Thứ Năm, 22 tháng 5, 2014

TS. Giáp Văn Dương: HÃY TỪ BỎ CHẤT GÂY NGHIỆN CHẦU VỀ TRUNG CỘNG!

Thoát Trung Luận 
Giáp Văn Dương
18.7.2013

Thời gian gần đây, khi thảo luận về những nguy cơ đối với nước ta trước sự trỗi dậy của Trung Quốc, về lựa chọn mô hình phát triển cho Việt Nam, về tình hình tranh chấp Biển Đông …, một số người thuộc giới trí thức trong và ngoài nước, dù chưa chính thức, cũng đã ít nhiều đi đến một nhận định chung: Cần thoát khỏi sự ảnh hưởng của Trung Quốc!

Tuy nhiên, nhận định này chưa bao giờ được viết ra một cách mạch lạc, có hệ thống, và dường như chỉ mới dừng ở mức trực giác. Vì thế, một bài luận nhằm phân tích rõ ràng về nhận định quan trọng này là cần thiết. 

Tư tưởng thoát khỏi Trung Quốc thực ra không hề mới. Lịch sử nước ta có thể được diễn giải tương đối đầy đủ dưới góc nhìn thoát Trung. Phần lớn các cuộc khởi nghĩa, các cuộc kháng chiến chống ngoại xâm trong suốt chiều dài lịch sử của dân tộc ta đều mang trong mình một thông điệp nóng hổi: Thoát khỏi vòng kiềm tỏa của Trung Quốc! 

Sự kiện dân tộc Việt Nam không bị đồng hóa và giành lại được độc lập sau gần một nghìn năm Bắc thuộc là một sự kiện hy hữu trên thế giới. Đó là kết quả của một quá trình thoát Trung bền bỉ kiên trì. Sau khi giành được độc lập, quá trình này được tiếp nối không chỉ ở các cuộc kháng chiến vệ quốc, mà còn ở các nỗ lực giữ gìn ngôn ngữ, văn hóa ở các triều đại sau này. 

Khi còn nhỏ, tôi đã từng ngạc nhiên khi đọc bài hịch của vua Quang Trung khích lệ tướng sĩ trước khi ra trận: “Đánh cho để dài tóc. Đánh cho để răng đen…”.  Tôi đã tự hỏi, vì sao nhà Vua không chọn những biểu tượng lớn lao hơn mà lại chọn những điều nhỏ nhặt như vậy để động viên quân sĩ? Nhưng càng ngày tôi càng thấm thía: Đó là lòng kiên định của tổ tiên nhằm thoát khỏi vòng kiềm tỏa của nền văn hóa Trung Hoa, ngay từ những việc nhỏ nhất.

Ý thức vùng thoát khỏi vòng kiềm tỏa này là thường trực. Tuy nhiều lúc bị chao đảo bởi sự tấn công mạnh mẽ đến từ phương Bắc, nhưng mỗi khi cần đến thì ý thức vùng thoát này lại bùng lên dữ dội. Nỗ lực xây dựng chữ viết riêng cho dân tộc như chữ Nôm của cha ông, và gần đây nhất là việc toàn dân đồng loạt chuyển sang sử dụng chữ quốc ngữ, là minh chứng rõ ràng cho sự vùng thoát khỏi vòng kiềm tỏa này.

Riêng với việc chuyển sang sử dụng chữ quốc ngữ, có thể nói, đây là một cuộc thoát Trung ngoạn mục. Thành quả của nó thật đáng nể: Số người biết đọc biết viết tăng lên gấp bội, số lượng văn bản sử dụng chữ quốc ngữ chỉ trong một thời gian ngắn đã tăng lên gấp nhiều lần so với số văn bản chữ Nho của toàn bộ lịch sử nước ta trước đó. Cũng chính nhờ chữ quốc ngữ mà về mặt hình thức, ngôn ngữ của chúng ta đã thoát khỏi vòng kiềm tỏa của tiếng Hán. Tỷ như đến giờ phút này, nước Việt ta vẫn dùng chữ Nho để viết và giao tiếp với thế giới, thì đối với họ, ta có khác nào một quận huyện của Trung Quốc? Ta sẽ gặp khó trong việc thuyết phục họ rằng, ta là một quốc gia độc lập, có ngôn ngữ và văn hóa riêng.

Tên gọi của nước ta cũng không phải là một sự ngẫu nhiên. Đằng sau mỗi cái tên đều là một lời nhắn nhủ hoặc một mong đợi sâu thẳm. Ông cha ta đã chọn hai chữ Việt Nam để đặt làm tên nước. Việt Nam có nghĩa là tiến về phương Nam. Điều này có nghĩa là gì? Chỉ có thể cắt nghĩa: Tiến về phương Nam để thoát khỏi vòng kiềm tỏa của người phương Bắc. Đó là di lệnh của tổ tiên cho các thế hệ con cháu người Việt Nam mình.

Như thế, tổ tiên chúng ta bằng kinh nghiệm và trực giác, thông qua cách chọn tên nước, đã di lệnh cho con cháu: Muốn tồn tại thì phải tiến về phương Nam, thoát khỏi vòng kiềm tỏa của người phương Bắc. Lịch sử mở nước của chúng ta trong thời cận đại có thể  được hiểu là gì khác hơn việc thực hiện di lệnh của tổ tiên mình?

