THƯ NGỎ GỬI CHỦ TỊCH
HỘI ĐỒNG CHỨC DANH GIÁO SƯ NHÀ NƯỚC
Kính gửi: Ông Chủ tịch Hội đồng
Theo dõi hoạt động của các ông nhiều năm nay tôi thấy các ông thực sự xứng danh là các nhà ảo thuật, nói nôm na, các ông có tài như những phù thủy biến người nào đó thiếu tài, kém đức đầy hãnh tiến và cuồng danh có thể trở thành Phó giáo sư (PGS), Giáo sư (GS).
Nhiều năm trước công luận và dư luận đã từng phẫn nộ phải dùng thuật ngữ “Loạn giáo sư”, “Giả giáo sư”, “GS tự sướng”, “GS tự phong”, “GS đạo văn”; “ Ngụy Giáo sư”… để mô tả tình hình bê bối của hoạt động học hàm, học vị ở nước ta và đã từng kiến nghị đề xuất nhiều ý kiến tâm huyết. Cứ tưởng điều đó khiến các ông hơn một lần day dứt lương tâm, hóa ra không phải như vậy mà các ông cũng “tự sướng” rồi ban phát học hàm tùy tiện. Có người giả mạo giấy tờ, giả mạo hồ sơ, các ông cũng phong; có người chạy được cái bằng tiến sĩ dỏm các ông cũng phong; người chưa từng công tác ở cơ quan nghiên cứu nào, chưa từng có giờ giảng nào ở bậc đại học, các ông cũng phong; kẻ vô danh tiểu tốt về chuyên môn cũng như học vấn nhưng nhờ có người ruột thịt làm quan to bợ đỡ, lo lót…, các ông cũng phong. Có người từng làm chủ nhiệm đề tài cấp nhà nước (mà không dám công bố kết quả nghiên cứu trên tạp chí chuyên ngành vì sợ bạn đọc biết kỹ nghệ cắt gián, sao chép, dù nó đã được nghiệm thu cho kết quả xuất sắc bởi một hội đồng chuột) các ông cũng phong rồi kẻ này cũng làm đến chức Chủ tịch hội đồng học hàm một ngành nọ. Các ông tạo ra cho xứ mình đội ngũ GS, PGS thật hùng hậu, nay đã lên đến hơn 9.000 người! Các ông vui tính thật!
Hãy đọc công trình (ở lĩnh vực khoa học xã hội & nhân văn) của các Thạc sĩ (Th.s), các Tiến sĩ (Ts) từng được các Hội đồng chuột cho điểm 8, điểm 9, thậm chí điểm 10 mà xem, họ tuyệt nhiên chẳng tạo ra được một tý nhận thức mới nào và cũng chẳng thể ứng dụng được gì trong thực tiễn. Bảo vệ “thành công” rồi mà các tác giả Luận văn Th.s, Luận án Ts ấy không dám công bố kết quả nghiên cứu của mình, thậm chí không thể khái quát nổi thành một bài báo khoa học! Ấy thế mà chỉ vài năm sau, họ trở thành PGS rồi GS.
Phó giáo sư, Giáo sư ở lĩnh vực khoa học xã hội nhân văn mà chẳng hiểu gì phương pháp luận nghiên cứu khoa học, nên khi mô tả phương pháp nghiên cứu đều viết cẩu thả, y chang như nhau, rằng “Cơ sở phương pháp luận đề tài này là Chủ nghĩa Mác – Lê nin, đường lối chính sách của đảng, pháp luật của nhà nước …” – tạo nên một thứ “khoa học minh họa”, “khoa học nô dịch”, “ngụy khoa học”- nhạo báng bản chất khám phá, khác biệt, phát minh, sáng tạo của khoa học chân chính.
Bao nhiêu PGS, GS ở Học viện chính trị quốc gia, ở Hội đồng lý luận quốc gia cùng với bao nhiêu GS ở ngành tuyên huấn, ở các tạp chí chính trị mà không làm rõ được các khái niệm “xã hội chủ nghĩa”, “định hướng xã hội chủ nghĩa”; “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”, “thế lực thù địch”, “cạnh tranh lành mạnh”, “diễn biến hòa bình”, “phản động”…
PGS, GS chuyên ngành luật mà không hiểu nổi hoặc hiểu mà không dám bàn, dám viết trung thực về những vấn đề Công lý, Công bằng, Bình đẳng, Dân chủ, Tự do tư tưởng, Báo chí tự do, Nhân quyền, Tam quyền phân lập, Nhà nước pháp quyền, Quyền tự do ngôn luận…- những giá trị văn minh phổ quát của loài người tiến bộ.
Tôi không biết được rằng trong số 9.000 PGS, GS có bao nhiêu người là nhà giáo - nhà khoa học chân chính (Có người cho rằng số này chỉ vào độ 10% đến 20%) và bao nhiêu PGS, GS giả, nhưng tôi cam đoan rằng số giả phải là hàng ngàn và chắc chắn giả nhiều hơn thật. Những PGS, GS giả ấy hàng năm vẫn được mời hướng dẫn luận án hoặc chủ động “xin được hướng dẫn luận án TS”(?!), như thế, họ sản sinh ra tầng tầng lớp lớp Tiến sĩ giả rồi thả vào cuộc đời này ( Vì một trong những tiêu chuẩn có tính pháp định là mỗi người đã hướng dẫn một Th.s trở lên bảo vệ thành công luận án Tiến sĩ) và đương nhiên, tương ứng với nó là số lượng thầy giả và Hội đồng chuột mà ta có thể hình dung được. Trong số này, không ít người còn biết xấu hổ chẳng dám khoe khoang với ai nhưng nhiều kẻ hãnh tiến này liên hoan, khao đãi tưng bừng rồi về quê “vinh quy bái tổ” dâng hương bái yết tổ tiên, đề xuất các vị tiên chỉ làng mình quyên góp tiền xây dựng bia văn chỉ ghi danh TS, GS thời đại mới đặt trong đình làng (?!). Bi hài chưa, thưa quý ông?
