Thứ Bảy, 25 tháng 4, 2020

BIỂN ĐÔNG: AI SẼ LIÊN MINH & HẬU THUẪN VIỆT NAM?


Biển Đông: Ai sẽ liên minh và hậu thuẫn Việt Nam?
 
Quốc Phương
BBC News Tiếng Việt, London

Việt Nam không nên liên minh quân sự với bất cứ nước mạnh nào kể cả Mỹ, và cũng không có nước nào có thể hậu thuẫn Việt Nam trong lúc này, ý kiến các học giả từ đại học Hoa Kỳ nói với BBC News Tiếng Việt hôm 23/4/2020.

Giáo sư Ngô Vĩnh Long, nhà nghiên cứu lịch sử và Trung Quốc học từ Đại học Maine nêu quan điểm:


"Tôi nghĩ Việt Nam không nên liên minh với một nước mạnh, nhất là liên minh với Mỹ. Tăng cường sự hợp tác về an ninh với Mỹ là tốt, nhưng mà liên minh sẽ cho Trung Quốc cái cớ để làm áp lực với Việt Nam đủ mọi việc.

"Chúng ta phải nên nghĩ rằng ngoài Biển Đông còn đất liền nữa, mà đất liền, vấn đề về quân sự, về kinh tế v.v… rất là lớn, Trung Quốc có cớ, thể lực để mà đánh Việt Nam theo kế gọng kìm.

"Việt Nam nên suy nghĩ chín chắn trong vấn đề có liên minh hay là không, nhưng mà tôi nghĩ củng cố an ninh của mình bằng cách tăng cường sự hợp tác với các nước trong khu vực và Mỹ hay Úc là vấn đề tốt thôi."

'Liên minh với ai, ai liên minh?'
 
Việt Nam cần làm gì nếu Trung Quốc có hành vi được cho là lấn tới, thậm chí có hành động quân sự với Trường Sa và trên Biển Đông như đã từng tiến hành các năm 1974, 1988 trước đây, Giáo sư Long bình luận tiếp:

"Việt Nam phải kêu gọi các nước vì an ninh chung, vấn đề liên minh là vấn đề xưa rồi, chẳng hạn như là Mỹ liên minh với Philippines hay là liên minh với Đài Loan, hay là với Hàn Quốc, đó là thời chiến tranh Lạnh.

"Bây giờ thời đó đã đi qua rồi, có thể trong tương lai xa sẽ trở lại, nhưng mà bây giờ đi đến vấn đề liên minh thì tôi nghĩ rất là nguy hiểm."

Từ Đại học George Mason, Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng, nhà nghiên cứu chính trị và bang giao quốc tế phát biểu:

"Việt Nam, liên minh quân sự với nước nào để chống Trung Quốc, thì giải pháp ấy là không thực tiễn.

"Việt Nam muốn liên minh thì liên minh với ai? Đông Nam Á, không ai muốn liên minh với Việt Nam cả. Những nước lớn như Ấn Độ thì cứ theo chính sách lờ mờ, trung lập, có thể hiện nay là hơi chống Trung Quốc một chút.

"Nhưng mà truyền thống của Ấn Độ là cứ đứng ngoài diễn thuyết về đạo lý cho người khác thôi, chứ không dính dáng vào.

"Nhật Bản, hiến pháp rất giới hạn việc đó. Thành ra những nước mà đáng có thể giúp cho Việt Nam ở trong vùng thì không có.

"Mỹ hiện nay là một đồng minh không khả tin, là bởi vì thứ nhất trong chính sách nội bộ đối với Trung Quốc thì đã chưa đồng nhất rồi.

"Mỹ luôn luôn tính toán. Liên minh thì phải có lợi cho Mỹ. Tức là hai bên cùng có lợi, tức là khi nào tích sản thì gọi là liên minh, còn nếu là tiêu sản, làm hại cho mình, thì không liên minh nữa.

"Vì thế, nếu Việt Nam dùng Mỹ để liên minh để chống Trung Quốc, thì Mỹ lại sợ rằng nếu trong trường hợp này Việt Nam gan lên, thì Mỹ lại tự nhiên phải đi vào đánh nhau với Trung Quốc, Mỹ sẽ không muốn phải vì Việt Nam mà chiến tranh với Trung Quốc.

"Cho nên tình hình hiện tại cho thấy giải pháp đó không thực tiễn. Việt Nam cũng không muốn và không ai muốn chuyện đó xảy ra trong lúc này."

Từ tìm hiểu tương quan
 
Việt Nam cần phải làm gì, Giáo sư Nguyễn Mạnh Hùng nêu quan điểm:

"Trên thực tế, bất cứ luật pháp cũng phải hậu thuẫn được bằng sức mạnh, thành ra phải có một tương quan lực lượng tốt đẹp, thuận lợi nào thì mới có thể ngăn chặn được Trung Quốc.