Nhưng điều không may cho chúng ta là nền văn hóa Trung Hoa có sức ảnh hưởng quá lớn. Nó như một đại nam châm hút các dân tộc xung quanh về phía mình. Nên dù luôn có ý thức vùng thoát khỏi ảnh hưởng của người Trung Quốc, dù đã được cha ông di lệnh kỹ càng, thì lịch sử của Việt Nam luôn là sự giằng xé giữa hai luồng vận động: Vùng thoát khỏi Trung Quốc và chầu về Trung Quốc.

Sở dĩ có sự giằng xé này là vì, trong suốt thời phong kiến, do sự hạn chế của phương tiện giao thông, thế giới bên ngoài đối với nước ta dường như chỉ có một mình Trung Quốc. Khi người của ta chưa đủ đông, kinh tế của ta chưa đủ mạnh, văn hóa của ta chưa đủ trưởng thành, thì việc chịu ảnh hưởng của văn hóa Trung Hoa cũng là điều dễ hiểu.

Nhưng ngày nay, thời thế đã đổi thay. Một em bé sinh ra ở một vùng quê hẻo lánh cũng có đủ thông tin để biết rằng, thế giới không chỉ có một mình Trung Quốc. Thế giới còn có nhiều nền văn hóa khác, mang nhiều giá trị tiến bộ hơn, đáng học hỏi hơn nền văn hóa Trung Hoa, đến mức bản thân người Trung Quốc cũng phải mau mau thay đổi để học hỏi những điều tiến bộ này. Trên thực tế, những vùng nào của Trung Quốc gỡ bỏ được một phần văn hóa Trung Hoa truyền thống để du nhập các giá trị văn hóa phương Tây như các Hồng Kông, Đài Loan… thì đều phát triển vượt bậc so với những phần còn lại của Trung Quốc lục địa.

Nhiều nước châu Á khác như Nhật Bản, Hàn Quốc, Singapore cũng đã tìm cách thoát khỏi ảnh hưởng của văn hóa Trung Hoa thành công và trở thành những con rồng con hổ châu Á mới. Họ không chỉ giữ được độc lập, mà còn tiến nhanh thành một nước phát triển, được thế giới kính nể trọng vọng. 

Hãy lấy trường hợp Nhật Bản làm ví dụ: Bằng cách thực hiện cuộc thoát Á nhập Âu từ nửa sau của thế kỷ 19, Nhật Bản đã tránh được ách nô lệ thực dân và phát triển thành cường quốc chỉ sau một thời gian ngắn. Thoát Á với Nhật Bản thời gian đó là gì, nếu không phải là thoát khỏi ảnh hưởng của văn hóa Trung Hoa? Vì vậy có thể nói, chìa khóa để Nhật Bản phát triển thành công là thoát khỏi vòng ảnh hưởng của Trung Quốc.

Vậy thì tại sao chúng ta lại không làm như họ? Tại sao ta lại không vùng thoát khỏi vòng kiềm tỏa của Trung Quốc để phát triển, khi gương thành công đã bày ra trước mắt cả trăm năm, khi di lệnh của tổ tiên vẫn còn bên tai văng vẳng?

Câu trả lời chỉ có thể là: Tư tưởng chầu về Trung Quốc đã trở thành một quán tính tâm lý, một vô thức xã hội hay một phản xạ có điều kiện. Tư tưởng này đã ăn sâu vào đời sống ở nhiều dạng nhiều mặt nên khó lòng dứt bỏ được. Với người dân thì đó là sự tiếp nhận văn hóa Trung Hoa một cách vô tư hào hứng qua phim ảnh, sách báo… đến mức trẻ em thuộc sử Tàu hơn sử Ta, quen với đồ chơi Tàu hơn đồ chơi Ta. Thương nhân ta thì chỉ chăm chắm nhập hàng Trung Quốc giá rẻ về bán cho dân, dù biết là hàng kém và có nhiều độc hại. Ở mức quốc gia thì đó là sự ràng buộc đến mức vô lý về ý thức hệ vào người Trung Quốc, dẫn đến thua thiệt và bất bình đẳng trong bang giao quốc tế. 

Những việc này đều diễn ra một cách trơn tru tự động, đến mức không mấy ai tự hỏi: Vì sao mọi chuyện lại quá dễ dàng như vậy? Câu trả lời hẳn nhiên là tư tưởng chầu về Trung Quốc đã bén rễ sâu trong tiềm thức của xã hội ta như một chất gây nghiện, tuy độc hại nhưng rất khó từ bỏ. Vì nếu từ bỏ thì sẽ gây ra đau đớn và chống chếnh phần nào. Nhưng từ xưa đến nay, có chất gây nghiện nào có lợi?

Trong hoàn cảnh đó, chỉ còn một cách duy nhất là quán chiếu để nhìn sâu hiểu kỹ tác hại của việc chầu về Trung Quốc, để thấy được mối nguy lâu dài của nó đối với đất nước thì may ra mới có thể dứt bỏ được.

Trước hết là về văn hóa: Có so sánh ra bên ngoài mới thấy, bản sắc văn hóa của ta quá đỗi mong manh. Lý do chính là văn hóa của ta đã bị áp đảo bởi văn hóa Trung Hoa trong suốt nhiều thế kỷ, nay càng bị áp đảo mạnh hơn bởi tiến bộ của phương tiện truyền thông. Nhiều người khi còn sống thì một chữ tượng hình bẻ đôi không biết, nhưng khi chết thì lại được cúng tế bằng các bài văn khấn chữ Nho. Chuông, khánh trong chùa dù mới đúc, cũng hết thảy được khắc bằng thứ chữ của người Hán dù chẳng ai đọc được. Truyền thanh truyền hình, tuy sống bằng tiền thuế của dân Việt Nam ta, lại ngày đêm truyền bá văn hóa Trung Hoa đến tận hang cùng ngõ hẻm. Thời sự hơn nữa thì phim về tổ tông được quay bên Trung Quốc, Vạn Lý Trường Thành được mang về Đà Lạt... Ôi thôi, biết bao nhiêu mà kể!