Có một sự kiện tôi từng chứng kiến, nay xin thưa lại do sự kiện này có tính điển hình về giả mạo;
Cách nay khoảng 15 năm, tại phiên họp của một Hội đồng chức danh xét hồ sơ đề nghị phong học hàm PGS của một ngành nọ, một vị thành viên hội đồng hỏi một đương sự: “Trong hồ sơ của anh có hai giấy khai sinh, một bản ghi anh sinh năm 1952, một bản ghi anh sinh năm 1956, vậy năm nào là đúng? Nếu anh sinh năm 1956 thì anh đủ điều kiện để xét tiêu chuẩn về tuổi; ngược lại, nếu anh sinh năm 1952 thì anh không đủ điều kiện để xét ”. Vài gương mặt thành viên hội đồng này ngơ ngác tưởng nghe nhầm. Không khí có lúc căng như sợ dây đàn. Một vài tiếng ì xèo nho nhỏ. Và các cặp mắt hướng về đương sự. Một chút lúng túng không dấu nổi, mặt đương sự ửng đỏ lên. Và đương sự gãi đầu gãi tai: “Kính thưa Hội đồng, em sinh năm chính thức năm 1956 ạ. Sở dĩ có một giấy khai sinh ghi năm 1952 là vì… nghe nói em sinh năm 1956, bạn bè hay trêu chọc rằng mày lấy vợ quá già khiến em rất ngượng. Thực ra thì vợ em bằng tuổi nhau, đều sinh năm 1956. Em bèn nghĩ cần phải có một bằng chứng có tính pháp lý về độ tuổi của mình nhằm tránh những chuyện đàm tiếu về sau nên đã làm thêm giấy khai sinh năm 1952. Em xin các thầy thông cảm sự sĩ diện của tuổi trẻ… Vâng, bản khai sinh ghi năm 1956 mới là tuổi thật của em đấy ạ”… Và để hợp pháp hóa hồ sơ, anh ta “nhờ” đồng sự đang công tác ở quê hương mình “chạy” bằng được giấy xác nhận giấy khai sinh ghi sinh năm 1956, đưa vào hồ sơ và rốt cục, anh ta vẫn được hội đồng chuột kia bỏ phiếu đề nghị và sau đó được chính Hội đồng chức danh GS nhà nước công nhận học hàm Phó giáo sư. Mươi năm sau, lại công nhận học hàm Giáo sư, dù từ trước tới nay anh ta không hề hoạt động ở bất kỳ một Viện nghiên cứu hay một Trường đại học nào và cũng chẳng có công trình khoa học nào (?!).
Đó không phải là câu chuyện hy hữu!
Dường như các ông không hề day dứt khi thấy số lượng công trình khoa học được công bố quốc tế ở ta tụt hậu 50 năm so với Thái Lan và cũng không thấy ngượng khi biết số bằng sáng chế được đăng ký hàng năm của nước ta hết sức èo uột so với các nước trong khu vực, thậm chí so với các nước Philippin, Indonesia, Malaysia, Brunei.
Bằng việc cố tình lờ đi những tiêu chuẩn có tính pháp định về xét phong tặng học hàm PGS, GS (có đủ tiêu chuẩn nhà giáo trung thực trong công tác giáo dục đào tạo và nghiên cứu khoa học; có đủ số công trình khoa học theo quy định; có ít nhất 6 thâm niên đào tạo đại học và sau đại học; có đủ số bài báo khoa học đã được công bố và việc sử dụng thành thạo một ngoại ngữ…), các ông đã ban phát cho nhiều người thiếu tài và kém đức, hoàn toàn không đủ tiêu chuẩn nhưng lại thừa xảo trá - giả mạo giấy tờ, bằng cấp, điểm công trình, giờ giảng, trình độ ngoại ngữ… - thành PGS, GS. Bọn họ, người thì làm giấy khai sinh giả để đưa vào hồ sơ cho hợp pháp về độ tuổi như trường hợp nêu trên, kẻ thì giả mạo số tiết giảng, sách chuyên khảo, bài tạp chí khoa học… để “kiếm điểm công trình”. Ấy là chưa kể đến cái bằng tiến sĩ giả từng được những Hội đồng chuột (Chữ của Laphongten) chấm điểm, cho điểm 9,5, điểm 10 kèm theo đánh giá vô lối rằng “có đóng góp đáng kể về học thuật” rồi xếp xó, còn tác giả của chúng thì không dám khoe khoang với ai, kể cả người thân. (Thì các ông cứ đọc lại các luận án Tiến sĩ, hoặc đọc tiểu sử của họ trong cuốn sách “Tiến sĩ Việt Nam thời hiện đại” mà xem! Ấy là chưa kể cái chiến lược quái dị đào tạo 20.000 TS nhằm “đổi mới giáo dục” và chiến dịch đào tạo tiến sĩ cho công chức đầy hãnh tiến của Hà Nội…
Xét ở góc độ pháp luật, hàng loạt hành vi bợ đỡ và bảo kê cho lũ người bợ đỡ ấy đã vi phạm điều 284 - tội giả mạo trong công tác và những hội đồng chuột kia đã tiêu thụ của gian, dù cố ý hay “khinh xuất” thì tất cả những người tham gia vào cái công nghệ sản xuất ra PGS, GS giả trở thành đồng lõa với người giả mạo – cái mà tội phạm học gọi là cộng phạm hoặc gọi là đồng phạm. Và như vậy toàn bộ hoạt động ấy, từ xét chọn và nghiệm thu đề tài, từ việc xác nhận giờ giảng, điểm công trình và việc bỏ phiếu tán thành… từ các hội đồng chuột đến hội đồng cấp nhà nước đã được tiến hành một cách có tổ chức, có lớp lang, trên dưới hẳn hoi với những kế hoạch chi tiết, chẳng khác gì cách thức hoạt động của tội phạm có tổ chức. Đó là những hành vi rất nghiêm trọng, hơn thế phải nói là đặc biệt nghiêm trọng, gây hậu quả tác hại khôn lường cho xã hội. Bởi vì nó khích lệ hành vi gian dối, đê tiện; nó tạo ra một lũ người chuyên viết thuê luận án, đề tài nhằm trục lợi và lũ người bồi bút (chuyên viết luận án, đề tài cho lãnh đạo); nó nhạo báng và làm ô nhục nền giáo dục đại học và nền khoa bảng nước ta; nó nhạo báng và làm tổn thương ghê gớm đối với các nhà giáo và nhà khoa học chân chính. Về mặt đạo đức, nó chà đạp luân thường đạo lý, thật đáng hổ thẹn!
