy chây hôm sau thì thi nhau bán hàng cho nó ,thì nhau ực nước của nó thì bảo sau nó chả sợ dân xứ đông Lào .
    Thằng Thaco trường hải ko bán được xe thì các cổ đông nó bỏ chạy thì Tên Dương khốn đốn chứ chẳng chơi .Nếu cần lao xứ Đông Lào tẩy chay hết những gì liên quan đến Thaco thì bọn khác sẽ sợ xanh mặt mà không dám móc tay với đám tham nhũng

    Trả lờiXóa
  5. Đối tượng đã bị chụp cái nón cối phản động lên đầu rồi . Báo đài NN chỉ nhìn thấy cái nón cối chứ có dám dỡ cái nón ra để nhìn rõ mặt người ta không ?

    Trả lờiXóa