Xin hỏi: Một dân tộc được định hình chính bởi cái gì? Có phải là bởi đất đai, tài nguyên của dân tộc đó hay không? Chắc hẳn là không. Người ta phân biệt dân tộc này với dân tộc khác bởi chính văn hóa của nó. Nay văn hóa của ta đang bị áp đảo mà dân ta lại vui vẻ cổ vũ chấp thuận, thì khác nào tay ta đã yếu, mắt ta đã chậm mà ta lại tự mua dây về bịt mắt trói tay mình?

Chính do sự áp đảo của văn hóa Trung Hoa nên những thói hư tật xấu của họ đã tìm được đất sống và tác oai tác quái ở ta. Nạn chuộng bằng cấp hư danh, tệ mua quan bán chức, thói tầm chương trích cú, ếch ngồi đáy giếng, ngông nghênh coi thường chân lý, bệnh phụ mẫu quan phương, chính trị thống soái …– những đặc trưng của văn hóa hủ nho Trung Quốc không hề giảm đi trên đất Việt Nam ta mà ngược lại, như rồng gặp nước, múa may phát triển tràn lan, biến hóa gây hại không biết bao nhiêu mà kể. Vì sao vậy? Vì không sáng tạo ra chỉ học đòi bắt chước, nên nhiều người mang lòng kính sợ, nhất nhất tuân theo không dám đổi thay, nên chỉ nhăm nhắm chầu về, nghiêm cẩn như học trò đối với ông thầy.  

Nay những thói hư tật xấu này đang tác oai tác quái làm suy đồi văn hóa và đạo đức của ta quá thể. Bệnh hình thức hư danh, tật khoe khoang thành tích, thói hành dân, nịnh trên lừa dưới, tệ chạy chức chạy quyền… đã thành phổ biến , nên không còn cách nào khác là phải dứt bỏ để học những giá trị tiến bộ của phương Tây như dân chủ, tự do, bình đẳng, bác ái, thực học thực nghiệp… thì mới có thể tiến kịp người. 

Ta phải tự gỡ bỏ tấm khăn đang bịt mắt ta ra, phải vứt bỏ sợi dây đang trói buộc mình thì bàn tay khối óc mới được giải phóng, hoa thơm trái ngọt của sự sáng tạo mới được thành tựu. Còn như chỉ mê muội sùng kính những thứ người ta đã phải bỏ đi, thì mãi lếch thếch lôi thôi cũng là điều tất yếu!

Thứ hai là về kinh tế: Việt Nam ta đang bị áp đảo trong thương mại đối với người Trung Quốc. Nhập siêu từ họ lên đến 90% so với tổng nhập siêu của cả nước ta. Trong khi đó, xuất khẩu từ ta sang họ chỉ chiếm một phần rất nhỏ, lại chủ yếu là nguyên liệu thô và hàng nông sản, là những thứ mà giá trị chẳng được bao nhiêu. Vậy có thể nói, về kinh tế, chúng ta đang phụ thuộc vào họ một cách nặng nề. Nền kinh tế của ta đang ở mức chông chênh, có thể sụp đổ khi họ chủ tâm đóng cửa.

Nhưng điều đáng lo hơn cả là những người có thẩm quyền lại không thấy sự bất thường này. Những dự án lớn hầu hết đều rơi vào tay nhà thầu Trung Quốc. Tỷ như, 90% các dự án tổng thầu gần đây đã rơi vào tay họ. Chất lượng của những công trình này rất kém, vì một lẽ giản đơn: Trình độ về công nghệ của họ còn thấp, việc tôn trọng môi trường và văn hóa bản địa họ chẳng quan tâm. Hàng hóa xuất phát từ Trung Quốc luôn bị thế giới cảnh báo là độc hại và kém chất lượng. Chính họ đã gây ra nhiều vấn nạn về văn hóa và môi trường trong nước họ. Vậy thử hỏi, vẫn những con người đó sang nước ta thì làm sao có thể làm tốt cho được?

Đáng tiếc thay, tư duy chộp giật, “sống chết mặc bay tiền thày bỏ túi” của nhiều người có trách nhiệm đã dung túng tình trạng này, gây hại lâu dài cho nền kinh tế. Việc này ta phải trách ta trước hết, vì nếu ta không tiếp tay thì làm sao họ có thể tác oai tác quái. Tiếp tay cho họ hại mình, thời buổi cạnh tranh, hỏi có khác nào mua dây để tự trói chân mình. Mà đã mua dây để tự trói chân mình thì làm sao có thể đi nhanh đi xa cho được?

Chính vì thế, bên cạnh việc vùng thoát khỏi vòng kiềm tỏa về văn hóa, chúng ta cần tìm cách thoát khỏi vòng kiềm tỏa về kinh tế. Nhà nước cần có chính sách giảm thiểu nhập siêu từ Trung Quốc, khuyến khích người trong nước sản xuất kinh doanh. Người Việt phải xây dựng được một nền kinh tế độc lập so với người Trung Quốc, phải mở được những lối đi riêng, tạo dựng được những mô hình phát triển khác hẳn so với họ. Phải phấn đấu trở thành hội điểm đầu tư và thương mại toàn cầu. Việc này nói thì dễ mà làm thì rất khó. Nhưng không vì thế mà không gắng sức, vì tương lai dân tộc phụ thuộc phần nhiều vào chính chỗ này.