Tôi biết rằng mình có đề xuất kiến nghị một cách xây dựng như thế này thì cũng khó đến tay ông. Một hệ thống quan liêu – hơn thế, vô cảm đến bệnh hoạn như hiện nay thì làm sao thư của một thường dân như tôi có thể động lòng các ông kia chứ. Ông biết đấy, đến như Bauxit Tây Nguyên; Nhà máy điện hạt nhân Ninh Thuận; Dàn khoan Tầu Cộng công nhiên cắm chốt trên vùng biển nước ta mấy tháng trời và Tầu cộng vẫn đang xâm chiếm biển đảo của Tổ quốc; rồi một Tháp Truyền hình cao nhất thế giới hãnh tiến và bệnh hoạn; hàng trăm, hàng ngàn dân oan liên tiếp biểu tình đòi công lý; các nhà văn tử tế, các blog trung thực bị giam giữ trái pháp luật; những dự án tượng đài hàng ngàn tỷ; những vụ cướp đất trắng trợn của người lao khổ rồi bắt bớ tù đày người ta; các luật sư bị hành hung và bị bắt giữ trái pháp luật; bọn dư luận viên như những âm binh đại náo trên các đường phố khiến lòng người bất an; những tòa án xử tù cả vị thành niên ( chỉ vì em dám chống lại vụ cướp đất nhà mình một cách yếu ớt của tuổi 15) hoặc đưa ra bản án tử hình đầy mờ ám, khuất tất suýt nữa được thi hành mà vẫn nhân danh nhà nước nhưng không hề xứng đáng là người giữ gìn công lý… Rồi ngân sách quốc gia cạn kiệt; nợ công chồng chất lên đầu lên cổ người dân tính từ trẻ mới lọt lòng… Những chuyện tày đình như thế còn chả động lòng ai trong cái hệ thống này, huống hồ là một lá thư đề cập đến việc phong học hàm có vẻ như là vô thưởng vô phạt, chẳng chết ai, như thế này, thì làm sao lay động các ông. Tôi không tin lắm lời ai đó nói rằng dường như các ông là những người khiếm thị, khiếm ngữ, khiếm thính và ít khả năng tự vấn lương tâm. Nhưng tôi tin, vẫn còn người có tài, có đức nhưng thấp cổ bé họng và là thiểu số trong hội đồng của ông, vẫn ít nhiều có thể đồng cảm với tôi và quan trọng hơn là tôi cũng có được những bạn đọc tử tế của mình.
Nhân đây, tôi cũng xin được bày tỏ lòng ngưỡng mộ, tri ân các nhà giáo - nhà khoa học chân chính về lao động sáng tạo đầy gian khổ nhưng rất vinh quang, về khả năng tự học không mệt mỏi và những cống hiến khoa học và giáo dục của các vị cho dân, cho nước. Nhiều vị đã có hàng trăm công trình nghiên cứu đăng tải trên các tạp chí chuyên ngành có uy tín của thế giới. Nhiều vị được các nhà khoa học danh tiếng trên thế giới yêu mến nể trọng, nhiều trường đại học quốc tế danh tiếng mời giảng dạy, nhiều Viện nghiên cứu nổi tiếng mời làm việc. Nhiều vị khác cả đời đam mê nghề dạy học và môn khoa học mà mình yêu thích, đã công bố nhiều kết quả nghiên cứu đáng trân trọng đồng thời truyền thụ cho các thế hệ sinh viên, học viên những tri thức mới và khát vọng hiểu biết, sáng tạo. Những năm tháng các vị đứng trên giảng đường đại học đã để lại những ấn tượng tốt đẹp về tài năng và nhân cách nhà giáo không thể mờ phai trong lòng nhiều thế hệ sinh viên, học viên.
Thưa ông Chủ tịch,
Hãy khẩn trương và nghiêm túc tổng rà soát hoạt động xét chọn và công nhận chức danh học hàm giáo sư nhà nước bấy lâu nay, loại khỏi đội ngũ nhà giáo – nhà khoa học chân chính những kẻ bất tài và gian dối để trong sạch hóa đội ngũ trí thức quốc gia, ngõ hầu xóa đi tì vết đáng xấu hổ trong những năm tháng qua và cứu vãn sự sang trọng đáng có của thiên chức Hội đồng chức danh Giáo sư Nhà nước mà cuộc đời ủy thác.
Trân trọng!
Ngày 10 /12 /2015
PHẠM ĐÌNH KHANH
HỘI ĐỒNG CHỨC DANH GIÁO SƯ NHÀ NƯỚC
Kính gửi: Ông Chủ tịch Hội đồng
Theo dõi hoạt động của các ông nhiều năm nay tôi thấy các ông thực sự xứng danh là các nhà ảo thuật, nói nôm na, các ông có tài như những phù thủy biến người nào đó thiếu tài, kém đức đầy hãnh tiến và cuồng danh có thể trở thành Phó giáo sư (PGS), Giáo sư (GS).