"Về tương quan lực lượng, nước có thể đối trọng nhất với Trung Quốc là Mỹ và Mỹ hiện nay ở trong rắc rối đó.

"Thí dụ về mặt lý thuyết thôi, Mỹ thấy Việt Nam là quan trọng và Mỹ cũng cần đến cái đó, thì thực sự Việt Nam có thể vận dụng khối các quốc gia Đông Nam Á, với điều kiện là khối đó thuần nhất.

"Hai cái đó tương tác với nhau, nếu mà khối Đông Nam Á thuần nhất, cùng cố gắng chống Trung Quốc, thì lại giúp cho Mỹ can thiệp nhiều hơn và can dự nhiều hơn.

"Ngược lại, Mỹ càng can thiệp ít hơn, các quốc gia kia càng chia rẽ hơn, là vì họ phải tính rằng nếu Trung Quốc trở thành một lực lượng trội ở khu vực đó, nếu Mỹ mà không giúp họ, họ phải tìm cách thích ứng với một quốc gia lớn hơn mình.

"Thì đó là lý do hiện nay mà chúng ta thấy các quốc gia không có quyền lợi thiết thực về Biển Đông thì tìm cách "rón rén" đi dây, nếu Mỹ tiến thì tôi tiến theo, Mỹ lùi thì tôi phải tiếp ứng Trung Quốc.

"Thành ra chúng ta thấy hai yếu tố đáng để ý. Thứ nhất là sự đoàn kết Đông Nam Á và thứ hai, sự can dự của Mỹ. Hai cái có tác dụng hỗ tương với nhau.

"Và trong trường hợp Đông Nam Á, mà theo phương thức đồng thuận thì không bao giờ làm được cái gì lớn cả. Đồng thuận chỉ có tính cách mẫu số chung nhỏ nhất, cái mà ít người chống đối nó thôi. Còn vì thế phải có quyết liệt."

Đến chính sách, vận dụng
 
Việt Nam cần khéo léo tìm phương thức vận dụng để thu được lợi ích cho mình, GS Nguyễn Mạnh Hùng nói tiếp:

"Nếu muốn vận động cái đó thì dĩ nhiên phải vận động một khối nào đó nó trở thành một sự thúc đẩy, những nước quan trọng mà thúc đẩy.

"Thì những nước đó có quyền lợi chung, có thể nên vận dụng những nước có quyền lợi chung đó. Và một trong những nước rất quan trọng mà tôi nghĩ là khó lôi họ vào là Indonesia. Indonesia là nước rất mạnh, đông dân.

"Nếu họ có quan tâm đến thì tốt hơn, nhưng theo ước tính của tôi thì Indonesia có đường lối riêng của họ, khó đưa vào. Thì chỉ còn vài nước nhỏ thôi - Philippines, Malaysia, như Việt Nam, là những nước có quan hệ, trên lý thuyết, nên vận động những nước đó và nhất là vận động cả Singapore nữa.

"Thành ra, nếu có sự ủng hộ thêm của Singapore, sẽ tạo thêm uy tín, sức mạnh quốc tế - quyền lợi mềm của họ, nên vận động.

"Do đó, chúng ta thấy mỗi nước đều có quyền lợi riêng, cho nên về lý thuyết thì nên vận động, nhưng mà về thực tiễn, thì tôi thấy cuộc vận động đó rất là khó khăn," học giả từ Đại học George Mason, Hoa Kỳ nói với BBC News Tiếng Việt.

4 nhận xét :

  1. Tôi không hiểu ý nhà “Trung Quốc học” Ngô Vĩnh Long hiện ở Hoa Kỳ lắm: "Tôi nghĩ Việt Nam không nên liên minh với một nước mạnh, nhất là liên minh với Mỹ”.
    Theo suy nghĩ của tôi, một nước nhỏ như VN muốn giữ được chủ quyền trước một nước lớn luôn có ý đồ thôn tính như TQ thì chỉ có thể “viễn giao cận địch” trong thời bình và “viễn giao cận công” trong thời chiến. Tuy nhiên, việc này hiện nay không thể thực hiện được bởi một chính quyền thân TQ và thực hiện chính sách đu dây, đưa người cửa trước rước người cửa sau. Muốn độc lập trước hết phải thoát Trung và sau đó là liên minh chặt chẽ với các cường quốc khác.