Thứ ba là về chính trị: Nước ta đang có một sự ràng buộc kỳ quặc về ý thức hệ đối với người phương Bắc. Họ làm gì thì sớm muộn ta cũng làm theo như bị thôi miên. Rất nhiều khổ đau trong lịch sử của ta đã có nguồn gốc từ việc làm theo như họ.

Dân ta khác, phong hóa của ta khác, đất đai vị thế của ta khác, vậy hà cớ gì ta phải dập khuôn theo? Đành rằng, trước đây ta chỉ biết đến Trung Hoa nên triều chính phải rập khuôn bắt chước, tuy đáng trách những có thể cảm thông. Nhưng nay thế thời đã đổi, thế giới đã mở rộng muôn phương, mà sao ta vẫn nhăm nhắm hướng về phương Bắc? Bao phen cửa nát nhà tan, bị đè đầu cưỡi cổ, mà sao vẫn chưa hết tỉnh hết mê? Lẽ nào, luồng tư tưởng chầu về Trung Quốc, tưởng chừng sẽ nhạt đi khi thế giới được mở rộng ra, lại một lần nữa giở trò mánh khóe kéo chìm ta xuống đáy?

Vì sao vậy? Vì đâu vậy? Vì sự u mê đã đến mức thâm căn cố đế, hay vì đặc quyền đặc lợi của một nhóm người? Di lệnh của tổ tiên và những bài học lịch sử vì sao không còn tác dụng? Dù câu trả lời là thế nào đi chăng nữa thì trên thực tế, sự ràng buộc kỳ quặc về ý thức hệ này đã gây ra nhiều thua thiệt cho ta trong quốc tế bang giao, làm mất đi nhiều cơ hội làm ăn của ta với thế giới bên ngoài. Người ngã xuống vì biên cương hải đảo ta cũng chẳng dám vinh danh… Hỡi ôi!

Thời thế đã đổi thay. Thế giới ngày nay không chỉ có một mình Trung Quốc. Đoàn thuyền ra khơi phần đông đều đi theo một hướng, vậy lẽ gì ta phải tách nhóm đi riêng với kẻ vẫn bắt nạt mình? Sợi dây trói tay trói chân gỡ ra còn chưa được, vậy cớ gì ta lại mua dây để tròng đầu tròng cổ ta thêm?

Và cuối cùng là chủ quyền bị đe dọa: Khi chân tay ta bị trói, đầu cổ ta cũng chẳng được tự do, mắt ta cũng bị buộc nhìn về một hướng, thì thân thể ta làm sao mà vẹn toàn tự chủ? Sự trỗi dậy của người Trung Quốc tất yếu dẫn đến việc họ mở rộng biên giới quốc gia. Tranh chấp với xung quanh là điều khó tránh khỏi. Điều này họ đã công khai thừa nhận. Biển Đông đã nổi sóng. Giờ việc ta cần làm là hãy nhanh nhanh tự cởi trói cho mình, làm cho ta hùng mạnh thêm lên thì mới có thể giữ được vẹn toàn cương thổ.

Khi lực ta còn yếu thì mắt ta phải nhìn xa trông rộng, phải tìm cách kết thân với những kẻ có thế có quyền, có cùng lợi ích cùng mối lo âu để đồng tâm đối phó. Muốn vậy ta phải thiện chí thành tâm, đặt lợi ích quốc gia lên trên những tính toan nhỏ nhặt. Tình thế đã trở nên nguy ngập. Nước Việt ta đang đứng trước một lựa chọn lịch sử: Thoát Trung để phát triển hay cam tâm làm nô lệ một lần nữa?

Là người Việt, không ai muốn trở thành nô lệ ở bất cứ dạng nào. Điều này có nghĩa, lựa chọn duy nhất là vùng thoát khỏi vòng kiềm tỏa của người Trung Quốc để phát triển.

Vậy thì, hãy làm một cuộc thoát Trung toàn diện để hội nhập cùng thế giới và kiến tạo một kỷ nguyên phát triển mới!

Hãy tỉnh cơn mê, dứt cơn mộng mị! Hãy từ bỏ chất gây nghiện chầu về Trung Quốc! Hãy cởi bỏ tấm khăn bịt mắt! Hãy vứt sợi dây đang trói tay, trói chân, tròng cổ, tròng đầu!

Hãy trở về với di lệnh của tổ tiên: Thoát Trung hay là chết!
Nguồn: Viet-Studies
Đăng lần đầu tại đây Thứ Năm, ngày 18 tháng 7 năm 2013


41 nhận xét :

  1. Bài viết quá hay.Đây là lối thoát hiểm, là đường tiến lên của dân tộc VN. Cám ơn TS Giáp Văn Dương.

    Trả lờiXóa
  2. Trả lời
    1. Không những quá hay , mà còn hợp lòng dân .

      Xóa
  3. TS Giáp Văn Dương tuổi chưa cao mà tầm nghĩ sâu sắc đáng để cho nhiều trí thức , lão thành và toàn dân Việt Nam ta thức tỉnh !
    Cám ơn tiến sĩ và chủ bloog truyền bá thông tin .