Nhiều năm trước công luận và dư luận đã từng phẫn nộ phải dùng thuật ngữ “Loạn giáo sư”, “Giả giáo sư”, “GS tự sướng”, “GS tự phong”, “GS đạo văn”; “ Ngụy Giáo sư”… để mô tả tình hình bê bối của hoạt động học hàm, học vị ở nước ta và đã từng kiến nghị đề xuất nhiều ý kiến tâm huyết. Cứ tưởng điều đó khiến các ông hơn một lần day dứt lương tâm, hóa ra không phải như vậy mà các ông cũng “tự sướng” rồi ban phát học hàm tùy tiện. Có người giả mạo giấy tờ, giả mạo hồ sơ, các ông cũng phong; có người chạy được cái bằng tiến sĩ dỏm các ông cũng phong; người chưa từng công tác ở cơ quan nghiên cứu nào, chưa từng có giờ giảng nào ở bậc đại học, các ông cũng phong; kẻ vô danh tiểu tốt về chuyên môn cũng như học vấn nhưng nhờ có người ruột thịt làm quan to bợ đỡ, lo lót…, các ông cũng phong. Có người từng làm chủ nhiệm đề tài cấp nhà nước (mà không dám công bố kết quả nghiên cứu trên tạp chí chuyên ngành vì sợ bạn đọc biết kỹ nghệ cắt gián, sao chép, dù nó đã được nghiệm thu cho kết quả xuất sắc bởi một hội đồng chuột) các ông cũng phong rồi kẻ này cũng làm đến chức Chủ tịch hội đồng học hàm một ngành nọ. Các ông tạo ra cho xứ mình đội ngũ GS, PGS thật hùng hậu, nay đã lên đến hơn 9.000 người! Các ông vui tính thật!
Hãy đọc công trình (ở lĩnh vực khoa học xã hội & nhân văn) của các Thạc sĩ (Th.s), các Tiến sĩ (Ts) từng được các Hội đồng chuột cho điểm 8, điểm 9, thậm chí điểm 10 mà xem, họ tuyệt nhiên chẳng tạo ra được một tý nhận thức mới nào và cũng chẳng thể ứng dụng được gì trong thực tiễn. Bảo vệ “thành công” rồi mà các tác giả Luận văn Th.s, Luận án Ts ấy không dám công bố kết quả nghiên cứu của mình, thậm chí không thể khái quát nổi thành một bài báo khoa học! Ấy thế mà chỉ vài năm sau, họ trở thành PGS rồi GS.
Phó giáo sư, Giáo sư ở lĩnh vực khoa học xã hội nhân văn mà chẳng hiểu gì phương pháp luận nghiên cứu khoa học, nên khi mô tả phương pháp nghiên cứu đều viết cẩu thả, y chang như nhau, rằng “Cơ sở phương pháp luận đề tài này là Chủ nghĩa Mác – Lê nin, đường lối chính sách của đảng, pháp luật của nhà nước …” – tạo nên một thứ “khoa học minh họa”, “khoa học nô dịch”, “ngụy khoa học”- nhạo báng bản chất khám phá, khác biệt, phát minh, sáng tạo của khoa học chân chính.
Bao nhiêu PGS, GS ở Học viện chính trị quốc gia, ở Hội đồng lý luận quốc gia cùng với bao nhiêu GS ở ngành tuyên huấn, ở các tạp chí chính trị mà không làm rõ được các khái niệm “xã hội chủ nghĩa”, “định hướng xã hội chủ nghĩa”; “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”, “thế lực thù địch”, “cạnh tranh lành mạnh”, “diễn biến hòa bình”, “phản động”…
PGS, GS chuyên ngành luật mà không hiểu nổi hoặc hiểu mà không dám bàn, dám viết trung thực về những vấn đề Công lý, Công bằng, Bình đẳng, Dân chủ, Tự do tư tưởng, Báo chí tự do, Nhân quyền, Tam quyền phân lập, Nhà nước pháp quyền, Quyền tự do ngôn luận…- những giá trị văn minh phổ quát của loài người tiến bộ.
Tôi không biết được rằng trong số 9.000 PGS, GS có bao nhiêu người là nhà giáo - nhà khoa học chân chính (Có người cho rằng số này chỉ vào độ 10% đến 20%) và bao nhiêu PGS, GS giả, nhưng tôi cam đoan rằng số giả phải là hàng ngàn và chắc chắn giả nhiều hơn thật. Những PGS, GS giả ấy hàng năm vẫn được mời hướng dẫn luận án hoặc chủ động “xin được hướng dẫn luận án TS”(?!), như thế, họ sản sinh ra tầng tầng lớp lớp Tiến sĩ giả rồi thả vào cuộc đời này ( Vì một trong những tiêu chuẩn có tính pháp định là mỗi người đã hướng dẫn một Th.s trở lên bảo vệ thành công luận án Tiến sĩ) và đương nhiên, tương ứng với nó là số lượng thầy giả và Hội đồng chuột mà ta có thể hình dung được. Trong số này, không ít người còn biết xấu hổ chẳng dám khoe khoang với ai nhưng nhiều kẻ hãnh tiến này liên hoan, khao đãi tưng bừng rồi về quê “vinh quy bái tổ” dâng hương bái yết tổ tiên, đề xuất các vị tiên chỉ làng mình quyên góp tiền xây dựng bia văn chỉ ghi danh TS, GS thời đại mới đặt trong đình làng (?!). Bi hài chưa, thưa quý ông?
