Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ Mới. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ Mới. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 31 tháng 5, 2019

100 NĂM SINH HUY CẬN – LỬA VẪN CÒN THIÊNG

HUY CẬN – LỬA VẪN CÒN THIÊNG
Nhà thơ Trần Mạnh Hảo
Huy Cận lửa thiêng đâu
Huy hoàng xưa mộng lá sầu tử tôn
hơi thế sự vô hồn
đài ngất ngất biển cồn tang thương

Từ độ Nguyễn Du lục bát hóa đời Kiều để ngự trên ngôi báu thi ca, chừng như long mạch thơ nước Việt đã mấy lần rót về Hà Tĩnh, khơi nguồn cho những dòng thơ lớn khác xuất hiện: Nguyễn Công Trứ, Xuân Diệu và Huy Cận. Sau tám năm từ độ ra đời, Thơ Mới (1932-1945) đang cuồn cuộn chảy như một dòng sông lắm ghềnh nhiều thác, lúc ẩn, lúc hiện, chợt bùng lên rồi lắng lại sững sờ, như ngẩn ngơ, như luyến tiếc cội nguồn?

Kể cũng lạ, khi dòng Thơ Mới cuộn chảy, gầm reo tới cao trào với Xuân Diệu thì cũng là lúc nó chợt phình ra giống một cái hồ cho mưa nguồn chớp bể trong hồn sông nước được nghỉ ngơi, trầm lắng, ưu tư mà hoài cổ. Khúc sông giống hồ nước của dòng Thơ Mới ấy chính là Huy Cận với tập “Lửa Thiêng ” gồm 50 bài thơ ra mắt năm 1940.

Nếu không có khúc sông hóa hồ nước Huy Cận giúp Thơ Mới có cơ hội lắng xuống, thảnh thơi và điềm tĩnh, chùng chình và mênh mông lại, biết đâu nó đã chẳng chảy tuột vào bề thẳm Tây phương?

Đọc tiếp...