    Trả lờiXóa
  4. Vua giỏi phải có bầy tôi giỏi . Lãnh đạo giỏi phải có tham mưu giỏi . Từ cái tư duy của lãnh đạo không dám thoát ly khỏi Tầu , tìm kiếm tham mưu cũng giống như mình thì sẽ lôi kéo cả nước theo . Chóp bu lãnh đạo CSVN hiện thời học trường nào, thầy nào ? Có phải từ trường học của Mỹ không ? Chắc chắc không phải . Các UV BCT xuất thân từ đâu ? Chắc không phải từ các nước TB phương Tây . Các BT do đâu đào tạo ? Chắc không phải do Mỹ . Cứ nhìn vào các vị lãnh đạo thì thấy VN khó thoát ảnh hưởng TQ .
    Khi Nhật Hoàng Minh Trị muốn canh tân nước Nhật, ngài đã chọn các thanh nhiên tài giỏi gởi sang Đức để học kĩ thuật của người Đức, bắt các nhà trí thức Nhật bỏ các học của Trung Hoa mà nghiên cứu học thuật của người phương Tây . Hàn quốc cũng vậy . Phác Chánh Hy đã gởi hàng trăm sinh viên qua Đức học kĩ thuật, kí kết đào tạo liên thông đại học với Mỹ . Có trong tay đội ngũ tinh hoa mới, Minh Trị quyết định sử dụng họ , Hàn cũng thế và quyến tâm đua nước mình đi lên . Nhờ các nhà lãnh đạo tài ba và sáng suốt, NB và HQ đã và đang tiến bộ rất nhanh về mọi mặt .
    Nhưng củng NB và HQ theo kĩ thuật và chính trị phương Tây là thế mà họ không quên bản sắc dân tộc . NB không phải là Mỹ, HQ cũng thế . Cái gì hay thi tiếp thu , cái gì dở thì sàng lọc, còn bản chất văn hóa của mình không mất.
    Ngày xưa Đinh Bộ Lĩnh từ đám cờ lau mà dành được độc lập, lập nước Đại Cồ Việt và từ đó nước Việt bền vững . Lê Lợi từ đám nông dân Lam Sơn Thanh Hóa mà phất cờ đánh thắng quân Minh, giành lại chủ quyền cho Đại Việt . Người anh hùng áo vải đất Tây Sơn , từ nơi rừng sâu núi thẳm lại thông mình tài giỏi đến thế . Ngày nay , VN có người tài ở khắp năm châu, lẽ nào cứ lạc loài làm nước nhược tiểu ?

    Trả lờiXóa
  5. Cần có 1 hội nghị DIÊM HỒNG nơi các nhà trí thức có tâm huyết & các nhà lãnh đạo cùng ngồi lại với nhau vạch ra một lộ trình định hướng cho tương lai đất nước . Tạo nên 1 khối thống nhất với mọi mặt của xã hội .Đồng thời tuyên truyền cho người dân hiểu được :"ý thức & trách nhiệm " thực trạng xã hội của ngày hôm nay & tương lai trước mưu đồ phương Bắc...
    Việc này ,các Bác lãnh đạo có thể quyết định được trong tầy tay. Có điều có dám "NO CHINA " như nước Miến Điện vừa mới làm ...Mong lắm thay.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Kiến nghị 72 là kết quả của hội nghị DIÊN HỒNG đó, nhưng có ai nghe, ai thực hiện đâu. Chỉ cần thực hiện theo bản kiến nghị 72 thì dân ta sẽ được quyền làm người, đất nước ta sẽ hùng cường và thoát khỏi vòng kiềm tỏa của TC ngay tức khắc.

      Xóa
  6. “Đánh cho để dài tóc. Đánh cho để răng đen…”.
    hehe....
    quá hay...

    Trả lờiXóa
  7. Để thoát khỏi ảnh hưởng của Trung Quốc, điều đầu tiên cần phải nâng cao dân khí. Muốn vậy phải để cho người dân tự do thoát khỏi sự sợ sệt khi cất lên tiếng nói độc lập của mình. Phải chấp nhận nhìn một vấn đề từ xã hội, văn hoá, đến kinh tế ... theo nhiều lăng kính khác nhau.
    Đảng cầm quyền phải chấp nhận sự cạnh tranh, chấp nhận những ý kiến phản biện, chấp nhận sự phê phán. Chấp nhận tự do báo chí và học theo những gì là tinh hoa của loài người
    Như cụ Nguyễn Hiến Lê đã nhận xét : Xã hội loài người tiến lên được do tầng lớp tinh hoa, tầng lớp trung lưu trí thức dẫn dắt. Hãy tạo điều kiện cho tầng lớp này cả trong nước và nước ngoài lên tiếng. Theo thiển ý của tôi nếu được như vậy xã hội chúng ta sẽ thay đổi một cách ngoạn mục.

    Trả lờiXóa
  8. Đất nước ta đang vào vòng vây nguy hiểm của TQ, có lẽ đến 80% dân chúng đều muốn thoát khỏi ảnh hưởng của TQ, chỉ có tham nhũng, những kẻ phản bộ tổ quôc sm[í phò quân phương Bắc thôi, vì chúng bán được nhiều tài sản đất nước để làm giàu...

    Trả lờiXóa
  9. Hoan hô chữ Quốc ngữlúc 22:41 15 tháng 7, 2013

    Thoát Trung,thoát Mỹ !

    Hiện tại Mỹ và tàu đang câu kết tạo ra gọng kìm để chinh phục thế giới bằng đồng Đô La.
    Thế giới ngày nay đang bị và đã thấy hiểm họa của việc dùng hàng tàu...rẻ và dởm( nhái).