Có một sự kiện tôi từng chứng kiến, nay xin thưa lại do sự kiện này có tính điển hình về giả mạo;
Cách nay khoảng 15 năm, tại phiên họp của một Hội đồng chức danh xét hồ sơ đề nghị phong học hàm PGS của một ngành nọ, một vị thành viên hội đồng hỏi một đương sự: “Trong hồ sơ của anh có hai giấy khai sinh, một bản ghi anh sinh năm 1952, một bản ghi anh sinh năm 1956, vậy năm nào là đúng? Nếu anh sinh năm 1956 thì anh đủ điều kiện để xét tiêu chuẩn về tuổi; ngược lại, nếu anh sinh năm 1952 thì anh không đủ điều kiện để xét ”. Vài gương mặt thành viên hội đồng này ngơ ngác tưởng nghe nhầm. Không khí có lúc căng như sợ dây đàn. Một vài tiếng ì xèo nho nhỏ. Và các cặp mắt hướng về đương sự. Một chút lúng túng không dấu nổi, mặt đương sự ửng đỏ lên. Và đương sự gãi đầu gãi tai: “Kính thưa Hội đồng, em sinh năm chính thức năm 1956 ạ. Sở dĩ có một giấy khai sinh ghi năm 1952 là vì… nghe nói em sinh năm 1956, bạn bè hay trêu chọc rằng mày lấy vợ quá già khiến em rất ngượng. Thực ra thì vợ em bằng tuổi nhau, đều sinh năm 1956. Em bèn nghĩ cần phải có một bằng chứng có tính pháp lý về độ tuổi của mình nhằm tránh những chuyện đàm tiếu về sau nên đã làm thêm giấy khai sinh năm 1952. Em xin các thầy thông cảm sự sĩ diện của tuổi trẻ… Vâng, bản khai sinh ghi năm 1956 mới là tuổi thật của em đấy ạ”… Và để hợp pháp hóa hồ sơ, anh ta “nhờ” đồng sự đang công tác ở quê hương mình “chạy” bằng được giấy xác nhận giấy khai sinh ghi sinh năm 1956, đưa vào hồ sơ và rốt cục, anh ta vẫn được hội đồng chuột kia bỏ phiếu đề nghị và sau đó được chính Hội đồng chức danh GS nhà nước công nhận học hàm Phó giáo sư. Mươi năm sau, lại công nhận học hàm Giáo sư, dù từ trước tới nay anh ta không hề hoạt động ở bất kỳ một Viện nghiên cứu hay một Trường đại học nào và cũng chẳng có công trình khoa học nào (?!).
Đó không phải là câu chuyện hy hữu!
Dường như các ông không hề day dứt khi thấy số lượng công trình khoa học được công bố quốc tế ở ta tụt hậu 50 năm so với Thái Lan và cũng không thấy ngượng khi biết số bằng sáng chế được đăng ký hàng năm của nước ta hết sức èo uột so với các nước trong khu vực, thậm chí so với các nước Philippin, Indonesia, Malaysia, Brunei.
Bằng việc cố tình lờ đi những tiêu chuẩn có tính pháp định về xét phong tặng học hàm PGS, GS (có đủ tiêu chuẩn nhà giáo trung thực trong công tác giáo dục đào tạo và nghiên cứu khoa học; có đủ số công trình khoa học theo quy định; có ít nhất 6 thâm niên đào tạo đại học và sau đại học; có đủ số bài báo khoa học đã được công bố và việc sử dụng thành thạo một ngoại ngữ…), các ông đã ban phát cho nhiều người thiếu tài và kém đức, hoàn toàn không đủ tiêu chuẩn nhưng lại thừa xảo trá - giả mạo giấy tờ, bằng cấp, điểm công trình, giờ giảng, trình độ ngoại ngữ… - thành PGS, GS. Bọn họ, người thì làm giấy khai sinh giả để đưa vào hồ sơ cho hợp pháp về độ tuổi như trường hợp nêu trên, kẻ thì giả mạo số tiết giảng, sách chuyên khảo, bài tạp chí khoa học… để “kiếm điểm công trình”. Ấy là chưa kể đến cái bằng tiến sĩ giả từng được những Hội đồng chuột (Chữ của Laphongten) chấm điểm, cho điểm 9,5, điểm 10 kèm theo đánh giá vô lối rằng “có đóng góp đáng kể về học thuật” rồi xếp xó, còn tác giả của chúng thì không dám khoe khoang với ai, kể cả người thân. (Thì các ông cứ đọc lại các luận án Tiến sĩ, hoặc đọc tiểu sử của họ trong cuốn sách “Tiến sĩ Việt Nam thời hiện đại” mà xem! Ấy là chưa kể cái chiến lược quái dị đào tạo 20.000 TS nhằm “đổi mới giáo dục” và chiến dịch đào tạo tiến sĩ cho công chức đầy hãnh tiến của Hà Nội…
Xét ở góc độ pháp luật, hàng loạt hành vi bợ đỡ và bảo kê cho lũ người bợ đỡ ấy đã vi phạm điều 284 - tội giả mạo trong công tác và những hội đồng chuột kia đã tiêu thụ của gian, dù cố ý hay “khinh xuất” thì tất cả những người tham gia vào cái công nghệ sản xuất ra PGS, GS giả trở thành đồng lõa với người giả mạo – cái mà tội phạm học gọi là cộng phạm hoặc gọi là đồng phạm. Và như vậy toàn bộ hoạt động ấy, từ xét chọn và nghiệm thu đề tài, từ việc xác nhận giờ giảng, điểm công trình và việc bỏ phiếu tán thành… từ các hội đồng chuột đến hội đồng cấp nhà nước đã được tiến hành một cách có tổ chức, có lớp lang, trên dưới hẳn hoi với những kế hoạch chi tiết, chẳng khác gì cách thức hoạt động của tội phạm có tổ chức. Đó là những hành vi rất nghiêm trọng, hơn thế phải nói là đặc biệt nghiêm trọng, gây hậu quả tác hại khôn lường cho xã hội. Bởi vì nó khích lệ hành vi gian dối, đê tiện; nó tạo ra một lũ người chuyên viết thuê luận án, đề tài nhằm trục lợi và lũ người bồi bút (chuyên viết luận án, đề tài cho lãnh đạo); nó nhạo báng và làm ô nhục nền giáo dục đại học và nền khoa bảng nước ta; nó nhạo báng và làm tổn thương ghê gớm đối với các nhà giáo và nhà khoa học chân chính. Về mặt đạo đức, nó chà đạp luân thường đạo lý, thật đáng hổ thẹn!