    Trả lờiXóa
  2. Tóm lại mấy ông học giả này không góp ý được ý nào ra hồn cả, toàn nói nước đôi, hay là các ông nay cũng sợ Tàu?
    Cả vùng Asean, thế giới đều biết là tụi Tàu rất mạnh hiện nay cả về kinh tế và quân sự, chỉ có Mỹ là trị được tụi Tàu thôi, vậy không liên minh với Mỹ thì liên minh với ai?
    Đương nhiên là tình hình bây giờ đã khác xa so với thời còn Liên xô, do vậy, VN phải làm sao có được một hiệp định Chiến lược Toàn diện với Mỹ, trên cơ sở đó sẽ gắn quyền lợi của Mỹ với quyền lợi của VN, chẳng hạn về dầu khí, về hàng hải...
    Nước Mỹ cũng rất cần VN cho chiến lược của mình ở Biển Đông, ở Asean và rộng ra là Thái Bình Dương. Việt nam cần làm cho Mỹ hiểu và tin cậy VN hơn, muốn vậy thì phải cải tổ thế chế chính trị. Chính trị thay đổi thì kinh tế sẽ thay đổi và Mỹ mới thấy an tâm khi hợp tác với VN.
    Vấn đề là CSVN có dám cải tổ thể chế để đi theo Mỹ và phương Tây hay không? Hay là vẫn kiên định chủ nghĩa Mác Lê và tư tưởng HCM, kiên định lấy đại cục làm trọng với Tàu?
    Nhớ khi xưa lúc mới thành lập nước năm 1945, ông HCM đã viết thư cho tổng thống Hoa Kỳ Harry Truman ngày 16/2/1946 xin được "hợp tác đầy đủ” (tức là Toàn diện theo cách nói ngày nay) với Hoa Kỳ là ông HCM đã nhận ra vấn đề phải đi với Mỹ mới giữ được VN độc lập. Nhưng Mỹ không trả lời vì biết ông HCM là cộng sản và VNDCCH là một đất nước cộng sản.
    Do vậy, sự cần thiết vẫn là thay đổi thể chế mới có được hợp tác toàn diện của Mỹ, từ đó bảo vệ VN độc lập trước tụi Tàu được!

    Trả lờiXóa
  3. Nhờ con virus Wuhan ngẫm nghĩ lại "Lượm" ăn ở ra sao với láng giềng, bè bạn, đồng chí...không ai xót thương cho số phận của Lượm ?!?

    Trả lờiXóa
  4. Các nhà bình luận cứ bình luận, chứ Việt Nam (Giới quyền lực) sẽ làm theo cách riêng của mình. Việt nam trong cuộc chiến tranh 30 năm hay chống Pháp trước đó thừa nhận có sự giúp đỡ của Trung quốc, Liên Xô, chứ cũng không nằm trong khối Liên minh lớn như Khối Vác-sa-va (Warszawa). Duy nhất có Liên minh Việt – Miên – Lào là được thành lập (13-3-1951). Tóm lại nếu có nguy cấp tôi tin Việt nam để giữ được nước … sẽ bắt buộc phải dựa vào các nước mạnh như trước đây như dựa vào Liên Xô, Trung Quốc và các nước XHCN, vì không dựa thì CHỈ 1 ĐƯỜNG CHẾT – những sẽ chỉ dựa, nghĩa là dựa vật chất, vũ khí và sự can dự không trực tiếp (có thể răn đe vòng ngoài), chứ không hoàn toàn nằm trong sự bảo hộ của nước mạnh. Điều đó đã là truyền thống, và xét về thực tế hiện nay chính quyền lại không chung hệ tư tưởng - không muốn chấp nhận, lùi sâu hay có những thay đổi cơ bản về nhân quyền trước các đòi hỏi của các nước phương tây mạnh, có thể bảo vệ thông qua liên minh. Và khi có biến thì các nước Phương Tây cũng không còn thời gian truy xét Việt Nam về nhân quyền, và Việt nam phải nhượng toàn bộ Biển Đông cho Trung quốc thì cũng có nhiều khả năng sớm muộn ảnh hưởng nghiêm trọng tới họ (Nhật, Mỹ, Châu Âu) nên lúc đó tự động cũng có nhu cầu phải ủng hộ Việt nam đối đầu với Trung Quốc – như trước đây Trung Quốc và Liên Xô cũng có nhu cầu PHẢI GIÚP ĐỠ VIỆT NAM. Tất nhiên điểm yếu chết người của việc nước đến chân mới nhảy – không tính đủ khả năng bảo vệ, hay răn đe kẻ thù từ trước là sẽ hy sinh tính mạng nhiều dân thường và cả lính tráng, tàn phá đất nước, bị Trung Quốc tiếp tục chiếm dần hết đảo …, vì Trung Quốc thấy ngon ăn, thấy Việt Nam đơn độc thì như 1979 sẽ sẵn sàng bất ngờ „dạy cho Việt nam 1 bài học“, mà tổn thất thì chúng ta đã biết không ít!

    Trả lờiXóa