    Muốn thoát không thể mãi dùng hàng tàu được, dù rẻ đến đâu

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Theo tôi muốn thoát Trung phải dựa vào chính nội lực của ta nhưng trước mắt vẫn phải cần sự ủng hộ của Mỹ để gây đối trọng với bọn tàu nham hiểm! Điều này thì chỉ khi nào những LĐVN hiểu và làm được thì mới có cơ may thoát tàu mà thôi!

      Xóa
  10. Bài viết với những quan điểm, luận cứ quá xuất sắc trong từng ý, từng câu chữ. Tôi tâm đắc với toàn bộ bài viết, đặc biệt nhất là những câu cuối, nó như một lời hịch kêu gọi thống thiết và quyết liệt được cất lên tự đáy lòng của TS Giáp Văn Dương, của tôi, của tất cả những ai có lương tri trên đất nước này.
    Tôi mong bài viết được truyền bá cho lãnh đạo và toàn bộ nhân dân Việt Nam, biết được cái thảm họa ngàn năm nô lệ giặc Tàu, để "Thoát Trung hay là chết ".
    Tuy nhiên trong câu "Nay văn hóa của ta đang bị áp đảo mà dân ta lại vui vẻ cổ vũ chấp thuận, ... " tôi xin góp ý là nên thay thế 2 chữ "dân ta" thành 2 chữ đảng ta thì nó chính xác hơn.
    Xin cảm phục TS Giáp Văn Dương và mong TS có nhiều bài viết hơn nữa.

    Trả lờiXóa
  11. Tại sao TV chiếu nhiều phim Tàu thế? Nhiều lúc bật TV lên tôi tưởng là của Tàu. Hay là nhà đài đã được Tàu nuôi. Các bà các chị chỉ chờ có phim Tàu là mở TV, không trách nhiều chị em bị dắt sang Tàu để làm vợ hoặc nô lệ tình dục. Ấy vậy mà nghe đâu có một thời, ta giảm phim Tàu để lập lại thế quân bình với các phim khác trên thế giới, báo chí Tàu làm um lên là VN chơi xấu! Thoát Tàu là từ bỏ sự thụ động trong suy nghĩ của chính chúng ta, đừng cun cút đi theo họ như một đứa trẻ đi sau một người lớn.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. TS Cù Huy Hà Vũ đã nói đại ý: Nước nào quan hệ với Tàu thì chỉ có "tắc tử". Nay TS Giáp Văn Dương ra lời kêu gọi: "Thoát Tàu hay là chết". Đây là những lời dạy được đúc rút từ ngàn năm lịch sử, thiết nghĩ lãnh đạo đảng và nhà nước nên tỉnh cơn mê, nhìn thẳng vào thực trạng đau buồn của đất nước, từ bỏ những lợi ích cá nhân nhỏ nhen thấp hèn, hãy đặt lợi ích của Tổ Quốc, của nhân dân lên trên hết, không thể để mãi đất nước trong cái thảm cảnh này nữa. Miến Điện họ đã thoát ra được vòng kiềm tỏa của TC để đến với thế giới văn minh, tự do, tôn trọng lẫn nhau và phát triển, thì không có lý gì chúng ta không làm được.

      Xóa
    2. Xin cảm ơn TS Giám Văn Dương đã viết nên bài này. Xin cảm ơn TS Nguyễn Xuân Diện đã cho đăng bài này. Tôi mong bài được gửi cho tất cả các báo đài trong nước để lãnh đạo và nhân dân được đọc để bớt chút ngu .

      Xóa
  12. Muốn tổ quốc và dân tộc VN trường tồn?
    Hãy mạnh dãn dứt bỏ những lệ thuộc về văn hóa, tâm linh, thời trang ....phát xuất từ bọn tàu khựa
    Hãy chấm dứt những dịp lễ lạc bắt chước của bọn tàu, kể cả Tết Nguyên Đán
    Hãy ngưng du lịch, ngưng mua hàng từ Trung cộng

    Và ngay trước mắt, hãy chấm dứt gọi chúng là Trung Quốc hay Trung Hoa mà chỉ nên gọi là Tàu, hay Trung cộng để chúng biết chúng không là gì ít nhất là trong tư duy của người Việt yêu nước

    Trả lờiXóa
  13. "Hãy trở về với di lệnh của tổ tiên: Thoát Trung hay là chết!"
    Tổ tiên có còn giá trị để người lãnh đạo đất nước ngày nay nghe theo nữa hay không ? Bởi vì cái vòng kim cô "ý thức hệ" đã chiếm lĩnh trong mọi hoạt động rồi !

    Trả lờiXóa
  14. Tôi là người biết rõ tại sao trung quốc chặn vũ khí nga : Mục đích chính là sao chép vũ khí nga . Sau này khi chuyên gia nga kiểm tra lại thì thấy một số bộ phạn bị tháo ra không lắp lại được.

    Trả lờiXóa
  15. Bài luận thoát Trung Quốc từ bác Giáp Văn Dương cần thiết tiếp tục được cập nhật để đủ hơn hay hơn tốt hơn (có thể đưa lên wiki để anh chị em cùng đóng góp để có các virsion...)

    Trả lờiXóa
  16. Mong rằng các ông Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Chí Vịnh,Trần Đăng Thanh ....biết khiêm tốn học hỏi nghiêm túc từ GS Nguyễn Văn Tuấn và TS Giáp Văn Dương.

