Trần Thị An
Mình không có may mắn được là học trò của GS.TS. Ngô Đức Thịnh, nhưng mình có may mắn được làm việc khá sớm với ông trong những bước đường đầu tiên đi vào cuộc đời nghiên cứu. Cách đây 28 năm, năm 1992, mình được làm việc cùng ông khi tham gia tổ chức hội thảo "Thần thoại và truyền thuyết về Thánh Mẫu Liễu Hạnh" - một hội thảo có thể nói là đánh dấu một chặng đường mới nghiên cứu về tín ngưỡng thờ Mẫu ở Việt Nam. Nào ngờ duyên nghề đã cho mình nhiều cơ hội được theo nhóm nghiên cứu của ông đi điền dã khắp nơi trên đất nước này: Nam Định, Bắc Ninh, Hải Dương, Hải Phòng, Huế, Sài Gòn, Đồng Nai, Phú Quốc...và nhờ đó, được học hỏi nhiều điều từ vốn kiến thức uyên bác của ông. Ấn tượng về ông ngày đầu làm việc vẫn vẹn nguyên như nhiều năm sau này: một con người nho nhã, lịch thiệp, luôn có nụ cười hồn hậu động viên thế hệ đàn em gắng bước trên con đường nghiên cứu lắm chông gai.
Mình không có may mắn được là học trò của GS.TS. Ngô Đức Thịnh, nhưng mình có may mắn được làm việc khá sớm với ông trong những bước đường đầu tiên đi vào cuộc đời nghiên cứu. Cách đây 28 năm, năm 1992, mình được làm việc cùng ông khi tham gia tổ chức hội thảo "Thần thoại và truyền thuyết về Thánh Mẫu Liễu Hạnh" - một hội thảo có thể nói là đánh dấu một chặng đường mới nghiên cứu về tín ngưỡng thờ Mẫu ở Việt Nam. Nào ngờ duyên nghề đã cho mình nhiều cơ hội được theo nhóm nghiên cứu của ông đi điền dã khắp nơi trên đất nước này: Nam Định, Bắc Ninh, Hải Dương, Hải Phòng, Huế, Sài Gòn, Đồng Nai, Phú Quốc...và nhờ đó, được học hỏi nhiều điều từ vốn kiến thức uyên bác của ông. Ấn tượng về ông ngày đầu làm việc vẫn vẹn nguyên như nhiều năm sau này: một con người nho nhã, lịch thiệp, luôn có nụ cười hồn hậu động viên thế hệ đàn em gắng bước trên con đường nghiên cứu lắm chông gai.