Tôi biết rằng mình có đề xuất kiến nghị một cách xây dựng như thế này thì cũng khó đến tay ông. Một hệ thống quan liêu – hơn thế, vô cảm đến bệnh hoạn như hiện nay thì làm sao thư của một thường dân như tôi có thể động lòng các ông kia chứ. Ông biết đấy, đến như Bauxit Tây Nguyên; Nhà máy điện hạt nhân Ninh Thuận; Dàn khoan Tầu Cộng công nhiên cắm chốt trên vùng biển nước ta mấy tháng trời và Tầu cộng vẫn đang xâm chiếm biển đảo của Tổ quốc; rồi một Tháp Truyền hình cao nhất thế giới hãnh tiến và bệnh hoạn; hàng trăm, hàng ngàn dân oan liên tiếp biểu tình đòi công lý; các nhà văn tử tế, các blog trung thực bị giam giữ trái pháp luật; những dự án tượng đài hàng ngàn tỷ; những vụ cướp đất trắng trợn của người lao khổ rồi bắt bớ tù đày người ta; các luật sư bị hành hung và bị bắt giữ trái pháp luật; bọn dư luận viên như những âm binh đại náo trên các đường phố khiến lòng người bất an; những tòa án xử tù cả vị thành niên ( chỉ vì em dám chống lại vụ cướp đất nhà mình một cách yếu ớt của tuổi 15) hoặc đưa ra bản án tử hình đầy mờ ám, khuất tất suýt nữa được thi hành mà vẫn nhân danh nhà nước nhưng không hề xứng đáng là người giữ gìn công lý… Rồi ngân sách quốc gia cạn kiệt; nợ công chồng chất lên đầu lên cổ người dân tính từ trẻ mới lọt lòng… Những chuyện tày đình như thế còn chả động lòng ai trong cái hệ thống này, huống hồ là một lá thư đề cập đến việc phong học hàm có vẻ như là vô thưởng vô phạt, chẳng chết ai, như thế này, thì làm sao lay động các ông. Tôi không tin lắm lời ai đó nói rằng dường như các ông là những người khiếm thị, khiếm ngữ, khiếm thính và ít khả năng tự vấn lương tâm. Nhưng tôi tin, vẫn còn người có tài, có đức nhưng thấp cổ bé họng và là thiểu số trong hội đồng của ông, vẫn ít nhiều có thể đồng cảm với tôi và quan trọng hơn là tôi cũng có được những bạn đọc tử tế của mình.
Nhân đây, tôi cũng xin được bày tỏ lòng ngưỡng mộ, tri ân các nhà giáo - nhà khoa học chân chính về lao động sáng tạo đầy gian khổ nhưng rất vinh quang, về khả năng tự học không mệt mỏi và những cống hiến khoa học và giáo dục của các vị cho dân, cho nước. Nhiều vị đã có hàng trăm công trình nghiên cứu đăng tải trên các tạp chí chuyên ngành có uy tín của thế giới. Nhiều vị được các nhà khoa học danh tiếng trên thế giới yêu mến nể trọng, nhiều trường đại học quốc tế danh tiếng mời giảng dạy, nhiều Viện nghiên cứu nổi tiếng mời làm việc. Nhiều vị khác cả đời đam mê nghề dạy học và môn khoa học mà mình yêu thích, đã công bố nhiều kết quả nghiên cứu đáng trân trọng đồng thời truyền thụ cho các thế hệ sinh viên, học viên những tri thức mới và khát vọng hiểu biết, sáng tạo. Những năm tháng các vị đứng trên giảng đường đại học đã để lại những ấn tượng tốt đẹp về tài năng và nhân cách nhà giáo không thể mờ phai trong lòng nhiều thế hệ sinh viên, học viên.
Thưa ông Chủ tịch,
Hãy khẩn trương và nghiêm túc tổng rà soát hoạt động xét chọn và công nhận chức danh học hàm giáo sư nhà nước bấy lâu nay, loại khỏi đội ngũ nhà giáo – nhà khoa học chân chính những kẻ bất tài và gian dối để trong sạch hóa đội ngũ trí thức quốc gia, ngõ hầu xóa đi tì vết đáng xấu hổ trong những năm tháng qua và cứu vãn sự sang trọng đáng có của thiên chức Hội đồng chức danh Giáo sư Nhà nước mà cuộc đời ủy thác.
Trân trọng!
Ngày 10 /12 /2015
PHẠM ĐÌNH KHANH
Bài viết hay và sâu sắc quá.Xin cảm ơn tác giả bài viết và người đăng bài.Chả biết mấy ông Ráo Xư rởm có đọc ko nhỉ?Xin đề nghị các BLOG khác cùng đăng để chia sẻ với nhiều người.
Trả lờiXóaTôi có biết một PGS mới phong cách đây vài năm tên là Nguyễn Việt Hùng. Hắn vốn là một Công an đã ra khỏi ngành (nghe nói là bị đuổi. Hắn mở văn phòng luật sư, rồi không hiểu bằng cách nào hắn có bằng TS giáo dục mầm non của ĐH Thái Nguyên. Chưa từng giảng dạy, chưa từng nghiên cứu nhưng không hiểu sao hắn có bằng PGS. Những người có bằng GS, PGS chân chính mà bị xếp cùng loại với loại GS, PGS này thì thật là bị hạ nhục. Những năm gần đây các hội đồng chức danh GS cấp ngành trở thành hội đồng kiếm tiền và ăn chơi mỗi khi mùa xét danh hiệu đến. Nhiều PGS không chịu làm GS và họ cho rằng thật là nhục khi bị bọn này xét danh hiệu cho mình, khi đứng chung với loại PGS như tên Hùng này
XóaTôi là một giảng viên đại học. Tôi tự hào vì được sinh viên nể trọng về kiến thức và yêu quý về nhân cách. Tôi tự hào vì tôi không có bất cứ danh hiệu rởm nào nhưng lại là một trong số rất ít người đứng trên bục giảng xứng đáng với chữ THẦY.