    Trả lờiXóa
  17. Không dễ thoát đâu các bác ạ. Kinh nghiệm lịch sử cho phép ta không thể lạc quan một cách dễ dãi đâu.
    Cái não trạng học đòi, đua chen, sánh vai ... trong tư cách của người Việt ta thật kinh khủng các bác ạ. Cứ như quan sát của tôi thì tôi thấy: người Việt vừa ghét, vừa sợ, vừa học đòi học mót những thành tựu văn hóa Trung Hoa. Cứ nhìn vào cái nghệ thuật thư pháp chữ quốc ngữ thì đủ biết.
    Cho nên, cần phải có thời gian chuẩn bị lâu dài, chu đáo. Tôi tin rồi đây nhiều người trẻ Việt sẽ có suy nghĩ như tác giả bài này. Chỉ khi ấy thì may ra mới thoát được.

    Trả lờiXóa
  18. Bộ Ngoại giao Philippines (DFA) ngày 16-7 thông báo tòa án trọng tài xử lý vụ Philippines kiện Trung Quốc về tranh chấp lãnh thổ đã chính thức khởi động.

    DFA cho biết tòa án trọng tài thường trực ở The Hague (Hà Lan) được chỉ định là nơi diễn ra buổi xét xử.

    “Chính phủ Philippines hài lòng vì tòa án trọng tài đã được thành lập chính thức và bây giờ quá trình phân xử đã được bắt đầu” – báo Inquirer dẫn lời người phát ngôn DFA Raul Hernandez.

    Ông Hernandez cho biết ban trọng tài họp phiên đầu tiên vào ngày 11-7 đã thông qua bộ dự thảo quy trình tiến hành vụ tố tụng, sau đó gửi tới cả hai phía Philippines và Trung Quốc xem xét góp ý. Công tác góp ý phải hoàn thành trước ngày 5-8.

    Chính phủ Philippines đã đệ đơn kiện Trung Quốc sau nhiều vụ nước này cử tàu hải quân và tàu cá xâm nhập các vùng đặc quyền kinh tế của Philippines. Chính phủ Philippines khẳng định đi kiện là lựa chọn cuối cùng, sau nhiều cuộc đàm phán song phương không đạt kết quả với Trung Quốc.

    Về khả năng Trung Quốc sẽ không gửi góp ý dự thảo quá trình xét xử, ông Hernandez khẳng định phiên tòa sẽ vẫn tiếp tục “dù có hay không những ý kiến của Trung Quốc.”

    “Quan điểm của chúng tôi là đường chín đoạn mà Trung Quốc vẽ ra là bành trướng quá mức, không có giá trị pháp lý theo luật pháp quốc tế” – ông Hernandez nhấn mạnh.

    (TNO)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đứng trước một kẻ thù truyền kiếp, một hán tộc tham lam, hung hăng, bất chấp tất cả và đang sẵn sàng nuốt chửng mình. Việt Nam không có con đường nào khác là phải:
      - Làm mạnh nội lực.
      - Vạch mặt kẻ thù, làm rõ chính nghĩa để tạo dư luận quốc tế, mà tòa án quốc tế là một trong những phương tiện hữu hiệu nhất.
      - Liên minh toàn diện với Hoa Kỳ, một cường quốc có trách nhiệm, để cùng với họ thực hiện chiến lược chuyển dịch qua châu Á, để bảo vệ Tổ Quốc của mình. Tất nhiên liên minh với Hoa Kỳ thì phải mở rộng dân chủ, phải bỏ độc tài CS, phải từ bỏ những quyền lợi cá nhân thấp hèn ... Điều này thì quá tốt, không việc gì phải ngại, đừng luyến tiếc cái thời "vàng son" đã qua rồi.
      Tôi mong những nhà lãnh đạo Việt Nam hãy tỉnh cơn mê, để cứu dân, cứu Tổ Quốc.

      Xóa
  19. Mong rằng các vị lãnh đạo nhà nước, nhất là các vị còn có cái Tâm trong sáng và còn biết nghĩ đến Tiền đồ đất nước, tương lai Dân tộc hơn là chỉ biết vun quén thu góp riêng cho bản thân, gia đình và dòng họ của mình, có cơ duyên được đọc và suy ngẫm những bài viết đầy Tâm huyết như thế này. Thành tâm cầu mong cho Đức Quốc Tổ Hùng Vương và Tổ Phụ Lạc Long Quân cùng Tổ Mẫu Âu Cơ độ trì cho các vị !

    Trả lờiXóa
  20. TQ muôn đời nay là kẻ thù truyền kiếp của nhân dân VN! Rất chính xác: Thoát Trung hay là chết!

    Xin cảm ơn tác giả trẻ Giáp Văn Dương !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tóm lại là do ý thức hệ đã đưa dân tộc Việt lệ thuộc hoàn toàn vào TQ . Với một ý thức hệ sai lầm đã dẫn người dân Việt tới mức u mê !

      Xóa
  21. Thoát Trung, thoat khỏi ảnh hưởng của Trung Hoa, là đièu cần thiết. Khổng Giáo tóm lai là: thuyết chính danh và ngũ thường (Nhân, Nghĩa, Lễ, Trí, Tín) làm phép cư xừ trong xã hội. Tu Thân căn bản là tu luyện con người bởi sự hiếu hoc. Khi con người tu thân tốt thì gia đình hài hoà, xã hội qua đó đuọc thịnh trị. Cái gì tôt thì giữ; Cái gì xâu thì vât đi. Chữ Hiếu thì giữ lại, chữ Trung phải bỏ đi. Thời Minh Trị Thiên Hoàng ở Nhật mở cửa học Phương Tây, nhưng vẫn theo phép trị nuóc của Khổng giáo.
    Nhìn lại chính quyền CS hiện nay thì có thể nói là không có cái gì liên quan dến đạo Khổng ở trên,quay lại 180 độ: Không có tính chính danh (legitimacy); Đảng viên (cứ gọi là những người "gương mẫu" trong xã hội: không tu thân; không chính danh (nói một đường làm một nẻo; nói dzậy không phải dzậy; đánh lừa quần chúng; dùng giai cấp này đánh giai cấp kia; xã hội không bao giờ hài hoà đuơc). Không tôn trọng người có hoc: tầng lớp trí thức). Cộng sản ở Trung quốc cũng thế.
    Muốn Thoát Trung, không thễ hô hào suông: Phải phát triển hệ thống triêt lý cũa mình (VietNam). Đầu tiên là phải Hiện đại hoá (Modernization)tất cả các mặt, đặc biệt là về Khoa hoc; Phải theo phương Tây (Mỹ, Âu Châu, Nhật) Còn theo CN Cộng Sản của Lênin và Mao Trạch Đông thì không bao giờ Thoat Trung. Vì đây khong phãi là CNCS đơn thuần, nó chỉ là bình phong cho các Chủ nghĩa Nước Lớn (Chauvinism). Thời XôViet trước đây đã cho thấy kinh nghiệm này " Tât cả phải hy sinh để bảo vệ Nga Xô Viêt, là cái nôi của CM". Thậm chí chiến tranh ở Việt Nam (4 Triệu nguòi Việt chêt, thương vong) là để "bảo vệ quê hương Xô Viết".
    Thằng Tầu nó nhìn ra, nên no' hục hặc với thằng Xô Viết (chiến tranh biên giói 1960-1970 là như vậy). Nhưng nó lại lôi kéo thằng Vietnam vào cho có thêm vây cánh.Tât cả vũ khí băt được trong chiến trường miền Nam đều là vũ khí của Nga, Tàu.
    Chừng nào còn dính vào Chủ nghĩa Cộng sản, mô hình Trung quốc, là Không bao giờ Thoat Trung đươc.

    Trả lờiXóa
  22. Hoan nghênh bài THAM LUẬN QUÁ XUẤT SẮC cuat TS Giáp Văn Dương ! Xin cảm phục lòng yêu nước và tinh thần dân tộc của anh Dương.
    Chúc anh luôn sức khỏe và tiếp tục cống hiến cho quê hương ta nhiều hơn nữa.

    Trả lờiXóa
  23. Trong rủi có may,đây là cơ hội quí hiếm để VN thoát Trung.Bài viết của tiến sĩ Giáp Văn Dương đã nói thay cho tuyệt đại đa số nhan dân VN về ý nguyện vượt thoát vòng ảnh hưởng gần như mất hết chủ quyền trong vòng kiềm tỏa của Trung quốc. Hãy bắt đầu bằng thay đổi thời điểm tết nguyên đán , hãy lấy tết tây thay cho tết ta ,nội dung ngày Tết vẫn cứ tạm thời giữ nguyên. Cảm ơn tiến sĩ về bài viết tuyệt vời này.

    Trả lờiXóa
  24. Bài viết tuy hay nhưng theo tôi đã quá trễ rồi, sợ rằng TQ sẽ đánh VN trong khoảng thời gian rất ngắn nữa thôi. Mọi động thái tấn công VN như hồi 1979 đề dã có. Xin các bác hãy tỉnh ngay dậy đi, đừng mơ ngủ nữa.

    Trả lờiXóa
  25. bài viết tuyệt vời

    Trả lờiXóa
  26. Blog này xếp top trong kết quả tìm "blogspot" của Google Việt, chúc mừng

    Trả lờiXóa
  27. Nếu không thoát được ảnh hưởng từ TQ dân tộc Việt Nam mãi mãi trở thanh nô lệ lầm than...

    Trả lờiXóa
  28. Có vẻ Thủ tướng đã được giải nghiện một phần. Người đứng đầu Chính phủ nhấn mạnh: "Việt Nam kiên quyết bảo vệ chủ quyền và lợi ích chính đáng của mình bởi vì chủ quyền lãnh thổ, chủ quyền biển đảo là thiêng liêng. Việt Nam luôn mong muốn có hòa bình, hữu nghị nhưng phải trên cơ sở bảo đảm độc lập, tự chủ, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, vùng biển, và nhất định không chấp nhận đánh đổi điều thiêng liêng này để nhận lấy một thứ hòa bình, hữu nghị viển vông, lệ thuộc nào đó".

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Đó là Thủ tướng nói, còn chờ xem TTg Làm thế nào đã bạn !

      Xóa
  29. Bài viết hay, cảm ơn và cảm phục tác giả. Những điều không mới nhưng tính thời sự thì vẫn còn đó. Thực ra thì phần đông những người mang thẻ ĐCS không muốn thoát Trung thôi còn lại ai cũng thấy rõ như ban ngày rồi !

    Trả lờiXóa
  30. Hoan nghênh thì có nhưng có nghiện ngập chi đâu. Dân VN không nghiện thứ này, ai nghiện thì thầy Dương cai nghiện giùm họ Riêng tôi cảm ơn vì tôi vốn không nghiện mà rất kỵ thứ này./.

    Trả lờiXóa
  31. Bài viết rất hay, nhưng cần nói cho rõ chỉ có những kẻ bảo thủ muốn giữ ghế để tham nhũng, hại dân mới nghiện Tàu, còn đại đa số dân Việt Nam đều căm thù bọn Tàu.

    Trả lờiXóa
  32. Chưa thấy TBT TW Đảng Nguyễn Phú Trọng phát biểu gì về vụ HD981 nhể, hay lại Biển đông không có gì mới???

    Trả lờiXóa