Trả lờiXóaBạn tương tự thầy tôi là PGS Bùi Trọng Lựu-trưởng bộ môn sức bền vật liệu ĐHBKHN. Sinh thời khi thầy còn sống hết mình vì học trò và công tác giảng dạy , không màng gì đến "hàm" hay "vị" , vì thày nổi tiếng về chuyên ngành , trường đành phong cho thày là PGS.
XóaTôi là một nông dân, mỗi lần ra thăm ruộng mà thấy sâu rầy cắn phá lúa, là tôi lại liên tưởng đến cảnh các quan chức của đảng và nhà nước csVN đang gậm nhắm tổ quốc này.
Trả lờiXóaNghe thấy (đặt) cái tên "Hội Đồng CHỨC DANH Giáo Sư Nhà Nước (The State Council For Professor Title)" cũng đủ biết quá "WEIRD (kỳ quặc lạ lùng)" rồi, huống hồ chi nếu thấy "ở bên trong" của cái Hội đồng nầy thì càng thấy "lùng lạ quặc kỳ" hơn. Xin chia buồn Việt Nam tôi!
Trả lờiXóaĐề nghị nên đổi thay tên: "The Council of Vietnam Professionals (Hội Đồng Chuyên Gia Việt Nam)" thì nghe có vẻ hay hơn. Lúc đó mới thấy "Bình Minh" Đất Nước tôi ơi!
Đất nước nghèo,kém phát triển nạn tham nhũng vào bậc nhất nhì thế giới. Nhưng lại có đội ngũ Phó giáo sư ,Giáo sư nhiều vào loại nhất nhì thế giới!!!
Trả lờiXóaVỊNH TIẾN SỸ GIẤY
Trả lờiXóaTác giả: Nguyễn Khuyến
I
Rõ chú hoa man (1) khéo vẽ trò,
Bỡn ông mà lại dứ thằng cu.
Mày râu mặt đó chừng bao tuổi,
Giấy má nhà bay đáng mấy xu?
Bán tiếng mua danh thây lũ trẻ,
Bảng vàng bia đá vẫn nghìn thu.
Hỏi ai muốn ước cho con cháu,
Nghĩ lại đời xưa mấy kiếp tu.
II
Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai.
Cũng gọi ông nghè có kém ai.
Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng, (2)
Nét son điểm rõ mặt văn khôi. (3)
Tấm thân xiêm áo sao mà nhẹ?
Cái giá khoa danh thế mới hời! (4)
Ghế tréo, lọng xanh ngồi bảnh choẹ,
Nghĩ rằng đồ thật hóa đồ chơi!
Ba trăm năm trước nạn mua danh bán tước đã thịnh hành
ngày nay chợ bán các chức danh rất phát đạt. Bác Tễu biết không? Em trình độ tốt nghiêp phỏ thông trung học. Làm nghề Phô tô Cóp Py, thế mà em từng giúp cho hàng trăm người bảo vệ thành công luận văn tốt nghiệp đại học và trên đại học, có người còn tìm đến em mua Luận án TS nữa đấy nhé...Giá bán cũng không phải rẻ đâu nhé. Em chỉ mong có nhiều lớp học như thế...
Quả thực ngày nay Giáo sư Tiến sỹ đầy đường. nhưng tìm ra được một GS có trình độ học thật, có những đề tài nghiên cứu KH giúp ích cho đời thì hơi hiếm.
Việc phong học hàm học vị và phong tướng rất tùy tiện ai cũng biết ai cũng thấy nhưng không ai có thể ngăn cản nổi vì nghị quyết của đảng đề ra về chiến lược phát triển con người mới XHCN "nguồn nhân lực chất lượng cao" buộc người ta phải thực hiện.
...Đây là một việc quan trọng, cần được đưa ra nghị trường để thảo luận.
Theo tôi những người được phong hàm Giáo sư - Tiến sỹ phải có những đề tài nghiên cứu khoa học, hoặc sáng kiến cải tiến về KHKT được Hội đồng nghiệm thu đánh giá đạt chuẩn sau đó đưa vào ứng dụng trong sản xuất kinh doanh đem lại hiệu quả kinh tế XH cao, được Xã hội công nhận.
Về Phong tướng: Người được phong tướng bắt buộc phải trải qua chiến đấu, có thành tích đặc biệt xuất sắc hoặc lập công lớn. Trong thời bình phải có những phát minh, sáng kiến sáng tạo trong Lao động sản xuất, trong công tác Huấn luyện - sẵn sàng chiến đấu, trong phòng tránh thiên tai, cứu hộ cứu nạn và phải là người được bầu vào các vị chí Lãnh đạo chủ chốt của các đơn vị có quân số trên 5000 người trở lên ...
Có như vậy trì chất lượng tướng và GS-TS mới được nâng cao
Bố láo từ trên xuống dưới . Nó tàn phá tận cùng XH VN . Đây chính là SP của cái gọi là XHCN .
Trả lờiXóaThư ngỏ..., lời cảnh cáo nghiêm khắc mà tâm huyết
Trả lờiXóaLâu rồi tôi mới được đọc một bài viết thật hay, thật đặc sắc với một thái độ nghiêm khắc mà chân thành xen lẫn cảm xúc xót xa căm giận của tác giả về một vấn đề đang là nỗi nhức nhối trong xã hội, ấy là sự tùy tiện, vô trách nhiệm trong làm việc của một loại hội đồng vốn được coi là sang trọng mang tên Hội đồng chức danh Giáo sư Nhà nước.
Ngay từ đầu, bài viết đã phơi ra trước mắt bạn đọc một hệ tiêu chí quen dùng đến mức trở thành thuộc tính của hội đồng chức danh giáo sư nhà nước đương đại mà tiêu chí nổi bật dễ thuyết phục hội đồng nhất là sự trí trá và giả mạo. Thôi thì đủ loại giả mạo, đủ loại trí trá. Mà lạ thay, cứ chỗ nào giả mạo y rằng chỗ đó điểm cao. Chỗ nào trí trá thay cái nọ bằng cái kia là chỗ đó được phong hàm, phong vị. Vì thế, sau khi Hội đồng dán xong mác Giáo sư, Phó giáo sư thì cái tầm chất lượng không tưởng hiện ra rõ mồn một: ” Bao nhiêu PGS, GS ở Học viện chính trị quốc gia, ở Hội đồng lý luận quốc gia cùng với bao nhiêu GS ở ngành tuyên huấn, ở các tạp chí chính trị mà không làm rõ được các khái niệm “xã hội chủ nghĩa”, “định hướng xã hội chủ nghĩa”; “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”, “thế lực thù địch”, “cạnh tranh lành mạnh”, “diễn biến hòa bình”, “phản động”…
PGS, GS chuyên ngành luật mà không hiểu nổi hoặc hiểu mà không dám bàn, dám viết trung thực về những vấn đề Công lý, Công bằng, Bình đẳng, Dân chủ, Tự do tư tưởng, Báo chí tự do, Nhân quyền, Tam quyền phân lập, Nhà nước pháp quyền, Quyền tự do ngôn luận…- những giá trị văn minh phổ quát của loài người tiến bộ. “
Thật là ô nhục! Đúng như tác giả khẳng định :“ Toàn bộ hoạt động ấy, từ xét chọn và nghiệm thu đề tài, từ việc xác nhận giờ giảng, điểm công trình và việc bỏ phiếu tán thành… từ các hội đồng chuột đến hội đồng cấp nhà nước đã được tiến hành một cách có tổ chức, có lớp lang, trên dưới hẳn hoi với những kế hoạch chi tiết, chẳng khác gì cách thức hoạt động của tội phạm có tổ chức”.
Đúng ! Đó là hoạt động ngang nhiên của tội phạm có tổ chức, được bảo hộ, mà lại rất chi là đúng quy trình, đang từng ngày từng giờ tàn phá, hủy hoại sự cao đẹp, đánh tráo sự thật giả gây nhiễu loạn về giá trị trong đời sống xã hội, gieo rắc cái cái ác, mở đường cho cái ác nảy mầm và phát triển. Nó cũng rất tương xứng với cái hệ thống quan liêu, vô cảm tới mức bệnh hoạn như hiện nay về thân phận của con người thấp cổ bé họng, của những bậc trí giả yêu tự do dân chủ và đất nước.
Xin được chia sẻ nỗi niềm của bài viết và cám ơn sự nhân hậu khi tác giả vẫn còn kiên nhẫn đặt hy vọng vào sự hướng thiện của những người có trách nhiệm.
Nguyễn Văn Hưng
Chủ tịch Hội đồng chức danh giáo sư nhà nước GS Trần Văn Nhung phải nói là một dũng sỹ phong giáo sư mạnh nhất Việt nam. Là một GS toán ông vận dụng triệt để phép cộng và nhân trong tiêu chí phong hàm. Ai cũng được, luận văn thế nào cũng được, không quan trọng, miễn sao biết điều, phải giá là... ok. Theo tôi nếu có giải-củ-chuối "Cha đẻ của các giáo sư vô dụng nhất Việt nam" thì ông là người đáng được trao giải và đúc tượng để giới "khóa-hóc-nguyên-tử" đỉnh cao trí tuệ nước Việt tôn thờ.
Trả lờiXóaCHỦ TỊCH HỘI ĐỒNG CHỨC DANH GIÁO SƯ NHÀ NƯỚC nghe to và oai thật nhưng thực tế thì thối quá, nhưng thôi ở cái đất nước độc tài CS này thử hỏi có cái gì không thối?
Trả lờiXóaKhốn nỗi, người bị xóa đáng ra phải là ông chủ tịch!
Trả lờiXóaChúng chính là những kẻ cắp học hàm học vị
Trả lờiXóaChúng chính là những kẻ sản xuất hàng giả GS PGS
Chúng kết thành băng đảng cướp ngày
Cũng mặc áo mặc quần như những người tử tế.
Chúng đâu biết rằng chúng đang bán linh hồn cho quỷ
Chúng đang ngày đêm tàn phá đất nước này
Những cái bằng rởm chúng đang nắm trong tay
Là thuốc độc chúng ném vào xã hội.
Hãy chặn lại tội ác này man rợ!
Nạn GS,PGS,TS giả là phổ biến, ai cũng biết! Để thanh lí món hàng giả này, theo tôi rất đơn giản, ít tốn kém mà đảm bảo mọi người phải tâm phục khẩu phục: Cho mỗi vị TS, PGS, GS tự đăng kí một thứ ngoại ngữ bất kì (tiếng Lào cũng được), cho tập trung lại rồi xé 1 tờ ngẫu nhiên trong một cuốn sách bất kì thuộc chuyên ngành của họ (để tránh lộ đề mà lại không phải chi phí làm đề, có khoảng 1500 chữ/tiếng), cho dùng từ điển dịch sang tiếng Việt (thời gian cả ngày, 8h); Coi thi thật nghiêm (không sự trông bài, mà đề phòng có người làm hộ từ bên ngoài đưa vào); Chấm công khai và tuyên bố điểm ngay. Kiểm tr trình độ ở mức tối thiểu nhưng đảm bảo sẽ loại được không dưới 60% TS, PGS, GS giả. Vấn đề là có dám làm không?
Trả lờiXóaMột bài viết rất hay, rất đúng với thực tại nước nhà.Rát chân thành cảm ơn tác giả đã cho đọc bài viết này.
Trả lờiXóaVới những gì mà ông chủ tịch Hội đồng chức danh giáo sư nhà nước GS Trần Văn Nhung đã làm thì ta nên gọi ông Nhung là con gì nhỉ?
Trả lờiXóaNăm nay ông chủ tịch Hội đồng chức danh giáo sư, kiêm bộ trưởng tự ký giấy là ông ta đủ điều kiện GS.
Trả lờiXóa